Ðề tài: Tình Lỡ
View Single Post
  #3  
Old 08-12-2008, 09:07 AM
DVHoDiep DVHoDiep is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Jul 2008
Bài gởi: 154
Default

Tiêp theo nè ...

Đông nhớ, Xuân mong, Hạ tủi sầu,
Một mình ôm ấp những niềm đau,
Người xa ngàn dậm nào hay biết,
Em vẫn nâng niu giấc mộng đầu .

***

Rồi một chiều Thu lá nhuộm vàng,
Ngồi trong lớp học nghĩ miên mang,,
Tiếng chuông điện thoại reo ầm ĩ,
Xin lỗi thầy, em bước vội vàng .

Tiếng nấc đau thương, mẹ sụt sùi,
"Bố con đau nặng lắm Hương ơi,
Về nhe, có thể đây lần cuối,
Bố muốn gặp con nói mấy lời ".

Em vội gọi phôn đặt máy bay,
Chuyến đi khẩn cấp sáng ngày mai,
Suốt đêm hôm đó, em nằm khóc,
Thương bố bao năm bị đọa đầy .

Không bố, làm sao mẹ sống đây ?
Lấy ai săn sóc mẹ đêm ngày,
Xa em mẹ vẫn thường đau yếu,
Bố phải oằn vai sáng tối cầy .

Ảnh đến phi trường để đón em,
Chở vào bệnh viện, dẫn đi tìm,
Bố nằm im lặng, giây chằng chịt.
Mẹ bảo em rằng :"Bố động tim"

Em khóc oà lên, tiến lại gường,
Cầm bàn tay bố khẳng khiu xuơng,
"Bố ơi, xin bố đừng đi nhé,
Con hứa sẽ không để bố buồn"

Còn tiếp
Trả Lời Với Trích Dẫn