Trích:
Nguyên văn bởi TiCa
Vẫn ru
Thu tàn giọt nắng… bỗng cay
Hanh hao sao đặng, heo may tạ từ
Chỉ là - một chút riêng tư
Dăm ba câu_chữ dường như chẳng nồng?
Tiếc thương, trĩu cả thinh không
Xám vầng mây bạc, nhớ_mong lạ lùng
Ru ai cao ngất chín từng
Vu Sơn choàng tỉnh, tình chung khó tìm
Yên bình - con sóng lặng im
Diều nâu xếp cánh, bóng chim lạc loài
…
Dù rằng năm tháng nhạt phai
Ru hoài, ru mãi, ru ai lối về …
TiCa
12.20.12
|
Muộn Màng
(ntd-mltn 1010)
Ngọc Tiên
Ru tình còn lắm nhiêu khê
Đời ngang trái tiếng hẹn thề thoảng bay
Tro tàn vùi lấp cơn say
Lời ru ngần ngại đổi thay sớm chiều
Trăng bên ni lạnh hắt hiu
Còn bên nớ ánh nguyệt nhiều sắc không
Dặn lòng thôi chớ hoài mong
Ngày sang lặng lẽ vời trông chạnh sầu
Muộn màng ước cuộc tình ngâu
Ân cần đưa đón thêm đau lối về
Uớm vào nỗi nhớ lê thê
Đừng hoài vọng những não nề khỏi vương
Dường như bàng bạc mờ sương
Lời ai nồng ấm đêm trường mãi ru!