![]() |
Bài Thơ Tình Lãng Mạn
Hãy cứ đọc những thơ tình lãng mạn Để mộng mơ một thuở đẹp thanh xuân Để đuổi theo những ước vọng trong ngần Thời tuổi trẻ dạt dào theo sóng nước Mái tóc huyền hay là đôi mắt ướt Buổi mai hồng hay trưa nắng, chiều mưa Dưới lùm cây, trên đồng lúa, gốc dừa Những điểm hẹn thời học trò, đôi lứa Hãy cứ đọc để giữ hoài ngọn lửa Của tình yêu say đắm buổi ban đầu Để thời gian không nhạt lụi tình nhau Mà thêm đậm, thêm đắm say mãi mãi Đầu sương điểm đọc thơ tình chớ ngại Tình yêu thương mãi tồn tại muôn năm Khi tỏa lan, khi nhoé lửa, cháy ngầm Đốt lửa trại đọc thơ tình lãng mạn Nguyên Đỗ |
Linh Ca 3
Đừng đóng nhé, hồn ơi xin hãy mở Nhận Tình Yêu siêu việt Chúa Ba Ngôi Thánh giá xưa sừng sững giữa đỉnh đồi Ngôi Hai đó là Tình Yêu tuyệt đối Một tử tội bên cạnh Người sám hối Lời hứa ban, nguồn hạnh phúc chứa chan Phút giây cuối nước mắt đã tuôn tràn Mưa đã đổ những hồng ân diệu vợi Lòng se lại mỗi lần ta nghĩ tới Hồn ta ơi xin cứ mở, tin yêu Năm dấu đinh, ai đã đóng một chiều Lưỡi đòng xuyên qua trái tim thuở đó Đừng lo lắng, xem bầy chim nho nhỏ Hoa ngoài đồng, Thiên Chúa cũng yêu thương Thì lo chi, dù ta lạc muôn đường Chúa Mục tử sẽ tìm ta trở lại Nguyên Đỗ |
Chào Bạn Mới, Bắt Tay Từng Bạn Cũ
Chào bạn mới, bắt tay từng bạn cũ Tôi về đây, vườn thơ mở mừng ghê Sau cả năm lưu lạc mới quay về Chào tất cả, quen sơ, thân, cũ mới Mừng Tống Giang vẫn còn đây chờ đợi Lá Tương Tư, Lưu Ly Tím, Thụy Kha Khách Lãng Du, Ướt Mi, (Tình) Ta Mãi Xa Tô Văn Hùng, Hoài Ân, Vui Là Chính Toàn Phong nhìn ai đôi má phính Thầm ước mong, Hãy Tin Anh Một Lần Nói với ai, Hoa Trắng hoặc Hoài Ân? Phố Vắng Em Rồi, biết tìm ai chung bước? Được Gọi Mãi T(ên) e(M) là hạnh phúc Em đến đây, hỡi Nữ Hoàng Lọ Lem Trái tim anh em cứ thử mà xem Đang đập mạnh vì em người Hồng Diễm... Nguyên Đỗ |
Welcome back anh NĐ !
Wow mừng quá hihi, có anh về lại được đọc thơ hay. Vườn thơ vẫn như xưa Hoa lá thơm ngào ngạt Chồi non mọc xanh ngát Đón mừng anh trở về Bé Rinfu ơi, em phụ sis bắt ghế rót nước đón anh NĐ trở dzìa, hỗm rày cái cửa mất cái chuông ảnh vào không được , tội nghiệp ghê đi nơiiiii . (Lấy cí quạt quạt cho anh NĐ nà hí hí ) :lol: |
Thở Ra Thơ
Mỗi lần gặp nhìn nhau rồi lặng lẽ Em không hỏi, anh có dám chào đâu Anh ra về lòng dạ nghĩ đâu đâu Thở không hỏi thành ra thơ da diết Không thăm hỏi mà mắt nhìn tha thiết Để tâm hồn anh đó biết tương tư Để đêm về nhung nhớ hoá giòng thơ Và đôi mắt hoá thành vì sao sáng Hồn giá lạnh thở thành hơi lãng mạn Khói cuộn tròn bay nhè nhẹ lên cao Phải hồn ta là ngọn gió rì rào Bay sang đó phập phồng đưa gõ cửa Thơ hỏi gió gió phải là một nửa Gió ầm ừ, thơ theo gió bay nhanh Phải chăng em là một nửa hồn anh! Thơ có hỏi, hay không, thơ bất diệt Nguyên Đỗ |
Trích:
Wow, cí cô Lưu Ly Tím này lúc nào cũng đa tình và đẹp cả, nhìn hoài không chán! Tại cô Đóng Cửa không cho người vào đó nha! ND gõ hoài, mà cứ sai mật mã mới lạ! Tại cô Lưu Ly Tím đóng của tình tự với ai đây nè? Khai mau, khai mau! Chào Rinfu nhé! Hy vọng Rinfu không cầm roi đuổi ND cút khỏi đây nha! Nguyên Đỗ |
Nửa Vầng Trăng Sáng
Nửa vầng trăng sáng đêm nay Trên cao xinh đẹp vàng say hồn tình Nửa kia là nửa em xinh Nửa này anh giữ cho tình đơm hoa Mười lăm giữa tháng trăng hoà Tròn vo vành vạnh làm quà trao duyên Nửa anh, nửa của em hiền Vòng tròn nối chặt dính liền chẳng chia Dẫu trăng tàn tạ chẳng lìa Biết rằng trăng lại trở về với ta Trăng tình, mây: tóc mượt mà Trăng cùng đôi lứa thiết tha ngày rằm Đêm nay chưa tới mười lăm Nửa trăng trên đó nửa nằm bên anh Đêm nay ngủ mộng mơ lành Thấy em bên đó trong mành nửa trăng Nguyên Đỗ July 15th, 2005 |
Trích:
Em đâu có đóng cửa, em để hí hí tự anh nhát gan hông dám mở đó mà :lol: Dạo này có cô bé Rinfu dễ thương phụ với em chăm cái vườn thơ .... Có lúc 2 chị em rủ nhau đi ăn hàng (cóc ổi me ..) nên không ai mở cổng hihihi . :lol: Còn anh thì mãi đi lạc đâu đâu :P Ghiền đọc Linh Ca nhớ tác giả gừn chết hà :P :lol: Nửa Vầng Trăng Mộng Em mớ ngủ trở mình đi tìm mộng Thấy nửa trăng treo lồng lộng trên cao Vấp phải anh mém xí té lộn nhào Nên tỉnh giấc thơ chỉ còn nhiêu đó ..... :lol: |
Thơ Hãy Làm Mây, Gió
Chiều Biên Hoà trời không mưa nắng quái Nắng nung đời, nắng chát chúa hôm nay Này thơ ơi, thơ xin hãy làm mây Che bớt nắng cho người em bé nhỏ Hay thơ hãy thổi như là ngọn gió Cho mát dời, cho Hạ bớt nồng oi Cho người em bé nhỏ trước gương soi Nhìn đôi má hây hây xinh duyện lạ Hay thơ hãy làm hàng cây nhiều lá Trải bóng che trên đường phố thân yêu Cho người em được mãi mãi mỹ miều Không che nón vẫn không hề cháy mặt Hay thơ hãy vì ta làm chiếc quạt Phe phẩy cho bớt khí nóng chiều hanh Em lim dim say mơ giấc mộng lành Khi chiều xuống trời ửng hồng quê ngoại Nguyên Đỗ |
Trích:
Con Gái Hay Cãi Lại còn chối, đúng là em thích cãi Quê Quảng Nam hay Quảng Ngãi hở em? (1) Em cứng đầu còn ngoái cổ nói thêm Tại anh nhát, không chịu vào đó chứ! Anh nói thật nhiều lần anh gõ cửa Nhà cũ sơn son phết khác hẳn đi Nhưng cùng nơi, cùng địa chỉ, anh ghi Anh gõ mãi cửa im lìm chẳng mở Có kiên trì cũng mức nào thôi chớ Năm mười lần, ba bốn chục lần thôi Tưởng là em đã dọn chỗ đi rồi Chỉ người lạ từ đây làm chủ mới Đôi chân quen nhớ em lại lần tới Gõ một lần, ơ lạ, cửa mở ngay Em giang tay chào đón, "Nhớ anh này!" Anh quên hết bao nhiêu ngày đóng cửa Nguyên Đỗ (1) Việt Nam có câu thành ngữ lạ: Quảng Nam hay cãi Quảng Ngãi hay lo |
Maria, Mẹ Khoan Nhân Từ Ái Maria, Mẹ khoan nhân từ ái Đây hồn con trống trải, cánh đồng hoang Mẹ mưa ơn phúc lộc, dẫn đưa đàng Cho con tới Giêsu con của Mẹ Maria, Mẹ suối nguồn mát mẻ Con như con cá nhỏ buổi hạn khô Làn nước trong, con nhỏ bé trồng nhờ Tưới rửa sạch những đau buồn quá khứ Maria, Mẹ khổ đau thập tự Trên đồi cao, bên Con Mẹ ngày xưa Trái tim con đau mấy chẳng sánh vừa Mẹ nâng đỡ con theo đường thánh giá Maria, Mẹ hiền từ cao cả Xin cho con gánh trọn, bước theo chân Gương Mẹ xưa đến cuối đoạn đường trần Vượt chướng ngại, vượt hiểm nguy, cám dỗ Nguyên Đỗ |
Trích:
Chài chài Rinfu làm sao dám đuổi anh ND :) Đọc thơ của anh ND còn chưa khen kịp nữa là :P Wéo còm back bro ! :) |
Trích:
Cánh Buồm Nâu Thuyền ai giương cánh buồm nâu Phập phồng trước gió đi đâu hở thuyền? Ơ kìa ai đó trao duyên Cười tươi như thể nàng tiên giáng trần Quay qua quay lại tần ngần Tôi nhìn không thấy ai gần ở đây Nhìn cô gái má hây hây Buồm căng lộng gió tôi say mất rồi Nụ cười cuốn hút tim côi Thuyền say sóng gió còn tôi say tình Rượu Em trên Đoá Môi xinh Thơ Anh thành gió Buồm Mình sáng nay Cùng nhau thả mộng trọn ngày Qua đêm gió bão, tương lai thắm màu Thuyền ơi giương cánh buồm nâu Biển xanh, sóng lớn, sông sâu đi về Nguyên Đỗ |
Cái ông này hình như ổng thở ra thơ hay sao ấy nhỉ :P Thôi dzọt lẹ .....
|
Trích:
Cô bé Út ghé qua rồi dzọt lẹ Tưởng ông hùm, hay ông hổ gì đây Đến gần xem thử cắn xé không này Anh đây chứ có phải đâu người lạ Phái chi anh được là người anh cả Gõ đầu cho chừa tội nói lung tung Anh chẳng điên mà anh cũng chẳng khùng Vẫn ít thở bao nguồn không khí sạch Có chi đâu mà tản xa ngăn cách Anh chẳng già, em chẳng phải trẻ thơ Lại gần đây, nói nhỏ nhẹ, anh nhờ Bảo chị ấy, trăng đêm rằm đẹp lắm Cô bé Út như dỗi hờn, như giận Chị vắng nhà thôi em tiếp bù cho Đừng chê em còn bé lắm học trò Một năm nữa em còn cao hơn chị Trái tim nhỏ đã biết gì chưa nhỉ Còn ngây thơ non nớt dễ yêu sao Trái tim anh rung vì gió rì rào Tự đâu đó hạt mưa rơi cảnh tỉnh Nguyên Đỗ |
Không Hết Đoạn Đường
Anh chẳng cùng đi hết đoạn đường Lá vàng, đỏ ối, sắc đau thương Mưa thu nhè nhẹ rơi trên tóc Nhìn dáng em đi nức nở thương Từ độ thu rơi chia cách nhau Mỗi lần lá rụng bỗng âu sầu Em về nơi đó ra sao nhỉ Có nhớ về anh mang nỗi đau Hôm ấy trời mưa áo ướt nhèm Anh ngồi dưới cội tiếc thương em Sao ta không cố chung đường nhỉ Bóng tối tương lai nặng trĩu thêm Bên đó bây giờ em với ai? Có đi nhìn cảnh lối thu dài Có làn mưa ướt trên đôi má Nhớ chuyện tình yêu, giao ước phai Nguyên Đỗ |
Thương Vay Khóc Mướn
Vâng, tôi một kẻ thương vay Vì người phải lụy tối ngày nhả thơ Đường đời bao kẻ bơ vơ Tôi nghe lòng chạnh thương hờ khổ chưa Thương em nỗi khổ đêm mưa Tôi buồn lệ nhỏ dẫu chưa hiểu gì "Anh, em biết làm chi? Người yêu em đã trồng si láng giềng!" Tôi về với nỗi niềm riêng Thấy tim đau nhói lại kiêng chủ nhà Em nguyên là vợ người ta Tôi nguyên là bạn xót xa vô cùng Buồn riêng lại trở thành chung Thương vay khóc mướn rưng rưng vì người Thơ tôi viết tặng cho đời Thơ tôi viết vội là lời tim em Nguyên Đỗ |
Em biết không Rinfu, anh ND không những là người viết thơ hay lãng mạn lẫn Linh Ca mùh anh còn là nhà văn tác giả truyện Tình Ca Giáo Viên Miền Núi .
Anh NĐ ui, cho phép em bưng dzìa tác phẩm của anh nhen . Hùi xưa em nhớ anh có post trong Vina để em repost lại anh hén, trả công em vài chục bài thơ là okay hà hihihi :lol: Em post bên forum Truyện nha . ;) |
Trích:
Sis ui, một mình bro captkhai em hâm mộ muốn mệt xỉu ời, bi giờ sis quẳng cáo thêm 1 bro nữa, em mờ chạy theo chắc em chít quá :( |
Trích:
ND: thơ hay quá..................cho ctb được học hỏi với"khi nào mở lớp nhận học trò nhớ chừa ctb 1 chổ với :) ". |
Trích:
Em tuy nhỏ nhưng mà không thiệt nhỏ Đọc thơ anh em hiểu rõ ngọn ngành Thơ chỉ là những làn gió mong manh Người thở ra thơ mới là người thật Giữ thơ làm gì thêm nhiều vướng vất Nên anh viết ra những chất chứa trong lòng Em ngây ngô ... dzô chọc đại, tưởng xong Rồi dzọt lẹ không bị đòn, tội lắm :( Đâu có ngờ em viết một câu ngắn Mà anh đáp lại bằng một bài dài Lại buông lời trêu ghẹo hổng sợ ai :ph34r: Coi chừng em nhỏ mà mình em đầy võ B) |
Em Gái Võ Nghệ
Ghê gớm nhỉ em tôi giờ học võ Đã đai vàng, cam, xanh, tím, đở chưa? Hay đai đen mấy sọc nấc như bùa Diễn võ nghệ Hoa Mộc Lan thời đại Chẳng sợ ai, dẫu em là con gái Cháu Trưng Vương, cháu bà Triệu dương oai Tiến, lui, ngang, dọc, đá, đấm thật tài Nhảy tung cao phi thân nhanh như gió Gái Bình Định nổi danh giòng dõi võ Đi đường quyền nhìn choá mắt uy nghi Nhưng này em, anh võ nghệ sao bì Mười năm luyện khí công đâu có kém Đấu võ đài, đấu anh em, chẳng thẹn Chỉ một điều đánh đấm bậy không nên Biết bỏ đi, tự chủ, chẳng chi hèn Em sừng sộ, anh giải hòa một mạch Nguyên Đỗ |
Nghe Chuyện Người Đời
Đi dự tiệc nghe bao nhiêu là chuyện Chuyện vui buồn, chuyện vớ vẩn, riêng tư Tôi ngồi nghe, lòng đau nhói, ngẩn ngơ Những hạnh phúc tưởng bền lâu tan vỡ Tại sao nhỉ quê hương còn khốn khổ Mình bên này chẳng nghĩ nếp gia phong Tát bể Đông, cần thuận vợ thuận chồng Đâu có phải ông ăn nem, bà chả Có cặp cưới mới hai năm mới lạ Mới ra toà ly dị tội ghê chưa Đời ông bà kiên nhẫn, thiếu hay thừa Cũng chăm chút, kéo, co cho thật đủ Trên đất nước tự do, thật dân chủ Luật bình quyền quí giá lắm, ai ơi Đừng chửi nhau, đừng đấm đá, chơi bời Phải chèo chống như cùng đi ra biển Nguyên Đỗ |
Có Thể Nào Chăng
Có thể nào chăng đó là sự thật Dì của em ly dị để chồng dì Về cưới em, sống cuộc đời chồng vợ Con cú già, chim se sẻ, chim gi Có thể chăng đó là sự thật Dì của em cũng cùng nước đó thôi Chồng của dì là chồng chị dì rồi Hai chị em nhường chồng cho cô cháu Có thể nào chăng thói đời tật xấu Bi kịch đời hay hí kịch Mỹ Kim Khát tự do liều mạng sống đi tìm Chữ đạo đức, tiết trinh cùng gác bỏ Có thể nào chăng, gục đầu xấu hổ Quê hương mình tồi tệ bởi vì đâu Người với người còn mãi bóc lột nhau Chiên non nớt hy sinh làm lễ sống Nguyên Đỗ |
Chúa Có Gọi Nữa Không?
Chúa đã gọi em đi vào tập thử Ở trong dòng, tin, cậy, mến luôn luôn Được mấy năm, em từ giã, u buồn Gọi nhiều lắm, nhưng ít người được chọn Em vẫn tưởng cuộc đời tu được trọn Nhưng không ngờ, nửa đường phải đi ra Nước mắt rơi, khi khăn gói về nhà Cây thánh giá trên đường đời rất nặng Có những lúc một mình nơi thanh vắng Em hỏi lòng Chúa còn gọi nữa không Những ưu tư, những khắc khoải trong lòng Nhìn tượng Mẹ, Mẹ khoan nhân từ ái Đường đời mãi có lắm nhiều ngang trái Em yên tâm Chúa vẫn gọi dẫn đưa Đường em đi Chúa đứng sẵn mong chờ Khi em ngã, Người đỡ nâng thánh giá Chúa luôn gọi từng mỗi người, tất cả Sống cuộc đời hạnh phúc , giúp tha nhân Sống trong dòng ân lộc thánh muôn phần Sống ngoại thế hồng ân thiêng mưa móc Chúa vẫn gọi vẫn luôn ban ơn lộc Cho từng người, từng mỗi lúc mỗi nơi Này em ơi hãy tin - cậy - yêu người Thượng Đế ở ngay cạnh bên em đó Nguyên Đỗ |
Căn Nhà Nho Nhỏ
Căn nhà nhỏ kiếm đâu ra được nhỉ Cạnh giòng sông hay triền núi, đồi cao Chung quanh nhà hàng thông gió rì rào Hay hoa xinh, hay hàng rào dâm bụt Mình hằng ngày ra vườn hoa chăm chút Bốn mùa hoa hằng rực rỡ như em Mỗi một mùa mình lại nới ra thêm Cho mảnh đất đầy hoa tươi thắm mãi Mình cũng phải dành chút cho hoang dại Để muông chim về ca hót vui tai Để bầy con thư giãn lúc làm bài Nhìn chim :Dc, thiên nhiên, không cách biệt Căn nhà nhỏ mối tình chân tha thiết Xây ở đâu, gần sa mạc, biển xanh Xây ở đâu, miễn em ở bên anh Là hoan lạc, là quê hương vĩnh viễn Nguyên Đỗ |
Hải Đảo Mallorca - Tây Ban Nha
Hải đảo đẹp Mallorca em đến Nhìn xa xa biển chỉ một màu xanh Hai tuần liền em nghỉ mát an lành Đi tản bộ hay bơi, chèo, leo, chạy Hai tuần lễ em ước gì được nấy Đũa nàng tiên là chiếc thẻ kim ngân Tha hồ vui, quên mọi chuyện xa gần Đùa sóng biển, nằm dài trên bãi cát Trên ghềnh đá dịu dàng vang tiếng hát Chuyện cổ xưa người ngư nữ thương ai Đã hy sinh tất cả để làm người Phải câm lặng và chinh phục hoàng tử Rất tội nghiệp rất là thương ngư nữ Đã bỏ đi trong ngày cưới giữa cung Thương đối phương, thương hoàng tử vô cùng Không nỡ giết, đem thân mình thế bỏ Thành bọt biển, bốc hơi bay theo gió Bay lên cao hòa cùng nhịp mây trôi Những nàng tiên bé nhỏ đã lên trời Để huyền thoại đi vào trong tâm tưởng Em vui nhé đừng để tâm bận vướng Mùa Hạ xanh tuổi trẻ mãi còn xanh Những ngôn từ thi tứ vẫn long lanh Và lấp lánh như những làn sóng biển Nguyên Đỗ |
Anh Vẫn Tin Em
Anh vẫn tin em, tri kỷ ơi! Mùa trăng sao sáng đẹp ghê nơi Bài thơ em viết anh còn giữ Thơ có hiện thân hoá kiếp người? Anh với theo trăng, trăng lạnh lùng Trăng là trăng đẹp giữa không trung Mây bay che khuất trăng giây lát Ngơ ngẩn hồn anh thấy chập chùng Gã Lý Bạch xưa say bắt trăng Giòng sông định mệnh, có buồn chăng? Anh đi lội xuống giòng sông ấy Hỏi lão thơ tiên thấy chị Hằng? Một giải sông Ngân ở trên cao Có hiểu lòng anh giữa gió gào Vì thơ chắp cánh bay lên mãi Lan tỏa hương thơm rất ngạt ngào Nguyên Đỗ |
Mưa Sài Gòn Cuối Tháng 7
Tháng Bảy trời mưa thành phố vui Hàng me không đủ mát che người Học trò sợ nóng không ra phố Cả mấy tháng nay nắng quá trời Em có ngang qua phố Sài Gòn Rẽ vào trường học Lê Qúi Đôn Có nhìn cây sứ mọc bên ngõ Có thấy trường anh rất có hồn Em có học trường Sương Nguyệt Anh Những con chim nhỏ đậu trên cành Líu lo chào hót thầy cô giáo Áo trắng ngày xưa trong trí anh Từng bước reo vui hết điệu buồn Những đường phố rộn bước chân thon Mưa về thành phố sau khô hạn Tưới mát chiều nay, như tiết xuân Nguyên Đỗ |
Trích:
Mời các bạn ghé link sau để nghe bài thơ đã được nhạc sĩ Cao Ngọc Dung phổ thành nhạc khúc: http://www.trinhnu.net/Music/?3908 http://www.trinhnu.net/?nguyendo |
Nàng Thơ Hành Hạ Em sao ác, bắt anh thành giun dế Chẳng cho anh thành thỏ ngọc bên em Bắt làm kiến làm việc suốt ngày đêm Anh phải khổ trọn đời này có lẽ Nàng Thơ ạ, tưởng em đùa thôi nhé Nào ai ngờ em phạt thật kỳ ghê Em đi chơi, anh đợi mãi, chẳng về Nên mớ chữ nằm ỳ không chịu động Mỗi bài thơ phải ảnh một đời sống Mà anh thì vò võ gõ từng câu Cả ngày qua mà chỉ một trang đầu Gom góp lại chữ hoá ra kém nửa Nàng Thơ ạ, mùa Hạ nóng như lửa Chắc bây giờ em đang giỡn sóng xanh Quên mất hết những ngày cùng nắn nót Như bầy chim vẫn líu lo trên cành Nguyên Đỗ |
Giữ Nghĩa Tình Sâu
Kính tặng anh chị Tư Em chẳng còn em của ngày nào Anh thôi chẳng phải buổi ban đầu Mộng mơ, say đắm, không còn nữa Hương sắc, vị yêu, đã biến đâu? Soi gương điểm phấn không che hết Dấu chỉ thời gian tóc bạc phai Cốc rượu tìm quên cay đắng cũ Bên nhau gần nửa cuộc đời dài Giữ nghĩa tình sâu tự buổi đầu Khó khăn hạnh phúc mãi bên nhau Mùa trăng bên suối tình thơ trước Đâu dễ quên như nước dưới cầu Em vẫn điểm trang rạng với đời Quí nhân khuê các nụ cười tươi Bên nhau tro lạnh tàn hương lửa Rượu ấm lòng, quên nỗi lẻ loi Anh hoá thân trai thành lão nhân Chuyện to chuyện nhỏ cũng không cần Chẳng còn săn đón như ngày trước Tình mộng mơ xưa đã cội cằn Giữ nghĩa tình sâu tự buổi đầu Khó khăn hạnh phúc mãi bên nhau Mùa trăng bên suối tình thơ trước Đâu dễ quên như nước dưới cầu Tre trúc dẫu già che đỡ măng Lộc non phấn mới chẳng ăn năn Cuồng phong mưa bão đâu e ngại Dưới bóng mặt trời hay bóng trăng Ân nghĩa tình nồng đâu dễ quên Những khi tối lửa, ánh đèn hoen Trăng thơ còn có khi tròn khuyết Hâm lại rựợu tình thêm chút men Giữ nghĩa tình sâu tự buổi đầu Khó khăn hạnh phúc mãi bên nhau Mùa trăng bên suối tình thơ trước Đâu dễ quên như nước dưới cầu Nguyên Đỗ |
Bạn Cầm Thi
Bá Nha xưa gặp Tử Kỳ Tiếng đàn hiểu thấu tâm tri nỗi lòng Non cao, nước chảy, tình chung Tri âm mấy kẻ, ghi lòng tạ ơn Tiếng đàn ai oán như hờn Tri âm đã chết thôi đờn cũng câm Hiểu nhau qua tiếng cổ cầm Bạn, ta lặng lẽ âm thầm vì thơ Nước non trăng gió mộng mơ Thành đôi bạn quí chẳng ngờ phải không Hiểu nhau vì một tấm lòng Cao sơn lưu thủy, mênh mông cuộc đời Vì thơ, hồn thả ra khơi Theo mây phiêu lãng bên trời trăng sao Theo từng cơn gió dạt dào Theo mưa, theo nắng, biển gào, tuyết sa Tử Kỳ cùng với Bá Nha Ngày nay có bạn có ta khác gì Bạn vàng đôi chữ cầm thi Đàn thơ vang mãi cũng vì tri âm Nguyên Đỗ Ghi chú điển tích: Nước non : * Bởi chữ "Cao sơn lưu thủy" chỉ tiếng đàn hay của người tri kỷ, tiếng đàn có bạn tri âm thưởng thức. Lã Thị Xuân Thu: Bá Nha người thời Xuân Thu là người giỏi đàn, gặp và chơi thân với Chung Tử Kỳ là người sành nghe đàn. Một hôm, Bá Nha đánh đàn, Tử Kỳ ngồi nghe. Khi Bá Nha nghĩ đến chốn non cao (cao sơn), Tử Kỳ bảo: "Thiện tại hồ cổ cầm, ngụy ngụy hồ nhược Thái sơn." (Đánh đàn giỏi làm sao! vòi vọi cao thay như núi Thái). Một lát sau, Bá Nha lại nghĩ đến chổ nước chảy (lưu thủy), Tử Kỳ lại nói: Thiện tại hồ cổ cầm, đãng đãng hồ nhược lưu thủy." (Đánh đàn sành biết mấy, mênh mông thay như nước chảy.). Đến khi Tử Kỳ chết, Bá Nha đập đàn không gẩy nửa vì cho rằng đời không ai hiểu được tiếng đàn của mình. Trong thơ Kiều của thi hào Nguyễn Du: Nước non luống những lắng tai Chung Kỳ. Bá Nha, Tử Kỳ: Hai người bạn tri âm thời Xuân Thu. Nguyên Đỗ |
Chuyện Tình Thôi Hộ
Ngày xưa giữa tiết Thanh Minh Có chàng Thôi Hộ một mình dạo chơi Hoa đào khoe sắc bên trời Nắng trưa khát nước gõ nơi cổng nhà Một người thôn nữ bước ra Mục mi thanh tú đậm đà có duyên Ly nước mát, cảnh thần tiên Người đâu kín đáo dịu hiền làm sao Thanh minh lại hội hoa đào Chàng Thôi trở lại ghé vào chốn xưa Cổng nhà đóng, chẳng ai thưa Nhớ nhung đào diện đề thơ mơ màng Bài thơ chấn động tim nàng Chân trời góc bể biết chàng ở đâu Một lời đã thấu tim nhau Tương tư thiếu nữ dạ sầu héo hon Nhớ nhung chết mỏi chết mòn Tội nàng con gái còn son qua đời Nỗi đau thấu đến lòng trời Chàng Thôi tìm đến rối bời ruột gan Lệ rơi đau xót non ngàn Biển sông sóng dội gió tràn gọi nhau Nàng hồi tỉnh, chàng ngừng đau Cầm tay cười nói xiết bao nỗi mừng Trên đời mấy kẻ tình chung Duyên thơ kỳ ngộ vui mừng sánh đôi Hoa đào khoe sắc bên trời Mỗi năm mỗi nở cho đời đẹp tươi Nguyên Đỗ Dựa theo tích Thôi Hộ Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông: Bản sự thi: Thôi Hộ đời Đường nhân tiết thanh minh một mình đi chơi về phía nam đô thành, thấy một ấp trại chung quanh đầy hoa đào. Thôi Hộ gõ cửa xin nước uống, một người con gái mở cổng, hỏi tên họ rồi bưng nước đến, người con gái sắc đẹp đậm đà, duyên dáng, tình ý, , dịu dàng kín đáo. Năm sau, cũng vào tiết Thanh minh, Thôi Hộ lại đến tìm người cũ thì cửa đóng then cài, nhân đó mới đề lên cánh cửa bên trái một bài thơ. Khứ niên kim nhật thử môn trung. Nhân diện đào hoa tương ánh hồng. Nhân diện bất tri hà xứ khứ. Đào hoa y cựu tiếu đông phong. (Năm ngoái, hôm nay tại cổng này, mặt người và hoa đào màu hồng ánh lẫn nhau. (nay) mặt người không biết đi ở chốn nào (chỉ còn) hoa đào vẫn cười với gió đông như cũ). Người con gái xem thơ, nhớ thương rồi ốm chết. Chợt thôi Hộ đến, nghe tiếng khóc bèn chạy vào ôm thây mà khóc. Người con gái bỗng hồi tỉnh rồi sống lại. ông bố bèn đem cô gái gã cho Thôi Hộ. (Tình sử). Cũng từ điển này, người ta thường ví mặt người con gái đẹp với hoa đào. |
Úi, em có nghe anh Ái Hoa kể câu truyện này hôm nọ, lãng mạn và dễ thương làm sao . Anh AiHoa còn nói, ngày xưa thì đề 1 câu thơ trên giấy dán vô cửa là được người yêu còn thời nay đề câu thơ rồi lấy diamond chận lên mới vừa lòng người yêu hihihi . :lol: Hai anh em ngồi cười với nhau ngẩm nghĩ cũng không sai lắm hihihi :lol: Bây giờ được đọc bài thơ của anh NĐ .... Wow ! Đúng là gừng càng già càng cay mùh . Mấy anh biết nhiều điển tích hay quá !
Đào Viên Tình Xem thơ thương kẻ ở đôi nơi Hiu hắt đào viên tháng tuyết rơi Héo úa cành hoa xinh tự thưở Tàn phai cánh lá đẹp đương thời Hồn yêu ngả bệnh không chờ đón Dạ ái vươn đau chẳng gọi mời Bổng ở phương xa chàng trở lại Sầu thương vụt biến xót xa vơi LLT |
Biết Viết Gì Bây Giờ
Anh không còn làm thơ Khi hồn mình trắc trở Biết viết gì bây giờ Khi chẳng còn nhịp thở |
Chớm Thu
Tự dưng lại muốn xem hình Của ai, ai bảo gieo tình vấn vương Tự dưng lại nhuốm tơ vương Tại chi chi đó hay thương mất rồi Tự dưng hồn thoáng đơn côi Nửa vòng trái đất xa xôi đất trời Tự dưng lòng thấy chơi vơi Ước thành chim nhạn tung trời mà bay Hay là thu sắp về đây Để cho sắc nhuộm ngọn cây phong vàng Tự dưng mình lại mơ màng Hay là thương nhớ bóng nàng thơ xa Nghêu ngao cất giọng hát ca Viết vài dòng chữ mặn mà tri âm Màu thu len lén âm thầm Điểm pha nhan sắc thì thầm sớm mai Nguyên Đỗ Aug 16th, 2005 |
Giao Ước Bí Mật
Chuyện bí mật làm sao bật mí được Chỉ hai người thủ thỉ với nhau thôi Lỡ một khi lọt tới kẻ thứ ba rồi Thì cả xóm, cả làng đều biết hết Chuyện bí mật nói ra thì chắc chết Ngoéo tay rồi gìn giữ mãi cho nhau Có gì chăng cũng giữ kín trong đầu Trong tâm khảm kẻo lỡ lầm mang tội Chuyện bí mật dẫu cách xa vạn lối Cũng riêng mang, không thể mở miệng môi Vì dù chăng đã hứa chắc trong đời Sống thì giữ, chết mang theo bí mật Chuyện bí mật, tín nhiệm là cần nhất Giữa hai người, giao ước rất linh thiêng Mỗi một người đều có những niềm riêng Giữ sâu kín trong đáy hồn mãi mãi Nguyên Đỗ |
Chia Sẻ Buồn Đau Cho riêng một người bạn trẻ Em tuổi nhỏ viết lời thơ sâu đọng Lời thơ buồn thấm suốt trái tim tôi Tôi ngẩn ngơ mới mười chín tuổi đời Bao sợi tóc là bấy nhiêu nỗi nhớ Ờ một phút có thể là muôn thuở Trong cuộc đời đầy dẫy những trái ngang Những niềm đau chen lẫn với dịu dàng Sầu lóng lại thành lời thơ da diết Em tuổi nhỏ viết lời thơ tha thiết Cho hồn tôi bay mãi tới miền xa Nơi tha hương nhung nhớ mãi quê nhà Chim khuyên hót bên bờ xanh nấm cỏ Cho tôi gởi chút tình theo cánh gió Theo thơ em tới vạn nẻo quê hương Cho tôi chia cùng em nhé xót thương Nỗi buồn lớn, nỗi niềm đau mất mát Nguyên Đỗ |
Thức Khuya Dậy Sớm
Thức khuya dậy sớm làm thơ Đêm qua em ngủ có mơ mộng hồng Có nhìn thấy mẹ về không Thấy hoa trái mọng, thấy đồng lúa xanh Có nhìn cò trắng bay nhanh Gọi nhau buổi sáng trong lành trên cao Có nhìn thấy sóng dạt dào Có nghe gió thổi rì rào hàng dương Có nhìn thấy cả quê hương Vùng lên đổi mới phố phường thôn quê Bao năm qua chửa đi về Lòng như trĩu nặng hồn quê mỗi ngày Tặng em một khúc thơ này Cảm giao một phút, đưa tay bắt, chào Mai sau rằng có ra sao Giữ nhau một chút trăng vào hồn thơ Nguyên Đỗ |
| Múi giờ GMT. Hiện tại là 03:30 PM. |
Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.