![]() |
Ba mươi tháng tư
![]() 30 tháng 4 Gió buốt từng cơn thấu chân mây Hăt hiu hiu hăt mảnh trăng gầy Sao đà khuất bóng, sương trĩu hạt Hờ hững thoi đưa tháng cùng ngày Ba mươi lăm năm những phong ba Người thì lưu vong, kẻ mất nhà Oan khiên vất vưởng nơi biển cả Vận nước, kiếp người ... rồi cũng qua ! TiCa 4.30.10 |
Thương Đau
Chiến cuộc điêu tàn như gió mây
Từng đêm khắc khoải héo hon gầy Canh trường đỏ mắt, nhìn quanh quẩn Cũng thế, thương đau đến mỗi ngày. xxx Ôi đời! khốn nỗi lắm phong ba Viễn xứ chưa nguôi cảnh mất nhà Bể ái vô tâm loài ác quỉ Cam đành tủi phận, đợi thời qua. CT |
Cám cảnh
* Chiều tím hoàng hôn bóng ác tà Ngàn cây nội cỏ điểm muôn hoa Lơ thơ tơ liễu mây vài áng Lấm tấm sương sa đọng mấy nhà Nhớ nước đau lòng người ái quốc Thương nhà thắt ruột kẻ vong gia Tạm cư thân gởi nơi quê lạ Cám cảnh sinh tình chỉ có ta ?! :hi: nhị vị sư huynh! |
ván cờ thua !!
* bầu nữa cạn này ... áo não thưa ? chinh nhân nửa kiếp có chăng vừa ? mềm môi vẫn nhớ lời tuyên hứa vang dậy quân trường một sáng xưa binh nghiệp đời trai dũng khí thừa Khe Sanh Đồng Tháp kích đêm mưa Hạ Lào lửa đạn lần rơi ngựa ngẫm chí căm hờn đã khác chưa ? say tỉnh ngất cười : '' cờ ván thua !" thì thôi đành ngắm những trò đùa ? nhưng lòng đau lắm cơn binh lửa có trả ... làng quê với bóng dừa ...? VS |
Trích:
Có trả tôi về ?? Có trả... Làng quê với bóng dừa ? Một thời xa lắc của ngày xưa Đời pha sương tuyết - hờn che phủ... Khắc khoải thiên thu cũng hóa thừa. Năm đi_tháng lại, đời trôi mất Nỗi nhớ chênh chao cũng rụng rồi Mây kia bay mãi về đâu đó Có đến chân trời, cũng thế thôi. Có trả tôi về một thuở xưa ? Mưa chiều xao xuyến, hạt lưa thưa Dừa nghiêng nghiêng bóng Dừa nghiêng bóng Tiếng mẹ ru buồn - nhịp võng đưa. Có trả quê nhà Có trả không ? Một thời binh lửa chẳng hoài mong Làng quê im ắng, hằn trong trí ... Có lẽ sông kia - nước ngược dòng ? 29-06-2011 |
Trích:
![]() Có trả tôi về... Có trả quê nhà Có trả không ? Có trả tôi về với bến sông Dòng sông thơ ấu nhiều lưu luyến Mỗi lúc đêm buông thấy chạnh lòng. Vẫn nhớ nhung hoài bóng nắng soi Ai cười cho thắm má, tươi môi Thướt tha cánh áo màu sim tím Thấp thoáng bên hiên...để...chỉ rồi... Rồi...ra một khắc - sầu muôn thuở Ngày cuối thôi mà - cuối tháng tư Mưa rơi ướt lá - mưa buồn quá Một bước ly hương - mãi giả từ... TiCa 06-29-2011 Rất cám ơn caotrung - vuson và Tú_Yên đã ghé đề thơ. |
Tím...
![]() Có trả Anh về ... Có trả Anh về với bến sông Quê nhà em vẫn đợi vẫn mong Lục bình tim tím theo dòng chảy Tim tím chiều rơi, tím ngập lòng … Có trả Anh về thuở vui tươi Bên hiên nắng rụng, tiếng em cười Anh đi bỏ lại vườn hoang lạnh Áo tím em buồn … tím mãi thôi… XH |
Trả Lại Bến Sông
Trả lại tôi về, với Biển Đông
Quê cha đất tổ...mãi cầu mong Dầu cho nắng gió... đổi màu bạc Cũng để nhà ta được bến sông. Trăng tàn mãi chiếu, ánh vàng mơ Một thuở dân ca đượm ý thơ Thoáng đã tàn canh...trời vẫn tối Bình minh ẩn hiện, khách mong chờ. Dòng sông Tổ Quốc đẹp như mơ Bến cũ Quê Ta, Nước hững hờ Bão tố đong đưa, nhà sắp đổ Nương nhờ Sóng Gió chỉ là thơ. 6-29-11 Cám ơn Tica cho nhìn lại hình ảnh "đau thướng" để tận hưởng thương đau. |
Trích:
Chỉ còn ở lại... Năm tháng bay vèo theo giấc mơ Chỉ còn ở lại mấy vần thơ Cho quên đi hết - quên đi hết Nỗi nhớ xa xăm - một ván cờ...(?) Ào ào gió bão giũ làng quê Cái lạnh tràn về - lạnh tái tê Đã ở đâu rồi manh áo ấm ? Bếp lửa chênh chao đến não nề. Có phải chăng là...mưa sắt se ? Tháng tư về muộn - nắng vàng hoe Đong đưa chiều tím - thơ như gọi... Trăng hỡi ! Trăng ơi ! Chớ nhạt - nhòe. Cuối cùng quanh quẩn chỉ là thơ Và đời trôi...trôi cả giấc mơ Mong ước điều chi mà khao khát Đợi đến thiên thu...lạc bến bờ ? ... Thế gian như lắm hững hờ ? Gió bay...bay mãi...không chờ đợi mây ! 06-07-2011 |
Trích:
Về thôi nhé Anh ! Một bước ly hương - mãi giả từ Nỗi niềm sâu nặng chỉ hình như... Hình như là gió...là mây núi Tít tắp chân trời mãi thế ư ? Cứ dặn lòng quên Sao vẫn nhớ ?! Trời tháng tư buồn - mưa mãi rơi Quê xa khuất lấp nơi nào đấy Xâu xé tim anh - một góc đời... Lặng lẽ thời gian...trôi lặng lẽ Kiếp người xa xứ chỉ là không Gót chân lữ thứ nhiều trăn trở Lê mãi đường xa - nặng trĩu lòng. Hãy về, anh nhé...làng quê cũ Êm ái bao mùa sóng lúa đưa Trăng treo...cành trúc reo xào xạc Soi bóng dừa nghiêng - những bóng dừa. Quê nhà mãi đợi - đợi chờ anh Giàn trầu xanh mướt - mướt màu xanh Về thôi anh nhé ! Về thôi nhé... Một góc quê hương - mãi sẵn dành... 08-07-2011 |
Nỗi Lòng Viễn Xứ
Trích:
Ngậm ngùi sự thế...phải đâu thơ Chìm sâu ký ức cung đường oán Lỡ vận sa chân bởi ván cờ... Sương mù phủ kín cả làng quê Bão tố phong ba cản lối về Cám cảnh chạnh lòng người ở lại Hoàng hôn choáng cả ánh trời mê. Mưa lòng da diết mối tình quê Buổi ấy, tháng tư đến não nề Nghiêng ngữa nhân tình từ dạo đó Lời nguyền son săt...dưới trăng thề. Dòng đời như thể giọt mưa tuôn Tiếp nối triền miên với kịch trường Khéo dụng cơ đồ, trang sử mới Nghìn năm ước vọng...lẽ cương thường. Thâu đêm say, tĩnh cầu trời Cầu cho đất mẹ, cho đời yên vui. Caotrung |
Trích:
![]() Thì thôi...cứ ước...cứ chờ... Vẫn biết như là...trang sử mới Vì quê muôn thuở mãi là quê Sông xa thao thức đôi dòng chảy Lạc bước chênh chao một lối về. Đêm say...Ta ước đời thanh tịnh Cho tấc lòng riêng khỏi nhọc nhằn Trái tim chai đá như bừng sống Có được quay về thuở ấy chăng ? Ngàn năm xin cứ là mây núi Bay mãi muôn phương chẳng thể dừng Như làn gió thoảng nơi hoang vắng Lạc nẽo phong trần - bao bước chân. Trần gian trãi quá nhiều mưa_nắng Sông kiếp tha hương phủ bụi mờ Cũng muốn quay về năm tháng cũ Gom góp cho mình những nét thơ. Biết rằng..mơ vẫn là mơ Thì thôi...cứ ước...cứ chờ - được chăng ? TiCa (07.10.2011) |
Lạc Hồng
* Ta sẽ đi luôn luôn nhìn phía trước Ải Nam Quang ta tiến bước diệt thù Sử Việt Nam ghi mãi đến ngàn thu Hận vong quốc căm thù ta nhớ mãi Bạch Đằng xưa xác thù còn chôn đáy Lý Lê Trần vạn đại vẫn còn ghi Da ngựa bọc thây có ghi đâu ái ngại Nơi sa trường quan tái diệt xâm lăng Cha ông ta từng đánh dẹp ngoại xăm Đàn con cháu ngàn năm noi chí cả Miếng đỉnh chung tham tàn loài chó má Đem quê hương dâng cả bọn Tàu Phù Dân tộc ơi! căm giận đến ngàn thu Cùng đứng dậy diệt thù đem dân chủ Việt Nam ơi bốn ngàn năm vẫn đủ Giống Lạc Hồng làm chủ nước Nam ta Fall '' Nam Quốc sơn hà Nam đế cư '' ''Tuyệt nhiên định phận tại thiên thư '' '' Sơn hà nghịch lổ lai xăm phạm '' '' Nhử đẳng hành khang thủ bại hư '' VS |
![]() Với tôi, Bà là một phần Việt Nam Bà nó à, bao thập kỷ đã trôi qua Vợ chồng mình xa quê hương bà nhỉ Bao nhiêu năm tôi với bà là tri kỷ Chất Việt Nam vẫn đậm đà trong mỗi câu nói, bước đi. Thời khó khăn, bà chắt góp chi ly Chăm chút cho các con từ manh quần tấm áo Dành dụm từng đồng sửa mái nhà mùa mưa bão Vậy mà vẫn hào phóng cho tôi cút rượu bữa cơm chiều Bốn mươi năm nghĩa vợ chồng, tôi chăm sóc bà được bao nhiêu Chỉ thấy bà dành cho tôi cả cuộc đời không tính toán Vợ chồng mình già rồi, bà đừng xa tôi, để chim lẻ bạn Tôi xa quê hương mình, chỉ còn bà để gần đấy...bà ơi! Phạm Cầu (XH tình cờ đọc được bài thơ , có cảm xúc và họa lại Thấy hợp với chủ đề nên xin TiCa cho gửi vào đây nhá ! ) Quê Hương Quê Hương ! Hai tiếng thiêng liêng đau đáu lòng viễn xứ Bao thập kỷ qua rồi , xa biền biệt ông ơi ! Những đêm lặng thầm nước mắt tuôn rơi Nhưng cố dấu ,để ông yên lòng nơi đất khách . Nhớ bến sông quê , bờ tre , con lạch Nhớ bông bí vàng , câu dạ cổ hoài lang Nhớ những trưa hè cùng bè bạn lang thang Nhớ thuở ngây thơ , ngày còn đi học . Năm tháng trôi qua bạc phơ màu tóc Nhưng nỗi nhớ quê nhà vẫn không thể nhạt phai Dẫu đi qua những tháng rộng năm dài Tôi với ông vẫn cùng hiểu nhau biết mấy Ông nó ạ ! Cuộc đời như dòng chảy Bao thác ghềnh , bao khúc khuỷu quanh co Tôi với ông - nào tính toán so đo Những nhục vinh trong đời mình cùng nhau san sẻ . Một bước lìa xa quê Cha ,đất Mẹ Chỉ còn nghĩa vợ, tình chồng mặn nồng qua tiếng gọi Mình ơi ! Ta sẽ nắm tay nhau đi đến hết cuộc đời Dẫu gian khổ , chông gai vẫn không hề nao núng . Tôi biết ông buồn khi bao mùa lá rụng Vẫn chưa một lần về thăm lại quê xưa Trải qua bao mùa mưa nắng ,nắng mưa Chất Việt Nam chẳng phai nhòa trong dáng đi , giọng nói Mỗi hoàng hôn vẫn nhìn về phương xa vời vợi Như trông thấy khói lam chiều - nơi ấy Việt Nam . Xuân Hương |
lưu vong
* năm 7 tuổi xác mẹ già nằm đó cha lằn tên mũi đạn khoác chinh y ngày ly biệt không vết hài in dấu con mồ côi tuổi thơ ấu còn không tôi về với mảnh tình không bán tuổi thơ thay trăm ngọn lửa thù bán cuộc đời vượt trùng khơi sóng vỗ đất nước ta ơi !! đến khi nào dân ta hết khổ ?? nhắn giùm tôi thương nhớ gởi quê hương nhắn cùng anh chết tử nơi sa trường nhắn mẹ già lệ rơi trong đêm tối nhắn em tôi tuổi xuân quá bạo tàn đến bao giờ quê hương mình chợt nắng !!! VS |
Trích:
![]() Tiếng vọng tình Quê Việt Nam ơi ! Bốn ngàn năm vẫn đủ Giống Lạc Hồng làm chủ nước Nam ta ... Dẫu đi xa, vẫn mãi nhớ quê nhà Nơi thôn xóm có luỹ tre ngà lã lướt Nơi có đàn em nhỏ đùa vui với sân trường thuở trước Cho Ta luôn vọng hoài thời vơ vẩn như mây. Dẫu đi xa Mà dạ lại cứ dâng đầy Nỗi nhớ quắt quay, cho hồn nhọc nhằn như thể ... Việt Nam ơi ! Bốn nghìn năm luôn thế Hồn nước_tình nhà - lời để...tại Thiên thư Thời gian trôi...và thế sự...thực_hư Dẫu xa xót...cũng chỉ là ...mất_được ?! Quê hương đấy, có đồng lúa xanh óng mượt Sóng lá rì rào như nhịp thở miên man Ruộng làng quê, cánh đồng chín rực vàng Là mảnh đất hiền ngoan...với tình Cha_nghĩa Mẹ. Một thuở xưa xa - một thời son trẻ Biết mấy êm đềm là những tiếng ầu ơ Đêm dịu huyền nên ngọt lịm cả vần thơ Gom nhớ_gom thương... Ta trãi lòng chờ đợi... Một góc quê hương Có đôi bờ tre mới Cây nẩy mầm xanh cho măng lại đâm chồi. Tiếng vọng tình quê - ngọt ngất cả bờ môi Ta đợi mãi đấy thôi Người ơi ! Về nhé ! TiCa 07.16.2011 |
sầu vong quốc
* Gẫm con tạo lá lay lay lá Nhìn nước non gan dạ xót xa Nỗi niềm riêng , với nỗi nhà Nghe con quốc gọi ... quốc qua đau lòng Thuyền một chiếc long đong xứ lạ Nhớ bến xưa ... nhớ quá đi thôi Nỗi sầu nghiêng trúc chẳng vơi Nghe trong mạch sống vọng lời từ ly Vỗ bầu rượu bi bi , thiết thiết Ôm huyền cầm chẳng biết dạo chi Sương mờ thấm ướt bên mi Ngắm trăng ngã bóng thầm thì ... cố hương ... VS |
Trả Lại Quê Hương Tổ Quốc
Con rạch nhỏ ngoằn ngoài uốn khúc
Túp liều tranh tá túc ven bờ Bên dòng nước biếc lững lờ Quê tôi đất mẹ tiếng hò đêm trăng. Bao nỗi thăng trầm của thời thế Sơn hà tan tác lệ hờn tuôn Muôn dân đói khổ từng cơn Bạo quyền thống trị giang sơn suy đồi. Tiếng thở dài gióng nòi điêu đứng Họa ngoại xâm thao túng Biển Đông Con dân Đất Việt úa lòng Độc tài Đảng trị quên dòng Lạc Long, Buôn Dân bán Nước thông đồng giặc Xa cách lòng dân lạc lối về Trăng tàn soi bóng đồng quê Thả hồn theo gió mà nghe não lòng. Niềm kiêu hảnh Tiên Rồng dân tộc...? Ách ngoại xâm Bắc Thuộc nghìn năm...? Hôm nay vận nước đen ngầm Tương lai Xã Tắc mất dần núi sông. Hãy trả lại Giang Sơn Tổ Quốc Lũ tham tàn nô bộc Bắc Phương Để cho xứ sở hùng cường Quê cha đất Tổ con đường cái quang. Caotrung |
Xin lỗi, tôi bị sơ sót khi đánh chữ "ngoằn ngoèo" ở câu đầu của bài thơ.
Caotrung |
***
Hồ Gươm còn đó nắng còn trong ?! Hoàn Kiếm vua Lê sử ngược dòng Lịch sử bốn ngàn vinh tộc Việt Bây giờ vong bản khiến đau không ? VS |
Trích:
![]() Hồn nước_Tình quê Ngọt ngất bờ môi - tình quê_hồn nước Bốn nghìn năm thuở trước vẫn còn nguyên Bến xa xưa luôn mãi ngóng đợi thuyền Con nước chảy...lớn_ròng - là thiên định. Mây và gió cứ muôn đời bịn rịn Lửng lưng trời theo bóng nắng dần trôi Ba mươi nầy, ba mươi nữa - thế thôi ! Khi gối mỏi lại chạnh lòng hướng quốc. Đời là vậy...luôn chông chênh, tất bật Ngày qua ngày cho tóc bạc màu mây Măng đâm chồi và tre lại xanh cây Tâm có thể mệt nhoài - chân vẫn bước Quê hương mãi ngọt lành như thuở trước Dù đi xa...mất_được - vẫn là Quê Đêm trăng nghiêng...vi vu gió vọng về Tiếng Quốc gọi...não nề...mà tha thiết. Hồn non nước...trong lành và bất diệt Về đi thôi ! Đừng khắc khoải u hoài Mây vẫn trắng Trời thì xanh... Xanh lắm ! Tình quê mình nồng đượm - những mê say. 25-07-2011 |
Quê mẹ
* Quê Mẹ thương yêu nghĩa đậm đà Hương xưa bát ngát quyện hồn ta Việt Kiều Hải Ngoại nương trời đất Nam Quốc Rồng Tiên nhớ nước nhà Non vẫn nung cao lòng nhiệt huyết Sông còn nhớ mãi bản hùng ca Gấm hoa chờ đón trang hào kiệt Vóc dạc lưu danh sử sách mà VS |
Trích:
Suy đi nghĩ lại nhớ tiền nhiều hơn |
Tháng Tư Tách Bến
Tháng Tư Tách Bến Xin mượn 2 câu thơ của bạn Kiss''Xa quê hương nhớ mẹ hiền Suy đi nghĩ lại thương tiền nhiều hơn" Xin người thấu hiểu nguồn cơn Thứ nào...? tiền bạc trên hơn mẹ hiền....? Nhìn trước ngó sau...biết liền Những ngày đen tối oan khiêng...tội đồ... Sông kia nước cạn Hồ khô Nhà tan...của mất...vướng vô bần cùng Bao người đói khổ...rối tung... Tìm đường giải thoát...tình chung dặn lòng Liều mình cứu mẹ...sang sông Tháng tư tách bến... một dòng lịch đen Quê hương Quốc nạn cuồng điên Đương quyền vô đạo gây nên sự tình... Ct::tanghoa: |
Trích:
Dù biết là "không phù hợp với tiêu đề" do chủ topic thơ - TiCa đưa ra, TY vẫn mạn phép trải chút nỗi lòng - có thể là hoang mang - có thể là hụt hẫng (?? !!) trước 2 câu lục bát của Kiss !! Dẫu sao thì cũng chỉ là một chút tâm tình. Rất mong được sẻ chia, gửi gắm... - Tháng bảy - Vu Lan lại về - Mùa Báo Hiếu lại rộn ràng trong lòng của mỗi con người. Dù cho đi đâu về đâu, trong trái tim mình vẫn là nỗi nhớ - nỗi nhớ miên man về tình Cha_nghĩa Mẹ - nỗi nhớ vô bờ về công ơn dưỡng dục sinh thành. Thật hạnh phúc thay cho những ai còn Mẹ. Và chẳng sung sướng nào bằng khi bên cạnh mình vẫn còn có một người Cha. Công Cha như núi Thái Sơn Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra Một lòng thờ Mẹ kính Cha Cho tròn chữ HIẾU mới là đạo Con Xin mãi mãi nâng niu và trân quí mối tình thiêng liêng cao cả nhất trên cõi đời nầy - đó chính là...(Ca dao) Ơn nghĩa sinh thành Tiền tài_vật chất - phù du Công Cha_ơn Mẹ - thiên thu nghĩa tình Nặng mang - mang suốt đời mình Thâm ân dưỡng dục sinh thành là đây Tiền là gió thoảng mây bay Khi vơi rồi lại khi đầy - thế thôi ! À ơi...ngọt lịm bờ môi Câu ca Mẹ hát ru hời ngày xưa Và Cha trải nắng_dầm mưa Cho ta cơm trắng_canh Cua ngọt lành Cho ta vóc vạc tinh anh Cho ta mắt sáng mi thanh - một đời Đừng nên phụ rãy - nhé người Ơn Cha_nghĩa Mẹ...đất_trời - kém xa Giữ cho tâm mãi chói lòa Thâm ân ghi tạc - để mà...thành Nhân. 03-08-2011 |
Trích:
Tình nước Trăng treo cành trúc, gió la đà Tình nước đong đầy tim óc ta Chân bước xa quê, lòng nhớ đất Vòng tay gần lại góc hiên nhà Con Rồng_Cháu Lạc tràn tâm huyết Nam Quốc Sơn Hà rộn tiếng ca Lưu mãi nghìn năm trang tuấn kiệt Danh thơm dòng giống Việt đây mà. TiCa (08.03.2011) |
Trích:
![]() Ta sẽ về thôi Năm tháng luân lưu - vòng tuế nguyệt Thắm thoát thời gian tựa gió trời Mây xa trôi mãi về đâu đó Có thấy mảnh hồn tôi đánh rơi ? Tháng tư rồi lại tháng tư qua Vẫn nhớ làng quê - nhớ góc nhà Nhớ người đang đợi bên song cửa Mắt dõi phương trời ... xa - rất xa. Ta sẽ về thôi - yêu dấu ơi ! Để dòng lệ ấm chẳng còn rơi Mảnh trăng non khuyết như đầy lại Ưu ái trao nhau một khoảng trời... TiCa (08.10.2011) |
Thu Tha Hương
* Sương Thu thấm lạnh kẻ tha hương Nấc nghẹn trào dâng nhớ mẹ thường Chờ con về ấm nồi khoai luộc Bếp lửa hồng lên chuyện gió sương Nơi gốc cây đa trước cổng trường Người em thơ đợi lệ sầu vương Anh đi ngày ấy Thu nay nữa Kể đã bao lần Thu nhớ thương Nhớ người yêu nhỏ buổi lên đường Nghẹn ngào mắt nhỏ nước sông Tương Giờ xa xa quá em yêu hỡi Tình thư anh đọc khóc từng chương VS |
Trích:
![]() Thu nhớ thương Đã mấy mùa Thu - đã mấy Thu ? Người xa... xa khuất giữa mây mù Sương giăng đầu núi - sương như khóc Se sắt...Trăng buồn - Trăng cũng lu. Trải bao năm tháng, lòng riêng vẫn... Nỗi niềm thương nhớ mãi đầy_vơi Thu xưa đi mất - Thu nầy nữa Lá hắt hiu sầu - nên lá rơi. Ta mãi chờ mong một giấc mơ Những ngày yên ả...dệt vần thơ Bóng mây lơ đãng - chiều lơ đãng Ấm đến chênh chao...một chữ chờ... Chờ nhau ai nhé - chờ nhau nhé ! Góc nhỏ an bình - Thu nhớ thương Quê hương đâu đó...chiều mây tím Giữ mãi trong Ta - giấc mộng thường. TiCa (08.12.2011) |
|
Thanks
Trích:
![]() :wahoo: Thơ ta nàng "... nhão cả người..." Cup nàng chã nhẽ... ối giời...chết ta ! TiCa 08.14.11 |
:chochut:
'' Huyền hư dáng ngọc kiêu sa '' Hồn hoang chợt thấy... đôi tòa vu sơn :D: |
Trích:
Trùi.... |
Trích:
"Huyền hư dáng ngọc..." chưa hề thấy qua !!! |
U Cảm Tình Hoa Tím
* Áo trắng cài duyên đóa pense' Hoa tươi tim tím lúc hẹn thề Mầu tình đôi lứa yêu thắm thiết Sắc của đợi chờ ... của say mê Ngờ đâu màu tím buồn ủ ê Tăng thương phủ tím khắp mọi bề Trong đêm người gục trên chiến trận Quyết giữ mầu cờ ... lẫn làng quê Bàng bạc một mầu tím lê thê Quan tài lạnh lẽo chở lối về '' Hoa tím thôi cài trên áo trắng '' Nay quàng tẩm liệm ... tím đường đê VS |
Trích:
![]() Màu hoa tím Một đóa Pensée - tím dịu dàng Giữa rừng hoang lạnh - sắc chiều loang Tím ơi ! Tím ngát - màu hoa tím Lữ khách lạc hồn - chân bước sang ? Khắc khoải mà chi ? Tím đẫm buồn Bên trời hiu hắt hạt sương buông Mây xa trôi mãi về phương ấy Nơi có ai chờ...lệ ướt tuôn ? Có phải rằng ta - cứ dặn lòng Sẽ về, cho hết những hoài mong Áo ai trắng quá - cài hoa tím Tím mộng mơ gì - tím biết không ? TiCa (08.22.2011) |
Trích:
Hoa tím bên đời Cũng vẫn màu hoa - tím nhớ thương Miên man, u tịch ở bên đường Cho khách phương nào xao xuyến quá Se sắt tim sầu - vọng cố hương. Vẫn biết trần gian - đời lắm nẻo Phong trần lạc bước - phải về đâu ? Hoa tím_chiều nghiêng...thêm thấm đẫm Khắc khoải, hiu buồn - nỗi bể dâu. Dẫu cách ngàn xa - dẫu cách xa Mãi thương - thương nhớ góc quê nhà Nhớ canh rau Đắng ngày xưa đó Nhớ dáng hao gầy - Mẹ của ta. Chắc sẽ về thôi ! Chắc sẽ về Bên dòng sông nhỏ của làng quê Ruộng xanh đang đợi mùa gieo mới Có dáng em thơ - xõa tóc thề. ... Hoa tím bên đời - tím nhớ thương Chân trời xa tắp mịt mờ sương Quê hương đang đợi - Người mong ngóng Lữ khách miên du...cuối nẻo đường... vhc08 (08.25.11) |
Khi Người Về
* Sân ga vắng hỏi ai có buồn Trong mưa chiều ngày tiễn lệ tuôn Bờ môi nhạt son lạnh giá Khăn trắng đùa như lớp mây buông Tầu đi trong mắt người yêu Nơi xa xôi... nhưng tôi vẫn nhớ Tà áo bên trời phượng nở Mắt vời vợi trông chờ ... tôi về Dệt nốt vần thơ còn dang dở Nay xa cách đã qua mấy mùa Khi tôi về đường vắng đêm mưa Sân ga chiều nao còn đó Đâu dáng người em gái năm xưa Trời Thu như tím lòng tôi VS |
Trích:
![]() Chốn bụi hồng... Cách xa... Xa cách đã bao mùa Đường về trơn trợt_ướt...đêm mưa Người đi khuất nẻo đời sương gió Có nhớ nhung gì...em gái xưa ? Thu tím ! Chiều thu...tím - chạnh lòng Biết bao là đợi với chờ mong Dáng em - tơ liễu soi bờ nước Níu gọi hồn ta...chốn bụi hồng. Thôi em ! Cũng đã là xa vắng Đêm lạnh cô phòng - lạnh gối chăn Tha phương - Ta vẫn...mình đơn lẻ Chỉ biết sầu vương với bóng Hằng. TiCa (09.06.11) |
![]() Là đấy - Quê Tôi ! Là Quê... ngập sóng lúa vàng Lao xao tiếng gọi người sang hội mùa Có còn mấy nhịp chày khua Điệu hò ơ - giọng hát đùa - thuở nao ? Là Quê... Khóm Trúc rì rào Đường xa...í ới...gọi nhau làm đồng Dừa nghiêng soi bóng bên dòng Xênh xang con sóng bềnh bồng - mãi thôi ! Là Quê... Có Lục Bình trôi Lênh đênh xuôi_ngược, xa xôi cả đời Ba mươi năm - một kiếp người Dường như có tiếng khóc_cười - vỡ đôi. ... Vẫn là... Là đấy - Quê Tôi. TiCa 10.6.11 |
Múi giờ GMT. Hiện tại là 08:33 PM. |
Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.