View Single Post
  #11  
Old 02-04-2010, 10:43 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Cột đồng chưa xanh (tt)

Nghe nói, cô gái lật đật chạy đến quỳ thụp trước mặt khách, vừa lạy vừa van cầu:
_ Xin hãy cứu giúp cuộc đời tiểu nữ, tiểu nữ xin nguyện ngậm vành kết cỏ, suốt kiếp chẳng quên ân đức của hai ngài.

Quân Tử xua tay:
_ Mời tiểu cô nương đứng lên, chúng tôi sẽ có cách.

Thuỷ Bình nói:
_ Tên cướp nào dám xuống đây ép hôn cô nương sẽ không toàn mạng trở về.

Quân Tử mỉm cười:
_ Bứt dây động rừng! Nếu giết mấy tên cướp lẻ tẻ xuống đây e rằng bọn còn lại trên núi vẫn chưa bị diệt trừ. Chúng chờ cho ta đi mới trở xuống bắt tội cha con Từ đại gia, khi đó thì lấy ai bảo vệ họ?

Thuỷ Bình ngẩn người:
_ Ý của Mạc huynh thì sao?

Quân Tử nháy mắt:
_ Tiểu đệ có kế sách này thần hiệu lắm, có thể đột nhập vào hang ổ bọn chúng để diệt tận gốc.
_ Kế sách gì thế, thưa Mạc huynh?

Quân Tử nhìn nàng cười nhẹ:
_ Lý huynh cho phép tiểu đệ nói nhỏ bên tai nhé?

Chàng ghé tai nàng nói nhỏ, hơi thở chàng nồng ấm thoảng qua mang tai và gò má nàng. Thuỷ Bình cảm thấy hai má nóng bừng và dường như đang đỏ lên. Nàng cố ngăn nhịp tim đang đập nhanh bất thường trong lồng ngực.

Vừa nghe xong Thuỷ Bình đã lắc đầu quầy quậy:
_ Mạc huynh khéo đùa thôi! Tiểu đệ làm sao làm cái ấy được?

Quân Tử mỉm cười:
_ Sao lại không? Tiểu đệ thấy chỉ có cách ấy mới xâm nhập được vào cấm địa bọn chúng mà không gặp nguy hiểm. Tiểu đệ thề là không hề có ý dám trêu cợt Lý huynh!

Cô gái lại van nài:
_ Xin hai ngài cứu giúp cho tiểu nữ.

Quân Tử nhìn Thuỷ Bình chờ đợi. Ánh mắt chàng có cái gì vừa dịu dàng, vừa tha thiết khiến nàng không sao từ chối được. Nàng se sẽ gật đầu. Quân Tử quay sang nói với chủ quán:
_ Từ đại gia an tâm cùng lệnh nữ lánh thân vào một chỗ an toàn. Những đồ sính lễ trang phục cô dâu cứ để lại đây cho chúng tôi.

Từ Phong tỏ vẻ rụt rè:
_ Bọn cướp này đông đảo, võ nghệ lại cao cường e rằng hai vị công tử khó lòng đối phó.

Thấy ông ta vẫn còn chưa tin tưởng lắm, Mạc Quân Tử bèn cúi xuống nhặt hai hòn đá xanh khá to chìa ra hỏi:
_ Cái đầu chúng có cứng bằng viên đá này không nhỉ?

Nói xong chàng gồng hai bàn tay bóp lại, rồi xoè ra, hai hòn đá vỡ vụn, rơi xuống lả tả. Từ Phong kinh ngạc đến há hốc cả mồm ra.

Ái Hoa
(còn tiếp)
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn