![]() |
Trích:
Chàng đâyyyyyyyyyyy :P |
Tôi muốn dấu vâ`ng mây cao trong tóc
Thay vào lưng trời muôn vạn ánh dợi mong Tôi muốn nấu cho sôi dòng lệ Xối vào tâm cang rát bõng nỗi luỵ phiền . Tôi muốn nhốt ánh trăng dêm vào mắt rọi chang hoà dịu sáng nẽo dơn côi Tôi muốn gom ngàn năm vào một phút Dễ lòng tôi rút ngắn nỗi dợi chờ Tôi muốn dệt lời yêu bằng tiếng gió Quyện vào mưa thấm dậm còi nhân gian Tôi muốn lộng hình anh vào vách dá Cuồn dão say thách thức cõi vĩnh hằng |
Thanks bé Rinfu nhiều lúc nào cũng khuyến khích sis .. thất tình ! :P :lol:
Nhóc VLC iu ai dzạ kưng ? :P :D Mơ Tan ! Niềm đau chưa kịp lắng xuống Vũng lệ làm sao vơi đây Anh ơi võ vàng giấc muộn Trái tim chết giữa ngực gầy Mình dìu nhau vào hoang tưởng Mong manh một dải ngân hà Ô Thước không về bay lượn Cầu nào đưa duyên hai ta Đêm rồi môi khô rỉ máu Kéo vành khăn mỏng lau sơ Trơ trẽn không còn buồn giấu Chảy dài vào trong trang thơ Với lên trần tình chưa đụng Đã chạm rồi khoảng mơ tan Hai tay vờn trong nao núng Bốn bề niềm đau thênh thang. LLT |
Trích:
.................................................. .. Ai đành nỡ để cho buồn ai đó !! Dẫu đêm về heo hắt gió phôi pha Cứ buâng khuâng lặng lẽ dưới trăng tà Rồi nhè nhẹ ru ta vào hư ảo ! Ai đành nỡ dẫu cho đời giông bão Nẻo đường tình mờ bóng Sáo xa khơi Mắt tìm nhau mỗi đứa một phương trời Tay cố níu chơi vơi miền tăm tối ! Ai đành nỡ ngoảnh đi ngàn lời nói !? Vẫn dịu dàng ta dìu lối cô miên Chốn mênh mông mờ ảo giữa tục _thiền Ôm sao hết nổi niềm riêng ăm ắp ?? Ai đành nỡ trái tim gầy đánh cắp Kể từ ngày e ấp giọt mưa ngâu Mặc ai nâng ta nguyền cạn chén sầu Đừng đo đếm nông sâu tình nhân thế !!! Dẫu nát lòng.......ta chẳng để ....... buồn ai !!![/size] A2 |
Trích:
Hay quá anh2 :rolleyes: |
lời kinh buồn ve vuốt nỗi nhớ nhung
theo năm tháng có tan màu thương nhớ? hay trôi theo đời buồn chải chuốt vần thương nhớ hoà điệu khổ đau sao mây còn giăng sầu tím âu sầu chạy theo gió chiều toả chốn nhân gian sao không ngừng không ngừng tang tóc để một lần lệ chẳng rơi úa màu mi |
Tôi muốn kéo bầu trời xuống thấp
Bắt vạt nắng nhuộm màu áo thu Tôi muốn xé trăm ngàn sóng bạc Nhốt thương đau vào chốn vực sâu Tôi muốn ôm trăng khuyết vào lòng cắt hồn tôi thành vần thơ não nùng Tôi muốn muôn vì sao rớt xuống Dập tắt hết thống khổ nhân gian Tôi muốn hoà mình với ngọn gió Thành bão lốc cuối mọi đau thương Tôi muốn bất tử hạnh phúc ngọt ngào Để không gian hoá màu vui sướng Tôi muốn cắn chết nỗi nhugn nhó Cho một lần tôi chắng nhớ nhung Tôi muốn đâm nát nhũng gian dối Đẩy u sầu xuống đáy đại dương |
Hồn Thơ Điên !
Ta như người điên loạn Vật lộn với đau buồn Chưa có lần biết chán Nên lệ còn rơi tuôn. Anh chưa lần bị phụ Nên chắc hẳn không màng Nổi niềm hằng cay cú Ta ngấm ngầm riêng mang. Ta dường như sắp chết Ngực căng máu một bầu Thổ một lần sẽ hết Cạn niềm đau, cơn đau. Anh tìm hoa đắp mộ Chôn tím màu lưu ly .... Tình là gì ? Tự cổ Khiến người đời cuồng si. Hôm nay ta trăn trối Anh dường như không nghe Ngày mai ta hấp hối Anh vô tâm Đau ghê ! Hồn thơ như điên loạn Thốt lời toàn than van Yêu anh Còn mối hận ! Khi nào đau vơi, tan ?! LLT |
Thơ Cạn Lệ Rồi
Anh cũng như tôi chôn kín niềm chua xót nước mắt lưng tròng đưa tiễn kẻ ra đi. Tôi cũng như anh gạt lòng mình đã trót yêu đến dại cuồng, gạt lệ phút chia ly Anh là nam nhi còn biết buồn đến khóc Tôi cũng yếu lòng nên đánh mất ngày xanh Mang khối thơ tình hai đứa ra cùng vọc Rồi bước đi theo lối định mệnh đã dành Gặp nhau để rồi cuối đường trông nghịch cảnh Rối rắm tương lai giăng mắt một bàn cờ Những bước tiến lùi nghe đắn đo lòng chạnh Yêu thương tìm về đâu chỉ ở góc thơ Ta cũng như nhau đón chờ ngày nắng ấm Quên tiết Thu vàng, lạnh lẻo gió Đông sang Mà bóng Xuân qua phai nhạt dần mỗi bận Thơ cạn lệ rồi còn tiếng nấc khô khan ! LLT |
Khóc Trăng !
Trăng ơi, mấy độ trăng tàn Mặc nhành liễu rũ, mặc nàng nguyệt thương Mặc đời trải kín lối sương Mặc ta trở giấc canh trường cút côi Trăng nảo nùng, trăng phai phôi Chàng Hàn* không bán cho rồi kẻ mua Treo chi bóng mộng se sua Nhân tình thế thái cợt đùa lẩn nhau Người ơi, mấy độ tình sầu Giữ bên gối chiếc giọt ngâu vắn dài Hồn đau để mất hình hài Tim đau chừa lại tù đầy một ngăn Không yêu trăng ! Không yêu trăng ! Trả lương duyên muộn cho Hằng khóc thơ Ta về với Thị ta mơ Dựng rào cung quế, ngăn bờ tình tang Đêm nay trăng hửng hờ tan Mồ sâu có lẽ chàng Hàn* trở cơn Bán mua đổi lấy thiệt, hơn Vốn lời ta kẻ tủi hờn khóc trăng ! LLT |
Điệu Hò Dành Riêng Cho Bậu Lòng qua bậu đã tỏ tường Cớ sao để bướm lạc vườn người dưng Không trách bậu, bậu nệ hà chi biết Thương một người từ dạ thiệt thương ra Bậu thờ ơ rồi bậu bỏ mình qua Chèo côi cút chiếc xuồng duyên giữa bễ Chừ mình ên qua khóc cười kể lể Con nước ròng lên xuống có ai hay Bờ thi xa bến lại rộng, rủi may Cái mủi khờ chạm vào ghềnh đá vỡ Bậu có phải là người mang nặng nợ Món tình duyên đắc đỏ đến dường bao Có mang ra đổi chác với mận đào Chắc gì bằng một nhành lưu ly tím Ừa, bậu cười người yêu bậu tủm tỉm Hoài hờn ghen bóng gió chuyện bao đồng Hay suy tư chuyện đĩa, vắt, muổi mòng Quê mùa dậy mùh lòng qua chơn chất Để bữa nào trời xuôi cơn gió bấc Qua giữa giòng trôi lạc bến người dưng Bậu rẽ lau, gạt lá, chẻ đôi rừng Đặng tìm lại chiếc xuồng duyên ngày cũ Hò ới ơ Tình ! Ai gọi tình tạm bợ ? Duyên với mình, bậu cố giữ giùm qua Chớ xui chi con bướm đậu hoa cà Bây giờ chắp cánh đậu vườn nhà người dưng ..... ! LLT |
Ngủ Chưa Em ? !
Đã khuya rồi sao chưa ngủ đi em Thức mà chi cùng chiếu mền trăn trở Chị đã từng đong mối duyên tạm bợ Ích gì ?! Em so giấc muộn Buồn thiu Đàn ông nào cũng có khác bấy nhiêu Những đam mê đắm chìm trong mộng ảo Họ bước trên con đường tình đã thạo Chị em mình nhi nữ nhốt lồng bưng Muốn bước ra ngại gai góc xước chân Lọn tóc nhung cài rồi buông sợ rối Sợ vò nát tấm chân tình vô tội Còn họ thì nghịch ngợm ván lương duyên Chị thương em nhỏ lời cất tiếng khuyên Mặc đàn ông Người ta vô tâm Kệ ! Chuyện thường tình có gì đâu câu nệ Phải khổ mình ôm gối chiếc rưng rưng Em đếm đi họ là những người dưng Sống bằng cơm và khóc bằng nước mắt Mình đàn bà ! Nếu người ta chân thật Đã không đành mang trái đắng trao nhau. LLT |
Đàn ông nào cũng có khác bấy nhiêu
Họ bước trên con đường tình đã thạo :o <_< Ai nói vậy ? Khờ khạo "Anh khờ khạo quá ngu ngơ quá Chỉ biết yêu thôi chả biết gì" N.B. Tập thơ dang dở đâu còn nữa Anh đã mang chôn tận góc vườn Từ thuở người đi quên lưu luyến Quên cả tình xưa chuyện nhớ thương Không còn viết nữa câu thơ vụng Gởi em chiều lạnh mưa phớt bay Tay khoát vai gầy dìu nhau bước Thầm hát nhau nghe khúc nhạc hay "Anh khờ khạo quá ngu ngơ quá" Mang cả con tim gởi đến người Năm năm chờ đợi bao khô héo Ðể người mang giết cả tình tôi "Anh khờ khạo quá ngu ngơ quá" Mãi đứng bơ vơ, mãi ngóng chờ Ngày em cất bước theo người ấy Tặng em anh viết chỉ bài thơ Bao năm xa xứ, bao cay đắng Anh vẫn ngu ngơ, vẫn dại khờ Hồn thơ anh giết từ dạo ấy Chưa lần trở lại dẩu trong mơ Chiều nay chợt nhớ câu thơ củ Hương tóc năm xưa lúc dậy thì "Anh khờ khạo quá ngu ngơ quá Chỉ biết yêu thôi chả biết gì" Glc |
Thì anh có biết gì đâu
Ngoài lời yêu vụng ngoài câu duyên hờ :lol: Đang rày con nhỏ em đa tình mùh noá hong chịu nghe .... Chỉ thấy Lão Ông chống gậy lót tót dzô " anh biết iu hoy chả bít gì .... " :P Hông sợ em rày lun Lão Ông sao ? :P :lol: Mơ ! Những chiều mây ngái ngủ Rơi trên đỉnh núi gần Ta kiếp người lữ thứ Ngỡ đời là phù vân Thênh thang ta trải lụa Thảm vô hình nằm chơi Chợt trăm tiên hát múa Điệu nghê thường lả lơi Vén màng mây trông vợi Xuống đời thấy mưa sa Chồi non xanh phơi phới Mọc đầy hồn vạn hoa Ta cười tràng thích thú Ỡm ờ chi ta ơi Giật mình trên gối ngủ Ta rơi, ta đang rơi Ta thành mây rơi xuống Đậu trên ngọn núi chiều Tan thành trăm dòng muộn Giọt mưa sầu phiêu diêu Những chiều mây ngái ngủ Ta nhập hồn vào thơ Nuôi sống trang thi phú Bằng mộng hờ hửng. Mơ ! LLT |
Trích:
"Thơ cạn lệ rồi còn tiếng nấc khô khan !" [snapback]76924[/snapback] |
Chôn Tình Đêm Trăng
Em đứng phía bên kia bờ nước mắt Giọt nào trong toan giữ lại cho nhau Thôi tình ơi, buồn chi mà gục mặt Trăng tròn ư ? Tròn trịa quá vầng sầu ! Gió rũ cười trong vòm cây kẽ lá Điệu nhạc nào diêm dúa trỗi qua tai Những âm thanh hoà nhau thành tiếng lạ Lời oán than chất ngất lối tuyền đài Giết cho rồi một linh hồn hoang dại Dưới mồ sâu lấp vội khối tình đau Quay lưng nhé, đừng một lần nghoảnh lại Nuối tiếc chi ? Trơ trẻn quá duyên đầu ! Em đứng phía bên kia vùng đất ẩm Nào hay đâu nắng chợt tắt sau lưng Bờ nước mắt sôi rồi Lần tay chặm Bỏng cả tim Rát cả dạ Vô chừng ! Trăng rất tròn, Nổi buồn tròn bụ bẩm Lòng chao nghiêng ngại gió cuốn chiều mây Đem phù vân lấp màu trăng Sợ lắm ! Hồn chưa tan Tình chưa chết vờn bay... Em đứng phía bên đời không đón đợi Lối hoang đường mộng ước cứ phiêu diêu Biết bao giờ thắp lên màu nắng mới Vì hôm này chôn sống một tình yêu ! Chôn sống tình có vầng trăng làm chứng Mây giăng ngang một dải trắng màu tang Không biết rồi ngày mai này ân hận Siêu thoát chăng hồn phách mối duyên tàn ? LLT |
Người Ta Về....
Người ta về đem nước mắt chảy xuôi Tưới tình côi mong nẩy mầm duyên mới Tôi chết rồi Từ dạo quen chờ đợi Vung luống hờn đà xanh biếc từ lâu Vườn hoa chừ con bướm hửng hờ chao Tôi cũng thôi không làm cô chủ nhỏ Đối diện nhau : Người dưng thôi, mấy họ? Hề hấn gì gieo gặt lắm trái ngang Người ta về tim tôi trở khô khan Cũng muốn đâm cho trào ra xí máu Mà không được Màng chi lần cào cấu Níu kéo hoài cạn sức để hoài công Lệ bây giờ còn lại vắt cho khô Tôi phụ tôi, phụ người, hay người phụ Cả vườn duyên bây giờ còn một nụ Tưới làm gì hy vọng những mong manh Người ta về Tuổi đã hết ngày xanh Tôi với tôi đứng ngồi bên gương vỡ Chẳng mong lành Tiếng thở dài Tiếng thở..... Dài hơn nhiều khoảng cách trở hôm xưa Người ta về Tôi đã chết Bơ Vơ ! LLT |
Bài thơ buồn và hay lắm LLT , LL dọc mà thấy nó thấm dần vào hồn mình , nghe chạnh lòng dó nha . Mong dọc ké tiếp nhừng bài sau ..
thân ! |
hờiiiii
|
Có Buồn Hơn Nữa ?!
Đêm có buồn hơn nữa không đêm Hay chỉ đơn sơ vũng tối mềm Bốn vách ngăn lòng trơ trẻn mộng Xuân tàn trên gối chiếc lim dim Em có buồn hơn nữa vì ai Chải xuôi suối tóc thướt tha dài Thả xuống đêm buồn thêm nhạt nhẻo Âm thầm đón đợi ánh ban mai Anh có buồn hơn nữa không anh Xa nhau từ thuở mộng không thành "Anh cô đơn quá, cô đơn lắm ..." Sao buổi tương phùng lệ chối quanh Tình có buồn hơn Lẽ dĩ nhiên Buồn như trái chín ngọn ưu phiền Sẽ rơi một tối Rơi một tối Nhặt kịp nhưng thôi Mộng nát nghiền ! LLT |
hí hí coi ổng chạy dzô thở dzài ké kà hí hí :P :lol:
Người Ta Đi ! Người ta lại cuốn hành trang đi mãi Tôi với mình đứng nấp phía rèm thưa Mơ hồ quá những nổi niềm ngang trái Đến rồi đi như vết chém tình cờ Tôi thấy đau Người ta chắc cũng đau Vậy mà không giữ được nhau lần nữa Vòng xiết chặc Chưa chặc thuở ban đầu Mất mát nhiều từ khi qua ngưỡng cửa Sương khói ơi ! Làm sao thành điểm tựa Cho tôi ngồi dựa lấy chút hơi tan Buồn bả ơi ! Đem vào đâu mà chứa Trái tim tôi chật kín mộng lỡ làng Tôi với tình còn lại bện lấy nhau Nghêu ngao lời tình tan phiên chợ cuối Sụt sùi mãi cái duyên bán năm hào Nắng mưa dầm đắp dầy trăm hạt bụi Người với tình còn lại ra đi mãi Sương gió đời nhuộm trắng cuộc tình xưa Phía sau lưng đã không còn tồn tại Hoạ chăng ư Chỉ một mối duyên thừa ! LLT |
Khóc
Con gái thường hay khóc Những khi trời mưa ngâu Mới một cuộc tình đầu Như không còn sức lực. Bao nhiêu là kí ức Trôi theo những xa hoa Làm sao những phong ba Không làm con gái khóc. Bao nhiêu là lừa lọc Để làm con gái yêu Rồi đến lúc quạnh hiu Cũng mình con gái khóc. Cho đến khi bạc tóc Con gái vẫn dễ thương Vì những điều bình thường Cũng làm con gái khóc. |
hí hí chi2_dzuitính , Lỳ wẹo càm chi2 dzô chòy thơ lụp xụp của Lỳ nà . Anh2 dzí chi2 đều làm thơ hén, xứng đôi dzừa lứa pạo mợi wơiii . :P :lol:
Lỳ fá theo chi2 nà :lol: Làm Như Hay ! Lêu Lêu Lêu ! Anh ghẹo em là con gái Lúc nào cũng khóc cũng hờn Nhưng mà phải đành yêu đại Đâu bao giờ tính thiệt hơn Con gái thường hay lặng lẽ Có ghen cũng chỉ ngồi buồn Đằng sau làn mi chớp khẽ Là nghìn giọt sầu rơi tuôn Anh dỗ dành, anh năn nĩ Em không nghe, em không thương Chẳng lời nào cho phải lý Vậy mà chấp nhận yêu đương Con gái : Tụi em "mít ướt" Anh chê cho lắm, thì sao ? Nếu không quen em bằng được Hẳn là chán đến mọc râu Con gái : Tụi em hay khóc Anh phải thương, anh phải yêu Thôi rồi đời anh khổ nhọc xi''''''''''''''''''''''' Làm như hay ! Lêu lêu Lêu ! :P :lol: LLT |
Trích:
:lol: :lol: :lol: Chị2, rốt cuộc anh2 cũng thuyết phục được chị2 post thơ ời hé hé :D |
Về Đâu
Nếu 1 mai giữa cuộc đời đau khổ Thôi em về héo hắt những ước mơ Còn chi nữa người đời toan dối trá Về đi em vòng tay mẹ ấm chờ. Về đi em tiếc chi 1 cơn gió Giữa xa hoa sao thấy được lòng người Còn chi nữa sao em lệ vẫn rơi ??? Những tiếng nấc nghẹn ngào cùng hơi thở. Về đi em dẫu cuộc đời tan vỡ Còn mẹ yêu cánh tay rộng đón chờ Về đi em thôi em hãy đừng mơ Hãy đừng để cho đời thêm dấu lỡ. hum bít vít gì vít đại. |
trùi ui thơ bùn zữ :( đang thất tình gẹp bài nì chắc chít wé :P
|
Cánh Cửa Nhớ Quên
Ta mở cửa đón nhau thêm một lần Nghe yêu thương rơi đằng sau cuống gió Thổi dịu dàng trên hàng cây ngọn cỏ Lâng lâng buồn mơn trớn vuốt ve tim Nhìn nhau Nhìn ... Nhìn ... Khoảng trống lặng im Không cười nổi, cũng chẳng màng bật khóc Xa lâu rồi còn đâu làn mắt ngọc Đắm đuối nhìn Đau quá, Xót xa đau ! Yêu thương này hãy tặng kẻ đến sau Giận hờn kia gom về trao duyên mới Tình quay lưng Phía hoàng hôn dịu vợi Bóng tà dương ngả gục triền hồn Lăn Lăn lăn Trái đắng vỡ dập dồn Ai giữ lại ân tình xưa ? Hờ hửng ! Dưới chân ngà Đường cô liêu Chập chửng Ta với người - đôi ngã rẽ chênh vênh Chờ ai nữa, đôi cánh cửa Nhớ, Quên Thôi đừng mà dối lòng nhau chi mãi Về với nhau qua truông tình vụng dại Vấp bao lần . Vết thẹo có lành đâu ! LLT |
Hạ ơi !
Mùa lại mùa nối tiếp cứ theo nhau Ta với anh đã thôi lần níu kéo Buông tay rồi cùng đời trôi vạn nẻo Tiếc nuối chăng? Cung điệu nhạt, âm thừa Cứ trách lòng Mà trách mấy cho vừa? Lộc trẫy cành mùa Xuân non nớt quá Đừng gán tội cho màu vàng nắng Hạ Soi héo hon sắc biếc của chồi xanh Như đôi mình Đâu phải lỗi do anh Nào phải em Có lẽ là định mệnh Mủi chèo nghiêng chòng chành nay lạc bến Con sóng buồn cũng khóc bạc dòng trôi Ai rót tình vào chén ngọc chia đôi Đánh rớt đi Mảnh tan trăm nghìn mảnh Và vết đau cả đời không lành mạnh Soi lẩn nhau Vô số vạn niềm đau Hạ ơi ! Nếu ân tình không còn nữa trước sau Mùa lại mùa gối đầu lên dĩ vãng Anh xa quá biết gì vùng nắng rạng Dẫu ban mai cũng cháy xém chồi non Em vẫn ngồi chật vật với lòng son Bên đời nghe loạn cuồng bao âm điệu Vết đau tình bây giờ chưa kịp diệu Vần thơ không đủ khỏa lấp cơn sầu Hạ ơi ! Chua chát không, sắc nắng mối duyên đầu...... LLT |
Thu ơi
Xuân qua hạ đến rồi Thu tới Lặng lẽ đời anh đứng đợi Thu Mong mỏi một ngày rồi ngày nưã Thu về đông đến ...đẹp lứa đôi Thu ơi.. |
Thà Anh Đừng Hứa
Lại một chiều nữa đã đi qua Anh lỗi hẹn để mình em đứng đợi |
Bốn mùa
Một nửa hồn tôi với mùa đông Chiều thu nhạt lá những thăng trầm Đầu hạ phượng đùa rung sắc đỏ Cuối xuân nhành lộc mộng viễn vông :) |
Biển Tình
Chiều nhẹ trôi trên biển Bờ cát vàng hoang vu Lặng nghe mây kể chuyện Sóng chờm mình hát ru Điệu tình yêu dào dạt Bắt đầu cao cung ngân Trăng lên sầu ngơ ngác Gió cũng dường bâng khuâng Con dã tràng lầm lủi Trả đời bao công lao Chưa hết vòng mê mụi Chẳng mãn lần hư hao Em dỗi hờn số kiếp Buộc với mình lang thang Theo tình anh bước tiếp Ngày tháng dài hoang mang Chiều xôn xao biển hát Anh bây giờ chốn nao Mắt em vàng bãi cát Môi em mềm sóng chao Làm sao anh biết được Kiếp dã tràng thân em Xây tình trên dốc ngược Sóng buồn trôi trong đêm. LLT |
Coi cái pà chị2 dzui tánh gơ chưa ? Chắc đang làm thơ rồi join tour trong gameroom hay bị chú nào bắt cóc cí chạy mất tiêu hà , hết biết pả mùh :P :lol:
Lỳ tiếp nà (khôn tè, lấy cái nick chị2 cho koan Lỳ kiu = chị mùh) xi'''''''''' :P "Thà Anh Đừng Hứa Lại một chiều nữa đã đi qua Anh lỗi hẹn để mình em đứng đợi " Dưới hàng cây chiếc lá vàng bay vội Ngang lề tình hoa cỏ xót xa đưa Chiều nhạt nhòa mây thấp goi. cơn mưa Giăng mi em hạt nào rưng rưng nhỏ ... (next kà pà chị 2 dzui tánh, tour wài hà, méc anh2 bắt nhịn ăn tối chừ :P :lol: ) |
Chiều Thăm Biển
Em trở lại một chiều Thu thăm biển Ghềnh đá rêu vẫn xám ngắt màu rêu Con nước cũ xa rồi bờ im tiếng Mà lòng dâng âm hưởng sóng muôn chiều Nơi vết tích ân tình còn nguyên đó Bãi cát vàng nung chín dấu chân duyên Con óc chết nằm im ru chiếc vỏ Mặc sóng đời đưa đẩy phận truân chuyên Anh về đâu cuối trời kia thăm thẳm Áng mây nhung đậu xuống ngẩn ngơ sầu Soi dòng trong thuyền quyên ai vội đắm Chiều xa xưa dưới đáy nước xanh màu Tình trở lại một chiều Thu thăm biển Nước bấy giờ không đủ mặn như xưa Lệ hóa muối trải dài triền vĩnh viễn Những hạt châu trắng muốt nhuộm đôi bờ... LLT |
Tình Ca Biển Hồ I
Biển ơi muôn thưở còn thương sóng Người nỡ xa người Ai nhớ ai? (để rồi) Trùng dương cất tiếng cười vô vọng Bỡ ngỡ hoàng hôn đổ bóng dài Ôi oái oăm nhiều không kể xiết Bới chuyện ân tình kể nốt chơi Dè dặt được gì khi sức kiệt Ngực vỡ tim đau - tiếc một lời Cái chuyện như vầy nghe biển nhé Xưa rồi có lẽ chẳng còn ghi Duyên ai dệt giữa vùng dâu bễ Mắt lệ đoanh tròng Tiển người đi.... Nguyện ước bấy giờ đâu chỉ có Vàng son đánh đổi mái tranh nghèo Một ngày kết nghĩa cùng chung họ Thắm thiết tào khan. Gió thoảng vèo.... Ngước mặt lệ trào chan bóng tối Khuê phòng rũ bóng Hận duyên căn Mùa giao lá muộn vàng muôn lối Tuyết đổ đêm vun giấc trọc trằn Cứ hẹn rồi chờ Mơ để khóc Và tình vung vẩy chiếc khăn tang Rình rập đeo vào tim. Mệt nhọc ! Nguồn đau chẳng chết Sống mơ màng...... Vụng suy, Lẩn quẩn cơn mê đắm Trán đời chưa chật dấu chân chim Hồn như già quá, như già lắm ! Gợi héo hon thêm vạn nổi niềm Đè nén ! Chuốc ngàn câu mặn đắng Phun ra ngọc thạch ở trong thơ Nhưng nào có được trang vừa vặn Cứng cỏi tìm trong nét mịt mờ Thì lại rạch hồn ra bấu xé Đổ bừa cho cái dạ mông lung Bới chuyện âu sầu ra mà vẽ Tranh yêu điễm lệ Bạn chia cùng? Rồi lại nhạt nhòa hương tóc rối Gói tình vào mộng Gối không căng Trũng nhớ đọng buồn Nơi góc tối Màng đêm bạc bẽo nhuộm xuyên chăn Nên kéo đắp hoài không đủ ấm Trở mình rún rẩy với tương lai Thú lạnh đơn thuần đang gậm nhấm Đơn lòng ! Ai kẻ nhớ thương ai? LLT |
Niềm Riêng
Đêm mùa Hạ trăng tròn lơi lã Mây trời trôi vội vã về đâu Biển Hồ sóng vỗ về nhau Người, ta xa quá khổ đau một mình Vòng tình ái vô tâm xiết chặt Con tim non cuộn thắt từng hồi Phù sa con tạo đắp bồi Duyên tơ sao nỡ chẻ đôi đành lòng Ôi chán ngán, tận cùng chán ngán Vũng âu sầu chưa cạn giọt cay Bao giờ tìm được chân mây Rũ tan được đỉnh tù đầy nhân sinh Trăng mùa Hạ chênh vênh đầu núi Soi hồn si mê mụi chưa tan Châu tuôn hàng lại theo hàng Chưa trôi dĩ vãng võ vàng vì đâu? LLT |
"Thà Anh Đừng Hứa</span>
Lại một chiều nữa đã đi qua Anh lỗi hẹn để mình em đứng đợi " Dưới hàng cây chiếc lá vàng bay vội Ngang lề tình hoa cỏ xót xa đưa. Chiều nhạt nhòa mây thấp gọi cơn mưa Giăng mi em hạt nào rưng rưng nhỏ ... ''Anh có về ngang qua nơi đầu ngõ <span style=\'color:red\'>Ghé thăm em đôi vai nhỏ run run. Có phải chăng tình yêu anh tầm thường Nên tan vỡ mong manh như lời hứa Em tìm đâu tình yêu và điễm tựa Giữa biển đời dối trá những mây mưa ... Còn đâu nữa phút giao thừa rực rỡ Tay trong tay giờ 2 đứa nẻo đường Anh quên hết mộng dệt thuở yêu thương Thôi đành vậy bởi vì em bạc phước. tới tour nữa Lỳ ơi :( |
Không Đề</span>
<span style=\'color:blue\'>Thinh không màu của nắng Chiều ngơ ngác qua đây Em về ngang lối cũ Xào xạc những cỏ cây. Mưa rơi đầu con phố Màu đôi gánh hàng rong Phai dần theo ngày tháng Mà anh có biết không?? Mưa nặng hạt bên sông Ngơ ngẩn theo tiếc nuối Cũng vì con đò nhõ Chở em bước theo chồng. Còn ước mơ tuổi mộng Thôi thì đành lãng quên Em bây giờ duyên mới Anh vỡ mộng ..... tuổi hồng !!! |
Bé Chị2 sắp theo chồng hảh kưng ? :lol:
Chiều Bơ Vơ Chiều thênh thang sắc nắng Cây ngả nhoài bóng thưa Đường xưa dài mấy chặn Em về ai đón đưa ?! Hoa lá dường ngẩn ngơ Tình sầu dâng luống dại Nấp bên lối đợi chờ Chợt xanh màu oan trái Tuổi hồng còn tồn tại Sắp mất rồi Oh hay ! Tia nắng nhung tình ái Chắp cánh cùng nhau bay Chiều bâng khuâng qua đây Hoàng hôn rơi lặng lẽ Bàn tay ôm vai gầy Gió thoảng buồn Nhè nhẹ .... Đón vào lòng đơn lẻ Một vòm mây tím rơi Chiều bơ vơ gọi khẽ Anh đâu rồi ? Anh ơi ! LLT |
Dạ Khúc Cho Tình Nhân
Tình nhân ! Ta yêu anh đắm đuối biết bao nhiêu Từ ánh mắt đôi môi và tiếng nói Thì có gì khác biệt khi đêm tối Hay ngày sang vạn sắc nắng lả lơi Tình nhân ! Ta yêu anh cả những lúc trăng vơi Còn lửng lơ chút vệt vàng cuối nẻo Mặc xung quanh cụm phù vân bạc bẻo Chợt tan vèo sau cái chớp mi thôi Tình nhân ! Ta dán lòng lên ánh mắt nụ môi Xin xác thân ngả vùi trong biển ái Anh xiết chặt lấy hồn ta khờ dại Ru mặn nồng bằng khúc hát yêu đương Tình nhân ! Từ gặp nhau ta đã trót thân thương Bện mối duyên cho dày hơn thảm mộng Cùng phiêu lưu giữa biển đời lồng lộng Dang tay ôm hạnh phúc thật nồng nàn Tình nhân ! Hãy thả hồn du ngoạn, hãy mơ màng Khi mở mắt ta có mình chung bước Hãy tin rằng Không có biển tình nào đâu trút ngược Nên giòng yêu không thể cạn bao giờ Tình nhân ! Ta yêu anh, như biển sóng yêu bờ Ngàn năm vẫn vỗ về muôn lớp nhớ Yêu và thương có thuỷ triều chuyên chở Mãi dạt dào, ăm ắp đại dương xanh . LLT |
| Múi giờ GMT. Hiện tại là 08:58 PM. |
Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.