![]() |
Như Mai Công Chúa
Một vì công chúa lúc lưu vong Sống giữa phù hoa vẫn một lòng Hiếu học chăm làm ai cũng mến Xứng danh con cháu giống Tiên Rồng Như Mai công chúa nữ anh tài Thạc sĩ Nông Lâm có kém ai Giám đốc canh nông nơi nước lạ Một lòng phấn đấu hướng tương lai Xa đất quê cha vẫn hướng về Đoan trang hiền thục đậm tình quê Tài danh đem lại cho đất nước Đáng bậc công nương, xứng bốn bề Những nén hương trầm dâng kính lên Cho Người công chúa trí trau rèn Xa quê vẫn giúp cho dân tộc Gương chí của Người mãi vững bền Nguyên Đỗ ~*~*~*~*~ Bụi Phấn Hôm Nay Ngày tháng đong đưa mãn khoá trường Giã từ bè bạn tháng ngày thương Mai con đi đến làng quê cũ Tìm lại thầy cô nơi cố hương Thuở ấy thầy cô dạy tận tình Cầm tay nắn nót chữ xinh xinh Con hay sai dấu thầy cô sửa Viết lại viêt hoài mãi cũng tinh Thầy bảo trò ngoan phải học hành Mai này thay thế bậc đàn anh Tập tành dạy dỗ cho con trẻ Chữ Việt thương yêu với mộng xanh Chợt biết thầy cô cũ dưỡng hưu Con thăm nhà cũ thấy tiêu điều Thầy cô tóc bạc đi nhiều quá Bụi phấn ngày xưa chắc trắng chiều Bụi phấn hôm nay nối bước thầy Ngày xưa bụi phấn lấm trên tay Thầy hay xoá bảng viết thêm nữa Bài học ngày xưa nghĩa nặng dầy Nguyên Đỗ ~*~*~*~*~*~ Tựu Trường 2002 Học xá đông trở lại Sinh viên khắp nơi về Đám con trai con gái Cười nói như rủ rê Quần áo hở ngực bụng Thịt da xạm nắng hè Nhìn trông lòng xao xuyến Trường lớp vui thú ghê! Nguyên Đỗ Going Back to School 2002 The dorms are filled again With students from every corner of the Earth Ladies and gentlemen Chatting. murmuring, having fun Clothes revealing chests and bellies Flesh and skin tanned by the summer sun Excited by the view Wonderful are classes and schools! Nguyen Do ~*~*~*~*~*~ Ngày Đầu Trở Lại Lớp Anh sẽ viết bài ca vui hạnh phúc Như bầy chim ríu rít ở trên cao Như hướng dương vàng rộ cạnh hàng rào Em hớn hở bước nhanh vào lớp học Ánh nắng hạ như còn vương trên tóc Màu da ngăm áo ngắn cứ khoe ra Em cười tươi sắc mặt tựa như hoa Anh khoan khoái mở đầu niên học mới Cờ trong bụng cứ vì em phơi phới Mùa học này sung sướng biết bao nhiêu Ta cùng nhau học hỏi đủ trăm điều Bao hứa hẹn đang chờ ta với đón Em gái Huế ngày xưa thường đội nón Em bây giờ tóc thả phủ vai, lưng Anh ngồi bên, giơ tay vuốt, ngập ngừng Sợ giọt nắng giật mình tan biến mất Nguyên Đỗ Aug 19th, 2002 ~*~*~*~*~*~ Hồi Âm Người ta là con gái Mà bác bảo con trai Thật ai phải ái trái Gái trai thật là tài Người ta còn trẻ mãi Mà ai bảo bốn mươi Nói ra thật ái ngại Nháy mi, miệng mỉm cười Người ta tài giỏi thế Mong làm đệ tử chi! Cho gọi ai "Sư tỷ!" Giúp đỡ nhau được nì! Nguyên Đỗ ~*~*~*~*~*~*~ Anh Anh Này! (Tặng Anh yêu gấu!) Anh Anh này kỳ thật Suýt làm em quên mất Rơi bút mực xuống bàn Ngượng người, xấu hổ thật Anh Anh này kỳ ghê Nói chi chẳng hiểu nè Đừng khen em dịu đẹp (Nhưng mà em thích nghe!) Anh Anh này kỳ quá Năm thì với mười họa Bài thơ viết chưa xong Anh khen em tá hỏa Anh Anh này kỳ kỳ Đừng nhìn em kỹ nghe Chim sáo hót bờ dậu Nhớ nhung ba tháng hè ND Mỹ Thạch ~*~*~*~*~*~ Mai Thầy Về Hưu Kính tặng thầy Văn Khoa Mai Thầy về hưu saỏ Mới đây một thưở nào Thầy dạy cười vui vẻ Mai rồi đi nơi naỏ Thầy ơi, con mới gặp Bây giờ thầy sắp đi Thời gian như kẻ cắp Giờ đây, biết nói gì! Bài thơ cho con gởi Một chữ con ghi ơn Bao năm trời con đợi Lời khuyên răn chẳng hờn Mai trường lễ hưu trí Thầy vui nước với non Dấn thân vào chính trị Chí trai lại vuông tròn Mai Thầy về quê xưa Hàng me với bóng dừa Chân đi đường phố cũ Về hưu đời vui chưa! Nguyên Đỗ ~*~*~*~*~*~ Mùa Thu Tựu Trường Nắng hồng phơi cành lá Tóc lả lơi rũ mềm Em tròn phinh phính má Nở nụ cười trao duyên Ngày vui buổi tựu trường Sân trường quen lớp cũ Thầy cô bạn quí thương Mầm yêu như chợt nhú Mộng mơ thơ đẹp quá Dáng em hiền ngây thơ Hồn anh ngây ngất lạ Lá duyên tơ trổ cờ Đắm đuối liếc trông em Sợi tóc gió làm rối Đến lại gần chào quen Nét yêu kiều ... lạc lối Anh yêu rồi, tội lỗi! Nguyên Đỗ ~*~*~*~*~*~ Mộng Ước Anh sẽ dẫn em đến trường buổi sáng Nhìn sương mai, nghe chim hót trên cây Hai đứa đi cùng chung bước mỗi ngày Vui từng bữa, khuyên nhủ nhau ráng học Từng trang sách, từng bài chia nhau đọc Rồi trả bài phần thưởng với nụ cười Gõ đầu nhau khi bỏ bê biếng lười Trách khẽ bảo năm nay thật quan trọng Hành lang bước, vườn hoa xinh thơ mộng Ta học chăm mai mốt giúp quê hương Khi thành danh, khi rời bỏ mái trường Bao tiếc nuối gói ghem thành kỷ niệm Mùa thu đẹp, lá thu xinh kỳ diễm Em cùng anh dạo nốt quãng công viên Áo dài bay: em -- thiếu nữ dịu hiền Hình ảnh của Việt Nam yêu dấu mãi Ta ráng học, vững lòng không nghi ngại Vươn mình lên kịp bước với tương lai Tuổi sinh viên dù ngắn ngủi hay dài Một tâm trí, một niềm tin bất bại Nguyên Đỗ ~*~*~*~*~*~ Bài Học Đầu Ai bảo đấng anh hào Ôi thật sợ làm sao! Chị ngã em nâng đỡ Ngại chi thấp với cao Chẳng phải tính anh hùng Viết đại viết loạn khùng Viết hoài quen thôi ạ Khi đúng khi lung tung Bốn mươi chưa xế chiều Bảy mươi có bao nhiêu Khương Tử Nha giúp nước Tóc bạc trắng đã nhiều Thêm tuổi thêm khôn ngoan Việc nước đã chu toàn Việc nhà đã lo đủ Một bầy con thơ ngoan Ai bảo già lẩm cẩm Tuổi trời tuổi hạc, gấm Trí mở cao và nhanh Dẫu bước đi có chậm Em chỉ dẫn làm thơ Mai sau có việc nhờ Chỉ mong chị dẫn dắt Cuộc đời chụp thời cơ Thôi chị cứ làm chị Cho em gọi sư tỷ Đệ tử tổn thọ em Chị cảm thông không nhỉ Bài học đầu chị nhé Chạy qua đất non sông Đọc qua niêm vần luật Mỗi ngày thơ thật hồng Nguyên Đỗ ~*~*~*~*~*~ Mây Muôn Đời Bâng Khuâng ... Mây ven trời bâng khuâng Tháng Tám chừ lặng gió Lớp lớp mây ngập ngừng Nhớ nhung còn trăn trở Luyến lưu như từng bữa Thao thức như từng đêm Mây muôn đời nhung nhớ Mùa Thu nào bên em Thư tình biên năm nao Nhạt nét lòng dạt dào Hẹn mùa Thu tái ngộ Bao năm trời qua mau Tháng Tám lại trăng rằm Mình xa nhau bao năm Hồn anh còn mãi nhớ Người em yêu xa xăm Đọc thư lòng rưng rưng Suối đi không hề ngừng Em có là cửa biển Đón tình anh mãi không? Cho mơ xưa lại hồng! Nguyên Đỗ Aug 25th, 2002 ~*~*~*~*~*~ Con Sáo Nhỏ Con sáo nhỏ hôm nay chợt cất hót Giọng lảnh cao trìu mến quá đi thôi Mùa Xuân vui, màu nắng rực vùng trời Tiếng chim hót rộn ràng như nốt nhạc Chim hoàng yến hay oanh vàng có khác Tiếng bổng trầm vang mãi khắp đồng xanh Lá khua vui khi chim đậu đầu cành Líu lo hót chào mừng muà nắng mới Chim be bé màu vàng xinh ơi ới Chim cứ ca, cứ hót, một trời mơ Ta đứng đây nghe ngây ngất từng giờ Mùa Xuân đến trong hồn ta diễm tuyệt Nguyên Đỗ ~*~*~*~*~ Thu Chưa Đến Thu chưa đến, lá cây xanh còn biếc Gió chưa về, còn ngủ tại non cao Em đi ngang, cười duyên dáng, dạt dào Hồn mơ mộng, nắng chiều nay mát ấm Từng bước ngắn, khoan thai em bước chậm Gợi trong anh, chim sáo nhỏ ngày thơ Dọc trên đường ngày đó tựa đợi chờ Mỗi một bước là một dòng kỷ niệm Em ngước mắt như đang tìm đang kiếm Lá mùa thu chưa kịp đến đâu em Hay là em, ba tuần nữa tới xem Lá sẽ đổi những màu em ưa nhất Em khẽ nói giọng êm tai thành thật Khu rừng này mai mốt sẽ đẹp ra Giá quanh đây có một chỗ làm nhà Em sẽ ghé mỗi mùa thu rực rỡ Nhà anh đó, dưới chân đồi, nắng đổ Em vào chơi, nhà vắng có anh thôi Ở nơi đây thanh tịnh chẳng đông người Em đã đến, rừng phong, anh đón khách Nguyên Đỗ ~*~*~*~*~ Thầy Cô Ngày Đó Thầy cô ngày đó dạy cho con Chữ viết thẳng ngay, chữ thật tròn Dấu sắc, dấu huyền, hỏi, ngã, nặng I dài y ngắn nét thon thon Thầy dạy cho con lễ độ luôn Khoanh tay chào hỏi trực hằng tuần Toán hình sử địa sinh lý hoá Định lý phương trình đã có khuôn Cô dạy cho con phải dễ thương Công dân đức dục với văn chương Thủ công tập vẽ ôi đủ cách Lịch sự tương thân đủ mọi đường Thầy cô mến ạ con nhớ về Những ngày tháng cũ dấu yêu ghê Một mai con sẽ về thăm lại Thầy cô đáng kính vẹn trăm bề Nguyên Đỗ ~*~*~*~*~*~ ND đã xin phép HoaTymTým để bỏ bài thơ này trong đây! Chim Sáo Ai là chim sáo nhỉ Sáo nào bay sang sông Sáo nào sáo tri kỷ Sáo nào đi lấy chồng? Sáo mỏ vàng trên dậu Sáo đen trên dậu tre Sáo nâu nhảy cành trúc Sáo vui những ngày hè Sáo nào ca trầm bổng Sáo nào tiếng hót cao Sáo nào đang mơ mộng Sáo nào tình rạt ràỏ Giá em thành sáo nhỉ Vô tư hót trên cây Không buồn không khóc nhỉ Không thương nhớ, đoạ đày! HoaTymTým -------------------------------------------------------------------------------- Bài Thơ Xưa Mực Tím Bài thơ ngắn của nhỏ Viết mực tím học trò Bao năm rồi còn nhớ Giấy trắng tinh thơm tho Bài thơ mùa nắng hạ Nét chữ nhỏ xinh xinh Trước ngày chia đôi ngã Chút nhớ thương đậm tình Cánh phượng màu nhạt đỏ Còn trên trang thơ em Anh nhìn thêm nhung nhớ Môi em, mái tóc mềm Nguyên Đỗ ~*~*~*~*~ Cành Hoa Phượng Vĩ Cành hoa Phượng Vĩ đỏ Nở đẹp nắng hồng tươi Mỗi Hạ về lại nhớ Lâng lâng tưởng một thời Cánh hoa phượng xưa ép Vào trang vở tặng ai Kỷ niệm xưa vẫn đẹp Cách xa bao năm dài Cậu học trò đã lớn Cô sinh viên bây giờ Hai người hai thế giới Có còn chút ngây thơ Màu hoa phượng vĩ đỏ Từ ngày đó trong tim Anh bây giờ còn nhớ Hay tất cả lặng chìm? HoaTymTým ********************************************* Cành Hoa Phượng Vĩ Ơ đẹp quá cành hoa phượng vĩ đỏ Ngày chúng mình sách vở kẹp ngang hông Mắt mộng mơ và má thắm môi hồng Chưa biết khổ, còn vô tư chi lạ Mái trường nhỏ bên đường cây nghiêng ngả Những cành hoa sà thấp xuống tận vai Bầy sáo về hót mãi tiếng ca dài Qua cửa lớp chúng mình vui nghe ngóng Thầy gõ bảng: "Các em thôi mơ mộng Học thi xong, rồi mộng sẽ bay cao!" Đã bao năm mà như tựa hôm nào Tiếng thầy ấm, ôn tồn, dạy năm cuối! Bạn bè đến quây quần học hai buổi Ôn bài thi, hoa phượng nở đầy sân Có một hôm, Em liếc mắt, đỏ rần Em cúi mặt thẹn thùng không dám nói Chiều hôm trước ai mang trầu tới hỏi Em bâng khuâng, nào biết nhận hay không Đời con người chỉ có một đời chồng Phải lựa chọn đắn đo không bừa bãi Nhận: không đúng, từ: cũng băn khoăn ái ngại Phải làm sao, sau lớp, hỏi riêng anh Em còn xuân, còn trẻ mộng trong xanh Sau không học tiến lên thêm chút nữa Rồi hai đứa ngày lại ngày hai bữa Đi học chung, định lúc đậu, học thêm Có ai ngờ cuối mùa đó xa em Em lỡ rớt, lấy chồng, an duyên phận Anh bỏ xứ cuộc đời thêm lận đận Nỗi buồn đau mộng vỡ lạc tình nhau Duyên chi mà chỉ có một buồng cau Hoa phượng đỏ trái tim còn rướm máu! Nguyên Đỗ ~*~*~*~*~ Bài Thơ Biết Giận Bài thơ hờn dỗi vì nằm trong góc nhỏ trong trí óc chưa được thành hình bởi tuyến ngôn ngữ và hạch sáng tạo không còn tìm ra chữ. Bài thơ hờn dỗi vì người yêu chẳng ghé về thăm, như đã quên lời hứa hẹn, hay còn phải học bài cho mùa thi cuối không còn thư thả. Bài thơ hờn dỗi vì lá thu đã úa vàng và gió lạnh kéo về làm rơi những chiếc lá và từng cơn mưa đã làm bầm nát những thảm lá xinh tươi. Bài thơ hờn dỗi vì bị lãng quên trong xó xỉnh cuộc đời nên không thèm trưởng thành. Ờ anh xin tạ lỗi, mùa thi lại đến rồi, những cơn gió lạnh buốt như chớm Đông lại về không cho phép anh lang thang dọc theo rừng cây, ven suối. Ờ anh xin tạ lỗi, tuổi học trò, đời sinh viên, tất bật với bài vở hằng ngày, đâu có thể thỏ thẻ tâm tình với em từng giây từng phút. Ờ anh xin tạ lỗi, dù có thế nào, anh vẫn nhớ em mà, đâu cần phải nói hay gọi hay chuyện trò mới là luôn nghĩ tới em. Ờ anh xin tạ lỗi... cùng nàng thơ, cùng bài thơ thai nghén chưa được thành hình. Nguyên Đỗ *~*~*~*~* Nụ Hôn Đầu Anh hỏi nhé, nụ hôn đầu hôm ấy Em trao anh, nhún đứng, cạnh hồ xanh Chim véo von ca hót ở trên cành Em còn nhớ như anh giờ không nhỉ Giá gói được nụ hôn đầu thật kỹ Để làm tin, chứng tích một tình yêu Để mai sau nếu gặp phải cô liêu Anh mở ra tưới lại bằng dấu ái Tình lần đầu mang rất nhiều vụng dại Em trao không, chẳng tín toán mông lung Anh ngu si, mắc cở với ngại ngùng Nên đánh mất khối tình yêu duy nhất Giờ xa em, ôi nhớ tha thiết thật Hỏi trời trăng, tinh tú, gió mây bay Hỏi hồ xanh, hỏi chim chóc trên cây Nhưng tất cả vẫn thản nhiên thinh lặng Chiều hôm ấy mùa hạ rơi ánh nắng Tình em dâng, đẹp tựa nắng hồng rơi Có phải không tình lỡ mới đẹp thôi Để trái tim suốt đời nhung nhớ mãi Nguyên Đỗ Có Gì Vui Không? Đi ngang qua trường cũ Ngẩn ngơ với bồi hồi Một thời vui sách vở Bây giờ bạn trăm nơi Thầy cô vẫn còn đó Hỏi có gì vui không? Vắng em từ cái độ Mùa thi tê tái lòng! Nụ cười em héo hắt Mười năm trời trôi qua Thầy cô nhớ dai thật Tự dưng mắt lệ nhòa Chuyện đời em vẫn thế Muôn đời như sóng sông Như thuỷ triều nước bể Biển đông với Cửu Long Nguyên Đỗ Nhớ Cô Bạn Nhỏ Lất phất đường khuya hoa tuyết rơi Màu hoa tuyết trắng nhẹ bên trời Rơi từng cụm nhỏ trên làn tóc Như thuở bông gòn vui thả chơi Dạo ấy mười ba mười bốn thôi Vẫn còn ngơ ngẩn chẳng tinh đời Chưa mơ chưa mộng hồn nhiên lắm Em cứ như là em ruột thôi Còn nhớ không em dạo thiếu thời Chúng mình vui nghịch lượm bông rơi Thổi bay theo gió cười sung sướng Gởi những cụm bông bay tới trời Bông trắng bay bay ngày tháng trôi Chúng mình đôi ngã vút xa rồi Chưa lần hò hẹn chưa than trách Canh cánh trong hồn chút nhớ thôi Nguyên Đỗ Ôn Mộng Ban Đầu Q uán nhạc vang vang réo gọi vào U ống vài ly rượu có là bao Y như chuyện cổ liêu trai đo' N gọc nữ muá ca thêm xốn xao H ớp trọn rượu vang, thơ nhạc nào T ưởng về ngày đó sánh vai nhau H àn huyên thân mật cười vui vẻ I m lặng nhìn nhau nhớ mộng đầu Nguyên Đỗ -------------------------------------------------------------------------------- Chớm Đông Năm ngoái gặp nhau buổi chớm đông Sáng nay lành lạnh mặt trời hồng Chao ơi lại nhớ ơi là nhớ Lúc cận kề nhau, phút mặn nồng Em đến thẹn thùng xinh lắm cơ Nhìn anh xao xuyến đến không ngờ Hàn huyên tưởng nhớ ngày xưa cũ Gió lạnh bên ngoài, trong vách thơ Em hát tình ca Huế thật tình Những tà áo trắng một trời xinh Nữ sinh Đồng Khánh còn nhơ nhởn Bướm trắng sông Hương thật thắm tình Huế của ta này Huế vạn năm Một ngày nắng đẹp đã về thăm Có đàn chim nhỏ vui ca hót Tiếng hát của em ngọn sóng ngầm Bản nhạc em dành riêng tặng anh Gió đông mang lại giấc mơ lành Vẫy tay tạm biệt mùa thu nhé Nhớ buổi em chào giã biệt anh Nguyên Đỗ Dec 6th, 2002 -------------------------------------------------------------------------------- Ngã Hỏi Ngã hỏi ngửa nghiêng chữ Việt mình Phải dò phải hỏi chớ làm thinh Kiếm tìm chữ nghĩa dùng cho đúng Giữ gìn đúng dấu chữ Việt mình Dấu hỏi uốn cao thẳng trên đầu Ngã rồi mới hỏi chắc không sâu Viết sai khi nháp khi in đúng Tránh việc khen chê nhức nhói đau Đấu ngã nằm ngang đo đất kia Trượt chân gãy cẳng lấy chi về Bụng thầm bảo dạ tra từng chữ Tự điển rõ ràng như thế kia Hỏi ngã đường đi đâu khổ tâm! Tránh khi sơ sót lỗi sai lầm Nước mình đủ giọng khác nhau lắm Phải biết bảo trì cho đúng âm Nguyên Đỗ ~*~*~*~*~ Răng Rứa Chị? Răng rứa chị ơi sai ở mô Tính em viết đại rủi hàm hồ Chị tha lỗi nhé em xin sửa Em viết cho em, chẳng dạy mô May mắn mai kia được làm thầy Cũng soi gương mãi mỗi ngày ngày Cũng dò cũng kiếm cho thăng tiến Để khỏi sai lầm dạy mất hay Các chị tự nhiên cứ giọng Nam Em nghe ngon ngọt thấy mà ham Nước dừa, nước bưởi Biên Hoà đấy Như nước chanh tươi như nước cam Giọng Huế Thừa Thiên cũng dễ thương Mô tê răng rứa cũng muôn đường Những nơi vương chúa cung đình cũ Những giọng khoan hò thêm vấn vương Giọng Bắc ôi chà em Bắc Ninh Tiếng ca, trò chuyện thật là tình Hái Phòng, Nam Định, Bùi Chu nữa Những tiếng ví von đất nước mình Khi viết thì nên có chuẩn son Mai sau con cháu đọc vui buồn Có khi thắc mắc sao mà lạ Hỏi ngã làm răng dấu chẳng còn Nguyên Đỗ Ý/Thơ Ý đến cho hồn thêm xuyến xao Cửa toang mở lớn ánh trăng vào Thơ về vần chữ xếp hàng thẳng Chữ ngả chữ nghiêng thơ/ý trào Thơ/Ý là duyên nợ thế gian Gió trăng mây nước với non ngàn Tình yêu vương vấn hồn thi sĩ Hồ thỉ tang bồng rõ ruột gan Thơ/Ý đồng hoang sông suối sâu Ý suy thơ cũng rụng tâm sầu Ý tràn thơ cũng say sưa lắm Thơ/Ý duyên nồng nghĩa thắm sâu Thơ kết đời sau/trước vạn lần Văn chương vạch nối kết tình thân Bốn phương thiên hạ lòng như một Thơ/Ý ngôn từ chí thánh nhân Nguyên Đỗ Bài Học Chạy Xe Đạp Thuở con lên sáu bố tập xe Bố chạy theo con một sáng hè Tay giữ yên xe cho con đạp Miệng khuyến khích con như chở che Bố chạy theo con khắp đường làng Con đường hôm ấy nắng chang chang Con vui con đạp bố chạy mãi Tiếng chân bình bịch vọng vang vang Bố dạy cho con phải thăng bằng Như đời thong thả cứ băng băng Dấn thân đạp tới lòng quả cảm Quên hết sợ run, chớ dùng dằng Bố chạy theo con muốn bở hơi Bố dạy cho con thuở vào đời Bài học chạy xe con còn nhớ Chú tâm theo đuổi mộng xa vời Nguyên Ðỗ Anh Làm Hạt Sạn Em Đừng Đi Guốc Hôm qua vừa mới gặp em Anh lơ mơ hỏi hẹn thêm một lần Em nhìn e thẹn tần ngần Thêm lần nữa thế liệu cần gì đây Sượng sùng muốn dấu hai tay Tay dài ngượng nghịu hồn bay lên trời Em cười nói nói chơi chơi Anh như hạt sạn đáng đời rải sân Nàng thơ nho nhỏ thiên thần Sạn kia đã rải trước sân nhẹ nhàng Ngày mai trời nắng hanh vàng Em đừng đi guốc, dịu dàng thôi nha Nguyên Đỗ Tha? Die^`u DDe^m Tra(ng DDe^m tra(ng sa'ng Em tha? die^`u Ro^.n ra~ Tra(ng tro`n vo Tra(ng treo ma~i tre^n cao Em go*?i thu* Tu*`ng ca'nh nho? No^n nao Chi. Ha(`ng a. Theo thang die^`u Bu*o*'c xuo^'ng Ba ma' em Ca('t lu'a khuya Giu*a~ ruo^.ng Em mo^.t mi`nh Die^`u tha? vu't le^n kho^ng Chu' Cuo^.i o*i Tho*`i xu*a ddo' Tuo^?i ho^`ng Die^`u chu' tha? Vu*o*'ng ca`nh dda kho^ng ddo' ? Die^`u cu?a em Ba ca('t tu*` ba'o cu~ Chu*~ nhi` nha(`ng Nhi`n cha(?ng ddo.c ddu*o*.c dda^u Thu* cu?a em Chi? co' mo^~i va`i ca^u Chi. xuo^'ng nhe' DDe^m nay Em cho*` ddo*.i Chuye^.n tho* be' Go.i nhau ve^` O*i o*'i Nhu*~ng vo^ tu* Ky? nie^.m cu~ DDo*n so* Tu*`ng no^~i nho*' Tu*`ng ddo*.t so'ng Vo^~ bo*` Ca'nh die^`u nho? Mo^.t dde^m tra(ng Thu*o*ng la. Nhu*ñg nga`y qua Nhu*ñg ngu*o*i` ddi Ho^'i ha? Co`n nho*' ve^` DDo^`i co? mu*o*.t DDe^m tra(ng Tha? die^`u bay La`m thang DDo'n chi. Ha(`ng Chi. cha(?ng dde^'n DDe^m ve^` Em ro*i le^. DDa~ nha^.n thu*'c Lo*'n le^n DDo*`i la` the^' Mo.i no^~i nie^`m Kha('c khoa?i Go*?i tra(ng ma^y Nhu*~ng u*u tu* DDo^i lu'c Ke'o tu*`ng ba^`y Vu`ng ky? nie^.m Mo^.t khung tro*`i Mo^.ng tu*o*?ng Die^`u bay bao Co' mo^.t la^`n DDa~ vu*o*'ng O*? tre^n tra(ng Ho?i co' La' Die^u Bo^ng ? (1) Cuo^.i, Ha(`ng Nga DDa~ tha`nh vo*. Tha`nh cho^`ng ? Hay va^~n va^.y Vie^?n vo^ng Lu*a` tuo^?i tre? DDa~ nhi`n tha^'y Ngu*o*.c xuoî Tre^n co~i the^' Chu't buo^`n vui Goi' ghe'm I't va^`n tho* Ho^`n cu?a em DDa~ dda^`y da^~y Nghi ngo*` Chie^'c ba'nh ve~ (2) Thie^n DDu*o*`ng Mu` (3) DDa^'t Cuo^.i (4) Mai Gia Chu' thi'ch: (1) La' Die^u Bo^ng : Te^n mo^.t bai` tho* dda~ ga^y xao ddo^.ng mo^.t tho*i` (2) Ba'nh ve~: Ma(.t tra(ng co' the^? tro`n nhu* chie^'c ba'nh dda, nhu* chi? la` ba'nh ve~ thôi, a(n kho^ng ddu*o*c. (3) Thie^n DDu*o*`ng Mu`: Te^n mo^.t ta'c pha^?m cu?a Du*o*ng Thu Hu*o*ng, cũng dda~ ga^y xao ddo^.ng hie^.n nay . (3) DDa^'t cuo^.i : DDa^'t cu?a nhu*~ng ngu*o*i` "noi' do^'i nhu* cuo^.i" ~*~*~*~*~*~ Lễ Hoá Trang Mardi Gras! (Đêm trước ngày Lễ Tro của Thiên Chúa Giáo, chuẩn bị vào mùa chay) Vàng, tím, xanh xanh, sắc tuyệt vời Đi vòng quanh phố đẹp thì thôi Hoá trang ngày lễ đêm vui quá Mặt nạ lông chim đùa giỡn người Nhảy nhót vui ca khắp phố phường Áo choàng sắc tía áo công nương Áo xanh màu cỏ đem may mắn Áo đỏ áo vàng bậc đế vương Nhộn quá hở em, đêm hoá trang Vui chơi chọc phá thật ngang tàng Mỗi năm một bận vui tươi quá Trang sức em mang trông thật sang Năm tới cùng anh biết đóng gì? Tình nhân hạnh phúc, kẻ tình si? Hay là công chúa lâu đài cũ Vai nữ vai nam vẻ diệu kỳ Nguyên Đỗ ~*~*~*~*~*~ Đang Vui Lại Giận Nhau Rồi Đang vui lại giận nhau rồi Bỏ đi một mạch lòng côi cút buồn Giận Người, tôi muốn bỏ luôn Đi nơi xứ khác, bỏ nguồn yêu thương Đang đi chung một lối đường Dùng dằng giận dữ ai lường được đâu Giận gì, chẳng nói cho nhau Bỏ đi lằng lặng sầu đau tím hồn Đang yên lòng bỗng bồn chồn Biết ai lầm lỗi, sao hờn giận ai Tự dưng đường đã chia hai Lòng đau day dứt buồn hoài chưa tan Đang yêu mà nát ruột gan Đang vui nước mắt chợt tràn vì sao Hay là em (anh) lại làm cao Bắt anh (em) năn nỉ cúi đầu van xin? Nguyên Đỗ Nửa Đêm Em Chào Nửa đêm chợt thấy em chào Chao ơi trong dạ xôn xao lạ lùng Tim reo nhịp đánh thùng thùng Hình như ánh lửa bập bùng đêm thâu Lời tình âu yếm trao nhau Ngoài song ánh sáng muôn sao ngập ngừng Gặp nhau kể những vui mừng Những sầu nhung nhớ tưởng chừng đã quên Nguyên Đỗ |
Hi bro ND
Bro ND : TG nay mai sẻ copy lại các bài thơ cửa bro và post lai cho bro nhen , không biết bro có đồng ý không nè ? Cám ơn bro đã tham gia Vina forum Regards TG |
:lol: hihihi anh TG, em xin phép anh Nguyên Đỗ hôm bữa rồi nên bây giờ em đang copy thơ của ảnh qua nè hihihi . Em đang tự nhiên "siêng" hihihi :lol:
|
Bố Dạy
Bài con viết bao nhiêu lần rồi nhỉ? Con đọc xong, xóa, xóa, viết chồng lên Bố bảo con, thơ tứ, lời đi liền Tư tưởng lớn, lời văn, phải gắn cạnh Mỗi một chữ phải dung hòa yếu mạnh Tùy theo hồn, tùy xúc cảm, mạch thơ Có khi nhanh, có khi chậm, hàng giờ Chỉ ưng ý khi nào lời trọn ý À viết lách cũng kỷ cương tế nhị Đâu phải là cắm cúi viết đại chơi Bố dạy con uốn lưỡi bảy, một lời Và khi viết bảy lần bảy bốn chín Khi nóng giận hãy bình tâm cố nhịn Bút lửa thù, ảnh hưởng rất dài lâu Đừng dùng văn, thơ phá hại nhau Phải chăm chút dùng chúng vào việc chính Nguyên Đỗ |
Tằm Tơ Lỡ Một Đời Mơ
Tằm tơ là kiếp tằm tơ Nợ thơ phải trả rút thơ từ hồn Gặp ai lòng cũng bồn chồn Thơ run cánh rụng bướm buồn lang thang Vì sao mà nắng hanh vàng Vì sao mưa nặng cho nàng ướt vai Vì sao đang một thành hai Vì sao mãi mãi những bài tương tư Tằm tơ lỡ một đời mơ Yêu ai hơi thở vì thơ quyện vòng Yêu ai chẳng thể giữ lòng Làm thơ thả bướm thả ong lượn vời Muốn bay lên tận đỉnh trời Hỏi sao mang nặng kiếp người yêu thơ Nguyên Đỗ |
Tôi Vẫn Còn Hiện Diện
Mến tặng Nguyễn Đình Phương Tôi vẫn còn hiện diện Dù đường xá giá bằng Dù kiếp người bọt biển Hồn mơ đến vĩnh hằng Tôi vẫn còn tiếp tục Đoạn đời dù truân chuyên Chưa nếm mùi hạnh phúc Quá khứ đầy luỵ phiền Tôi vẫn còn ước mộng Tương lai dù ảo mờ Vững tâm lao vào sống Vẫn tìm được nguồn thơ Tôi vẫn còn hiện diện Chẳng phải là số không Vẫn mỗi ngày mỗi tiến Ngày mai mặt trời hồng Nguyên Đỗ |
Hang Đá Ngày Xưa
Bạn ơi có còn nhớ Mùa Sinh Nhật ngày xưa Từng lớp làm hang đá Vừa đẹp vừa đơn sơ Mỗi lớp một kiểu khác Trưng bày đón khách thăm Trang nghiêm lời thánh nhạc Kính viếng Chuá giáng trần Bầy chim non tung cánh Lìa đàn bay bốn phương Trường lớp dần hiu quạnh Ngói, tường đậm mưa, sương Mái trường xưa còn kia Những bước chân chưa về Cổng trường xơ xác cũ Chuông còn vang đêm khuya? Nguyên Đỗ |
Ánh Mắt Nụ Cười
Em liếc nhìn, ta choáng váng người Nụ cười hàm tiếu nét vui tươi Tim ta khe khẽ ngân hoà khúc Ánh mắt làn môi khuynh quốc ơi Xao xuyến hồn ta phút lặng trầm Em nhìn tín điệp động vào tâm Ta nghe chim hót, lời sông suối Giấc ngủ mùa đông, mạch sống ngầm Em đến mời ta dạ khúc này Chân ta từng bước tựa chân say Dìu nhau dạo vũ khua sàn gỗ Trên sóng trần gian tay nắm tay Ánh mắt chao nghiêng ánh mắt nai Làm sao quên được tháng năm dài Trong ta là cả mùa mơ ước Đèn điện trăng sao với dáng ai! Nguyên Đỗ |
Tuyết Trắng Mùa Đông
Tuyết trắng hôm nay đã ngưng rơi Nhưng màn tuyết phủ mấy hôm rồi Lên cao mấy tấc sao mà lạnh Trà nóng, cà phê uống ấm môi Tuyết trắng lạnh ghê trước cửa nhà Ngại ngùng ngái ngủ bước chân ra Cúi mình cạo tuyết tay tê cóng Hơi thở khói ra cứ hít hà Tuyết trắng mùa đông lạnh xứ người Em cười - nung ấm, sưởi hồn tôi Bao nhiêu băng giá tan thành nước Thành một con sông có sóng dồi Tuyết trắng muôn nơi khắp nẻo đường Trẻ chơi nghịch tuyết thấy mà thương Đắp thành người tuyết đơn sơ thật Hạnh phúc ngay trong những sự thường! Nguyên Đỗ |
Trộm Tượng Về Chưng
Tặng Người Ăn Trộm "Không biết đứa mô trộm tượng kìa Thiên thần, đạo sĩ đứng bên kia Hài Nhi, Đức Mẹ, Giu-Se nữa Chúng lấy đi đâu, chắc lấy về?" Cha xứ đi quanh, ngẫm nghĩ hoài Chắc là đám trẻ đùa nghịch chơi Cha đi từng lớp xem hang đá Chợt thấy tượng quen, phải đúng rồi! Cha nói khoan thai hỏi các em Đứa nào lấy tượng nói cha xem Cái thằng trưởng lớp run run nói Con lỡ... từ nay chẳng dám quên! Cha trách: các con nghịch phá ghê Tượng kia cha đã cố mua về Trưng bày cho đẹp xinh nhà xứ Đã lỡ các con hãy giữ đi Cha dặn: các con phải sống ngoan Đừng ăn cắp vặt, ráng chu toàn Học hành, bổn phận, mai sau lớn Giúp ích gia đình, sống chứng nhân Cha xứ tượng bia tuổi thơ xa Tha hương tứ xứ biệt quê nhà Giáng sinh lại nhớ ngày xưa ấy Cha xứ hiền nghiêm xứng đáng Cha! Nguyên Đỗ Một Giấc Mơ Tặng Ai Nì! Một giấc mơ, em, một ngỡ ngàng Em từ đất ấm lại vừa sang Cánh hoa cúc ngậm che môi đẹp Anh hôn môi thắm, cúc hoa vàng! Một giấc mơ, hoa, một bất ngờ Em phà hơi thở thổi vào thơ Bao nhiêu mưa gió, bao nhiêu bão Ngây ngất hồn anh đến thẫn thờ Một giấc mơ, trăng, ánh dịu dàng Hương mùa ân ái tím hàng soan Âm ba sóng gợn làn trăng sáng Sông nước tình yêu ơi chứa chan Một giấc mơ, em, một thắm tình Em cười e lệ, nhéo vai anh Sao anh nghịch phá lời thân mật Cho lịm trái tim thêm nhớ anh! Nguyên Đỗ Dec 18th, 2003 |
Múi giờ GMT. Hiện tại là 05:58 PM. |
Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.