Anh có hiểu ?
Vần thơ lục bát gởi tôi
Với lòng trìu mến, với lời thiết tha
Làm cho thêm nhớ người ta
Mấy Đông cách biệt xa nhà khá lâu
Khiến cho hoa phải úa màu
Và em đã phải khổ đau đợi chờ
Đêm về giọt lệ mặn môi
Trách người vong phụ ? Hận đời dỡ dang !
Nữa khuya ngắm ánh trăng vàng
Chị Hằng còn đó, còn chàng nơi đâu ?
Vắng anh mây cũng nhuộm sầu
Gió như ngưng thổi, bạc đầu sóng xô
Mây che bóng Nguyệt khuất mờ
Em ngồi thơ thẩn, bơ vơ một mình
Hởi chàng lãng tử phiêu linh
Có hay có hiểu tâm tình người thương
>>>Lehong>>>
Trách người
Trách ai đã sớm quên lời
Im hơi lặng tiếng buông lơi cuộc tình
Giờ đây còn lại riêng mình
Tương tư gặm nhấm tim mình buốt đau
Chiều thu ôm lấy nỗi sầu
Bài thơ tôi viết ngàn câu đẫm buồn
Lá rơi về lại cội nguồn
Anh xa xa mãi để buồn lòng em
Nhìn thu về , lòng buồn thêm
Nắng thu vẫn lại qua thềm chiều nay
Cuối trời mây trắng vẫn bay
Riêng lòng em quá đắng cay nghẹn ngào
Chuyện xưa như mới hôm nào
Yêu thương ngày cũ dạt dào lòng tôi
Ven đường trinh nữ xếp đôi
Còn tôi lòng cũng quên rồi chuyện xưa .
Thả buồn theo những hạt mưa ...
SS