![]() |
Những Lời Dối Gian
Hỡi cao xanh ... tôi làm chi nên tội? Người với người sao nỡ dối ... nỡ gian Nỡ trao nhau lời chua xót phủ phàng Cho tim vỡ bẽ bàng đêm hoang vắng Nén đau thương mong tâm tư trầm lắng Gửi mây trời bao cay đắng bay đi Ngắm ngàn Sao cố quên hết những gì Lời gian dối mỗi khi người trao gởi Sao ơi Sao … sao không tầm tay với? Hái vào lòng cho vơi những niềm đau Người cướp đi một nữa trái tim sầu Nữa còn lại gọi nhau trong nức nở Biết quen người lắmtrái ngang … lầm lỡ Lời nhớ thương chỉ ở lưỡi đầu môi Cớ sao tim vẫn xao xuyến bồi hồi Hồn bối rối tơ lòng giăng ngàn lối Trả lại người lời nhớ thương giả dối Những lời thành ở :Dt lưỡi đầu môi Bao luyến lưu hồn xao xuyến bồi hồi Kể từ nay lòng sẽ thôi mộng tưởng Khép tâm tư cắt tơ lòng còn vướng Chôn những gì đã vương vấn riêng mang Những đắng cay bao chua chát ngỡ ngàng Nay giã biệt ... mắt mơ màng ... mi khép ! Gió Bụi |
Ước Mơ
Có đôi lúc anh mộng thành họa sĩ Vẽ hình em mơ làm ý trung nhân Em nơi đâu anh vẫn cảm thấy gần Cho bao nổi bâng khuâng rời tâm trí Chiều buông xuống lại mộng làm thi sĩ Họa vần thơ tuyệt kỹ tặng em yêu Lời vút bay tựa như những cánh diều Thật duyên dáng đáng yêu nhiều thương nhớ Ao ước sao duyên tình đừng tan vỡ Xây mối tình đầy mơ mộng đắm say Thơ trữ tình anh vừa viết chiều nay Gửi tặng em .. thơ .. tranh này .. em nhé ! Gió Bụi, |
Em có biết ?
Em có biết ... những đêm mưa lạnh vắng Anh giật mình thức trắng nhớ về em Mưa rơi rơi tí tách rớt êm đềm Cố gợi lại thuở ấm êm…. ngày đó Em còn nhớ … bên thềm hoa nở đỏ Anh ngập ngừng thầm ngỏ ý tình xanh Mắt em nhìn ... tim rúng động đập nhanh Anh ngớ ngẩn nhìn quanh ... lòng say đắm Em có biết … em ơi ... em đẹp lắm ! Như hoa thơm khoe sắc thắm ngọt ngào Làm ngẩn ngơ lấp lánh những vì sao Trăng hờn dỗi lẩn vào mây xa lạ Em có biết … tình em là tất cả Làm tim anh rộn rã thú yêu đương Tình em trao là mật ngọt thiên đường Đưa hồn anh bồng lai dường trở lại Em có biết ... dù muôn vàn trở ngại Anh yêu em tình ngây dại không lời Như áng mây tỏa rộng khắp muôn nơi Tình mình đó ... thật tuyệt vời ... em nhỉ ? Gió Bụi (Hong nói sao biết được hì hì , hình như Nghi có bài ... Anh Có Biết á, để hôm nào đem gởi nhà Chú Gió Bụi cho xấu xí nhà chú xíu, chứ để đẹp qúa ngươì ta ngại vô ... hihi) |
Sóng Biển
Chiều buông xuống biển xanh màu tím ngắt Ánh tà dương dần tắt lặn sau đồi Biển bao la chỉ còn lại riêng tôi Gềnh đá nhỏ lặng ngồi hồn mơ mộng Sóng vỗ về tâm tư êm lắng đọng Thả hồn theo những ngọn sóng xa xa Gió trùng dương vang vọng khúc tình ca Hòa với sóng điệu thiết tha êm ái Trắng trinh nguyên dãi cát xinh mềm mại Tháng năm chờ sóng mang lại tin yêu Đã mấy Thu sóng vỗ nhẹ hôn đều Ru cát trắng trong những chiều Đông lạnh Nước triều dâng xóa tan niềm hiu quạnh Đưa sóng về bên cạnh cát mến thương Sóng rền vang réo rắt suốt đêm trường Như lo sợ bóng người thương chợt mất Anh muốn hóa thành ngọn sóng cao ngất Ru hồn em từng giấc ngủ đê mê Để gió Đông thôi buốt lạnh não nề Khi Xuân đến... nắng mang về... gió bụi Gió Bụi |
:) chời! Moi ở đâu ra mấy bài thơ từ thiên cổ vậy nè ! :)
"Chú" Bụi muốn đọc thơ của "cháu" Nghi kìa :) |
Chiều Biển Vắng
Biến chiều nay vắng em buồn vô tả Nắng nhạt nhòa vội vã khuất sau lưng Bọt biển lăn tăn .. tan biến chẳng ngừng Hải âu hỡi.. sao chẳng dừng .. bay mãi? Bước lang thang .. cát vươn mình mềm mại Biển mênh mông chỉ còn lại riêng ta Sóng dỗi hờn cuốn nỗi nhớ trôi xa Cả chiếc bóng cũng bỏ ta đơn bước Phủ ngập lòng lời thề non hẹn nước Hồn bơ vơđi ngược với thời gian Về thuở xa tìm giây phút nồng nàn Sợ ngăn cách tình tan thành cát bụi Vần thơ nào khiến xui ta gần gũi? Khúc nhạc nào xua đuổi bóng cô đơn ? Cho lòng vơi bao chua xót tủi hờn Ru mộngđẹp chập chờn trong giấc ngủ Niềm thương nhớ tràn lòng như nước lũ Dĩ vãng xưa lai láng rủ nhau về Nhớ nụ cười và ánh mắt si mê Ôi nhớ quá ... lòng tái tê trống vắng Gió Bụi |
Thơ của con á hả ... túng tiền bán mua me chua, xí muội ăn hít rồi hihi
|
Vần Thơ Dang Dở Hai Mùa
Viết bài thơ từ cuối Thu sang Hạ Thơ chưa xong cành lá đã tươi xanh Vì hồn anh nhiều u uẩn quẩn quanh Nên chữ nghĩa tan nhanh theo sương khói Vần thơ tình anh viết vào mỗi tối Mượn ngàn sao làm đèn rọi trong đêm Cùng ánh trăng tròn sáng toả dịu êm Thơ thêm nét nhung mềm tơ gấm lụa Thơ anh viết không chuốt trau nhảy múa Không rườm rà chẳng dẫy giụa khóc than Những vần thơ chỉ là giấc mơ vàng Bên suối mát có ngàn hoa đua nở Thơ anh viết sao vẫn hoài dang dở Co’ phải chăng chẳng nợ nần gì nhau ? Chữ ghép hoài mà sao chẳng nên câu Rồi quên lãng phai màu theo năm tháng Hạ đã về nắng vàng trãi duyên dáng Ý tình thơ lai láng ngập cả lòng Thỏa bao ngày khoắc khoải mỏi mòn mong Viết tiếp nối cho xong vần thơ cũ Gió Bụi |
Gió Về Đâu Hỡi Nắng ?
Hạt bụi nào bay trong chiều gió lộng Cơn gió nào khuấy động cả không gian Lá nào rơi xơ xác héo khô tàn Tia nắng nhẹ chiếu ngang rừng lá úa Nắng chiều tà sao vẫn còn nhảy múa Vẫn tung tăng đang xua đuổi cô đơn Để gió Đông chẳng còn chút tủi hờn Chờ Xuân đến gió vờn trong nắng ấm Gió xôn xao trong vườn hoa tươi thắm Gió rì rào mong năm tháng qua mau Gió vi vu trầm bỗng tiếng tiêu sầu Xin hỏi nắng... gió về đâu hỡi nắng ? Gió Bụi (Chú nì hỏi kì ghê á, hỏi vậy chẳng khác nào "Chú đi chơi ở đâu vậy cháu ?" có trời mí biết hihi phá xí) |
Trích:
|
Múi giờ GMT. Hiện tại là 12:05 AM. |
Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.