![]() |
Xin Tròn Dấu Yêu
Xin Tròn Dấu Yêu Ngọc Tiên Mỗi lần ngọn gió đông sang Đem từng nỗi nhớ khẽ khàng qua đây Mưa thôi đẫm lá khô gầy Nắng không vàng võ phủ ngày rong rêu Bất chợt vương vấn những chiều Khi tà dương lặn đón cô liêu vờn Thương yêu bỗng hóa dỗi hờn Rơi trên khóe mắt nghe cô đơn về Ừ thì mơ ước ngô nghê Vẫn còn đó những đam mê vẫn còn Hai miền chờ đợi mỏi mòn Chỉ là mộng cũng xin tròn dấu yêu! |
Nắng thưa
Trích:
![]() Nắng thưa Nàng là tiên nữ - không sai Ngọc ngà câu_chữ mấy ai sánh_bì Sẽ sàng, bay bỗng, mê ly Thành giai điệu mới thay vì lối xưa Thôi thì nói chuyện… mây mưa Đông về giá buốc, lưa thưa nắng gầy Thu buồn, gát lệ viễn Tây Trũng mưa xác lá khô gầy lao đao Họa hoằn vạc nắng hanh hao Chừng như Tre_Trúc thì thào nhỏ to Lỡ đò – lữ khách buồn xo Dòng sông trăn trở, câu hò bặt im ... Dấu xưa giờ đã khuất chìm Lững lờ trăng bạc, bóng chim mịt mờ TiCa 12.15.12 Chào mừng minhlatiennu đến với diễn đàn Vinagames.org |
Trích:
Chỉ Là... Ngọc Tiên Cám ơn đã nối vần thơ Chia nguồn cảm xúc thả vu vơ lòng! Chỉ là mơ ước viển vông Rồi khi đêm lạnh chất chồng nhớ thương Người thì tiếc thuở tình vương Còn tôi phận hẩm nếm tương tư sầu Đuổi hình bắt bóng mà đau Ngỡ ngàng hứng giọt mưa ngâu nửa chiều Chia hai lối rẽ quạnh hiu Giờ ôm kỷ niệm ấp iu cũng thừa Gió đông dường đến bốn mùa Lỡ làng hạnh phúc cũng vừa bay xa! Cám ơn anh TiCa ghé qua trang thơ Tiên, và cùng đồng cảm với bài họa hay, chúc vui! |
Theo gót huynh Tica chào mừng Ngọc Tiên đến với vườn thơ Vina ! Chúc Ngọc Tiên vui ! :hoa:
|
Là thơ
Trích:
Là thơ ![]() Ví mà .. Làn gió thoảng qua Ru vầng mây bạc ngân nga lững trời Ru người tựa hạt sương rơi Ru Ta câu_chữ xa vời vấn vương Ru tằm kéo sợi đêm trường Ru sao dẫu biết Sầm_Thương lạc loài Ru trăng, vơi bớt u hoài Ru con sóng cả nhọc nhoài phù du Ru đời, ru giấc thiên thu Ru thuyền viễn xứ mịt mù xa xăm ... Là thơ góp nhặt thăng trầm Nhén nhun hạnh phúc, âm thầm mùa bay TiCa 12.16.12 (Cám ơn Tiên đã có lời khích lê. Chúc vui và sáng tác nhiều thơ hay! TiCa) |
Trích:
|
Trích:
Bình Yên (ntd-mltn 1004) Ngọc Tiên Muộn màng nên nhận chua cay Lời ru cũng đã nguôi ngoai kể từ… Hao gầy giá lạnh tâm tư Bâng quơ tìm lại những dư âm nồng Ta nuối tiếc người thì không Chênh chao giọt nắng mùa đông lạnh lùng Lời ru yêu dấu đã từng Ấm bờ môi thuở nhớ nhung còn tìm Bình yên… tình đã bình yên Ru chi nửa giấc cô miên lạc loài Ru lòng trăn trở phôi phai Lời ru nghẹn đắng chia hai ngả về! |
Chớm Đông (ntd-mltn 930) Ngọc Tiên Lạnh hơi sương về trước ngõ Hình như chớm ngọn đông phong Tháng cuối mùa thu anh nhỉ Chợt nghe nhung nhớ chạnh lòng Đêm khuya mình em với bóng Dõi nhìn theo ánh sao băng Lặng lẽ bờ mi lệ ứa Ái ân luyến tiếc muộn mằn Ừ thôi chỉ là ảo mộng Dỗ dành nửa giấc cô đơn Cho nhau tình say cháy bỏng Chữ yêu ấm giữa đêm trường! |
]
Mong Chờ (ntd-mltn 931) Ngọc Tiên Sương chiều vẫn còn chểnh mảng Mong chờ ngọn gió đông qua Dỗi hờn để tuôn giọt ngọc Đọng trên cành lá vội và Mưa rơi qua miền ký ức Giọt thương giọt nhớ dâng đầy Cuối thu nắng chiều lạ lẫm Nên buồn lẩn khuất trong mây Nào hay con tim thật lạ Cứ vương vấn thế người dưng Từng buổi hoàng hôn yên ả Lặng nghe lòng nhớ vô chừng! |
Ngọc tiên làm thơ thật hay.
|
Vẫn ru
Trích:
![]() Vẫn ru Thu tàn giọt nắng… bỗng cay Hanh hao sao đặng, heo may tạ từ Chỉ là - một chút riêng tư Dăm ba câu_chữ dường như chẳng nồng? Tiếc thương, trĩu cả thinh không Xám vầng mây bạc, nhớ_mong lạ lùng Ru ai cao ngất chín từng Vu Sơn choàng tình, tình chung khó tìm Yên bình - con sóng lặng im Diều nâu xếp cánh, bóng chim lạc loài … Dù rằng năm tháng nhạt phai Ru hoài, ru mãi, ru ai lối về … TiCa 12.20.12 |
Trích:
Cảm ơn bạn Cafe ghé qua xem thơ Tiên, và có lời khích lệ nha! Chỉ là vu vơ chút tơ lòng thui mừ... hihi :hoa: |
Trích:
Muộn Màng (ntd-mltn 1010) Ngọc Tiên Ru tình còn lắm nhiêu khê Đời ngang trái tiếng hẹn thề thoảng bay Tro tàn vùi lấp cơn say Lời ru ngần ngại đổi thay sớm chiều Trăng bên ni lạnh hắt hiu Còn bên nớ ánh nguyệt nhiều sắc không Dặn lòng thôi chớ hoài mong Ngày sang lặng lẽ vời trông chạnh sầu Muộn màng ước cuộc tình ngâu Ân cần đưa đón thêm đau lối về Uớm vào nỗi nhớ lê thê Đừng hoài vọng những não nề khỏi vương Dường như bàng bạc mờ sương Lời ai nồng ấm đêm trường mãi ru! |
Vu Vơ! (ntd-mltn 955) Ngọc Tiên Sáng nay đông dường se lạnh Hình như giọt nắng rong chơi Bên hiên người qua thật vội Bỗng dưng buồn đến nửa vời Hỏi khẽ mây về đâu nhỉ Bốn mùa vẫn mãi lang thang Như ta một đời cứ thế Mơ yêu lại đến muộn màng Lặng lẽ mình ta khắc khoải Vu vơ nhớ cuộc tình xa Thuyền chẳng bao giờ cặp bến Tình xây trên cát... chỉ là... |
Trích:
Sáng nay em vừa trở lại Choàng hờ một chiếc khăn xanh Chiếc lá oằn mình điên dại Chưa cam số kiếp xa cành Em sờ vào thân gổ cũ Phôi phai dấu vết xuân tình Cành khô bao giờ đâm nụ Ta buồn héo hắt tâm linh Em về mang theo giá lạnh Ho hen một gã già nua Sợi tình đan tơ mỏng mảnh Áo không đủ ấm qua mùa Thôi thì chào nhau lần nữa Xem như đã cạn duyên hờ Ta còn mối tình mục rửa Vọc hoài sẽ chín câu thơ TTTT Mến chúc Ngọc Tiên và gia quyến một mùa lễ Noel thật vui vẻ và một năm mới vạn sự như ý ! :hoa: |
Trích:
(ntd-mltn 961) Ngọc Tiên Nắng hoàng hôn buông vội vã Người đi tăm cá mịt mù Giọt sương nào rơi trên má Lăn tròn nỗi niềm riêng tư Nụ hôn môi xa thật lạ Nửa buồn nửa nhớ miên man Cũng xao xuyến lòng đến thế Vấn vương từng buổi chiều tàn Đợi mấy mùa cây thay lá Mình ta chờ đến mỏi mòn Biết kẻ trời xa có nhớ Hay tình đã nhạt màu son! Tiên cám ơn LLT rất nhiều nha! Tiên chúc Lỳ một Giáng Sinh thật hạnh phúc, cùng đón năm mới ngập tràn niềm vui bên cạnh gia đình Lỳ nhé! :ilu: |
Trang Giấy Cuối Cùng (ntd-mltn 346) Ngọc Tiên Mượn vài trang giấy Gửi mộng xa vời Vẽ ánh mặt trời Kết mây thành gấm Phần anh một tấm Em viết vào đây Thương nhớ đong đầy Mãi không hề xóa Xin ơn tạo hóa Cuộc tình mong manh Đừng sớm tan nhanh Em chờ phép lạ Khắc vào phiến đá Yêu dấu in hằn Tình vỡ ăn năn Ngàn đời còn nuối Một lời sau cuối Vui khổ chia cùng Dẫu có mông lung Là tình em đó! |
Trích:
Ké Lỳ và anh anh chị em, ngồi chờ đọc tiếp những vần thơ dễ thương của Ngọc Tiên :hoa: |
Trích:
Ngẩn Ngơ (ntd-mltn 599) Ngọc Tiên Tôi không thi sĩ trên đời Không say men đắm đón mời thế gian Trái tim tôi trót vương mang Vần thơ êm ái vào trang mộng tình Tôi say trời lúc bình minh Tôi mê đắm ngắm trăng in đáy hồ Ngơ ngẩn chẳng biết nơi mô Mà sao thương nhớ lững lờ mây bay Gởi hồn vào mộng gì đây? Những khi buồn,nhớ thơ say thẫn thờ Ai bảo tôi hay mộng mơ Nên nhiều thương cảm dại khờ thế thôi Mặc tình chê trách hay cười Hồn tôi đã trót một đời yêu thơ Trong tôi ngọn sóng tràn bờ Với thơ tôi chẳng bơ vơ lạc loài Dòng thơ là một tình say Ý thơ là cả mộng đầy hương xuân! Thank Ái nhiều nha Tiên trót lỡ yêu thơ rùi, nên dù sao đôi khi câu từ có hơi ngốc nghếch, cũng mong người đọc đừng ném cà chua là ok ời Ái nhỉ... hihi. :ilu: |
Buổi Ban Đầu (ntd-mltn 450) Ngọc Tiên Cái thuở ấy buổi ban đầu gặp gỡ Anh làm quen “Chào cô bạn… quê đâu?” Bao nhiêu xuân tình được mấy nhịp cầu Duyên trắc trở hay sao… thơ buồn thế? Mỉm cười thầm gã ngố này hay nhỉ Đây nghề thơ của thi sĩ không chuyên Ưa vẩn vơ vì đang tìm tri kỷ Khi hờn, vui lúc pha lẫn muộn phiền Thơ xướng họa đôi vần xem cũng thích Nhưng Thi Đường nó rối trí làm sao Thôi chìu anh em thêm ít muối vào Nuốt mặn, lạt miễn đừng chê là ổn^^ Tách cà phê mời em khi sáng sớm Kèm bông hoa hồng thắm chúc an vui Thêm lớ ngớ đôi dòng thơ đối đáp Mỗi ngày qua đầy hương vị ngọt bùi Ngàn sóng gió khi thuyền tình cập bến Vạn lời yêu gói lại đã tròn năm Không còn bao cay đắng những thăng trầm Dòng kỷ niệm trang giấy hồng mãi thắm! |
Buổi Ban Đầu (ntd-mltn 450) Ngọc Tiên Cái thuở ấy buổi ban đầu gặp gỡ Anh làm quen “Chào cô bạn… quê đâu?” Bao nhiêu xuân tình được mấy nhịp cầu Duyên trắc trở hay sao… thơ buồn thế? Mỉm cười thầm gã ngố này hay nhỉ Đây nghề thơ của thi sĩ không chuyên Ưa vẩn vơ vì đang tìm tri kỷ Khi hờn, vui lúc pha lẫn muộn phiền Thơ xướng họa đôi vần xem cũng thích Nhưng Thi Đường nó rối trí làm sao Thôi chìu anh em thêm ít muối vào Nuốt mặn, lạt miễn đừng chê là ổn^^ Tách cà phê mời em khi sáng sớm Kèm bông hoa hồng thắm chúc an vui Thêm lớ ngớ đôi dòng thơ đối đáp Mỗi ngày qua đầy hương vị ngọt bùi Ngàn sóng gió khi thuyền tình cập bến Vạn lời yêu gói lại đã tròn năm Không còn bao cay đắng những thăng trầm Dòng kỷ niệm trang giấy hồng mãi thắm! Tơ Đã Vướng (ntd-mltn 451) Tơ đã vướng trái tim nào dễ gỡ Giá như đừng hỏi mãi bạn nhà đâu Không đi theo qua cả mấy cây cầu Và chẳng nói: “Môi hồng ai thắm thế” “Chắc có lẽ… ta cùng quê ấy nhỉ?” Họa thi Đường, thơ thẩn cũng đâu chuyên Nhưng kín miệng, em cho là ích kỷ Lại quay lưng nũng nịu giấu ưu phiền Phải như chỉ xem thôi đừng nói thích Cứ mỉm cười chớ bảo tại vì sao Hơi lâu lâu, mắt khẽ liếc trông vào Rồi giả bộ chê câu này chưa ổn Đi thể dục, trở về lên mạng sớm Viết câu chào, chúc hưởng trọn ngày vui Em hay hỏi nên anh thường vẫn đáp Mỗi dòng thơ là kỷ niệm ngọt bùi Vượt giông bão ta neo thuyền ở bến Sông Tình này nước chảy đến ngàn năm Ngôi nhà kia bếp sưởi ấm hương trầm Bầy trẻ nhỏ vui cười môi đỏ thắm ntd |
Góp Đời Vui (ntd-mltn 300) Ngọc Tiên Ta với người sum họp chữ duyên ơi Vui thoáng chốc rồi lại sầu ngăn cách Định luật đã sẵn dành đừng oán trách Kiếp vô thường vui và khổ liền nhau Biết rằng tình gần kề với nỗi đau Mà nhân thế ai là người tránh khỏi? Biết phù du sẽ tàn theo sương khói Vẫn tìm vào để nhận nỗi buồn riêng Thôi xin người gạt hết những ưu phiền Trên cõi tạm ta kết mây làm thảm Đan gió xuân dệt yêu thương làm bạn Nối tình người bằng vạn ý thơ say Với những gì ta lưu lại hôm nay Là kỷ niệm muôn đời và mãi mãi Thân ta mất nhưng thơ luôn tồn tại Có từng dòng mặn đắng lẫn yêu thương Cõi vĩnh hằng rồi cũng sẽ chung đường Gửi lại hết những dòng thơ sâu lắng Về bên ấy mang theo tình bất tận Vẫn luôn cười mãn nguyện góp đời vui! |
Giấc Mơ Vàng (ntd-mltn 1017) Ngọc Tiên Anh biết không mùa thu đã qua Giờ đông tuyết lạnh trắng hiên nhà Hanh hao giọt nắng rơi đầu ngõ Bạc thếch nỗi niềm sương gió pha Ký ức êm đềm ngày tháng ấy Theo về ru mộng dỗ yêu thương Vòng tay ấm thuở thời yêu dấu Đã mất từ chia nửa đoạn đường Thắm thiết lời yêu thành mặn đắng Nồng nàn tiếng nhớ hóa chua cay Người đi nửa trái tim băng giá Kẻ ở đôi mi lệ nóng vầy Giã biệt khung trời mơ ước đó Em lần kỷ niệm đếm thời gian Lặng lẽ lật từng trang thư cũ Ngồi hong lại những giấc mơ vàng! |
Giọt Mưa Khuya (ntd-mltn 394) Ngọc Tiên Biết viết gì khi cõi lòng trống trải Những ngôn từ cũng mất hết còn đâu Ta mãi ngồi trong màn đêm tĩnh lặng Nghe tiếng mưa rỉ rả giữa canh sầu Ước cho đêm cứ kéo dài vô tận Để muôn loài say giấc điệp phù vân Sợ nắng đến làm cơn mơ bay mất Chút dư hương xin giữ lại muộn mằn Từng cơn mưa vội về sao ấm lạ Giọt cho người giọt đọng lại mi ta Bởi luyến lưu nên không đành từ giã Ghé vào đây thủ thỉ mộng hải hà |
Buồn Vương Chiếc Lá (ntd-mltn 1023) Ngọc Tiên Ngang qua lối cũ ngập ngừng Thu đi gửi lại một vùng yêu thương Bâng khuâng níu sợi tơ vương Thờ ơ để nhạt nhẽo hương tình nồng Thẩn thờ đợi mỏi mòn trông Ai mang nhung nhớ mênh mông chốn này Ngỡ chừng lạc giấc liêu trai Cho ta cứ mãi đắm say một đời Ô hay chỉ mộng mà thôi Là cơn gió thoảng xa xôi tìm về Chỉ là ảo giác cơn mê Chợt bừng tỉnh tiếng hẹn thề vỡ tan Còn chăng đọng chút thu tàn Vương trên chiếc lá võ vàng ngày đông Trăng gầy tím nỗi chờ mong Hanh hao vạt nắng buồn phong kín niềm! |
Nỗi Niềm (ntd-mltn 177) Ngọc Tiên Từ dạo ấy khi tình vụn vỡ Lời yêu thương của thuở trao thề Cũng đành người bỏ sang lề Giọt sầu pha lẫn não nề tuổi xanh Một chữ nhớ qua nhanh kí ức Gửi vào mưa rấm rứt đôi vần Biết là xa tít mấy tầng Duyên không đến được ngàn lần thứ tha Lau đi hết lệ nhòa, giã biệt Để nỗi sầu da diết thiên thu Canh dài vẳng giọng hò ru Dường như đồng cảm tâm tư của mình! |
Nỗi Niềm (ntd-mltn 177) Ngọc Tiên Từ dạo ấy khi tình vụn vỡ Lời yêu thương của thuở trao thề Cũng đành người bỏ sang lề Giọt sầu pha lẫn não nề tuổi xanh Một chữ nhớ qua nhanh kí ức Gửi vào mưa rấm rứt đôi vần Biết là xa tít mấy tầng Duyên không đến được ngàn lần thứ tha Lau đi hết lệ nhòa, giã biệt Để nỗi sầu da diết thiên thu Canh dài vẳng giọng hò ru Dường như đồng cảm tâm tư của mình! Gió Xuân (ntd-mltn 180) Ai khiến được gương lành đã vỡ Nên tiếng yêu một thuở mình thề Xin em chớ bỏ qua lề Dẫu bao ong bướm kéo về vườn xanh Chưa nói được không đành ấm ức Dưới trăng khuya thao thức ghép vần Mượn thơ ráp chữ nên tầng Không hoa gấm vẫn ngàn lần thiết tha Đông giá chẳng làm ta ly biệt Lá không buồn dẫu tiết mùa thu Trưa hè em ngủ anh ru Gió xuân xóa hết sầu tư chúng mình ntd |
Lắng Đọng (ntd-mltn 1033) Ngọc Tiên Ngày rơi qua vạt lá Đêm ủ nét mi ngà Mưa nắng đùa nhân thế Đọng trên tóc sương pha Người yêu người lạ xa Những đêm dài luyến tiếc Nụ hôn nồng thiết tha Ướt mi sầu li biệt Anh và tôi cũng có Một khoảng trời nhớ mong Cũng tình yêu say đắm Gọi tên nhau mặn nồng Ơ… chỉ là giấc mơ Chớ đừng đi vội vã Mộng ảo mà nên thơ Sưởi ngày đông lạnh giá Ngày chậm rơi vạt lá Đêm thôi ủ mi ngà Nắng mưa đừng hối hả Màu tóc chẳng phôi pha! |
Môi Em Vẫn Chờ (ntd-mltn 922) Ngọc Tiên Tiếng hẹn thời gian dường điểm chắn Môi chờ khắc khoải đếm tương tư Buồn dâng nỗi nhớ dòng châu mặn Một nửa thương yêu nửa chối từ Khẽ gọi tên nhau vừa đủ ấm Đôi lòng rung cảm nụ hôn say Bàn tay nhỏ bé làm sao bắt Hạnh phúc mờ xa mộng ảo gầy Phải chi thuở ấy đừng gặp gỡ Bây giờ chẳng nhớ đến ngây ngô Tình như trái đắng sao còn mãi Gặm nhấm tim ta đến dại khờ! |
Môi Em Vẫn Chờ (ntd-mltn 922) Ngọc Tiên Tiếng hẹn thời gian dường điểm chắn Môi chờ khắc khoải đếm tương tư Buồn dâng nỗi nhớ dòng châu mặn Một nửa thương yêu nửa chối từ Khẽ gọi tên nhau vừa đủ ấm Đôi lòng rung cảm nụ hôn say Bàn tay nhỏ bé làm sao bắt Hạnh phúc mờ xa mộng ảo gầy Phải chi thuở ấy đừng gặp gỡ Bây giờ chẳng nhớ đến ngây ngô Tình như trái đắng sao còn mãi Gặm nhấm tim ta đến dại khờ! Khi Yêu (ntd-mltn 924) Sức mạnh tình yêu xuyên vách chắn Thêm nhiều hạnh phúc xóa sầu tư Anh đang nếm lấy bờ môi mặn Níu lại thời gian phút tạ từ Một tiếng "yêu" thôi, lòng đủ ấm, Như lời ru, khúc nhạc tình say Mùa xuân lũ bướm vờn nhanh bắt Ép vở nâng niu cánh điệp gầy Nay vướng sợi dây hồng sao gỡ Đếm từng giờ từng phút ngây ngô Muôn trùng xa cách trông nhau mãi Có lẽ khi yêu, giống kẻ khờ! ntd |
Lưu Luyến (ntd-mltn 1057) Ngọc Tiên Đợi nhé thời gian đừng bước vội Khi vòng tay chẳng nỡ buông lơi Con tim thổn thức còn say đắm Cháy bỏng môi hôn khó thể rời Khẽ nhé sương khuya rơi khẽ nhé Đừng làm vạt lá mỏng manh rơi Chiều qua hạt nắng dường say ngủ Để áng mây giăng nhớ rối bời Đợi nhé thời gian đừng bước vội Đêm dài bất tận mãi là đêm Cho hương tình thắm nồng mãi thắm Chớ vội tan nhanh những êm đềm |
Giã Từ Kỷ Niệm (ntd-mltn 1087) Ngọc Tiên Sợi nhớ ơi đừng ghé lại đây Cho thêm héo hắt nụ hoa gầy Đêm khuya hờ hững rơi chầm chậm Gió ở đâu về lạnh thấm vai Có hạt mưa buồn rơi lắt lay Mùa thương nhớ cũ cứ dâng đầy Lơ thơ hứng giọt sầu đem ủ Giữa trái tim nồng ngơ ngẩn say Lạ nhỉ vì sao mi bỗng cay Và nghe lạnh lẽo gió heo may Bơ vơ lặng ngắm hoàng hôn tím Chìm khuất mờ theo ngấn lệ dài Đành thôi nhé những ngày yêu dấu Tình đã xa rồi mơ nữa chi Lang thang góp nhặt duyên tình muộn Vá lại tim đau sẽ được gì?… |
Múi giờ GMT. Hiện tại là 02:36 PM. |
Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.