TIẾNG LÒNG
Không biết giờ này em thức chưa
sương đêm nhòa nhạt tiếng ru đưa
Nhẹ nhàng gió thoảng mùi hoa sứ
Đâu tiếng đàn xưa khúc nhạc thừa
Dẫu biết tình mình có cách ngăn
Trời Tây biển Á gió ru thầm
Vần thơ thương nhớ về nơi ấy
Ánh mắt long lanh dậy sóng ngầm
Dấu vết tình xa mộng rất gần
Bên song cửa tím dạ lâng lâng
Hồn nương theo gió tìm hương tóc
Biển mộng dâng tràn nỗi nhớ nhung
Có lẽ là anh yêu mất thôi
Mơ đời sao vẹn mãi chung đôi
Xoè tay anh đếm màu thu úa
Đã mấy mùa hoa..vẫn nghẹn lời
Thi sĩ của mùa đông
Anh là thi sĩ của mùa đông
Chỉ biết yêu thương sợi nắng hồng
Những buổi chớm thu ngày nhật hạ
Hay chiều ươm lạnh tiết sang đông
Bởi là thi sĩ của mùa đông
Chẳng dám đeo mang cánh má hồng
Chỉ mộng chỉ mơ mầu nắng hạ
Ngủ vùi mê mệt giữa chiều đông
Nhạt nhoà sương lạnh đỉnh mùa đông
Băng giá xua tan chút nắng hồng
Môi mắt xa xăm chiều cuối hạ
Lạnh lùng hiu hắt lúc tàn đông
Mây mù bảng lảng nối hoàng hôn
Cay đắng reo vui ngập cả hồn
Nhung nhớ hân hoan chào dáng hạ
Chạnh lòng thi sĩ của mùa đông.
Vào thu
Trời đã vào thu - em biết không?
Ngoài kia sắc nắng chợt thôi hồng
Lá vàng úa sắc rơi từng chiếc
Có chiếc lá nào gợi nhớ mong
Mấy độ thu về trên lối xưa
Hàng me nghiêng bóng nắng lưa thưa
Chiều buông mấy nhịp trời hoang lạnh
Phiến đá xanh xao đã mấy mùa
Đã mấy thu rồi bao nhớ mong
Đàn xưa vang vọng héo tơ lòng
Trăng thu vàng vọt pha mầu nhớ
Câu hát ai chùng cuối bến sông
Mây xám đâu về che lối mơ
Khung trời ủ rũ gió ngây ngô
Người đi để lại hồn thơ vỡ
Ai đứng trông theo bóng nguyệt mờ
Gọi nắng
Gọi chút nắng cho gió chiều thôi lạnh
Mây thôi buồn trong ngày tháng đi hoang
Tình xa đưa thôi những phút hững hờ
Nơi bến vắng con thuyền xưa vẫn đợi
Gọi chút nắng cho thêm hồng đôi má
Chút mượt mà vì tóc đã thôi bay
Lời yêu xưa khoảnh khắc chợt trôi về
Trong sâu thẵm bừng lên mầu nắng gọi
Từng lọn sóng đùa nhau chiều biển vắng
Vẫn rì rào tiếng gọi cõi hoang sơ
Mãi ngoài kia - nơi tiếp nối biển trời
Chùm hoa nắng -nhấp nhô -con thuyền nhỏ
Hoàng hôn lộng -mầu chiều hoang tím nhạt
Ráng chiều vàng níu lại bóng thời gian
Chợt đâu đây thoang thoảng gió ru thầm
Có phải không? tình xa lên tiếng gọi..
NẮNG THU
Có những chiều thu ngập nắng vàng
Gió buồn se sắt bước lang thang
Mây trôi hờ hững trời hoang vắng
Kí ức năm xưa chợt ngút ngàn
Thuở ấy trăng non tuổi chớm tròn
Thu về đơm mộng nét môi son
Xuân sang e ấp lên màu má
Trăng có ngờ đâu một nỗi lòng
Theo gót chân em sợi nắng hồng
Trắng tà áo trắng -trắng mênh mông
Chiều pha nỗi nhớ mầu vương vấn
Đếm bước hoàng hôn - nắng mỏi mòn
Dẫu có xa nhau -dẫu muộn màng
Ngậm ngùi nhặt lá đếm thu sang
Cửa hồng đã khép -tình chôn chặt
Xin mãi yêu em -dẫu lỡ làng
THU SẦU
Thu về trên lối xưa
Chiều miên man phố thị
Hàng me buồn ngơ ngác
Lá úa buổi giao mùa
Con đường lá thu bay
Dâng sầu trong nỗi nhớ
Tà áo dài tha thướt
Nắng chiều say ngất ngây
Thu về mang nhớ nhung
Từ nơi nào xa lắm..
Từ ngàn đêm ghép lại
Thành bao nỗi chờ mong
Chiều mơ về phố xưa
Khi mưa rồi chợt nắng
Như người tình giận dỗi
Cắn môi chút thẹn thùa
Xa rồi kỷ niệm ơi
Nay về trong biển nhớ
Tóc xanh giờ bạc trắng
Tiếng thu vọng giữa đời
VỀ THÔI EM ..
Về thôi em
Nắng đã tắt bên kia đồi yên nghỉ
Còn lại một chân trời tím rịm bóng hoàng hôn
Gió hiu hiu mang chút lạnh của sương chiều
Vài cánh nhạn bay về tìm tổ ấm
Về thôi em nhé !
Chiều đã xuống một mầu cam nhợt nhạt
Cội thông già réo gọi gió vi vu
Mây lơ thơ vài sợi đã sẫm màu
Vàng hiu hắt bức tranh chiều ảm đạm
Về thôi em
Khi vẫn còn ..chưa kịp muộn
Khi bóng chiều còn chút gió lao xao
Mảnh hồn xưa còn chút nắng hanh vàng
Trên đoạn cuối cuộc đời chưa yên giấc.
Ừ nhỉ
Ừ nhỉ làm sao anh chả nhớ
Em dặn rồi mỗi lúc sợi buồn vây
Đừng ngại ngần anh cứ ghé qua đây
Trong bình yên và lòng em ấm áp
Ừ ! thế nhé !
Anh sẽ đến khi nỗi buồn vây hãm
hay những chiều bảng lảng gió heo may
Chờ thu sang trong nỗi nhớ đong đầy
Con phố vắng thênh thang giữa hoàng hôn mầu tím nhạt
...
Cũng đã lâu anh chưa về qua phố cũ
Chắc từ ngày bến mộng tiễn thuyền hoa
Chiều vi vu mang chút gió may về
Gió thu lạnh hay hồn anh giá lạnh
Anh vẫn biết yêu em là tuyệt vọng
Trắng cuộc tình và trắng cả đôi tay
Có gì đâu ? để vun xén cho đời
Nghe đau xót nhưng cũng đành câm nín ( anh không chắc .. nói ra là sẽ được )
Rồi ..
Mươi nắm sau em sẽ hiểu
Khi ..tay bồng tay bế , nách đeo mang
Chiều buông lơi thoang thoảng tiếng ru thầm
Trong chừng mực nào ... tình yêu chưa đủ là lẽ sống
....
Anh sẽ nhớ lời xưa em có dặn
Mỗi khi buồn hãy ghé lại nơi đây
Có gì đâu .. em một chút tình thừa
Mình hâm lại những ngày xưa yêu dấu.
Xuân yêu thương
Xuân đã về
Với muôn ngàn yêu thương
Nàng xuân mãi mãi vẫn huy hoàng
Trong nắng ấm xuân hồng lên rực rỡ
Xuân đã về
Trong ánh mắt mẹ già sau bếp
Ngấn lệ nhòe vui đón đứa con xa
Bao yêu thương nhung nhớ chợt vun đầy
Mái tóc bạc bay bay chiều xuân mới
Xuân đã về
Cho tình ai tràn hi vọng
Vui tết này ta hẹn chữ chung đôi
Vẹn ái ân cho thỏa lúc mong chờ
Mừng xuân đến vui thêm câu hạnh ngộ
Xuân đã về
Bầy chim non ríu rít
Ruộng lúa vàng ngào ngạt tỏa hương thơm
Mái tranh quê lan tõa khói lam chiều
Vườn xanh mướt trái hoa vàng nặng trĩu
Xuân đã về
Anh công nhân hớn hở
Thêm mặn mà cô thôn nữ- chị nhân viên
Bác nông phu hể hả lúa trĩu vàng
Thuyền neo bến khoang đầy vun mẻ lưới
Xuân đã về
Nàng thơ vờn thi sĩ
Nét thêm hồng chén rượu chuốc thêm say
Xuân yêu thương dào dạt dáng thơ hồng
Chúc mọi người cùng vui chào xuân mới.
Chúc mừng ngày Phụ nữ VN 8/3
Niềm vui chợt bừng lên
Mỗi sớm mai khi thức dậy
Thêm một ngày
Được sống với yêu thương
Thêm một lần
Được nói tiếng yêu em
Ba trăm hơn
Có một tháng ba ngày tám
Trời tháng ba
Vẫn nồng nàn dư âm mùi vị tết
Nắng lụa là
Còn ấm áp đọng hương xuân
Giọt sương mai
Lóng lánh cỏ sân trường
Gió lay nhẹ
Tà áo em màu hoa cúc
Tháng ba về
Giữa đời vui an lạc
Giữa sân trường
Em đứng với tin yêu
Bờ vai thon
Đâu phận gái má hồng ?
Đảm việc nhà
Em chu tòan việc nước
Cảm ơn em
Người bạn đời nhân hậu
Cảm ơn đời
Ngừoi phụ nữ đảm đang
Và xin cảm ơn
Những bà Mẹ Việt nam chịu thương chịu khó
Người phụ nữ Đất Hùng trung hậu đảm đang
Ngày 8/3/2007
|