View Single Post
  #3  
Old 05-19-2004, 04:26 AM
VietDoll's Avatar
VietDoll VietDoll is offline
Búp Bê Nhí Nhảnh
 
Tham gia ngày: Mar 2004
Bài gởi: 2,416
Default

Hồi 7
Miêu nữ thi diệu kế
Lục phượng hoán nhất long


Đến giữa tháng chạp, cả võ lâm đều biết chuyện Phú Qúi Hội phục kích Hồng Nhất Điểm đại hiệp trên núi Cửu Hoa Sơn, và Hà Lăng Hội Chủ đã bị Âu Dương Chính Lan biến thành hoạn quan. Khắp nơi đều bàn luận việc này và hết lời chê cười, chế diễu Hà lão tặc. Nhưng chẳng ai biết tin này do chính Cái Bang loan ra để giáng một đòn tâm lý lên đầu Phú Qúi Hội. Và cũng chẳng ai hay một tổ chức thần bí tên Bố Y Hội vừa ra đời. Bang hội này gồm những tay giang hồ hồ áo vải đầy lòng nghĩa hiệp. Họ được trả lương rất hậu nên hoan hỉ tham gia. Họ không biết lai lịch Hội Chủ của mình, nhưng thông qua các cao thủ quen thuộc như Lôi Đao, Vô Nhân Kiếm Khách, Sơn Đông Tử Phòng, Thanh Long Trảo..... cũng có thể đoán ra người ấy là Âu Dương Chính Lan. Lôi Đao Hứa Hoa đi thăm mộ vong thê ở Bình Lang đã về kịp để tham gia Bố Y Hội !

Nguyên tắc tổ chức của Bố Y Hội cũng giống như Phú Qúi Hội, nghĩa là âm thầm hoạt động, thay hình đổi dạng liên tục, nhận biết nhau bằng ám hiệu. Chính nhờ lực lượng này mà cuộc tập kích của Phú Qúi Hội vào Qúi Gia Trang đêm hai mươi tháng chạp đã bị phát hiện !

Nhân được tin mật báo, Chính Lan và Hoa? Chân Nhân bố trí mai phục quanh mục tiêu. Những đêm cuối năm tiết trời lạnh như cắt da, tuyết rơi mù mịt. Ba mươi bóng đen bịt mặt vượt tường xây, vào hoa viên phía sau phòng của Qúi Thành Lâm. Bất ngờ, hàng trăm ngọn đuốc bừng sáng, soi rõ đấu trường. Chẳng hề khách sáo, Hoa? Chân Nhân rải ngay ba trái Đảo Thiên Thần Đạn giết liền nửa số địch nhân. Số sống sót vội tản ra và bị chặn đánh. Chính Lan nhận ra ngoài Phú Qúi Hội Chủ Hà Lăng còn có một cao thủ rất lợi hại. Lão ta đấu với Hoa? Chân Nhân chẳng hề thua sút. Lát sau, kiếm quang đỏ hồng lên, tố cáo lai lịch của lão. Chính Lan hốt hoảng quát :

- Đào Hoa Cung Chủ !

Hà Lăng cười ngạo nghễ :

- Đúng vậy ! Đêm nay các ngươi đừng hòng thoát chết ! Bọn ta vào đây chỉ để dụ ngươi xuất hiện đấy thôi !

Chính Lan hiểu ngay lão còn một lực lượng nữa. Nhưng vẫn thản nhiên so gươm với đối phương. Chàng biết nếu đêm nay không giết được lão để trừ hậu hoa. thì khó mà yên tâm được khi Phú Qúi Hội đã liên thủ với Đào Hoa Cung. Tuy nhiên, Chính Lan tự lượng không có cách nào thắng nổi. Lần này thiếu yếu tố bất ngờ nên Hà Lăng đã chiếm thượng phong. Lão có đến hơn hoa giáp công lực và pho Diêm La Kiếm Pháp quỉ dị tuyệt luân, chỉ sau trăm chiêu đã áp đảo Chính Lan. Ngoài kia, lực lượng thứ hai của bọn tà ma đã vào cuộc. Hàng trăm tên sát thủ lợi hại hung hãn ập đến. Và tiếc thay chúng được đón tiếp rất tận tình bởi đàn ong độc phong đất Miêu Cương. Phe Bố Y Hội, do Lôi Đao và Vô Nhân Kiếm Khách Hách Thiết Xuyên thống lĩnh, đã vây chặt không để một tên đào tẩu. Họ điềm nhiên tàn sát phe đối phương, vì trên đầu đã rắc hương dược nên không bị đàn ong tấn công !

Trong này, Hoa? Chân Nhân râu tóc dựng ngược, thi triển pho Thiên Hoa? Chiếu Vân Chưởng Pháp, đẩy ra những đạo kình đỏ rực và nóng như thiêu đốt. Đào Hoa Cung Chủ phải vận Huyết Ảnh Công đến độ :Dt, toàn thân phủ sương hồng, mới địch lại Tây Môn Nhỉ. Chân Nhân giận dữ gầm vang :

- Thang Chí Quân ! Dù đêm nay ngươi có sống sót thì Đào Hoa Cung cũng bị ta san phẳng !

Họ Thang cười nhạt :

- Thế thì lão đừng hòng thoát chết !

Dứt lời, lão bỏ kiếm, dồn thần công vào song thủ, dùng Đào Hoa Mê Tâm Chưởng Pháp đối đòn với Tây Môn Nhỉ. Chưởng phong chạm nhau nổ vang rền như sấm. Lúc này, Chính Lan đã trúng liền hai nhát kiếm vào ngực và đùi. Tuy không chạm gân cốt nhưng máu tuôn xối xả. Hà lão tặc đắc ý cười ghê rợn:

- Chính Lan ! Để xem ai sẽ cứu được ngươi ? Bất ngờ, từ phía tả có mũi tên vàng bay đến. Hà Lăng cười nhạt vung kiếm gạt ám khí. Nhưng đó không phải là mũi tên mà là một linh vật kỳ tuyệt thiên hạ, chẳng biết sợ gươm đao. Hồng Quan Kim Xà quấn lấy lưỡi kiếm và vươn cổ mổ vào mặt đối phương. Động tác ấy nhanh như điện và vô cùng chính xác. Hà Lăng nghe gò má phải tê dại và đau đớn thấu tim, vội buông kiếm tung mình đào tẩu. Chân Chính Lan đã thọ thương nên chẳng thể đuổi theo. Đào Hoa Cung Chủ thấy đồng đảng bỏ chạy cũng vội tấn công mạnh một chưởng vũ bão rồi lướt đi mất !

Qua tết, trinh sát Bố Y Hội báo về rằng Đào Hoa Cung đã không còn một bóng người. Phú Qúi Hội cũng biệt tăm nhưng lại có tin đồn rằng Hội Chủ Hà Lăng quyết lấy mạng Hồng Nhất Điểm trong cuộc ước hẹn ngày rằm tháng hai. Chính Lan vì danh dự của sư môn, chẳng thể vắng mặt được. Coi như chàng đã tự se dây trói mình. Chàng không sợ chết nhưng thầm tủi hổ bản lĩnh không bằng người !

Tuy nhiên, ngoài mặt chàng vẫn vui vẻ cùng thê thiếp. Cả bốn mĩ nhân đã thấy lại ánh dương quang, hết lòng yêu mến Miêu nữ Liễu Thi Mạn ! Chỉ mình nàng Miêu nữ ngây thơ này là không biết mình sắp goá chồng. Một hôm, Thi Mạn vào phòng Tử Quỳnh, thấy nàng đang nhìn tuyết rơi ngoài song mà lệ đổ như mưa, liền nói :

- Vì sao Tây Môn Đại Thư lại khóc ? Phải chăng vì chán ghét tiểu muội ? Tử Quỳnh không dấu được tâm sự nặng nề bèn chia sẻ với nàng :

- Tội nghiệp Liễu hiền muội ! Em đâu biết rằng chỉ còn hơn tháng nữa tướng công sẽ phải quyết đấu công khai với lão quỉ họ Hà ! Chàng như nắm chắc cái chết trong tay rồi đấy !

Thi Mạn mỉm cười :

- Tướng công còn trẻ, tu vi không bằng nên chẳng địch lại lão Mạ Nhưng chị em ta phải giúp chàng một tay, chứ sao lại chịu thua ? Tử Quỳnh buồn bã đáp :

- Qui củ võ lâm đâu cho phép như vậy ? Thi Mạn đảo đôi mắt tinh anh kề tai Tử Quỳnh thì thầm. Gương mặt Hoàng Hoa Ma Nữ rạng rỡ hẳn, hôn lia lịa lên má Thi Mạn, cười ra nước mắt :

- Hay lắm ! Hiền muội quả là phúc tinh của bọn ta !

Hai nàng kéo nhau sang khuê phòng của ba mĩ nhân kia to nhỏ. Chẳng hiểu Thi Mạn có diệu kế gì mà mây đen tan biến cả !

Phần Chính Lan luyện mãi không xong ba chiêu kiếm của Nam Thiên Đại Hiệp Quách Tử Hưng, thất vọng bỏ phế luôn. Chàng quay sang ôn luyện pho Thái Chân Kiếm Pháp của ân sự Gần cuối tháng giêng, bọn người Chính Lan lên đường đến Hà Nam. Đoàn người nhanh :Dng được nhân lên bởi các hào khách đi quan chiến. Họ không bỏ lỡ cơ hội tiếp cận thần tượng Hồng Nhất Điểm và ngắm nghía sáu mĩ nhân xinh đẹp kia !

Trận chiến này vô cùng quan trọng nên thân quyến và bằng hữu của Chính Lan đều tham dự. Nhìn sắc mặt tươi tắn của các vị phu nhân, ai cũng đoán rằng Chính Lan sẽ chiến thắng. Nhưng bản thân chàng lại không nghĩ vậy. Chính Lan chỉ mong giữ được mạng sống để thê thiếp khỏi phải vấn khăn tang. Chàng nghĩ đến việc dùngQui Tức Bảo Tâm Đại Pháp để giả chết. Tuy nhiên, dưới lưỡi gươm của Hà Lăng, khả năng sống sót rất thấp. Lão là người tàn nhẫn tất sẽ không để thân thể chàng được lành lặn ! Vì vậy, Chính Lan đã quyết định đổi mạng chứ không chịu sống cảnh tàn phế. Chàng không biết rằng những người thân của mình đã có kế hoạch khác!

Lôi Đao và Vô Nhân Kiếm Khách cùng các cao thủ Bố Y Hội chờ chàng ngã xuống là hợp công Hà lão tặc và Phú Qúi Hội ! Họ bất chấp luật giang hồ, quyết liều thân báo thù cho bằng được ! Hoa? Chân Nhân cũng ủng hộ ý kiến này, chấp nhận phế bỏ thanh danh để cứu Chính Lan. Ông vẫn thầm xem chàng là rể nên không để chàng chết được. Sáng ngày rằm tháng hai, nửa vạn người chen chúc trên chân núi Thiếu Thất để quan sát trận đấu hiếm có. Đấu trường là bãi cỏ rộng ở dưới kia. Trời vẫn lành lạnh và tuyết rơi nhè nhẹ. Chính Lan cùng các chưởng môn ngồi trên những tảng đá đàm đạo. Khánh Vân Chân Nhân chưởng môn phái Hoa Sơn cau mày :

- Lạ thực ! Sao không thấy Hy Văn Cư Sĩ đến tham chiến ? Thường thì lão ta chẳng bao giờ bỏ lỡ cơ hội như thế này !

Đại Đầu Cái mỉm cười :

- Lão ta sắp đến rồi đấy !
__________________
Trả Lời Với Trích Dẫn