Bài thơ không tên thứ ba
Có lẽ nào em chỉ trong thơ ?
Là câu thương nhớ chữ mong chờ
Là trăng là gió là mây tím
Là bóng đêm dài với ước mơ
Có lẽ nào em chỉ trong mơ ?
Cho mưa tí tách giọt đàn tơ
Cho giai điệu lạc bên đời lỡ
Cho nắng thu rơi với hững hờ
Tôi biết là em rất thích thơ
Và hay đi dạo dưới trăng mờ
Cài hoa lan tím pha màu tóc
Khẽ hát thì thầm bên suối mơ
Mỗi lúc chiều về vẫn nhớ em
Nắng loang nhè nhẹ bóng qua thềm
Tìm trong nỗi nhớ về nơi ấy
Nên viết bài thơ chẳng có tên …
|