![]() |
NHỚ !
Thi Sĩ: IWhohavenothing "Tình là tình nhiều khi không mà có, Tình là tình nhiều lúc có như không ..." Bao đêm thức trắng đợi mong Đợi chờ em mãi, trong lòng buồn tênh Gió thu thổi nhẹ bên thềm Ước gì bên cạnh có em, đêm này Nhớ bờ tóc xõa mây bay Nhớ làn môi ấm, những ngày bên nhau Nhớ em, đôi mắt u sầu Long lanh, hạt ngọc, mắt nâu đa tình Giáng ngọc tha thướt xinh xinh Bên anh chiều tím, mộng tình dưới hoa Em thương yêu dấu hiền hòa Ước gì em mãi của ta một đời Mấy đêm, sầu nhớ chơi vơi Vắng em, phòng lạnh, đơn côi một mình Ánh trăng tỏa sáng lung linh Bên thềm chờ đợi ...bóng hình dấu yêu |
Tặng Em
Thi Sĩ: IWhohavenothing Tặng em một hạt nắng Vương trên lá vàng khô Thu về trong nổi nhớ Anh đứng đó đợi chờ Tặng em, một cánh bướm Ép trong giấy học trò Lá thơ xanh, ngày đó Em còn nhớ, hay không ? Tặng em, chiếc nhẫn cỏ Trên ngón đẹp ngọc ngà Chao ôi, trông xinh quá Giữ mãi tình này nha Tặng em, tặng tất cả Ân tình của riêng anh Em ơi, đừng quên nhé Những yêu thương, chân thành |
Chạnh Lòng Cho Kẻ Sang Sông
Thi Sĩ: kdth Ai biết rằng thuyền , trên bến sông Chiều mai tháo nuột , lái ngược dòng ... Trên nguồn người ta , mua gổ đỏ... Làm bến trái ngang , buộc mệnh hồng .. Từ cơn tử sinh , nàng vật vã .. Người ta níu kéo , đến tận cùng.... Cố giữ cho nàng , dù hấp hối Mạch sống bằng cã , một tình trung ..... ... Nên băng giá lòng , về nơi ấy ... Chăn nhung gối đỏ , cũng lạnh lùng .. Giá như nàng đi , vào đất mãi ... Hôm này đâu phãi , bội thủy chung ???? Người ta cũng chẵng , là người dưng Nhưng cũng không thân , đến tiếng ... Chồng ... À ơi ! Thương lắm , người tôi phụ .... Vạt áo chồng may .... hong mấy lần ... Cũng chưa khô nỗi , bao dấu vết Giấu nhẹm cái buồn , còn lần khân .... Ví dầu... ru đến tình giẫy chết ... Còn em một kiếp , tình nợ nần .... .... chạnh lòng cho kẽ sang sông ...tháng 6...2003 kdth |
Chiều Nay và Em
Thi Sĩ: kdth Chiều ho hen , mệt nhoài ... Em cúi mặt , chờ ngày dài qua hết .. !!! Lồng ngực đau lê lết .... Em , chiều nay ... chợt nghe tiếc cỏi trần .... Chiều , sóng soài yên lặn ... Vệt nắng hoang , lẻn rèm soi yếu ớt.... Mắt chừng mưa , ướt rượt ... Em , chiều nay... xây ký ức mỏi mòn... Chiều , xám ngắt mây tầng... Cuối tầm xa , biển cùng trời.. tương hội...... Sóng lên ghềnh , rách rưới... Em , chiều nay... cười mặn chát tạ từ !! Chiều !! Bấc quá... dường như ... Mỏng áo Tình Nhân... đôi tà bung vỡ .... Day dứt những dòng thơ..... Anh !! Chiều nay... bất ngờ về chứng kiến...... Em !! Rủi may giấu mặt... Phỉ ơn Trời ... cho nần nợ đầy tay... Chiều và Anh.. ngậm ngùi ... Như dự cảm.... một lời cho sinh tử.... !! Chiều rồi ! Đờu hõng hư.... Thác vào thơ... ngôn từ buồn rướm máu... Câu suông , hằn học dấu.... ... "" Anh !!.. Sợ mai ... trắng bệch chổ em nằm ..... """ ... dự cảm một chiều .. tháng Tám...2003 kdth |
Đàn Khuya Thi Sĩ: kdth Khuya quắt quay !! Những nỗi đau ấp lẫm .... Theo mưa ạ ời , rơi xuống chạm hồn xưa .... Rồi Em thức dậy , nghe buồn kêu vực thẵm ... Níu kéo thương yêu , sống ở ký ức thừa ....... Khuya gọi đàn !! Khãy vãi vung mấy điệu .... Áo phấn sương , non xuân !! Dưới trăng già .... Đắm chìm giữa , vùng nhớ thương rã rệu .... Anh !! Em dường , chờ giẫy chết tình ta .... !! Khuya .. phong ba !! Hẹn nhau về xua mất ... Vết tay trần , cung từ tạ đan nhau .... Ào ạt quá !! Em giữ .. không còn kịp ... Vất vưỡng điệu rơi , tìm nhọc lại nguyện cầu .... .... Mục nát rồi , đàn lỡ dỡ cơn đau ...... Xót tình người , phím cắt tay máu đổ ...... Vết còn hằn ! Lên cung xưa thịnh nộ ..... Nức nở một bàn tay , trắc trở mấy dây chùng .... ... Dọ dẫm trên đời , nát bấy gót chân .... Ai đó vừa bỏ đi , quay lưng cùng thập tự ..... Tội lổi đầy trên , đất nâu nấm mộ ..... Tiếng cầu kinh , níu kéo một linh hồn ! .Ở nơi này , sương khói phủ lấp đường ..... Không có dấu tích , của chân người thăm viếng ..... Nắng chết nhạt dần , phố Nhân Tình hoang phế ...... Hỏi cuối trời .. : "" ... Anh , thề hẹn vữa vôi ??? "" Khuya mùa mưa tháng Bảy .. 2003 kdth |
Khuya Lắm Rồi Anh
Thi Sĩ: kdth Mưa bên này !! Tháng Bãy , còn rơi muộn... Bạc phố " Nhân Tình "" Sướt mướt dáng tình nhân... """ Khuya lắm rồi Anh... mà nhọc nhằn em ngủ... """ Hư ảo?? Chiêm bao?? Về lấp ngỏ dương trần !! Cũng đã hai giờ sáng... Gối chợt cựa mình... tỏa hương cũ xanh xao... Em... lạnh dòng nước mắt.... "" Khuya lắm rồi Anh... gối đã trở đỏ màu..... !! "" "" Em , vì sao ngã bệnh.... .... Suối tóc cũng gầy , xõa mỏi mệt !! Rối bung ......."" Ai....?!? Bàn tay tém khẽ .... Sợi tóc Em !! Tỉnh giấc ..... gió lạnh lùng !! Em , dùng dằng mi khép.... Nóng ran đôi dòng , nức nỡ giữa chiêm bao... "" Anh... em giờ ngã bệnh .... ... Lời hẹn trăm năm ... sợ chẵng có nhiệm màu !!""" Mưa bên này !! Tháng Bãy , ngâu , nhớ nhung ! Một thủy chung , ở hai bờ ngăn cách.... Làm cã ảo hư , xây chuyện tương phùng .... Mà Em đã ngỡ , bao lần .. Anh về rất thật ..... Gió tháng này !! Dường mang đầy hương bấc Tao ngộ nữa đêm , Trời , Đất cũng buồn lây.... "" Khuya lắm rồi Anh ..... ngủ cùng Em , quá khứ .... Mai dậy cùng Em.... đi tảo mộ tình này !!"" Khuya lắm rồi Anh !! Màn đêm mong manh.... Chừng như sắp vỡ .... Sau hồi chuông ngân .... Ru Anh... ngủ phỉ giấc trần .... Ru Em.... ngủ cã nợ nần tình nhau .... khuya tâm sự cùng Người bên kia biển .... tháng Bảy ... 2003 kdth **** Anh !! Đi đi , mặc ai đan thập tự ....... mặc ai xé vạt xưa , mà đắp liệm ngôn từ !!! ****** |
Trước Lần Giấu Mặt
Thi Sĩ: kdth Tuần hoàn em trước , anh sau ..... Cũng xin một chút nhiệm màu dấu yêu ..... Đào !! Tay lấm đất đồi chiều .... Đan !! Vành cỏ ướt đọng nhiều vết khộ ... của .... Dư hương tình trối lên thơ ... .... Anh à !! Giữ nhọc , tôn thờ tình EM ....... ?!? Cho tình .... một tiếng đàn đêm ... "" Ngàn thu một giấc ....... trăm năm não nề !!"""" Rồi anh dẫu có về , sớm một ngày , cũng muộn ... Sẽ phãi giấu sau đời , từng vết tích truân chuyên ... Đừng !! Xin đừng có chiều ... .khị phong ba đã lặng , khi đời sắp ngủ yên ..... Anh chợt đến , khơi cơn đau , tưỡng cũ .... !! Tội tình em ... ..... Yên rồi cũng dậy ... dòng đời chợt lũ ...... Tay xua vòng tay , sợ hãi cứ dẫy đầy .... Xin thương em .... Đời mất mát .hồn tật nguyền .... và đã sạm đắng cay ... Anh !! Đi đi ...... Em hoang phế , cã ba sinh cùng khốn .... đêm mưa tháng 6 .. 2003 kdth |
Thi Sĩ: LáDiêuBông
Dù nắng có cháy, dù cho mưa không rơi, lá cây, vẫn xanh hoài . Ở mãi chốn ấy, dù cho em yêu ai ? với anh, vẫn thế thôị....Và gió vẫn hát, một ngày thu trong xanh, ánh mắt nào ? giờ xa mãi Dẫu ánh nắng không còn lấp lánh, dẫu vẫn biết tình đầu đơn côi, dẫu tiếng sóng không còn xô nữa, anh vẫn yêu em Dẫu vẫn biết không còn tiếc nuối, dẫu vẫn biết tình xưa đã chết, dẫu biết thế mà anh vẫn hát, những bài ca xưạ... Cái giọng hát trong vắt ngân lên cao vút của cô bé mà Khiêm nghe nói là mới từ Việt Nam qua khiến Khiêm nhớ Phượng da diết ...sao cái bài hát ấy lại diễn tả đúng tâm trạng của Khiêm đến thế này ? bao nhiêu năm rồi nhỉ ? hai mươi năm rồi !! Lúc đó Khiêm chỉ mới 21 tuổi, là một anh chàng bộ đội được về phép thăm nhà nhưng không ngờ ông trời run rủi nên khiến chàng theo gia đình ông bác đi vượt biên để rồi trên chuyến tàu ấy, chàng đã gặp Phượng. Tình cảm đầu đời của chàng đến trong cái thời khắc quá đỗi bấp bênh đau khổ, chẳng thơ mộng như bao chuyện tình mà người ta thường miêu tả trong thi ca hay ngây ngô như những mối tình học trò ? Tình đầu của Khiêm đến trong lúc cái đói hoành hành trên con tàu hơn 100 mạng người, cái lạnh thấu xương khi cơn bão lồng lộn mà hơn một trăm con người ấy rách rưới đến thê lương !! Con bé đó ngồi co ro cắn chặt môi để tránh cho hàm răng không lập cập, hai tay nó ôm chặt lấy cột buồm mặc cho những đợt sóng nước phủ đầu đập vào thành tàu, con tàu nhỏ quá, không biết có qua nổi cơn bão hay không ?người nào cũng xơ xác....Khiêm là một trong những thanh niên tương đối vạm vỡ và còn đủ sức khoẻ để mà đi lại an ủi những người yếu đuối!! Chàng dừng lại trước con bé, môi nó đã tím vì lạnh, thân thể nó run lên bần bật như người bị sốt rét, mái tóc rối mù bê bết dính lại nhau, nhưng đôi mắt vẫn ánh lên nỗi niềm khát khao sự sống!! Khiêm hỏi nó : - anh không có aó choàng cho em nhưng anh có thể làm cho em bớt lạnh, em có ngại không khi để anh ôm lấy em ? Con bé ngại ngùng nhìn Khiêm, chàng hiểu cái nỗi lo ngại của nó bởi có lẽ chàng đoán nó chỉ hơn 15 tuổi - Đừng sợ, anh không làm gì đâu ? chỉ đem thân nhiệt của anh qua cho em thôi, dẫu gì anh cũng là đàn ông khoẻ khoắn hơn!! Nó gật đầụ Khiêm ôm nó vào lòng , chàng không ngờ cái cảm giác đầu đời ôm một người con gái lại lạ lẫm và ngọt ngào như thế này !! Nghe như bâng khuâng xao xuyến, trái tim rộn ràng và Khiêm bổng cảm nhận được cuộc đời này sao tươi đẹp quá !!!Hình như con bé cũng có cảm giác ấy thì phải nên nó bẽn lẽn cuối đầu không dám nhìn Khiêm..... cái ánh mắt ngại ngùng e thẹn ấy đã in sâu vào trái tim Khiêm để rồi hơn hai mươi năm qua Khiêm vẫn chẳng tài nào quên được cái chuyến tàu lần ấy, cái thân hình lạnh lẽo nhỏ bé với đôi mắt hiền từ thiết tha trong vòng tay của chàng !! vậy mà tình cảm ấy chưa kéo dài được bao lâu thì Phượng đã mãi mãi thuộc về biển cả sau khi bị bọn cướp biển dày xéo thân nàng.... Khiêm đứng đó đau khổ nhưng chẳng thể làm được gì? Chàng tự đày đọa mình bởi lẽ đã không bảo vệ được người tình đầu đời , chàng hận mình tham sống sợ chết nên không cứu được Phuợng để giờ đây, đã hơn hai mươi năm, khi dạo vào những site việt nam mơ mộng chàng vẫn cứ để lòng vương vấn cái mối tình đầu như đã có lần chàng đọc bài thơ tình đầu của ai đó nghe da diết một nỗi nhớ khôn nguôị........để rồi tôi chợt hiểu vì sao mỗi lần đi dạo biển, chàng vẫn cứ thẫn thờ đứng dưới gốc dừa nhìn ra khơi xa Tình đầu thật đáng yêu mong manh khói lam chiều nồng nàn nhưng dễ vỡ để rồi ta cô liêu dẫu thời gian trôi qua dẫu quá khứ đã xa dẫu ta giờ yên phận tình đầu chẳng phôi pha trong góc nhỏ trái tim tình đầu vẫn thôi miên kỉ niệm như hạt bụi làm ứa lệ con tim dẫu ngàn lần bảo quên dẫu dòng đời mông mênh dẫu vòng tay tình mới đầy ngọt ngào dịu êm nhưng dấu chân đã qua để lại trong tim ta hạt cát vàng nhỏ bé nhói đau tim thật thà Khiêm gọi thầm Phượng ơị... Xưa anh chẳng đam mê gì sóng biển Nay bổng dưng anh yêu biển lạ đời Bởi biển cả giữ em yên giấc ngủ Để anh thầm thì yêu em mãi Phượng ơi!! |
Thơ của LÝ THƯỜNG KIỆT
Thi Sĩ: LÝ THƯỜNG KIỆT Nam quốc sơn hà Nam Đế cư Tuyệt nhiên định phận tại Thiên Thư Như hà nghịch lổ lai xâm phạm Nhử đẳng hành khang thư bại hư Sông nước nước Nam vua Nam ở Rành rành đả định tại sách trời Cớ sao lủ giặc sang xâm phạm Chúng bây sẽ bị đánh tơi bời |
Mãi Không Phai
Thi Sĩ: Lâm Huân Trời tháng tám Sài Gòn mưa giăng lối Phố xá chiều bay vội chiếc lá thu Chiếc áo mưa..ngu ngơ hai đứa đội Ướt đẫm mình se lạnh gió vi vu Và thời gian như sương mù tan biến Đại dương kia ngăn cách mãi đôi bờ Xa nhau rồi đôi tim yêu xao xuyến Sài Gòn ơi, qua rồi những ngày thơ Hơn một tuần từng giờ mình xa vắng, Trái tim sầu heo hắt với bóng đêm Nhớ về ai..một mình trong thầm lặng Nốt nhạc buồn sao cứ mãi buồn thêm Sài Gòn đó, vẫn không quên năm tháng Phút hẹn hò thật lãng mạng cùng ai Đã xa rồi đêm vui chờ trời sáng Xa hết rồi nhưng..tình mãi không phai! *tặng BDTN* August 08.2003 |
Múi giờ GMT. Hiện tại là 05:27 AM. |
Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.