Chương 50: Ước định.
Mạch khắc khẳng hi nhìn Lâm lôi ánh mắt bắt đầu thay đổi.
"ha ha ……" sau một lát trầm mặc Mạch khắc khẳng hi lại nở nụ cười, đồng thời cả người cũng từ không trung rơi xuống, chậm rãi hướng Lâm lôi đi tới. Thái độ trở nên thân thiết rất nhiều " Lâm lôi, ngươi chính là ma pháp thiên tài trong truyền thuyết sao. Được xưng là người thứ hai trong lịch sử, ta thấy chiến sĩ năng lực so với ma pháp năng lực của ngươi còn mạnh hơn. Tuổi còn trẻ như thế, đã đạt tới thánh vực thực lực. Long huyết chiến sĩ, không hổ là chung cực chiến sĩ.” Lâm lôi vẫn luôn vì gia tộc mình mà kiêu ngạo, chỉ là khi nghĩ đến gia tộc ngày hôm nay cũng chỉ còn lại có chính mình cùng đệ đệ trong lòng cũng có một tia bi thương.
"Mạch khắc khẳng hi tiên sinh, nếu không có chuyện gì thì ta xin đi về trước đây." Lâm lôi nói.
Mạch khắc khẳng hi vội vàng nói: "Lâm lôi huynh đệ, ngươi và ta lần đầu tiên gặp mặt. Vậy mà sao lại lập tức rời đi như thế? Hơn nữa, ta đối với Long huyết chiến sĩ trong truyền thuyết cũng phi thường tò mò, nếu có thời gian. Ta chân thành mong muốn được cùng với Lâm lôi ngươi luận bàn một chút. Dù sao thánh vực cảnh giới nếu muốn tiến bộ, thì việc giao thủ tỷ thí đồng cấp bậc cao thủ cũng là biện pháp phi thường tốt." Nói xong, Mạch khắc khẳng hi thành khẩn chờ mong nhìn Lâm lôi.
Tỷ thí?
Mạch khắc khẳng hi tại tây bắc hành tỉnh cũng là một phương bá chủ, có thể cùng Mạch khắc khẳng hi kết giao, đối với chính mình cũng là có chút lợi ích, hơn nữa Cơ ân cũng là một thành chủ tại tây bắc hành tỉnh. Cũng cần trợ giúp Cơ ân một tay.
Lâm lôi trong chốc lát đã gật đầu đáp: "Ta lúc này đang có thương tích nên cũng không thuận lợi để tỉ thí. Như vậy đi, để ta về trước đã, sau một khoảng thời gian khi thương tích của ta hoàn toàn bình phúc, lúc đó tới bái phỏng ngươi cũng không muộn. Chắc là chỉ trong vòng một tháng mà thôi"
Mạch khắc khẳng hi mừng rỡ gật đầu.
"tốt lắm. Ta ở ngay tòa thành của Cổ khắc tư gia tộc. Ngươi nhớ đến đấy."
"nhất định. Lâm lôi mỉm cười gật đầu.
Lúc này, tuyết bay đầy trời, mà Lâm lôi cùng Mạch khắc khẳng hi hai cường giả cùng cười với nhau, cáo biệt ra đi.
Trên thảo nguyên hoang dã, lúc này cũng chỉ có Lâm lôi cùng Bối bối ở đó.
"Tuyết mùa đông." Lâm lôi nhìn thảo nguyên ngập tràn trong tuyết, lại nhớ về thời thiếu niên, trong một mùa tuyết rơi hắn cùng Ngả lệ tư yêu mến nhau.
Cũng vậy, sang tới năm thứ hai, cũng vào một ngày tuyết rơi, hắn và Ngả lệ tư chia tay nhau.
Hơn nữa, trong ma thú sơn mạch. Cũng là một ngày tuyết bay đầy trời, Lâm lôi đã lĩnh ngộ được cảnh giới của “Thế”.
Mà hôm nay, lại là một ngày tuyết rơi, hắn đã đột phá tiến vào cửu cấp chiến sĩ cảnh giới. thực lực chánh thức đạp nhập thánh vực.
"bông tuyết ……"
Lâm lôi cảm khái vô vàn. Hắn cúi đầu nhìn chính thân thể mình rồi bật cười "Ta vừa rồi cũng cùng một vị thánh vực cường giả hàn huyên như vậy sao?"
Bởi vì biến thân cùng thiên sứ chiến đấu, quần áo Lâm Lôi đã hoàn toàn rách nát
Lúc này, bộ dáng hắn giống như một gã khất cái đáng thương.
Bất quá, lúc nãy Mạch khắc khẳng hi không có để ý đến chuyện này, kỳ thật không ít thánh vực cao thủ trong những lúc khổ tu, trên người cũng có bộ dáng tang thương như thế. Điều quan trọng chính là những gì bên trong bọn họ.
Như lâm lôi. mặc dù trên người rách nát, nhưng là vị trí của hắn hoàn toàn không nhỏ.
cái này chính là khí chất của một người.
"lão Đại. Cũng có thể coi ngươi đã đạp nhập thánh vực, vậy bây giờ ngươi biến thân một chút để cho ta chiêm ngưỡng nào" Bối bối đảo đôi mắt nhỏ nhìn Lâm lôi, nghe thấy vậy Lâm lôi trong lòng nóng lên.
Không sai, đúng là một đề nghị rất hợp lý.
"Hảo." Lâm lôi cười đáp. Bối bối lập tức nhảy xuống khỏi vai Lâm lôi. Trên người Lâm lôi lập tức ánh lên màu đen lân phiến. Gai từ lưng, khửu tay, trán mọc ra. Đồng tử biến thành màu vàng lợt.
So với trước đây giống nhau như đúc.
Nhưng Lâm lôi lại cảm giác được một điểm bất đồng.
"Hô." Lâm lôi cảm giác được một dạng năng lượng kỳ lạ ẩn bên trong thân thể Long huyết chiến sĩ huyết mạch, bắt đầu nhập vào cốt cách, cơ thể, lân giáp, tiêm thứ, long vĩ.
Lân giáp màu đen lúc này ẩn chứa bên trong những tia quang mang màu xanh.
"Một cảm giác thật mạnh."
Lâm lôi cảm thấy thị lực, thính lực tăng thêm mấy chục lần. Những động tĩnh trong vòng vài dặm đều không tránh được tai mắt của hắn.
"cường đại lực lượng, cường đại đấu khí. Khi Lâm lôi nắm chặt tay, cả không khí cũng chợt chấn động, cơ thể mạnh mẽ hữu lực uẩn hàm so với trước kia còn muốn đáng sợ hơn, trong cơ thể đấu khí giờ phút này cũng hùng hồn cuồn cuộn.
"ha ha ……" Lâm lôi hưng phấn nở nụ cười.
Trong đêm khuya, tại một vùng đất hoang dã đầy tuyết bay, thân thể Long huyết chiến sĩ giống như một con quái vật lăng không mà đứng, đồng thời phát ra những tiếng cười hưng phấn vang động thiên địa.
"trách không được Ba khắc biến thân đạt tới thánh vực, lại hưng phấn như vậy , không nghĩ tới chỉ là đột phá giới hạn, thực lực lại gia tăng nhiều như vậy." Lâm lôi hưng phấn phi thường.
Long huyết chiến sĩ thiên phú dị thường, chỉ cần năng lượng đạt tới. tự nhiên có thể phi hành, giống như loài chim vậy, đây là thiên phú vô không phải là lĩnh ngộ gì hết.
"Nếu nói về sự thần kỳ thì dòng máu của Bối thiết giáp long còn lâu mới bằng Long huyết chiến sỹ chân chính” lăng không mà đứng nhưng Lâm lôi trong lòng rất là cảm khái.
Lúc đầu Lâm lôi nuốt rất nhiều long huyết cùng với long tinh của bối thiết giáp long, mà cho dù như thế cũng bị long huyết chiến sĩ huyết mạch trong cơ thể Lâm lôi hấp thụ.
Hơn nữa. Lâm lôi giờ phút này đạp nhập thánh vực, hắn cảm giác được các loại cơ năng được long huyết chiến sĩ huyết mạch năng lượng nâng lên.
"hôm nay tốc độ tối thiểu tăng thêm gấp đôi." Lâm lôi tâm ý vừa động, cả người liền như một chuỗi tàn ảnh lưu lại trên bầu trời .
"về phần phòng ngự." Lâm lôi nhìn lân giáp trên người đã hoàn hảo không sứt mẻ gì, đặc biệt lân giáp uẩn tàng vầng sáng màu xanh bên trong "bây giờ nếu phải chịu một kích của thiên sứ bốn cánh cũng nhiều nhất khiến ta thụ thương nhẹ mà thôi."
Lâm lôi khóe miệng có chút nhếch lên.
tự tin!
vô cùng tự tin!
Kỳ thật, thánh vực chiến sĩ của loài người, vốn thân thể phòng ngự cũng không được mạnh mẽ cho lắm, cho dù đạt tới thánh vực đỉnh cấp cường giả thì phòng ngự của bọn họ cũng cản không nổi thánh vực ma thú đồng dạng .
Mà tứ đại chung cực chiến sĩ, cũng là một dạng tồn tại biến thái giống như ma thú.
Vì vậy, khi Long huyết chiến sĩ trong hình thái loài người đạp nhập thánh vực, một khi biến thân đạt tới thánh vực đỉnh, đó chính là vô địch. không cần tính tới cảnh giới.
cho dù chỉ biết cậy mạnh, cũng là vô địch trong đẳng cấp thánh vực, đây chính là thiên phú!
Giống như Hắc lỗ nhìn thấy Bối bối vậy mạnh mẽ mà sinh lòng ghen ghét, tứ đại chung cực chiến sĩ cũng bị các gia tộc loài người khác ghen ghét
"lão Đại." Bối bối từ phía dưới nhảy lên.
Lâm lôi đưa tay đỡ lấy Bối bối, một ảnh thử màu đen đứng trên vai một thân ảnh lân giáp màu đen.
đó thật là phối hợp tuyệt vời.
"Bối bối. Hãy thử cảm giác tốc độ phi hành của thánh vực nào." Lâm lôi ha ha cười nói. đồng thời cả người tốc độ nhanh chóng đạt đến cực hạn, hóa thành một tia sáng màu đen trực tiếp biến mất tại phía chân trời.
Vùng đất hoang dã lúc đêm khuya, tuyết vẫn đầy trời như trước.
Chỉ có những thi thể trong đại chiến vừa rồi chứng kiến những hình ảnh này.
Tốc độ phi hành của thánh vực thật là đáng sợ. Trong một giờ đã vượt qua một ngàn dặm, Lâm lôi chỉ mất một chút thời gian đã thấy Vân phong trấn xuất hiện ở trước mặt.
Vân phong trấn trong một đêm tuyết rơi đầy trời quả thực là rất an tĩnh
Lâm lôi trực tiếp phi hành tới phủ đệ của mình tại phía tây của trấn, hắn giống như một viên vẫn thạch từ không trung cực nhanh hạ xuống trong sân.
"Ai đó!" một tiếng quát khẽ vang lên. Lập tức có mấy thân ảnh vọt ra.
Lâm lôi phi hành tốc độ quá nhanh, thậm chí còn không kịp phát ra tiếng gió, tự nhiên khiến cho Ba khắc năm huynh đệ chú ý. Khi nhìn thấy hình thái biến thân long huyết chiến sĩ của Lâm lôi liền thở dài một hơi.
"Ân, không thể tin được?" lão ngũ Cái tỳ kinh ngạc nói. rồi sau đó nhìn chằm chằm Lâm lôi nói. "đại nhân. ngươi chẳng lẻ đã…?"
Lâm lôi cười nhìn Cái tỳ liếc mắt một cái.
Cái tỳ trong số năm anh em Bất tử chiến sỹ có đầu óc linh hoạt, thông minh nhất, cũng là người đầu tiên trong năm anh em lĩnh ngộ được “cử trọng nhược khinh”.
"A, thánh vực!" bốn huynh đệ còn lại đều giật mình nhìn về phía Lâm lôi.
"Lôi đại ca đã trở về?" thanh âm của Chiêm ni vang lên. rồi sau đó àng cũng chạy tới, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng biến thân của Lâm lôi bống sợ quá mà kêu lên, "quái vật!"
Lúc này, hai tỷ muội Lệ bối tạp, Lệ na cùng trấn an Chiêm ni.
"Chiêm ni. đó là Lâm lôi đại ca. đây chính là Long huyết chiến sĩ biến thân." Lệ bối tạp cười nói.
Lâm lôi lúc này cũng khôi phục hình thái người bình thường, Chiêm ni kinh ngạc nhìn màn biến thân này, rồi sau đó nhìn về phía Lệ bối tạp: "Long huyết chiến sĩ? Long huyết chiến sĩ là cái gì?"
"ha ha, Long huyết chiến sĩ chính là một trong tứ đại chung cực chiến sĩ. Chúng ta năm huynh đệ cũng là chung cực chiến sĩ. Chính là Bất tử chiến sĩ!" Cái tỳ kiêu ngạo nói.
Chiêm ni nhìn chung quanh một đám người liếc mắt, một cái.
Tối hôm nay, nàng theo Hắc lỗ tới đây, sau đó ở cùng chị em Lệ bối tạp cùng một chỗ, lúc đó chị em Lệ na đang giới thiệu với nàng bối cảnh ở đây, chỉ là mới giới thiệu tới Tái tư lặc mà thôi.
Chiêm ni vừa rồi còn đang trong phòng thấy vị vong linh đại ma đạo Tái tư lặc thị đã thấy khiếp sợ không ngờ sau đó còn thấy Long huyết chiến sĩ, Bất tử chiến sĩ.
"Đây đều là ……" Chiêm ni cảm thấy đầu óc loạn cả lên.
"Chiêm ni. Ngươi về trước nghỉ ngơi." Lâm lôi cười nói.
Ba khắc năm huynh đệ còn đang vì Lâm lôi đột phá mà cảm thấy khiếp sợ, lão nhị An khoa nhếch miệng bất đắc dĩ cười nói: "đại nhân ngươi đột phá nhanh quá. Ba khắc lão đại đạt tới thánh vực cũng không phải là đối thủ của người, bây giờ càng không phải là đối thủ a …… chênh lệch quá lớn a."
"Vậy lúc này đại nhân có thể đái lĩnh chúng ta tìm Quang minh giáo đình báo thù không?" Cái tỳ bên cạnh kiêu ngạo hỏi.
"Đám người các ngươi đều có thánh vực lực lượng." Tái tư lặc trên mặt có nét tươi cười. "Mà ta, lão già nầy cuối cùng có chút lĩnh ngộ. Tin tưởng rằng trong vòng mười năm hẳn là có thể đột phá. đạt tới thánh vực."
Mười năm?
Tái tư lặc cũng đã hơn tám trăm tuổi. Đối với hắn mà nói, mười năm quả thực là một quãng thời gian không dài.
"vong linh thánh ma đạo, quả thực là phi thường đáng sợ." Lâm lôi con mắt sáng ngời, " đến lúc đó gọi về mấy thánh vực vong linh, thậm chí còn mang theo mấy trăm vạn đại quân vong linh
Cửu cấp vong linh đại ma đạo đã phi thường đáng sợ rồi.
Mà vong linh thánh ma đạo. giống như một đế quốc đáng sợ.
"ha ha, mọi người đều tăng lên, con mẹ nó. Cái lũ Quang minh giáo đình kia còn dám phái người đến? Đến một người, giết một người, đến mười người, giết mười người, để cho Tái tư lặc vong linh nô dịch cho những thi thể đó quay lại phản sát" Cái tỳ nói. Hắn với chủ ý của mình hưng phấn không thôi.
Mọi người đều rất vui vẻ. Thực lực tăng lên, cũng có nghĩa là cùng Quang minh giáo đình có thể ngạnh kháng với nhau.
Lâm lôi trong lòng cũng rất là cao hứng.
ngửa đầu nhìn bầu trời, giờ phút này bông tuyết tung bay. Lâm lôi đảo mắt nhìn về phía mọi người nói: "Được rồi. bên ngoài tuyết rơi nhiều, mọi người cùng vào phòng khách bên trong đi."
"Tốt, hôm nay nhất định không say không nghỉ." trầm ổn như Ba khắc cũng cao hứng lớn tiếng nói.
Lúc này đã nửa đêm nhưng mọi người vẫn rất náo nhiệt, kỳ thật lúc này cùng Quang minh giáo đình dốc hết thảy thực lực, phải nói là bọn người của Lâm Lôi có thể nói chuyện ngang hàng.
Thời gian trôi qua, nháy mắt đã quá ba ngày.
Chiêm ni cũng hoàn toàn hiểu hết hoàn cảnh của từng người. Mà lúc này nàng mới hiểu được, địa vị của một quận thành thành chủ đích xác chẳng thể so sánh với đám người này.
Đừng nói là quận thành. Ngay cả tây bắc hành tỉnh cường đại là Cổ khắc tư gia tộc, đám người của Lâm lôi cũng không phải e dè sự tồn tại của Mạch khắc khẳng hi.
"Ba khắc bọn họ. còn có Lâm lôi đại ca tu luyện đều rất là khắc khổ." Chiêm ni, Lệ bối tạp, Lệ na ba vị mỹ nữ đang vừa luận bàn với nhau vừa bước vào trong phòng khách của phủ đệ.
Nhưng các nàng đột nhiên chứng kiến cảnh ảnh thử Bối bối đang lơ lửng giữa không trung. Thấy nhóm chiêm ni ba người tiến đến, nó quay ra nhìn về phía ba người trong miệng phát ra âm thanh rất là trong trẻo "Oa. ba vị mỹ nữ, các ngươi khoẻ không!"
Chương 51: Ốc Đốn
Đế đô của Áo Bố Lai ân đế quốc chính là Xích Viêm,phóng nhãn cả Ngọc Lan đế quốc đại lục ,nếu chỉ so về độ lớn thành trì sợ rằng chỉ có đế đô của Ngọc Lan đế quốc mới có thể so sánh cùng.
Đế đô ‘Xĩch Viêm’ này được chính ‘Vũ Thần’ Áo Bố Lai Ân đặt tên.Dân số trong thành này ước chừng mấy trăm vạn.
Là 1 toà thành có hơn 5 ngàn năm lịch sử,trong Xích Viêm này có ko ít gia tộc lâu đời,cao thủ cửu cấp cũng có ko ít,ko ai dám ở đế đô cường hoành .Bởi vì, gia tộc cường đại tập trung nơi này rất nhiều.
Đương nhiên,thế lực mạnh nhất nơi này ko nghi ngờ gì chính là Vũ thần môn.
Đệ tử thân truyền của Vũ thần môn cơ hồ rất ít lộ diện,tuy thế nơi này ký danh đệ tử thấp nhất cũng là bát cấp,phần lớn còn lại là cửu cấp chiến sĩ. Vì thế có thể dễ dàng nhận thấy đc sự cường hãn của vũ thần môn.Đặc biệt là chủ nhân của vũthần môn 'Vũ Thần'.
Phải biết rằng tại Áo bố lai ân đế quốc ko có các tông giáo.Dân chúng chỉ tín phụng Vũ Thần.Bởi vậy có thể tưởng tượng đc địa vị của Vũ Thần trong lòng dân chúng cao đến thế nào.
Tại phía đông của Xích Viêm chính là địa phương quan lại quyền quý sinh sống,mà hoàng cung cũng đặt tại phạm vi này.Tại 1 con đường đông thành Xích Viêm,tồn tại 1 phụ thạch.Tại đây đều kiến tạo cùng 1 kiểu các tòa phủ đệ.Đây đều là hoàng tộc đế quốc kiến tạo để cấp cho đế quốc công thần,quý tộc.
Tại phụ thạch lộ,trong đó có 1 tòa phủ đệ,đó là nơi ở của tân bá tước Ốc đốn.Tại đại môn có 2 gã cừong tráng hộ vệ đang nghiêm túc canh giữ.Giờ phút này,tại phòng khách của phủ đệ chỉ có 4 người.
4 người này đều đứng,trong đó có 1 người đang đi qua đi lại trên mặt có 1 tia sầu ý.
Người này khoảng 21 tuổi.Đang mặc trang phục chiến sĩ đơn giản,ko có tay áo
hoàn toàn lộ rõ những đường cơ thịt rắn chắc.Sóng mũi thẳng,đôi lông mày rậm rạp phối cung gương mặt,cả người có vẻ cương nghị dũng mãnh.
Nhưng để chúng nhân kinh hãi chính là vóc người của hắn.
Chiều cao chừng hai thước hai , bộ vai nở nang, vòng eo tương đối nhỏ , cùng với như hai 2 băp đùi thon dài hữu lực.
"Ốc đốn này bề ngoài, so với lâm lôi rất có rung động lực a." Bên cạnh hi nhĩ mạn trong lòng thầm nghĩ.
ốc đốn so sánh với lâm lôi thì tương đối nội liễm.
"Ốc đốn thiếu gia, ngươi đang phiền não chuyện cùng Thất công chủ a?" Bên cạnh đúng là quản gia hi lý cười nói , ốc đốn quay đầu lại bất đắc dĩ nói: "Hi lý ông nội. Ngươi cũng không phải không biết khó khăn thế nào khi theo đuổi những người đó."
Tại đại sảnh này,trong bốn người có 1 một người khac nữa, là 1 thanh niên , lên tiếng cười nói: "Ốc đốn thiếu gia, ngươi như vậy quả quyết chỉ thích một người, còn về chuyện thành thân,trực tiếp nói rõ cùng bệ hạ cầu thân, vậy là được?"
"Trực tiếp cầu thân?" Ốc đốn nhướng mày một cái.
Hi ngươi mạn ở bên cạnh nói: "Nạp đức thuyết nói đúng, ngươi đã đạt tới tám cấp rồi. Vừa là long huyết chiến sĩ gia tộc đệ tử. Bệ hạ dám chắc biết long huyết chiến sĩ gia tộc đệ tử, nếu đạt tới tám cấp. Đó là dám chắc đã luyện long huyết đấu khí, chính mình có năng lực biến hình".
Hi nhĩ mạn có ý nghĩ, không tu luyện đấu khí, thân thể ko co khả năng đạt tới tám cấp .
Hi nhĩi mạn không biết, hôm nay bên người lâm lôi chính là năm huynh đệ luyện thân thể đạt tới tám cấp .
"Ốc đốn ngươi thân là long huyết chiến sĩ,thích Thất công chủ. Cũng là môn đăng hộ đối. Tin tưởng bệ hạ sẽ đáp ứng ." Quản gia hi lý cười nói, "Bất quá, ta nghĩ ngươi có thể cho Thất công chủ thăm dò bệ hạ , như vậy cũng có nắm chắc đc phần nào thành công."
Quản gia hi lý cùng hi nhĩ mạn nhìn nhau, đều nở nụ cười đứng lên.
Gần một hai năm nay, chuyện Ốc đốn cùng đế quốc Thất công chủ luyến ái, đã sớm truyền khắp cả đế đô. Chỉ là đế đô quý tộc thiếu niên cũng không có buông tha cho hắn. Hơn nữa trong đó còn có hai người, rất có khả năng tranh giành với hắn.
"Không muốn nghĩ nữa." Ốc đốn lắc lắc đầu.
Hắn tin tưởng Thất công chủ. Thất công chủ đã sớm nói với hắn,nếu là những kẻ khác thì nàng không lấy chồng.Chỉ là ốc đốn cũng biết , hôn nhân của đế quốc vương tử công chúa không ph ải tự mình có khả năng quyết định . Ốc đốn cũng không muốn Thất công chủ quá mức phiền não. Nếu chánh đại quang minh cưới hỏi, đương nhiên là tốt nhất.
"Được rồi. Hi lý ông nội, có tin tức của đại ca không?" Ốc đốn dò hỏi.
Quản gia hi lý gật đầu: "Đạo sâm thương hội truyền đến tin tức nói, đại ca ngươi đang ở một địa phương khổ tu. Không có chuyện gì đâu."
"Đại ca chính là người luôn luôn nỗ lực." Ốc đốn trong lòng rất là bội phục lâm lôi.
Long huyết chiến sĩ gia tộc có rất nhiều chuyện, vô luận là chuyện truyền thừa chi bảo, hay là gia tộc đại cừu, đều là lâm lôi một người gánh vác. Mà hắn -ốc đốn lại chỉ có thể tại đế đô im lặng tu luyện.
Lâm lôi luôn vì hắn che mây cản gió .
"Đại ca……" Ốc đốn luôn nhớ kỹ chuyện trước kia, một lần hai đại thánh vực cường giả tại ô sơn trấn chiến đấu, cự thạch rậm rạp từ không trung rơi xuống, trong khi đó, đại ca Lâm Lôi không để ý hết thảy bảo vệ hắn .
Ốc đốn rõ ràng nhớ kỹ, tại thời khắc nguy hiểm đó …
"Nằm xuống!" Năm đó lâm lôi chính là một tiếng gầm lên, cùng với không để ý hết thảy đánh về phía hắn, lâm lôi dùng thân trên bảo vệ thân hình yếu ớt của ốc đốn .
Từ nămsáu tuổi rời khỏi gia đình,hôm nay ốc đốn đã hai mươi hai tuổi rồi, còn có một tháng nữa là hai mươi ba tuổi đúng.
Gần mười bảy năm đúng.
thân huynh đệ đã gần mười bảy năm không có gặp mặt .
"Ốc đốn thiếu gia không cần thái lo lắng, đợi lâm lôi thiếu gia tu luyện thành công hắn sẽ đến tìm ngươi . Dù sao hắn cũng biết chỗ ở của ngươi bây giờ ." Quản gia hi lý an ủi nói.
Ốc đốn gật đầu, toàn tức tự giễu cười nói: "Đại ca nhìn thấy ta, không biết có nhận ra ko."
"Năm đó sáu tuổi chính là tiểu mao hài, biến thành bây giờ như vậy . Ha ha…… đại ca ngươi nói không chừng thật sự nhận không ra ngươi." Hi ngươi mạn nở nụ cười đứng lên.
Bên cạnh nạp đức gật đầu nói: "Năm đó ta cùng cha từ thần thánh đồng minh tới, một chút cũng nhận không ra ốc đốn thiếu gia . Chính là đã thấy quản gia hi lý ông nội, cuối cùng mới biết được này so với ta cao hơn nữa đích đại cá tử, cũng hay,chính là năm đó cái...kia tiểu mao hài."
"Nạp đức !" Ốc đốn trừng hắn liếc mắt, một cái.
Nạp đức chính là nhi tử của hi ngươi mạn, bất quá, nạp đức có chiến sĩ thiên phú thật sự không thế nào tệ hơn, hôm nay đã cận hai mươi lăm tuổi nạp đức cũng chỉ là bốn cấp chiến sĩ mà thôi. Chỉ là nạp đức người này phi thường nghiêm cẩn, cả bá tước phủ đệ này ,hộ vệ công tác chính là hắn cùng hắn cha hi nhĩ Mạn thống nhất quản lý .
"A, không còn sớm nữa." Ốc đốn từ túi tiền lý xuất ra một hoài biểu nhìn thoáng qua. "Hi lý ông nội, hi ngươi mạn thúc thúc, ta...trước xuất đi xem đi."
"Dám chắc là theo Thất công chủ gặp mặt đi." Nạp đức cố ý nói.
Ốc đốn quay về nạp đức tự tin cười: "Đó là đương nhiên. Như thế nào, ghen ghét sao?" Nói, ốc đốn nở nụ cười đứng lên đi nhanh rời đi phủ đệ.
Quản lý hi lý nhìn ốc đốn rời đi, cảm khái vạn ngàn.
"Năm đó ốc đốn thiếu gia chỉ là một đứa nhỏ, bây giờ đã lớn lên thành người. Lời Hoắc cách đại nhân nhắc nhở, ta cũng đã hoàn thành ."
"Ba lỗ khắc gia tộc ngủ say vậy nhiều,hơn...năm, bây giờ cũng rốt cục bắt đầu thức tỉnh rồi. Chỉ mười năm nữa, sợ rằng cả ngọc lan đại lục đều nhắc đến long huyết chiến sĩ ." Hi ngươi mạn tự tin nói.
Lưng đeo chiến đao 'Đồ Lục', ốc đốn cưỡi một đầu kiếm xỉ hổ đi trên đường cái. Kiếm xỉ hổ là một tám cấp ma thú. Hơi thở của nó,làm ma thú cấp thấp khác sợ hãi, đặc biệt ốc đốn bản thân đặc biệt cao lớn. Hai người phối hợp với nhau,đều làm những người khác trong lòng kinh sợ.
Tại trên đường cái ,người đi đường cơ hồ đ ều tránh ra nh ường đ ường.
"Cái...kia hay,chính là áo bố lai ân học viện đích thiên tài đệ tử ốc đốn a, các ngươi nhìn, ma thú hắn ngồi đó là tám cấp ma thú ."
"Kiếm xỉ hổ. Thật sự là mạnh mẽ a, ta yếu như vậy có một ma thú là tốt rồi ."
Đường cái không ít người đều nghị nói như vậy,nhớ năm đó lâm lôi nhìn thấy tấn mãnh long, cũng có giấc mộng có một tấn mãnh long uy vũ như vậy. Bây giờ trong mắt rất nhiều thiếu niên, ốc đốn chính là mục tiêu phấn đấu của bọn hắn.
Kiếm xỉ hổ tốc độ rất nhanh, cho dù tại trên đường cái. Cũng phi thường linh hoạt rất nhanh đi tới.
"Tới." Ốc đốn từ thật xa thấy được tửu điếm, nơi này,chính là hắn cùng Thất công chủ ước hội gặp mặt, vì thế tửu điếm nghênh tân thị giả cũng nhận thức,biết ốc đốn, lập tức mở cửa để cho ốc đốn đi vào.
Ốc đốn mang theo kiếm xỉ hổ, trực tiếp tiến vào tửu điếm.
Ốc đốn vừa nhìn bốn phía, liền thấy được người trong lòng, lập tức vui vẻ hô: "Ni na." Ốc đốn đột nhiên nhíu mày ,bởi vì hắn vừa thấy một người làm cho hắn chán ghét.
"Ốc đốn."
Ni na có một mái tóc dài màu vàng chói mắt, lộ ra khuôn mặt trắng nõn động lòng người. hai tròng mắt càng không hàm một tia tạp chất.
Ni na giờ phút này kinh hãi nhìn hướng ốc đốn chạy tới. Ốc đốn lập tức đón nhận, trực tiếp dắt b àn tay nhỏ bé của ni na .
"Cái...kia tên lại tới dây dưa rồi." Ni na bên người ốc đốn nói thầm .
Ốc đốn liếc nhìn người kia một cái,thấp giọng nói: "Ni na, không nên để ý tới tên kia." Mà lúc này thanh niên kia cũng đã đi tới, cười nói: "Ốc đốn, thật sự là không nghĩ tới a, tại đây nhìn thấy ngươi. Như thế nào ni na cũng xuất hiện ở đây?"
"Câm miệng, lan ma." Ốc đốn nhướng mày, "Nhớ kỹ, ni na không phải ngươi có thể tuỳ tiện, còn có…… ngươi hỏi ta câu nói kia, ta hẳn là hỏi ngươi, ni na tại đây, ngươi như thế nào xuất hiện ở nơi này?"
Lan ma liếc ốc đốn một cái.
Mặc dù mặt ngoài ko tỏ ra gì, nhưng trong lòng lan ma rất chán ghét ốc đốn trước mắt này. Nhìn ốc đốn đoạt đi ni na trong mộng của hắn .
"Nga, kiếm xỉ hổ." Lan ma nhìn về phía kiếm xỉ hổ, cười nói, "Ốc đốn, có...hay không hứng thú, để cho bích nhãn hổ ngao của ta với kiếm xỉ hổ của ngươi so tài ? Ta đánh cuộc, bích nhãn hổ ngao dám chắc sẽ thắng."
Bích nhãn hổ ngao giống kiếm xỉ hổ, đều là tám cấp ma thú.
Bất quá, trong tám cấp ma thú cũng là có cao thấp, như bích nhãn hổ ngao, kim nhãn sư ngao thuộc loại tám cấp ma thú trung. Đặc biệt thị bích nhãn hổ ngao đối với hổ loại ma thú, vừa vặn khắc chế.
"Không có hứng thú." Ốc đốn căn bản không để ý tới , lạnh lùng liếc lan ma liếc mắt, một cái, "Lan ma, nếu ngươi thật sự muốn tỷ thí, ta không ngại với ngươi giao thủ. Về phần dụng ma thú tranh đấu, hừ."
"Chân nhân tỷ thí?"
Lan ma cười cười, không có nói thêm cái gì.
Hắn lan ma chính là vũ thần môn đích ký danh đệ tử, vừa là chín cấp chiến sĩ. Đích xác có ngạo khí. Chính là hôm nay cả đế đô cơ hồ đều biết ốc đốnthuộc ba lỗ khắc gia tộc , mà ba lỗ khắc gia tộc vừa là long huyết chiến sĩ gia tộc. Ốc đốn bản thân càng có thể sử dụng đấu khí.
Có thể sử dụng đấu khí long huyết chiến sĩ gia tộc đệ tử, đều là có thể long huyết chiến sĩ biến thân .
Lan ma rõ ràng, trước mắt địa ốc đốn mặc dù chỉ là tám cấp chiến sĩ, nhưng dùng chiến đao công kích, thậm chí có thể cùng chín cấp chiến sĩ chém giết. Một khi ốc đốn biến thân, hắn lan ma căn vốn không phải đối thủ.
"Chúng ta đi thôi." Lan ma vuốt ve bích nhãn hổ ngao cười khẻ nói.
Lập tức lan ma mang theo ma thú liền tựu như vậy rời đi.
Ni na, ốc đốn hai người trực tiếp lên tửu điếm lầu hai, vào 1 nhã gian, về phần thị nữ của ni na thì đứng bên ngoài diện hầu .
"Đại ca, cái tên lan ma kia rất phiền toái a, chúng ta làm sao bây giờ?" Ni na ỷ ôi tại lòng,ngực ốc đốn thấp giọng dò hỏi.
“Đại ca”, lần đầu tiên ni na gặp ốc đốn xưng hô như vậy, sau này bọn họ hai người một mình cùng một chỗ, ni na đều như vậy xưng hô với hắn.
"Ai bảo mị lực c ủa ni na nàng quá lớn?" Ốc đốn cười sờ cái mũi của ni na, "Kỳ thật lan ma này ta không quá quan tâm, ta...nhất lo lắng chính là khải lan."
"Khải lan ca ca?" Ni na cũng không biết nói sao, "Ta chỉ là đưa hắn trở thành ca ca, chỉ là hắn, ai."
Khải lan hôm nay hai mươi ba tuổi, đã là bảy cấp ma pháp sư .
Hai mươi ba tuổi bảy cấp chiến sĩ rất nhiều, nhưng hai mươi ba tuổi bảy cấp ma pháp sư lại phi thường thiếu, hơn nữa khải lan đạt tới bảy cấp ma pháp sư trong khi chỉ là hai mươi mốt tuổi.
Lâm lôi nếu không phải bởi vì điêu khắc đc 'Mộng Tỉnh', sợ rằng cũng tới hai mươi tuổi mới có thể đạt tới bảy cấp.
Tại đế đô, khải lan coi như là thiên tài ma pháp sư. Hắn từ nhỏ cùng ni na thanh mai trúc mã, trọng yếu nhất chính là, cha của khải lan quyền cao chức trọng ,là tả tướng của đế quốc, hơn nữa khải lan làm người phi thường tốt, gần như là 1 người hoàn mỹ.
Chương 52: Gia tộc bối lỗi
Khải Lan vô luận là người hay là gia thế đều rất vĩ đại. Ốc Đốn cũng nói:
- Ta lo lắng nhất là phụ hoàng ngươi thích khải lan
Ni na cũng gật đầu nói:
- Phụ hoàng đích thị rất coi trọng khải lan, khải lan thiên phú ma pháp rất cao. Sau này chắc chắn trở thành cửu cấp đại ma đạo. Thậm chí trở thành thánh vực ma đạo sư. Ở đế quốc này thánh vực cường giả rất nhiều nhưng chủ yếu là chiến sỹ còn ma đạo sư thì rất ít.
Ốc đốn cũng cẩm thấy khải lan đích thực có uy hiếp rất lớn
“ Còn tên Lan Ma kia dù là Vũ Thần môn ký danh đệ tử nhưng gia tộc ko có ai cường đại, Còn Ốc Đốn hắn đù sao cũng là long huyết chiến sỹ. Chỉ cần hoàng thượng ko bị ấm đầu chắc chắn chọn hắn” (hheheh).
Chỉ còn Khải lan và ốc đốn cạnh tranh là chủ yếu. Nhưng cha của khải lan quyền cao chức trọng than làm tả tướng quốc, hơi căng đây >”<.
- Ni na
Ốc đốn vẻ mặt nghiêm túc đứng lên.
- Sao
Trong lồng ngực Ốc đốn ni na ngẩng đầu lên nhìn về phía Ốc Đốn
- Bây giờ ta chuẩn bị diện kiến bệ hạ. Tự mình hường bệ hạ cầu thân. Để bệ hạ đồng ý gả nàng cho ta. - ốc đốn vể mặt trịnh trọng nói.
Ni na mặt đần thối trong chốc lát. Lập tức trên mặt lộ ra nét mừng rỡ:
- Thật chứ? – ni na rất là hưng phấn.
Ốc Đốn vẻ mặt trịnh trọng gật đầu:
- Ni na nàng có thể nói trước với phụ hoàng một chút. Tham khảo ý kiến người như thế nào.
Ni na lắc đầu đáp:
- Chuyện này ta ko cần chàng phải nhắc cũng hiểu mà. Phụ hoàng ta cũng chưa xác định rõ rang. Người chỉ nói là ko vội. bất quá người đối với chàng cũng có ấn tượng rất tốt, cũng rất coi trọng ngươi. Nếu ngươi trực tiếp cầu than thì hi vọng rất lớn. - Ni na cũng rất chờ mong. Nàng có mấy ngườit tỷ tỷ ngoiaj trừ 1 người có hôn nhận tương đối hoàn mĩ, hai bên yêu nhau thắm thiết. còn lại thì không dc hoàn mĩ lắm. đều là hôn nhân chính trị.
Ốc đốn có chút gật đầu :
- Yên tâm ni na . ta sẽ ko để người khác cướp nàng đi. – ốc đốn ôm chặt lấy ni na , ni na xũng nhu thuận dựa vào lồng ngực vạm vỡ của ốc đốn.
Tây bắc hành tinh. ở ngoại ô Vân phong trấn. trong rừng cây Lâm lôi biến thành long huyết chiến sỹ cùng với Bối bối giao chiến.
- bối bối ngươi đừng ép ta. – lâm lối cầm trong tay hắc ngọc trọng kiếm bất đắc dĩ nói. “ ngươi như vậy là ép ta sử dụng “ đại địa áo nghĩa” đấy.
- hắc hắc. lão đại. ta biết ngưoi ko địch lại dc ta mà. . – bối bối lơ lửng giưa ko trung nói bằng tiếng người.
Ma thú 1 khi đạt tới cấp thánh vực. liền có thể tùy ý biến đổi thể tích đồng thời nói dc ngôn ngữ nhân loại. CHỉ là nếu muốn biến than thành người thì phải đạt đc thần cấp. Ngày nay cả Ngọc lan đại lục cũng chỉ có “ hắc ám chi sâm địa vương giả” và “vương giả sơn mạch ma thú Đế lâm” . Lưỡng đại cao thủ ma thú mới có thể biến thành nhân than. Cho nên bối bối ko biết còn bao nhiêu lâu nữa mới có thể sang ngang cùng 2 người này. Lâm lôi cảm thán nghĩ.
- ta vừa mới đạp nhập thánh vực ko lâu tưởng tốc độ và phòng ngự đều vượt qua ngươi. Thế mà ngươi cũng lập tức tiến vào thánh vực chi cảnh. Thật là biến thái mà!!!.
Bất quá tốc độ di động và tốc độ sử dụng kiếm thật khác xa nhau. Tốc đọ sử dụng kiếm vượt qua tốc độ di chuyển nhiểu. mặc dù lâm lôi tốc độ di chuyển né tránh ko bằng bối bối nhưng mà hắc ngọc trọng kiếm trong tay có thể ngăn trở đc bối bối. cho nên đối mặt với bối bối lâm lôi chỉ có cách đứng im một chỗ phòng ngự.
- Hắc hắc. bối bối tự đắc cười …. đểu.
Kỳ thật lâm lôi với “ đại địa áo nghĩa ” đích thực có uy hiếp đối với bối bối. Vì đối với “ đại đia áo nghĩa “ thì lực phòng ngự siêu cường đại bên ngoài của bối bối là vô dụng. Nhưng lâm lôi có mà đánh trúng bối bối bằng niềm tin đồng thời cũng ko nỡ nặng tay với bôí bối !!! cho nên bối bối mới đắc ý cười lâm lôi.
- hảo tiểu tử, trên người ta bị dính 2 móng vuốt của ngưoi. Cho ngươi thắng. ;-j
Lâm lôi xoa xoa đầu bối bối: - đi thôi chuẩn bị về ăn cơm.
Vừa nói lâm lôi vừa khôi phục hình người. sau đó mơi sthay dổi quần áo.
- ta biết lão đại tốt nhất mà. – bối bối bay lên vay lâm lôi cười nói.
Lâm lôi nếu ko sử dụng “ đại địa áo ngĩa” thì đích thị ko phải là đối thủ của bối bối.
- bối bối , ngươi cuối cùng là chủng loại ma thú gì?. – lâm lôi đi trên đường tùy ý tán gẫu cùng bối bối.
- ta cũng ko biết a.- bối bối lúc lắc cái đầu bé xíu. Lâm lối chợt nhiên nhớ tới khởi đầu của 2 đứa.
- bối bối. ngươi còn nhớ năm đó cùng ta kêt “ bình đẳng khế ước” ta hỏi ngưoi tên gì ngươi bảo là bối bối ….ngưoi chưa nói rõ ràng mà. Tình cảnh lúc ấy lâm lôi nhớ rất rõ ràng,
“- tiểu anh thử, ngươi tên gì? – bối bối ….”
Bối bối ngẩn ra. – ta nhớ kỹ khi còn nhỏ. Rất nhỏ, khi chưa mở mắt ra dc. Ta nghe 1 âm tthanh vô cùng thâm thiết nói.
Lâm lôi lập tức nhìn về phía bối bối. hắn cho tới bây giờ chưa nghe bối bối nói qua. Ma thú mới xuất sanh chưa mở mắt ra dc thì rất bình thường. Khi đó bối bối mới sanh ra chưa lâu nếu lâm lôi ko hỏi chắc bối bối cũng ko nhớ ra.
- Âm thanh non nói với ta. Ta dích thực là bối .. cái gì gia tộc ý. Còn dặn ta phải ở trong phòng địa tổ hoang vu ấy. ko đc chạy loạn. sau dó cái âm thanh kia tựu hồ biến mất.- bối bối rất nghi hoặc nói,
- Bối .. cái gì gia tộc?. lâm lôi cũng nghi hoặc nói lại.
- A. ta cũng ko nhớ rõ. HÌnh như là bối, bối ….- A cặp mắt hỏ cảu bối bối sang rực lên. - Bối lỗ đặc, đúng, âm thanh kia nói ta chính là thành viên bối lỗ đặc gia tộc vĩ đại .
Lâm lôi giật mình. Bối lỗ đặc gia tộc? lâm lôi nghi hoặc nói:
- A, ma thú cũng có gia tộc ak?.
Bối bối lắc lắc đầu nói:
- ta cũng ko biết a. ta sinh ra đã ko có cha mẹ. tự chung ở lại trong phòng địa tổ hoang phế của gia tộc ngươi. Chỉ có thể ngày ngày ăn đá tảng.
Lâm lôi yên lăng. Trong lòng nhớ kỹ cái tên này. “ bối lỗ dặc gia tộc”. Lâm lôi xác định trong ngọc lan đại lục ko có gia tộc Bối lỗ đặc, nên chắc chắn đây là ma thú gia tộc. Ma thú cũng có gia tộc?. Lâm lôi ko biết . bởi vì hắn ko phải ma thú. Bối bối cũng ko biết , bởi vù từ nhỏ hắn ko có cha mẹ.
Lâm lôi tại vân phong trấn cũng đã hơn 10 ngày. Dựa theo ước hẹn giữa lâm lôi và Mạnh khắc khẳng hi thì sau 1 tháng tới cổ khắc tư gia tộc làm khách là đc.
- Lâm lôi , chàng có thư tín. – Chiêm ni hưng phấn từ ngaoif nói vọng vào
- A. trên thư có ghi của Đạo Sâm thương hội.
Đạo sâm thương hội cứ 1 tháng cso 1 phong thư tín. Lâm lôi lúc này đi ra ngoài. Bên ngoài có 1 thanh niên đang nắm cương ngựa. Thanh niên nọ thấy lâm lôi cung kính nói:
- Lâm lôi đại nhân. Đây là thư tín của ngài.
Lâm lôi tiếp nhận thư tín cười nói:
- tháng tới các người ko phải mang thư đến nữa đâu.
Thanh niên kia nghi hoặc nhìn lâm lôi.
- ta sau này sẽ ko ở đây nữa. – lâm lôi đã sớm ra quyết định qua vài ngày nữa sẽ đến cổ khắc tư gia tộc. Chính mình thương thế đã sớm khỏi hẳn rồi. Hơn nữa sau khi tiến vào thánh vực cũng nên đích than đi gặp đệ đệ. Đã lâu ko gặp tiểu ốc đốn. lâm lôi đáy lòng cũng rất thương nhớ đệ đệ duy nhất của mình.
- Vậy. chào đại nhân. – thanh niên nọ cung kính hướng lâm lôi nói, rồi nhanh chóng lên tuấn mã rời đi.
Lâm lôi mử thư ra trong thư có nói về quang minh giáo hội. tình thế cơ bản của đại lục, còn có tin tức của Kiêu trì, lỗ nặc. đa lỗ. cuối cũng alf tin tức về ốc đốn.
“ Kiêu trì thật là lợi hại nha” Lâm lôi tận đáy long than vãn. Tại ngọc lan đế quốc, kiêu trì cùng Hoa sử gia tộc. Hắn quan lộ tấn tới địa vị rất cao. Quan trognj nhất chính là: tại ngọc lan đế quốc tam hoàng tử kế thừ đế vị. mà trước đố Kiêu trì cùng tam hoàng tử quan hêj rất tốt. tư tưởng của hai người cũng rất hợp nhau. Hôm nay tam hoàng tử kế vị kiêu trì càng thành công. Trờ thành người trẻ tuổi nhất Ngọc lan đế quốc nhậm chức “ ngọc lân các đại thần”. ngọc lan các đại thần tổng cso 10 vị. mỗi vị đều có địa vị vô cùng cao. Mà kiêu trì ngày nay chính là “ ngọc lan các đại thần phó hội trưởng”. Lôi nặc thì ko bằng đc kiêu trì. Lâm lôi cười nghĩ. Sau đó liền cẩn thận đọc 1 ít tin tưc về ốc đốn. Đối với chuyện chủa ốc đốn bây giờ lâm lôi vừa nhìn thì chấn động ngay “ cái gì!! ốc đốn hướng đế quốc hoàng đế cầu thân??!.” Tin tức này chính là đạo sâm thương hội vừa truyền đến từ tỉnh thành Ba tư. Chính là mấy ngày trước mới phát sinh. “ hoàng đế ko có đáp ứng ?!” lâm lôi đọc tiếp bất giác nhúi chặt mày “ hoàn hảo, mặc dù ko cá đáp ứng nhưng mà cũng ko pahir là đã hết cơ hội.” Dự theo thư miêu tả thì trước đấy. hoàng đế 1 mực không đáp ứng. trước đấy Lan ma cũng có cầu than nhưng hoàng đế ko đáp ứng, hôm nay ốc đốn cầu thấn cũng không đáp ứng. còn nói “ ni na bây giờ còn nhỏ. Ko vội!.”
Ni na đã 21 tuổi rồi, ko tính là nhỏ. Chỉ là ni na ma vũ song tu, tu luyên đối với thân thể lợi ích cực lớn. ni na tu luyên thủy hệ ma pháp khẳng định là sống rất lâu. Ba bốn trăm tuổi cũng ko khó. Như bậy chuyện kết hôn đích thực là ko vội. “ một người là con trai tả tướng quốc, còn có 1 người là đệ tử ký danh vũ thần môn. Lâm lôi liền nhận định. Đối thủ lớn nhât của đệ đệ chính là con của tả tướng quốc – khải lan ma pháp sư.
“ tựa hồ tình thế ko tốt lắm” lâm lôi lông mày giãn ra sau đó mắt chợt lóe lãnh quang. “ Mặc kệ như thế nào ko thể để cho ốc đốn có kết cục như mình, ngày mai phải đi cổ khắc tư gia tộc hoàn thành ước định, sau đó trực tiếp đi đến đế đô.”- lâm lôi ra quyết định.
Ngay lúc này: - Đại nhân , đại nhân. – thanh ấm quyen thuộc của Cái tì vang lên. Trong 5 huynh đệ thì cái tì là người hoạt bát nhất
- đại nhân. – ko chỉ cái tì mà còn có thanh âm nhiều người khác vang lên.
Lâm lôi nghi hoặc trở lại trong đình viện, lúc này Cái tì cùng những người khác đều đã tới. trên mặt đều có vẻ mừng như diên.
- có việc gì mà cả đám vui vẻ vậy? – lâm lôi cười nói.
- Nhị ca, nhị ca hắn đã đạt đến cửu cấp. – cái tì người thứ nhất nói.
- Nhị ca, hắn biến thân cũng có thể đạt thánh vực cấp. – lão tam Hắc sa cũng kinh hãi nói.
Lâm lôi sung sướng nghĩ:
Ba khắc 5 huynh đệ, Ba Khắc đạt tới cửu cấp. chính mình cũng đap nhập thánh vực, bốn người còn lại đều là bát cấp đỉnh phong đang cùng nhau cố gắng. ko nghĩ tới vừa rồi lại có 1 người đạt cửu cấp. Ta, bối bối, ba khắc , an khoa bốn người đạt thánh vực cấp. Lâm lôi cho tới bây giờ chưa có nghe nói qua gia tộc nào có bốn người đạt thánh vực. hơn nữa điểm chết người là 3 huynh đệ ba khắc còn lại tại mọi thời điểm đều có thể đột phá. Nói ko chừng ngày mai lại có người bảo với mình ba huynh đệ lại có người đột phá. Lâm lôi càng hiểu đc trước kia mình cứu ba khắc huynh đệ thật sự là sang suốt. hôm nay ngaoij trừ ba khắc và an khoa còn lại 3 huynh đệ đều là dự bị thánh vực cả.. a.
Chương 53: Khách nhân
Tại tây bắc hành tỉnh Lâm Lôi có thể nói chính là xuân phong đắc ý, đảo mắt công phu Bối Bối cùng với hai huynh đệ Ba Khắc đều đạt đến thánh vực thực lực. Bọn họ một đám người trong đó có 4 người là thánh vực cường giả, nếu so sánh thì tại Ngọc Lan đại lục, Tam đại thương hội hay tứ đại tổ chức sát thủ cũng thể cùng họ so bì. Đây đích thị là một lực lượng khủng bố.
Trái ngược lại với Lâm Lôi, Ốc Đốn tại đế đô đúng là phi thường buồn rầu.
phía sau Bá tước phủ đệ là sân luyện võ một rộng rãi, Ốc Đốn đang cầm trong tay gia truyền chi bảo chiến đao 'Đồ Lục' điên cuồng địa huấn luyện, mồ hôi theo thế võ rơi xuống ko ngớt nhưng Ốc Đốn hình như không biết mệt mỏi, không ngừng rèn luyện
quản gia Hi lý ở bên ngoài sân lẳng lặng nhìn, âm thầm lắc đầu.
"Ốc đốn cân cha giống nhau, đô đều cũng là quá coi trọng cảm tình" Hi lý nhìn Hoắc cách lớn lên, biết Hoắc cách cùng với mẫu thân Lâm Lôi là 'Lâm Na' đích thị là tình cảm sâu nặng, Lâm na năm đó bị bắt đi, Hoắc cách đã thống khổ suốt vài chục năm, chính mà là Hoắc cách cố nén xuống, bởi vì hắn phải nuôi dưỡng Lâm Lôi, Ốc Đốn lớn lên.
Khi Hoắc cách cảm thấy Lâm Lôi, Ốc Đốn đã có thể độc lập phát triển chính là lúc hắng liền không để ý hết thảy đi thăm dò số phận của thê tử
"Lúc này Ốc Đốn cùng cha hắn cũng ko giống nhau, bệ hạ cũng không có dập tắt hy vọng của hắn, muốn hắn ko nên khẩn trương, nói Thất công chúa không vội xuất giá mà thôi. Ốc đốn đã biến thành như vậy rồi……" quản gia hi lý than thở ko thôi
quản gia Hi lý cũng không biết, kỳ thật, nhưng thật ra không chỉ Hoắc cách, Ốc Đốn nà Lâm Lôi cũng là như vậy. .
"Hống ~~"
theo một thú tiếng rống lên, Ốc Đốn mới chậm rãi ngừng tay múa chiến đao. khổ tu nhiều năm như vậy , Ốc Đốn đối với chiến đao thư tạo nghệ đã phi thường cao, vừa rồi tiếng ma thú rống lên, chính là hắn sử đao pháp thi triển ra tới một loại hiện tượng.
"Hi lý gia gia." Ốc đốn nhìn về phía quản gia Hi lý. trên mặt xuất hiện vẻ tươi cười.
trải qua một phen phát tiết, Ốc Đốn tâm tình cũng thoáng tốt lên không ít
"Ốc đốn, đừng quá khổ sở. Ta nghĩ ngươi cùng Thất công chúa thật ra vẫn rất có hy vọng đó." Hi lý cười nói. "ta xem, bệ hạ nghĩ giữa ngươi và Khải Lan khó có thể lựa chọn, cho nên vẫn kéo ……"
Ốc đốn gật đầu.
đối với ý nghĩ của đương kim đế quốc hoàng đế, Ốc Đốn cũng là rất rõ ràng.
đây là vị hoàng đế rất coi trọng nhân tài, là người quyết đoán nhưng cũng khi bảo vệ người nhà của mình thì hết sức cố chấp. cực kỳ cố chấp. Cơ hồ cả đế đô không ai là không biết.
Ví như thân đệ đệ duy nhất của hoàng đế'Ngọc Lâm'. hai mươi năm trước có một gia tộc chấp chánh sự vụ tại đông nam hành tỉnh, nhưng gia tộc đó lại ko có thánh vực cường giả, cuối cùng bị Hoàng đế phế truất, tuy có rất nhiều gia tộc tại đế đô nhòm ngó đến vị trí Đông bắc Hành tỉnh kia, nhưng cuối cùng, Hoàng đế dĩ nhiên nhượng cho em trai Ngọc Lâm công tước của hắn nắm trong tay cả đông nam hành tỉnh.
Phàm thân cận của hoàng đế, Bệ hạ đều phi thường bảo vệ.
Mà cha Khải Lan, Tả tướng của đế quốc 'Cổ đức đạt lý nhĩ Mặc, năm đó cũng là cùng hoàng đế lớn lên, cảm tình phi thường tốt. hoàng đế đăng cơ, tự nhiên đề bạt Cổ đức đạt lý nhĩ Mặc cuối cùng làm cho Cổ đức trở thành đế quốc tả tương. quyền thế to lớn. Dưới một người mà trên vạn người
hoàng đế và đế quốc tả tương quan hệ tốt như vậy, đối một số người gần như hoàn mỹ như Khải Lan, tự nhiên rất là yêu thương, bảo hộ.
hơn nữa Khải Lan bản thân mình cũng có danh khí,. bây giờ Khải Lan theo đuổi Ni Na, hoàng đế tự nhiên cũng ko phản đối bất quá, không không ngờ Ốc Đốn cũng theo đuổi Ni Na, hơn nữa Ni Na lại thích Ốc Đốn. tình cảnh này khiến hoàng đế còn phải chần chờ suy tính.
Khải Lan, Ốc Đốn. Đô tương lai đều cũng hết sức vĩ đại.
Hoàng đế hắn sủng ái Khải Lan, cũng sủng ái Ni Na.
cha Khải Lan là hảo huynh đệ của hắn lại là côt trụ của đế quốc còn Ốc Đốn cũng là long huyết chiến sĩ.
rất khó lựa chọn!
" tâm tư Bệ hạ chính ta cũng hiểu được, ta biết, lúc này đây ta trực tiếp cầu thân hắn không đáp ứng, vậy sau này nếu muốn cùng một chỗ với Ni Na, vậy không dễ dàng." Ốc đốn thở dài nói.
"Ốc đốn, chính mình phải tự tin." quản gia hi lý cổ vũ
Ốc đốn xuất hiện vẻ tươi cười: "Hi lý gia gia. ta biết tình thế. bệ hạ tại đế quốc nói một không hai, nếu nói còn có làm người làm hắn sợ hãi cũng chỉ có vũ thần thôi. Cho nên lúc đầu ta tham gia chọn lựa ký danh đệ tử. Tưởng cuối cùng với quan hệ của vũ thần chỉ cần vũ thần có thể giúp ta, na nọ vậy chuyện kia có thể dễ dàng hơn rồi."
Vũ thần tại Ngọc lan đế chính là cây trụ chống trời.
một câu nói của Vũ thần, nếu là bắt hoàng đế thối vị, hoàng đế cũng không dám phản kháng. dù sao vũ thần thị Áo bố lai ân đế quốc là khai quốc hoàng đế, và còn là tối cao cấp …nhất đỉnh đỉnh thần cấp cường giả.
"chậm rãi lai, đừng nóng vội." quản gia hi lý an ủi nói.
"Bá tước đại nhân, Thất công chúa tới." một gã thị giả đi vào sân luyện công cung kính nói.
"Ni Na tới?" Ốc đốn giật mình.
hai người quan hệ mặc dù tốt, nhưng chính là Ni Na cũng là rất ít trực tiếp đến phủ đệ hắn. Ốc đốn lập tức sang bên cạnh tắm rửa quá 1 chút, thay quần áo sạch sẽ rồi ra phòng khách gặp Ni Na.
trong Khách sảnh.
Ni Na trên mặt tràn đầy hưng phấn tươi cười, phía sau nàng một người thị nữ thấp giọng cười nói: "công chúa điện hạ, ngươi nói bá tước đại nhân biết tin tức này, vẻ mặt người sẽ như thế nào đây?"
" vẻ mặt của Đại cá tử?" Ni Na nghĩ vậy nụ cười càng thêm rạng rỡ
Đang nghĩ, Ni Na liền nghe được tiếng bước chân. hướng ra phía ngoài nhìn lại …… thấy một nười giống như chiến thần thân ảnh cao lớn đi đến. Ni Na nhìn thân hình vĩ đại này rong lòng rất là ngọt ngào trong lòng. nàng, Ốc Đốn chính là cột trụ tinh thần của nàng
"Ni Na, ngươi như thế nào chạy đến chỗ ta, ngươi không sợ phụ hoàng ngươi trách phạt sao?" Ốc đốn cười đi tới nói.
Ni Na chu miệng nói: "Người trách cứ trách, dù sao ta cũng cứ đến."
Ốc đốn nhìn thấy bộ dáng đáng yêu của Ni Na, trong lòng một cổ nhu tình nổi lên, trực tiếp tới ngồi cạnh Ni Na cầm tay nàng, dò hỏi: "Ni Na, nhìn bộ dạng đắc ý của muội, dường như có việc gì phải ko?
Ni Na cái mũi vừa nhíu, đắc ý đạo: "cái gì cũng ko dấu ngươi được, được để ta nói cho ngươi một tin tức tốt lành nhé."
"tin tức tốt, cái gì tin tức tốt, không phải phụ hoàng ngươi thay đổi chủ ý, quyết định nđể cho ta và người kết hôn đấy chứ?" Ốc đốn tùy ý nói.
hoàng đế chính là kim khẩu ngọc ngôn, làm sao có chuyện dễ dàng thu hồi lại được đây.
"đương nhiên không phải tin tức này." Nụ cười Ni Na vô cùng sáng lạn.
"Vậy là tin gì?"
Ni Na vẻ mặt nghiêm túc đứng lên: " hai ngày trước ngươi hướng phụ hoàng ta cầu thân, phụ hoàng không đáp ứng. trong lòng ta cũng rất khó chịu cho nên ta đã nghĩ một biện pháp. Là ta đi tìm Khải Lan ca ca."
"Tìm Khải Lan?" Ốc đốn nhướng mày một cái, Khải Lan chínhlà tình địch lớn nhất của hắn. "ngươi tìm hắn làm gì?"
Ni Na cười nói: tốt lắm, biết là ngươi nghĩ ko ra mà, ta chỉ là đi theo Khải Lan ca ca hảo hảo nói chuyện một lần, rồi ta nói với hắn. Ta đối với hắn chỉ như một vị ca ca, từ nhỏ đồng thời lớn lên cùng nhau, , so với các ca ca giống nhau. Rồi ta khẩn cầu Khải Lan ca ca có thể trợ giúp hai chúng ta kết hôn, ta nói cho Khải Lan ca ca nếu rời Ốc Đốn ngươi, ta nhất quyết sẽ ko chấp nhận.””
Ốc đốn trong lòng một trận cảm động.
"Khải Lan ca ca trầm mặc thật lâu, cuối cùng hắn đáp ứng đi gặp bệ hạ nói chuyện, bãi bỏ chuyện cầu hôn với ta. thành toàn hai người chúng ta,." Ni Na trên mặt tươi cười sáng lạn.
"Khải Lan buông tha cho?" Ốc đốn chấn động.
Ốc đốn tại đế đô đều cũng đã rất lâu, cùng Khải Lan dã cũng tiếp xúc quá rất nhiều lần. Khải Lan cảm tình đối với Ni Na thật lòng, Ốc Đốn hoàn toàn có thể cảm giác được. Khải Lan có thể lựa chọn buông tay. Ốc đốn trong lòng rất rung động. đồng thời cũng có chút bội phục Khải Lan
"Khải Lan ca ca buông tha cho ta, những người khác đô đều cũng không thế nào nói ra nói vào, hơn nữa tên Lan Ma kia, trong lòng phụ hoàng kém hơn ngươi rất nhiều, Khuôn mặt . Ni Na tràn đầy vui vẻ, "Đại cá tử, không ai có thể ngăn trở chúng ta."
kích động!
không cách nào áp chế đích một loại hạnh phúc cảm giác tràn ngập cả trong lồng ngực, một người, kẻ tình địch khiến hắn đau đầu nhất đột nhiên lại buôn tha, lại kỳ biến kinh hại này, ngược lại còn khiến Ốc đốn có chút mê muội.
nhìn phía chính là khuôn mặt tươi cười của Ni Na, một loại cảm động chưa từng có trước đó xuất hiện trong lòng Ốc đốn.
"Đúng, không ai có thể ngăn trở chúng ta." Ốc đố ôm chặt Ni Na trong ngực.
Lúc này Lâm Lôi, Bối Bối, Hắc lỗ, Lệ bối tạp tỷ muội, Chiêm ni, tái tư lặc cùng với Ba khắc ngũ năm huynh đệ một đám người rời khỏi vân phong trấn, đi tới trước tỉnh thành Ba tư Nhĩ.
Tỉnh thành ba tư Nhĩ, tòa thành ngoại.cổ khắc tư gia tộc
Lâm Lôi một đám người đi tới trước cửa. "các ngươi người nào?" tòa thành đích thủ vệ từ thật xa quát, cổ khắc tư gia tộc chính là lãnh thổ của tây bắc hành tỉnh. bọn họ đương nhiên không để bất kỳ ai cũng tùy tiện ra vào.
lão Ngũ 'Cái Tỳ' trong năm huynh đệ lập tức hét lớn: "nhanh đi bẩm báo Mạch khắc khẳng hi, đã nói thiêu gia Lâm Lôi đã đến
"Người nào bên ngoài lớn miệng vậy!"
một đạo thanh âm quen thuộc vang lên, Lâm Lôi cẩn thận hướng đại môn nhìn lại, quả nhiên, một tên ăn mặc hoa lệ , ko phải đại thiếu gia Ngả Bá Đặc thì ai.
Ngả Bá Đặc chứng kiến đám người Lâm Lôi sắc mặt lập tức thay đổi.
"Ngươi đúng là Lôi đúng không,vậy mà có dám đến đây ra oai!" Ngả Bá Đặc trên mặt tràn đầy âm ngoan, "không nghĩ tới sáu người quang minh giáo đình cũng giết không chết được ngươi. bất quá tại cổ khắc tư gia tộc. ko để cho ngươi dễ dàng khi dễ thế đâu"
đồng thời Ngả Bá Đặc cũng chú ý tới tại Chiêm ni phía sau Lâm Lôi, đồng thời cũng chú ý tới Lệ bối tạp tỷ muội.
Chiêm ni tựu giống như hoa sen trong nước mềm mại tiên diễm. Nhưng mà Lệ bối tạp tỷ muội lại có một loại đặc thù đích thần bí cảm giác. cái loại…nầy thần bí dích thực là cực kỳ đích hấp dẫn.
"như thế nào bao nhiêu mỹ nữ lại bám theo cái gã kia thế." Ngả Bá Đặc trong lòng rất bất bình.
"dám ở cổ khắc tư gia tộc ta giương oai, người đâu. bắt hắn cho ta." Ngả Bá Đặc lập tức hạ lệnh
chung quanh thủ vệ, hộ vệ môn lập tức trùng trung đi tới, nhưng Lâm Lôi hoàn không có động thủ, Ba khắc ngũ năm huynh đệ vọt tới
"Lưu bọn họ tánh mạng." Lâm LôI lạnh nhạt nói.
"Tuân lệnh." Cái tỳ hưng phấn nói.
"chỉ cần không chết là được." Ba khắc trong mắt cũng có một tia hưng phấn, bọn họ năm huynh đệ chính là tại mười tám công quốc bắc vực nổi danh giết chóc tướng quân, trong chiến tranh quả thật ko biết đã giết chết bao nhiêu.
Lúc này năm siêu cấp tráng hán giống như chiến thần, bắt bon hộ vệ tựa như bắt lũ gà con, bọn hộ vệ bị ném hết vào cửa đại mông, Khả năng của Ba Khắc huynh đệ đương nhiên là ko tồi, cả ngũ cấp, lục cấp chiến sĩ cũng dễ dàng bị ném xuống, có thể nghe thấy tiếng xương gẫy vang lên,
"các ngươi ……" Ngả Bá Đặc nổi giận, toàn thân có chút phát run, "các ngươi thật kiêu ngạo tại trước cửa cổ khắc tư ta cũng dám như vậy."
"phát sinh chuyện gì?"
chỉ nghe một tiếng gầm vang lên, từ tòa thành lại đi ra một đám người, cầm đầu chính là một gã trung niên quốc tự kiểm đích. Ngả Bá Đặc lập tức khom người nói: "cha, bọn họ tại chỗ chúng ta giương oai, còn dám đả thương hộ vệ chúng ta."
"Nga?" Giá này trung niên nhân đúng là tộc trường cổ khắc tư gia tộc ngày nay, Áo đăng cổ khắc tư.
Cổ khắc tư lạnh lùng nhìn về phía đám người.Lâm Lôi
"ha ha, Lâm Lôi huynh đệ, ngươi đã đến rồi." chỉ nghe một âm thanh cười to, lập tức một đạo tàn ảnh từ xa xa bầu trời chợt lóe, rồi sau đó tới rồi trước cửa tòa thành
Một người tóc bạc phơ, thân hình.như một cây tiêu thương thẳng tắp
Áo đăng, Ngả Bá Đặc đẳng một đám người thấy người mới đến, vốn đang cuồng ngạo bị dọa đến lập tức thu liễm đứng lên, cả đám đều cũng cung kính phi thường, khom người hành lễ.
"Áo đăng, các ngươi đang làm gì?" Mạch khắc khẳng hi lạnh nhìn về phía Áo đăng.
Áo đăng kinh ngạc một không dám nói hắn mới nghe được Mạch khắc khẳng hi nói một câu, cái gì mà 'Lâm Lôi huynh Đệ', vậy hắn còn dám nói cái gì.
"cái này với Áo đăng không quan hệ, chỉ là con hắn Ngả Bá Đặc lúc đầu cùng ta có chút chút ân oán, cho nên bây giờ hắn lấy công báo thù riêng thôi." Lâm Lôi cười nói.
"ân oán?" Mạch khắc khẳng hi gật đầu.
lạnh lùng liếc Ngả Bá Đặc một cái, Mạch khắc khẳng hi nhìn về phía Áo đăng: "Áo đăng, vậy để cho Ngả Bá Đặc đến Đức khoa quận thành giúp cho thúc thúc hắn đi,ở tỉnh thành ba tư nhĩ với hắn không thích hợp
Ngả Bá Đặc sắc mặt trắng bệch, ko còn chút máu.
không thích hợp đứng ở tỉnh thành ba tư nhĩ, một câu nói này rất rõ ràng, tước đoạt hắn -Ngả Bá Đặc quyền lợi kế thừa tộc trường. Rồi còn bị đưa về 1 quận thành. Lại chỉ là hiệp trợ cho thúc thúc hắn, ko phải là thành chủ, Cuộc sống sau này của hắn, còn ko được như Cơ Ân, mà cũng ko thể gây khó dễ cho CƠ ân được nữa.
"Rõ ông nội." Áo đăng không dám có chút dị nghị nào
Mạch khắc khẳng hi tại tây bắc hành tỉnh địa vị giống như vũ thần tại Áo bố lai ân đế quốc đích, địa vị giống nhau. Nếu hắn cho dù bắt áo đăng nhượng địa vị của Tộc trưởng Áo đăng cũng không dám có nửa câu câu oán hận.
"Lâm Lôi huynh đệ, thật sự là xin lỗi, ta vừa rồi đi ra ngoài đi dạo, kô ngờ lại chậm trễ tiếp đón." Mạch khắc khẳng hi nhiệt tình Lâm Lôi dẫn vào trong thành..
Lâm Lôi cũng mỉm cười theo Mạch khắc khẳng hi rảo bước vào thành. Áo Đăng nọ cung kính theo ở phía sau, về phần sắc mặt trắng bệnh của Ngả Bá Đặc, ko ai còn để ý đến,