![]() |
Bông Hồng Tặng Mẹ
Biết bao giờ mới viết trọn bài thơ Từng chữ từng câu mang đầy ý nghĩa Vần lệch vần xiên về chung một phía Chấm phẩy vô hàng cho tròn trịa thành thơ Hãy chờ, Mẹ ơi ! Con xin Mẹ hãy chờ... Mai ra chợ sẽ hỏi tìm mua chữ mới Về tập tểnh viết vài câu vì... bởi ! Nên... đã bao ngày, con chẳng ghé về thăm ! Đã bao ngày, con chẳng ghé về thăm Đôi mắt Mẹ, chắc buồn như Thu xám Như một ngày mưa giông trời ảm đạm Trút xuống cuộc đời, Mẹ khóc giữa đêm thâu À... Mẹ à, bài thơ... con đã sắp thành câu, Núi rừng kia... chẳng cao rộng bằng đôi vai Mẹ Sông biển hồ ... đâu sánh bằng vòng tay đơn lẻ Gồng gánh một mình nhận lấy cả vai Cha Con tập đánh vần một chữ Mẹ bao la Thật gần gủi như trong tầm tay với Mà sao hớ hênh để vần mãi đợi Nên bài thơ viết mãi vẫn chưa tròn Tình yêu đầy nóng bỏng trái tim con Giòng huyết quản toàn thân đang xuôi ngược Nguồn sữa Mẹ đã nhiều năm dưỡng dục Nuôi cả một vườn hồng rực rỡ giữa hồn xuân Ngắt một đóa hồng, con kính cẩn phụng dâng Mượn tóc nàng xuân về đan thành áo Cho mắt Mẹ bừng vui từng bước dạo Khung chữ mỉm cười, thơ đủ nghĩa tròn câu ! Ái Linh 29.05.2008 |
Thuyền Say Trong Tranh
Chuốc thật say dìu nhau vào cõi mộng Hồn lâng lâng nhè nhẹ thoảng hương đời Buông ly, vỡ ... tiếng vang còn vọng lại Ném vào ta, tiếng xé lụa ... đêm say Kìa chăn gối đang khát khao chờ đợi Kìa lửa tình soi mộng suốt đêm nay Tỏa ánh sáng mang hồn xa bóng tối Men rượu dâng, giục giã kết duyên hài Tia mảnh vụn thủy tinh như gợi cảm Như mắt ai cô đọng giọt trong ngần Thêm mục rữa linh hồn trong cõi tạm Cho môi hồng thỏa nguyện tiếng tơ ngân Đêm run rẩy khiến ta đầy ủy mị Rượu vuốt ve hoan lạc ngủ trên thân Từ mất hẳn đường xưa hằn trong trí Ở trời xa, ai đó ... cũng tan dần Ngoài song cửa màn đêm buông ánh đậm Lạnh lùng rơi trên từng nhánh cây buồn Đôi môi em vẫn nồng hương sắc thắm Giông tố về, em gởi gió ngàn phương Ta đắp xây cung sầu trên đỉnh ái Có sông thương nhuộm tóc bạc bên ghềnh Con nước ngược cố tay chèo đi mãi Chiếc thuyền tình mãi e lệ trong tranh Ái Linh chỉnh 30.05.2008 |
Hái Mơ Lá khua nhè nhẹ trên cành Cho từng giọt nắng dỗ dành bóng cây Vàng mơ chín rụng vào tay Đổ vần đắp ý cho đầy áng thơ Điểm trang nửa giấc vu vơ Tô hồng một chút ngu ngơ thuở nào Hái mơ về tẩm má đào Hái xuân về mộng ra vào có anh Trên triền gió nhạc mong manh Ta, say sưa thả dốc tình chưa quên !! Ái Linh 09082008 |
Khoảng Cách Bình Yên
Mượn bóng trăng, ta thắp hồng ngọn lửa Nung chữ tình cho chín nghĩa yêu đương Lúc thu về ta chẳng phải vấn vương Nhìn lá rụng ngập con đường xưa cũ Mặc cho gió mỗi đêm tìm chốn ngự Gọi hồn thu nhắc nhở chuyện lâu dài Khúc ly sầu thu khắc khoải bên tai Lòng ta sẽ không u hoài ai oán Mặc đám lá vẫy vùng trong sắc loạn Chìm trong mưa nghèn nghẹn nốt thương sầu Mùa thu buồn như trút cả giòng châu Gieo ẩn ngữ van cầu trong tục ý Ta quay mặt lánh xa loài ủy mị Tìm khung trời nuôi giấc mộng bình yên Khoảng cách ngăn giờ đã xích lại gần Chung giao điểm, Ta_Người cùng một mối Thôi gió nhé, xin chớ về réo gọi Đừng gánh hờn chan ướt cả bờ mi Đừng rủ ta về hát khúc sầu bi Rồi nhung nhớ theo chu kỳ đã hẹn ! Ái Linh 14082008 |
Bóng Chiều
Chiều Paris bỗng căng đầy sợi gió Cột lá xanh đùa nghịch dọc ngang trời Thu chưa về ban áo vàng mũ đỏ Sao trên đường như lắm nỗi buồn rơi ! Chim hốt hoảng bay tìm nơi chốn đậu Công viên dường luyến tiếc giấc mơ tan Nên tượng đá bỗng dưng thành ngỗ ngáo Bỏ xiêm y õng ẹo đón hương tràn Bàn tay gió vuốt ve làn tóc rối Hỏi trăm năm chải được bấy nhiêu lần Sao quanh quẩn trên bờ vai thế kỷ Góc linh hồn đang ẩn mấy tình nhân Hạ sắp tàn có buồn không tượng đá ? Hoa chẳng còn tô điểm lắm màu tươi Công viên sẽ ngủ vùi trong sắc úa Sỏi đá âm thầm khép chặt niềm vui ! Ái Linh 19082008 |
Khóe Trăng
Nửa đêm ngồi xếp quạt tình Xua cơn nóng hạ để mình gần nhau Một dây tình ái lắm màu Cột ràng mấy bận úa nhầu trăm năm Kể từ cái thuở mười lăm Xiên xiên chiếc vỏng trăng nằm lả lơi Gió vô tư đến mở lời Muốn mua cho đặng ngõ trời đêm mai Mười sáu đuôi mắt chửa dài Tóc vừa thả xuống đã say nắng chiều Hồn nhiên ngã giữa đồi yêu Nằm nghe hoa lá cỏ sương ngậm hờn Nhìn trăng mười bẩy cô đơn Cầm gương trang điểm thoa son phấn giồi Đợi khi mười tám về soi Mới hay cong vẹo, mắt môi chợt buồn Từ đâu trăng đúc thành khuôn Thêm tràng hoa tế cũng tuồng bi ai Canh khuya mõ tụng đôi bài Chuông hòa theo nhịp bỏ vai kịch đời Ái Linh 28/08/2008 |
Mưa Tháng Chín
Tháng chín trời buồn, sầu giăng khắp ngõ Mưa lại trở về tắm buổi hoàng hôn Từng giọt, từng giọt ... cuống quýt lăn tròn Ôm nỗi nhớ xoáy theo giòng xuôi ngược Mưa rượt đuổi theo tiếng chân người nhịp bước Trên giòng trôi bong bóng lượn quanh bờ Những cánh hoa tàn rũ rượi xác xơ Đang quằn quại theo từng cơn gió đến Phố lên đèn thả mơ về rù quến Paris thì thầm nhắc nhở chuyện tình yêu Con dốc Montmartre để trượt vẻ yêu kiều Nên Sacré Coeur khép mình trong Kinh Thánh Về Clichy nơi quảng trường nhiều góc cạnh Mưa dừng chân bên quán nhỏ ven đường Ly cà phê ngào ngạt mùi hương Chạm khói thuốc pha nồng thêm hương lửa Mang nỗi niềm lăn dài qua điểm hứa Nhìn Opéra lộng lẫy nét cao sang Lắm giai nhân múa hát cạnh ông hoàng Nhiều thế hệ đã làm nên huyền thoại Mưa tí tách gọi linh hồn đá sỏi Tháng chín trở về báo hiệu tiết thu Chuẩn bị hành trang cho chiếc lá vân du Và đôi mắt Paris sẽ long lanh giọt lệ !! Ái Linh 02/09/2008 |
Còn Đây Cuối Hạ
Hãy trả thu về trong mắt em Nhớ nhung anh hãy bỏ bên thềm Mang làn sương lạnh vào khung cửa Ghép mảnh trăng tàn trêu gió đêm Hãy để tình ta trước mộ đài Khói hương tỏa rộng đẩy lên ngai Đưa hai tư tưởng hòa vô mắt Mình sẽ cùng nhau quyện vóc hài Đã được bao mùa lượn trước sân Thiết tha kêu gọi mấy mươi lần Phấn hương đã úa nhầu chăn gối Lệch lạc đường ngôi ta đã phân Còn đây tháng chín vấn vương trời Giọt nắng đem buồn xuống cỏ chơi Thả chiếc thuyền mơ về bến mộng Giòng sông tĩnh lặng ngắm mây trôi Trên cành chiếc lá vẫn còn xanh Ngạo nghễ khoe, nhan sắc sẵn dành E ấp làn môi khi gió đến Đôi bờ trải rộng đón người quanh Cuối hạ rồi, sao gió chẳng về Ru ngàn hoa lá dẫn vào mê Đưa ta lạc giấc mơ hồ điệp Tỉnh tỉnh say say chốn mộng hề !! Ái Linh 06/09/2008 * Xin về níu lại hư vô * Xem như một chút vu vơ cuối đời |
Tiếng Thu
Tiếng gió lạc thu về gợi nhớ Một chút gì đã vỡ năm xưa Suối trăng thả bóng mơ đùa Theo thuyền chở khúc giao mùa biệt ly Lòng đất lạ chẳng vì say đắm Giọt châu buồn đã ngấm hồn ai Gió rung cảnh vật u hoài Góc trăng lạnh lẽo đổ dài canh thâu Mơ chẳng trọn âu sầu vóc liễu Thu mãi về yểu điệu hát ca Đem tình phủ dụ lá hoa Say sưa tiếng nhạc đắp tòa mộ cao Bên giòng nhớ xuyến xao tấc dạ Khơi mộng tình vướng cả gối chăn Rã rời từng góc buồng ngăn Xích thằng ai nối để oằn tiếng than Sao đêm để tràn lan giot ái Len phòng loan hương ngãi mơ tìm Khêu đèn giữa cảnh lặng im Chỉ là chiếc bóng đang chìm ẩn sâu Quên nhân ảnh dãi dầu sương gió Ôm vòng tay cỡi mở ân cần Chữ đồng khóa chặt đôi chân Se về một mối Châu Trần nợ duyên Mùa thu lại huyên thuyên đối chất Hỏi tơ lòng bền chặt trăm năm ? Sao buồn dõi chốn xa xăm Mong ngày gió lại hỏi thăm chốn về Thôi ta nhé ! Đừng mê bắt bóng Hãy quay về giương lộng dù che Năm canh đừng sợ tiếng ve Dong thuyền tuế nguyệt thả bè phù vân ! Ái Linh 090908 |
Mắt Em Vẫn Chứa Giọt Thu Vàng
Nắng ngoài trời cũng vẫn hanh vàng Chiếc lá còn xanh mơ màng bên góc cửa Em vẫn đó một cõi lòng mục rữa Hương tóc bềnh bồng theo ngày úa đi hoang Quên chuyện năm nào khi gió chở về ngang Một đôi mắt chực tràn ngấn lệ Chứa cả vùng trời ngổn ngang hiện thể Gói ghém tình yêu trọng nghĩa ái ân nồng Cánh nhạn xa đàn sợ hãi cảnh mây giông Đơn độc giữa trời lang thang tìm dấu cũ Nhìn ánh tà dương thả hồn trong giấc ngủ Cô lẻ một mình rên rỉ vạn niềm đau Mắc chiếc võng buồn, đếm lại nhịp sầu Hỏi vì sao, em hoài yêu hoa cúc ! Vì trong lòng thu với tình yêu rất thật Khung cảnh êm đềm ru trọn giấc vàng son Đón lại gió mùa nghe câu hát ví von Lúc bậu qua đò có còn quên hương tóc Sao để cho qua thương thầm trên bến nước Ngắm mảnh trăng vàng thõng ngược xuống giòng sông !! Ái Linh 13/09/2008 * Đời buồn như một bức tranh * Con đường em bước không anh sẽ buồn |
Mèn ui, thơ Bát Ái càng đọc càng buồn... !
Phơ ơ ơ tê tái luôn Bát Ái uiiiiii. Muahzz |
Trích:
hihihi... mấy cái hình này dễ thương quá...., |
Khoảng Lặng
Em ấp úng gọi..." mình ơi " ... thật khẽ Lá hoa dường đổ nhẹ tiếng lòng rung Đêm đắm say hòa nhập cõi mơ cùng Hoa bướm mộng sẽ chung bờ luyến ái Giờ khắc điểm gió mây từ đậu lại Vạn đài hoa vung vãi những si cuồng Một chuyện tình đang tỏa ngát mùi hương Luồn sắc thắm trong khu vườn xanh ngát Đêm phủ phục trước vùng mây ủy thác Bỏ trăng sao nằm vắt vẻo mơ màng Tiếng dương cầm hồ hởi gọi tình lang Rượu sóng sánh chòng chành trong đáy mắt Vầng trăng khuyết khêu đèn đêm tối mịt Rón rén về khúc khích cạnh đồi thông Nghe gió reo, rạo rưc gót phiêu bồng Bên song cửa, chợt.... tẩm hồng đôi má Kìa! khoảng lặng... có muôn điều mới lạ Một bàn tay đang ấp lại bàn tay Môi kề môi đắm đuối nụ hôn say Trên đỉnh gió... Ta thấy mình, như lạ !! Ái Linh 16/09/08 |
Lỡ Giấc Chiêm Bao
Thu đã về trong giấc ngủ đêm qua Xây cung điện vàng son mời mọc lá Nhóm yêu thương trên từng pho tượng đá Man mác khung trời nhả khói đam mê Lá trên cành chưa hái trọn trăng thề ! Ham áo mới trên bờ vai tình ái Van xin trở về tuổi mơ vụng dại Sa chốn mịt mù, lạc giữa rừng thơ Con cú trên cành nấu chín cơn mơ Muốn lột xác thành giường hoa gối mộng Bờ môi ngọt, men ái tình nóng bỏng Đưa chén rượu mời cạn giữa cuồng say Gió bồng em, vào diện kiến hình hài Ôi!... Vóc ngọc vẫn còn căng nhựa sống Nhưng sao, tình ai ban... dường quá mỏng Se thắt trên cành trống vắng buồn tênh ! Đêm xốn xang gọi lá vọng vang rền Buông từng nhịp xé toang màu áo mặc Để lồ lộ một cảnh trời tuyệt sắc Nhập thiên đường thơ dạo chốn mê cung Kìa! tiếng đàn buông phím thả tơ rung Lúc ngắn khi dài bất cần âm luật Lá cong mình trong vòng tay của đất Giẫy giụa điên cuồng tỉnh giấc chiêm bao ! Ngửa mặt nhìn mây lặng lẽ ở trên cao Em muốn hỏi, phải chăng đời quá ngắn ? Tình của cây, lá còn chưa kịp nhận Sao vội chia lìa vương vấn hồn Thu !! Ái Linh 24/09/08 |
Hình như ai có tên chữ " ái " làm thơ cũng hay hết !!!! Lục Đục thấy sơ sơ trong forum mình có Bát Ái, thầy Ái Hoa, sis Ái Tình..... Wow ! thiệt là nói có sách mách có chứng ha hihihihi. Hôm nay Lục Đục wởn đi ghẹo hàng xóm láng giềng, ghẹo tới đây ... hết sức.... mà thích cái bài Khoảng Lặng quá nên chạy vô hù Bát Ái rồi níu Bát Ái hổng dzựt mình thì Lục Đục...... rình bữa sau vô hù tiếp... hihihihi......... Nhớ làm thêm thơ Thu cho Lục Đục đọc "buồn nát con tim " luôn nha Bát Ái dễ thương !
|
Úi chao, đọc xong QH thây mình nhảy vọt lên mấy chục tầng mây :bow:, kiss cho cái sứt má gáng chịu :kissing:. Đố...ai có thể làm cho Lục Đục buồn trong lúc này được á , hihi... con tim.. tàng là tiếng cười của trẻ thơ không hà , buồn chưa chạm vô...đã bị đánh văng ra cái PUC.CCCC :D: , chúc ngày vui vẻ nhen Lục Đục
|
Tà Áo Chiều Thu
Thu về mang chiếc áo vàng Dạo khắp kinh thành ánh sáng Trên làn gió đưa chập choạng Réo rắt khúc nhạc xuôi ghềnh Đi từng góc phố gọi tên Qua giòng sông Seine tình tứ Vuốt ve linh hồn lữ thứ Đưa đẩy gió nhịp nhàng khơi Em gọi tình Pont Neuf ơi ! Bao năm vẫn còn chung thủy Nhìn Chatelet hùng vĩ Bên Notre Dame uy nghi Bỏ rơi phiền não sân si Bước vào chân trời thiết họa Ngẩn ngơ bàn tay vàng lóa Trong sắc màu Louve thướt tha Chiếc lá vàng úa chiều qua Bỗng dưng lạc vào đỉnh tháp Ẩn mình sau Montparnasse Thổn thức đưa tiễn người đi Về Elysée thầm thì Nghe Khải Hoàn Môn than thở Eiffel sao hoài vướng nợ Lữ khách bao lần ghé thăm Paris cảnh đẹp như tranh Thu về viền quanh tà áo Thơ càng si cuồng điên đảo Ru ta từng khúc dạ sầu Ái Linh 210908 |
Tình
Môi ... Tìm chạm đôi môi Thử... Đo tình xót lại Còn, Trong anh bao nhiêu Còn, Trong em bao nhiêu Xưa... Tình em rao bán Anh Mua bằng chiêm bao Anh.. Rao tình đem bán Em.. Trả có đôi hào Hai cuộc đời Rẻ mạt Trong bàn tay Vo tròn Một cái nhìn Lệch lạc Đợi ... Bóng về... Đem chôn !! Ái Linh 25/09/2008 |
Nỗi Buồn Chiều Thu
Nỗi buồn sao đến nhập vào thơ Giày xéo hồn ta những dại khờ Đay nghiến vừng mây nằm gọi gió Khung trời tím lịm thả ngàn tơ Heo hắt bờ môi đã nhạt màu Muộn màng thi tứ lạc vần giao Ngu ngơ khóe chữ phô tình lạ Xơ xác chiều buông tiếng xạc xào Ai để sầu leo lên nhánh cây Bâng khuâng chiếc lá tuổi đang gầy Sắc hoa chưa thỏa mùi hưng phấn Cõi úa sao tràn lại bủa vây !! Len lỏi hồn ta ngõ ngách nào Con tim lay động phách hồn chao Ối chao ! Sao có làn hơi lạ Lóp ngóp bò lên chạm má đào Thơ vần hổn hển buổi chiều thu Lê lết đòi theo tiếng gió rù Vác bẫy lên đồi giăng bắt lá Đem về cất giữa góc mồ thi !! Ái Linh 05/10/2008 |
Một Phút Bình Yên
Xin người giây phút bình yên Cõi lòng an tịnh đưa thuyền qua sông Xin mây chớ lấp nắng hồng Cho cơn gió nhẹ thong dong giữa mùa Thu về chải bóng se sua Khoác đôi lục lạc nô đùa hát ca Dài thêm suối tóc mượt mà Theo linh hồn gió bê tha chốn đời Trả treo trên miếng thịt người Ngâm câu lục bát để cười dạ ta Say sưa ôm chén rượu tà Khói sương hoảng sợ phải là đà bay Ta đem kinh sách ra bày Một xâu chuỗi hạt lần tay đếm từ Môt..hai...ba... bốn...năm chư ... Chư vị Bồ Tát độ trừ họa tai Tâm con hiện sẵn Như Lai Đuốc thần tỏa sáng trên đài huệ căn Ái Linh 10.10.2008 |
Tự Tình Với Trăng
Tôi nhìn em ló dạng giữa lưng trời Sao cô đơn một góc buồn da diết Cuộc sống em chẳng đua tranh hơn thiệt Mặc chốn kinh thành rực ánh đèn soi Trăng nửa vầng vẫn ngọt lịm bờ môi Tôi...yêu trăng nên suốt đời nuôi mộng Đêm tự tình bên giàn hoa hỏi bóng Mấy thi nhân ôm ấp chuyện xa vời Trăng bủa tơ vàng run rẩy gọi mời Xin cánh gió còn thảnh thơi dong ruỗi Chở tôi bay qua vùng mây đắm đuối Hái quả cuồng, mau cắn giữa cành mơ Mạch yêu trào, ồ ạt biến thành thơ Góc lặng yên bỗng dưng cuồn cuộn sóng Cây cỏ đột nhiên trơ mình bất động Nín thở im hơi khoảnh khắc đợi chờ Kìa sao em ngồi bẽn lẽn giữa đôi bờ Sương nhỏ giọt trên lá vàng mục rữa Này ! Chớ âu lo những gì tôi đã hứa Thả xuống dòng khi dạo khắp hồ si Gói nỗi buồn xin gởi gió mang đi Khờ khạo nhìn trăng cài thi ngực áo Sao tim tôi chợt cuồng quay lảo đảo Tiếng ầm ì như sóng ở đại dương Trăng rủ tôi về dạo bước cung thương Che góc sân si lên nhang đèn lễ bái Lạy núi rừng thiêng động phòng trên cỏ dại Năm khắc say tình thơm gối mộng giường mơ !! Ái Linh 11.10.2008 |
Tóc Thơ....
Em đã cắt mái tóc buổi chiều qua Để gió mùa thu chẳng bông đùa như trước Con đường thơ sẽ chuẩn thằng mực thước Ý lời suông thi tứ chẳng mù mờ Bỏ sợi dài dò dẫm bước đường thơ Ngày tập tễnh ngẩn ngơ bằng với trắc Các con chữ lết lê đầy nặng nhọc Để câu thơ đưa đẩy những giận hờn Bài thơ đầu cho sợi ngắn vui hơn Tóc củn cởn như mơn làn da trắng Đang hứng cả ngàn nụ hôn gió tặng Cho thi tình tô đậm nét liêu trai Em tóc ngắn quên mất buổi tóc dài Màu áo xưa cũng đang dần thay đổi Thì anh nhé, chuyện mình luôn hờn dỗi Sẽ theo ngày tiễn biệt múi thời gian Ái Linh 15/10/2008 |
Tóc Lạc Đường Ngôi
Mái tóc ngắn hình như còn xa lạ Nên ngại ngùng khép nép sợ bờ vai Thêm sợi rụng như nỗi buồn con gái Tuổi ước mơ đã đánh mất lâu rồi Những sợi tóc sao thẩn thờ trên gối Như vẫn còn in đậm dấu môi hôn Mùa thu trước vội vàng anh bỏ lại Lúc về đêm khi lá rụng bên thềm Một sợi bạc trốn trong vùng tóc rối Kéo cuộc đời theo từng bước bôn ba Anh ve vuốt khi đêm trường giá lạnh Giờ ngủ yên trên từng phiến băng ngà Sợi đầu hôm lại buông mình bất chợt Chiếc lược xanh không đủ kết hương tình Nên tóc chải không ngay hàng thẳng lối Loạn cung đường rơi rụng nét duyên xinh Nhặt sợi tóc mấy chục năm đeo đuổi Mới hay ra tuổi mộng hết chu kỳ Tâm chưa định lửa tình đâu đã nguội Khiến thơ buồn thêm nới rộng chu vi !! Ái Linh 17/10/2008 |
Em... Nàng Thơ
Buông tay thả những hạt buồn tan vụn Nắng chiều rơi sẽ không chiếu qua thềm Khúc muộn màng chẳng thổn thức về đêm Hương thoáng dịu đưa em vào giấc ngủ Em ... nàng thơ , chớ âu sầu ủ rủ Hãy đến đây ta ôm ấp trong lòng Chút ấm nồng cơn lạnh lẽo mùa đông Quên băng giá bên ngoài đang rét mướt Ta sẽ chải tóc em cho thật mượt Cớ sao buồn .. để gió thổi tung bay Một đường ngang rẽ hai lối đêm ngày Một vạch thẳng hãy quên đi sầu muộn Đừng đón gió khi lòng đang xoáy cuộn Đừng hứng mưa khi mắt đã cay nồng Em cũng đừng theo nắng xỏa tóc hong Đừng nũng nịu trong giấc mơ luyến ái Đừng em nhé ! Hãy là em mãi mãi Là sắc màu nguyên thủy ở trong ta Là áng thơ lay bóng nguyệt đêm ngà Giòng róc rách bên triền con suối chảy Nâng bút thơ , ta vẽ dây tình ái Kết đôi vòng gắn chặt cả trăm năm Thơ khúc khích mừng vui như lễ hội Ta u buồn nuốt vội giọt sầu lăn Ái Linh |
Tóc thơ sợi ngắn sợi dài...
Ồ, thì ra chiều qua em cắt tóc Nên Paris hờn mây chẳng thiết trôi Để khoảng trời xanh cầu Golden Gate Nắng nhạt hơn, buông rũ dưới chân đồi Sương xé mỏng giăng là trên mặt biển Níu hoàng hôn loang sợi nhớ muộn phiền Chặn hỏi cánh buồm nâu vừa ghé bến Tóc cắt rồi, em được giấc bình yên Hay vẫn dỗi bước thời gian lần lửa Trên vần thơ đo vần điệu ngắn dài Chập chùng theo hương thu về trước cửa Buồn thương nào vẫn đầy ắp đôi tay Em vui không, từ bài thơ sợi ngắn Khi sợi dài xỏ chữ khóc cùng anh Xếp lá rừng nhốt Thu vào tỉnh lặng Nhìn Cali héo úa nỡ bao đành Thiên Hùng Thơ Tóc Ngắn Em giận gió hay đùa cho tóc rối Thả vần yêu ôm từng sợi trong lòng Nên khi lá rụng vàng sân, em hỏi Tóc ngắn rồi, thơ có dỗi hờn không ? Thu trở lại chập chờn trên bến nước Kéo du thuyền xuôi ngược khúc sông Seine Giòng đưa đẩy sợi dài nương sóng... vượt Về Cali...xin giọt nắng ươm vàng Thơ chưa đủ men nồng chung tao ngộ Sợi tóc dài đâu trói được vòng tay Thì anh hỡi ! Khung trời Paris đó Bao nhớ thương chồng chất mãi thêm đầy Thơ tóc ngắn xa rời con bến đục Bởi sợi dài đã cuốn mất niềm đau Chiều lục lọi trong bàn tay ký ức Đủ dài không sợi tóc nối hai đầu !! Ái Linh 22/10/2008 |
Thu đồng cảm...
Anh biết chứ, Thu đã về trước cửa Đổ nắng vàng nhuộm sắc lá rừng phong Chỉ là anh, mãi đang tìm lời hứa Mà thời gian theo con nước xuôi dòng Thu tuy vẫn, vẫn trời xanh mây trắng Vẫn xạc xào triền dốc gió rung cây Chỉ bước chân anh lạc loài xa vắng Níu Thu qua vùng kỷ niệm vơi đầy Ở nơi đó, em tóc thề buông xõa Giữa chiều tà chải mượt sợi chờ mong Đồng vọng Thu phong thì thầm bày tỏ "... tình nhân ơi... vời vợi hương nồng..." Nhưng có lẽ, chúng mình không duyên nợ Dù nàng Thơ cố buộc dãy tâm đồng Nên chỉ phút giây lạc nhau màu nhớ Tất cả bổng thành khoảng trống mênh mông Và có phải, Thu cùng anh đồng cảm Nên thẩn thờ chẳng thiết gọi heo may Nghe buốt giá trong tận cùng sâu thẳm Nhìn dấu yêu xưa... gục chết nơi nầy... ! Thiên Hùng Thu Đồng Cảm... Anh hãy nhìn kia ! Thu đã về ngang Mây lững lờ dang tay tìm giọt nắng Bầu trời xa xa có đôi cánh nhạn Mang kỷ niệm về đánh thức tình ta Thu chở buồn gieo rắc cảnh chiều tà Con đường cũ rối ren vì xác lá Chim ủ rũ đón bàn chân xa lạ Đâu bóng thân quen, biền biệt phương trời Cung đàn trầm gieo điệu nhớ chơi vơi Lời đưa tiễn như vẫn còn âm hưởng Theo cánh gió em tìm anh bốn hướng Thất vọng, ngày qua...làm bóng chim gầy Hãy cho em sống lại phút sum vầy Có tiếng cười rớt trong bài thơ muộn Dù lá thu có vàng theo gió cuốn Hai chữ tâm đồng vẫn cuộn lấy thời gian !! Ái Linh 18/10/2008 Chung khúc tình ca Em Có Thu nào đem đến chữ chia ly Khi sông Ngân nối nhịp cầu Ô Thước Có Thu nào lại nhún vai từ khước Khi mắt nai ngước đợi lá phong vàng Nếu trong em Chữ tâm đồng vẫn cuộn lấy thời gian (thơ Ái Linh) Thu bao giờ lại quay lưng ngoảnh mặt Dù chỉ một tia nắng vàng sắp tắt Cũng dịu dàng Thu dổ giấc bình yên Một chiếc lá rơi đơn lẻ bên thềm Theo hương đất Thu vỗ về âu yếm Em nè, lời em nhắn cùng Thu ngày đưa tiển Em nghĩ rằng Thu sẽ vội quên sao Em không nghe trong tiếng gió thì thào Trong tha thướt áng mây hồng xõa tóc Trong vòm tháp Eiffel trời cao vút Trong dáng ai thẹn chết ánh dương tà *** *** Lời nhắn Đã cùng Thu hòa chung khúc tình ca Thiên Hùng |
Khúc Thu
Anh, em vẫn biết Thu về như một lẻ tự nhiên Vì... Thu là người tình của ba mùa đông xuân hạ Nên...thu đi... rồi quay trở lại Tô điểm trần gian hương sắc dịu buồn Bốn mùa trọn tình chung thủy nhau luôn Nhưng có cần đâu chung vai sánh bước Hạ ra đi nhường thu về bắt cuộc Bán mua thương khóc lá phai màu Như chuyện chúng mình gặp gỡ lần đầu Bởi đồng cảm trong hồn thu rộng mở Gió nhớ, mây chờ... chuyển từ đây sang đó Sẽ theo khói sương đến lúc phai dần Vì vỡ tuồng thơ cũng có lắm đai cân Mũ áo giày hia vai mang chữ đợi Tình cảm con người thêm lần bối rối Vấp té, gượng cười....lại đổ thừa....Thu !! Nếu...mai này Thu không về, giải thoát lá khỏi ngục tù Chắc thế gian sẽ buồn... buồn ghê lắm ! Ngày tận thế đâu còn xa thẳm Và bốn mùa có hối hả tìm nhau ? Ái Linh 23/10/2008 |
Hôm Nay Về Thăm Mẹ
Hôm nay về thăm Mẹ Hoa cỏ dường lao xao Chú chim non đón chào Hạt nắng cười trên cao Hôm nay về thăm Mẹ Cây chẳng vội phai màu Con đường như hóa trẻ Quanh quẩn dọc bờ lau Hôm nay về thăm Mẹ Mái tóc vẫn tràn hương Đong đưa nhịp võng thường Ru cuộc đời hiền lương Hôm nay về thăm Mẹ Nhìn kia lũ sóc nâu Vấn khăn bạc trên đầu Chôn nỗi niềm từ lâu Hôm nay về thăm Mẹ Một chiều thu úa tàn Lá rơi vàng khắp ngõ Se thắt sầu ly tan Hôm nay về thăm Mẹ Vói tay hái tơ Trời Dệt cho bằng tuổi Hạc May áo choàng vui tươi Hôm nay về thăm Mẹ Từ xa bóng Mẹ già Hiện lần sau góc cửa Mong đám sẻ tràn qua !! Ái Linh 27/10/2008 |
Trích:
Mùa Lá Đổi Em, Ta yêu mùa lá đổi cũng vì em Sắc vàng hanh như áo choàng lảnh chúa Sắc đỏ rực bừng bừng như ngọn lửa Sắc nâu bầm như áo kẻ đi tu Có lẽ em không còn thích mùa Thu Nhưng vì ta chọn con đường dong rủi Kiếp phong trần hơn nửa đời mê mụi Đã đội lốt hoang đàng diện kiến với giai nhân Nhưng ta không làm lảnh chúa dẫu một lần Để đưa em vào thiên đường nơi gấm lụa Cũng không làm ngọn lửa thiêu diêm dúa Đốt cháy nghèo nàn cho thế giới phồn vinh Ta có lần vờ đóng vai kẻ ăn xin Khoác áo nâu sòng từng bước buồn khất thực Thoáng thấy dáng em căn duyên ta biến mất Không thể tu hành vĩnh viễn ở dương gian Và rồi ta cười, ta khóc, ta than Bởi kiếp con người còn đa đoan lắm nổi Nhưng sao em không yêu mùa sang khi màu lá đổi Hay em đã đoạn đành chối bỏ chút niềm riêng .... TTTT Phá Bát Ái tiếp hihihihi. Muahzzzzz ! |
Trích:
Anh.... Tấm áo nâu sồng có giấu sẵn một thiên đường Nên khi khoác vào sẽ chìm thêm mấy kiếp Đừng... đừng bảo gặp em sẽ là oan nghiệp Xô đẩy anh vào địa ngục của trần gian Tại anh kiếm tìm rồi lại trách hồng nhan Nên lá thu vàng mới vội lìa xa nhánh Cho cây một mình trọn mùa cô quạnh Mặc áo nâu sồng loang lổ buồn vui * phá Lục Đục lại...:chickendance: |
Tiếng Đàn Cung Nữ
( cảm thán ) Tay lướt nhẹ bản tình ca năm cũ Dưới vầng trăng bao phủ bởi sương mờ Ôi réo rắt...âm ba chùn đến lạ ! Níu linh hồn sa ngã giữa vòm mơ Cảnh se thắt hay lòng ta phiền muộn Nên cung tơ dài ngắn chẳng rung đều Thay tiếng khóc vẳng đêm sầu ai oán Cung điện buồn riêng phụng nhớ nhung kêu ! Thân viễn xứ rung ngàn câu thổn thức Tuổi hồn nhiên đùa giỡn quẩn quanh nhà Bên Cha Mẹ xiêm y vừa đủ mặc Rộn tiếng cười đuổi bướm khắp vườn hoa Trên truyền lệnh tuyển cung nhân ban xuống Bọn bầy tôi len lỏi kiếm phi tần Truy nhan sắc lập công về ban thưởng Ngự cung vàng trông đợi giọt thánh ân Mấy chục năm vùi chôn trong tuyệt vọng Nghe tiếng gà gáy giục mấy mươi thu Nhìn tuyết đổ chập chờn trong ảo mộng Ngở Quân Vương xuất hiện giữa sa mù Thôi lỡ dở...một đời cô thôn nữ Trớ trêu sao ! Trời Đất khéo lưu đày Chôn xuân sắc trong cung đình luật giữ Hoa rủ tàn ngã gục...có ai hay ! Đời cung nữ như khúc tình thu khảy Lá vàng bay lạc lõng giữa canh trường Chiều quạnh quẽ chờ đêm về đối bóng Vết son dần phai nhạt....mất mùi hương !! Ái Linh 03 Octobre 2006 |
Nổi buồn cô Rối ...
Trên sân khấu màn nhung vừa hé mở Em thẹn thùng khép nép tựa vào anh Trên bàn tay âu yếm mộng mơ thành Khóc cười nói... vận hành qua môi khẻ Em... cô Rối theo anh từng bước rẽ Lúc vui buồn chia sẻ cả trời mơ Ta trao nhau ánh mắt lẩn lời thơ Mẩu đối thoại trong vai tuồng tạp diễn Hòa vào anh hồn em nương tiếng quyện Năm ngón tay lay động mắt môi cười Khi lụy tình tuôn giọt lệ đầy vơi Khi hạnh phúc ấm êm nồng hương lửa Thang danh vọng ánh đèn muôn sắc tỏa Trên đỉnh hồng hoa gấm trải vòng quanh Rồi khi thu nhè nhẹ đẩy đưa cành Mang hương sắc đêm về thay cô Rối Trên sàn diễn bóng hồng vui vai nối Vở phụng loan song tấu bước lên đài Nước mắt nụ cười thương hận đắng cay Như tô thắm thêm tình yêu mầu nhiệm Ngày tháng vụt, khi hoàng hôn diện kiến Cổ xe về mang lại những tàn phai Mái tóc chiều lấm tấm giọt sương mai Những khúc quanh chỉ còn trong dĩ vãng Em ủ rũ, chết dần theo năm tháng Xóa duyên mình trong lớp bụi thời gian Như lá thu nhẹ nhõm trút hơi tàn Cố chôn lấp nỗi buồn cô Rối tạm Ái Linh |
Thuyền Tang Trên Sông
Em ngồi ngắm cảnh trời đêm khắc khoải Giấc mơ hoang vừa thắp lại trong lòng Đã tàn thu tuổi mùa ươm sắc mới Lá rụng vàng cố chờ đợi bến trong Những vì sao lấp lánh giữa hư không Mây ghé chơi rồi vô tình trôi mãi Gió đang đùa lá khô còn sót lại Giữa rừng phong trăn trối đã bao đời Mắt nguyệt sầu nụ cười đâu đi vắng Xếp cung đàn thơ thẩn dáng đơn côi Buồn.. chẳng điểm trang sắc rữa hương phôi Chợt... vén mây, buông mình vào nước lũ Giòng nước gợn vói ôm nàng trinh nữ Gió kêu gào xua đuổi cú ăn đêm Lá lao xao... buông nhịp não nề thêm Cảnh di động tiễn nàng về mộ tối Thuyền tang trên sông bềnh bồng trôi nổi Cụm hoa tàn ngơ ngác " khóc thương ai ? " Gió vổ vai chia sẻ giọt vắn dài " Nàng Nga đã chết nghiêng mình tiễn biệt " Sương đọng trên cây bàng hoàng nuối tiếc Vuột ánh trăng vàng mây chẳng buồn bay Văng vẳng xa xa tiếng quạ u hoài Ôi ai oán... cung đàn sầu ly biệt !! Ái Linh |
NHỮNG NGÔN TỪ DẠI SI
Thơ buồn thút thít cạnh ta Trách thầm vì đã muốn xa cuộc cờ Khi hồn mãi luyến chiều mơ Vẫn ươm sắc nắng ngẩn ngơ bên đàng Vẫn mong bắt ngọn gió hoang Vẫn chờ chiếc lá nhuộm vàng trên cây Vẫn ngồi đếm những đốt tay Để xem hôm ấy hôm nay được gì Mấy lần héo hắt sân si Mấy lần dõi mắt đường đi của người Mấy lần thốt một tiếng cười Mấy lần nhận lấy những lời chua cay Để rồi trong những cơn say Bắt thơ gom hết giọt đầy thương tâm Bên ta ... thơ khóc âm thầm Bên ta ... thơ bảo trăm năm duyên bền Bên ta ... thơ giúp lãng quên Bên ta ... thơ gạt ưu phiền ngang song Hỏi rằng thơ có buồn không ? Có hay đổ lệ bên giòng thực hư Thơ buồn trầm mặc suy tư Khuyên đừng bỏ vội ngôn từ ... dại si ! Ái Linh 30 Jan 2007 |
Hồng Nhan
(thơ họa ) Ẻo lả đường vân chạm bút rồng Họa thành nhân ảnh lụa là trông Tuyết hờn đã kém màu trinh bạch Mây giận còn thua sắc thắm hồng Cong cớn làn môi hôn cánh gió Mượt mà suối tóc thả chân không Đôi vầng nhật nguyệt long lanh mắt Thượng-Đế an bày, thật lắm công Thượng-Đế an bày, thật lắm công Nhọc đời trần thế biết hay không ? Người mơ cỡi gió vào cung quế Kẻ muốn đèo mây đến đỉnh hồng Trách lão Trời cao tìm góc đặt Mong làn gió mạnh thả diều trông Thiên đường địa ngục làm sao chọn Tội kiếp quần thoa dưới móng rồng Ái Linh 14/11/2008 |
Hãy Đưa Em Về
Hãy đưa em về đi lại Con đường dẫn đến quê xưa Đôi bờ mọc đầy cỏ dại Héo úa theo mùa nắng mưa Cái giếng khô queo rêu mốc Nền đất loang lở cùi chai Mái tranh bao lần gió tốc Xơ xác lấp liếm thi hài Tòn ten gáo dừa bạc thếch Cố gát qua cành lá thưa Khạp sành lắm khi đùa cợt Bẹo má nàng trăng thẹn thùa Gió lay hương chiều thơm ngát Khói rạ nhà ai tỏa xa Bờ tre ôm đàn trổi nhạc Khen cánh đồng xanh hiền hòa Đưa em về nơi quê cũ Có ngọn suối hiền vây quanh Có đàn chim non ngã mũ Mỗi sáng chào nhau chuyển cành Ái Linh 16/11/2008 |
Quê Nghèo
Đất đỏ chân không trời nắng gắt Đã như chai đá tuổi da lì Đưa tay níu nhánh cây cằn cỗi Máu chảy vô buồn thêm cả ly Con bò gặm cỏ dường đau đớn Cái miệng bây giờ hẹp mấy phân Tự hỏi màu xanh sao dứt đoạn Để cho cây cỏ cũng điêu tàn Cọt kẹt trên đường vang tiếng dội Như thầm van lạy những bàn chân Chiếc xe cũ kỹ vừa đan lối Hai chiếc vòng quay đã quá mòn Đặt gánh lên vai liền trổi giọng Ai mua dùm Mẹ bữa chiều nay Cái lưng chùng xuống như là võng Mắc cả đàn con suốt dặm dài Nghiêng đầu mái lá khôn cầm lệ Nhìn lão tre già đã trút hơi Lúc trẻ tung hoành hay vói bẻ Hoa trong cung Quế ngát hương mời Sụt sịt ngoài sân nàng chuối tủi Phận mình đơn lẻ vác bầy con Mỗi ngày đám ốc bu nhau cợt Xé áo quần tơi gió lạnh vờn Quê tôi xơ xác nằm yên phận Che chiếc dù mây đỡ đỉnh đầu Mặt đất trâu cày không đủ sức Vui buồn chị nắng đổi tình mau Ngày mai hẹn nhé quay về lại Thăm nhánh sông Vàm uốn khúc cong Cô vẫn yêu kiều buông tóc chải Làn hương cỏ quyện ngất ngây lòng Ơi hỡi quê nghèo xưa rất xưa Đừng thay đừng đổi những chiều mưa Đừng ham áo mới bàn tay dệt Mà giữ dùm nguyên chiếc áo mùa Ái Linh 20/11/2008 |
Thơ Em Và Anh
Thơ em viết chẳng bao giờ anh đọc Nên chữ buồn như chiếc lá vàng thu Lúc hờn dỗi kêu gào như gió lốc Ngàn lá rơi vang nhịp trống ca trù Đêm gõ phách xé toang màn vũ trụ Tiếng đàn rung tuân thủ mấy thang âm Gió luyến láy thả môi hồng trên chữ Mà sao người cứ ngờ nghệch vô tâm Em buộc ý duyên mình xây khúc tự Con dấu yêu đã đóng mấy trang hờn Rời biển Bắc đôi chim hồng xa xứ Thế sao tình cũng chẳng nhích gần hơn Không có anh thu buồn không có gió Tóc nguyệt dài đâu chạm xuống vai thơ Mắt em chẳng mang hai mầu nghịch đố Và thời gian cũng vẫn bấy nhiêu giờ Thơ có anh sẽ dài câu duyên nợ Sông dạt dào đưa đẩy chiếc thuyền trôi Hoàng hôn tím nép chân trời ráng đỏ Vác chữ tình lủng lẳng góc buồn vui Anh dửng dưng trước bài thơ em viết Chữ giận hờn, đục đẽo... nát vần yêu Tình giẫy nẫy bước lên đài diễn thuyết Bút bình an... cọ quẹt vuốt ve chiều Xẻ bài thơ thấy anh còn say mộng Nhặt lá rơi em đắp nhẹ cho chàng Hôn vầng trán dạn dày năm tháng chống Chuỗi giận hờn lách cách cổ em mang Ái Linh 30/11/2008 * Thương anh em học làm thơ * Giận anh em thả vu vơ chữ tình |
Mùa Thu... Chết !!
Ngày lại ngày, lại bước một ngày thêm Con dốc thời gian đã bao lần lên xuống Xuân hạ thu đông mấy mùa vay mượn Tháng mười hai kết thúc một vai tuồng Lá không còn hồ hởi rụng trên đường Khóe mắt thu đã hết thời lơi lả Bàn chân nàng vừa bỏ xa phố xá Phiêu lãng độc hành cất bước ra đi Khói lam sầu vương vấn buổi từ ly Mùa ai điếu xanh rì rêu ẩm mốc Vài câu tế tiễn thu chiều đơn độc Mùa chia tay phủ khăn trắng ngang đầu Thu chết rồi, ai đắp mộ tầng sâu Ai vuốt mặt khi thơ nằm yên nghỉ Theo hướng gió ai tìm xuôi vạn lý Buổi hoàng hôn mây rượt đuổi ngang trời Chỉ còn ta nài nỉ bóng mình chơi Bắt linh hồn hãy một lần vụt lớn Đảo ngược thời gian vui buồn trửng giỡn Mượn vai trời tập tễnh xếp thành thơ Đủ hay chưa ? Hỡi chiếc lá dại khờ Nơi địa ngục có còn mơ mộng tiếp Riêng ta vẫn say sưa trong giấc điệp Bẻ cung đàn dịu dặt giữa đêm thâu Mùa thu chết, thật rồi.... chẳng giả đâu ! Vơ vét lá ta chôn vào nấm mộ Chiếc xe mây phất phơ màn khói phủ Và bầu thơ nhỏ giọt tiễn chân nàng Ái Linh 12/12/2008 |
Trích:
Tận cuộc phân tranh rắn với rồng Mây mù khói cuộn khuất tầm trông Môi son hết thắm mùa sen ửng Mắt ngọc còn mơ buổi ráng hồng Lỡ trận, xin từ, từ chẳng đặng? Lầm thời, muốn tháo, tháo đành không? Tuồng duyên khéo diễn trò tung hứng Vở thật dùi mài rõ uổng công ! Vở thật dùi mài rõ uổng công ! Phu thê một dạ cũng bằng không Khi yêu gió đẩy cam đùa quýt Lúc chán hương đưa mận ghét hồng Chín nhịn hai người chờ phút đợi Mười nhường một kẻ chối lần trông Hay chăng Gã Tạo đà tô vẽ Kiếp phượng may ra sánh với rồng. TTTT Chạy theo Bát Ái phá hihihi. Thương chúc Bát Ái và gia quyến một mùa Noel thật ấm cúng , hạnh phúc, và một năm mới vạn sự như ý ! :kis: |
Múi giờ GMT. Hiện tại là 02:19 PM. |
Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.