
08-03-2009, 02:08 PM
|
 |
Special Member
|
|
Tham gia ngày: Mar 2007
Bài gởi: 816
|
|
Đã từng giống hệt một người
Người đàn bà nuốt ngụm cafe. Không biết đắng
Phố về đêm đôi mắt ngấn niềm đau
Người đàn bà im lặng thật lâu chỉ để kềm lòng không bật thành tiếng nấc
Cái va chạm cuối cùng mới vừa đây thôi
Rất thật
Buông...
Người đàn bà nuốt ngụm cafe
Ngước mặt nhìn muôn vạn ánh đèn màu chỉ cố để ngăn cảm xúc nhưng thật sự là nước mắt đã tuôn
Chị góp nhặt những câu chuyện không đầu đuôi về cái thời con gái
Rằng đâu đó tít tận chân trời xa ngái
Vẫn có một người mang hình bóng chị ra đi
Dẫu cuộc sống người kia đã chẳng còn rảnh rang gì...
Người đàn bà chắp vá niềm vui còn sót lại nơi tận cùng ký ức
Giả như ai đó chia tay
Giờ gặp lại người thứ hai người ta chọn sao giống hệt người thứ nhất
Chị khẽ nhếch môi cười nụ cười nhạt thếch
Tỉ như ai đó hệt như mình ..
Và tình yêu người ta dành cho ai đó có hệt vậy không?
Người đàn bà uống cạn những giọt cafe cuối cùng
Nỗi lòng nhẹ tênh
Chị cố lồng ghép niềm vui bằng muôn vàn mảnh vỡ
Chẳng bao giờ khớp
Cái va chạm cuối cùng biến người đàn bà sắc sảo hóa ra ngờ nghệch
Rằng ai đó giống hệt như mình thì cuối cũng có ai biết được người ta buồn_vui _hay hạnh phúc?
Chỉ có điều nhỏ nhặt nhất chị vờ quên không nhắc đến
Dưới phố khuya đông người
Ly cafe tan trôi
Rằng người ấy đã chọn chị cũng bởi vì... .
...đã từng giống hệt một người....
̣suu tầm
|