Vina Forums

Vina Forums (http://forums.vinagames.org/index.php)
-   Quà tặng cuộc sống (http://forums.vinagames.org/forumdisplay.php?f=193)
-   -   PhỐ ĐạI GiA...! (http://forums.vinagames.org/showthread.php?t=20526)

ML'Amour 12-31-2010 05:09 AM

Happy New Year 2011 !
 






Simply The Best !
Nothing but the best in 2011
to all friends and members at Vina's forum

:hoa:


ML'Amour 01-03-2011 07:12 AM

Em đi bỏ lại con đường...
 





Em đi bỏ lại con đường...

Ba tôi là một người đẹp trai và rất có duyên. Ông có một vẻ khôi hài tưởng như hời hợt nhưng nếu hiểu ông thật nhiều, người đối diện sẽ nhận ra sự sâu sắc trong mỗi câu đùa bỡn đó. Ba tôi rất đào hoa. Nếu trong đời tôi mà gặp được một người như ông, tôi sẽ yêu ngay không do dự. Nhưng ba khá khó hiểu và hay làm tôi sợ mỗi khi ông buồn vì bị mẹ chì chiết. Ba tôi theo đạo công giáo, ngày xưa khi lấy ba tôi mẹ cũng phải theo đạo, nhưng sau đám cưới không bao lâu bà không thèm đi nhà thờ nữa. Còn ba, thỉnh thoảng tôi thấy ông trở về từ nhà thờ vào sáng chủ nhật, mắt buồn vô hồn ngân ngấn nước. Ba nói ông vừa xưng tội. Tôi chưa thấy ba có lỗi với ai, ngay cả một con côn trùng nhỏ nhoi ông cũng không nỡ giết. Ông tốt bụng đến mức hay bị lợi dụng. Vậy tại sao ông cứ hay xưng tội. Hay là ông có lỗi với mẹ vì chỉ có mẹ là không bao giờ hài lòng với ông?

Mẹ không xứng với ba nếu xét về ngoại hình. Mẹ không xấu, thậm chí nếu nhìn kỹ sẽ thấy mẹ rất có nét. Nhưng có thể vì lúc nào mẹ cũng cau có còn ba thì tươi cười nên trông mẹ rất khó coi bên cạnh ba. Mẹ hay nói "Tao đã từng yêu ổng" nhưng ba thì chưa bao giờ nói gì về tình yêu của hai người. Tuy đào hoa nhưng chưa bao giờ ba phản bội mẹ. Năm tôi 19 tuổi, khi vào năm nhất đại học tôi phải lòng người thầy trẻ của mình. Thầy khá đẹp trai nhưng chưa đẹp bằng ba tôi. Lần đầu tiên biết yêu tôi khó giấu những cảm xúc của mình, về nhà tôi hay nhắc đến thầy, nhắc nhiều đến nỗi ba tôi nhận ra và nhìn tôi nhẹ nhàng hỏi "Yêu rồi sao?". Ánh mắt ba rất lạ lùng. Vừa khích lệ nhưng cũng vừa răn đe. Rồi ba nói tiếp "Con gái rồi sẽ hiểu ba!". Nhưng tôi chẳng hiểu gì sất và còn đang bận tâm đến mối tình đầu của mình. Cho tới hôm nay, khi tôi đã kịp yêu thêm hai người nữa mà vẫn chưa đi tới hôn nhân thì tôi phát hiện ra ngăn tủ bí mật của ba.

Những tấm hình đen trắng ba tôi đã chụp từ lâu được xếp kỹ lưỡng trong những phong bì ngả vàng. Bên ngoài mỗi phong bì được viết chủ đề của tập ảnh và các mốc thời gian. Hình lúc ba còn trẻ đẹp trai quá sức tưởng tưởng nhưng chưa bao giờ ba đêm khoe với tôi. Thậm chí tôi nghĩ mẹ cũng không biết gì. Hồi đi học ở đại học văn khoa Sài Gòn ba có khuôn mặt thật ngây thơ với đôi mắt đen trong sáng, lúc tham gia vào ban nhạc trẻ "Sur le Mont" chuyên hát nhạc Pháp thì ba "bày đặt" để tóc hippy hơi dài, nhìn có vẻ quậy nhưng mặt vẫn hiền queo. Và mỗi xấp hình gợi cho tôi nhiều tò mò khi đọc thấy dòng chư bên ngoài phong bì "Những ngày tháng đẹp". Đây rồi, thì ra là hình ba chụp với một cô gái xinh xắn, khuôn mặt trái xoan và đôi mắt tròn đen cũng to như mắt của ba.

Trong ngăn kéo bí mật, ngoài mấy xấp hình ra, tôi còn tìm thấy mấy tấm thiệp chúc sinh nhật ba của một người bạn tên Lan và bất ngờ thấy cả một lá thư mà ngoài phong bì không có tên người gởi cũng như người nhận. Thư viết bằng mực xanh, nét chữ nghiên đều rất nữ tính. Thư cũng không đề ngày nhưng tôi thấy nét chữ của ba đề bên trên "nhận được ngày...". Tôi bắt đầu đọc...

"Duy nhớ,

Trong đời Lan, Lan đã nhận được nhiều bức thư thổ lộ của các chàng trai. Nhưng Lan không ngờ là có lúc tới phiên Lan, Lan cũng làm cái việc "vạch áo cho người xem lưng".

Lan không xác định được từ khi nào, Lan đã phải lòng Duy. Và kể từ ngày đó, Lan luôn luôn khổ sở và day dứt. Lan không quan tâm Duy có tình cảm với Lan hay không, Lan không có ý mong chờ Duy nói gì đó với mình. Vì Lan thích làm người chủ động. Và người thích chủ động đó, cho tới ngày hôm nay mới dám thổ lộ lòng mình một cách chân thành nhất vì người ta có nỗi khổ tâm riêng. Khi Lan biết mình có tình cảm với Duy thì Lan đã có anh Minh rồi. Điều này xảy ra trước khi anh Minh đi khá lâu. Và khi anh Minh đi du học xa, Lan không còn gặp ảnh thường xuyên nữa thì Lan ngạc nhiên thấy mình không nhớ đến ảnh. Mà người Lan thấy hằng đêm trong những giấc mơ, làm Lan thao thức, nghĩ ngợi lại là Duy. Lan thấy có lỗi với anh Minh, nhưng nếu người ta có quyền sống thật với lòng mình và có thể hiểu được vì sao mình lại xử sự như vậy thì cuộc đời đỡ rắc rối hơn rất nhiều.

Lan có thể gọi tên tình cảm của mình dành cho Duy. Đó là tình yêu, trong sáng và chân thành. Lan hy vọng Duy không cười Lan vì Lan là con gái mà lại đi bước đầu tiên. Duy không săn sóc, không chiều chuộng Lan, thậm chí sinh nhật Lan cũng không nhớ. Nhiều lúc Duy chững chạc và sâu sắc, rất người lớn làm Lan kính trọng. Nhưng đôi khi Duy lại hời hợt và mất phương hướng, trẻ con quá làm Lan tổn thương.

Sở dĩ Lan muốn Duy biết Lan yêu Duy là vì Lan hy vọng Duy sẽ nghĩ khác đi về cuộc đời này. Duy sẽ sống có ý chí hơn và tích cực hơn. Duy đừng xem trọng những vấn đề tài chính hơn tình cảm con người. Duy có đủ điều kiện xây dựng một gia đình hạnh phúc, Duy chỉ thiếu một tham vọng tiến thân và thừa những ý nghĩ tiêu cực.

Lan biết mình không dễ dàng yêu ai. Vì vậy một khi Lan đã yêu Duy thì cũng có nghĩa là Duy xứng đáng. Xin Duy đừng cho là Lan kiêu ngạo, mà Duy có nghĩ vậy cũng không sao.

Còn vài ngày nữa anh Minh về. Rồi Lan sẽ tiếp tục làm người yêu của ảnh hay ảnh sẽ không chịu đựng nổi khi biết là trong tim Lan đã có thêm hình bóng của một người con trai khác. Sau khi đọc xong thư này, vì một lý do nào đó, chắc Duy sẽ tránh mặt Lan. Lá thư này chỉ để Duy hiểu Lan hơn, vậy thôi. Lan không đòi Duy phải có tình cảm phản hồi đâu, đừng lo !

Lan"


Cô Lan này đúng là một người đặc biệt, vừa sắc sảo vừa bộc trực, vừa kiêu kỳ vừa khiêm tốn. Tôi tò mò muốn biết số phận cô sau này, cô sẽ lấy "anh Minh"? Còn ba tôi, sao một cô gái tuyệt vời như cô Lan mà ông không cố gắng dành lấy để rồi cưới mẹ tôi mà sống không hạnh phúc?

Ngày mai ba sẽ đi công tác ở châu Âu về. Chùm chìa khoá ba giao cho tôi để vào công ty dọn dẹp phòng làm việc đã giúp tôi vô tình phát hiện ra ngăn tủ bí mật. Hẳn ba đã trân trọng những kỷ niệm của mình nhiều lắm nên mới không muốn chia sẻ với ai. Nhưng tôi cũng nóng lòng muốn nghe ba tâm sự. Dù gì tôi cũng lớn rồi, và tự nhiên tôi có cảm tình với cô Lan quá.

Ba về. Tôi nhìn lại ba. Ba đã thay đổi khá nhiều so với thời những tấm hình trong ngăn tủ. Mắt ba không còn vẻ hiền lành của một chàng trai mới lớn. Nhưng mắt ba vẫn còn buồn và nụ cười vẫn còn tươi. Đến bây giờ tôi mới nhận ra ba mình có một vẻ đẹp mâu thuẫn như cá tính của ông: vừa chững chạc và sâu sắc nhưng đôi khi lại hời hợt và mất phương hướng. Tôi đưa trả chùm chìa khoá cho ba:

_ Con đã dọn dẹp. Sao những lần đi công tác trước ba không bắt con dọn phòng giùm luôn ? Bề bộn lắm !

_ Đọc hết rồi chứ?

Tôi không biết ba muốn nói gì. Giọng ba trầm, mắt ba sâu, miệng ba mím lại. Dù đã già ba vẫn còn rất đẹp trai. Thì ra ba cố tình cho tôi phát hiện ra ngăn kéo bí mật. Đã tới lúc ba muốn chia sẻ với tôi ? Ba nhìn tôi dịu dàng và rồi tôi cũng thú nhận: "Đọc hết !". Không cần rào trước đón sau, ba vô đề ngay như đã chờ đợi ngày được tâm sự với con gái lâu lắm rồi:

_ Lan và ba học chung lớp ở ĐH và cùng tham gia vào ban nhạc của khoa. Đó là mối tình duy nhất của cuộc đời ba. Nhưng ba đã không đủ can đảm để dành lấy nó. Con đã yêu và thất bại nhiều lần, nhưng có thể con chưa hiểu tình yuêu là gì. Con chưa từng biết đến một mối tình lớn làm người ta suốt đời khắc khoải. Hôm nay ba muốn nói hết cho con nghe, con sẽ hiểu chuyện ba mẹ hơn và biết đâu con sẽ thành công hơn trong tình yêu sau này. Đừng ngắt lời ba.

Ba mở ngăn tủ lấy xấp hình chụp với cô Lan ra xem qua một lần nữa, rồi ba giở lá thư úa vàng ra, tay run run xúc động.

_ Lan đã yêu ba biết nhường nào, thậm chí Lan có thể bỏ tất cả để đến với ba. Nhưng ba không dám. Bao nhiêu năm qua ba tự hỏi vậy mình có yêu Lan nhiều như Lan đã yêu ba không? Nếu yêu sao ba còn để mặc cảm, sự xấu hổ và hèn nhát chi phối khiến ba đã chạy trốn Lan. Ba và Lan học chung lớp nhưng khi Lan có anh Minh rồi thì hai người mới có dịp hiểu nhau hơn lúc cùng tham gia vào ban nhạc "Sur le Mont". Thật ra tình yêu không phân biệt kẻ đến trước người đến sau. Nhưng ba lúc đó là một thằng sinh viên nghèo học xa nhà, rồi ra trường cũng không có sự nghiệp cho ra hồn mà chỉ là một tên thư ký cho hãng bia của Pháp. Còn Lan vừa học giỏi vừa xinh đẹp lại tháo vát nên làm trong một lãnh sự quán. Anh Minh của Lan còn xuất sắc hơn, nhà lại có quyền thế, gìau lắm. Đặc biệt ba biết anh ta yêu Lan vô cùng và theo đuổi Lan hơn một năm trời mới được Lan chấp nhận. Con coi làm sao ba không có mặc cảm cho được.

Ba ngừng lại, mắt ba mở to thất thần như hối tiếc một điều tốt đẹp mình đã vô tình đánh mất.

_ Khi Lan đưa cho ba lá thư này, Lan nói "Đọc đi !" - Ba lắc đầy cười - Lan lúc nào cũng nói những câu ra lệnh với ba, nhưng lần đó nói xong Lan vụt chạy vào nhà. Và ba đã không gặp lại Lan ròng rã 30 năm qua. Ba ngỡ ngàng cầm lá thư trong tay, không ngờ được. Chăc con có thể tưởng tượng ba xúc động thế nào khi đọc những dòng chữ bộc bạch lòng mình của Lan. Ba đã khóc nức nở như một đứa trẻ, vì hạnh phúc, vì tủi thân, vì bối rối. Ba đọc đến thuộc lòng, nhắm mắt cũng hình dung được nét chữ của Lan. Ba muốn gọi điện cho Lan gặp nhau nói hết mọi chuyện nhưng không đủ can đẩm. Ba tự cấm mình không được nhớ đến Lan và ba dãd tránh mặt Lan như Lan dự đoán,. Ba tự thuyết phục mình "Yêu là phải hy sinh", Lan không thể nào hạnh phúc được với một người như ba. Nói yêu Lan làm gì khi mà ba không đủ sức lo cho Lan một cuộc sống tương đối. Còn với anh Minh, Lan sẽ có tất cả. Anh ta vừa có tài lại vừa có đức. Rồi Lan sẽ quên ba và lại tìm được sự đồng điệu với anh Minh sau thời gian xa nhau. Sau đó một năm Lan lấy chồng, ba cũng không đến dự vì lúc đó thật ra ba đang làm việc trên một chiếc tàu du lịch đi vòng quanh thế giới. Ba đã đổi việc làm để được ra đi, để trốn chạy đất Sài Gòn nhiều kỷ niệm. Con biết Lan lấy ai không ?

_ Anh Minh chứ còn ai vô đây nữa !

_ Không, anh ta cũng không có cái diễm phúc đó ! - Ba cười, buồn đến mức tôi muốn bật khóc - Ba đã tự lừa dối mình. Trong thư Lan có nói là không nhớ gì đến anh Minh mà chỉ nghĩ đến ba. Vậy mà ba vẫn cố thuyết phục mình, Lan rồi sẽ hạnh phúc với anh ta. Sau khi anh Minh về ít lâu, chỉ chừng một tháng là Lan xin đi du lịch sang Pháp. Ba nghĩ Lan cũng muốn trốn chạy, trốn anh Minh và trốn tất cả những gì làm anh khổ sở. Rồi qua bạn bè chung của hai người, ba biết tin Lan làm đám cưới với một kiến trúc sư người Pháp và sang định cư luôn ở quê chồng. Lan vẫn liên lạc với bạn bè trong nhóm trừ ba Lan chắc là buồn và giận ba lắm. Khi nghe Lan lấy một người nước ngoài trong thời gian ngắn như vậy ba suy nghĩ rất nhiều. Ba chắc Lan khó có hạnh phúc với một cuộc hôn nhân như vậy. Ba muốn viết thư cho Lan nhưng tồi lại thấy mình không xứng đáng. Và ba đã cố gắng vươn lên như Lan hằng mong mỏi. Ngày xưa ba không bao giờ nghĩ mình có thể trờ thành một thương nhân vì tánh ba dễ mủi lòng và sống thiên về tình cảm. Nhưng có lẽ vì không muốn cứ mãi là một người đàn ông yếu hèn mà ba dã cố gắng và thành công với việc kinh doanh.

Ba ngừng lại, nhìn căn phòng làm việc sang trọng của mình và mỉm cười chua chát:

_ Ba đã từng xem trọng vật chất khi ba còn quá khó khăn, đến khi tiền bạc quá nhiều ba mới hiểu tình cảm mới là điều đáng quí và khó tìm. Lúc trước ba không dám lấy ai và nghĩ cũng không ai muốn lấy ba. Nhưng sau khi Lan lấy chồng được bốn năm, bà nội hối ba lập gia đình vì sự nghiệp của ba đã khá vững chắc rồi. Ba lấy mẹ con như một sự sắp đặt, ba biết trước mình sẽ không thể nào hạnh phúc, vậy mà ba vẫn chấp nhận cưới. Ba có tội với mẹ con. Sau khi con ra đời ba mới giật mình vì đã tạo ra một con người không bằng tình yêu. Ba có tội với con. Ba không muốn lặp lại lỗi lầm này với một đứa con nữa nên mẹ con căm ghét ba. Ba muốn trả lại tự do cho mẹ nhưng bà từ chối.

_ Con hiểu mẹ - Tôi lên tiếng - và con cũng hiểu ba.

_ Con chưa hiểu ba đâu, chính ba còn không hiểu nổi ba nữa là ! - Ba lại cười buồn

_ Câu chuyện chưa kết thúc. Ba tình cờ gặp lại anh Minh sau 23 năm Lan lấy chồng. Con không tin được đâu, anh ta không lấy vợ. Anh nói với ba "anh đã cho Lan hết tình yêu của mình nên anh không thể nào yêu ai khác". Ba thấy mình cũng có tội với anh.

_ Cô Lan này có phước thiệt ! - tôi buột miệng - ai cũng yêu cô ta đến trọn đời.

_ Đã rất nhiều lần ba muốn gặp lại Lan khi đi công tác sang Pháp nhưng ba sợ. Hai lần rồi ba cầm địa chỉ Lan, đáp xe lửa rồi taxi đến trước căn nhà Lan ở nhưng ba không dám xuống xe. Ba lúc đó đã 46 và 50 tuổi mà vẫn còn nguyên sự rụt rè cả thẹn ngày nào. Nhưng lần đi công tác này ba quyết định phải gặp cho được Lan để về kể cho con nghe đoạn cuối của câu chuyện

Tôi mở to mắt lắng nghe đoạn gay cấn nhất của một câu chuyện tình 30 năm sau

_ Cô Lan có đẹp không ? Cô sống hạnh phúc không ?

_ Ba không gặp được Lan

_ Sao ??

_ Trước khi đến nhà ba quyết định gọi điện thoại. Ba nhận ra ngay giọng Lan, Lan cũng nhận ra ba "Duy hả ? Có chuyện gì không ? Sao lâu quá không gặp ?" - Ba lắc đầu cười - Tánh tình không thay đổi!!" "Lan biết thế nào cũng có ngày Duy tìm Lan nhưng không ngờ lâu dữ vậy. Lan viết sẵn di chúc để lại một cái hộp cho Duy rồi". Ba đề nghị gặp mặt nhưng Lan từ chối. "Thôi! Bây giờ Duy già rồi, nhăn nheo , bệ vệ, xấu thấy mồ còn để Lan thấy làm chi. Duy đang ở đâu để Lan cho người đem quà đến. Bao nhiêu năm qua không liên lạc , nhưng giờ đã nói chuyện với nhau rồi thì sau này Lan sẽ viết thư". Ba nài nỉ bao nhiêu Lan cũng không chịu, cứ nói không muốn thấy ba đã già. Hai mươi phút sau cú điện thoâị đó, một chàng tây lai đẹp trai đem đến cho ba cái hộp, nói tiếng Việt rất giỏi. "Con là Michel Minh Duy mẹ con gởi bác hộp này. Con đã qua Việt Nam nhiều lần. Con đã từng cho xe chạy đến trước nhà bác ở Việt Nam theo lời mẹ con biểu để "thám thính" - cậu ta cười lém lỉnh - con phải ngồi trong xe rình bác gái để về nói lại là mẹ con đẹp hơn vợ bác. Sau này về làm ăn con sẽ đến nhà bác chơi, mẹ con xúi phải "cua" con gái bác !"

Ba tôi bật cười lớn, cười sặc sụa. Khi ba nguôi cơn cười, tôi thấy trong mắt ba có nước. Ba mở va li lấy ra một hộp giấy và cho tôi xem những tấm thiệp sinh nhật. Mỗi năm người đàn bà đó đã viết cho ba tôi một tấm thiệp nhưng bà đã không bao giờ gởi. Còn ba tôi, ba nói: "Cho đến giờ ba cũng không nhớ được ngày sinh nhật của Lan".

Trong cuộc đời những chuyện như thế không phải ít. Mấy ai trong cuộc đời chọn được một kết cuộc hợp lý cho mình ? Mấy ai đủ dũng cảm để gạt đi những con mắt người đời để mà sống cho riêng mình ? Thế nên đừng trách sao con người luôn nuối tiếc khi nhìn lại quá khứ.



Vũ Nguyễn@ :hoa:

ML'Amour 01-04-2011 06:41 AM

Touch of life ...!
 




Vợ - Người tình - Hồng nhan tri kỷ


Thế nào là vợ ?
Vợ là người con gái mà bạn tình nguyện
giao cả gia tài cho cô ấy cất giữ.
Thế nào là người tình ?
Người tình là người con gái mà bạn hẹn hò
vụng trộm với cô ấy và sợ vợ phát hiện.
Thế nào là hồng nhan tri kỷ ?
Hồng nhan tri kỷ là người con gái mà bạn
có thể nói với cô ấy tất cả mọi bí mật kể cả điều
mà bạn không thể nói được với vợ hay người tình.

Vợ là một sự ràng buộc
ràng buộc bạn không thể tùy tiện cặp bồ
với một người con gái khác...
người tình là một sự bù đắp
bù đắp cho bạn những tình cảm mãnh liệt
mà ở người vợ còn thiếu
hoặc bạn không tìm được ở người vợ...
hồng nhan tri kỷ là sự chỉ rõ
chỉ rõ sự mê say trong trái tim bạn.

Vợ sống cùng bạn từng ngày
người tình tiêu tiền cùng bạn
hồng nhan tri kỷ nói chuyện cùng bạn.
Vợ không thể thay thế người tình
vì vợ không điều khiển được tình cảm như người tình
người tình không thể thay thế vợ
vì người tình không có được tình thân như vợ
vợ và ngườig tình đều không thay thế được hồng nhan tri kỷ
vì đó nhu cầu của tâm linh.

Vợ là người con gái không hề có chút quan hệ
máu mủ nào với bạn nhưng lại bồn chồn mong nhớ
mỗi khi màn đêm đã xuống mà bạn chưa về nhà...
Người tình là người con gái không hề có chút quan hệ
gia đình với bạn nhưng lại làm cho bạn thỏa mãn
mùi vị ái tình của đấng nam giới...
Hồng nhan tri kỷ là người con gái chẳng có quan hệ
gì với bạn cả nhưng lại có thể chia sẻ với bạn
những vui buồn phiền muộn...

Vợ là một ngôi nhà,
là một bến cảng mang cho trái tim nông nổi
của bạn sự vỗ về an ủi...
Người tình là gánh nặng của ngôi nhà,
chẳng qua chưa đến nỗi vạn bất đắc kỷ
bạn không muốn vứt bỏ....
Hồng nhan tri kỷ là vật tô điểm cho ngôi nhà
không có cô ấy bạn không thấy cô đơn
nhưng bạn sẽ cảm thấy cuộc sống chẳng có ý nghĩa gì...

Sự quan tâm của người vợ như một ly nước lọc,
có lúc trở thành sự lảm nhảm, chỉ khi bị ốm mới trở thành sự ôn hòa...
Sự quan tâm của người tình như cốc nước lọc có bỏ thêm chút đường
dần dần qua một đêm rồi mà vẫn chưa thỏa mãn...
Sự quan tâm của hồng nhan tri kỷ giống như cốc cafe
khi bạn đang làm viêc lúc nửa đêm, càng uống càng tỉnh.

Khi vợ có bầu...thì sẽ hỏi bạn
muốn có con gái hay con trai một cách rất tình cảm
Khi người tình có bầu với bạn
thì sẽ khóc và hỏi bạn phải làm sao bây giờ ?
Đối với hồng nhan tri kỷ, bạn sẽ kể cho cô ấy nghe
chuyên người tình của bạn có bầu và sẽ hỏi cô ấy bạn nên làm thế nào ?
Ngay đối với người vợ, chỉ sau khi bị cô ấy phát hiện
bạn mới nói rằng "Thật ra, anh đã muốn nói với em sớm hơn"
sau đó cố gắng hết sức để giải thích, và giả bộ rất đáng thương.

Khi vợ về nhà mẹ đẻ một tuần không quay lại bạn cũng không thấy nhớ
Khi người tình mới 3 ngày không gặp bạn liền gọi điện cho cô ấy:
"Em đi đâu đó ? Tối nay chúng mình đến nơi cũ uống cafe được không ?
Khi trong lòng cảm thấy buồn khổ, bạn chỉ muốn tìm hồng nhan tri kỷ
để trò chuyện, nói với cô ấy chuyện vận mệnh của bạn
giữa vợ và người tình, thực tế không thể chịu đựng được nữa.

Cái mà làm đàn ông không chịu nổi
đó là sự lảm nhảm của người vợ
nước mắt của người tình
và sự hiểu lầm của hồng nhan tri kỷ.
Sự lảm nhảm của người vợ
làm đàn ông thấy đã rối cả lòng lại càng thêm rối hơn...
Nước mắt của người tình
làm cho trái tim của đàn ông mềm yếu hơn...
Sự hiểu lầm của hồng nhan tri kỷ
làm cho đàn ông thấy bị tổn thương, hụt hẫng...

Người vợ tốt nhất...
là người mà đàn ông có thể tìm thấy ở cô ấy
người tình và hồng nhan tri kỷ,
chỉ là cảm giác thôi mà đàn ông khó có thể tìm thấy.
Người tình tốt nhất...
là người mà khi mối quan hệ của bạn và cô ấy bị vợ bạn phát hiện,
cô ấy sẽ chủ động rút lui mà không có một yêu cầu gì hết,
nhưng khó mà tìm được điểm này của người tình.
Hồng nhan tri kỷ tốt nhất...
là người đến một ngày nào đó sẽ trở thành người tình, thậm chí
thành vợ của bạn, chỉ là cái suy nghĩ này chẳng có chút hiện thực gì cả.

Nếu như có thể,
đàn ông rất muốn biến hồng nhan tri kỷ thành người tình,
nếu có thể nữa thì sẽ muốn cô ấy thành người vợ.
Nhưng nếu hồng nhan tri kỷ trở thành vợ rồi
thì sẽ không còn là tri kỷ nữa,
bởi vì rất ít đàn ông muốn biến vợ thành tri kỷ.
Trái tim đàn ông có rất nhiều bí mật
không thể tuỳ tiện nói cho vợ nghe,
không thế thì làm sao gọi là đàn ông nữa.

Lấy vợ là vì sợ người khác nói ra nói vào
tìm một người tình là vì muốn thêm chút gia vị vào
để điều chỉnh cái cuộc sống tẻ nhạt
muốn có hồng nhan tri kỷ vì muốn tưới
cho tâm hồn trống rỗng của họ một chút canh.
Đàn ông cả đời đi tìm không phải là vợ
cũng không phải là người tình...
mà là hồng nhan tri kỷ....!


:so: Đàn Ông !
LM@ST :hoa:


ML'Amour 01-05-2011 08:38 AM

Trầm tư cuộc đời...
 


Đến một lúc...


Đến một lúc...
Chúng ta bỗng thông hiểu tất cả mọi quy luật của đất trời rằng không có gì là trường tồn bất biến, ngược lại chính nhờ sự biến đổi ấy mà chúng ta có những điều mới mẻ tinh khôi.

Đến một lúc...
Mọi giông tố mịt mùng không che nổi sự bừng sáng của con tim và mọi khổ đau buồn tủi không đánh gục được niềm lạc quan tiềm ẩn trong một tinh thần. Chúng ta sống quá lâu trong thành kiến và định kiến hẹp hòi cùng với lòng kiêu mạn đứng chen chân trong một ngôi nhà bản ngã; đến một lúc, chúng ta cần phải bước ra khỏi cửa để được ngắm nhìn toàn bộ sự mênh mông và bát ngát của đất trời.

Đến một lúc..
Chúng ta cảm nhận được niều vui khi tấm lòng rộng mở và trái tim thắp sáng lên niềm tin yêu cuộc sống.

Đến một lúc...
Chúng ta nhìn lại và cười nhạo vào những trò hề do chính mình tạo ra và chúng ta trở nên lặng lẽ để thấy rõ sự cần thiết của tĩnh lại tâm hồn. Chúng ta chợt nhận thấy quy luật sâu xa của cuộc sống hạnh phúc không chỉ là đón nhận mà còn phải là sự cho đi.

Đến một lúc...
Cảm thấy ngập tràn hạnh phúc không phải vì chúng ta vớt lên được cái gì đó từ dòng nước mà chính là quăng bỏ bớt cho dòng nước cuốn trôi.

Đến một lúc...
Chúng ta hiểu được sự thật của niềm vui không phải là đỉnh vinh quanh hay ngọn núi ngập hoa vàng mà chính là từng bước chân thảnh thơi và được ngắm hoa cỏ dại trên đường. Chúng ta chợt nhận ra rằng hạnh phúc không phải ở đâu xa mà chính là sự trọn vẹn trong từng phút giây hiện tại. Khi đã trải qua bao nhiêu buồn vui thương ghét, bao hi vọng chán chường, bao thành công thất bại, đến một lúc chúng ta chợt nhận thấy rằng tất cả mọi sự đời đến và đi, có rồi không dường như chỉ là tuồng ảo hóa. Chúng ta cảm thấy mọi lý luận, ngôn từ đều thừa thãi, thay vào đó chỉ cần một nụ cười, một ánh mắt hoặc một tình thương nồng ấm dẫu chỉ là của người khách qua đường cũng đủ làm cho ta ấm lòng và tươi vui hơn trong cuộc sống.

Đến một lúc...
Chúng ta thấy tuổi trẻ của mình chỉ toàn là ước mơ cùng với nổ lực vào tương lai hun hút, và đến lúc già đi thì luôn hồi ức tiếc thương một dĩ vãng đã xa rồi. Trong một đời người ngắn ngủi chúng ta đã đánh lỡ đi bao sự sống nhiệm mầu trong thực tại giản đơn.

Đến một lúc...
Chúng ta hiểu ra rằng duy chỉ có tình thương, chứ không phải có bất cứ thứ gì khác giúp con người thiết lập được trật tự mới và hòa bình cho nhân loại. Mọi dòng sông đều chảy ra biển cả mọi con đường chân lý đều hướng về nẻo đạo vô biên và mọi yêu thương chung cuộc đều đạt đến chân phúc …

Đến một lúc...
Chúng ta cần phải dọn đất trồng hoa trên mảnh vườn của mình còn hơn mỏi mòn chờ đợi ai đó mang hương sắc đến dâng cho. Tất cả mọi hành động của ta chỉ là những đợt sóng lăn tăn trên mặt biển nhưng trong lòng đại dương sâu thẳm vẫn còn đó sự lặng lẽ bình yên.

Đến một lúc...
Chúng ta cảm thấy những việc làm thường nhật là niềm vui cho sự sống hàng ngày chứ không phải là sự bắt buộc hay là một quán tính khô khan, máy móc của đời mình. Hiểu ra rằng bản ngã ích kỷ thường khiến mình thấy lỗi lầm, sự xấu xa của người khác hơn là chính bản thân mình. Chúng ta thường che đậy và bảo vệ mình khỏi tổn thương nhưng vô tình điều ấy là tự ôm chất độc và giết chết bản thân mình.

Đến một lúc...
Chúng ta cảm thấy sự tha thứ, bao dung là món quà tặng vô giá và cần thiết mà con người có thể trao tặng cho nhau không bao giờ cạn. Khi chúng ta thấy mình tham vọng quá lớn trong khi đời người thật ngắn ngủi, đó là lúc mình hiểu ra hành trang cho lộ trình vạn dặm không phải là những gì có thể nắm bắt bên ngoài mà đó là yếu tố tâm linh bất diệt bên trong.

Đến một lúc...
Chúng ta hiểu con đường tâm linh thì tuyệt đối đơn độc, không ai có thể đi theo dẫu đó là người thân yêu nhất. Khi chúng ta cảm nhận những khoảnh khắc tĩnh lặng nhỏ bé của tâm hồn còn quý giá hơn cả những tài sản được cất chứa chung quanh, chính là lúc chúng ta định lượng được giá trị chân thật của một kiếp người. Chúng ta hiểu rằng cần phải tịnh hóa đời sống hơn là chạy đi tìm thiên đường ở chốn xa xăm.

Đến một lúc...
Chúng ta cảm thấy không sợ hãi địa ngục hoặc một thế lực tối cao, nhưng bằng trí tuệ tuyệt vời, chúng ta thấy rằng vạn pháp vốn là không và số phận tùy thuộc vào khả năng giác ngộ của chính mình. Chúng ta cảm thấy nhẹ nhàng, thanh thản trước những mất mát, đau thương vì dòng nước thanh lương có thể cuốn trôi đi bao hệ lụy và có thể đưa chúng ta đến bờ rạng rỡ của ngày mai…


Thông Nhã@ :hoa:


ML'Amour 01-06-2011 06:17 PM

ML'Amour treasures...
 





Luật Cư Xử Với Chiếc Xe Đổ Rác


Một hôm tôi nhảy lên được một xe tắc xi để vội-vã đến sân bay. Xe chúng tôi đang chạy bên băng (lane) phải, thì có một chiếc xe đen thui bỗng từ bãi đậu chồm ra ngay trước mũi xe. Bác tài xế tắc xi của tôi bèn đạp thắng, xe lết đi, và chỉ thoát đụng phải chiếc xe kia trong gang tấc!
 
Người lái xe kia gân cổ lên nhìn chúng tôi lơ láo, rồi cất tiếng chửi bới. Bác tài xế của tôi chỉ mĩm cười và còn vẫy tay chào gã kia. Tôi muốn nói bác ta quả thật là người hiền khô và dễ thương quá đi ! Thấy thế, tôi bèn hỏi tại sao bác ta lại xử sự như vậy. Tên kia suýt chút nữa đã làm tan nát chiếc xe của bác và đưa cả hai chúng ta vào nhà thương ! Và đây là lúc bác tài xế đã dạy cho tôi một bài học mà tôi gọi là "Luật Cư Xử Với Chiếc Xe Ðổ Rác"
 
Bác tài giải thích rằng: Trên đời nầy không thiếu gì những người chẳng khác gì... những xe đổ rác ! Họ chạy lông nhông ngoài đường, thân mình đầy rác rưởi, tâm hồn tràn ngập thất vọng, tức giận, và bất mãn với đời. Rác rưởi càng chồng chất thì họ lại càng muốn tìm được nơi nào trút bỏ, và đôi khi họ nhằm ngay chính bạn để trút đống rác đó.

Vậy thì tại sao bạn lại phải chuốc lấy đống rác nầy nhỉ! Tại sao không chỉ mỉm cười, vẫy tay chào họ, chúc họ khỏi bệnh, rồi tiếp tục con đường mình đi ! Nhớ đừng lấy cọng rác nào của họ để rãy lên những người khác nơi mình làm việc, trong gia đình mình, hay cho những người mình gặp trên đường phố.

Ðiểm then chốt cần nhớ là những con người thành công đều là những kẻ không để cho rác rưởi xen vào chiếm đoạt một ngày của đời mình. Cuộc sống vốn ngắn ngủi, thì cớ sao sau một giấc ngủ dậy, lại phải vấn vương vì một hối tiếc nào đó nhỉ ? Do đó, ...

*  Hãy yêu thương những kẻ đã đối xử đẹp với ta và
*  Hãy cầu Trời tha thứ cho những kẻ đã xử tệ với ta

Cuộc sống nầy chẳng qua chỉ có 10% là do bạn gây ra ; và còn lại 90% là tùy xem bạn đối phó với nó như thế nào mà thôi.


David J. Pollay@
CN: Khuyết Danh


ML'Amour 01-07-2011 09:55 PM

Trầm tư cuộc đời...
 




Lần Cuối Cùng



Nếu tôi biết đó là lần cuối cùng tôi nói chuyện với bạn
tôi sẽ nói ít hơn và lắng nghe nhiều hơn

***

Nếu tôi biết bạn chỉ có một mình trong ngày sinh nhật
tôi đã chạy đến bên bạn với một cây nến nhỏ

***

Nếu tôi biết đó là lần cuối cùng tôi được nghe giọng nói của bạn
thì tôi đã ghi âm để còn có thể nghe lại

***

Hãy luôn quý trọng và nắm giữ những gì mình đang có…
nếu không có ngày những thứ đó vụt mất khỏi tay bạn


LeBichSon@




ML'Amour 01-08-2011 12:31 AM

ML'quotes...!
 






Như vạt nắng



Learn from your anger

Know how precious and sweet life is

Be grateful to those who make you happy

Arrange a weekend trip with your love ones

Bring some poetry with you wherever you go

Ask forgiveness of all the people you have hurt

Enjoy the physical aspects of your day...
The softness of a coat...a shower after a brisk walk..

Take the first step with a good thought
the second with a good word...the third with a good deed


When the day is over...let it go with good grace...!






ML'Amour 01-11-2011 09:27 AM

Trầm tư cuộc đời...
 




Sự Ngộ Nhận...

Năm đó tại Alaska Hiệp Chúng Quốc, có đôi trai gái kết hôn với nhau. Kết quả của cuộc hôn nhân đó là vấn đề sinh dưỡng, người đàn bà vì bị khó sanh mà phải từ biệt cõi đời, để lại một đứa bé thơ cho người chồng. Anh chồng vừa rất bận rộn trong sinh kế, lại vừa rất bận rộn việc gia đình. Vì không có người giúp trông coi đứa con thơ, anh huấn luyện được một con chó, con chó này rất thông minh, lại rất ngoan ngoản nghe lời, nó biết trông coi em bé,nó tha bình sữa để cho bé bú, nuôi dưỡng bé. Có một ngày kia, người chủ có việc phải rời nhà,anh dặn dò con chó trông coi nuôi nấng cho bé con. Anh đi tới một thôn làng khác,vì gặp phải tuyết lớn rơi,không thể về nhà được trong cùng ngày đó. Qua đến ngày thứ hai mới về được nhà, con chó nghe tiếng lập tức chạy ra nghênh đón chủ mình.
Người chủ mở cửa phòng ra xem xét, thì thấy đâu đâu cũng đều là máu, ngẩn đầu lên nhìn,trên giường cũng là máu,chẳng thấy đứa con đâu cả, trên mình con chó, và miệng của nó cũng dính đầy máu me,người chủ phát hiện được cái tình cảnh này, ngỡ là con chó đã trở lại cái tính dã man của loài thú, nó đã ăn thịt con mình,trong cơn giận dữ, anh xách cây dao to chặt đầu con chó đi, anh đã giết chết con chó thật sự rồi. Sau đó, bổng nhiên anh nghe tiếng con nhỏ của mình, lại thấy nó từ dưới gầm giường bò ra, thế là anh bồng đứa bé lên, tuy là trên mình em cũng có dính máu, nhưng em không có bị thương tích gì. Anh rất lấy làm lạ, chẳng biết việc gì đã xảy ra, anh nhìn kỹ lại con chó, đùi của nó đã bị mất một miếng thịt, còn kế bên là một con sói, miệng nó đang gậm miếng thịt của con chó. à, thì ra con chó nó đã cứu tiểu chủ nhân, lại bị chủ nó giết nó một cách tàn nhẫn dã man oan uổng, đây đã là một sự ngộ nhận (hiểu lầm) hết sức là đau lòng của con người.

Việc hiểu lầm, con người ta thường vì không hiểu nhau,không có lý trí, không chịu nhẫn nại,khiếm khuyết về suy nghĩ,không chịu tìm hiểu đối phương từ nhiều phương diện,để phản tỉnh chính mình,lại vì não trạng bị quá xung động, trong tình huống vô ý thức mà phát sinh. Sự ngộ nhận ở điểm khởi đầu,là cứ nghĩ đến cái sai cái quấy ngàn lần vạn lần của đối phương. Vì vậy, đã làm cho sự ngộ nhận càng lúc càng thêm sâu đậm,đưa đến việc không thể hóa giải được. Con người phát sinh sự ngộ nhận đối với loài vật (con), mà đã có cái kết quả ghê tởm nghiêm trọng như vậy; nếu đây là sự ngộ nhận giữa con người và con người, chắc chắn là khó mà tưởng tượng nỗi cái hậu quả của nó.


:hoa:

ML'Amour 01-15-2011 09:40 PM

Nghệ thuật yêu...!
 




Người Tình Tuyệt Vời ...



Chàng là người quan sát tinh tế.
Người tình lý tưởng sẽ không làm tình với bạn như thể bạn cũng giống mọi đàn bà khác. Anh ấy trò chuyện và tìm hiểu bạn muốn gì. Anh ấy lắng nghe và học hỏi từ những tiếng rên siết, từ phản ứng cơ thể và hơi thở của bạn.

Chàng là người nói chuyện tài ba.

Sex tuyệt vời bao giờ cũng vượt xa khỏi cơ thể.
Một người tình lý tưởng sẽ kích thích cả tâm trí và cảm xúc của bạn.
Anh ấy sẽ ca ngợi bạn từ đầu tới chân và khiến bạn hoàn toàn tin anh ấy. Anh ấy làm bạn cảm thấy mình thật sexy và đáng thèm khát, và điều này lại làm bạn càng thêm hưng phấn.

Chàng có đôi tay ma lực.
Từ ngón tay cho tới lòng bàn tay, anh ấy hiểu rõ sức mạnh của sự đụng chạm và để cho ngón tay rà soát toàn bộ cơ thể bạn. Anh ấy biết khi nào thì nên mạnh mẽ và khi nào nên nhẹ nhàng.

Chàng nắm vững cơ thể người phụ nữ.
Một anh chàng tuyệt vời sẽ không luống cuống trên cơ thể bạn mà không biết phải nhấn vào đâu. Chàng sẽ chậm mà chắc để tìm ra những điểm huyệt để kích thích bạn, và làm theo cách khiến bạn vô cùng thoải mái và tận hưởng cảm giác.

Chàng bị hưng phấn bởi bạn.
Người tình lý tưởng sẽ cảm thấy thỏa mãn nhất khi nhìn thấy bạn hài lòng. Chính sự sung sướng của bạn đưa khoái cảm của anh ấy lên đến đỉnh điểm.

Chàng hôn thành thạo và rất nhiều.
Không nhớp nháp. Không lục cục. Không dùng lưỡi thô bạo. Anh ấy biết khi nào thì nên làm ướt khuôn mặt bạn bằng những nụ hôn nhẹ nhàng, và khi nào thì nên bắn ra một nụ hôn nồng nhiệt và say đắm. Anh ấy cũng biết nụ hôn không chỉ dành cho đôi môi.

Chàng thích làm tình bằng miệng.
Khi tập trung xuống phía dưới, anh ấy làm việc một cách say sưa. Vào lúc chàng làm bạn sướng bằng miệng, bạn cảm thấy không phải anh ấy đang cho bạn một ơn huệ, mà chính là bạn đang trao tặng anh ấy một phần thưởng.

Chàng giàu trí tưởng tượng.
Anh ấy vẽ nên các giấc mộng tình dục, thử nghiệm vị trí mới, và mang về những món đồ chơi tình dục làm bạn ngạc nhiên và hứng thú. Anh ấy hiểu và tôn trọng giới hạn của bạn. Bạn biết rằng những sáng kiến của anh ấy là cách để 2 người gắn kết với nhau.

Chàng biến bạn thành ngôi sao của đêm diễn.
Trong khi làm tình, anh ấy không thể rời mắt khỏi bạn. Sau khi làm tình, anh ấy muốn ôm bạn. Đó là cảm giác sâu sắc, hoan hỉ và không thể nào quên.


LM@ST

ML'Amour 01-18-2011 08:24 PM

ST đó đây...Tip of life ...!
 




25 Lý do tại sao bạn phải bắt đầu uống Trà Xanh

Trà xanh ngày càng trở thành thứ nước uống rất phổ biến trên khắp thế giới do những lợi ích hết sức lớn lao của nó cho sức khỏe.
Thật hết sức lạ lùng khi thấy những gì trà xanh có thể làm cho sức khỏe của bạn.

Và nếu bạn không uống từ 3 đến 4 tách trà xanh hôm nay, dứt khoát bạn đã KHÔNG ban một ân huệ lớn lao cho sức khỏe của bạn.
Đây là 25 Lý do tại sao bạn phải bắt đầu uống trà xanh ngay bây giờ

1. Trà xanh và Ung thư

2. Trà xanh và Bệnh tim

3. Trà xanh và việc Chống lão hóa

* Trà xanh chứa các chất chống oxy hóa như polyphenols, các chất này tấn công chống lại gốc tự do (nhóm nguyên tử tạo thành một phần của hợp chất và không thay đổi trong qua trình phán ứng hóa học.)
Điều này có nghĩa là nó giúp bạn chống lại sự lão hóa và giúp sống lâu.

4. Trà xanh và việc Giảm cân

5. Trà xanh và Da

6. Trà xanh và Bệnh viêm khớp

7. Trà xanh và Xương

8. Trà xanh và Cholesterol

9. Trà xanh và Chứng béo phì

10. Trà xanh và bệnh Tiểu đường

11. Trà xanh và chứng Alzheimer

12. Trà xanh và chứng Parkinson

13. Trà xanh và Bệnh Gan

14. Trà xanh và Cao huyết áp

15. Trà xanh và Ngộ độc thức ăn

16. Trà xanh và Đường trong máu

17. Trà xanh và sự Miễn nhiễm

18. Trà xanh và Cảm Cúm

19. Trà xanh và Bệnh Suyễn

20. Trà xanh và Nhiễm trùng tai

21. Trà xanh và Bệnh mụn giộp

22. Trà xanh và Sâu răng

23. Trà xanh và Sự căng thẳng

24. Trà xanh và các chứng Dị ứng

25. Trà xanh và HIV

:hoa:



Múi giờ GMT. Hiện tại là 08:24 PM.

Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.