Ðề tài: Vọng_Tưởng
View Single Post
  #8  
Old 08-07-2007, 04:54 AM
HONEY's Avatar
HONEY HONEY is offline
Junior Member
 
Tham gia ngày: Aug 2007
Bài gởi: 18
Default Bài thơ bảy đoạn

Người đi một nữa hồn tôi mất.
Một nữa hồn tôi bỗng dại khờ!(*)
Tôi nói- trời ơi! Tôi nói được!
Người nghe, nước mắt có sa chưa?

~ ~ ~
Người nghe. Im lặng. Người không nói.
Tôi, nữa đêm nay, đứng ngó trời.
Trời nở sao kia! Trời nhỏ lệ.
Tôi thì bóp nát trái tim tôi!
~ ~ ~
Người ơi! nhân ảnh mờ sương khói,
Hay khói sương mờ nhân ảnh chung?
Người đã tan trong làn gió thoảng,
Chắc rồi tôi hoá một cơn dông?
~ ~ ~
Khi tôi thành bão người đâu nhỉ?
Là núi hay rừng, cản lối đi?
Tôi sẽ không về trên bến cũ,
Mà tìm hoang đảo, ngủ như mê!
~ ~ ~`
Chắc rồi tôi sẽ thành hoang đảo,
Nay nổi, mai chìm người biết đâu!
Thôi nhé, người đi như giấc mộng,
Tôi về,cũng vổ giấc chiêm bao!
~ ~ ~
Ồ! Ta hai đứa là hư ảo?
Là chẳng gì sao lại giận hờn
Tôi giật mình thôi- người lạc lối.
Người hờn, cũng hết, tình như sương!
~ ~ ~
Đưa người, ta không đưa sang sông,
Sao nghe tiếng sóng nổi trong lòng? (**)
Người đi... Như thế! Mà đi được!
Người biết ta buồn người biết không?
(*) thơ Hàn Mạc Tử
(**)thơ Thâm Tâm
~ ~ ~

Tôi vẫn buồn trong tận đáy lòng
Trời ơi! Người có biết được không?
Tôi hận tình tôi đầy ngu muội
Sao lòng cứ thế-thấy trông mong...
~ ~ ~
Tôi đem thơ của Trần Vấn Lệ
Gửi vào trang blog cảm hoá người
Người đã đi rồi người có biết?
Thơ tình lãng mạn lắm đam mê!
~ ~ ~
Tôi nhớ hôm nào phút biệt ly
Sương lạnh vươn đầy trên áo chiếc
Người đi... Như thế! Mà đi được!
Bùi ngùi, tôi mắt ướt hoen mi.

Trần Vấn Lệ ơi Trần Vấn Lệ!
Tan nát lòng tôi_ bảy đoạn thơ
Người đi... Như thế ! Mà đi được!
Người đi... Như thế! Mà đi được???
Trả Lời Với Trích Dẫn