Ðề tài: Đảo mộng mơ
View Single Post
  #23  
Old 04-04-2012, 04:02 AM
may4phuong's Avatar
may4phuong may4phuong is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Jul 2011
Bài gởi: 154
Default

Con Thắm phát hiện ra Phàn trước tiên:
- Bảy, Tín, mấy bạn xem ai kìa!
Tin ngẩng mặt trông ra:
- Thằng Phàn. Kệ nó.
Bảy lo lắng:
- Nó đang rình tụi mình, Chắc nó có âm mưu gì.
Tin đá bay một vôc cát dưới chân:
- Để tao ra hỏi nó.
Thằng Phàn lui ra sau một bước khi Tin tiến sát hàng rào.
- Muốn vô chơi hả mày? – Tin hất hàm, mắt vẫn dán mặt vào Phàn.
- Không.
- Thế mày đứng đây làm gì?
- Tao đứng chơi thôi. Xem tụi mày làm gì.
Thằng Phàn nói bâng quơ:
- Hòn đảo của mày dạo này nhộn nhịp quá ha.
Tin không trả lời, tiếp tục dò xét đối phương qua những chỏm đá ngăn cách khu vườn và con đường, cố đoán xem thằng này thực sự đang muốn gì.
Phàn lại hỏi:
- Mày là sếp hòn đảo này à?
- Ờ, tao là chúa đảo. Có gì không?
Phàn phớt lờ câu hỏi của Tin, lại hất đầu về phía hòn đảo:
- Thế thằng Bảy là gì? Nó là phó cho mày á?
- Nó là phó chúa đảo.
- Ghê thật đấy!
Thằng Phàn nhếch mép cười. Rồi lững thững bỏ đi.
Từ bữa đó, hầu như ngày nào thằng Phàn cũng mò tới.
Cũng như hôm nọ, nó chẳng dám xông vào vườn, chỉ đứng bên ngoài lỏ mắt quan sát.
Sau nhiều ngày như vậy, tụi bạn ngạc nhiên:
- Thằng đó là thằng nào vậy, Tín?
Tin cười:
- Nó là hải tặc đó. Nhưng nó không dám làm gì tụi mình đâu.
Một đứa rụt cổ:
- Hải tặc á. Hèn gì mặt mày nó trông hung dữ ghê.
Bảy cười hề hề:
- Nó bị tao với thằng Tin đánh chạy có cờ một lần rồi.
- Xạo đi mày! – Thằng bạn bĩu môi – Nó rượt đánh tụi mày thì có!
Tin giơ nấm đấm:
- Trước đây thì nó bắt nạt tụi tao thật. Nhưng từ khi làm chủ hòn đảo này, tụi tao hết sợ nó rồi. Tụi tao vừa nện cho nó một trận nhừ tử.
- Thiệt không đó mày?
- Thiệt chứ - Chúa đảo phu nhân lập tức đánh tan sự nghi ngờ trong lòng tụi bạn.
Bây giờ thì tụi nó chuyển qua thắc mắc: Tại sao khi làm chủ đạo thì Tin và bảy có thể đánh đuổi được kẻ xưa nay vẫn bắt nạt hai đứa nó.
Đó cũng là ấm ức của thằng Phàn lâu nay.
Nó có cảm giác sự lì lợm của hai đối thủ tí hon này có liên quan đến đống cát trong vườn nhà thằng nhóc Tin.
Bây giờ qua xác nhận của Tin, nó biết thêm hai đứa này là chúa đảo và phó chúa đảo. Chắc đó là nguyên nhân biến hai cậu học trò nhút nhát trở nên gan dạ không ai bì. Phán đoán thế và nó bắt đầu mở cuộc điều tra.
Điều tra chán, nó lại quay về đứng trước hàng rào nhà thằng Tin, hách dịch gọi:
- Ê, chúa đảo Tin. Ra đảo này!
Giọng thằng Phàn rõ là giọng trịch thượng. Điều đó làm Tin và Bảy ngạc nhiên quá.
Tin xông ra ngay, có Bảy lót tót đi sau, mặt hầm hầm:
- Mày muốn đánh nhau hả Phàn?
Giọng Tin như bốc khói. Máu trong người nó đang nóng lên từng chút một.
- Bây giờ thì tao không thích đánh nhau. – Phàn cười hềnh hệch. Nó vung tay – Chờ khi nào hòn đảo của mày biến mất khỏi mặt đất tao sẽ cho tụi mày biết thế nào là đánh nhau.
Tin trề môi:
- Còn lâu! Mày đừng có mơ!
- Không lâu đâu! – Phàn nheo mắt, thản nhiên – Tao cũng chẳng mơ mộng gì sất. Một tuần nữa ba mày đã bắt đầu khởi công xây nhà kho rồi.
Thằng Phàn chỉ nói thế thôi, chúa đảo và phó chúa đảo đã tái xạm mặt. Cả thế giới bỗng đen ngòm mất một giây trong mắt hai đứa nhóc.
Mãi vui chơi, hai đứa nó quên bẵng hòn đảo mà tụi nó chạy nhảy hàng ngày dưới mắt ba thằng Tin chỉ là một đống cát dùng để xây nhà.
Cho dù ba của chúa đảo luôn nói với chúa đảo rằng đó đích thị là một hòn đảo, thậm chí còn mua tặng nó một cái ống dòm thì chúa đảo vẫn biết căn nhà kho của người lớn bao giờ cũng quan trọng hơn hòn đảo của con nít.
- Sao hở mày? – Bảy liếc Tin, giọng lo lắng, trong đầu nó đang hiện ra bộ mặt đểu cáng của thằng Phàn khi khệnh khạng bỏ đi
- Tao chẳng biết nữa. – Giọng thằng Tin ỉu xìu – Nhưng có lẽ thằng Phàn nói đúng.
- Thế là tụi mình không còn hòn đảo nữa à?
- Ờ
- Thế thì buồn chết.
Tin lại “ờ”, mặt bần thần. Trông nó như kẻ chấp nhận sự an bài của số phận.
Bảy tiếp tục rầu rầu:
- Tụi mình không còn chỗ vui chơi nữa.
- …
- Tụi mình sẽ không còn được ngắm cảnh hoàng hôn trên biển.
- ….
- Tụi mình cũng không còn dịp xây lều tránh bão.
- …
- Mày hết được làm chúa đảo.
- …
- Con Thắm hết được làm chúa đảo phu nhân.
- …
- Còn tao hết được làm phó chúa đảo.
Chỉ có mình Bảy nói, bất lực và buồn bã. Tin không nói gì, vì Bảy đã nói hộ những ý nghĩ trong đầu nó rồi.
Nhưng nghe những câu than vãn sau cùng của Bảy thì Tin không làm sao ép mình đừng mở miệng. Nó nói, cõi lòng tan nát:
- Và tụi mình sẽ lại đánh thua thằng Phàn, sẽ bị thằng khốn đó bắt nạt như xưa nay.
Trả Lời Với Trích Dẫn