![]() |
Vì sao lạc
Chợt thức giấc vì cơn ác mộng Sao chuyện xưa không đợi cũng về Như cá kia đang lội ngược dòng tìm tổ ấm bao người mong đợi Nhớ đến lúc biển động ngoài khơi Chiếc xuồng con bé nhỏ chơi vơi Trên đó có mẹ bồng con nhỏ Mắt mẹ buồn giọt lệ tuôn rơi Tay lau mắt bé con hỏi mẹ Mẹ bảo rằng mình phải xa quê Ôi biển cả sao mênh mong quá Quê mình đâu sao chẳng quay về Xuồng nhỏ ghập ghềnh con sóng dử Nhưng sau cùng đủ sức vượt qua Chiếc tàu lớn đang chờ lệnh chủ Xuồng tấp vào rước số người dư Mẹ trao con vào tay người chủ rồi vội vàng nắm lấy dây đu Tay me bé sao ngắn sóng dử Chiếc xuồng con lạc giữa sương mù Tiếng con khóc như gà lạc mẹ Mới lên mười phải tự chở che Hiểu gì đâu hai chử tự do Mà con phải mất đi tình mẹ |
Xin Trả tôi về
Xin trả tôi về ngày xưa thơ mộng Có mẹ già ngồi bên bếp nướng khoai Con ngồi bên sưởi ấm bếp lửa hồng Hoàng hôn về nắng héo hắt nhạt phai Xin trả tôi về cái thưở ấu thơ Buổi trưa hè ngồi dưới bóng hàng dừa Bên đồng ruộng tiếng ai hò thương nhớ Mùi hương mạ tỏa khắp làng quê xưa Xin trả tôi về một đêm mộng mị Anh dìu tôi đi dưới ánh trăng vàng Tôi thả hồn theo từng bước anh đi Mái tóc thề mang mùi hương thoang thoảng Chợt anh hỏi ước vọng cũa ngày mai Nếu xa quê em còn nhớ những gì Mái nhà tranh bên hàng dừa say trái Hay nụ hôn cũa một kẻ tình si Chợt tỉnh giấc tôi trở về thực tại Mái nhà xưa khuất trong khói lam chiều Bóng me già che phủ dưới làn mây Lời tự tình mờ nhạt trái tim yêu Chuyến xe miền Tây Xe lướt nhanh qua cánh đồng bát ngát Lúa chín vàng ngào ngạt tỏa hương thơm Hàng tre ven đường run run xào xạc Như điều hò, giọng hát cũa quê hương Nhớ hôm nào tôi xuôi về miền tây Trên chuyến xe tôi quen người con gái Đôi má ững hồng làm dạ ngất ngây Mái tóc dài phủ khắp cả bờ vai Ôi! Cô gái miền tây sao xinh quá Muốn làm quen nhưng sợ cô hững hờ Cô mỉm cười đưa hồn tôi vào cỏi lạ Lòng chập chờn khi biết ở Cần thơ Ngồi chuyện trò khi xe qua phà bắc Đường quá xa mà cứ ngở là gần Lòng thầm ước dây tơ hồng kết chặt Chuyến xe này sẻ tác hợp tình thân Em mời tôi hè năm sau ghé lại Nhà của em nép bên sông Hậu giang Đẹp làm sao những vườn cây say trái Chiếc xuồng đong đanh theo sóng nhịp nhàng Tim héo hắt mong thời gian mau đến Hè năm sau tôi xuôi lại miền tây Lối nhà em đả giăng đầy mạng nhện Miền tây ơi! anh trở lại nơi nầy |
Phong kín đòi nhau
Em về ôm mộng ngàn năm Tay ôm gối chiếc khóc thầm nhớ ai Xót xa ngọn cỏ vàng phai Tim anh đau nhói ngày ngày nhớ em Lá thu rơi rụng bên thềm Mình anh đếm lá thâu đêm nhớ người Ngẩn ngơ nhớ dáng em cười Giờ đâu còn nửa bóng người tôi yêu Sóng xô gió tạt buổi chiều Đem theo bóng giáng yêu kiều còn đâu Xin trời nhỏ giọt mưa ngâu Hòa chung với giọt tình sầu nhớ ai Giận hờn Lệ rơi ướt đẩm cả bờ vai Lòng anh thổn thức đả bao ngày Gởi trọn tâm tư trong niềm nhớ Mơ ngày ươm mộng mối tình say Gió ơi hảy đuổi áng mây sầu Vầng mây u ám thành giọt ngâu Hãy nói anh nghe vì sao thế Giận hờn vô cớ ....hỏi vì đâu Giả vờ anh hỏi tại vì sao Tình nồng em đả vội gởi trao Em gởi hồn đêm theo sầu nhớ Anh quên ki niệm ở bên nhau Môi son in đậm trên bờ vai Chẳng phải môi em, hỏi của ai (?) Lời hứa hôm xưa bay theo gió Ước mộng hôm nào tay trong tay Giận hờn làm chi khổ thân anh Sao không cho biết rỏ ngọn ngành Em ơi! môi son trên bờ áo Em gởi tặng anh lúc quân hành thắm thoát thời gian đả qua nhanh Nhớ ngày tiển biệt dưới trăng thanh Chiếc áo môi son còn in đậm Hành trang quý báu của đời anh Hãy mắc đền anh một nụ cười Môi hồng má thắm cũa đôi mươi Trả em nụ hôn lên làng tóc Giận hờn thêm đậm nét xinh tươi Nhớ mẹ Cò con khóc tiếng nỉ non Thương cho cò mẹ héo hon thân gầy Một ngày bóng ngã tàn cây Mẹ không về nửa bỏ bầy con thơ Ngồi buồn khơi đống tàn tro Mẹ ơi sao chẳng lo cho thân mình Bàn tay nhỏ nhắn xinh xinh Đan từng chiếc áo thâm tình cho con Chân son không ngại mỏi mòn Một vai gánh gạo nuôi chồng nơi xa Một vai gánh vác việc nhà Nhìn đàn con nhỏ lệ sa má đào Chấp tay khấn nguyện trời cao Mong đàn con lớn để trao cho đời Biết mình kiệt sức tàn hơi Con ơi hãy ráng nên người mẹ vui Lòng con cay đắng bùi ngùi Thế gian cướp mất nụ cười mẹ tôi Mẹ-con giờ đả hai nơi Ngậm ngùi nhớ mẹ lệ rơi hai hàng |
Mộng uớc
Chim non nhảy nhót trên cành Nắng mai khoe sắc, lá xanh đâm chồi Cỏ xanh phủ khắp chân đồi Người người nhộn nhịp khắp nơi trong làng Sao em còn mãi mơ màng Bà con khắp chốn sẳn sàng đón dâu Cùng anh ra đối vài câu Làng em có được cô dâu ngoan hiền Cô dâu má lúng đồng tiền Ngồi trên kiệu cưới họ khiêng đến làng Lộng che phủ kín hai hàng Dẩn đầu kiệu cưới là chàng trạng nguyên Chỉ hồng se mối tơ duyên Anh mơ ước được ấm êm với người Thẹn thùng em bẻn lẻn cười Phải chăng em chịu làm người anh yêu !!! Anh ơi !!!! em chẳng ước nhiều Mình nghèo hai đứa dắt dìu cùng nhau Trầu xanh gói với quả cau Têm chút vôi thắm, tình trao mặn nồng Reply Mời anh xuôi lại miền nam Trông cô gái đẹp nuôi tằm kén tơ Sợi vàng ong ánh như mơ Nhiều chàng ước muốn se tơ cùng nàng Chúng em trang điểm nắng vàng Môi hồng má thắm khác nàng Tây Thi Mùi hương của tuổi xuân thì Ướp thêm hương mạ khác gì loài hoa Choàng vào chiếc áo bà ba Tóc huyền ong ả mượt mà ngang vai Eo thon, gót nhỏ mang hài Dáng đi eo lả có ai bằng nàng Tiếc rằng mắt mủi cũa chàng Tèm nhem tuốt nhuốt thấy nàng tưởng voi Nhớ mua mắt kính đeo coi Gặp nàng anh sẻ kêu trời tại sao Gái nam má phấn môi đào Khác gì tiên nử lạc vào trần gian |
Nếu lỡ chúng mình xa nhau
Nếu lở chúng mình xa nhau Em sẻ nhớ mãi phút giây đầu Đi dưới trăng thanh mình họ hẹn Hai đứa tâm sự suốt đêm thâu Nếu lở chúng mình phải xa nhau Em sẻ nhớ mãi nụ hôn đầu Đôi ta lướt qua hàng me nhỏ Em thẹn thùng không nói nên câu Sao phải nghỉ mình lại xa nhau Khi mình tha thiết yêu thật nhiều Phút giây bên anh là kỉ niệm Ân tình hai đứa đả đổi trao Men sầu Trút cạn chén sầu hết đêm nay Sầu vương thổn thức nhớ nhau hoài Sáng mai tỉnh giấc hồn lắng đọng Giọt sầu còn đọng khóe mắt cay Tim đả lịm dần hết hoài mong Bến củ ngày xưa mãi trong lòng Nhện bũa tơ vương ngoài khung cữa Sao gió con khua áng mây trong Đừng xa em Anh hởi !!! Đừng xa em đêm nay Cho em cuộc tình say Từng nụ hôn say đắm Nhớ mãi phút giây này Đừng xa em đêm nay E ấp mảnh thân gầy Thoảng hương yêu nồng thắm Tình nồng em cho ai Đừng xa em đêm nay Ngoài trời mưa ti tách Hãy ôm em trong tay Quên hết nổi sầu cay Đừng xa em đêm nay Cho em nhịp tim này Hòa chung từng hơi thở Mai này chẳng nhạt phai Đừng xa em đêm nay Tim em đang đọa đài Dù biết anh dang dối Đêm cuối là đêm nay Cảm từ bài nhạc "Đừng Xa Em Đêm Nay" của nhạc sỉ Đức Huy |
Tình cha
Mặt trời còn mọc ở phương đông Nổi nhớ thương cha dâng ngập lòng Suốt đời tận tụy đàn con nhỏ Một mình hứng chịu những cuồng phong Cha ở bên con từ ấu thơ sao lòng con lại quá hửng hờ Sợ nét mặt cha nhìn nghiêm nghị Nhưng lúc xa rồi thấy bơ vơ Nhớ bước đầu tiên học i tờ Kiên nhẩn dạy con dưới đèn mờ Cha chẳng quản công bao khó nhọc Cố gắng cho con trọn tuổi thơ Nhớ những lúc con thơ lầm lổi Nghiêm khắc dạy con nhớ từng lời Cha uốn măng non cho đứng thẳng Để mai sau ngẩn mặt với đời Thời gian thắm thoát đả qua nhanh Mái đầu bạc trắng thay tóc xanh Nét mặt vui mừng nhìn con trẻ Ôi búp măng non nay trưởng thành Ai hiểu lòng cha tựa như non Dọn đường chông gai cho gót son Như vầng thái dương soi nắng ấm Soi khắp nẻo đường cho các con Đưa em về qua lơì thơ Em về với quê hương Qua lời thơ mộc mạc Anh đưa em vào mộng Cho em cả tình thương Em đi qua cầu khỉ Em hỏi cây cầu chi Anh thì thầm khẻ nói Anh dìu em cùng đi Tiếng hò cũa quê hương Văng vẳng buổi trưa hè Gợi cho em nổi nhớ Tình quê kẻ tha phương Em thật cảm ơn anh Cho em vùng trời xanh Qua lời thơ tình tự Ngọt ngạo từng âm thanh Kiếp người Oa oa ... em cất tiếng khóc chào đời Hỏi em có biết chuyện đời ra sao (?) Phải chăng em đả biết trước khổ đau Nhưng không tránh được đành vào trần gian Bước vào tuổi thơ, vướng phải gian nan Một mình cất bước lang thang vào đời Lòng tự hỏi sao trẻ khác đùa chơi Còn em thì phải chơi vơi thế này (?) Khi tuổi vào yêu, em ướp mộng say Hỏi ai có biết đêm dài hay không Thâu đêm em dệt áo tình mùa đông Người ta đâu có tiếc công cũa mình Hận người đả dập tắt giấc mộng xinh Tim em đả chết, mộng tình dở dang Nghỉ mình đâu phải số kiếp hồng nhan Thuyền tình lận đận, than phiền với ai Đời em còn là những chuổi ngày dài Cầu xin được sống những ngày an vui Mấy vần thơ xin người chớ ngậm ngùi Tình buồn em đả vùi chôn cỏi lòng Tiển anh Gió hiu hiu lạnh giửa chiều thu Lá run xào xạc như xé lòng Anh hỏi tôi có hoài mong Nếu đi biền biệt mà không ngày về Tôi quen anh qua mấy vần thơ Dường như quen biết từ thưở nào Vần thơ ngày ấy anh trao Đêm về mơ mộng cho nhau tình nồng Hai kẻ gần nhau trong gang tấc Mà ngở như vạn dặm sơn khê Lòng tôi đau nhói tái tê Anh đi chẳng biết ngày về thăm tôi Muốn hỏi anh có nhớ tôi chăng? Tình thơ còn giử mãi trong lòng? Yêu nàng thơ có được không? Hay anh yêu cả gót hồng nàng thơ Có họp rồi cũng sẻ có tan Chúc anh vạn sự điều an lành Vần thơ tôi tiển chân anh Gặp nhau lệ vướng lòng anh thêm sầu |
Bậu ngố
Hôm qua cô Thắm về làng Ghé nhà thăm Bậu thấy chàng hiền lương Cô Thắm đem lòng mến thương Nhưng không biết nói tỏ tường cùng ai Cô liền làm rớt khăn tay Mong cho Bậu nhặt hiểu ngay ý nàng Sáng nay anh Bậu lại sang Nói cô vô ý khi ngang qua nhà Tức sao anh ấy thiệt thà Cô đây muốn thử biết là thật hư Nhà Bậu thì chẳng có dư Mùa đông giá rét khư khư ra đồng Thắm nhìn chẳng cầm được lòng Chèo xuồng đem áo qua sông đưa chàng Anh Bậu cất tiếng than van Sao cô dại quá lang thang một mình Nàng Thẳm hết cách tỏ tình Cô bèn nhờ Bậu đưa mình đi câu Sang sông thì phải qua cầu Cô nhờ anh Bậu dắt tay dìu mình Anh Bậu nhìn cô lặng thinh Rồi anh chợt nói một mình cô đi Cầu khỉ cô bước khó gì Vài lần trượt té cần chi tôi dìu Hởi ôi chim vịt kêu chiều Có anh Bậu Ngố hết điều nói năng Cơn lũ miềnTrung Miền Trung, Đất cày lên sỏi đá Dân chúng lầm than, vất vả tháng ngày Ước mong có một ngày mai Mùa đông đủ áo cho ai ấm lòng Bão, Lại về quê hương Hỏi ai còn có xót thương dân mình Hôm qua xum hợp bên nhau Sáng nay bão lụt kéo vào quê ta Thương, Đôi mắt hiền hòa Mắt em ngấn lệ hỏi cha đâu rồi Mẹ rằng bị lủ cuốn trôi Khi người cố sức chống trời cứu con Khóc, Thiếu phụ sắc son Lưng cõng mẹ, tay ôm con..... trong lòng Đến khi sức mỏi hơi mòn Mượn cành cây nhỏ gởi con nơi này Thương nàng thiếu phụ thân gầy Chìm trong cơn lủ phủ đầy tan thương Hỏi, Người có vấn vương Cùng dòng máu Việt, đoạn trường lắm thay Mình cùng góp sức một tay Giúp người miền lủ thiên tai đọa đày Ngược dòng thời gian Lở bước phải làm thân lử thử Bụi hồng trần phai nét chân son Trục thời gian nếu được xoay tròn Tôi muốn quay trở về quá khứ Trả lại tôi một lần bở ngở Lời yêu đầu sao quá vụng về Màn đêm buông tôi sống trong mơ Người là ai mang nhiều nhung nhớ Cho tôi xin lại những nụ hôn Hoa tình yêu đua nở khắp lòng Một buổi chiều mình tôi chiếc bóng Nhớ về anh với nụ hồn nồng Đưa tôi về phút giây hờn dổi Anh âm thầm theo bước chân tôi Anh đến trể với lần hò hẹn "Xin lổi em" không nói nên lời Dòng thời gian vẫn lặng lẻ trôi Tôi - anh xa cách hai phương trời Hỏi anh có ngược dòng dỉ vảng? Cùng tôi ôn kỉ niệm đầu đời |
Suy tư
Em lang thang một mình ngoài phố Một cuối tuần trong chổ đông người Môi em chẳng nở nụ cười Âm thầm đếm bước giữa trời phong sương Bên góc đường có một tửu quán Ánh đèn khuya chiếu sáng góc trời Chẳng ai lên tiếng gọi mời Mình em lê gót theo người vào trong Thả hồn em hòa chung khói thuốc Đôi môi em thả khói từng hồi Mắt đăm chiêu, lửng lờ trôi Nhìn em tôi thấy hởi ôi nảo nùng Khói thuốc chưa đem hồn bay bổng Ly rượu nồng em uống dở trên tay Gởi hồn lên chốn thiên thai Quên đi mọi chuyện đắng cay trần đời Tiếng nhạc vu vương trong đêm vắng Em lượn theo điệu nhạc cuồng say Chắc hồn giờ đả xa bay Xác thân ở lại vui vầy trong đêm Khi bình minh đẩy lùi bóng tối Da thịt em nhức nhói từng cơn Lòng em rủ rượi héo hon Hận người quên chử sắc son mặn nồng Em ơi !!! Tình sầu nhất làm ta nhớ nhất Em hận người giả dối với em Đừng hành thân xác về đêm Vết lòng chẳng xóa trong tim bao giờ Cảm ơn Cảm tình non nước mấy ai ngờ Ơn nghĩa cũa thầy trọn giấc mơ Châu long ngăn gió trời quang đảng Thái bình yên quốc mới nên thơ Lê bước hồn ai vào bến mộng Ðả nối cầu rồng bắt qua sông Ðưa bé hôm xưa về chốn củ Em mừng khi cây nhớ trổ bông Về lại nơi xưa thấy ngở ngàng Quê củ ngậm ngùi nhớ mênh mang Hương thơ nở khắp ngôi làng nhỏ Qua mái nhà tranh nắng chói chang Lời ai chan chứa vạn tình thương Thơ người đưa tôi laị quê hương Nhớ HMT Chiều Qui nhơn buồn trên biển vắng Lầu ông Hoàng trăn trở nhớ ai Trại Quy Hòa chìm vào dỉ vảng Hỏi còn ai quyến luyến họ Hàn Trăng vàng biếng cười đả bao lâu Cành liễu xanh xao rũ gục đầu Biết chẳng còn ai ca tụng nửa Trăng hờn, liểu giận, họ Hàn đâu Mình em ngồi đọc mãnh tình say Thả hồn theo gió cuốn mây bay Quyện với hồn thơ Hàn Mặc Tử Tình ở trên ngôi dạ ngất ngây Mộng ước đời anh quá phụ phàng Trời già nở gieo nghiê.p trái ngang Căn bệnh nan y cho chàng Tử Mình anh cam chịu kiếp bẻ bàng Mộng tưởng hồn anh nơi chín suối Nhân thế đọc thơ khóc hay cười Khóc thương cuộc đời anh bất hạnh Cười vì hồn thơ tỏa muôn nơi Trả lời thư anh Em mới nhận bài thơ anh vừa viết Lời tình buồn như chiếc lá mùa thu Lặng lẻ rơi trong thung lũng sương mù Bỏ lại mối tình Chúc Ngưu dang dở Nhận thơ anh lòng còn nghe hớn hở Nào ngờ đâu anh lại nở trách em Sao anh đành phá vở mộng êm đềm Để trăng khuyết mờ soi thuyền lẻ bóng Này anh hởi cho em niềm hy vọng "Hãy đợi anh dù sông núi cách ngăn" Câu nói này em mong đợi trở trăn Tuyệt vọng theo lời thơ anh nhuốm máu Muốn chia tay... anh không chọn câu nào Cho em không khát khao niềm hy vọng Thôi từ đây em đả hết hoài mong Đò lở chuyến chẳng trông gì quay lại Tình yêu xưa ... tim em sẻ giử mãi Mộng đầu đời là hành lý ngày mai Cầu chúc anh một tương lai tươi sáng Bên người yêu với cuộc sống huy hoàng Em đã quen Dẫm bước chân lên lá úa chiều thu Em thẩn thờ trong sương rơi mờ ảo Trái tim em lạc bước ở phương nào Nỗi cô đơn có đưa em vào dĩ vãng? Em đã quen khi gió thu thoang thoảng Mộng tình yêu tan vỡ mấy mùa rồi Có những chiều ngồi ngắm áng mấy trôi Thầm nhủ lòng --- thôi đừng yêu ai nữa Em đã quen ngắm trăng len vào cửa Trăng vô tình khua động giấc mơ yêu Muốn nói với anh em nhớ thật nhiều Chợt tỉnh giấc --- Ôi trái yêu tan vỡ Em đã quen nhìn liễu sầu than thở Như lần đầu bỡ ngỡ tiễn trăng đi Cũng như em khi nghe tiếng biệt ly Em muốn hỏi tại vì sao anh hỡi Em đã quen với những lời gian dối Khi lời yêu trăn trối cõi lòng anh Để đêm về ôm gối chiếc mong manh Kiếp cô đơn .... đời dành mãi cho mình!!! Em đã quen ...... em đã quen Tạ ơn Niềm kiêu hảnh con dân nước Việt Một giang sơn chử S hiền hòa Ôi tiếng nói ngọt ngào tha thiết! Qua lời thơ óng ả mượt mà Tạ ơn các tiền nhân dựng nước Đem máu xương trải khắp non sông Quyết giử gìn nòi giống lạc hồng Hai chử "Đồng bào" thêm thân thuộc Tạ ơn mẹ giử gìn tiếng nói Qua lời ru êm dịu quê hương Dạy cho con từng chử yêu thương Tiếng ê a vang khắp phố phường Tạ ơn cha bỏ công vất vả Hạnh phúc an vui dưới mái nhà Tiếng cười tuổi thơ vang khắp xóm In đậm ngày tháng ở bên cha Tạ ơn tất cả bạn xa gần Dùng tiếng việt thắt chặt tình thân Sưởi ấm tình người nơi xa xứ Tạ ơn, tạ ơn ....... mấy vạn lần |
Kén mã
Tuổi em hai mấy đả phập phồng Xuân hạ qua rồi đến thu đông Em sợ hát bài Sầu Lẻ Bóng Một kiếp hồng nhan lại không chồng Cha mẹ hỏi em tại nơi đâu Chờ hoài chẳng thấy ai cau trầu Suy nghỉ mấy hôm em tìm cách Tuyển mã một lần thử xem sao Chọn đài tuyễn mã tại Vina Mấy anh cô lẻ xin mời ra Nộp đơn kén mã giùm em nhé Các anh có vợ nên tránh xa Em chỉ đòi hỏi có mấy điều Lương tháng em cũng chẳng cần nhiều Chỉ đủ cuối tuần đi mua sắm Nử trang anh nhớ, không cần kêu Nội trợ rất tài anh khỏi lo Bếp nút trong ngoài không dính tro Food togo cùng anh trực chỉ Ăn xong mình đến mục hát hò (Karaoke) Lý lịch cũa em rất đơn sơ Free đơn nên anh khỏi chần chờ Ngày mai hạn chót đơn kén mã Thương xót phận em chớ hững hờ PS: Mấy anh độc thân Vina đừng phụ lòng em nhé Cuối tuần nên em hơi tửng một chút Anh làm hoạ sỉ Sóng biển nhấp nhô vổ từng hồi Thuyền tình lướt sóng nhẹ ngoài khơi Mây xanh lờ lững dang tay đón Gió gởi nụ hôn để thay lời Nét mặt trái xoan đẹp tuyệt vời Nắng vàng e ấp tuổi đôi mươi Mái tóc lả lơi theo làn gió Đôi môi chín mộng đang gọi mời Hai đứa bên nhau bước lang thang Cát mịn ôm chân gót ngọc nàng Tay đan tay trên bờ biển vắng Đôi hồn bay bổng đến chốn hoang Anh sợ tan đi giây phút nầy Lòng anh khao khát giấc mộng xây Cầu xin thời gian hãy lắng đọng Anh vẻ đôi hồn giửa trời mây Tặng em bức họa cũa đôi mình Hai đứa cùng nhau dệt mộng xinh Xin em giử mãi trong trí nhớ Anh bước cùng em qua cuộc tình Mần thi sỉ Mần thi sỉ dể lắm không em? Một mình thờ thẩn trong bóng đêm Ngọn bút vô tình em gậm nát Giấy trắng tả tơi rụng xuống thềm Mần thi sỉ dể lắm anh ơi!!! Nhìn giọt mưa khuya lả tả rơi Em gởi hồn em chợt cảm xúc Mực thắm vào trang lên mấy lời Đôi lúc nằm mộng gặp chị Hằng Biết tả làm sao nét đoan trang Chẳng lẻ tả mình trên trang giấy Ôi thôi không được..... bỏ mấy hàng Viết nhăn viết cuội biết viết chi!!! Bối rối tay chân biết viết gì Em mời anh đến nhà chơi nhé Lời thơ đậm tình được mấy khi Thi sỉ đôi khi cũng ngẫn ngơ Thả hồn bay bổng đến bến mơ Giọt khóc giọt cười hòa với mực Nắn nót từng lời mới nên thơ Đọc thơ hay dở xin đừng cười Kiếp tằm phải nhả kén thơ tươi Thi sỉ gởi hồn qua từng chử Cảm xúc lời thơ xin nhớ người Cảm Huyền Trân Công Chúa Tiển bước chân em khói mịch mù Nhìn nhau lần cuối dạ âm ưu Hai quan Ô, Lý thiên tình hận Nợ tình để lại đến ngàn thu Làm thân công chúa vui gì nhỉ Bỏ lại sau lưng vạn nổi sầu Tạo hóa trên cao ... có hiểu thấu Khắc Chung nuốt lệ ... hỏi vì đâu Chiêm thành xa vợi chớ đừng trông Mộng đẹp ai ơi ... mãi trong lòng Trót mang thân phận đền nợ nước Hẹn kiếp lai sinh dệt mộng hồng Hỏi đấng cao xanh khóc hay cười Khắc Chung tiển bước đóa hoa tươi Trống nhạc rền vang tim rỉ máu Từ biệt người tình tuổi đôi mươi Sáng thứ bảy Sáng thứ bảy gió hiu hiu . Lạnh. Nhớ! Mới hôm nào thơ anh ngỏ lời yêu Lòng bâng khuâng dệt mộng đẹp thật nhiều Ðể bây giờ lời yêu bay theo gió Sáng thứ bảy cô đơn . Bổng dại khờ Hỏi còn ai chờ dưới ánh hoàng hôn Mình cùng nhau hát khúc nhạc ru hồn Trao nụ hôn khi nắng vàng chợt tắt Sáng thứ bảy!!! Ngồi ôn tình phai nhạt Mới biết lòng dào dạt mối tình xưa Người yêu ơi ... em nhớ mấy cho vừa Tim xẻ nửa .... nửa hờn và nửa nhớ Nếu anh là tôi Từng chiếc lá rơi mà lòng bở ngở Đoạn tuyệt tình dang dở đả mấy mùa Vết thương lòng tự hỏi đả lành chưa? Lặng lẻ trong mưa ... nhớ về tình củ Bổng một hôm trong sương gió mây mù Anh đến bến tôi ... ru lời êm dịu Thôi anh ơi ... xin đừng gian díu Tôi quên rồi những điệu nhạc yêu đương Chữ chia tay thay lời nói nhớ thương Anh xin lổi vì chung đường kẻ khác Anh có biết hồn tôi bay hoang lạc Như thần yêu trừng phạt kẻ yêu lầm Nếu anh là tôi !!! Sẻ cảm giác ... vết thương đau sâu đậm Khi gặp tôi ... ân ái với người tình Anh hận tôi .... phá vở giấc mộng xinh Trái tim anh ... in đậm vết thương lòng Chuyện củ ngày xưa xin anh lắng đọng Tôi biết anh có mộng đẹp bao giờ Lời dối gian còn ẩn hiện trong mơ Tình chân thật không bao giờ có được Không ai tắm hai lần cùng dòng nước !!! Nụ hôn đầu ai có được hai lần !!! Tim nhạt nhòa ... nhịp đả hết bâng khuâng Một mùa xuân đến với tình chân thật ....... |
Tình quê
Dù cho đời có thăng trầm Lòng tôi vẫn nhớ tháng năm bên người Nhớ đôi môi mẹ mĩm cười Mong con khôn lớn xứ người thành danh Mẹ già dưới mái nhà tranh Một hàng cau nhỏ chạy quanh hiên nhà Nhánh sông uốn khúc hiền hòa Phù sa bồi đắp đậm đà tình quê Võng đưa kẽo kẹt bên hè Mắt nhìn thăm thẳm lũy tre bên đường Lòng sầu nhớ đứa con thương Bao năm lưu lạc biết đường thăm quê Sinh nhật mẹ Sinh Nhật Mẹ Con không về Mẹ ơi! đứa con biền biệt sơn khê Nhưng con vẫn ước ngày về chốn xưa Thân con lưu lạc giữa đời xa lạ Lòng chạnh lòng thương mẹ chốn quê nhà Mái tóc mẹ, Giờ điểm trắng hoa cau Đôi vai gầy, Mẹ quằng gánh vết thương đau Giọng run run vẫn ngọt ngào thưở ấy Bàn tay mẹ cằn cỏi với tháng ngày Chân mòn mỏi những năm dài khốn khổ Cho đàn con trọn mộng ước tuổi thơ Một giấc mơ Bao năm mẹ chờ Mong quê hương thoát khỏi cảnh đói nghèo Thiên tai lủ lụt xin đừng rắc gieo Đứa con xa theo lối nhỏ tìm về Vây quanh bên mẹ để mừng sinh nhật Nổi nhớ Ôm bóng cô đơn trong đêm vắng Hồn em tìm đến chốn hoang vu Thầm gọi tên anh trong nỗi nhớ Trời mây sông nước vẫn mịt mù Có lẽ giờ đây phủ chăn êm Cùng ai anh dỗ giấc êm đềm Nhật ký đêm khuya ngồi ôn lại Ru hồn vào nỗi nhớ dịu êm Đôi bướm vờn quanh dưới nụ hoa Mật ngọt tình yêu đượm mặn mà Vết mực nồng say loang trang cuối Nỗi nhớ về anh vẫn thiết tha Mưa cô đơn làm em tỉnh giấc Rơi trái sầu tan vỡ trong đêm Mật đắng tình yêu mình em nếm Giọt bơ vơ đọng mãi bên thềm Hòn Vọng Phu Thiếu phụ bồng con trong khói sương Nàng thầm trông đợi suốt đêm trường Muốn nhắn đến ai nàng vẫn nhớ Dù người xa cách ở muôn phương Thiếu phụ bồng con đợi đả lâu Con thơ than khóc mấy mùa ngâu Nàng đứng trơ trơ như tượng đá Hỏi người chinh chiến biết nàng sầu Giọt thương giọt nhớ thắm vai gầy Tay ôm con nhỏ giửa trời mây Gió táp mưa sa thân dải nắng Hóa đá thật rồi ai có hay? Nước ta chinh chiến mấy ngàn năm Máu đổ nhà tan đất việt nam Thiếu phụ tiển chồng đền nợ nước Đêm về chiếc bóng lệ âm thầm Chinh Phụ Cảm Chén nồng cùng tạc dưới trăng thề Sáng mai nghìn dặm vượt sơn khê Thiếp tiển chân chàng lòng lưu luyến Chẳng hẹn bao lâu chàng trở về Âm thầm nuốt lệ suốt đêm thâu Chong đèn nhìn bóng hỏi chàng đâu? Tiếng trẻ kêu chàng, tim thiếp vở Gọi bóng bằng cha, thêm nổi sầu Mưa rơi tí tách ở bên hiên Khóc đời chinh phụ lắm ưu phiền Thân xác mỏi mòn vì nổi nhớ Chung thủy sắc son vẫn giử nguyên Khúc hát khải hoàn mừng thắng trận Dân làng lủ lượt đón đoàn quân Đứng ở đầu làng chờ đợi mãi Mới hay vì nước đã vong thân "túy ngọa sa trường quân mạc vấn" " cổ lai chinh chiến kỷ luân hồi?" Con kính chúc Giấc mơ thành sự thật Đời mẹ tôi sẻ không còn vất vả Bên đàn con với năm tháng tuổi già Quê hương con thoát cảnh thương đau Lời ru mẹ vẫn mãi mãi ngọt ngào ...... |
Tôi yêu
Tôi yêu tiếng nước tôi Từ khi mới ra đời Qua lời ru của mẹ Trong giấc ngủ đầu nôi Tiếng Việt trong lời thơ Như dòng suối dịu hiền Đưa tôi vào mộng đẹp Đi vào chốn thần tiên Tiếng Việt thân yêu ơi Ngọt ngào từ vành môi Qua lời yêu vừa ngỏ Nhịp con tim bồi hồi Tôi yêu tiếng quê hương Thắt chặt tình thân thương Những đứa con xa xứ Còn lưu lạc muốn phương Cám ơn mẹ Việt nam Gian khổ cũng không màng Luôn giử gìn Tiếng Việt Ánh thái dương chói chang Tôi hảnh diện là con Cũa nước Việt sắc son Quyết giử gìn nguồn gốc Tiếng nước tôi mãi còn Cảm từ bài "Tình Hoài Hương" cũa Nhạc sỉ Phạm Duy Lá thư không gởi buông hơi lạnh theo cơn gió Mẹ già mòn mỏi nhớ thương con Xa nhà khi gót còn son Bao năm lưu lạc trách con không về . Tôi muốn kể cuộc đời sầu uất Chuyện vượt biên, nước mắt tuôn trào Mấy ai hiểu được nổi đau Của người con gái vướng vào tai ương . Thuyền tự do trên đường vượt biển Ai ngờ đâu gặp chuyện hải hùng Hải tặc đập phá lung tung Tiếng kêu bi thảm "xin đừng hại tôi" . Người van lại trời cao có thấu Thánh ở đâu không cứu thân tôi Bọn chúng hảm hiếp tơi bời Vùi thân xuông biển vì đời nhớp nhơ . Nghiệp trần gian, nợ đời chưa hết Người chết rồi còn cứu làm chi Thân tôi giờ sống khác gì Tấm thân ô nhục cũng vì tự do . Con cũa mẹ trôi theo phận bạc Thân đào tơ sống kiếp nhạt nhòa Ngày xưa lòng mẹ xót xa Con đau yếu, mẹ lệ sa má đào . Thơ con viết tràn đầy nước mắt Muốn gởi đi sao vẩn chặt trong tay Mẹ ơi đừng đợi ngày mai Đứa con bất hạnh sẻ quay trở về Tình Tình! Là trang giấy trắng viết lên sầu mộng Với nổi lòng là bút viết thành thơ Giọt lệ buồn là mực in trên giấy Đoạn tình sầu phủ kín cả trời mơ Tình! Là vết thương sầu nhức nhói trong tim Với nổi đau mà ta mãi đi tìm Để đêm về một mình ta thao thức Hỏi sau ai hành hạ mảnh thân mềm Tình! Là trái sầu ươm mộng ở đầu môi Khi trao nhau mật ngọt khắp lòng tôi Nếu một mai trái sầu tình tan vở Giọt đắng tình yêu đầy trái tim rồi Tình! Là cơn gió ru nhẹ trong giấc mơ Hai mãnh hồn bay bổng giữa trời thơ Đến khi gió cuốn mạnh thành cơn bảo Ta chỉ mình ta cùng nổi bơ vơ |
Tôi khóc
Tôi khóc vì thương đưa em tôi Mới tuổi mười lăm chịu thiệt thòi Thương mẹ già nua, thân đói rách Ðành lấy Ðài loan, một kiếp thôi Tôi khóc vì thương chị cùng quê Xứ nghèo mang nổi nhục ê chề Ðem bán xác thân mà đánh đổi Miếng cơm manh áo gởi đem về Tôi khóc vì thương các trẻ thơ Sớm tối lang thang ở buị bờ Chân chai gót nhỏ mời vé số Thương cuộc đời em lắm bơ vơ Ðau lòng nghỉ đến đời anh tôi Xích lô anh đạp khắp mọi nơi Hai chử tương lai chìm bóng tối Sống với đau thương kiếp tôi đòi Tôi khóc vì thương thân mẹ gìa Mắt mẹ mù lòa khóc thương cha Sông kiếp tù lao vì nghiệp cả Gìn giử quê hương non nước ta Tôi khóc ...... Mối tình đầu Mối tình đầu đẹp tựa như thơ Thương thương nhớ nhớ thả hồn mơ Trăng vàng e ấp trên cành liểu Gởi mây lời nhắn gió vẫn chờ Nhớ ai gió len làn tóc rối Ngón tay chải tóc dạ bồi hồi Nắng nhẹ hôn lên đôi môi thắm Hởi thở nồng nàng rót vào tim Vắng nhau đôi phút ngở thiên thu Sao nắng không lên xóa sương mù Hẹn ở nơi đây sao chưa đến Lá buồn xào xạc, gió vi vu Đôi bóng dìu nhau bên hàng liểu Đôi tim hòa nhịp khẻ tiếng yêu Thỏ thẻ lời thương qua khe đá Cát vàng in đậm dáng mỷ miều Giai nhân tuyệt sắc trong mờ ảo Tình đâu nguyện vẹn âu yếm trao Mãnh thân quyện lấy màu nhung nhớ Hoa tình nở mãi ngàn năm sau Vu vơ Hai đứa ở hai phương trời vô định Em cứ ngở mối tình se chặt nhau Cứ mổi đêm, ngắm vủ trụ muôn màu Tình nào anh dành cho em tha thiết Mối tình đầu ngở yêu nhau bất diệc Em miệt mài trao chuốc mối duyên hồng Đêm thẩn thờ tựa cửa đứng chờ trông Hứng sao yêu, ướp vào lòng em mãi Sao yêu anh với tình yêu vụng dại? Mộng đầu đời em đâu ngại cách ngăn Dù con tim theo nhip đập bâng khuâng Em thêu dệt, nâng niu tình tươi đẹp ....... Đông lại về Đông về chưa sao tình tôi giá buốc Trong đêm khuya tìm ngọn đuốc sưởi lòng Đuốc vô tình làm tan vở hoài mong Mặc cơn lạnh theo gió đông phảng phất Còn đâu đây một tình yêu chân thật Trong vô thường còn chất chứa mộng yêu Ta giang tay cố hứng mộng thật nhiều Ôi chua xót, giọt yêu xuyên qua khẻ Tim thổn thức trong gối chăn lặng lẻ Trong không gian nghe tiếng giọt sầu rơi Giửa đêm đông sầu tuôn chảy muôn nơi Đọng từng ngăn, tim tôi thêm băng gía Chợt thức giấc, mình như người xa lạ Gối chăn xưa, ta hờ hửng lạnh lùng Từng kỉ niệm trong trí nhớ mông lung Tuyết đả rơi báo đông về ngoài ngỏ Độc hành Hành trang vỏn vẹn kiếp phong sương Đôi chân mài miệt khắp muôn phương Lòng vần chứa chang bầu nhiệt quyết Mang trắng đôi tay khắp nẻo đường Từng bước độc hành qua tháng năm Công danh, lợi lộc, lẩn thù căm Rượt đuổi bóng đời không mệt mỏi Quên đi cuộc sống quá thăng trầm Yêu đương duyên kiếp nợ ba sinh Đả bảo con tim chẳng lụy tình Ngờ đâu sóng gió xô tim ngã Bảy nổi lênh đênh vẫn một mình Tuổi đời chồng chất nổi thương đau Bạc trắng mái đầu hỏi cớ sao? Trắng tay hoàn lại bằng tay trắng Lử thứ độc hành lắm gian lao !!!! |
Long An Long An tên gọi thân thương Quê hương em đó vấn vương cỏi lòng Đêm nằm trăn trở hoài mong Bao giờ trở lại ruộng đồng năm xưa Nhớ về những tháng mùa mưa Đàn trâu tắm mát say sưa dầm mình Còn đàn trẻ nhỏ lội sình Bước đi nhẹ nhẹ em rình bắt cua Giở từng trang sử ngày xưa Anh hùng Trương Định mây mưa đất Gò (công) Có thêm một ông cụ đồ Ông Nguyễn Đình Chiểu, không thờ ngoại bang Mời anh rượu đế long an Đức hòa, Đức huệ có hàng khóm xanh Chợ Đào có biết không anh Nàng hương tha thiết biệt danh lúa nhà (Gạo Nàng Hương Chợ đào) Đông lại về qua phố vắng Phố vắng hôm nào đả chớm đông Tuyết rơi phủ trắng nụ hoa hồng Đông về vội vả mang hơi lạnh Một nụ hoa xinh đả héo lòng . Lá vàng đưa tiển dấu chân êm Phố vắng không tên lạnh mổi đêm Chờ anh chờ mãi mùa thu chết Tuyết trắng lại rơi phủ môi mềm . Vắng anh, phố vắng, lòng em vắng Tay gầy ôm lấy nổi mênh mang Kỷ niệm ngày xưa theo lá úa Phố vắng mình em, mộng lở làng Tâm sư Thương áo chị phai nắng úa trinh nguyên Còn áo em cũng nhuộm lắm ưu phiền Chị và em, hai phương trời nghiệt ngã Biết trách ai se lầm mối tơ duyên Chị thì thầm như con sóng ngoài khơi Em hóa thân làm bọt biển chơi vơi Khi gió mạnh, sóng kêu gào đau đớn Bọt biển buồn, theo sóng vở muôn nơi Nét bút nghiêng ôm lấy bàn tay chị Mực khóc nhòa làm đậm nét tình si Nét bút em hòa chung dòng nước mắt Mình cùng nhau kết thúc chuyện lâm ly Chị về đó mang tình sầu dỉ vãng Em về đầy mang một kiếp đa mang Hai chị em tìm khung trời hoang đản Để cùng nhau mang duyên kiếp bẻ bàng Anh từng nói Anh từng nói em như chiếc đèn lồng Mang hơi ấm trong những đêm buốc gía Chiếc đèn lồng giữa muôn vì sao tỏa Vần tuyệt vời soi sáng trái tim côi Anh từng nói em như giọt sương rơi Thấm đâu môi, anh rả rời thân xác Sương lóng lánh dưới hừng đông nắng nhạt Anh đưa tay đón từng hạt vào lòng Anh từng nói em là bức tranh sống động Đi bên em giữa dòng đời ngây ngất Trao cho em một tình yêu chân thật Tranh tình yêu rất duyên dáng ngọc ngà Anh từng nói em là một cành hoa Anh nâng niu thiết tha cho nhụy thắm Tình đôi ta sẻ càng thêm sâu đậm Trong dư âm tỏa hương sắc tình yêu Bố dạy Lời bố dạy con ráng nghe từng chử Viết mấy bài đọc thử chẳng được hay Thơ văn con, từ ngử chán lắm thay Không dám ôm hoài bảo làm thi sỉ Cũng nghe bố, lời văn đọc rất kỷ Sai một ly, đi một dặm khác nào Sợ lở lời đem thù nghịch cho nhau Lời thơ con thành lưỡi đao tàn ác Thơ cũa con rất đơn sơ mộc mạc Có lắm khi nhạt như nước ốc bu Như gió khô thổi vào chốn hoang vu Như mây mù che khuất vầng thái dương Thôi bố nhé, nếu còn có tiếc thương Chỉ cho con từng đường thơ nét bút Để cho con có lời thơ thiết thực Một Hoài Hương nét mực như Đỗ Nguyên Tình mơ Tình lãng du theo gió mãi phương xa Ta chỉ riêng ta với một góc trời Lượn trong mây bao giờ tình mệt mỏi Ta đợi chờ dù ở cuối chân mây Nhớ những chiều hương gió thoảng bay bay Ánh nắng vàng trải dài bờ cát trắng Soi bàn chân cô lẻ bước lang thang Và bất chợt biết mình đang mộng ảo Ta ước muốn làm sóng biển rì rào Muốn gởi gió trao tình lời ân ái Tình và ta sẻ mãi mãi không phai Ru tình ngũ, như ngày mai không đến Ta cùng tình lướt qua thác gập ghềnh Dù chông gai mình bên nhau say đắm Mang bóng tình trong tim ta sâu đậm Chôn cô đơn trong hố thẩm cuộc đời Bàn tay em Anh ao ước nâng niu đôi tay nhỏ Mười búp măng như hoa cỏ trên đồng Đôi bàn tay mà em vẫn hoài mong Xoa dịu vết thương lòng cũa nhân loại Anh gặp em giữa biển người điên dại Chém giết nhau, máu chảy, nát da Với đôi tay, lòng bác ái, vị tha Em nhẹ nhàng, thướt tha từng vết máu Bàn tay em xoa bớt từng nổi đau Các cụ già ưu sầu trong dưỡng lảo Tay mềm mại lau khô từng giọt lệ Cụ quên đi một cuộc sống bên lề Thương cho ai não nề với cuộc sống Mất người thân, mất luôn cả ước mong Em dịu ngọt, nối vòng tay thân ái Ôm nổi đau và cho họ tương lai Này em nhé, đôi bàn tay thần diệu Sao em không băng bó trái tim yêu Cũa một người..... hằng đêm... nhiều ảo mộng Đôi tay em mang hơi ấm tình nồng Hoa tuyết Hoa tuyết rơi đầy ở trước sân Chờ anh ngoài ngỏ dạ bâng khuâng Nhìn tuyết phủ đầy đời trống vắng Con tim thất nhịp đả bao lần . Ôn từng kỷ niệm mùa đông qua Tay ấm đôi tay, mộng thiết tha Dù cho bảo tố, trời băng giá Dìu bước cùng nhau, ta với ta . Em sợ lời anh như tuyết rơi Anh nói cùng đi suốt quãng đời Đôi môi ươm mộng in trên tuyết Hoa tình, hoa tuyết phủ ngập trời . Hoa tình chỉ nở một lần thôi Mình em trở lại kiếp đơn côi Hoa tuyết phất phơ đầy kỷ niệm Một cánh hoa tàn đón tuyết rơi Xuân Xa Xứ Trước thềm năm mới đón xuân sang Đả mấy xuân qua vần ngở ngàng Dõi mắt xa xăm về cố quốc Lời thương gởi gió với mây ngàn . Cánh én ngày xưa còn lượn bay Báo hiệu xuân sang đến chốn này Chim xa lìa tổ còn thương nhớ Quặn lòng lữ thứ có ai hay . Nghiệt ngã đôi chân bao tháng ngày Chén rượu ly hương uống thật say Mơ về quê mẹ mùa xuân đến Mai vàng hé nhụy nâng trong tay QUê mẹ dấu yêu Lòng bồi hồi hướng về phía trời nam Nơi quê mẹ vẫy tay chào năm củ Quên tất cả nhọc nhằn trong quá khứ Mong đàn con đoàn tụ đón xuân sang . Mừng năm mới sao lòng mẹ ngỗn ngang Nhớ thương con ở phương xa vạn dặm Trời se lạnh áo con có đủ ấm? Tết quê nhà, ngậm ngùi đón xuân không? . Nơi tha phương, giọt lệ nghẹn lưng tròng Xuân viễn xứ, sao lòng con trống vắng Con ước muốn một cành mai sắc thắm Cùng quê hương đón năm mới hân hoan . Mẹ quê ơi! lòng con vẫn mênh mang Xuân nào đó trở về làng thăm mẹ Hương mùa xuân thoảng theo con gió nhẹ Tình quê xưa, con ôm nhẹ vào lòng Ngày đầu tiên Ngày đầu tiên Con đi học Chợt bật khóc Lòng bâng khuâng Tay mẹ nâng Mắt ngấn lệ Giọng khe khẻ Con mẹ ngoan Gói hành trang Mang vào đời Mẹ mong đợi Trôi tháng năm Thân như tằm Thầm kéo sợi Kén tơ tươi . Ngày đầu tiên Mắt mẹ hiền Nghiêng lệ đổ Mặt hớn hở Con thơ tôi Vượt ngàn khơi Chân trời rộng Với hoài vọng Con đạt thành Trong mãnh bằng Mẹ hằng ước..... . Ngày đầu tiên Con nên duyên Mẹ tiễn bước Tay mẹ vuốt Tóc mượt mà Con thướt tha Trong tà áo Mẹ thầm bão Trao cho con Tuổi vàng son Con hãy nhớ Đừng bở ngở ở tương lai..... . Con nhớ hoài "Ngày đầu tiên Sắc áo em tôi Nắng phủ hơi sương đón bình minh Gió lay cành lá đượm hương tình Ong bướm vờn quanh hoa nhụy thắm Đồi non mây lượn cãnh thêm xinh . Chiếc áo em tôi đẹp mặn mà Áo mang nắng nhạt thật thiết tha Tà áo phất phơ theo cánh gió Gót son lướt nhẹ dưới trăng ngà . Chiếc áo vu quy, em ngẫn ngơ Trả lại cho đời áo tuổi thơ Cùng ai sánh bước khung trời mới Tương lai hạnh phúc rộng tay chờ . Áo choàng lên mộng đứa em tôi Ôi đẹp làm sao bên cạnh người Cầm sắc tương đồng đệm tấu khúc Phụng Long hòa hiệp thật nên đôi . Chúc cho sắc áo cũa em tôi Mãi mãi trăm năm vẫn sáng ngời Tô điểm áo em bằng hạnh phúc Ba vạn sáu ngàn ngày đẹp tươi |
vô trang thơ Hoài Hương làm tui nhớ lại cái chị lấy nich Hoài Hương ở trong Vina forums củ hồi đó hay ghé :( where are you sis ?
xin hỏi có phải là người đó không vậy ????? :D |
Múi giờ GMT. Hiện tại là 10:11 AM. |
Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.