Trích:
Dọ Bán Mộng Tình !
Người hỏi mua chắc gì ta không bán
Guồng tơ sầu bấy vạn sợi rối ren
Giá không cao mà cũng chẳng thấp hèn
Cần trả đủ bằng trắng đen đôi nghĩa
Tấm thảm sầu cất, dời e còn dễ
Người làm sao tháo gở gút ân tình
Vết xước trầy vụn vỡ khó lòng quên
Và nước mắt suốt đời không chảy ngược
Món ân tình chải chuốt không gương lược
Nếu vụng tay hạt cát giữ không thành
Muốn nắm chặt lại là lúc mong manh
Bởi thế nên lắm điều không tồn tại
Món hàng nào lỗ lời khôn lẫn dại?
Lòng nhất thời thưởng nguyệt hóa yêu thơ
Trăm lái buôn vay trả vạn duyên hờ
Đành cất lại đóa tình riêng không bán
TTTT
|
Lái buôn phiền lụy..
Ta lái buôn, tấc lòng không trịnh trọng
Trắng chẳng vừa ta mặc cả thành đen
Đã chọn mua nên đánh đổi nhiều phen
Dù phơi lật cả thói quen ngã giá
Tấm thảm sầu ta sẽ cắt làm đôi
Và xé nát trong chuỗi ngày se sắt
Lệ riêng tư ngày đêm ta năng nhặt
Đổi tình buồn bằng lát cắt yêu thương ..
Cát thời gian là thứ để (dễ) lãng quên
Ta rót vào cõi lòng em thinh vắng
Em em ạ, vòng tay ta vừa vặn
Sẽ vỗ về trong những lúc sang canh
Em em biết, “duyên hờ”, ta không biết
Chỉ vì em, mua chuộc cả câu thơ
Từ lữ khách lâu rồi không phân biệt
Mộng và đời, nên thật giả phân vân ..
Ta lái buôn, mua nỗi buồn tuyết bạch..
mướn ca sỹ nữ (siu-red, với siu-blue) về mua vui cho nàng đó nghe
(siu-black đi trốn nợ rồi, móc show không được, coi đỡ đi nha)
---