![]() |
Miên Man Tình Buồn
Đừng Phá Vỡ Nỗi Cô Đơn
Tôi cũng có cùng nỗi cô đơn Của ghềnh đá cheo leo một mình giữa biển Nếu là sóng, xin em đừng lên tiếng Để lặng yên tôi một kiếp sống xa bờ Đại dương ơi! Hãy khép mắt hững hờ Để mây không soi gương thấy mình buồn bã Thời gian không rơi vô tình trên cỏ may tàn tạ Và bọt biển vẫn trôi trôi mãi đến vô cùng Giữa đêm Đông, sương có phủ chập chùng Tôi sẽ không tìm em giữa bạt ngàn dâu bể Nhịp tim yêu có về run khe khẽ Cũng như mọi ngày, chỉ một thoáng miên man Cô đơn tôi đã luyện cứng như thép gan Chắc em đâu là ngọn lửa hồng cháy rực Máu qua tim dẫu có sôi hừng hực Cứ để tôi làm kẻ lạ đứng nhìn thôi Lã Thế Phong 12/06 |
Chẳng Mãi Là Niềm Đau
Hãy để tôi hoài lừa dối tôi Rằng em trong tôi không còn quan trọng nữa Dù lối hồn xưa chưa một lần khép cửa Nhưng quá quạnh hiu, nỗi nhớ cũng qua đời Vẫn cứ đi tìm vùng ký ức đánh rơi Trên những con kênh chảy về miền quá khứ Có khoảng đời vui tôi chắt chiu gìn giữ Cũng đã cạn dần theo con nước mùa khô Em mãi là chiếc bóng mờ từ cõi hư vô Đôi khi thật gần, đủ vừa tầm tay với Có lúc thật xa, chạy đuổi hoài chẳng tới Nên cả đời, tôi khát vọng có em Có lẽ tôi cần một chút nhớ để quên Một thoáng xa xôi để nghe đời gần gũi Ngày nối ngày không chỉ bằng tiếc nuối Đau thương này chẳng mãi là niềm đau Lã Thế Phong 01/07 |
Welcome LTP đến với vườn thơ Vinagames !
Mong LTP khi rảnh chép nhiều bài nữa để LLT và các bạn thơ được thưởng thức thêm những tuyệt tác của LTP nha. Lúc nào cũng ái mộ thơ LTP. |
Cảm ơn LLT nhiều nhé, rất cảm động khi đọc những lời ưu ái của LLT, chúc một ngày thật vui và bình yên.
________________________ Đôi Lời Cho Em Em cứ để tâm tư mình lắng đọng Nghe tiếng lòng gọi khẽ qua tim Em sẽ hiểu trong em điều gì quan trọng Để không còn quay quắt trước màn đêm Ai chưa bẽ bàng trước đổi trao nghiệt ngã Có được nhiều và cũng mất thật nhiều Em đừng hỏi vì sao cây khô không lá Nhựa sống đời đâu chảy chốn hoang liêu Nếu đôi khi chợt thấy mình ngán ngẫm Mãi quay cuồng dưới vệt bánh xe lăn Lý lẽ hiện sinh cũng cần nên suy gẫm Cơ hội không về tái tạo giữa ăn năn Cứ ngậm ngùi cho những lần đánh mất Em sẽ quên điều gần gũi nhất vẫn còn Một cái phủi tay, xuân xanh tàn giấc Em có chi ngoài trống vắng trong hồn Lã Thế Phong 03/07 |
Trở Lại Một Chiều Cuối Đông
Ta trở lại một cuối Đông nào lạ Tuyết lơ phơ hay tóc đã đổi màu Cơn buồn cũ nằm nguyên chưa mục rã Lối đi về, nghe cỏ nén thương đau Liều thuốc thời gian không thần kỳ như ta tưởng Nên trong tim còn rét buốt vết muộn phiền Gió Đông kia đã mấy lần chuyển hướng Mà nhánh khô lặt lìa theo dãy phố chiều nghiêng Chỉ có niềm vui rã rời theo mây lãng đãng Dường như rất gần vẫn huốt cái với tay Như còn đâu đây trăm điều cần quên lãng Cũng theo em hiện lên từ kiếp đọa đày Đã vứt bỏ gói hành trang nặng trĩu Sao trên lưng còn mỏi mệt gánh hoang đường Em đâu thể là tuyết sa cho hồn ta bám víu Để trời chiều bỗng trắng áo tang thương Lã Thế Phong 04/07 |
hi ltp lan dau angmaybuon lan dau ghe vươn tho cua ban
tho hay va bươn lam chuc ban that vui em van biet em khong la tuyet cho anh bam lay nhung la bien bươn la song vo tinh anh dzu thoi gian co vat doi sao voi nhung tinh van mai mươn doi khong phai nhat chut tho bươn dzo dung che nha lathephong |
Cảm ơn AMB đã ghé ngang chòy thơ LTP nhé, chúc bình an.
_____________________________________________ Thủ Đức Quê Tôi Tôi mời em về thăm quê tôi Thủ Đức Phía bên này giòng nước ngọt Đồng Nai Cũng có đồng lúa xanh, hàng dừa cao vút Và sáu câu hò vọng cổ miền Tây Tôi sẽ đưa em đi một vòng phố chợ Để em tìm hương vị miếng nem chua Đượm thắm tình miền Đông đất đỏ Bụi chập chùng đang trông ngóng mùa mưa Nhỡ em muốn làm dâu nơi xứ lạ Quà cưới xin chắc đơn giản thôi em Quê tôi nghèo, thương mẹ hiền vất vả Mâm trầu cau không ngọc quý đi kèm Nhưng ở đây có bốn mùa cây trái Có ngọn gió hiền dịu mát quanh năm Có bờ vai chàng trai không quản ngại Giọt mồ hôi ươm hạt lúa nẩy mầm Tôi hứa cho em một góc trời hạnh phúc Yên lành như vạt bèo nổi trong mương Rất bình thản giữa giòng đời vẩn đục Quê tôi thiếu nhiều nhưng giàu lắm tình thương Lã Thế Phong 03/07 |
Niềm Vui Quanh Đây
Niềm vui như ở đâu đây Giữa xôn xao lá trên cây trở mình Bướm đùa sợi nắng lung linh Sông nằm ôm bóng tỏ tình cùng mây Gọi em giữa khóm hoa gầy Gió đưa nhụy phấn ngật ngầy men thơm Chỉ yêu mới được vài hôm Bỗng như hạnh phúc xoay tròn quanh ta Lã Thế Phong 03/07 |
Còn Chi Mà Hối Tiếc
Không đâu em, chẳng bao giờ tôi hối tiếc Một cuộc tình em ngờ vực từ lâu Yêu em ít nhiều tự tôi mới biết Em đào làm gì hố thử thách cho sâu Rồi cứ như con đê bào mòn lần lữa Tình tôi cho em rã nát từng ngày Có lẽ em chưa bao giờ thấy rõ Hạnh phúc nhỏ dần lọt qua khỏi kẽ tay Để mỗi khi giấc mơ em về trống rỗng Em kiếm tìm những hoài vọng đã xa Có thể em gặp lại linh hồn còn hơi nóng Nhưng nồng nàn đã chết buổi can qua Không giống em, tôi đã trao ra tất cả Nên cuối đường đi chỉ còn lại hoang tàn Em cũng biết không thể trồng hoa trên đá Thì mong chi mùa Xuân đến muộn màng Lã Thế Phong 04/07 |
Đi Đâu Vội Thế Em?
Này cô bé đi đâu sao vội thế? Đường Sài Gòn chật chội lắm người qua Nếu về nhà cần chi mà sợ trễ Chậm bước cùng anh, mình ngắm phố chiều tà Em cứ bảo mau về cùng ông xã Nhẫn trên tay em đeo trật ngón rồi! Có phải chăng em ngại mình xa lạ Đi một đoạn đường rồi cũng quen thôi Nói nhỏ em nghe, anh là người nhút nhát Gặp em thơ ngây nên bấm bụng làm liều Sao vội lắc đầu để tình anh ngơ ngác Rơi theo chiếc lá bàng giữa gió liêu xiêu Phố tan giờ xe ngược xuôi như kiến Em dịu dàng áo lụa chắc khó qua Thong thả cho anh nụ cười kiều diễm Để lối anh về khói bụi bớt xót xa Lã Thế Phong 03/07 |
Thơ Lã Thế Phong hay quá !
|
Cảm ơn NHLL đã có lời ưu ái nhé, chúc vui.
___________________ Cảm Ơn Em! Tôi không biết rõ điều gì em đang nghĩ Chắc là không mang vết bầm nhức nhối như tôi (Ừ! Có lẽ đời dạy em phải nên ích kỷ) Lúc không cần cứ giở giọng đãi bôi Những gì tôi cho em, có khi vượt xa giới hạn Rất tiếc em xem là lẽ đương nhiên Ngoảnh mặt với chân tình mà không hề hối hận Khư khư ôm cái Tôi mình như một kẻ cuồng điên Cảm ơn em biến tôi thành người bất mãn Biết giẫm lên mặt phải của đời thường Dám vứt bỏ mặt trời khi vẫn cần ánh sáng Mạt sát cả loài người và đảo ngược kỷ cương Tôi phải tự giam mình lẻ loi như con bệnh Để không làm tôi đòi cho thù hận dằng dai Không nghi hoặc tấm lòng người muốn đến Và cho linh hồn mình thoát khỏi kiếp khổ sai Lã Thế Phong 03/07 |
Ngộ Nhận
Em ạ! có thể hai ta đều ngộ nhận Cái xao xuyến ban đầu cứ ngỡ là tình yêu Chỉ vì tôi lăn lóc đã khá nhiều Nên sớm hiểu điều em chưa kịp hiểu Con đường ta đi có lúc như đơn điệu Trực giác dè chừng sau tay lái ngủ quên Từng nỗi nhớ lướt qua đời khi lạ, khi quen Lời bóng gió chỉ là ngọn đèn pha chói loè trong đêm tối Nếu ánh mắt ta lỡ cắt nhau giữa lằn ranh bối rối Thì em ơi! chắc hẳn rất vô tình Tôi còn đang mải mê với thổn thức riêng mình Em cũng thế, bộn bề với những ước mơ hào nhoáng Tỉnh dậy đi! bước ra nhìn bình minh rực sáng Có khác không em? màu nắng nhạt hoàng hôn Em với niềm vui và tôi với nỗi buồn Cứ quay mãi giữa hai vòng quanh quẩn Cũng có thể chẳng phải là ngộ nhận Nhưng thà thế còn hơn phải hụt hẫng một lần. Lã Thế Phong 04/07 |
tại sao không?
Có thật không anh? chỉ là điều ngộ nhận
Khi em nghe xao động trái tim mình Có thật không anh , chỉ ảo ảnh vô hình Bởi em non nớt nên mãi trong mộng mị Em chỉ biết đã yêu không suy nghĩ Dù biết rằng tình sẽ đẹp mấy khi Nếu được yêu... và không hối tiếc gì Sao phải sợ chút khổ đau hụt hẫng Anh biết không , khi ta lướt qua nhau Có sợ chăng đã đánh rơi một nửa Nếu một lần...mất đi không thấy nữa Có chút gì sẽ nuối tiếc không anh? Yêu _ và tan vỡ giấc mơ xanh Dù có thể...còn hơn chưa nếm thử Biết nhớ nhung cho những lần mất ngủ Xót xa lòng...nhưng cũng đáng , phải không anh? Anh lo gì... yêu một thoáng mong manh Vì đau đớn là một phần trong đó Bởi trái tim em và anh cháy đỏ Thổn thức rồi nhịp điệu của tim yêu ................................. Thì anh ơi... đừng suy nghĩ quá nhiều ....................Đừng chôn chặt ,... đừng giấu và chịu đựng !!! |
Cảm ơn YeuNu để lại bài thơ họa thật hay nhé, chúc vui.
____________________ Gọi Lời Ăn Năn Rồi như tiếng a lô ở ngoài vòng phủ sóng Tôi chới với gọi em giữa tuyệt vọng khôn cùng Khoảng cách đời nhau giờ bỗng như quá rộng Lời ăn năn tan biến dưới bão bùng Ngỡ buông tay sẽ là người thắng cuộc Hoá ra mình là kẻ bị lãng quên Chỉ muốn lặng im nhìn chân trời phía trước Mưa giông chưa ngừng xô ngã góc bình yên Đâu trông mong gì em sẽ còn luyến tiếc Những chuỗi ngày đã dậy sóng phong ba Tôi cũng thử giả làm người câm điếc Mà trong lòng không cản nổi tiếng kêu ca Gửi vào biển xanh lời tim muốn nói Mai có trôi sang bên ấy cùng người Nhớ tạc trên cát vàng câu sám hối Cho tình này ngoi ngóp giữa trùng khơi Lã Thế Phong 04/07 |
Vụn vỡ tim em...trong lạnh lùng tuyệt vọng
Anh buông tay...em chới với giữa dòng đời Em gọi anh giữa trời cao vời vợi Sao bên mình chỉ một cánh sao rơi... Nuối tiếc chi anh , lời ăn năn sau cuối Đã quay lưng trước bàn tay em với... Hụt hẫng trong gió bão đất trời ........ chẵng phải mình anh.... Đừng trách em , bỏ anh trong miền quên lãng Nhói lòng em trái tim đau vô hạn Nhưng em không lần hối tiếc ăn năn Bởi lời anh yêu...đã quá muộn mằn Sao anh chẳng để tình yêu trên vị kỷ Xô ngã đời nhau , chẳng chút gì suy nghĩ Tại anh... hay bởi tại em đây Khi trái tim hai kẻ luống đọa đầy Anh bàng quang , chẳng níu giữ chi em Thôi đừng hận sóng biển xô đổ vỡ Sao bình yên khi đời còn vướng nợ Trách chi tình , khi em bỏ.... lãng quên anh !!! |
Cảm ơn bài thơ họa nha YeuNu, chúc vui.
_____________________ Thản Nhiên Đi Em Nhé! Thôi thì hãy thản nhiên đi em nhé! Biết làm gì có kẻ lén đứng trông Nghìn năm nữa cuộc đời này cũng thế Có mấy tình yêu được kết cuộc thoả lòng Trong nụ cười em hàm chứa nhiều ẩn ý Ta đâu khù khờ đến nỗi chẳng nhận ra Chỉ sợ tình em mang ra cho phung phí E có ngày phá sản cả tim ta Đành an phận làm cánh bướm trên cành khép nép Lòng muốn ngọt ngào, nhưng phải cố làm thinh Ai cũng bảo em người con gái đẹp Mà xưa nay, người đẹp vốn đa tình Gắng gượng trân mình mặc lửa si thiêu đốt Để mai đây siêu thoát khỏi lụy phiền Dẫu sao em vẫn là hiện thân cơn gió lốc Đến quá gần, vũ trụ cũng ngả nghiêng Lã Thế Phong 04/07 |
Hương Dạ Lý
Ta gặp em giữa vườn khuya Dạ Lý Hương còn bay mà đã muộn đêm Xuân Mé bờ tim lạnh ngắt một mộ phần Sầu len kín trên môi cười gượng gạo Nỗi đăm chiêu dài theo bưóc em kiêu ngạo Rất vô tình khua nhịp điệu bâng quơ Ta cố tìm chút cảm giác nguyên sơ Mà chẳng thể kéo thời gian quay ngược Em dốc vào đời ta một liều linh dược Bỗng thấy mình lạ lẫm cuối con mê Nỗi niềm riêng chợt thoáng cũng theo về Trên nhánh gãy, dáng xưa còn lấp lửng Em có dạy ta câu nói yêu chập chững Vẫn ngọt ngào như thuở biết đắm say Ta sẽ vì em xua đuổi nỗi đau này Cho Dạ Lý đêm tàn hương vẫn ngát Lã Thế Phong 12/06 |
tho hay lam La The Phong, ten nghe cung doc !
|
Cảm ơn nhiều nha PVER, chúc bình an.
________________________ Không Cần Nói Thêm Lời Xin Lỗi Em không cần nói thêm lời xin lỗi Niềm tin tôi từ lâu đã lơ lửng giữa dòng Nói thêm nữa cũng không ngoài giả dối Có gì vui khi em chẳng thật lòng Em thấy đó, cơn mưa về mát lạnh Nhưng vào mùa ngập lụt mấy người ưa Nếu vì nguyên nhân nào em cố tình né tránh Thì chớ bận tâm lời hoa mỹ quá thừa Thế gian này đâu chỉ mình em mới bận Ai có một ngày hơn hai bốn tiếng để thảnh thơi Hời hợt thế bảo sao tôi đừng giận Những thêu dệt bâng quơ đã cũ lắm rồi Thà em cứ vô tư như chưa bao giờ hứa Để tôi còn quẩn quanh kiếm cớ tự trả lời Cho dù phải buồn lòng thêm lần nữa Vẫn thế thôi, một chút đắng cho đời Lã Thế Phong 04/07 |
Lại Là Chuyện Chú Cháu
Tôi cũng có một người thích gọi tôi bằng chú Giống buổi đầu cô bé ghé nhà chơi Mùa Thu trong tôi, còn chiếc lá chưa rơi Tiếng gọi khẽ đã lay niềm thương nhớ Cung Nguyệt lão khéo bày trò cắc cớ Em, cành mẫu đơn từ một sớm tinh khôi Tôi, biết yêu thuở em còn vẫn nằm nôi Như bất chợt nối cầu qua ý nghĩ Để bây giờ vướng ngang vào thế bí Xưng bằng anh ngọng nghịu chẳng thành lời Mà làm chú thì sao âu yếm tiếng…Em ơi! Cái cảm giác lưng chừng, ôi tệ hại Chiều ra phố đi cạnh thôi cũng ngại Cảnh so le thiên hạ ngoáy cổ nhìn Cứ như là kẻ lạ ngoài hành tinh Hay ganh tị tôi có riêng mình kho báu??? Mặc kệ đi, mình vẫn gọi nhau chú cháu Miễn trong lòng thấu hiểu một tình yêu Lã Thế Phong 04/07 |
Tưởng Chừng Như Quên
Cứ tưởng quên em là điều rất dễ Không tìm nhau một dạo ắt cũng xong Nào ngờ như cát bỏng rớt vào lòng Ngày tháng cũ vẫn thập thò trong trí nhớ Hương tóc em còn đi qua từng hơi thở Quyện trong sương cho đêm đến bồi hồi Tôi mong một lần, chỉ một lần thôi Niềm ray rứt không theo tôi vào giấc ngủ Tôi đã nghe tiếng gió khuya thầm nhắn nhủ Cố quên đi ước mộng đã xa vời Có tìm về chốn ảo ảnh mù khơi Thêm uất nghẹn trăm nghìn lần mất mát Gom lại hết vùng tâm tư vỡ nát Chỉ còn vang xa thẳm bước em về Nụ hôn đã nhoà mà đêm chưa nhạt đam mê Em có thấu nỗi đau này không em hỡi! Lã Thế Phong 01/07 |
Dặn Hờ Thế Thôi
Anh bây giờ không còn bên em nữa Hai buổi đi về con phố chắc bơ vơ Ong bướm lạ thức thời vây trước cửa Sợ em cả tin nên anh mới dặn hờ Nhớ em nhé! mỗi chiều khi tan học Đừng ghé mua quà vặt trước cổng trường Có những gã lừng khừng thích làm thơ trêu chọc Nhỡ em cười lại mất mấy phần thương Chiều ra phố em cũng đừng trang điểm Em sẽ đẹp hơn tài tử của xứ Hàn Rồi có người nảy sinh điều tà niệm Gánh phiền hà vô cớ phải cưu mang Nếu ai gạn em không trả lời tin nhắn Cứ đổ thừa điện thoại mới hết pin Cho dù phút giây cũng đừng quên anh đi vắng Gắng giữ cho nhau những nhung nhớ riêng mình Lã Thế Phong 04/07 |
Nàng Xuân Cũng Khóc
Không chỉ mình tôi đang thầm nhớ đến em Nàng Xuân vừa về bỗng dưng cũng khóc Hạt rơi chưa đầy để xanh nhánh cây còi cọc Nhưng đã ướt một mùa dĩ vãng ở trong tôi Khuất nơi nào giữa giòng mực tím phai phôi Còn những ước mơ chưa bao giờ nao núng Còn những lời yêu mà em chưa xé vụn Xếp đủ cánh dù che chắn hết đời nhau Mây ở đâu về thân xác đã hư hao Vỡ thành khói sương phủ chân trời tối sẫm Từ phía bên em tôi chờ tia nắng ấm Hong lại cuộc tình lỡ đánh mất hôm xưa Tôi thấy mắt em buồn hắt hiu trong giọt mưa Rơi xuống hồn tôi ở tận cùng giá buốt Quay quắt giữa hư không một lời ve vuốt Đã lặng câm rồi từ độ ấy chia tay Lã Thế Phong 05/07 |
Thấy LaThePhong xuất hiện ở rất nhiều trang thơ
Thơ cua LaThePhong rat hay |
Cảm ơn nhiều nha Redo, chúc vui.
______________ Bài Thơ Bỏ Lửng Hôm qua con bướm chết Dưới gốc cây hoa hồng* Linh hồn còn chưa biết Về đâu nơi mênh mông Hôm qua tình đã hết Buồn vui trong tim người Bài thơ còn đoạn kết Đành bỏ lửng vậy thôi Ôi! đời ta phù phiếm Vét cạn lời mượn vay Giờ hoá thân đã điểm Cánh hồng chẳng buồn lay Gió nghiêm mình mặc niệm Từng ý thơ không thành Mây đan màu áo liệm Vớt hoàng hôn mong manh Ta tìm trong cô quạnh Một niềm đau chợt về Ta vùi trong huyệt lạnh Một cuộc tình hôn mê *Thơ một người Lã Thế Phong 05/07 |
Tránh Gió Saskatoon*
Ừ! ngộ nhỉ, có duyên đâu mà gặp Em từ nơi nào chẳng biết lạc về đây Tôi đi tìm vàng trong truyền thuyết Viễn Tây Cùng tránh gió nơi góc đường phố lạ Bốn mắt nhìn nhau cũng không là gì cả Tiếng chào tôi trơ trẽn nét vô hồn Nụ cười em nhẹ như cát Saskatoon Như chưa muốn chia đôi niềm khốn khó Em vội vã bỏ lại tôi đứng đó Cái bóng mờ chợt ngã giữa hư vô Còn trong tôi chút nuối tiếc mơ hồ Sao chẳng phải là trăm năm tiền định Âu thì cũng là điều ngoài dự tính Chỉ thêm một lần treo ngược nỗi bâng khuâng Ấn tượng đầu tiên dù cao đến mấy tầng Cũng theo gió bình nguyên qua rồi không trở lại Lã Thế Phong Saskatoon, 05/07 *Saskatoon: Một thành phố nhỏ của tỉnh bang Saskatchewan, phía Tây Canada. |
Từ Đó Bao La Một Cõi Đời - Tặng Mẹ
Chẳng còn nhớ lần cuối cùng nói câu: Con thương Mẹ! Tự trách mình hời hợt đến thế sao Trăm năm tuổi đếm dần còn số lẻ Chuỗi ngày vui nhìn lại chẳng là bao Con ngờ nghệch lớn lên qua dòng sữa ấm Từ đó bao la một cõi đời Đuổi bắt ước mơ bằng đôi hia ngàn dặm Giữa tha hương rơi mất tiếng Mẹ cười Mẹ rạng ngời như ánh trăng rọi chiếu Tỏa sáng bước con giữa bóng tối nhọc nhằn Con biết mình chưa làm tròn đạo hiếu Để Mẹ già héo hắt với băn khoăn Đừng giận con, Mẹ nha, đừng giận Vẫn còn đây tươi thắm nhánh hoa hồng Sẽ dâng Mẹ hôm nay, chính tay Mẹ nhận Chứ chẳng để dành cài áo lúc Mẹ không... Lã Thế Phong Saskatoon 05/07 |
Cảm ơn nhiều nha Azian
___________________ Cô Bé Da Đỏ Trên 5th Ave. Thoáng chút xót xa trên bờ môi em lạnh Giữa cơn mưa chiều se sẽ lướt hàng cây Dáng em nghiêng theo bóng nước đổ gầy Như gánh một nỗi đau trĩu oằn từ muôn kiếp Con đường quạnh hiu lồng giữa thế gian ngủ thiếp Tuổi mười lăm trơ trọi đếm bước đời Tự thiêu hủy mình qua khói thuốc lả lơi Tìm ước vọng trong hơi men nồng đắng Nhà em đâu? lang thang trên phố vắng Trường em đâu? chẳng cặp sách cầm tay Niềm vui em đâu? buồn in dưới dấu giày Em chao đảo hay đất trời chao đảo Em sẽ ra sao giữa mùa giông bão Có gượng dậy được không khi ngã trước lỗi lầm Hãy gào lên nếu cần ai đó quan tâm Sao buông thả đến tận cùng như thế Lã Thế Phong Sask. 05/07 |
Thơ anh LTP hay quá , TN hay lang thang tìm các trang thơ đọc..ngoài 4rum vina TN thấy anh post rất nhiều ở các trang thơ khác..trang nào cũng đứng ở Top hết ah:p
chúc anh cho ra lò thật nhiều thơ hay hơn nữa;) |
Cám ơn lời khuyến khích thật chân tình nha ThNhung, hy vọng cảm hứng sẽ còn tiếp tục đến với LTP. Chúc bình an.
_________________ Có Đi Xa Mới Thấy Được Tình Gần Em thường hỏi tôi - một ngày không còn nhau nữa Tôi sẽ làm gì suốt khoảng trống đơn côi Cau mặt trách em sao bỗng dưng ngớ ngẩn Thích đọc thơ buồn nên sinh tính dở hơi Như người ta nói - đường đời khó biết Chuyện vui buồn lắm lúc chẳng là mơ Trong xum họp đã có mầm tan vỡ Em chợt đi, như lần đến, bất ngờ Đời hạnh phúc mong manh vành lá mỏng Chút dỗi hờn cũng đủ xé tim đau Em tìm tương lai trong ân tình ngắn ngủi Tôi nhặt dư âm tàn trên phố lạ xôn xao Cái chân lý tầm thường - bây giờ tôi mới hiểu Có đi xa mới thấy được tình gần Kiểm nghiệm lại hành trang thời được, mất Chỉ có em - điều duy nhất tôi cần Lã Thế Phong Sask. 05/07 |
Tôi cảm nhận dòng thơ anh viết
Từng dòng buông là cả mạch lòng Quyện trong gió se se lạnh buốt Hòa trong mưa bỏng rát tim thầm Hồn thi sĩ phong trần thẩm thấu Thấu hồn mưa, mạch nắng dãi dầu Ai tững khẽ lướt trôi dòng ký ức Để giờ đây đã ngấm tình đầy |
CẢm ơn bài thơ nha TCL
_____________ Trả Xong Nợ Cũ Cho Đời Trả xong nợ cũ cho đời Chiều sang nắng trải môi cười thênh thang Thả lơi từng bước nhẹ nhàng Trăm con bướm đậu nhuộm vàng lối hoa Nhởn nhơ bầy én lượn xà Giang đôi cánh rộng mừng ta trở về Qua mùa cỏ héo tái tê Trời xanh, lá cũng xum xuê khoe màu Từ trong hương gió ngọt ngào Có lời thơ mới bay vào cõi mơ Lã Thế Phong 05/07 |
Gió trăng chứa một thuyền đầy
Hỡi người xưa của ta nay, tiếng đàn Gió hiu hiu thổi mây vàng Phong kiều chuông điểm mơ màng đêm trôi Trần ai xa cách hương trời Ta một mình chút tình đời được chăng Đã buồn theo vệt sao băng Chán chường nơi cánh chim bằng đó em. |
Braco :cool: , bài thơ hay TCL
___________ Trò Chơi Đã Dứt Nhận được thư em hỏi Đời tôi giờ ra sao Lời nhẹ nhàng như khói Mà cứa ngàn vết dao Cũng lời thân thiết ấy Một thời êm bên tai Bây giờ tìm chẳng thấy Chút vấn vương cuối ngày Tưởng em đâu còn nhớ Ở vùng trời riêng ta Vầng trăng nào đã vỡ Bóng đêm rơi mù loà Với em tình đùa giỡn Như gió vờn hạt sương Với tôi tình đau đớn Giữa âm thầm đơn phương Nhận được thư em gửi Nhưng chắc không trả lời Mong rằng em sẽ hiểu Trò chơi chấm dứt rồi Lã Thế Phong 05/07 |
Trăm Năm Em Hãy Vui Bên Người
Bữa vô tình ghé nhà em thăm mẹ Mẹ vui mừng đem ảnh cưới ra khoe Em kiêu hãnh trong màu áo cô dâu tráng lệ Nụ cười tươi như chưa hề có nan đề Hôm xưa đó nếu em chọn tôi làm chàng rể Chưa chắc gì em vui được như hôm nay Bởi tôi là tên hồ đồ khoác danh thi sĩ Mộng hoang vu đã bấy vết sướt trầy Dẫu không gặp, cũng chúc em nhiều hạnh phúc Bên người chồng chất phác chẳng mê thơ Để mỗi ngày không năm bảy lần căm tức Khi đọc những lời tình (thú thật, chỉ bâng quơ) Hy vọng em yêu chồng như yêu tôi thuở trước (Chớ hững hờ sẽ lỗi đạo sắt son) Nếu có thoáng buồn cho duyên xưa lỡ bước Hãy giấu vào trong khúc hát ru con Lã Thế Phong 05/07 |
Nguyện Cầu Em Bình Yên
Hay tin em lâm bệnh Ngỡ tim mình nứt đôi Trời sao không dành lấy Gánh đau này riêng tôi Em yếu mềm như cỏ Ngã quằn giữa bão giông Phải chi tôi là đá Cho em nương vào lòng Chân trời mênh mông quá Làm sao đến cùng em Lời nguyện cầu cũng loãng Vào không gian ảo huyền Ước mong liều thuốc đắng Đưa em về bình yên Và ngày mai còn đó Bình minh tôi dịu hiền Lã Thế Phong 05/07 |
Chẳng Phải Là Ghen
Em chớ vội bực tôi cằn nhằn em xí xọn Mượn cớ mùa Hè để khoe áo hở vai Giả sử như làn da em đừng trắng quá Tôi đâu phiền hà cặp mắt những chàng trai Ai biết được có mấy người hăm he giựt lấy Cái may mắn trong tay thằng xấu xí như tôi Cho dù cất kỹ em như cất viên ngọc quí Còn khó đề phòng các tay móc túi cừ khôi Đàng này em tung tăng giữa phố chiều lộng lẫy Mây cũng thẹn thùng khi nghe những lời khen Tôi giả vờ như không nghe không thấy Nhưng áy náy trong lòng (mà chẳng phải là ghen) Nếu được chọn, tôi chọn em kín đáo Không như hoa hướng dương nổi bật giữa bầu trời Sẽ có nhiều anh dại khờ chuốt vào mình nỗi khổ Vì tim em đủ chứa chỉ một người Lã Thế Phong 06/07 |
Bài thơ Chẳng Phải Là Ghen của LTP dễ thương chi lạ, làm LLT nhớ lại bài hát của Ngọc Lan mà LLT mê từ lâu lắm rồi. Mời LTP ghé qua nghe nha ;) >>>> Click Here and nhớ bấm nút Play
|
Cảm ơn nhiều nha LLT, bản nhạc Ngọc Lan hát thật hay, làm LTP nhớ lại có lần gặp NL, một ca sĩ bình dân, chân chất và rất dễ thương, tiếc là NL bỏ chúng ta đi quá sớm.
______________________ Em Giữ Giùm Ta Chút Thơ Ngây Em giữ giùm ta chút thơ ngây Chờ mai vực dậy khỏi bùn lầy Còn bàn tay mịn cho ta nắm Còn giấc mơ hồng để ta xây Vẫn biết ngoài kia muôn trò lạ Khó mà giữ mãi nét trinh nguyên Em chớ vội rắp tâm cay cú Trả thù đời bằng nụ cười duyên Tóc huyền xưa nhuộm màu tím đỏ Đừng chói chang như nắng mùa Hè Đốt cháy hết dịu dàng còn lại Ta sẽ buồn hơn cả tiếng ve Treo nửa hiền từ trên môi thắm Cho cỏ hoa thơm ngát lối về Hy vọng ta xanh màu lá biếc Buổi tương phùng, mát ngọn gió quê Lã Thế Phong 06/07 |
Múi giờ GMT. Hiện tại là 10:52 PM. |
Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.