Khi
Khi con run luồn sợi nước qua bờ
châu chấu giấu giống nòi vào lá mạ
chợ trời lên giá
mỗi nắng mưa không dưới một âu lo
Tôi nhận thấy
đồng quê sủi bọt
váng vàng rưng rức
cơ cực toan nhăn nếp mặt người
Muôn mặt vẫn cười.
Khi đường cày lật nắng
mồ hôi khua mõ
mép trâu sôi bọt
đất rám ước mơ vàng hạt
lưng đỉa lăn tăn phù sa
Tôi nhận thấy
khát vọng phả lệ
ướt đầm vai áo người nông dân
mắt đùn nhiều ánh nghệ
dõi vào mưa nắng mỏi mòn...
Muôn mặt vẫn cười.
Khi tôi trở về
trước ban thờ tổ tiên
miệng khép kín
loay hoay nén nhang
Tôi nhận thấy
mẹ im lặng
Muôn mặt nổi nếp nhăn!
__________________
Ai vừa bấm nút khuy mùa đông
Bần bật nỗi niềm rét gió
Ký ức mềm suôn run nhánh cỏ
Bóng xoan rung vàng rụng mơ hồ
|