Vina Forums

Vina Forums (http://forums.vinagames.org/index.php)
-   Truyện Thành Viên Sáng Tác (http://forums.vinagames.org/forumdisplay.php?f=80)
-   -   Truyện dã sử võ hiệp _ Ái Hoa (http://forums.vinagames.org/showthread.php?t=20166)

da1uhate 02-19-2010 02:06 AM

Trích:

Nguyên văn bởi AiHoa (Post 141753)
Có đọc mà còn chê, cho chờ tiếp

:adminxa:

Trích:

Nguyên văn bởi AiHoa (Post 141753)
:thayghet:

Ghét của nào trời trao của ấy :inlove:

AiHoa 02-19-2010 02:41 AM

Trích:

Nguyên văn bởi da1uhate (Post 142442)
:adminxa:



Ghét của nào trời trao của ấy :inlove:

Ủa, có của trời cho nữa hở? Vậy chắc nên ghét... nhiều nhiều thêm nhen? :thayghet::thayghet::thayghet::thayghet::thayghet: :thayghet:

Mà trời cho của gì vậy cà? :bitchitlin:

da1uhate 02-19-2010 03:56 AM

Trích:

Nguyên văn bởi AiHoa (Post 142443)
Mà trời cho của gì vậy cà? :bitchitlin:

Thiên cơ bất khả lộ :cuoivuivui:

ML'Amour 02-21-2010 05:38 AM


Hmm...
Zi muh...hai ngừ.... thương qua ghét lại...
Cho qua tặng lại... :singhi:
Rùi Amour hổng có chiện đọc nữa seo ta...??
Nằm một đống... bùn quóe nè...
Tập hai đi cưng nhen...
:thankyou: cưng trước hén....:hoa:

AiHoa 02-23-2010 07:14 AM

Cột đồng chưa xanh (tt)

Cả bọn rôm rả nói cười, chúc tụng, chén tạc chén thù tới quá nửa đêm. Bọn cướp tên nào tên nấy say khướt, cả sảnh đường nồng nặc mùi rượu. Hòang Kim Hổ tuy tửu lượng cao, nhưng vì được đồng bọn mời rượu quá nhiều, lại phải đỡ dùm luôn cho nhạc gia, nên cũng say chếnh chóang. Hắn ra lệnh cho đàn em đưa Mạc Quân Tử về phòng nghỉ, còn mình một tay xách cây hổ đầu trượng bằng vàng, lọang chọang đi về sau hậu dinh, nơi tân giai nhân đã được đưa vào từ chập tối.

Ngòai cửa có mấy tên bộ hạ đứng gác, chúng gặp đại thủ lãnh vội vàng cung kính vái chào, Hòang Kim Hổ gật đầu bước vào trong. Hắn thấy trong phòng có hai ả tỳ nữ bèn hỏi:
_ Tân nương đâu?

Một trong hai ả đáp:
_ Bẩm đại vương, tân nương đang chờ ngài trong buồng.

Hòang Kim Hổ cười hớn hở:
_ Được rồi, ta vào ngay!

Hắn dựng thanh trượng vào góc rồi khóat tay ra hiệu cho bọn chúng ra ngòai. Hắn khép cửa lại trước khi bước đến kéo mở tấm màn nhiễu đỏ ra. Lý Thủy Bình trong bộ áo cô dâu đang ngồi trên chiếc giường thất bảo, điệu bộ lúng túng. Hòang Kim Hổ nghĩ là tân nương mắc cỡ, hắn liền trấn an:
_ Đừng sợ, ta tuy là bậc anh hùng hảo hán đầu đội trời chân đạp đất, nhưng cũng là người biết thương hương tiếc ngọc mà, không phải hạng vũ biền thô lỗ đâu cưng!

Hắn ngồi xuống bên cạnh, ôm chòang qua vai nàng, một tay kéo tấm mạng đỏ che mặt cô dâu. Thủy Bình nghiêng người lách tránh khiến hắn chụp trượt. Chộp lần nữa cũng vẫn hụt vào khỏang không, hắn cười ré lên:
_ Á á, nàng muốn chơi trò cút bắt với ta hở?

Hắn hăm hở vồ tới, Thủy Bình vẫn thoăn thoắt tránh. Một phần do rượu làm hắn hoa mắt và di chuyển chậm chạp hơn, phần khác võ công Lý tiểu thư cũng khá cao siêu, nên mãi hồi lâu Hòang Kim Hổ cũng không sao đụng được chéo áo nàng. Vừa mệt vừa xấu hổ, hắn nổi giận thét lớn:
_ Con tiện tỳ này cả gan, để xem mi có thóat khỏi tay bản đại vương chăng?

Câu nói chưa kịp dứt thì hắn lãnh một cái tát như trời giáng vào bên má, mắt muốn nổ đom đóm. Hòang Kim Hổ gầm lên:
_ Mày muốn chết?

Hắn lập tức vung quyền đấm thẳng về phía Thủy Bình. Nàng tránh thóat dễ dàng rồi chắp tay phản công lại bằng thế Đồng tử bái Quan Âm rất đẹp mắt. Tên chúa cướp giơ song quyền đón đỡ, đồng thời chân hắn quét ngang một chiêu Tảo đường cước cực kỳ lợi hại. Thủy Bình vọt thẳng lên cao, tiện chân đá vào mặt Hòang Kim Hổ. Hắn lật đật ngửa người tránh thì nàng bồi tiếp một cước vào ngực làm tên cướp phải lăn nhào xuống đất lăn tròn mấy vòng mới thóat khỏi đòn tấn công lên tiếp của Thủy Bình. Hắn ngồi dậy thét lớn:
_ Mày là ai mà dám giả dạng tân nương vào đây phá quấy?

Thủy Bình trút bỏ bộ trang phục cô dâu nảy giờ đang làm nàng vướng víu, bỏ luôn cái nón và mạng che, lộ nguyên hình là Bạch y kiếm sĩ. Nàng nói giọng đanh thép:
_ Hòang Kim Hổ, hôm nay là ngày tàn của bọn bây! Ta thay mặt dân lành trấn Sơn Tây đến đây hỏi tội quân cướp các ngươi, mau cúi đầu chịu chết!

Tên chúa cướp rống lên căm hận:
_ Đồ xấc láo, ta phải lột da xẻ thịt mày mới hả dạ …

Hắn nhảy đến góc tường chụp thanh hổ đầu kim trượng đang dựng tại đó. Thanh trượng đúc bằng vàng rất nặng, trên đầu chạm trổ hình đầu con cọp há miệng nhe nanh, dưới buộc túm tơ vàng óng ánh. Hắn xoay tít thanh trượng rồi phóng tới bổ ngay vào đầu đối phương. Thủy Bình nhảy ra sau tránh, tay nàng chạm vào rương, rút ra thanh bảo kiếm đâm vào ngực Hòang Kim Hổ. Hắn xoay tít thanh trượng để hộ vệ trước mặt.

Do thanh kim trượng rất nặng nên Thủy Bình phải tránh không để nó chạm vào kiếm nàng. Nàng chỉ nhắm vào những chỗ hở của tên cướp để tấn công, tuy có phần bị hạn chế tác dụng nhưng kiếm pháp của nàng rất chặt chẽ, công thủ phối hợp thần tình. Hòang Kim Hổ vừa đánh vừa la thét vang tai. Bọn lâu la đổ xô lại nhưng chỉ đứng ngòai cái cửa đóng kín, không dám tự tiện xông vào.

Thình lình có tiếng la hỏang bên ngòai:
_ Cháy! Cháy! …

Ái Hoa
(còn tiếp)

TT_LưuLyTím_TT 02-23-2010 02:52 PM

Hùi hụp quá xá luôn thầy AH ui, thầy có thể cho Lỳ ké 1 chiêu " ngắt trái đào tiên " cho Lý Thỉ Bình ngắt tướng cướp hông còn trái nào khỏi dzê gái lần sau hông ? :laughing:

Sẽ bị khỏ đầu nếu không dùng khinh công dzọt :chay1::chay::bellyaugh:

AiHoa 02-25-2010 02:13 AM

Trích:

Nguyên văn bởi TT_LưuLyTím_TT (Post 142555)
Hùi hụp quá xá luôn thầy AH ui, thầy có thể cho Lỳ ké 1 chiêu " ngắt trái đào tiên " cho Lý Thỉ Bình ngắt tướng cướp hông còn trái nào khỏi dzê gái lần sau hông ? :laughing:

Sẽ bị khỏ đầu nếu không dùng khinh công dzọt :chay1::chay::bellyaugh:

Tưởng chiêu "ngắt trái đào tiên" dành cho nam xài chớ? :chitaycuoi:

AiHoa 02-25-2010 02:13 AM

Cột đồng chưa xanh (tt)

Phía khu trại đông thấy khói bốc mù mịt, ánh lửa sáng rực một góc trời, tiếng người kêu la vang dậy. Đám đệ tử của Linh Sơn thập hổ đang nhốn nháo ngòai sân, bỗng nhiên thấy một bóng người phi tới như bay, nhìn kỹ lại thì ra là Song Dực Hổ, đệ lục thủ lãnh của Linh Sơn. Hắn hấp tấp hỏi:
_ Đại vương đâu?
_ Bẩm Lục sư thúc, đại sư phụ ở trong kia ạ.

Bọn đệ tử chỉ vào cánh cửa khép kín. Song Dực Hổ gọi vọng vào:
_ Đại ca! Có biến to … Đông trại bị phóng hỏa …

Vừa lúc đó hắn nghe tiếng Hòang Kim Hổ kêu rú lên. Không chần chờ, Song Dực Hổ đạp mạnh, hai cánh cửa phòng mở toang ra, cả bọn cướp ùa tới. Thì ra trong một lúc phân tâm Hòang Kim Hổ bị trúng một kiếm vào vai trái, máu tuôn xối xả. Tay trái hắn cảm thấy tê dại không giữ nổi thanh kim trượng nặng nề. Thanh trượng rớt xuống để hở khỏang trống ở tiền tâm. Không bỏ lỡ cơ hội, Thủy Bình phóng tới bồi cho một cước vào ngực hắn. Hòang Kim Hổ trúng đòn lọang chọang té ngồi xuống, thổ ra một búng máu tươi. Tay phải hắn buông thanh trượng ra, ôm đầu vai bịt lại cho máu ngưng chảy.

Song Dực Hổ la lên:
_ Mau vào đỡ đại vương!

Bọn cướp định ùa vào. Thủy Bình dí mũi kiếm vào cổ Hòang Kim Hổ, thét lớn:
_ Dừng lại!… Kẻ nào vào đây là hắn sẽ mất mạng ngay lập tức …

Song Dực Hổ tức tối hỏi:
_ Mày muốn gì?

Thủy Bình nghiêm giọng nói:
_ Lũ ngươi hãy lui ra xa khỏi cửa ba mươi bước tránh đường ta đi.

Nàng đâm nhẹ mũi kiếm, Hòang Kim Hổ đau quá kêu rống lên. Song Dực Hổ lật đật khóat tay ra lệnh cho đệ tử lùi ra ngòai. Bọn chúng để chừa khỏang trống đường đi như nàng bảo. Nàng túm cổ áo tên chúa cướp bằng tay trái, lôi xềnh xệch ra ngòai cửa, tay phải cầm gươm chỉa ra trước mặt, thận trọng đảo mắt nhìn quanh. Ngòai Song Dực Hổ còn có bảy tám tên đệ tử cầm binh khí thủ sẵn, mặt chúng nửa giận dữ như muốn băm vằm nàng ra ngàn mảnh, nửa lại hoang mang không biết làm gì.

Thình lình, Thủy Bình nghe có mấy tiếng thét đinh tai, hơi gió bay phần phật, vài bóng đen thấp thóang trước mặt, ánh chớp sáng lòe. Thì ra có hai tên cướp đồng lọat tấn công lén phía sau lưng nàng. Thủy Bình vận sức tung Hòang Kim Hổ ra cấp tốc đỡ đòn. Hai tên đệ tử không kịp rút đao về, lưỡi đao chém phập vào thân người tên chúa cướp. Nhân lúc chúng còn loay hoay, nàng đâm luôn mấy nhát cực kỳ mau lẹ. Hai tên cướp rú lên, ngã quỵ xuống. máu từ ngực phun ra, tưới đẫm thân người. Song Dực Hổ phóng tới, khinh công hắn quả là tuyệt đỉnh. Trong nháy mắt hắn đã áp sát Lý Thủy Bình, song kích lăm lăm nhắm vào các yếu huyệt của nàng đâm tới. Thủy Bình đành phải buông cái thân mình nặng nề của Hòang Kim Hổ ra, lộn ngược người ra sau một vòng tránh né. Sáu tên đệ tử còn lại cùng ào tới vây nàng vào giữa. Song Dực Hổ đỡ Hòang Kim Hổ dậy thăm dò mạch đập, nhưng tên chúa cướp Linh Sơn một thời lừng lẫy giờ đây chỉ còn là cái xác không hồn. Hắn căm giận thét lên:
_ Đồ khốn! Ta phải trả thù cho đại ca!

Lý Thủy Bình một mình đấu với sáu tên đệ tử của Hòang Kim Hổ không hề nao núng. Đường gươm của nàng thủ rất kín đáo, thỉnh thỏang lại nhắm vào chỗ sơ hở của một tên làm hắn hốt hỏang giật lùi để tránh. Lập tức năm tên còn lại ào tới tấn công để cứu nguy đồng bọn. Nàng nghĩ thầm:
_ Cứ theo đà này thì phải mất nhiều thời gian công sức mới hạ hết bọn chúng. Lại còn tên Lục thủ lãnh đứng chờ kia. Ta phải dùng mưu kế mới được.

Chợt thấy nàng lọang chọang trợt chân ngã xuống bên chân một tên cướp. Hắn cả mừng vung đao bổ xuống thật mạnh. Chỉ nghe một tiếng rú kinh khiếp, tên cướp đứng như trời trồng. Từ ngực hắn một luồng máu phun ra như suối. Tên cướp bên cạnh hỏang hốt nhìn sang, quên cả tấn công. Lại thêm một tiếng rú khác và một bóng người đổ lăn ra.

Mất hai đồng bọn, bốn tên còn lại vừa yếu thế vừa kinh hòang nên không còn tấn công mạnh mẽ như lúc nảy. Tên bên trái Thủy Bình vừa vung búa phối hợp với đường chỉa ba của tên bên phải thì nàng vọt người lên không trung tránh. Cái ngạnh búa mất đà vướng vào chỉa ba, hai tên cướp còn đang lúng túng gỡ thì mũi kiếm đã đâm phập vào sau ót của một tên và gót giày của nàng đạp vào mặt tên kia một cú như trời giáng. Chỉ thóang chốc hai tên cuối cùng cũng trúng đòn ngã gục.

Song Dực Hổ thấy thế nguy bèn ôm xác Hòang Kim Hổ bỏ chạy. Lý Thủy Bình rượt theo sau. Mặc dù Song Dực Hổ có thuật khinh công cao siêu nhưng vướng cái xác to béo của Hòang Kim Hổ làm hắn cũng khó thi triển hết mức. Thấy Thủy Bình phóng tới gần hắn bèn vận tòan lực ném Hòang Kim Hổ về phía nàng. Thủy Bình tung một chưởng thật mạnh đẩy bật cái xác tên chúa cướp ra. Hắn văng xa hàng chục thước rồi rơi xuống lăn lông lốc theo triền núi phía trước mặt. Do nàng chậm chân lại, Song Dực Hổ đã mất hút tự đời nào.


Ái Hoa
(còn tiếp)

TT_LưuLyTím_TT 02-25-2010 04:15 AM

Trích:

Nguyên văn bởi AiHoa (Post 142613)
Tưởng chiêu "ngắt trái đào tiên" dành cho nam xài chớ? :chitaycuoi:

Ủa, dzị cho em xin tì, ngắt trái nho tiên đi ạ :laughing:

ML'Amour 02-25-2010 08:13 AM

Trích:

Nguyên văn bởi TT_LưuLyTím_TT (Post 142615)
Ủa, dzị cho em xin tì, ngắt trái nho tiên đi ạ :laughing:


Hmm...
Úi...ngắt có... mụt trái thui à..? hmm...:laughing2:

TT_LưuLyTím_TT 02-26-2010 01:05 AM

Cái đó là chiêu thức hoy dear, còn muốn ngắt mấy trái thì... còn tùy theo lúc múa quyền mình có dám... thò hai tay... ra ngắt... hông hoy :laughing:

da1uhate 02-26-2010 01:25 AM

Mấy tỷ hè nhau ăn híp, có ngừi mắc cỡ đỏ mặt rùi kìa :laughing2:

AiHoa 02-26-2010 03:53 AM

Trích:

Nguyên văn bởi da1uhate (Post 142641)
Mấy tỷ hè nhau ăn híp, có ngừi mắc cỡ đỏ mặt rùi kìa :laughing2:

có hỉu gì đâu nà? :bitchitlin:

ML'Amour 02-26-2010 07:12 PM

Trích:

Nguyên văn bởi TT_LưuLyTím_TT (Post 142640)
Cái đó là chiêu thức hoy dear, còn muốn ngắt mấy trái thì... còn tùy theo lúc múa quyền mình có dám... thò hai tay... ra ngắt... hông hoy :laughing:

hahhahah :laughing::laughing::laughing:

You're so funny....! Love ittt...!

Hmm...chòi bị...đóng bui á...:D:Weekend vui vẽ nhen cưng...!


ML'Amour 02-26-2010 07:19 PM

Trích:

Nguyên văn bởi AiHoa (Post 142642)
có hỉu gì đâu nà? :bitchitlin:


Hmm...
Công tử AH ui...
Sao chỉ thí có một mình bé Lý Tiểu Bình...
múa may quay cuồng...chóng mặt thí thương lun...:giantoelua:
muh hỏng thí bé Mạc Quận Tử...nhào vô cứu bồ gì hít ráo zị...??:singhi:

da1uhate 03-03-2010 03:52 AM

Trích:

Nguyên văn bởi AiHoa (Post 142642)
có hỉu gì đâu nà? :bitchitlin:

Trốn thiệt rùi :fundud:

AiHoa 03-03-2010 04:06 AM

Cột đồng chưa xanh (tt)

Thuỷ Bình nghĩ thầm:
_ Không biết hiện giờ Mạc Quân Tử ở đâu chưa thấy đến?

Nàng chợt nhớ là Song Dực Hổ có nói Đông trại bị phóng hoả, như vậy có thể là chàng ta đang ở đó đánh nhau với bọn cướp. Nàng quyết định đến Đông trại giúp chàng một tay.

Chung quanh dinh trại đèn treo sáng choang, nhưng ra xa một chút ngoài trời tối đen như mực. Thuỷ Bình nhắm hướng ánh lửa cháy lần dò đi thẳng tới. Được một lúc mắt nàng bắt đầu quen với bóng tối nên bước dễ dàng hơn. Gần đến nơi, nàng chợt hơi nghi ngại vì không nghe một âm thanh nào ngoài tiếng gỗ tre cháy nổ lốp bốp. Trước mắt nàng là cảnh tượng hoang tàn, cả khu trại đông của Linh Sơn đã bị thiêu rụi. Trên mặt đất nằm la liệt mười mấy xác chết, trong đó có cả hai tên thủ lãnh Thanh Mao Hổ và Độc Giác Hổ. Như vậy là Mạc Quân Tử thanh toán xong bọn cướp nơi đây và đã qua nơi khác. Còn đang trù trừ không biết tính sao, thình lình nghe có tiếng gió rít, nàng mau chóng thụp người xuống lia kiếm quét ra sau lưng. Tiếng rú thảm khốc vang lên, một bóng người ngã vật sang bên. Một bóng đen khác vùng bỏ chạy, Thuỷ Bình phóng đuổi theo. Mặc dù khinh công nàng cao siêu hơn nhưng vì trời tối và không thạo đường nên nhất thời nàng chưa thể bắt kịp tên cướp. Chạy theo một lát thấy một khu trại khác, tên cướp lẩn vào đó. Thuỷ Bình thận trọng bước tới, chợt vọng bên tai nàng hình như có tiếng người con gái rên rỉ. Giọng rên nghe đứt quảng, dồn dập, như là cô ta đang bị thương nặng. Nàng cấp tốc bước vào nhưng chỉ thoáng nhìn nàng đã lật đật thối lui ngay, mặt nóng bừng. Trên chiếc giường trong phòng là một cặp nam nữ đang diễn trò ân ái, mà người phụ nữ chính là Hồng Nhan Hổ, thủ lãnh thứ chín của Linh Sơn.

Hồng Nhan Hổ và người tình của ả là Ngọc Diện Hổ thấy người lạ cũng lật đật ngưng cuộc mây mưa, hối hả mặc y phục vào rồi cầm vũ khí nhảy ra quát hỏi:
_ Ngươi là ai dám cả gan vào đây vuốt râu hùm hử?

Thuỷ Bình cười gằn ghê rợn:
_ Ta là câu hồn sứ giả ngày hôm nay đến đây đưa lũ cọp chúng bây về Diêm đình trả lời với Diêm Vương về những tội ác chúng bây đã làm.

Ngọc Diên Hổ bừng bừng nổi giận, nghiến răng hét:
_ Đồ hỗn láo, hãy xem ta trị tội mày đây!

Hắn múa thanh cương tiên đánh một chiêu Thái Sơn áp đỉnh cực kỳ mãnh liệt vào mặt địch thủ. Thuỷ Bình nhảy sang bên tránh thoát, đồng thời đâm kiếm rất nhanh vào hông trái hắn. Ngọc Diện Hổ thấy đánh hụt vội thu chiêu về, thanh cương tiên bổ ngang qua để chặn đường kiếm của nàng. Thuỷ Bình nhanh như cắt kéo kiếm lên nhắm vào yết hầu hắn đâm tới. Tên cướp lúng túng thụt lùi liên tiếp mấy bước, Thuỷ Bình vẫn áp sát tấn công, không cho hắn thoát ra khỏi luồng kiếm quang của nàng.

Thấy đồng bọn thất thế, Hồng Nhan Hổ múa song đao tập kích Thuỷ Bình từ phía sau. Nàng ung dung thu gươm về đón đỡ, nhờ vậy Ngọc Diện Hổ mới thoát khỏi vòng áp lực của thanh kiếm. Hắn nhảy tới dùng cương tiên phối hợp song đao của Hồng Nhan Hổ tạo thành ba mũi giáp công nhắm vào những huyệt đạo hiểm yếu của kẻ thù. Tuy một mình chọi hai, Thuỷ Bình không hề nao núng. Đường kiếm nàng thoắt tiến thoắt lui rất nhuần nhã tấn công vào những chỗ sơ hở của nhị hổ làm bọn chúng chống đỡ trối chết mới tránh khỏi thương vong.

Chợt Thuỷ Bình thét lên một tiếng, thanh kiếm của nàng như có nam châm hút chặt hai thanh đao của Hồng Nhan Hổ khiến ả không tài nào điều khiển được chúng nữa. Nàng rung tay một cái, hai thanh đao bắn tung lên trời. Đồng thời chân trái nàng đá vào cánh tay Ngọc Diện Hổ khiến hắn đau rụng rời, buông thanh cương tiên rơi xuống đất. Cả hai xoay mình bỏ chạy.

Ái Hoa
(còn tiếp)

AiHoa 03-03-2010 05:04 AM

Trích:

Nguyên văn bởi ML'Amour (Post 142680)

Hmm...
Công tử AH ui...
Sao chỉ thí có một mình bé Lý Tiểu Bình...
múa may quay cuồng...chóng mặt thí thương lun...:giantoelua:
muh hỏng thí bé Mạc Quận Tử...nhào vô cứu bồ gì hít ráo zị...??:singhi:


Chắc bị bét cóc rồi, haha...!
:laughing2:

TT_LưuLyTím_TT 03-03-2010 05:25 PM

Trích:

Thuỷ Bình cười gằn ghê rợn
LTB này đa tài :cuoivuivui: vừa giỏi võ nghệ vừa có giọng cười độc nhất vô nhị.... :ykien:Mạc công tử mà dám 3 thê 4 thiếp là hông còn quả nho nào nguyên dzẹn :so:

:laughing:

da1uhate 03-05-2010 01:57 AM

Chẳng hỉu sao Lý Thuỷ Bình sau khi thấy người ta iu nhau lại cười gằn ghê rợn hén? Vừa mới mắc cỡ xong quay qua cười gằn hay thiệt :chocuoI:

TT_LưuLyTím_TT 03-05-2010 01:28 PM

ihihihi, vì nàng là con gái mới nhớn, chỉ có biết xông pha janghu, phò nguy cíu khổ thôi chớ chưa có trải qua chuyện iu nhau đóa mừ cưng. Níu hổng biết cười gằn ghê rợn thì " thỏ thẻ " đâu có ai sợ ở cái chốn janghu. Bởi mí nói, ông thầy AH ổng hổng dziết thì thôi, dziết là dzùng hết nội tâm ủa nội công áh, có nhu có cương, có yểu điệu có.... yểu mạng.. hên là trong câu chuyện này chưa có nhân dzật nào mình thích bị ngủm củ từ. sighhhhhhh

Ngồi lót dép chờ đọc tiếp nà thầy AH ui. Cứ cái điệu này cổ độc giả dài như cổ thiên nga à nha :laughing:

da1uhate 03-05-2010 03:03 PM

Hè hè, sis nói quá chí lý á, thôi ráng ngóng cổ cò chờ chuyện sĩ viết tiếp nè :choccuo:

ML'Amour 03-06-2010 07:54 AM

Trích:

Nguyên văn bởi AiHoa (Post 142742)

Chắc bị bét cóc rồi, haha...!
:laughing2:


Úi...Amour tưởng bét cóc công tử AiHoa muh...đóng hai vai lun huh cưng?:laughing:

da1uhate 03-31-2010 02:18 AM

Chuyện sĩ đi mô rồi hè? :thinking1:

AiHoa 04-09-2010 06:44 AM

Cột đồng chưa xanh (tt)

Ngọc Diện Hổ phóng mình ra ngoài, phút chốc đã mất hút vào màn đêm tối. Hồng Nhan Hổ thì chạy ngược trở vô trong phòng, Thuỷ Bình liền đuổi theo ả. Ả cọp cái nhảy tới bên chiếc bàn độc giữa phòng, chụp ngay cái bình sứ lớn ném vào người nàng. Thuỷ Bình đưa chân hứng đỡ cái bình, đá qua góc. Cái bình rơi xuống chỉ hơi chao động một chút rồi tự đứng yên trên đáy nhẹ nhàng như thể có người ôm đặt lên mặt đất và vẫn hoàn toàn nguyên vẹn. Hồng Nhan Hổ tiếp tục chụp ném bất kỳ vật gì trong tầm tay ả để ngăn trở nàng. Ả xô ngã cái bàn để cản chân Thuỷ Bình. Nàng phi thân nhảy lên tránh và lao nhanh người tới bên ả. Hồng Nhan Hổ cầm thanh mắc màn đập loạn xạ. Thuỷ Bình hươi kiếm chém đứt tiện thanh sắt, tay trái nàng thi triển môn cầm nã thủ chộp vào vai ả. Hồng Nhan Hổ nghiêng người tránh nhưng vì đòn ra quá nhanh nên tay Thuỷ Bình chạm vào vai áo ả. Chiếc áo bị xé toạc ra để hở nửa thân người loã lồ. Ả cọp cái không những chẳng xấu hổ mà còn xoay qua cố tình phô bày bộ ngực căng tròn của ả trước mắt nàng, miệng nhoẻn nụ cười khêu gợi.
_ Công tử …!

Giọng ả đượm mùi tình tứ. Thuỷ Bình giật mình, hai má nàng đỏ bừng. Nàng quay mặt sang một bên tránh không nhìn thẳng vào thân mình ả. Hồng Nhan Hổ tỏ vẻ thích thú, bước từ từ đến gần, mắt ả nhìn Thuỷ Bình đắm đuối. Ả cất giọng nhẹ êm như ru:
_ Nào … công tử lại đây, đêm xuân một khắc ngàn vàng, chàng hãy cùng em chung vui đêm nay nhé! …

Thuỷ Bình la hoảng lên:
_ Dừng lại! Ta …

Hồng Nhan Hổ vẫn ưỡn ẹo bước tới. Ngoảnh mặt không nhìn ả, Thuỷ Bình khẽ đẩy cánh tay phải ra, mũi kiếm của nàng dí sát vào giữa ngực trần của ả cọp cái. Ả cúi mình xuống đất lăn mấy vòng tránh. Thuỷ Bình nhảy theo chém vào mình ả. Hồng Nhan Hổ lăn nhanh tới chân chiếc giường mà lúc nảy ả với tình nhân ân ái, tay ả với bấm cái nút nhỏ. Một tiếng rầm phát ra, Thuỷ Bình cảm thấy sàn gỗ dưới chân như sụp xuống, nàng phóng vọt người lên thì vừa lúc đó một tấm lưới sắt chụp xuống bao phủ cả người nàng.

Thuỷ Bình luống cuống, chân tay nàng bị bó vào trong tấm lưới sắt. Tấm lưới có dây sắt kéo lên trần treo lơ lửng. Càng vùng vẫy càng bị siết chặt, cuối cùng nàng bị bó gọn trong lưới không thể cử động tứ chi được. Hồng Nhan Hổ cười vang đắc thắng:
_ Ha ha! Đừng vùng vẫy vô ích … rồi ta sẽ cho chàng hưởng lạc thú đêm nay …!

Thuỷ Bình la lên:
_ Đồ con nữ tặc đê tiện!

Vừa lúc đó có mấy bóng người bước vào phòng. Thuỷ Bình nhận ra đó là hai ả tỳ nữ bên dinh trại của Hoàng Kim Hổ. Hai ả vốn là đệ tử của Hồng Nhan Hổ được phái qua trông chừng tân nương. Ả cọp cái bước tới thò tay qua lỗ lưới điểm vào các huyệt đạo trên lưng và vai nàng. Thuỷ Bình cảm thấy nhói một cái, tứ chi rũ liệt không còn chút sức lực nào. Thanh kiếm của nàng rơi xuống đất, Hồng Nhan Hổ bước tới nhặt thanh kiếm ngắm nghía rồi gật gù khen:
_ Quả là một thanh kiếm báu!

Ả ra lệnh cho hai tỳ nữ tháo tấm lưới và đặt Thuỷ Bình nằm trên chiếc giường thất bảo. Lúc này nàng không thể cử động tay chân được, đành phó mặc cho chúng làm gì thì làm. Hồng Nhan Hổ bảo đệ tử ra ngoài canh gác, không cho ai léo hánh tới gần. Ả đến cạnh giường ngắm nhìn Thuỷ Bình, mặt lộ vẻ ham muốn, miệng cười lẳng lơ:
_ Mi thanh mục tú, thật chẳng khác nào Phan An tái thế, Tống Ngọc hồi sinh, khiến cho người ta khó mà cưỡng lại ý muốn cùng nhau vui vầy câu gió Sở mưa Tần!

Thuỷ Bình vừa mắng chửi mấy tiếng thì lập tức Hồng Nhan Hổ điểm nhanh vào á huyệt nàng khiến những lời nói không thể thoát ra khỏi miệng. Thấy nàng mở mắt trừng trừng nhìn mình đầy vẻ căm giận, ả nhoẻn miệng cười:
_ Mặt mày đẹp đẽ mà sao dữ tợn thế? Chàng không phải là bậc phong lưu tài tử biết tiếc ngọc thương hương ư?

Ả đưa bàn tay bẹo má nàng, rồi cúi xuống hôn vào mặt nàng. Thuỷ Bình khó chịu quay đầu qua tránh né. Hồng Nhan Hổ càng tỏ ra thích thú, ả cười dài:
_ Hì hì .. ngươi như cá nằm trên thớt, còn tránh đâu được? Biết điều thì ngoan ngoãn cùng ta vui vẻ đêm nay …

Bàn tay ả tiếp tục vuốt ve khắp mặt Thuỷ Bình rồi từ từ đưa lần xuống dưới thân người nàng. Thuỷ Bình cảm thấy rởn ốc, toàn thân nàng nổi da gà, nàng cố gắng lăn mình tránh nhưng thân thể nàng vẫn cứng đờ không tuân theo ý muốn. Nàng đành trân mình chịu đựng, trong bụng xốn xang, thầm tự trách mình khi nảy đã nới tay không giết ả ngay từ lúc đầu.

Hồng Nhan Hổ thở dài:
_ Từ trước đến nay chưa có gã đàn ông nào lại dửng dưng không động tâm khi nhìn thấy thân mình kiều diễm của ta. Ngươi là một ngoại lệ hiếm có đấy!

Ả lấy từ trong hộc phía dưới ra một gói nhỏ, trút ra chiếc ly rồi đổ hết chất bột trắng trong gói vào đó, hoà với nước cho tan. Ả cười thâm độc:
_ Nhưng uống chút Xuân tình tán này rồi thì dù có là tượng đá cũng phải nổi cơn giông bão, dữ dội như là rồng thần vượt thác, hổ đói vồ mồi ngay! Ha ha ha!...

Ái Hoa
(còn tiếp)

TT_LưuLyTím_TT 04-09-2010 11:53 AM

Chít tía hông, Thủy Bình uống vào thuốc độc hông chừng sẽ thành Bình Thủy :laughing:

Đúng là " ác không dzể, muốn ác hay không là chiện khác " hoy, thầy AH hén :laughing:

ML'Amour 05-03-2010 07:35 PM


Hm...AH ui....
Hồn dzìa mí xác....bớt làm giàu xí đi cưng...:laughing2:
hay là bị nàng Thuỷ Bình bắt cóc...
nin cố lạc đường dzìa mất tiêu gòy...:cuoivuivui:


AiHoa 05-07-2010 01:51 AM

Trích:

Nguyên văn bởi TT_LưuLyTím_TT (Post 143507)
Chít tía hông, Thủy Bình uống vào thuốc độc hông chừng sẽ thành Bình Thủy :laughing:

Đúng là " ác không dzể, muốn ác hay không là chiện khác " hoy, thầy AH hén :laughing:


để cho Lì tưởng tượng tiếp chiện gì xảy ra!
:choccuo:

AiHoa 05-07-2010 01:56 AM

Trích:

Nguyên văn bởi ML'Amour (Post 144237)

Hm...AH ui....
Hồn dzìa mí xác....bớt làm giàu xí đi cưng...:laughing2:
hay là bị nàng Thuỷ Bình bắt cóc...
nin cố lạc đường dzìa mất tiêu gòy...:cuoivuivui:



Đang hùi hộp, tim đập bình bịch nè!
:cuoino:

TT_LưuLyTím_TT 05-07-2010 03:01 AM

Trích:

Nguyên văn bởi AiHoa (Post 144379)

để cho Lì tưởng tượng tiếp chiện gì xảy ra!
:choccuo:

Em tưởng tượng bậy lắm , thầy AH dám dziết theo hông? :laughing:

AiHoa 06-21-2010 04:07 AM

Cột đồng chưa xanh (tt)

Nghe ả ta nói vậy, Thuỷ Bình sợ toát mồ hôi hột, bụng thầm kêu khổ. Hồng Nhan Hổ một tay bóp miệng nàng, một tay cầm chiếc ly kề vào. Thuỷ Bình cắn chặt hai hàm răng, mím môi lại. Loay hoay một hồi vẫn chưa đổ được thuốc, ả cọp cái giận dữ xỉa hai ngón tay bóp chặt hai lỗ mũi của nàng. Thuỷ Bình cố nín thở, liều chết không mở miệng ra cho ả đạt thành ý nguyện. Được một lúc, nàng cảm thấy mắt hoa đầu váng, thần hồn mê man không còn nhận biết sự vật chung quanh. Hồng Nhan Hổ cười đắc thắng, một tay vạch miệng Thuỷ Bình, một tay kề ly vào bắt đầu đổ thuốc …

Vừa lúc đó chợt bên ngoài có giọng quát tháo ầm ỹ của hai ả đệ tử, rồi tiếng chạm kiếm và tiếng rú thất thanh của chúng làm ả ta giật mình rụt tay lại. Hai cánh cửa phòng mở tung ra và một bóng người phóng vào đồng thời với tiếng thét lớn:
_ Dừng tay! …

Tức thời Hồng Nhan Hổ lòn tay bấm nút cơ quan cho sàn nhà sụp xuống và lưới sắt chụp vào người mới đến giống như thủ đoạn đã đối phó với Thuỷ Bình khi nảy. Nào ngờ người này nhảy qua tránh thoát dễ dàng và vung gươm loang loáng chém đứt tấm lưới ra thành từng mảnh vụn. Hồng Nhan Hổ chỉa mũi gươm vào yết hầu tiểu thư họ Lý la lên:
_ Đứng yên, nếu không thì ta kết liễu sinh mệnh gã ngay!

Người mới đến chính là Mạc Quân Tử trong lốt cải dạng của chủ quán Từ Phong, nghe ả hăm doạ thì dừng ngay lại. Hồng Nhan Hổ thấy sự uy hiếp của mình có hiệu quả thì đắc ý ra lệnh:
_ Ném gươm xuống!

Thấy Quân Tử còn chần chờ ả hét lớn:
_ Nhanh lên hay muốn gã thành cái xác không hồn hở?

Ả giơ tay như chực nhấn mũi gươm xuống cổ Thuỷ Bình. Chỉ thấy chàng họ Mạc vung tay lên, một luồng kiếm quang đỏ rực bay thẳng về phía ả ta nhanh như chớp. Hồng Nhan Hổ vung gươm đỡ gạt ra, ả thấy hổ khẩu tê rần không giữ nổi chuôi gươm, thanh kiếm liền rời khỏi tay rơi xuống đất. Mạc Quân Tử phóng tới chụp vào cánh tay ả. Ả lập tức sử dụng chiêu thức cũ, xoay mình đưa bộ ngực trần ra đón tay chàng. Không ngờ Mạc Quân Tử nhanh chóng biến trảo thành chỉ điểm mạnh vào huyệt chiên trung giữa ngực ả. Hồng Nhan Hổ kêu hự một tiếng, bật ngửa ra khỏi giường văng cả người xuống đất. Ả thấy khí huyết nhộn nhạo cố nuốt mà không sao dằn nổi bèn thổ ra một búng máu tươi chứng tỏ trong người bị nội thương khá trầm trọng.

Mạc Quân Tử không buồn nhìn tới ả mà chỉ lật đật giải khai huyệt đạo cho Lý Thuỷ Bình. Thấy nàng vẫn nằm mê man vì tức thở, chàng bèn mở vài khuy áo trên cổ, xoa bóp đều quanh ngực và kề môi vào miệng thổi mạnh để làm hô hấp cho nàng. Một lúc sau đã thấy hơi thở nàng điều hoà, sắc mặt hồng hào trở lại, hai hàng mi huyền bắt đầu chớp mở.


Vừa thấy mặt chàng, Thuỷ Bình kêu lên mừng rỡ:
_ Mạc huynh! …

Nàng cố nén hai dòng nước mắt chực trào ra, chống tay ngồi dậy rồi nhìn quanh hỏi:
_ Con nữ tặc đâu rồi?

Hồng Nhan Hổ đã biến mất dạng. Thuỷ Bình chợt khám phá ra mấy khuy áo của mình phía trên bị bung ra thì xấu hổ đỏ bừng cả mặt. Nàng hấp tấp cài khuy lại, quắc mắt nhìn họ Mạc ra chiều giận dữ. Mạc Quân Tử vội vã phân trần:
_ Tiểu đệ … trong lúc gấp rút, bất đắc dĩ mạo phạm quý thể của nhân huynh … Xin niệm tình tha thứ! Lý huynh muốn phạt sao tiểu đệ cũng chịu!

Chàng chắp tay cúi đầu như một đứa trẻ con đang chờ bị phạt. Thấy điệu bộ chàng như vậy, Thuỷ Bình muốn phì cười, nhưng nàng cố nén, làm bộ nghiêm giọng:
_ Mạc huynh nói thì giữ lời đấy. Hình phạt thì tiểu đệ chưa nghĩ ra, sau này nếu tiểu đệ bảo làm thì Mạc huynh không được từ chối nhé!

Mạc Quân Tử chỉ ngón tay lên trời:
_ Quân Tử nhất ngôn ký xuất tứ mã nan truy …

Rồi chàng hạ giọng:
_ Nhưng mà mỹ nhân khả cầm!

Thuỷ Bình đỏ mặt nguýt xéo chàng.

Ái Hoa
(còn tiếp)

TT_LưuLyTím_TT 06-22-2010 02:39 AM

Hồi xưa làm CPR kiểu gì mà kinh quá thầy AH hén :laughing:

ML'Amour 06-22-2010 06:37 AM


Hmm....
Ah cưng nì thiệt tình lun á...
Tái xuất giang hồ là thí toàn là...
...điểm huyệt mí...giãi quyệt thí muh ớn chè đậu lun...:choccuo:

Amour :singhi: tìm....pet name cho Ah nhen :laughing2:

AiHoa 06-25-2010 12:47 AM

Trích:

Nguyên văn bởi TT_LưuLyTím_TT (Post 145857)
Hồi xưa làm CPR kiểu gì mà kinh quá thầy AH hén :laughing:


Hổng biết! chưa có kinh nghiệm thực tế
:bitchitlin:

AiHoa 06-25-2010 12:49 AM

Trích:

Nguyên văn bởi ML'Amour (Post 145861)

Hmm....
Ah cưng nì thiệt tình lun á...
Tái xuất giang hồ là thí toàn là...
...điểm huyệt mí...giãi quyệt thí muh ớn chè đậu lun...:choccuo:

Amour :singhi: tìm....pet name cho Ah nhen :laughing2:

Vậy chớ huyệt hổng điểm thì làm gì? :chocuoI:

AiHoa 06-25-2010 12:51 AM

Cột đồng chưa xanh (tt)

Chợt có một luồng ánh sáng loé lên nhằm phía hai người. Mạc Quân Tử giơ tay chụp lấy ám khí xem thì là một mũi tiêu dài nhọn. Lại nghe mấy tiếng vun vút, một loạt ám khí vụt tới. Quân Tử liếc về phía phát xuất ám khí vừa kịp thấy một bóng người lẩn khuất sau vách. Chàng thi triển khinh công tuyệt kỹ phóng ngay tới chụp tay ả đệ tử Hồng Nhan Hổ. Ả giơ tay kia định phản công nhưng lại cảm thấy huyệt khúc trì đau nhói lên và toàn thân rũ liệt không còn hơi sức. Ả hoảng hốt van xin chàng tha mạng. Mạc Quân Tử bèn tra hỏi tình hình trại cướp, ả lật đật khai ra hết. Toàn bộ tổ chức bọn cướp gồm có năm trại, ở giữa là Trung dinh do Nhất đại vương Hoàng Kim Hổ và Nhị đại vương Trường Vỹ Hổ thống lĩnh, cũng là nơi cất chứa vàng bạc của cải cướp được. Đông trại là nơi cất vũ khí và chốn luyện tập của đám đệ tử, do Tam đại vương Thanh Mao Hổ và Ngũ đại vương Độc Giác Hổ phụ trách. Tây trại là kho lương thực và bếp nấu ăn do Thất đại vương Ngân Xỉ Hổ và Thập đại vương Thiết Trảo Hổ trông coi. Nam trại là chỗ neo thuyền bè và luyện tập thuỷ chiến có Tứ đại vương Tam Mục Hổ và Lục đại vương Song Dực Hổ đứng đầu. Nơi họ đang đứng chính là Bắc trại do Bát đại vương Ngọc Diện Hổ và Cửu đại vương Hồng Nhan Hổ quản lý. Trại này dùng để giam những thương gia giàu có và các công tử con nhà quyền quý để đòi tiền chuộc. Ngoài ra còn có phòng giữ những phụ nữ bị bọn cướp bắt nhốt để phục vụ cho chúng.

Đông trại đã bị Mạc Quân Tử đốt cháy và toàn bộ bọn cướp ở đó kể cả hai thủ lãnh Thanh Mao Hổ và Độc Giác Hổ đều bị tiêu trừ. Sau đó chàng vào Trung dinh thì Thuỷ Bình đã rời khỏi nơi này sau khi giết Hoàng Kim Hổ. Không biết nàng đi đâu, Quân Tử bèn thẳng qua Tây trại giao chiến với Ngân Xỉ Hổ và Thiết Trảo Hổ cùng đám đệ tử của chúng. Chàng trổ thần oai nhanh chóng tiêu diệt hết bọn cướp rồi vội vã đi tìm Thuỷ Bình, vừa may cứu kịp nàng đang lâm vào tình trạng hiểm nghèo.

Mạc Quân Tử và Lý Thuỷ Bình bắt ả đệ tử Hồng Nhan Hổ dẫn đường tới các phòng giam cứu mọi người ra. Trong số người bị giam giữ có hai thân hào đứng tuổi, một người họ Lê, một người họ Trần. Quân Tử giao cho hai người này trông coi các nạn nhân của bọn cướp, cử người chăm sóc những người bị bọn cướp đánh đập tra khảo hoặc đau yếu. Chàng và Thuỷ Bình phi hành tới Nam trại đánh bọn thuỷ tặc. Tam Mục Hổ và Song Dực Hổ dĩ nhiên không phải là đối thủ của hai người. Thấy Tam Mục Hổ bị Quân Tử giết chết, Song Dực Hổ liền bỏ chạy. Thuật khinh công của hắn thành tựu rất cao, phút chốc thân hình đã rời xa hàng trăm bước và sắp sửa khuất vào hàng cây rậm. Chợt hắn nghe nhói phía sau đầu, cả thân người ngã sấp xuống đất. Một mũi tên đã vụt tới cắm phập vào gáy – mũi tên có chùm lông đuôi trắng nõn ở giữa điểm một chấm hồng.

Cả bọn cướp còn lại run sợ lấm lét nhìn. Mạc Quân Tử nói lớn:
_ Các đại vương của chúng bây đã đền tội. Nếu các người biết cải tà quy chính, buông vũ khí trở về nhà làm ăn lương thiện thì ta cũng rộng dung tha mạng cho. Bằng trái lại tiếp tục giao chiến thì nơi đây là mồ chôn cả lũ.

Không ai nói ai cả mấy chục tên cướp đồng quỳ xuống xin đầu phục. Quân Tử bảo chúng kêu gọi tất cả những tên đồng bọn còn sống sót ra mặt. Mạc Quân Tử sai bọn cướp chôn xác đồng bọn. Bọn đầu bếp thì nấu cơm cho mọi người ăn. Thức ăn liên hoan đêm hôm trước cũng còn nhiều nên không cần phải làm thêm. Khi mọi việc xong xuôi thì cũng quá trưa rồi. Chàng lấy tiền bạc và lương thực chia cho chúng và những nạn nhân. Phần của cải còn lại bỏ hết vào thành hai bọc lớn. Thuỷ Bình cười nói:
_ Chuyến này Mạc huynh giàu to rồi!

Quân Tử cũng cười:
_ Huynh một, đệ một. Chúng ta cùng "làm ăn" mà, ăn đồng chia đủ phải không?

Thuỷ Bình lắc đầu từ chối:
_ Đệ không lấy đâu. Đệ đâu biết làm gì với số của to như thế?

Quân Tử nói:
_ Thực ra bỏ lại thì cũng phí. Đây toàn là của phi nghĩa, chúng ta đem về để phân phát cứu giúp kẻ nghèo thì cũng là điều tốt. Của thiên trả địa mà!

Ăn trưa xong, Mạc Quân Tử bảo bọn cướp chuyển lương thực lên thuyền và phóng hoả đốt hết các khu trại. Sau đó chàng và Thuỷ Bình cùng mọi người lên thuyền về thị trấn. Quân Tử bảo bọn cướp:
_ Các ngươi vốn là thảo khấu, nhiều người biết mặt, nay về trấn gặp quan quân không khỏi bị trị tội. Thôi thì hãy về quê cũ làm ăn. Lấy số tiền bạc được chia mà làm vốn sinh nhai cũng đủ no ấm một đời.

Bọn cướp cảm tạ rồi chia tay. Những người khác cũng tự cùng nhau tìm đường về nhà cũ. Mạc Quân Tử và Lý Thuỷ Bình trở về đến Chiêu Hùng Quán gặp chủ quán Từ Phong và con gái, hai người vô cùng mừng rỡ khi hay tin toàn bộ bọn cướp Linh Sơn đã bị tiêu diệt sạch. Thuỷ Bình hỏi thăm Trần Thập Nương thì được biết dì của nàng mấy năm trước đã dời lên Kinh Bắc, không biết ở chốn nào. Thấy Từ tiểu thư nhìn Mạc Quân Tử với vẻ ngưỡng mộ, Thuỷ Bình cảm thấy khó chịu. Nàng bảo:
_ Tiểu đệ phải lên Kinh Bắc tìm dì rồi. Xin từ giã Mạc huynh thôi.

Quân Tử nói:
_ Hay lắm, tiểu đệ hiện giờ rỗi rảnh, cũng muốn lên Kinh Bắc một chuyến. Dịp này chúng ta lại cùng đi với nhau càng vui.

Thuỷ Bình nghe chàng nói mà trong lòng rộn ràng một niềm vui khó tả.

Ái Hoa
(còn tiếp)

TT_LưuLyTím_TT 06-28-2010 06:18 PM

CPR tá lả mà sao còn xưng đệ huynh dzạ thầy AH hén :laughing:

AiHoa 07-01-2010 08:58 AM

Trích:

Nguyên văn bởi TT_LưuLyTím_TT (Post 146047)
CPR tá lả mà sao còn xưng đệ huynh dzạ thầy AH hén :laughing:

Lì hỏi kỳ chưa? :bitchitlin: đi kiếm họ mà hỏi! :chitaycuoi:

TT_LưuLyTím_TT 07-01-2010 03:11 PM

Trích:

Nguyên văn bởi AiHoa (Post 146157)
Lì hỏi kỳ chưa? :bitchitlin: đi kiếm họ mà hỏi! :chitaycuoi:


:ngapp:Hỏi thầy cho chéc en :cuoivuivui:

ML'Amour 07-01-2010 08:28 PM

Trích:

Nguyên văn bởi AiHoa (Post 145945)
Vậy chớ huyệt hổng điểm thì làm gì? :chocuoI:


Làm dzì huh...?

Anh ui...anh ui...anh đâu gòy...?
:chitaycuoi: Mộ bia đề tên anh đó seo...?



Múi giờ GMT. Hiện tại là 02:24 PM.

Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.