Biết rằng Người mãi vậy thôi
Vô tình ..lặng lẽ...mặc lòng ta đau
Biết rằng ngày tháng qua mau
và tình cảm ấy ..chỉ là vu vơ
Biết rằng tình đó ,tình khờ
Lọ lem - Hoàng tữ..chuyện xưa xa rồi
Biết rằng mây trắng buông trôi
Chiều thu hoa tím, hắt hiu giọt sầu
Biết rằng...ai nhớ ai đâu?
Mà vần thơ gỡi đôi câu trách hờn
Dặn lòng... thôi gáng tìm quên
Chút tình hư ão...người nào hay đâu
Biết rằng...ngày tháng vùi sâu
Mà sao lòng vẫn viết câu...đợi chờ
Biết rằng mơ...chĩ là mơ
Đông về buốt lạnh câu thơ đêm...buồn...
Biết rằng sông chãy về nguồn
Người quay lưng vội bước ngang..một người
Biết rằng... xen lẫn tiếng cười
Là mưa mắt của một người...không quen...
Lọ lem ơi hỡi...lọ lem !
Mãi là cổ tích đêm mơ....nhớ hoài..
__________________
Ừ em biết !mùa sẽ qua và ...ai đó sẽ quên
Như chẳng tiếc một đôi điều đã cũ
Tàn đêm nay ... những nỗi buồn sẽ ngủ
Em đánh thức mình bằng lời nói dối...''Bình Yên''
|