Chao ôi!Chén rượu của luân hồi
Vơi đầy cứ mặc tháng ngày trôi
Như tình ta đó ngày tươi đẹp
Để đến chiều nay tình chết rồi
Chao ôi!Ái ân của cuộc đời
Thoảng như cơn gió,gió mồ côi
Tìm đến bên ta rồi lại vội
Theo người vui với chốn xa xôi
Này đừng có đến trong vội vã
Rồi đi với bước chân chán chường
Nếu để chết đi theo tình cũ
Tim tôi bao hận đã phơi sương
Này đừng có hẹn với thề bồi
Đời người cũng có bấy nhiêu thôi
Không thấy tôi đang còn mê đắm
Rượu tình hư ảo với chia phôi...
Tôi biết người ta chẳng giận tôi
Chỉ vì khó nói chẳng nên lời
Tôi biết dường như người ta cũng
Nghẹn ngào khi nhắc đến tên tôi
Thôi kệ người ta tình nhân nhỉ
Đêm nay ta lấy rượu làm vui
Đường về ắt có một ai đó
Đem đến cùng ta một nụ cười....
__________________
Anh ở Sài Gòn dào dạt nắng
Gửi em Đà Lạt chút yêu thương
Thắp ngọn lửa hồng trong đêm vắng
Ngàn trùng thăm thẳm bớt cô đơn
Anh kết nắng tình thành áo lụa
Mảnh áo đơn sơ thắm tình nồng
Tơ vàng một sợi trăm nhung nhớ
Khoác lên vai nhỏ, má thêm hồng
Anh lấy mây trời may nệm gấm
Trải cho em ngủ giấc ngây thơ
Dẫu cách xa nhau ngàn vạn dặm
Cận kề bên gối mấy lời ru
Anh dõi mắt nhìn cánh chim vỗ
Chim nhỏ kia ơi ! Bay về đâu ?
Có về vùng cao xa xôi đó
Gửi người xứ lạnh nụ hôn đầu.
|