View Single Post
  #5  
Old 01-27-2010, 03:26 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Cột đồng chưa xanh (tt)

Bất thình lình, một bóng đen to lớn bay vào trong giữa trận chiến, cả bốn người giật mình, vung binh khí cùng đánh vào kẻ lạ. Bóng đen không hề chống đỡ, cả thân mình hứng đòn của bốn tay cao thủ, rớt bịch ngay xuống đất nằm im không cục cựa. Mọi người cùng định thần nhìn kỹ, thì ra đó là xác của một gã to béo vạm vỡ mặc áo đoạn xanh, mang hài nhung xanh, mặt mày tái ngắt và thân thể tím bầm. Thiết đầu sư rú lên:
_ Trời, Đại Hiếu, con …

Lão ôm thây khóc ròng. Có tiếng cười lớn, kèm theo một giọng nói nghiêm nghị, thanh tao:
_ Có gì đáng khóc chứ? Thằng nhãi ỷ thế to xác làm điều xằng bậy bức hiếp phụ nữ, chết là đáng tội, chỉ đáng trách cho lão không biết dạy con để ra nông nổi này!

Một vị thiếu niên công tử tuổi trạc mười tám đôi mươi, mặt ngọc da ngà, mặc áo nhung đỏ, thắt lưng đỏ, đi giày đỏ, bịt khăn cũng màu đỏ, tay cầm thanh bảo kiếm, ung dung tiến vào cửa. Thiết đầu sư xẹt tới như điện chớp, bàn tay vươn năm vuốt nhọn chụp vào cổ chàng. Chàng công tử chỉ kiếm ra phía trước, mũi kiếm đâm ngay yết hầu lão ta, Thiết đầu sư lộn ngược người bay trở lại, thoát hiểm trong đường tơ kẻ tóc.

Huyền lâu tú tài chợt la lên:
_ Nó đấy, hai huynh!

Lập tức cả bọn tam tú xúm tới vây quanh chàng công tử áo đỏ. Kim diện tú tài gằn giọng:
_ Hãy xưng tên rồi chịu chết, con ạ!

Thiết đầu sư cũng lăm lăm cây bổng, trầm giọng quát:
_ Này tam xú, chuyện giữa chúng ta để giải quyết sau, bây giờ bọn ngươi tránh ra cho ta moi gan thằng nhãi này tế linh hồn con ta đã!

Bạch mi tú tài thận trọng đáp:
_ Khoan đã lão Vương. Để ta hỏi tên tuổi sư môn hắn kẻo lỡ có chuyện gì không hay.

Thiếu niên công tử mỉm cười:
_ Mặt các ngươi mà cũng xứng đáng hỏi đến sư môn bản thiếu gia hay sao?

Vương Trọng Tải gầm lên:
_ Tiểu tặc, chớ lãi nhãi lắm lời! Mau xưng danh mà đền tội!

Thiếu niên bĩu môi:
_ Hừ, lũ bay có biết bài ca này chăng?

Rồi chàng ngâm nga:
_ Một tay phá Cô Hồn bảo tự
Hai chân giày Thập Tứ huyền quan
Vì dân đánh đổ bạo tàn
Phất cờ chỉ kiếm phục ngàn ma vương

Có tiếng bàn ghế xô rầm rầm, toàn thể thực khách đều đứng dậy xôn xao bàn tán. Bạch mao tú tài giật mình hỏi:
_ Thì ra mi là Hồng y tiểu tặc, người đã hoả thiêu chùa Cô Hồn, đánh đuổi sáu cao đồ của Mãng xà tổ sư và phá tan mười bốn trại ở Thập Tứ quan làm Ác Phong tổng trại chủ kinh hồn vỡ mật?

Thiếu niên công tử tỏ vẻ hờ hững :
_ Chuyện nhỏ nhặt ấy có gì đáng kể chứ? Ta trừ hại cho lương dân biết bao là ma vương quỷ sứ, làm sao nhớ hết được?

Thiết đầu sư thét lên cực kỳ giận dữ:
_ Ranh con đừng phách lối, hôm nay lão gia sẽ đưa con về chầu Phật Tổ!

Lời chưa dứt lang nha bổng đã vụt tới, cuốn theo cơn lốc xoáy lạnh mình. Biết gặp phải kình địch Vương Trọng Tải vận dụng toàn lực tung ra một đòn sấm sét, tưởng đâu thiếu niên áo đỏ không đứt họng cũng lòi phèo. Nào ngờ bộ pháp chàng vô cùng nhanh nhẹn, không ai kịp nhìn thấy chàng làm cách nào tránh thoát chiêu thức hung bạo của Thiết đầu sư. Tiện tay chàng vung gươm chặt ngang cái “soạt”. Họ Vương cảm thấy hai tay nhẹ hẫng, thanh lang nha bổng chỉ còn trơ một khúc ngắn.

Ái Hoa
(còn tiếp)
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn