![]() |
Bài thơ chưa hoàn thành
Đêm nhớ em, em có tin không? Em như chiếc gối rúc trong lòng Nào ai biết trăm con chim mộng Vây kín đầu giường anh hát rong Ngày nhớ em, em đã tin chưa? Em như sen đẹp tự nghìn xưa Vái trời ao mọc ngay bên cạnh Em nở thành thơ suốt bốn mùa Mốt nhớ em, biết nhớ hay không? Mới ngày, đêm đã đủ tê lòng Thôi nghe đừng nhớ, thôi đừng nhớ Lỡ mai này con sáo sang sông... |
Anh Và Thằng Nhóc
I Hai mươi năm trước anh giống thằng nhóc lắm Lủi thủi theo sau áo trắng tan trường Rồi chiếc áo băng qua đường, biến mất Anh tiếc hoài cái kẹp tóc cô nương Anh bịnh thương hàn suốt ... ba ngày chẵn Cái tội lang thang quên béng nắng trên đầu Mà nếu có chết anh cũng không hối hận Chỉ sợ tan trường có kẻ lén theo sau ... Chỉ một mình anh đau, một mình anh ốm Còn riêng em đừng thương hại ngoái nhìn Hai mươi năm trước anh giống thằng nhóc lắm Anh độc quyền buồn ngay cả lúc ... làm thinh II Còn bây giờ anh khác thằng nhóc lắm Ngồi xổm lan can và gặm bánh mì Chờ áo trắng tan trường ơi áo trắng Anh trải thơ tình để lót bước em đi Nếu em bắt chuyện tất nhiên anh lơ đãng Trời thì xanh, xe cộ rất nhiều màu Anh quên màu trắng đến khi em hốt hoảng Mới quay lại cười một cái dễ ... xa nhau Nếu em dửng dưng tất nhiên anh hét lớn Em sẽ quan tâm hỡi cô gái tò mò Thấy chưa, bây giờ anh khác thằng nhóc lắm Ai dại độc quyền chịu đựng nỗi buồn ... xo ! |
Bài thơ lì xì
Tết đến em có còn bướm trắng ?? Áo dài thơ, hay váy đầm xoè ?? Mặc áo dài ?? Anh đeo kính cận Còn diện đầm ?? Anh ..... mắt đỏ hoe Tết đến, em có còn nhớ lớp ?? Hay nhớ gì đâu trước cổng trường ?? Nhớ lớp ?? Anh biến thành trái thị Còn nhớ gì đâu, anh biến ...... luôn !! Tết đến, ăn mứt me chua lưỡi Cắn hạt dưa đỏ :Dt môi cười Trời đất sinh ra chi tiểu muội Để năm nào anh cũng ..... "eo ơi !!" Tết đến đừng xoè tay, ngượng nhé !! Cái đuôi sau gót quá là dài Khỏi cần tập soi gương e lệ Lì xì anh một sợi tóc mai Khoá vào cặp nhốt mười sáu tuổi Lỡ mai em "bẻ gãy sừng trâu" Thì chắc anh biến thành chú Cuội Ôm cây đa bay tuốt lên ..... lầu !!! |
Bàn tay
Khi tay em trong tay anh Kẻ nào dị nghị sẽ thành người dưng Mắc mớ gì phải quan tâm Miễn sao ta nắm không lầm tay ai Tay mà đút túi rất gầy Có đôi chắc chắn bàn tay hồng hào Tội gì không áp vào nhau Đợi cho sợi tóc bạc đầu thì buông... |
Bình đẳng ơi, chào mi!
Bình đẳng nhau tất cả mọi thứ Anh đồng ý hai chân, hai tay Khi giơ lên thì anh té ngửa Xin em đừng xây xẩm mặt mày Nghĩa là anh giống cóc, giống xoài Và ngọt lịm như chè thập cẩm Còn em thì chuyển hệ đắng cay Sáng xỉn, chiều say, trưa đờ đẫn Nghĩa là anh ... vào ra ngơ ngẩn Mở trang lưu bút, chép thơ tình Còn em thì vi vu xế nổ Áo bụi quần dơ, tóc tủa đinh Nghĩa là dẹp ngày "Valentine" Anh thèm hoa, còn em vặt lá Vui vui thì đàm đạo văn minh Bình đẳng " ba " và bình đẳng " má " Nghĩa là từ nay anh nội trợ Còn em ngồi nhậu ở vỉa hè Lạy trời cho em đừng trúng gió Bằng không anh mắc nghẹn cơm khê Bình đẳng nhau tất cả mọi thứ Nhưng anh cao, em thấp, ý trời ... Em có muốn chồm lên giận dữ Anh cúi đầu hôn nhẹ nhàng thôi .... |
Bướm và Hoa
Ra khỏi lớp các em tan như bướm Có bướm màu đen coi giống bướm bà Có em áo dài đẹp như bướm trắng Anh ngẩn người, thầm gọi : bướm kiêu sa !!! Bươm bướm thật vốn nhiều màu sặc sỡ Còn bướm của anh không bay khỏi mặt đường Thơ anh đậu xếp hàng trên bãi cỏ Chờ trước cổng trường một cánh bướm tơ vương Nhưng có thật các em là bướm trắng ?? Con gái là hoa, ai gọi bướm bao giờ !! Kìa bông giấy trắng và hoa huệ trắng Lấp ló hàng rào đôi mắt nhãn ngây thơ Bông giấy không hương nên các em từ chối Hoa huệ tràn hương, anh cuống quít thập thò Khi tiếng guốc ở trên đường chưa mỏi Thì anh còn lẽo đẽo bước buồn xo .... |
Bynight
"Bynight" có gì lạ không em? Đêm chắc là phố xá có đèn Đêm chắc là đèn không đủ sáng Đêm chắc là u ám tối đen Ờ, "bynight" lạ lắm hả em? Đêm về em "lắc" giống đang điên Đêm về em hát như đang mợ Chỉ tội phụ huynh cạn vì tiền. |
Cao và thấp
Bao nhiêu lần em kiễng chân lên Cũng không thể cắn vành tai anh được Anh có bổn phận phải cao gần hai thước Để xoa đầu em một cách dễ dàng Anh có nhiệm vụ lớn bằng người ngoại quốc Để cùng em dạo phố thật hiên ngang Nếu anh cao một thước tám mươi lăm Chỗ cư trú thường là sân bóng rổ Cao một thước tám mươi tư cũng khổ Không tắm pít-xin anh cũng đánh bóng chuyền Cao một thước tám mươi ba càng buốt tim em Vì môn thể thao mới sẽ là nghề bóng đá Em sẽ tốn tiền mua dầu nóng để bôi vào mắt cá Cầu thủ như anh hay bị "đốn" bất ngờ Nhưng dưới một thước năm mươi thì em sẽ buồn xo Thấy anh bò lết cả ngày vì tập tạ Anh sẽ đô như Hercule nhưng thê thảm quá Dạo phố ngoài đường chỉ đứng đến vai em Vì vậy hôm nay em kiễng chân lên Anh mới thí dụ để mình không mặc cảm Cái chiều dài hay bị thua chiều ngắn Lúc cúi hôn em phải biết lấy thăng bằng Cao cho dữ cũng đành thua lùn xủn Lúc hai cái đầu chụm lại rất tình nhân Chẳng phải vậy sao ? Kiễng chân thì dễ ..... sợ Nên lúc rụt về em thấp đến dễ ..... thương !!! |
Chia buồn cùng năm sửu
(17 bẻ gẫy sừng trâu) Khi em lên mười bảy Loài trâu mất tích sừng Cỏ đang thơm bỗng dại Trái tim chàng rét run Ai bảo em mười bảy Bẻ gãy hết ngọt ngào Con trâu và con gái Cứa một đường hơn dao Vậy thì anh mười tám Hơn một tuổi ngon lành Tình nguyện làm con ..... nghé Cưa sừng nhìn xuân xanh ! |
chiếc ghế mây
khi em rời ghế mây chỉ mùi hương ở lại tre biến thành thần thoại trúc biến thành hoang đường anh biến thành tai ương thấp thỏm bên chiếc ghế cái mùi hương ác thế không theo em bay đi mà quấn quýt bên tre mà quẩn quanh bên trúc để riêng anh biết được có thực, mùi hương kia không một ai sẻ chia chỉ trừ ra chiếc ghế không ngu gì anh kể mùi hương này cho ai hỡi những chiếc ghế mây hiếm hoi trên trái đất hãy khinh chiếc ghế sắt hãy khinh chiếc ghế bành những chiếc ghế vô danh trong căn nhà trải thảm nơi chân em chưa dẫm nơi tình em chưa ngồi nơi Chúa chưa ra đời nơi Phật chưa hiện đến nơi em chưa rón rén những gót chân tuyệt vời nơi mọi người hít thở chưa thấy mùi em rơi nơi đây anh đang hay chỗ này anh đang biết anh vuốt ve ghế mây như vuốt ve truyền thuyết tình yêu anh lẫm liệt thanh trúc phải cong vòng tình yêu anh tận cùng thanh tre đành duỗi thẳng anh đặt trái tim đắng vào chiếc ghế em ngồi trái tim trở nên ngọt chiếc ghế tình anh ơi chiếc ghế tình em ơi lúc người kia đi mất lúc người này cúi mặt cái mùi hương chưa đi như không hề biệt ly như không hề xa cách trận gió có thổi sạch tất cả mọi đền đài cơn bão có đùa dai anh cũng không lo sợ khi lòng anh: em ở khi ghế anh em ngồi hương thời gian muôn thuở thuở bắt đầu lứa đôi... |
Múi giờ GMT. Hiện tại là 01:46 PM. |
Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.