View Single Post
  #109  
Old 05-21-2004, 04:19 PM
thuylam's Avatar
thuylam thuylam is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Mar 2004
Nơi Cư Ngụ: Alameda Ca
Bài gởi: 3,579
Default

Nghi Hoặc Nỗi Gì


Thi Sĩ: Viên Linh
thơ/lời: 234

Tặng anh Mặc Đỗ, tác giả BỐN MƯƠI
và Thanh Nam, tác giả BÀI HÀNH CHO TUỔI BỐN MƯƠI

Bốn mươi, nghi hoặc nỗi gì
Lòng sông bóng nguyệt thầm thì thời gian
Mưa rơi, ừ tiếng ma đàn
Tuổi xanh trong mộng, lá vàng trên cây
Quê ta, ừ đúng chốn này
Trả sương cho tuyết, trả ngày cho đêm
Trả ta chữ nghĩa Thánh Hiền
Văn Chương, trả lại cho miền phù sinh.

Bốn mươi, không thấy còn mình
Một ta gương lệch soi hình bóng ai
Trán mênh mông, cánh sông dài
Thổ ngơi xuôi mái, hồn ngoài châu thân
Cười đen thạch tín. Vang ầm.
Khóc xanh gác tối, kêu thầm biển khơi
Gọi em, em ở bên trời
Gọi ta, ta vẫn còn nơi hải tần.

Nỗi gì nghi hoặc, năm năm
Thân phơi cuối bãi, hồn nằm bến xa
Bốn mươi, tít tắp Quê Nhà
Cành cao chim nhỏ, chiều tà không quên
Xe khuya nhớ phố không đèn
Đồng hoang nhớ ruộng, quen quen nhớ người
Ngậm ngùi nhớ bản thân tôi
Khói um nhớ bạn, ly vơi nhớ thù.

Máu hồng, nhớ thủa liên khu
Tuổi thơ chạy giặc, mùa thu phất cờ
Chín năm kháng chiến, nằm mơ
Tầm vông cứu quốc, Ba Tơ, Tân Tràỏ
Hòa Bình, nhớ trại vàng sao
Thủ đô có nhớ chốn nào Ôn Nhử
Huế thân yêu, những nấm mồ
Cờ neo Quảng Trị, đường khô xác người
Kinh hoàng con lộ xương phơi
Lăng cao ngục thẳm, nhờ rồi Tháng Tư
Bốn mươi một chút chần chừ
Mọt ta trong sách phần thư chửa về
Ở đâu đời của đam mê
Đêm tin nghĩa chử ngày nghi ý lời
Phân vân lắm, nghĩ rồi thôi
Xem tay đoán mệnh, thấy đời hư không
Thấy kinh thấy rạch là lòng
Thấy về Lục tỉnh, thấy trong nhiệt hà
Thấy mưa huyết, thấy thuyền ma
Thấy đôi chèo quỉ, thấy nhà ô y
Phân vân lắm, nghĩ làm gì
Bốn mươi tuổi đó, hoài nghi cũng mày

Tóc rừng, con mắt heo may
U minh cuộc sống, dạn dày riêng tư
Trán kia sông bãi không đò
Man man sóng nhỏ, bơ phờ mộng xa
Miệng cười, bia ấy tha ma
Tai nương lời ẩn, mù lòa ý cao
Môi khô, ngực mỏng, máu đào
Trong tay cây bút lao xao oan hồn

Hồn băng nghìn nẻo sơn thôn
Hồn quanh ngõ hẻm, hồn bôn nẻo người
Hồn trầm luân, hỡi trùng khơi
Thái Bình Dương gởi về thôi Việt tần
Hồn nào qua cửa u lâm
Sống dao đầu nhọn, phân thân mà về
Bút này, năm tháng hôn mê
Đồng Đăng tan phố, Tào Khê rạc rời
Còn không, tinh đẩu còn rơi
Ba chuôi chín ngả, mệnh trời như sao
Còn mày ắt hẳn còn tao
Còn cô bán rượu còn cao cửa Thiền
Bao la, còn những con thuyền
Những người sông nước trong phèn mới ra
Những em thơ, những mẹ già
Những anh những chị la đà chia phôi
Ra khơi, ừ nhé ra khơi
Một đi, thôi thế cuộc đời sau lưng

Hỏi con nước, hỏi giòng sông
Hỏi đâu bờ bến, hỏi Không hỏi Người
Hỏi Cao, xanh vắng :Dnh trời
Hỏi Sâu, nhìn thấy nghìn đời hỏi Cao
Hỏi phương Đông, sập mưa rào
Phương Tây muốn hỏi, ào ào cơn giông
Hỏi nhau, nhân loại lên đường
Yêu nhau nghìn dặm ôi truông nhà Hồ

Đã xanh chưa, vạn nấm mồ
Cành khô ván mỏng vật vờ biển khơi
Hỏi ông con Chúa trên trời
Hỏi người con Phật, hỏi nơi Quỉ Thần
Hỏi hồn muôn nẻo phù vân
Thấy ta chưa, đã gần chân Thủy thành

Ta từ trong xứ đao binh
Ba mươi năm, bóng thanh bình mù tăm
Ta kêu nghìn tiếng kêu câm
Văn chương hàn lạnh, ý trầm sông xa
Lòng người, nghi hoặc lòng ta
Sách cao bia mộ, hồn ma xác chồn
Chơi văn có lúc buồn nôn
Năm năm như ốc mượn hồn thác sinh

Ta đi, tan vỡ bóng hình
Cười lên nhân ảnh, một mình mà quay
Giờ đây, ta biết giờ đây
Bốn mươi tuổi đó, thân này còn tươi

Đêm nay ngoài phố mưa rơi
Là hư hay ảo cõi đời đang qua
Năm xanh lục, tháng nâu đà
Ngày đen đêm trắng, trong ta mấy màu
Nhìn đời cặp mắt đen sâu
Thương yêu trái đỏ, hận sầu xám xanh
Bâng khuâng tâm ý không thành
Vong niên còn tưởng vừa sinh kiếp này
Giật mình, đường chỉ trên tay
Nhủ ta nhìn lại tháng ngày đã đi

Bốn mươi, nghi hoặc nỗi gì
Lòng sông bóng nguyệt, thầm thì thời gian
Con chim trốn tuyết, xa đàn
Để tôi về ẩn nỗi hàn trong tôị

Làm năm sinh nhật bốn mươị


Trả Lời Với Trích Dẫn