Vina Forums

Vina Forums (http://forums.vinagames.org/index.php)
-   Truyện Thành Viên Sáng Tác (http://forums.vinagames.org/forumdisplay.php?f=80)
-   -   Truyện dã sử võ hiệp _ Ái Hoa (http://forums.vinagames.org/showthread.php?t=20166)

AiHoa 01-28-2010 02:29 AM

Cột đồng chưa xanh (tt)

Vương Trọng Tải rít lên căm hận:
_ Ngươi thị có bảo kiếm chẳng phải là anh hùng. Có giỏi đấu với ta vài trăm quyền.

Thiếu niên áo đỏ cười nhạt:
_ Ta chẳng xưng anh hùng bao giờ. Ngươi là cái thá gì mà thách đấu với ta?

Một bóng đỏ thấp thoáng bay tới bên Thiết đầu sư, lão không kịp tránh né. Mọi người nghe một tiếng rống đau đớn, cái trán cứng như thép nguội của lão trúng một quyền của thiếu niên toé lửa. Lão cảm thấy xây xẩm mặt mày, đau nhức thấu óc, lảo đảo thân mình lùi bảy tám bước rồi té ngồi bệt xuống đất, cắn răng vận công đề khí chịu đựng.

Chàng công tử ung dung tiến tới. Bọn Trung du tam tú bất giác thối lui, tránh sang bên nhường lối. Thiếu niên không thèm để mắt đến bọn chúng, thản nhiên bước tới bàn của Lý Thuỷ Bình, chắp tay vái chào:
_ Tiểu đệ họ Mạc, tên Quân Tử, vốn hằng ngưỡng mộ uy danh của Lý công tử, nay được dịp đối mặt thật là vạn hạnh.

Lý tiểu thư vô cùng kinh ngạc, không hiểu tại sao chàng lại biết rành tên mình. Nàng cố trấn tĩnh, nở nụ cười chào lại chàng. Mạc Quân Tử gọi lớn:
_ Chủ quán, mang một vò rượu ngon nhất ra đây cho ta đãi Lý huynh đây!

Thuỷ Bình lật đật khoát tay:
_ Cám ơn huynh, tiểu đệ là văn nhân, không chịu nổi men nồng!

Quân Tử cười nheo mắt, bảo nhỏ:
_ Huynh giấu đệ mà chi? Bạch y kiếm sĩ lừng danh khắp vùng kinh kỳ, ai mà không biết tiếng?
_ Mạc huynh thật là lợi hại, tiểu đệ xin bái phục!

Thiết đầu sư thấy chàng họ Mạc không đếm xỉa tới mình thì căm hờn ôm xác con bỏ ra ngoài, mồm lẩm bẩm hẹn ngày trả hận. Trung du tam tú cũng đã len lén rút lui êm tự lúc nào. Một số thực khách đã trở lại bàn ăn nhậu, nhưng không còn dám lớn tiếng huênh hoang như trước. Thỉnh thoảng họ lại liếc nhìn qua bàn hai người thầm tỏ ý ngưỡng mộ.

Ái Hoa
(còn tiếp)

ML'Amour 01-28-2010 03:43 AM

Cột đồng chưa xanh..!
 


:wow: :wow: :wow:

Xin bái phục....!
Hổng ngờ Thầy AH nhiều tài quóe....:singhi:
Kiêm lun chuyện chưởng nữa...
Hihihi....còn không mau...mỗi ngày một tập...
Please...

:thankyou: trước nhen....Công Tử Ái Hoa...:D:


TT_LưuLyTím_TT 01-28-2010 02:58 PM

Ổng mà công tử gì dear, ổng toàn làm thầy gỏ đầu trò sưng hết cục này tới cục kia chớ công tử gì :laughing:

ML'Amour 01-28-2010 11:18 PM

Trích:

Nguyên văn bởi TT_LưuLyTím_TT (Post 141270)
Ổng mà công tử gì dear, ổng toàn làm thầy gỏ đầu trò sưng hết cục này tới cục kia chớ công tử gì :laughing:


Hmm....
LLT nì thiệt tình thấy thương à (TTTT:D:)
Lời nói hổng mất tiền mua muh...
Biết là...ông Ngoại nhưng mình cứ...
bơm lên là Công Tử cho có chiện đọc huh....:laughing:

Chưởng nữa chừng...ngừng...bực bội á cưng...:cuoivuivui:

AiHoa 01-29-2010 01:01 AM

Trích:

Nguyên văn bởi ML'Amour (Post 141282)
Trích:

Nguyên văn bởi TT_LưuLyTím_TT (Post 141270)
Ổng mà công tử gì dear, ổng toàn làm thầy gỏ đầu trò sưng hết cục này tới cục kia chớ công tử gì :laughing:


Hmm....
LLT nì thiệt tình thấy thương à (TTTT:D:)
Lời nói hổng mất tiền mua muh...
Biết là...ông Ngoại nhưng mình cứ...
bơm lên là Công Tử cho có chiện đọc huh....:laughing:

Chưởng nữa chừng...ngừng...bực bội á cưng...:cuoivuivui:

Hai người nì dám chọc tới chiện sĩ thì ... cho vô chiện hành hạ cho biết tay nhen! :dapnhau1:

ML'Amour 01-29-2010 06:54 AM

Trích:

Nguyên văn bởi AiHoa (Post 141290)
Hai người nì dám chọc tới chiện sĩ thì ... cho vô chiện hành hạ cho biết tay nhen! :dapnhau1:


Chòy ... chiện sĩ nì cầm cái cây nhìn...ác dể sợ...
muh kiêm lun...gian gian nữa á :choccuo:

AiHoa 01-29-2010 09:36 AM

Trích:

Nguyên văn bởi ML'Amour (Post 141299)

Chòy ... chiện sĩ nì cầm cái cây nhìn...ác dể sợ...
muh kiêm lun...gian gian nữa á :choccuo:

coi dzị mà cũng còn thua hai người đẹp hạnh hoa thôn nhen ... bỏ chạy thục mạng kìa! :thua:

AiHoa 01-29-2010 09:40 AM

Cột đồng chưa xanh (tt)

Lý tiểu thư hỏi:
_ Chẳng hay gia đình Mạc huynh ở nơi đâu? Là người bản xứ hay từ nơi khác đến?

Quân Tử đáp:
_ Quê quán tổ tiên tiểu đệ xưa vốn ở Kinh Bắc. Trải qua chiến cuộc loạn lạc, nay chẳng còn ai thân thích. Tiểu đệ rày đây mai đó, không chốn nào nhất định.

Xong chàng ta nhìn thẳng vào mặt Lý tiểu thư hỏi:
_ Lý huynh đang ở kinh kỳ, có việc chi hệ trọng mà dời bước đến chỗ rừng núi hoang vu này?

Gương mặt Thuỷ Bình hơi đỏ lên:
_ Tiểu đệ muốn đi tìm người thân đã lâu rồi không gặp.
_ Người thân của Lý huynh có cao danh quý tính là chi? Già hay trẻ? Dáng vóc diện mạo thế nào?
_ Dì út của tiểu đệ họ Trần thường gọi là Thập Nương. Dì năm nay khoảng hăm sáu hăm bảy, nhưng trông dì còn trẻ hơn tuổi rất nhiều! Nét mặt thì … cũng hao hao gần giống tiểu đệ đây.

Mạc Quân Tử nháy mắt:
_ Giống Lý huynh thì phải là tuyệt thế giai nhân rồi!

Lý tiểu thư mặt nóng bừng:
_ Lý huynh lại trêu tiểu đệ rồi! Dì út thì đẹp thật nhưng tiểu đệ xấu xí thô kệch sao bì được dì?

Quân Tử cười phá lên:
_ Tiểu đệ nhất định phải đi tìm cho được dì của Lý huynh để chiêm ngưỡng dung nhan.

Thuỷ Bình cũng cười:
_ Vâng, nếu Mạc huynh đã nhìn thấy mặt dì rồi chắc chắn khó mà bỏ đi được! Khổ nỗi là dì có nốt ruồi thương phu trích lệ dưới mắt trái. Nhiều nhà thế gia vọng tộc muốn kết thân mà nghe lời thầy tướng số cũng thoái lui, nên bây giờ dì vẫn còn phòng không bóng chiếc. Giả như Mạc huynh không tin vào bói toán thì tiểu đệ sẵn sàng giới thiệu cho.

Quân Tử nói giọng chắc nịch:
_ Tiểu đệ chỉ tin chính bản thân mình, không tin vào bói toán! Tất cả tuỳ duyên ngộ thôi.

Sau đó chàng hỏi tiếp:
_ Lý huynh không quản nghìn dặm xa xôi đi tìm người thì tất cũng đã có tin tức của dì ở đâu rồi chứ nhỉ?

Nàng ngần ngừ:
_ Tiểu đệ chỉ nghe nói dì út mở quán ăn ở trấn Sơn Tây có tên là Chiêu Hùng Quán nhưng không rõ thật sự nằm nơi nào.
_ Cách đây mươi dặm đường có một quán treo biển đề tên Chiêu Hùng Quán, hình như cô chủ quán cũng xinh đẹp lắm nhưng còn nhỏ tuổi không chắc là dì của Lý huynh được?

Thuỷ Bình quả quyết:
_ Tiểu đệ cũng hẳn đến đấy dọ hỏi, may ra tìm được tung tích của dì.

Ái Hoa
(còn tiếp)

AiHoa 01-31-2010 04:08 AM

Cột đồng chưa xanh (tt)

Mạc Quân Tử lấy ra mười quan tiền đặt trên bàn, gọi chủ quán đến và nói với Thuỷ Bình:
_ Xin phép Lý huynh cho tiểu đệ được mời hôm nay để chuộc tội làm bữa ăn của huynh mất ngon.

Nàng vừa định mở miệng từ chối, chàng đã day qua tên chủ quán nói:
_ Phần còn thừa để đền bù thiệt hại vật chất của quán và những bàn thực khách bỏ chạy chưa trả tiền.

Chàng lại quay về phía Thuỷ Bình:
_ Chúng ta cần đi ngay mới kịp trước khi trời tối.

Ánh mắt của Quân Tử có vẻ gì vừa uy thế vừa dịu dàng khiến nàng không cưỡng lại được, cứ riu ríu bước theo chàng.

Ra khỏi cửa, một tên hầu trong quán dắt tới cho Mạc Quân Tử một con ngựa cao lớn lông tuyền trắng. Thuỷ Bình hơi ngạc nhiên, thầm nghĩ:
_ Tại sao chàng ta không cưỡi ngựa màu đỏ cho đủ bộ nhỉ?

Như đoán được ý nghĩ của nàng, chàng giải thích:
_ Không giấu gì Lý huynh, tiểu đệ có ngoại hiệu là Nhất điểm hồng. Nếu cưỡi ngựa đỏ thì không còn là Nhất điểm hồng nữa.

Thuỷ Bình chợt nhớ lại mũi tên cắm vào gáy tên cướp trên thuyền. Nàng sực hiểu:
_ Thế mũi tên lông trắng có một chấm son là của Mạc huynh phải không?
_ Vâng, tiểu đệ cũng mới tập tành nghề bắn cung, nói chung thì hẳn còn kém lắm.

Lý tiểu thư cảm thấy tim mình như ngừng đập, có thể nào Mạc Quân Tử núp gần đó và đã trông thấy đầu đuôi sự việc đối đáp giữa nàng với Đào Long Vân? Nàng thăm dò:
_ Khi ấy Mạc huynh ở đâu, tiểu đệ không gặp?

Chàng ta thản nhiên nói:
_ Tiểu đệ trông thấy tình trạng khẩn cấp nên bắn một phát cứu người, chừng Lý huynh đến thì tiểu đệ tự nghĩ mình là kẻ dư thừa nên lui gót đi rồi, ở lại trời tối, kẻ gian người ngay khó phân, sợ Lý huynh hiểu nhầm mà ra tay, không biết còn giữ được cái mạng này chăng?

Giọng chàng ta có vẻ thành thật, nét mặt không lộ chút giả dối, Thuỷ Bình bán tín bán nghi, nhưng không thể nói gì được. Quân Tử lại tiếp:
_ Từ đây đến nơi ấy khá xa, mà chỉ có một con ngựa này, nếu Lý huynh không chê thì chúng ta dùng chung vậy?

Tiểu thư hoảng hốt, từ chối ngay:
_ Ồ … không … không được đâu!
_ Sao không? Quanh đây không có chỗ thuê bán ngựa, tìm người khuân cáng cũng không có. Con ngựa của tiểu đệ là giống quý hiếm, rất khoẻ, thừa sức chở hai người.
_ Nhưng mà tiểu đệ chỉ quen cưỡi ngựa một mình. Mạc huynh cứ lên yên để tiểu đệ đi bộ.

Quân Tử phản đối:
_ Thế sao được? Lý huynh không thích hai người cùng cưỡi thì mời Lý huynh vậy, tiểu đệ sẽ chạy theo sau.

Ái Hoa
(còn tiếp)

AiHoa 02-01-2010 02:28 AM

Cột đồng chưa xanh (tt)

Thuỷ Bình khăng khăng bảo:
_ Ngựa của Mạc huynh mà, để Mạc huynh chạy bộ trông sao được?

Hai người nhường nhau mãi không ai chịu thua ai, cuối cùng Mạc Quân Tử đề nghị:
_ Hay là ta thi chạy nhé, ai chạy chậm hơn thì phải lên ngựa? Người chạy nhanh hơn thì chạy bộ là hợp lý rồi phải không Lý huynh nhỉ?

Thuỷ Bình định từ chối, nhưng rồi chợt nổi tính tò mò muốn xem khinh công của chàng ta cao đến mức nào, mặt khác nghe câu nói cuối cùng nàng cũng hơi tự ái, không nhận lời hoá ra tại vì sợ thua bị bẽ mặt. Quân Tử nói tiếp:
_ Không cần khoảng xa cho phí sức, từ đây đến gốc cây to đàng kia khoảng mười trượng. Tiểu đệ cắm hai hàng mỗi hàng mười cái cọc bé tí này. Mỗi người chạy phải đặt chân lên cọc, không được chạm đất.

Thí võ trên mai hoa thung là việc thường xảy ra, nhưng chạy trên cọc thì Lý tiểu thư chưa hề gặp bao giờ. Khi hàng cọc chuẩn bị xong, mọi người trong quán đã ùa ra xem. Hai người bắt đầu đặt chân lên cọc thứ nhất, Quân Tử bảo:
_ Để đệ nhờ một vị ở đây đếm mười tiếng, đến tiếng thứ mười thì chúng ta bắt đầu cuộc chạy nhé?

Thuỷ Bình gật đầu. Một người trong đám đông tướng mạo chững chạc, râu ba chòm đen nhánh, cất giọng sang sảng như chuông đồng:
_ Để Trương mỗ làm cho.

Quân Tử đáp:
_ Vậy phiền Trương lão gia đếm giùm.

Vừa nghe đếm tiếng thứ mười, Thuỷ Bình thi triển khinh công thượng thừa phóng ra phía trước. Nàng cố gắng nhắm dùng sức thật khéo, đặt bàn chân đúng ngay cọc thứ nhì, lấy đó làm điểm tựa phóng tiếp. Thân pháp nàng thật đẹp mắt, mọi người đứng xem đều vỗ tay khen vang dội. Biết rằng võ công của họ Mạc rất cao siêu, nàng vận dụng hết sức công phu luyện tập hàng chục năm trường ngay từ lúc bé để quyết tâm giành thắng lợi trước đối thủ cũng là người bạn mới quen này. Không thấy Quân Tử chạy ngang hay vượt qua mình, nàng ngoáy đầu liếc ra sau, thấy chàng ta vừa chạy vừa lui cui làm gì không rõ. Nàng cũng không thể dừng chậm lại để xem vì như thế sẽ mất đà cho bước kế tiếp. Khi đến cọc thứ chín Thuỷ Bình hít hơi, nhún mình nhảy bước cuối cùng thì thấp thoáng một bóng đỏ lướt qua, Mạc Quân Tử đã đứng đón đầu nàng nơi mức đến, dưới tàng cây cổ thụ. Điều làm nàng kinh ngạc nhất là trên hai tay chàng ta cầm hai nắm cọc. Thì ra họ Mạc không biết làm cách nào vừa chạy vừa nhổ cọc lên mà chân chàng chẳng hề chạm đất. Trình độ này quả là trên đời không dễ có mấy người đạt tới. Tiếng vỗ tay ầm ỹ cùng tiếng khen ngợi xì xào không dứt ở xung quanh.

Thuỷ Bình chắp tay bái phục:
_ Mạc huynh tài nghệ phi thường, dưới gầm trời này khó mà tìm được địch thủ. Tiểu đệ vô cùng ngưỡng mộ.

Quân Tử vái chào lại, nói khiêm tốn:
_ Tiểu đệ tập lâu mới được mấy trò tiểu xảo này, thật không đáng bẩn mắt Lý huynh.

Ái Hoa
(còn tiếp)

AiHoa 02-01-2010 02:30 AM

Cột đồng chưa xanh (tt)

Lý tiểu thư thua cuộc phải chịu lên ngựa cưỡi. Mạc Quân Tử đi trước dẫn đường. Với bộ pháp lẹ làng, chàng chạy một mạch luôn mấy dặm đường thì cảm thấy hơi thở khá dồn dập, mồ hôi rịn chảy ra. Thuỷ Bình thấy tình cảnh này thì trong bụng cũng xốn xang. Nàng gọi:
_ Mạc huynh! Hay là ta đổi nhau một đoạn, để tiểu đệ đi bộ còn huynh ngồi ngựa nhé?

Quân Tử lắc đầu:
_ Nhất ngôn ký xuất tứ mã nan truy! Đã giao ước rồi thì phải giữ lời, không thể thay đổi.
_ Vậy thì ta dừng lại nghỉ một chốc.
_ Không kịp thời gian trước khi trời tối đâu, Lý huynh.

Thuỷ Bình nghĩ thầm:
_ Ta đã cải dạng nam trang ra giang hồ, ăn đường ngủ bụi, cũng không cần phải câu nệ như một tiểu thư đài các!

Nàng bèn gọi:
_ Mạc huynh cùng lên ngựa luôn, chúng ta cưỡi chung đi vậy.

Chàng lại từ chối:
_ Không được, làm thế bất tiện cho Lý huynh, tiểu đệ không thể.
_ Thế thì tiểu đệ cũng xuống đi bộ, trả ngựa cho Mạc huynh làm gì thì làm.

Thuỷ Bình dợm nhảy khỏi yên, Quân Tử vội vàng xua tay:
_ Ấy chết, Lý huynh cứ ngồi đấy, tiểu đệ xin cung kính vâng mệnh!

Chỉ thấy mắt hoa lên, chàng đã nhẹ nhàng ngồi sau lưng nàng, hai chân thúc vào hông tuấn mã. Con ngựa cất vó chạy như bay, để lại phía sau một mớ bụi mịt mù.

Mặc dù Mạc Quân Tử giữ ý không ngồi sát vào nàng nhưng do ngựa phi dằn xóc, thỉnh thoảng lưng nàng cũng chạm vào người chàng. Hơi thở chàng nồng ấm phà vào tai tạo cảm giác nửa thẹn thuồng nửa thích thú dễ chịu. Độ nửa giờ sau, hai người đến một vùng thôn trang khá yên tĩnh. Xa xa đã thấy ngôi quán với tấm biển lớn đề chữ “Chiêu Hùng Quán”. Điều lạ lùng là đang còn ban ngày sáng sủa mà cửa quán đóng im ỉm, không một bóng khách hàng lai vãng. Quân Tử thúc ngựa tới gần, dừng ngay trước cửa. Trên cánh cửa đóng kín có yết một tấm giấy thông báo quán hôm nay đóng cửa vì có hỉ sự. Thuỷ Bình nói:
_ Thật là khó tin. Nhà có hỉ sự mà bốn bề trông yên ắng, vắng tanh, như là có sự đau buồn khổ não ấy!

Quân Tử ra hiệu cho nàng lắng nghe. Quả là từ bên trong như có tiếng khóc rấm rức với những lời than thở khe khẽ:
_ Kim Oanh, con đừng khóc nữa. Những lời lẽ ấy đến tai chúng thì cả nhà ta nguy mất.

Không nén được, Thuỷ Bình lập tức gõ cửa. Từ bên trong có giọng đàn ông vọng ra:
_ Quán hôm nay đóng cửa, đã có thông báo phía trước. Quý khách vui lòng tìm nơi khác!
_ Chúng tôi không phải khách dùng bữa, chỉ muốn vào hỏi thăm người quen.

Có tiếng động kèn kẹt, cánh cửa quán mở he hé, một người đàn ông trạc tuổi tứ tuần ló đầu ra nhìn, vẻ sợ sệt.

Ái Hoa
(còn tiếp)

TT_LưuLyTím_TT 02-01-2010 09:31 PM

May là chàng ngồi đằng sau :laughing:

Truyện hay em cứ nghĩ bậy không là sao thầy AH? :laughing:

AiHoa 02-02-2010 12:08 AM

Trích:

Nguyên văn bởi TT_LưuLyTím_TT (Post 141456)
May là chàng ngồi đằng sau :laughing:

Truyện hay em cứ nghĩ bậy không là sao thầy AH? :laughing:

Tại đầu óc Lì tím rịm như bông lưu ly! Chàng mà ngồi trước thì... có chiện lớn à! :so:

ML'Amour 02-02-2010 04:33 AM


LLT: May là chàng ngồi đằng sau

AH: Chàng mà ngồi trước thì... có chiện lớn à!
Hmm... Hổng hiểu :singhi: Visual... Chàng Ngồi phía sau...mới nguy chứ...:chaimaocam:
Amour cởi ngựa hai đứa...bị ngồi sát rạt á...
làm sao có màn lâu lâu mí đụng trúng nà...:laughing2:

da1uhate 02-02-2010 06:30 AM

Trích:

Nguyên văn bởi ML'Amour (Post 141471)

LLT: May là chàng ngồi đằng sau

AH: Chàng mà ngồi trước thì... có chiện lớn à!
Hmm... Hổng hiểu :singhi: Visual... Chàng Ngồi phía sau...mới nguy chứ...:chaimaocam:
Amour cởi ngựa hai đứa...bị ngồi sát rạt á...
làm sao có màn lâu lâu mí đụng trúng nà...:laughing2:

Chưa kể là con ngựa phi nhanh tưng lên tưng xuống, mỗi lần tưng xong rớt xuống đâu có đúng chỗ ban đầu đâu, toàn là bị xịch về phía trước hông hà :chocuoI:

AiHoa 02-02-2010 09:26 AM

Trích:

Nguyên văn bởi ML'Amour (Post 141471)

LLT: May là chàng ngồi đằng sau

AH: Chàng mà ngồi trước thì... có chiện lớn à!
Hmm... Hổng hiểu :singhi: Visual... Chàng Ngồi phía sau...mới nguy chứ...:chaimaocam:
Amour cởi ngựa hai đứa...bị ngồi sát rạt á...
làm sao có màn lâu lâu mí đụng trúng nà...:laughing2:


Trích:

Nguyên văn bởi da1uhate (Post 141474)
Chưa kể là con ngựa phi nhanh tưng lên tưng xuống, mỗi lần tưng xong rớt xuống đâu có đúng chỗ ban đầu đâu, toàn là bị xịch về phía trước hông hà :chocuoI:

Amour với du ghét có kinh nghiệm cưỡi ngựa rồi sao? ... AH chỉ nghe kể truyện anh chàng mọi da đỏ cưỡi ngựa chở cô gái sau lưng, mỗi lần ngựa lồng nhảy thì anh chàng cũng nhảy dựng ... haha! :laughing2:

TT_LưuLyTím_TT 02-02-2010 02:01 PM

"1 con ngựa đau cả chuồng bỏ cỏ... "

Trong nầy thấy 1 con ngựa phi cả nhà nhảy nhổm :laughing:

ML'Amour 02-02-2010 06:58 PM


AiHoa: Amour với du ghét có kinh nghiệm cưỡi ngựa rồi sao?
Hmm...
Chút chút muh cưỡi ngựa hai người tức cười lém ...
Cưỡi một hồi...anh chàng gần như... đè lên Amour
còn Amour thì gần như...đè lên đầu ngựa á :laughing:
LLT: Trong nầy thấy 1 con ngựa phi cả nhà nhảy nhổm
Hmm...
Cả nhà nhảy nhổm muh chiện sĩ...nhảy dựng mới ghê...:laughing:

AiHoa 02-03-2010 01:31 AM

Trích:

Nguyên văn bởi ML'Amour (Post 141508)

AiHoa: Amour với du ghét có kinh nghiệm cưỡi ngựa rồi sao?
Hmm...
Chút chút muh cưỡi ngựa hai người tức cười lém ...
Cưỡi một hồi...anh chàng gần như... đè lên Amour
còn Amour thì gần như...đè lên đầu ngựa á :laughing:
LLT: Trong nầy thấy 1 con ngựa phi cả nhà nhảy nhổm
Hmm...
Cả nhà nhảy nhổm muh chiện sĩ...nhảy dựng mới ghê...:laughing:

Anh chàng lợi dụng hén, chớ đáng lẽ phải ngả ra phía sau mới đúng định luật tự nhiên! :duoidi:

Tại thấy Amour bị đè nên mới... nhảy dựng :chocuoI:

da1uhate 02-03-2010 02:12 AM

Trích:

Nguyên văn bởi AiHoa (Post 141482)
Amour với du ghét có kinh nghiệm cưỡi ngựa rồi sao? ... AH chỉ nghe kể truyện anh chàng mọi da đỏ cưỡi ngựa chở cô gái sau lưng, mỗi lần ngựa lồng nhảy thì anh chàng cũng nhảy dựng ... haha! :laughing2:

Cưỡi ngựa cũng na ná như cưỡi xe honda, lưng con ngựa cũng dốc như yên xe Honda Wave, gặp ổ gà tưng 1 phát người ngồi sau tuột về phía trước, tại chuyện sĩ chưa có kinh nghiệm đi xe honda nên hông biết đó thôi :chocuoI:

Ngựa nhảy làm sao giống ngựa phi nước kiệu được hè? :nhatma:

AiHoa 02-03-2010 07:06 AM

Trích:

Nguyên văn bởi da1uhate (Post 141523)
Cưỡi ngựa cũng na ná như cưỡi xe honda, lưng con ngựa cũng dốc như yên xe Honda Wave, gặp ổ gà tưng 1 phát người ngồi sau tuột về phía trước, tại chuyện sĩ chưa có kinh nghiệm đi xe honda nên hông biết đó thôi :chocuoI:

Ngựa nhảy làm sao giống ngựa phi nước kiệu được hè? :nhatma:

Sụp ổ gà thì chúi về phía trước phải rồi, còn nhảy lên thì phải tuột ra sau chứ nhỉ? Sao chê chiện sĩ thậm tệ dzị cà? :thayghet:

TT_LưuLyTím_TT 02-03-2010 09:34 AM

Trích:

Nguyên văn bởi AiHoa (Post 141530)
Sụp ổ gà thì chúi về phía trước phải rồi, còn nhảy lên thì phải tuột ra sau chứ nhỉ? Sao chê chiện sĩ thậm tệ dzị cà? :thayghet:

Chòy, chiện sĩ dzựn.. nũng nịu, phụng phịu ... thí ớn :laughing:

ML'Amour 02-03-2010 10:41 PM

Trích:

Nguyên văn bởi AiHoa (Post 141521)
Anh chàng lợi dụng hén, chớ đáng lẽ phải ngả ra phía sau mới đúng định luật tự nhiên! :duoidi:

Tại thấy Amour bị đè nên mới... nhảy dựng :chocuoI:


Trùi...lúc ngựa phi như rứa thì lo bỏ..cảm giác...
ôm cứng...chạy lấy người chứ lợi dụng gì á cưng...:chocuoI:
Hmm...
Muh níu Amour theo định luật tự nhiên...
ngã người ga phía sau...đè lại anh chàng thì...nhẩy zì ta..? :laughing:

AiHoa 02-03-2010 11:20 PM

Trích:

Nguyên văn bởi ML'Amour (Post 141553)

Trùi...lúc ngựa phi như rứa thì lo bỏ..cảm giác...
ôm cứng...chạy lấy người chứ lợi dụng gì á cưng...:chocuoI:
Hmm...
Muh níu Amour theo định luật tự nhiên...
ngã người ga phía sau...đè lại anh chàng thì...nhẩy zì ta..? :laughing:

Hồi còn ở VN, bạn gái Ah chở Ah đi xe Honda, Ah ngồi sau đâu có ôm, cũng không có đè, tay chỉ vịn vào yên mừ!

Hay tại vì vậy mà bị chê?
:singhi:

M mà ngã ra sau đè chàng thì chắc là nhảy... cóc! :laughing2:

da1uhate 02-04-2010 12:09 AM

Trích:

Nguyên văn bởi AiHoa (Post 141556)
Hồi còn ở VN, bạn gái Ah chở Ah đi xe Honda, Ah ngồi sau đâu có ôm, cũng không có đè, tay chỉ vịn vào yên mừ!

Hay tại vì vậy mà bị chê?
:singhi:

M mà ngã ra sau đè chàng thì chắc là nhảy... cóc! :laughing2:

Trùi, chiện dị mà cũng khai nữa hè, nghe tụi con trai hay kháo nhau rằng "Má đánh không đau bằng ngồi sau con gái" í :chitaycuoi:

AiHoa 02-04-2010 03:21 AM

Trích:

Nguyên văn bởi da1uhate (Post 141557)
Trùi, chiện dị mà cũng khai nữa hè, nghe tụi con trai hay kháo nhau rằng "Má đánh không đau bằng ngồi sau con gái" í :chitaycuoi:


Tại Ah hổng biết đi xe Honda đó mừ! Đi xe đạp thì cũng cho con gái ngồi trước
:nhatma:

ML'Amour 02-04-2010 04:50 AM


Hmm..
Con trai muh ngồi sau lưng con ghế..? ôm yên...? ko duyệt...!
Nhìn hỏng thuận mắt á...:chitaycuoi:
Thà là đi...xe độp ngồi phía trước thì....ok :chaimaocam:

Ủa ủa...muh mình đang...đọc chiện chưởng hay
mình...đang bình...ngựa phi... zị ta..?? :singhi:
S'il vous plait.... tiếp :ngapp:


AiHoa 02-04-2010 10:29 AM

Trích:

Nguyên văn bởi ML'Amour (Post 141566)

Hmm..
Con trai muh ngồi sau lưng con ghế..? ôm yên...? ko duyệt...!
Nhìn hỏng thuận mắt á...:chitaycuoi:
Thà là đi...xe độp ngồi phía trước thì....ok :chaimaocam:

Ủa ủa...muh mình đang...đọc chiện chưởng hay
mình...đang bình...ngựa phi... zị ta..?? :singhi:
S'il vous plait.... tiếp :ngapp:


Hỏng thuận mắt nhưng mà ... thuận tình, tại vì là bạn nên hỏng dám ôm (sợ bồ cô ta quánh chít) :choccuo:

AiHoa 02-04-2010 10:37 AM

Cột đồng chưa xanh (tt)

Quân Tử chắp tay chào:
_ Chào ông chủ! Xin thứ lỗi cho chúng tôi đường đột …

Chủ quán vội vái chào lại:
_ Không dám, tôi là chủ quán Từ Phong, chẳng hay hai vị công tử có việc gì muốn hỏi chúng tôi?

Họ Mạc chưa đáp vội mà đưa cặp mắt liếc nhìn vào trong. Ở góc phòng có một cô gái trẻ trạc mười sáu mười bảy ngồi ủ rũ, khuôn mặt khá xinh xắn. Chàng ngần ngại hỏi:
_ Chẳng dám nào, nếu ông chủ không trách là tiểu sinh quá tò mò xin cho hỏi quán có hỉ sự gì và tại sao tiểu cô nương kia dường như không được vui cho lắm?

Cô gái nghe nói, chừng như động mối thương tâm, lại oà lên khóc nức nở. Từ Phong thở dài:
_ Chẳng giấu gì hai vị công tử, hôm nay là ngày xuất giá của tệ nữ …

Lý tiểu thư không nhịn được, vội xen vào:
_ Đã là ngày vui, sao không thấy quán trang hoàng hoa đèn và ông chủ cũng không mời đông đủ thân thuộc láng giềng đến dự?

Chủ quán cúi mặt buồn rầu:
_ Sự thực là tệ nữ bị ép buộc phải về làm vợ người ta, thật đáng xấu hổ cho kẻ làm cha, có hai cánh tay này mà đành bất lực nhìn con bị đưa vào chỗ chết!

Thuỷ Bình nổi giận xung thiên, đôi mày liễu cau lại:
_ Kẻ nào ngang ngược, dám cưỡng hôn con gái nhà lành, họ là quan chức hay dân thường vậy?
_ Đến quan quyền cũng phải sợ, không dám đụng đến hắn. Hắn chính là đại thủ lĩnh của bọn cướp Linh Sơn, biệt hiệu là Hoàng Kim Hổ.
_ Chẳng lẽ quan quân cũng chịu thua, không dám ra tay trừ diệt bọn sơn tặc này sao?

Từ Phong lắc đầu:
_ Quan quân thời nay chỉ biết ăn của đút, sợ giặc như cọp, xem dân như thù, đâu tha thiết gì đến trị an vỗ về dân thứ. Vả lại, sào huyệt chúng trên núi rất kiên cố, giăng nhiều cạm bẫy. Mỗi lần bị đuổi đánh chúng rút về núi là an toàn, quan quân không sao tấn công vào được. Chờ quan quân đi rồi lại hoành hành như cũ.

Quân Tử hỏi:
_ Chừng nào chúng đến bắt người?
_ Dạ thưa hôm qua chúng đã đem ít vật dụng đồ cưới và trang phục cô dâu đến, hẹn tối nay giờ Dậu sẽ mang kiệu lại rước dâu.
_ Nếu Từ đại gia không muốn giao lệnh ái cho bọn cướp chúng tôi sẽ giúp đỡ cho?

Từ Phong ngần ngại nhìn chàng dò xét:
_ Hai vị công tử giúp chúng tôi bằng cách nào?

Ái Hoa
(còn tiếp)

AiHoa 02-04-2010 10:43 AM

Cột đồng chưa xanh (tt)

Nghe nói, cô gái lật đật chạy đến quỳ thụp trước mặt khách, vừa lạy vừa van cầu:
_ Xin hãy cứu giúp cuộc đời tiểu nữ, tiểu nữ xin nguyện ngậm vành kết cỏ, suốt kiếp chẳng quên ân đức của hai ngài.

Quân Tử xua tay:
_ Mời tiểu cô nương đứng lên, chúng tôi sẽ có cách.

Thuỷ Bình nói:
_ Tên cướp nào dám xuống đây ép hôn cô nương sẽ không toàn mạng trở về.

Quân Tử mỉm cười:
_ Bứt dây động rừng! Nếu giết mấy tên cướp lẻ tẻ xuống đây e rằng bọn còn lại trên núi vẫn chưa bị diệt trừ. Chúng chờ cho ta đi mới trở xuống bắt tội cha con Từ đại gia, khi đó thì lấy ai bảo vệ họ?

Thuỷ Bình ngẩn người:
_ Ý của Mạc huynh thì sao?

Quân Tử nháy mắt:
_ Tiểu đệ có kế sách này thần hiệu lắm, có thể đột nhập vào hang ổ bọn chúng để diệt tận gốc.
_ Kế sách gì thế, thưa Mạc huynh?

Quân Tử nhìn nàng cười nhẹ:
_ Lý huynh cho phép tiểu đệ nói nhỏ bên tai nhé?

Chàng ghé tai nàng nói nhỏ, hơi thở chàng nồng ấm thoảng qua mang tai và gò má nàng. Thuỷ Bình cảm thấy hai má nóng bừng và dường như đang đỏ lên. Nàng cố ngăn nhịp tim đang đập nhanh bất thường trong lồng ngực.

Vừa nghe xong Thuỷ Bình đã lắc đầu quầy quậy:
_ Mạc huynh khéo đùa thôi! Tiểu đệ làm sao làm cái ấy được?

Quân Tử mỉm cười:
_ Sao lại không? Tiểu đệ thấy chỉ có cách ấy mới xâm nhập được vào cấm địa bọn chúng mà không gặp nguy hiểm. Tiểu đệ thề là không hề có ý dám trêu cợt Lý huynh!

Cô gái lại van nài:
_ Xin hai ngài cứu giúp cho tiểu nữ.

Quân Tử nhìn Thuỷ Bình chờ đợi. Ánh mắt chàng có cái gì vừa dịu dàng, vừa tha thiết khiến nàng không sao từ chối được. Nàng se sẽ gật đầu. Quân Tử quay sang nói với chủ quán:
_ Từ đại gia an tâm cùng lệnh nữ lánh thân vào một chỗ an toàn. Những đồ sính lễ trang phục cô dâu cứ để lại đây cho chúng tôi.

Từ Phong tỏ vẻ rụt rè:
_ Bọn cướp này đông đảo, võ nghệ lại cao cường e rằng hai vị công tử khó lòng đối phó.

Thấy ông ta vẫn còn chưa tin tưởng lắm, Mạc Quân Tử bèn cúi xuống nhặt hai hòn đá xanh khá to chìa ra hỏi:
_ Cái đầu chúng có cứng bằng viên đá này không nhỉ?

Nói xong chàng gồng hai bàn tay bóp lại, rồi xoè ra, hai hòn đá vỡ vụn, rơi xuống lả tả. Từ Phong kinh ngạc đến há hốc cả mồm ra.

Ái Hoa
(còn tiếp)

TT_LưuLyTím_TT 02-04-2010 02:04 PM

Mạc Quân Tử này có đôi tay sắt nì :laughing: Võ công thâm hậu thiệt ! :laughing:

AiHoa 02-08-2010 12:13 AM

Cột đồng chưa xanh (tt)

Từ bây giờ tới giờ Dậu không còn bao thời gian nữa. Mạc Quân Tử giục cha con họ Từ rời nhà vào chỗ người quen ẩn náu, giao mọi việc lại cho hai người giải quyết. Chủ quán và con gái đi rồi, chàng và Lý Thuỷ Bình đi vào phòng Từ tiểu thư, nơi đó ở trên chiếc giường thất bảo đặt sẵn bộ trang phục cô dâu tha thướt với những đồ trang sức đắt tiền do bọn cướp đưa đến đặt cạnh bàn phấn. Quân Tử nói:
_ Chúng ta bắt tay thi hành kế hoạch ngay không nên chậm trễ, tiểu đệ lánh mặt ra phía sau bếp cho Lý huynh được tự nhiên nhé?

Nói xong, chàng bước ra khỏi phòng. Lý tiểu thư ngượng ngùng cầm bộ áo cô dâu, tần ngần một lát rồi khoác vào người. Nàng bỏ khăn đội đầu, xổ mái tóc dài óng mượt xuống phủ lưng. Theo thói quen, nàng chải tóc, tết lại quấn lên đầu, đội khăn vành vàng và ngắm mình trong gương.
_ Thật là một vị tiểu thư nhan sắc khuynh thành! Kẻ nam nhi nào trông thấy hẳn là phải chết mê chết mệt mất thôi!

Thuỷ Bình giật mình ngoảnh lại, thấy chủ quán Từ Phong đứng nhìn mình ra vẻ tán thưởng. Nàng vội hỏi:
_ Ơ kìa, Từ đại gia chưa đi sao?

Nàng quên mất mình đang cải trang thành cô dâu, mà sao chủ quán vẫn tự nhiên như thường không thắc mắc gì. Nàng chỉ hơi ngạc nhiên là bây giờ ông ta rất ung dung tự tại, khác hẳn thái độ lo âu sợ sệt lúc nảy. Từ Phong mỉm cười nheo mắt tỏ vẻ bỡn cợt:
_ Phải gọi là phụ thân chứ?

Thuỷ Bình mặt đỏ như gấc chín:
_ Á, thì ra là Mạc huynh! Mạc huynh trêu tiểu đệ mãi, tiểu đệ bỏ mặc Mạc huynh một mình đối phó bọn cướp đấy!
_ Không lẽ Lý huynh nhẫn tâm thế, thấy tiểu đệ lâm nguy không rút gươm tương trợ sao?

Nàng chu mồm phụng phịu:
_ Cho đáng đời huynh! Mà Mạc huynh tài giỏi thế thì cần chi tiểu đệ giúp?

Quân Tử cười nhẹ nhàng:
_ Có thêm đường kiếm tuyệt luân của Lý huynh thì bọn cướp sẽ không tên nào thoát khỏi lưới trời.

Hai người chuẩn bị xong thì giờ hẹn rước dâu cũng vừa đến. Ngoài cửa có tiếng chân khá đông người giậm huỳnh huỵch và giọng cười nói xôn xao. Chợt có tiếng thét dõng dạc:
_ Xin mời tân nương ra kiệu hoa.

Thuỷ Bình vội trùm khăn che mặt lên, Quân Tử bước tới mở cửa. Trước mặt chàng là tên cướp Thanh Mao Hổ với bộ râu tóc xanh rì và đám thủ hạ của hắn. Một chiếc kiệu hoa lộng lẫy phủ lụa đỏ tơ vàng được bốn người lực lưỡng khiêng dừng ngay trước cửa. Người nào cũng có giắt gươm đao vũ khí cạnh bên hông. Bọn cướp thấy chàng họ Mạc thì chắp tay vái:
_ Kính chào Từ lão gia.

Chàng vội vàng đáp lễ:
_ Mời quý vị ghé vào tệ quán xơi chén rượu cho ấm bụng.

Thanh Mao Hổ lắc đầu:
_ Chúng tôi được lệnh đại ca mang tân nương về sơn trại liền không được chậm trễ, e trời tối đường trên núi khó đi.

Quân Tử làm ra vẻ sợ sệt:
_ Vâng vâng, chúng ta không nên trái lệnh đại vương.

Chàng bước vào trong dìu cô dâu ra. Thuỷ Bình khoan thai bước lên kiệu. Nàng làm bộ ra dáng ẻo lả cho bọn cướp khỏi nghi ngờ. Những vật dụng của cô dâu để trong tráp cũng được mang theo, trong đó có ẩn giấu thanh kiếm của nàng.

Lũ cướp toan vái chào từ biệt, nhưng Quân Tử nói:
_ Tệ nữ từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ sống xa gia đình. Xin phép đại vương cho tôi đi theo lên núi ít ngày để tệ nữ đỡ nhớ, rồi từ từ quen dần.

Thanh Mao Hổ nhìn chàng trong bộ trang phục của Từ Phong, hắn không thấy gì đáng lo nên gật đầu nói:
_ Được rồi, mời Từ đại gia lên sơn trại, luôn thể uống rượu chúc mừng cho lệnh ái và đại vương thành duyên giai ngẫu.

Ái Hoa
(còn tiếp)

da1uhate 02-08-2010 08:24 AM

Chuyện sĩ làm biếng quá, người ta đợi dài cổ mà được có tí, đọc hổng đã gì hết :singhi:

AiHoa 02-09-2010 11:02 PM

Trích:

Nguyên văn bởi da1uhate (Post 141709)
Chuyện sĩ làm biếng quá, người ta đợi dài cổ mà được có tí, đọc hổng đã gì hết :singhi:

Có đọc mà còn chê, cho chờ tiếp :thayghet:

ML'Amour 02-10-2010 06:02 PM

Trích:

Nguyên văn bởi AiHoa (Post 141753)
Có đọc mà còn chê, cho chờ tiếp :thayghet:


Trùi...Công tử AiHoa nì cũng...Nhõng nhẽo ác liệt nhen..:laughing:
Thui muh... hai vị cho Amour... cin... :ngapp:
Bị trùm mền...cột cẳng...mắt hổng chịu nhắm...
muh có chiện đọc là số 1 La Mã thì phải..?:singhi:
Năm mới chúc Chiến Sĩ....Aim đâu cũng...
Bách Phát Bách Trúng hén...
rinh một mạch Lý giai nhân dzìa lun á... :D:

ML'Amour 02-12-2010 09:04 PM

Xuân 2010..!
 





Trước thềm Xuân mới...
Amour mến chúc...bé AiHoa càng ngày càng tươi trẻ...
An Khang Thịnh vượng...
Đêm nào cũng nhiều mộng đẹp...

:laughing2:

:hoa:


TT_LưuLyTím_TT 02-13-2010 03:17 PM

Lỳ cho cưng mượn cái eye glasses nhen, ổng có chỗ nào bé mà cưng kiu ổng " bé " :laughing:

Thầy AH, lỳ hông có nói gì hết, đầu năm hông chơi khỏ đầu nghen :laughing:

AiHoa 02-14-2010 01:48 PM

Trích:

Nguyên văn bởi ML'Amour (Post 141889)





Trước thềm Xuân mới...
Amour mến chúc...bé AiHoa càng ngày càng tươi trẻ...
An Khang Thịnh vượng...
Đêm nào cũng nhiều mộng đẹp...

:laughing2:

:hoa:



Cám ơn Amour, AH chúc lại Amour một năm mới khỏe mạnh xinh tươi, tình tràn đầy lai láng, vạn sự như ý...
:tanghoa:

AiHoa 02-14-2010 01:50 PM

Trích:

Nguyên văn bởi TT_LưuLyTím_TT (Post 141917)
Lỳ cho cưng mượn cái eye glasses nhen, ổng có chỗ nào bé mà cưng kiu ổng " bé " :laughing:

Thầy AH, lỳ hông có nói gì hết, đầu năm hông chơi khỏ đầu nghen :laughing:

Không sao đâu Lỳ, hễ người càng bé lại càng muốn tỏ ra người nhớn mừ! :chitaycuoi:

AiHoa 02-19-2010 12:31 AM

Cột đồng chưa xanh (tt)

Lúc đầu đi trên đường cái quan tương đối dễ dàng, đoàn người đi khá mau. Nhưng khi qua khỏi chừng vài dặm, nhà cửa dân cư thưa thớt dần, bọn cướp rẽ vào con đường mòn vô trong rừng. Ở bìa rừng, Thanh Mao Hổ khẽ huýt sáo làm mật hiệu. Môt đám người thình lình xuất hiện, dẫn đầu là tên cướp đầu bướu có biệt danh là Độc Giác Hổ. Bọn này cầm cung tên phục sẵn trong rừng. Đó là toán cướp thứ hai được tên thủ lãnh phái theo trợ giúp phòng khi có biến động xảy ra ngoài dự kiến. Chúng nhập bọn nhau cùng đi. Trời lúc này khá tối nên bọn cướp đốt đèn lồng cầm đi. Đường càng lúc càng khó khăn, nhưng bốn tên khiêng kiệu vẫn gánh cái kiệu nặng bước đi nhẹ nhàng không tỏ vẻ gì mệt nhọc. Qua những đoạn rừng cây cối chằng chịt, những khúc dốc đá dựng lởm chởm, cuối cùng tới một cái đầm nước sâu. Suốt dọc đường, Mạc Quân Tử để ý thấy dường như từ sau những tàn cây kẽ lá luôn luôn có những cặp mắt chăm chăm theo dõi đoàn người đang đi. Ở phía bên kia đầm là ngọn núi khá cao do Linh Sơn Thập Hổ hùng cứ cùng hơn mấy chục tên đồ đệ. Thuỷ Bình ngồi trong kiệu, nhìn qua rèm nghĩ thầm:
_ Bọn cướp này quả là lợi hại, tổ chức rất chặt chẽ. Hèn chi quan binh khó lòng đánh dẹp nổi. Khi có cường địch, bọn chúng rút về căn cứ có địa thế hiểm trở nên rất an toàn.

Càng nghĩ nàng càng phục thầm Mạc Quân Tử. Đúng là không dùng cách này muốn đột nhập vào hang ổ bọn cướp ắt là tốn rất nhiều công sức. Những tên mai phục trong rừng có thể tiêu diệt cả đoàn quân thiện chiến của triều đình. Đường rừng quanh co, dốc đá hiểm trở làm giảm sinh lực địch quân và đầm nước như một lá chắn thiên nhiên ngăn cản những người muốn xâm nhập vào sào huyệt bọn chúng.

Thanh Mao Hổ khoát tay ra hiệu. Một tên trong bọn lấy ra hoả pháo lệnh đốt. Tia lửa xẹt bắn lên nền trời tối đen. Từ sau bụi lau xuất hiện một chiếc thuyền khá to trang hoàng rực rỡ và mấy chiếc thuyền nhỏ hơn. Chiếc thuyền to cặp sát vào bến và chúng bỏ tấm ván xuống làm cầu cho bốn tên khiêng kiệu bước lên thuyền. Thanh Mao Hổ và Mạc Quân Tử cũng lên theo, còn những tên khác thì chia nhau nhảy lên mấy chiếc thuyền còn lại.

Đường lên núi xây khá rộng rãi với những trạm gác đặt rải rác dọc đường. Khắp mấy toà doanh trại chăng đèn kết hoa mừng Đại vương cưới vợ. Kiệu cô dâu được đưa thẳng ra sau hậu dinh. Thanh Mao Hổ và Độc Giác Hổ dẫn Từ đại gia giả hiệu đi vào đại sảnh đường trình diện Hoàng Kim Hổ. Mạc Quân Tử bước vào trong đảo mắt quan sát. Trong đại sảnh có mười chiếc ghế lớn lót da hổ, chiếc chính giữa to và chạm trổ cực kỳ hoa mỹ, trên đó gã đại thủ lãnh đang ngồi chễm chệ. Một số chiếc ghế chung quanh cũng có sẵn người. Thanh Mao Hổ bước lên ngồi xuống chiếc ghế bên phải gã đại ca chứng tỏ địa vị hắn cũng hàng nhứt nhì sau tên thủ lãnh. Độc Giác Hổ bước tới ngồi cạnh hắn ta. Kế đến là một tên mặt bạnh răng hô trong đó có hai chiếc răng nanh khá dài sáng lấp loáng. Hắn có biệt hiệu là Ngân Xỉ hổ (Cọp nanh bạc). Cuối dãy ghế bên phải là một phụ nữ trạc chừng hai lăm tuổi, nhan sắc khá đẹp nhưng dáng vẻ lẳng lơ, biệt danh của nàng là Hồng Nhan Hổ (Cọp má hồng). Trong dãy ghế bên trái có một chiếc ghế trống không người rồi tới một người mũi khoằm tai nhọn, giữa trán có một nốt ruồi son to tướng trông như là con mắt thứ ba. Hắn chính là Tam Mục Hổ (Cọp ba mắt). Ngồi kế bên là một tên gầy gò nhỏ thó, mắt ti hí nhưng khá tinh anh, biệt danh là Song Dực Hổ (Cọp hai cánh) bởi vì hắn có môn khinh công tuyệt diệu, khó có người theo kịp. Cạnh hắn là một gã có dáng dấp thư sinh, mặt mày trắng trẻo với biệt danh là Ngọc Diện Hổ (Cọp mặt ngọc). Cuối dãy trái này là một đại hán to lớn với hai bàn tay đầy móng nhọn. Hắn có biệt danh là Thiết Trảo Hổ (Cọp móng sắt), nổi tiếng giang hồ nhờ vào môn Thiết Trảo Công ít người địch lại. Quân Tử nhanh chóng đoán ngay ra chiếc ghế trống là vị trí của tên Cọp đuôi dài Trường Vỹ Hổ đã bị chàng bắn chết trên thuyền. Hắn chính là nhị thủ lãnh của bọn cướp.

Hoàng Kim Hổ thấy Mạc Quân Tử vào thì cung tay vái chào, nhưng người hắn vẫn ngồi yên trên ghế:
_ Kính chào nhạc gia.

Ngoại trừ hai tên Thanh Mao Hổ và Độc Giác Hổ đã gặp chàng trước, mấy tên còn lại đều đồng loạt đứng lên vái chào:
_ Tham kiến Từ đại gia.

Quân Tử vội vàng làm ra vẻ khúm núm, chắp tay vái lia lịa để đáp lễ. Hoàng Kim Hổ chỉ tay vào chiếc ghế đặt cạnh Hồng Nhan Hổ:
_ Mời nhạc gia an toạ.

Sau khi giới thiệu tên hiệu mọi người, bọn đệ tử bưng rượu thịt ra. Hoàng Kim Hổ bảo mọi người nâng ly cạn chén. Quân Tử thoái thác:
_ Xin Đại vương xá tội, lão mấy ngày nay bị nhiễm phong hàn, không thể dùng nhiều rượu.

Lập tức đám đàn em của Hoàng Kim Hổ nhao nhao phản đối:
_ Đâu được, hôm nay là ngày vui của Đại ca cùng quý nữ của Từ đại gia, đại gia phải say sưa cùng chúng tôi một bữa cho ra trò chứ! Nào mỗi người mời Từ đại gia một chén này!

Mạc Quân Tử đưa mắt nhìn tên thủ lãnh ra vẻ cầu cứu. Hoàng Kim Hổ cười lớn:
_ Được rồi, để đó ta! Tất cả rượu mời của các sư đệ ta sẽ uống thay cho nhạc gia! Thế nhé?

Ái Hoa
(còn tiếp)


Múi giờ GMT. Hiện tại là 02:23 PM.

Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.