View Single Post
  #3  
Old 06-19-2004, 04:12 PM
egeo's Avatar
egeo egeo is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Mar 2004
Nơi Cư Ngụ: lo` ruou.
Bài gởi: 2,098
Send a message via ICQ to egeo Send a message via Yahoo to egeo
Default



C3:ĐỀN THỜ VUA TRƯNG
Niên hiệu Đại Định thứ 21, đời vua Anh tông của Đại Việt, bên Trung nguyên là niên hiệu Thiệu Hưng thứ 30, đời vua Cao Tông đời Nam Tống (Canh Thìn DL. 1160).
Theo hội điển sự lệ của triều Lý, thì hằng năm nhà vua sẽ ban đại yến cho hoàng tộc vào các ngày đản sinh, ngày kị của năm vị tiên tiên đế, năm vị hoàng hậu; ngày lễ Càn nguyên (sinh nhật của vua); các ngày tết Nguyên đán, Hàn thực, Trung nguyên, Trung thu. Lại ban tiểu yến vào ngày đầu của tiết khí. Mỗi năm có 24 tiết khí, nên có 24 buổi tiểu yến. Cộng chung là 39 buổi.
Theo luật cung đình thời Lý, thì mỗi tiết khí đến, trăm vạn loại chim muông, hoa quả nảy nở, quan Thái sử lệnh thuộc bộ Lễ sẽ ban lệnh cho các vùng tiến phương vật cho nhà vua. Mỗi vùng sẽ dâng những đặc sản mà vùng khác không có, hoặc có nhưng kém phẩm chất. Các vị An phủ sứ, Tuyên vũ sứ vùng ấy, sẽ dâng thời trân của vùng mình lên Thiên tử. Như trấn Đông triều, sẽ dâng Đông trùng hạ thảo vào tiết Tiểu hàn. Trấn Thiên trường dâng chuối thơm vào tiết Đông chí. Trấn Trường yên dâng rươi vào tiết Hàn lộ. Những buổi ban yến này mục đích để nhà vua và hoàng tộc thắt thêm tình thân huyết tộc. Từ khi Đỗ Anh Vũ chuyên quyền, thì lệ này bãi bỏ.
GHI CHÚ CỦA THUẬT GIẢ:
Đông trùng hạ thảo : Tên một vị thuốc, thường biến thể từ côn trùng sang thảo mộc. Về mùa Đông thì là một loài tằm ẩn ở dưới đất. Về mùa Hè, thì biến thành một loài cỏ. Và cứ thế luân hồi không ngừng. Xin xem bài đọc thêm ở cuối quyển 1.
Năm nay, Đỗ Anh Vũ bị giết rồi, nhà vua nghe lời khuyên của Thái tử Long Xưởng, ngài tuyên chỉ tái thiết lệ cũ. Buổi ban yến đầu tiên nhằm tiết Hàn lộ. Khác với mọi năm, năm nay gió hanh may tới trễ, mà mùa rươi lại tới sớm. Quan An vũ sứ trấn Trường yên vội sai ngựa lưu tinh phi như bay, đem về dâng cho nhà vua hơn một yến, loại rươi thực lớn. Viên thái giám phụ trách ty Thượng thiện tiếp nhận rươi rồi bắt tay vào làm yến rươi tức thì. Yến rươi gồm có năm món chính: Chả rươi, mắm rươi, rươi xào, rươi chưng, rươi hấp.
Hoàng hậu thân dẫn cung nga, mang mỗi loại một bát lớn, đến cung Cảm Thánh dâng cho Thái hậu, rồi ban chỉ triệu hoàng tộc vào cung Long hoa để cùng hưởng món thời trân. Tuy nói rằng hoàng tộc, chứ thực ra chỉ bản thân, vợ, con, cháu của : Các hoàng tử, các tước vương, công, hầu, các công chúa, phò mã mới được hưởng đặc ân này mà thôi. Sau buổi yến, Hoàng hậu sẽ ban vàng, ngọc, lụa cho con cháu trong hoàng tộc mới ra đời trong năm.
Theo luật lệ của các triều đại Việt xưa, ngoài Hoàng hậu ra, nhà vua còn có nhiều bà vợ, mang chức tước khác nhau. Số các bà vợ này không nhất định. Ít thì vài, ba chục, nhiều có thể tới ba nghìn.
Đại Định hoàng đế tuy bị bà nội, mẹ đẻ, Anh Vũ áp chế, tạo ngài thành một người trì nghi, không chí khí, không quyết đoán,ù lỳ, chỉ biết hưởng thụ. Nhưng trời ban cho nhà vua cái đặc ân là việc phòng the thì ngài rất khỏe. Ngoài hoàng hậu ra, ngài cóÔ sáu bà phi là Thần phi, Quý phi, Thục phi, Đức phi, Hiền phi, Giai phi; khoảng hơn hai chục bà ở vai thấp hơn như Tu dung, Tu nghi, Phu nhân. Đấy là các bà Việt. Ngài cũng nạp thêm con gái của các động trưởng vùng Bắc cương, các thiếu nữ người Lào, người Chàm. Theo TTCTBK thì ngài rất thích con gái người Chàm. ĐVSKTT chép : Niên hiệu Đại Định thứ 15, mùa Đông, tháng mười (Giáp Tuất, DL. 1154) vua Chiêm là Chế bì La bút dâng con gái, nhà vua thu nạp và phong ngay làm Nam phương phu nhân, lại ban cho hiệu là Chiêu đức huyền quân (Nàng tiên có nhiều đức) sau thăng lên Giai phi. Giai phi là người đẹp nhất trong hậu cung, nàng lại lầu thông Thi, Thư, đàn ngọt hát hay nên được nhà vua sủng ái nhất. Ngoài ra ngài còn hàng mấy chục bà ở bậc Tu dung, Tu nghi, Phu nhân đều có cung riêng. Trong những cung ấy, các bà có thái giám, cung nga hầu hạ. Tuy các cung nga làm nhiệm vụ hèn hạ, nhưng bất cứ lúc nào, nhà vua thấy một cung nga... coi ngon mắt, thì vẫn có thể đem về chỗ ngủ riêng của mình để ngự. Chỗ ngủ riêng của nhà vua gọi chung là tẩm cung. Tẩm cung của các vua nhà Lý là cung Long thụy (Long là rồng, thụy là ngủ). Khi một cung nga, được vua ngự, thì gọi là được ban hồng ân. Thường, một cung nga sau lần được ban hồng ân, nhà vua sẽ ban chế thăng chức cao hay thấp tùy ý. Lại ban chỉ xây cung điện riêng cho ở, cấp thái giám, cung nữ hầu hạ. Cho nên nhà vua có rất nhiều con.
Long Xưởng có cái may là hoàng nam đầu tiên, lại do hoàng hậu sinh ra, nên được phong làm thái tử. Sau Long Xưởng, nhà vua còn có thêm ba hoàng tử, chín công chúa nữa. Trong mười hai người em đó, không có người nào cùng mẹ với Long Xưởng.
Biết rằng mình là con cả, lại là trừ quân, sau này phụ hoàng băng hà rồi, sẽ nối ngôi vua; nên Long Xưởng hết sức lễ độ với các bà phi, cũng như chăm sóc các em, để tạo một hòa khí trong hoàng tộc. Nó nghĩ: Khi mình lên ngôi vua rồi, thì tất cả tài vật trong thiên hạ đều là của mình. Vì vậy nó không cần giữ bất cứ vật gì làm của riêng. Mỗi khi được phụ hoàng, mẫu hậu ban thưởng, hoặc được các quan dâng cho cái gì, Long Xưởng lại họp các em, rồi chia đều, không phân biệt lớn nhỏ, nam nữ. Hóa cho nên trong ba em trai là Long Minh, Long Đức, Long Hòa, không người nào tỏ ý ganh tỵ, kèn cựa với anh. Đó là điều hiếm có trong lịch sử các nước Á châu.
Tuy nhiên, hằng ngày, Long Xưởng sủng ái nhất là công chúa Đoan Nghi, con của thần phi Bùi Chiêu Dương sinh ra. Đoan Nghi nhỏ hơn Long Xưởng hai tuổi, cực kỳ thông minh, lại ôn nhu văn nhã. Anh em gần nhau như bóng với hình.
Các bà phi khác đã chuẩn bị cho các con y phục chỉnh tề, sau đó tất cả cùng dùng xe tới cung Chiêu Linh để cùng đi với Long Xưởng dự yến. Long Xưởng hành lễ với các bà phi, rồi hướng vào các em:
%97 Hôm nay là ngày rằm tháng mười. Phụ hoàng ban yến tại cung Long hoa. Vậy anh nhắc các em về lễ nghi lần nữa.
Rồi Long Xưởng dặn dò các em thực kỹ nghi thức triều yết phụ hoàng, mẫu hậu, khi hành lễ với các thân vương, cung cách đối đáp với các thế tử, quận chúa, công tử, tiểu thư... thực chi tiết.
Mọi việc xong xuôi, nó chia cho các em đi trên ba xe. Xe của Long Xưởng có ba em trai, trong khi có hai xe phải chở đến chín công chúa, với ba nhũ mẫu. Thấy xe có Đoan Nghi hơi chật, nó nảy ra ý đem bớt Đoan Nghi sang xe mình. Nó lại trước Bùi thần phi, cung tay:
%97 Hài nhi xin thần phi để Đoan Nghi đi cùng xe với hài nhi, cho vui.
Thần phi nắm tay Long Xưởng, rồi nói bằng lời cảm động:
%97 Chắc thái tử mới đọc bộ sách nào hay, định giảng cho Đoan Nghi hẳn! Thái tử cứ tự tiện. Anh dạy em, thì là điều cha mẹ đều mong ước.
Hai chiếc xe rầm rộ lên đường. Trên đường đi, Đoan Nghi hỏi anh :
%97 Này ! Anh Long Xưởng ơi ! Hồi xưa, mình có ba bà thái tổ cô anh hùng, trấn ngự biên cương phải không ? Các ngài là những ai vậy ?
Để thử trí nhớ các em, Long Xưởng hỏi Long Minh :
%97 Long Minh trả lời cho Đoan Nghi đi.
Long Minh vuốt má Đoan Nghi :
%97 Con bé ngoan ngoãn, mít ướt nhất Đại Việt nghe cho rõ nhé. Ba vị ấy đều là công chúa con đức Thái tông. Vị thứ nhất là công chúa Bình Dương !
%97 À, em biết rồi ! Ngài là Quan thế âm phân thân giáng thế, phải không ?
Long Minh bật cười :
%97 Phải, mà không phải.
%97 Tại sao ? Phải thì là phải, không thì là không, chứ có đâu vừa phải, lại vừa không!
%97 Nghe đã nào! Phải, vì hành trạng của ngài giống Quan Aạm, nên người đương thời suy tôn ngài như vậy. Không, vì ngài là người trần như chúng ta.
%97 Vị thứ nhì, thứ ba là ai ?
Long Minh lại đáp :
%97 Vị thứ nhì là công chúa Kim Thành. Vị thứ ba là công chúa Trường Ninh. Ba vị cùng ba phò mã, suốt đời trấn ngự biên cương mấy chục năm.
%97 Thế sao mẹ kể, đức Thánh tông cũng có ba công chúa anh hùng đánh Tống. Các vị là những vị nào ?
%97 À, ba vị đó chúng ta phải gọi là tổ cô. Công chúa thưa nhất là Thiên Thành, trấn ngự Bắc biên. Công chúa thứ nhì là Động Thiên, rất giỏi thủy chiến. Ngài tuẫn quốc trận Phú lương. Công chúa thứ ba là Thiên Ninh tuẫn quốc trận Như nguyệt.
Đoan Nghi reo lên :
%97 Em biết công chúa Thiên Ninh rồi, ngài là bà chúa kho chứ gì ? Hồi đầu năm em theo mẹ đi Kinh Bắc lễ đền thờ ngài. Em có khấn xin vay ngài một chuỗi ngọc trai. Thế mà nay đã là tháng mười, em vẫn chưa thấy gì !
Long Xưởng vuốt tóc Đoan Nghi :
%97 Có, ngài khen em ngoan, học giỏi, nên ngài không cho vay, mà ban thưởng cho em luôn.
Đoan Nghi ngửa hai bàn tay ra :
%97 Đâu ? Ở chỗ nào ?
Long Xưởng móc trong bọc ra cái hộp bằng bạc, rồi mở hộp. Trong hộp có một chuỗi ngọc trai năm vòng. Nó đeo vào cổ em:
%97 Đây chứ đâu !
Đoan Nghi chắp tay hướng lên trời :
%97 Đa tạ tổ cô đã ban cho con.
Long Hòa vốn ít nói, từ đầu đến cuối nó ngồi im, bây giờ mới lên tiếng :
%97 Đoan Nghi phải tạ ơn anh cả mới đúng !
Nguyên trước đây sứ thần Lão qua sang triều cống, họ cũng đem một ít lễ vật dâng cho Thái tử. Nhân Long Xưởng nghe Thần phi nói chuyện với Hoàng hậu rằng : Hôm đi lễ đền bà chúa kho, Đoan Nghi có khấn xin vay một chuỗi ngọc trai. Long Xưởng ghi vào dạ. Hôm nay nó mang ra tặng em gái.
Đoan Nghi nhắc lại lời Long Hòa:
%97 Đa tạ anh cả.
Long Xưởng tát yêu em gái:
%97 Anh cứ mong mình có thực nhiều ngọc, ngà để tặng cho các em gái. Anh lại mong học được nhiều điều mới lạ để dạy lại cho các em trai.
Xe đã tới điện Long hoa.
Một thái giám phụ trách kính sự hô lớn:
%97 Kính thỉnh chư vị điện hạ vào cung.
Lễ nghi tất.
Liếc mắt nhìn trong cung Long hoa, Long Xưởng nói với các em :
%97 Vì ác nhân Đỗ Anh Vũ ép phụ hoàng ban chỉ sát hại Chiêu Hòa vương Lý Long Vũ, giáng truất Trí Minh vương Lý Long Dũng, Bảo Ninh hầu Lý Long Can, Bảo Thắng hầu Lý Long Hiền, phò mã Dương Tự Minh, cho nên những lần dự yến trước, thì người trong phủ này đều không được dự. Bây giờ ác nhân đã bị tru diệt, nên các vị đều hiện diện. So trong ngọc diệp, anh em chúng ta đều dưới vai các người. Vậy chúng ta phải tới đưa lời vấn an cho phải đạo.
Bốn anh em cùng đứng dậy, tới bục dành cho thân nhân Chiêu Hòa vương, chắp tay hướng thế tử, quận chúa con Chiêu Hòa vương hành lễ. Nó dùng ngôn từ bình dân:
%97 Bọn chúng cháu xin vấn an các cô, các chú.
Chiêu Hòa vương có bốn con trai, năm con gái, đều đã thành gia thất. Thế tử lớn nhất là Lý Long Cẩn vội đáp lễ:
%97 Không dám! Xin các vị điện hạ chẳng nên hạ thể. Hôm nay đây, ác nhân đã đền tội, chúng ta được hưởng huyết nhục trùng phùng là vui rồi.
Thế là mọi người lại bàn luận quanh vụ Đỗ Anh Vũ bị giết cả nhà. Thế tử Long Cẩn than :
%97 Côi sơn song ưng tưởng đâu làm một mẻ quét sạch lũ hôi tanh họ Đỗ, không ngờ lại để cho bọn tay sai cùng hung cực ác lọt lưới.
Long Xưởng kinh ngạc :
%97 Chúng là những đứa nào vậy ?

%97 Sở dĩ Anh Vũ hoành hành là ỷ có Thái hậu sủng ái, và bọn Nùng sơn tam anh, Tô lịch nhị tiên võ công cao thâm không biết đâu mà lường... làm tay sai. Cuộc ra tay của Hoàng hậu, quét sạch bọn hôi tanh trong triều sở dĩ thất bại là do bọn này lọt lưới mà ra.
%97 ! ? ! ?
%97 Nùng sơn tam anh là Vương Nhất, Cao Nhị và Đỗ Anh Hào. Anh Hào là con của Đỗ Anh Vũ, nhưng không rõ mẹ chúng là ai. Còn Tô lịch nhị tiên vốn họ Lê, cháu của Thái hậu. Cả năm đứa này cùng học võ với một đại tôn sư. Có người bảo võ công chúng ba phần giống Hoa sơn bên Trung quốc, bẩy phần giống Đông a của Đại Việt. Hiện các võ quan trong triều không ai địch nổi một trong năm tên này.
Nghe Long Cẩn nói, Long Xưởng nhớ lại ba người đàn ông và hai người đàn bà theo Thái hậu đến cung Chiêu Linh đàn áp nhà vua hồi tháng tám. Một chút ánh sáng ló dạng chiếu vào bóng đêm của Hoàng cung.
Long Xưởng hỏi :
%97 Sao chú biết rằng, trong các võ quan tại triều, không ai địch lại chúng ?
%97 À truyện này xẩy ra hồi thái tử còn thơ, nên không biết. Trong dịp tết Trung thu, thái hậu cho mời tát cả các võ quan có võ công cao, các thị vệ, các đô đầu vào cung Cảm Thánh dự tiệc. Thái hậu ban chỉ cho các quan : Ai chịu được của Nùng sơn tam anh, Tô lịch nhị tiên hai mươi chiêu thì được thăng hai trật. Ai chịu được mười chiêu thì được thăng một trật. Ai chịu được ba chiêu thì được tặng một nén vàng.
%97 Thế kết quả ra sao ?
%97 Hầu hết các võ quan, thị vệ, không ai chịu được quá ba chiêu. Chỉ có ba người đoạt giải mà thôi. Người thứ nhất là đô thống Lưu Khánh Bình đấu ngang tay với Cao Nhị. Sau đó Bình được thăng lên hàng tướng quân. Người thứ nhì là Tô Hiến Thành đấu với Cảm Linh, y chịu được trên trăm hiệp, cũng được thăng hai trật. Người thứ ba là Đàm Dĩ Mông, đấu với Cảm Chi y chịu được sáu chiêu, được thưởng hai nén vàng.
Đến đó viên thái giám kính sự hô :
%97 Hoàng thượng, hoàng hậu, chư vị quý phi giá lâm.
Mọi người im lặng quỳ gối.
Nhà vua cùng hoàng hậu, bốn bà phi vào cung Long hoa. An tọa rồi, nhà vua tuyên chỉ :
%97 Miễn lễ!
Mọi người về chỗ ngồi.
Từ khi lên ngôi vào lúc ba tuổi đến giờ, nhà vua chỉ biết ăn, ngủ... Mọi sự do bà nội, rồi Thái hậu với Đỗ Anh Vũ quyết đoán hết. Bất cứ nhà vua nói gì, đưa ý kiến gì, cũng bị các bà quát mắng, sau đó bác bỏ. Riết rồi ngài thành cục bột, khi có sự không biết nói gì, làm gì. Hôm nay là ngày đầu tiên, sau hơn hai chục năm lên ngôi, nhà vua được ngồi chủ vị một buổi yến hội như thế này. Nhà vua tỏ ra luống cuống, ngài đưa mắt cho Hoàng hậu. Hoàng hậu biết ý nhà vua, vội thay ngài ban dụ. Trong dụ, đại ý nói nhân mùa rươi mới, nhà vua muốn hoàng tộc cùng hội nhau dự yến. Bởi hơn hai chục năm qua, bị ác nhân Anh Vũ kiềm chế ngài, rồi giết hại tôn thất, khiến hoàng tộc phân hóa, nghi ngờ, thù hận lẫn nhau. Bữa yến hôm nay, để nối lại tình ruột thịt.
Thế rồi các thân vương, công chúa, phò mã cùng đưa lời chúc tụng nhà vua.
Trí Minh vương vốn đã nghe đã biết ông anh mình chỉ làm vua cho có danh vị. Ngược lại, ông nghe nói, cũng như trực tiếp tìm hiểu về đứa cháu mình là Long Xưởng. Nào là cực kỳ thông minh. Nào là khoan hòa, nhân từ. Ông hy vọng vào Long Xưởng rất nhiều. Nhân dịp này, ông muốn thúc nhà vua cho lập Đông cung triều để Long Xưởng sớm dự vào việc triều chính. Ông tâu :
%97 Tâu hoàng huynh! Từ khi đức Thái tổ nhà ta lập nghiệp rồng, ngài đã phong cho đức Thái tông làm Khai Thiên vương, cho ở Đông phủ để dự vào chính sự. Lại nữa, khi đức Thái tông vừa lên ngôi đã phong cho đức Thánh tông làm Khai Hoàng vương, cho ra ở Đông cung. Nay thái tử Long Xưởng, tuổi tuy còn nhỏ, nhưng thông tuệ khác thường, lại có đức độ, hành sự không khác Quốc phụ khi ưa. Xin hoàng huynh khẩn phong chức tước cho thái tử, và lập Đông cung triều, để thái tử quen với chính sự.
Nghe em tâu, nhà vua gật đầu :
%97 Trẫm sẽ ban hành chiếu chỉ như hoàng đệ tâu.
Ghi chú của thuật giả.
Quốc phụ đây để chỉ Khai quốc vương Lý Long Bồ, con thứ nhì của vua Lý Thái tổ. Ngài là cột trụ của triều vua Thái tổ, Thái tông, Thánh tông. Xin đọc Anh hùng Tiêu sơn, Thuận Thiên di sử , Anh hùng Bắc cương, Anh linh thần võ tộc Việt và Nam quốc sơn hà của Yên tử cư sĩ.
Sau buổi hội yến đó, thì hơn tháng sau có chiếu chỉ ban ra phong chức tước cho thái tử, gồm cả chức văn lẫn võ:
Thái sư, Thượng trụ quốc, khai phủ nghị đồng tam tư, Phụ quốc thượng tướng quân, Lĩnh Nam tiết độ sứ, Hiển Trung vương.
Nhưng vì thái tử còn nhỏ, nên nhà vua không thể vượt luật cho mở phủ đệ riêng. Ngược lại nhà vua dùng Chiêu Linh hoàng hậu, với thái tử như những đại học sĩ làm việc bên cạnh.
Sau hơn hai năm trôi qua, thái tử đã lớn, nên được cho mở phủ đệ riêng, cho ra ở Đông cung ngoài thành, cùng lập Đông cung triều.
Phủ đệ của Đông cung được xây dựng vào đời đức Thái tổ (Nhâm Tý, DL.1012), niên hiệu Thuận Thiên thứ ba. Nguyên bấy giờ vua Lý Thái tổ mới lên ngôi, lòng dân chưa an; luật pháp, kỷ cương chưa vững. Ngài ban chiếu cầu hiền, rồi sai xây cung Long đức ngoài thành cho con trưởng là Khai Thiên vương ở, để tiếp xúc với sĩ dân trong nước, và hiểu dân tình. Tuy nhiên cung Long đức không phải là Đông cung, vì Khai Thiên vương chưa được lập làm trừ quân.
Sau khi Khai Thiên vương lên ngôi, tức vua Lý Thái tông, ngài phong cho con trưởng là Khai Hoàng vương Nhật Tông làm Đông cung thái tử, cung Long đức đổi thành Đông cung. Lúc thái tử Nhật tông đủ mười tuổi, được cho ra ở đây, làm phủ đệ riêng, tiếp xúc với sĩ dân.
Rồi thái tử Nhật tông lên nối ngôi, tức vua Thánh tông. Bởi nhà vua chưa có hoàng nam, nên Đông cung bị bỏ không một thời gian dài. Tới khi vua Thánh tông băng, thì thái tử Càn Đức mới bẩy tuổi, chưa được mở phủ đệ riêng. Đông cung vẫn không có chủ. Thái tử Càn Đức lên ngôi, sau là vua Nhân tông. Vua Nhân tông không có con trai, ngài nuôi con của em là Sùng hiền hầu tên Lý Dương Hoán, lập làm Thái tử.
Niên hiệu Thiên phù Duệ vũ thứ 6 (Ất Tỵ DL. 1125), vua cho thái tử Dương Hoán ra ở Đông cung. Niên hiệu Thiên phù Khánh thọ nguyên niên (Đinh Mùi, DL. 1127), vua Nhân tông băng, thái tử Dương Hoán lên nối ngôi, sau là vua Thần tông. Bấy giờ vua Thần tông cũng chưa có hoàng nam, một lần nữa Đông cung lại vô chủ.
Niên hiệu Thiên Thuận thứ 4 (Tân Hợi, DL. 1131), vua Thần Tông âm thầm ra ngoài kinh thành thăm dân cho biết sự tình. Trong dịp này, nhà vua gặp một thiếu nữ bán hoa, sắc nước hương trời tên Hồng Hạnh. Nhà vua say mê Hồng Hạnh, rồi đón về, phong làm tu dung. Năm sau, ngày1 tháng 5 năm Nhâm Tý, tu dung Hồng Hạnh sinh hoàng tử Thiên Lộc. Nhà vua lập làm thái tử, tước phong Minh Đạo vương. Vì sinh hoàng nam, tu dung Hồng Hạnh được thăng lên thần phi. Điều này làm Thái thượng hoàng (Sùng hiền hầu) và Chiêu Hiếu hoàng thái hậu ( Đỗ phu nhân, vợ Sùng Hiền hầu) không vui, vì Hồng Hạnh là con nhà dân dã.
Niên hiệu Thiên chương Bảo tự thứ 6 đời vua Thần Tông (Mậu Ngọ, DL. 1138), tuy thái tử Thiên Lộc mới 7 tuổi, nhưng cũng được cho ra ở Đông cung. Tháng bẩy năm đó, vua không khỏe. Biết rằng mình sắp băng, mới gọi tham tri chính sự (Phó tể tướng) Từ Văn Thông vào để viết di chiếu cho thái tử Thiên Lộc nối ngôi. Cảm Thánh hoàng hậu muốn tranh ngôi vua cho con mình là hoàng tử Thiên Tộ, mới cùng hai bà phi Nhật Phụng và Phụng Thánh đem vàng ngọc đút cho Từ Văn Thông và dặn rằng khi nhà vua bảo viết chiếu thì báo cho ba bà biết. Quả nhiên khi vua sai viết chiếu, Thông cầm bút chần chờ, rồi mật báo cho ba bà. Ba bà vào khóc rằng : ị Bọn thiếp nghe rằng người xưa lập con nối ngôi thì lập con đích chứ không lập con thứ. Thiên Lộc là con của một tu dung, xuất thân dân dã. Nếu cho Thiên Lộc nối ngôi, thì e người mẹ sẽ tiếm lấn sinh lòng ghen ghét làm hại, thì mẹ con thiếp tránh sao khỏi hại Ể. Vì thế nhà vua xuống chiếu lập Thiên Tộ lên làm vua, dù bấy giờ mới 3 tuổi (tức vua Anh Tông). Nhà vua lên ngôi được hai ngày thì Chiêu Hiếu hoàng thái hậu, Cảm Thánh thái hậu đuổi Thiên Lộc ra khỏi Đông cung. Từ đấy Đông cung tiếp tục bỏ trống cho đến nay (1160) đã hai mươi ba năm.
Bây giờ Thái tử Long Xưởng đã mười tuổi, chư đại thần chiếu luật lệ xin cho ở Đông cung, lập Đông cung triều. Nhà vua chưa kịp ban chỉ, thì đã gặp sự phản đối của Thái hậu.
Nguyên sau khi Anh Vũ bị giết, phe đảng họ Lê thuộc giòng họ của thái hậu, giòng họ Đỗ của Anh Vũ...sợ bóng sợ gió Côi sơn song ưng, chúng không dám dự vào việc triều chính nữa. Kể từ khi lên ngôi đến nay là 25 năm, lần đầu tiên nhà vua nắm lại được một số quyền hành. Trong suốt hai năm qua, được các lão thần như thái sư Lưu Khánh Đàm, Tthái phó Hoàng Nghĩa Hiền, các thân vương như Trí Minh vương Lý Long Dũng, Bảo Minh hầu Lý Long Can, Bảo Thắng hầu Lý Long Hiền hết sức phò tá, nên Đại Việt đã có kỷ cương.
Công việc chỉnh đốn lại thực bận rộn. Nào tái tổ chức mười hai hiệu Thiên tử binh, tái tổ chức đoàn thị vệ. Nào giảm cung nga, thái giám, giảm chi tiêu nội cung. Nào chỉnh đốn lại hệ thống làng xã, tái phối trí hệ thống kiểm soát trâu bò. Cấm hẳn việc giết trâu, bò, dù là quốc lễ. Hóa cho nên chưa đầy hai năm, mà dân chúng no đủ, phong hóa được phục hưng. Bề ngoài, ai cũng tưởng nhà vua làm, nhưng thực ra, nhà vua chỉ làm theo lời khuyên của đại thần, thân vương, hoàng hậu, thái tử.
Thấy những thay đổi của triều đình, bọn tay chân của thái hậu gì mà không biết rằng: Nhà vua chỉ là cục bột, mọi sự ngoài triều do các quan, mọi sự bề trong do thái tử. Vì hoàng hậu bị thái hậu kiềm chế bằng độc chưởng Huyền âm, mỗi tháng bà phải đến cung Cảm Thánh xin thái hậu ban thuốc giải, nên bà đóng vai mũ ni che tai, ngớ ngớ ngẩn ngẩn. Bà muốn làm gì, khuyên nhà vua làm gì, lại rỉ tai Long Xưởng. Bọn gian cứ tưởng những gì Long Xưởng tâu xin nhà vua làm là của thái tử. Vì vậy chúngỳ càng sợ Long Xưởng. Chúng nghĩ : Bây giờ, với tài trí ấy mà thái tử mở Đông cung triều, thì thực là nguy cho chúng. Chúng tâu xin thái hậu bác bỏ việc này. Nhưng trước những luật lệ, điển chế của triều đình, thái hậu đành nhượng bộ.
Tuy nhượng bộ, mà bà vẫn không chịu thua. Bà không để hoàng hậu cũng như thái tử tuyển cung nga, thái giám, thị vệ, bộc phụ, mã phu cho Đông cung. Bà dành quyền tuyển người cho cháu. Đấy là cái khăn để che dấu việc chuyên quyền, chứ thực sự bà đem người của bà từ cung Cảm Thánh sang. Quan trọng nhất là chức thái tử mật thư tỉnh sự, bà bổ nhiệm cháu gọi bằng cô tên Lê Du vào chức này. Du tuổi đã trên năm mươi. Chức thái tử mật thư tỉnh sự rất quan trọng, tương đương với ngày nay là đổng lý văn phòng. Với chức mật thư tỉnh sự, Du coi hết văn thư, Du còn cai quản hết những người phục thị riêng cho Đông cung như thị vệ, cung nga, thái giám, thân binh, bộc phụ, mã phu và cả nhũ mẫu của thái tử nữa. Chức thứ nhì là trưởng sử, để ghi chép tất cả những gì xẩy ra trong Đông cung. Thái hậu bổ nhiệm Đỗ Anh Hạc, cháu gọi Đỗ Anh Vũ bằng chú, y thoát chết trong vụ Côi sơn song ưng xử mấy năm trước. Còn trưởng toán thị vệ, bà bổ nhiệm thằng Ba, tức Đỗ Anh Hào, con của Anh Vũ. Y chính là tên thích khách mà bà sai đến kiềm chế nhà vua hai năm trước.
Thế là nhất cử, nhất động của thái tử, bọn này đều mật tấu cho thái hậu hết. Đông cung trở thành một nhà tù giam lỏng Long Xưởng.
Nhưng có một người, bà không có quyền thay thế, ví dù bà có quyền thay thế, bà cũng không thể thay thế, đó là vú Loan, người nuôi sữa của thái tử.
Luật định ra từ thời vua Thái tổ về việc tuyển vú cho các hoàng tử, công chúa như sau: Khi một hoàng tử, công chúa sinh ra, thì hoàng hậu tuyển chọn lấy một phụ nữ trẻ, vợ của chức quan nhỏ, có sức khỏe, không bệnh tật, tâm tính lương thuần; đang nuôi sữa cho con, phong làm nhũ mẫu.
Nhũ mẫu của công chúa được hưởng bổng bằng trưởng toán cung nga, hàm tới tứ phẩm. Nhũ mẫu của hoàng tử, hưởng bổng bằng Lễ nghi học sĩ, hàm tới tam phẩm. Sau ba năm, nhũ mẫu được ban thưởng rất nhiều vàng bạc, lại cấp ruộng cho, rồi trả về với gia đình. Còn như vì lòng hiếu kính với người con sữa, nhũ mẫu muốn ở lại trong cung, thì vẫn được cấp ruộng, lại cũng vẫn được hưởng bổng như khi còn nuôi sữa. Người con của nhũ mẫu được phong chức nghĩa đệ hay nghĩa muội của công chúa, hoàng tử.

Nhũ mẫu của Long Xưởng họ Chu tên Thúy Loan, con của một võ quan nhỏ là Chu Minh, giữ chức sư trưởng trong hiệu binh địa phương Thiên trường. Năm mười sáu tuổi, vú được gả cho một võ quan cấp tá lĩnh làm việc tại Khu mật viện tên Tăng Quốc. Năm mười bảy tuổi vú sinh đứa con đầu lòng, là Tăng Khoa. Tăng Khoa vừa đầy tháng thì vú được tuyển làm nhũ mẫu cho Long Xưởng. Vú phải mượn người nuôi sữa cho con, để nhập cung. Tuy phải xa chồng, xa con, nhưng vú được hoàng hậu cực kỳ sủng ái. Vú ở trong một phòng trang trí sang trọng tại cung Chiêu Linh, nuôi ăn như những công chúa, hoàng tử. Vú cũng cấp thái giám, cung nữ hầu hạ. Chiêu Linh hoàng hậu luôn ban thưởng vàng bạc cho vú vào dịp đầy tháng, đầy năm của Long Xưởng. Cứ hai ngày, vú được về thăm chồng một lần.
Khi hết hạn ba năm, vú Loan xin ở lại phục thị thái tử. Năm nay vú mới hai mươi bảy tuổi, nhưng địa vị, uy tín của vú rất lớn, vì tâm tính hiền hậu, hay giúp đỡ người. Bây giờ thái tử được phong tước vương, ra ở Đông cung, các quan chiếu luật, xin thăng vú lên chức thái tử thượng thiện, tước Nhu mẫn, Đoan duệ phu nhân. Cái chức thái tử thượng thiện tuy không lớn, nhưng rất quan trọng. Với chức vụ này, vú cai quản kho lẫm, tài vật, điều khiển việc nấu nướng, y phục của Đông cung. Đứa con sữa của vú là Tăng Khoa được phong tước thái tử nghĩa đệ, được tự do ra vào Đông cung, được vào học ở trường Quốc tử giám. Chồng của vú được thăng lên hàng tướng quân. Cả nhà vú được vào ở hẳn trong Đông cung.
Gia đình vú chỉ vỏn vẹn có bốn người, gồm hai vợ chồng, với Tăng Khoa, thêm một con ở bằng tuổi Khoa tên Nhài, mà vú mua về mấy tháng trước. Nguyên con Nhài là con một thầy lang ở Gia lâm. Năm trước mẹ nó chết, dì ghẻ đánh đập nó quá tàn nhẫn. Hàng xóm thương tình xin cho nó làm con ở nhà vú. Vú không muốn chiếm đoạt con của người, vú gặp bố nó xin mua. Bố nó bán cho vú với giá năm lạng bạc. Từ khi về với vú, con Nhài rất chăm chỉ, vừa ngoan, vừa hiền, nó lại chịu khó học, nên cũng đọc thông văn tự. Nó được mọi nết, chỉ phải một tội là mặt nó rỗ chằng chịt, rất khó coi. Năm nay nó đã mười bẩy tuổi, cái tuổi mà hoa chớm nở. Con nhài trổ mã, chân tay dài, thân hình nảy nở. Ngực nở, lưng tròn dáng đi nhẹ nhàng, tiếng nói trong mà ngọt như cam thảo.
Theo hội điển sự lệ triều Lý, thì khi một người được tuyển vào hậu cung, Đông cung, thì Khu mật viện phải điều tra lý lịch. Khu mật viện cho người sang Gia lâm tìm thầy lang điều tra thì biết rằng thầy là người chất phác, ngoan dân. Kết quả con Nhài được tuyển làm người phụ nấu bếp cho vú Loan. Long Xưởng dùng nó làm người hầu cận thên tín.
Vì vậy, tuy bị người của Cảm Thánh thái hậu bao vây, nhưng Long Xưởng vẫn còn bốn người thân tín là vợ chồng vú Loan với đứa em sữa Tăng Khoa, con Nhài. Bề ngoài thì Tăng Khoa học văn, chơi đùa với thái tử, chứ thực ra nó là con thoi đem tin tức của thái tử cho thái sư Lưu Khánh Đàm, Thái phó Hoàng Nghĩa Hiền. Nhất là nó thông báo cho Thái tử biết những gì xẩy ra ở ngoài kinh thành. Ngoài ra, trong những giờ học, Long Xưởng được trò truyện với các em trai, em gái.
Ngay hôm Hoàng hậu bị trúng Huyền âm độc chưởng của thằng Hai. Trong khi bà đau đớn đến chết đi sống lại, thì Long Xưởng nhắc :
%97 Thần nhi nghe nói : Khi Linh Nhân hoàng thái hậu còn tại thế, tự tay người chế ra một cái áo. Lúc nào người cũng mặc cái áo đó bên mình. Sau khi đức Nhân tông lập hoàng hậu, người trao áo đó cho, và dặn rằng : Trọn đời ta, khi thì giúp đức Thánh tông trị nước, để người bình Chiêm. Khi thì thính chính, phù tá hoàng nhi. Ta đã đem tất cả tâm huyết ra chế thành cái áo này. Nay con là Hoàng hậu, ta truyền cho con. Cái áo này, khi mặc vào có thể giúp cho mẫu nghi thiên hạ giữ được chính đạo, phò tá thiên tử. AÔo lại có khả năng chống được tất cả độc tố trong thiên hạ. Con hãy giữ lấy, sau này, đời đời chỉ truyền cho các hoàng hậu mà thôi. Vậy cái áo ấy đâu ?
%97 Khi được phong làm hoàng hậu, mẹ được Thái hậu trao cho cái áo ấy. Mẹ đã mặc thử, thì không thấy gì lạ cả. Mẹ lại đem ra nghiên cứu, thì chỉ thấy lớp ngoài bằng lông hồ cừu, lớp giữa bằng lụa, lớp trong cùng bằng gấm. Không có chữ hay đồ hình gì cả.
Bà lấy cái áo ấy trao cho Long Xưởng :
%97 Đây, di vật đó đây. Con vốn thông minh. Vậy con hãy đem về nghiên cứu xem, biết đâu trong đó không có di thư, mật kế gì để lại cũng nên.
Long Xưởng nhận áo, đem về, nhờ nhũ mẫu dùng dao nhỏ tách lơ lụa, gấm, da ra, rồi vạch từng cái lông, tìm từng nút chỉ cũng không thấy gì lạ. Một lần chán nản, vương gục đầu xuống án thư ngủ thiếp đi. Ngủ một giấc, vương giật mình thức dậy, vô ý tay đụng phải bát nước trà tươi, làm nước đổ lên lên lớp da. Vương vội lấy khăn lau nước, thì thấy lớp da lờ mờ hiện lên những giòng chữ li ti chép tất cả võ công mà Linh Nhân hoàng thái hậu đã học được : Võ công Đông a, Chu sa Nhật hồ độc chưởng, nội công Âm nhu, Không minh tâm pháp, Long biên kiếm pháp cùng võ công căn bản của phái Mê linh. Vương tỉnh ngộ, nghĩ thầm :
%97 Thì ra xưa kia, Linh Nhân hoàng thái hậu đã dùng một thứ mực đặc biệt chép mật thư trong lớp da này. Muốn đọc được, thì phải dùng nước trà tươi đổ lên, chữ mới hiện ra.
Vương đóng cửa, đem nước trà bôi lên khắp lớp da, rồi chép ra giấy.
Vương nghĩ thầm :
%97 Mẫu hậu ta là đệ tử của phái Mê linh, tuy nhiên bản lĩnh của người không được làm bao. Ta học lại mấy chiêu của người, thành ra vô dụng. Ta nghe, gần đây chưởng môn phái Mê linh là Nghi Hòa sư thái bị ám toán, viên tịch thình lình. Võ phổ của phái Mê linh bị mất, nên các tuyệt học thất truyền. Nên từ đấy, võ công phái này không còn nổi danh như xưa. Nay ta vô tình có được di thư này. Ta âm thầm luyện thành, rồi thình lình ra tay thanh toán bọn Nùng sơn tam anh, Tô lịch nhị tiên, giải vây cho phụ hoàng, cho mẫu hậu.
Sợ rằng trong lúc vô tình, bị người của Thái hậu khám phá ra, Long Xưởng học thuộc tất cả di thư, rồi nhờ nhũ mẫu may các lớp da, lụa, gấm lại như cũ. Từ đấy vương đóng cửa âm thầm luyện di thư. Trong khi bề ngoài không chú ý gì đến luyện võ cả.
Trước hôm thiết Đông cung triều lần đầu, Hoàng hậu đã dặn dò Thái tử phải tối cẩn thận trong hai vấn đề: Một là tỏ ra thực nhân từ, yêu dân như yêu con. Hai là phải làm như nhu nhược, ba phải; các quan bàn gì, thì chỉ ậm ừ, không quyết đoán, để dò ý xem người nào của Thái hậu, rồi sau đó tìm lấy những người tâm huyết, trung thành mà dùng.
Ngày lễ Thượng nguyên, 15 tháng giêng, niên hiệu Đại Định thứ 21 (Canh Thìn, DL.1160), phủ Thái tử thiết Đông cung triều lần đầu tiên. Tuy Long Xưởng được thiết Đông cung triều, tức là bắt tay vào những việc chăm lo cho toàn dân, là điều mà Thái tử ước mơ, chờ đợi từ mấy năm nay... Nhưng trong lòng người thiếu niên ấy lại nặng trĩu lo âu. Bởi nếu cứ nhìn bề ngoài của chính sự, ai cũng tưởng mọi sự tốt đẹp. Nhưng trong thực tế, thì quốc sản khánh kiệt, triều đình xung đột với cung Cảm Thánh. Các quan thì chia làm hai, một nửa xu phụ Thái hậu, một nửa theo triều đình. Cái trở ngại lớn lao nhất của nhà vua cho tới Thái tử là: Bên cung Cảm Thánh, thái hậu muốn làm gì thì làm. Bà không cần đến đạo lý, điển chương, luật lệ.
Nguyên trước đây, bà cùng với Đỗ Anh Vũ áp chế nhà vua, không coi luật lệ, kỷ cương ra gì. Hai người tự tuyển cung nga, thái giám, thị vệ, mà không cần đến triều đình. Riết rồi các quan không còn tuân chỉ nhà vua, chạy theo xu phụ y với Thái hậu. May sao, Côi sơn song ưng giết Anh Vũ cùng với chân tay thân tín của y, Hoàng hậu cho bắt bọn quan lại phe đảng còn lại... Nhưng bọn quan lại này, được đội võ sĩ riêng của Thái hậu giải thoát, rồi đặt chúng trựỳc thuộc cung Cảm Thánh.
Tuy được thoát nạn, nhưng chúng cũng biết rằng, mình sống bám theo Thái hậu là ở ngoài vòng pháp luật. Nếu một mai, nhà vua dành được quyền, hay Thái hậu băng thì ba họ nhà chúng sẽ bị tru diệt. Chúng cũng nhìn thấy: Nhà vua tuy nhu nhược, nhưng Thái tử lại cực kỳ thông minh; mai này nhà vua băng hà, thì không biết những thảm khốc nào sẽ đến với chúng? Trước cái thế nguy đó, một liều ba bẩy cũng liều, chúng xui Thái hậu: Hiện Thái hậu lâm cảnh cỡi cọp rồi, dù người không muốn giết cọp, nhưng bước khỏi lưng cọp, e bị cọp cắn. Đám quan lại theo Anh Vũ, không thuộc họ Đỗ cũng thuộc họ Lê là họ của hậu. Nay Đỗ Anh Vũ chết, thì nhà vua sẽ nhân đó giết ba họ Anh Vũ, rồi không chừng giết ba họ nhà hậu nữa. Vậy nhân người của Anh Vũ còn lại, đang gặp đường cùng, Thái hậu phải chiêu mộ chúng, với anh em nhà hậu, rồi thiết lập trong cung Cảm Thánh như một triều đình riêng biệt.

Thái hậu nghe theo. Bà đưa vào cung rất nhiều đàn ông, mà trong luật cung đình, thì tại Hoàng thành không cho bất cứ người đàn ông nào vào, nếu không phải thái giám. Bà công khai chiêu mộ bọn đầu trộm, đuôi cướp; lập thành năm đội thị vệ riêng, ba đội nam, hai đội nữ. Đám thị vệ dần dần đông tới mấy trăm người, do ba cao thủ võ lâm Vương Nhất, Cao Nhị, Đỗ Anh Hào chỉ huy. Bà ban cho ba tên này mỹ danh là Nùng sơn tam anh. Cả triều đình không ai biết căn cước chúng ra sao. Cái đêm Anh Vũ bị giết, thì cả ba đang ở trong cung Cảm Thánh, nên thoát nạn. Bà còn lập hai đội nữ thị vệ do hai cung nữ tên Cảm Linh, Cảm Chi, cháu gọi bà bằng cô, chỉ huy; đó chính là hai cung nữ đã hộ vệ bà đến cung Chiêu Linh áp đảo nhà vua. Thái hậu lại luôn luôn ban chỉ trực tiếp cho các quan. Đa số các chỉ dụ đó đều trái ngược với những điều triều đình đã nghị sự.
Lúc đầu, khi có những chỉ dụ của cung Cảm Thánh ban ra trái luật, các đại thần trì nghi, tâu lại xin ý kiến nhà vua. Nhà vua tuyên chỉ: Khi có chỉ dụ của thái hậu, cứ việc thi hành, không cần tâu lại. Dần dần cung Cảm Thánh trở thành một triều đình với uy quyền mênh mông tuyệt đối. Một số các đại thần quay ra xu phụ với thái hậu, tuy nhiên chúng vẫn phập phồng sợ bóng, sợ gió Côi sơn song ưng, bằng không chúng đã xui Thái hậu phế nhà vua xuống, rồi lập một ấu quân lên thay.
Theo hội điển sự lệ của triều Lý, thì mỗi tháng nhà vua thiết đại triều hai lần vào ngày mùng một và mười rằm, thiết tiểu triều vào ngày mùng mười và hai mươi. Khi thiết tiểu triều, thành phần gồm có Tam công là Thái sư, Thái phó, Thái úy; Tể tướng, lục bộ Thượng thư, quản Khu mật viện, Tổng trấn Thăng long, Đô đốc thống lĩnh thủy quân, và những quan lại chuyên môn sẽ bàn đến trong buổi đình nghị. Khi thiết đại triều, thành phần cũng như trên, thêm các thân vương, thống lĩnh kỵ binh, thống lĩnh mười hiệu Thiên tử binh, các An phủ sứ, Tuyên vũ sứ.
Dù thiết đại triều, hay tiểu triều thì cũng nghị những vấn đề đại cương. Khi nhà vua lập Thái tử, mỗi tháng Thái tử thiết Đông cung triều bốn lần vào ngay ngày hôm sau thiết đại và tiểu triều. Đông cung triều chỉ để thi hành, hoặc kiểm soát việc thi hành những việc triều đình đã nghị, đã ban ra.
Đông cung triều gồm có các quan như triều đình, nhưng thêm chữ thái tử ở đầu. Như triều đình có Thái sư, Thái phó, Thái bảo, thì Đông cung triều có Thái tử thái sư, Thái tử thiếu sư, Thái tử thái bảo...Thông thường các Đông cung quan cũng kiêm luôn những chức vụ khác của triều đình. Long Xưởng không hy vọng gì vào các Đông cung quan vì họ đều là chân tay của Thái hậu. Biết thế, Long Xưởng mời thêm các vị trong hoàng tộc như Trí Minh vương, Bảo Thắng hầu, Bảo Minh hầu vào Đông cung quan, nhưng dặằn riêng rằng khi nghị sự thì các vị này cứ ù ù, cạc cạc để cho chân tay của Thái hậu tin rằng các ông chỉ là cái bị thịt. Rồi sau đó nếu có ý kiến gì, thì mật tấu cho Long Xưởng bằng đường dây của vú Loan, của Tăng Khoa.
Khi thiết triều Đông cung, thì chỉ có ba hồi chiêng trống, chứ không cử nhạc. Thái tử từ trong bước ra.
Lễ quan hô:
%97 Thái tử giá lâm.
Tất cả các quan đều quỳ gối hành đại lễ. Duy ba người là Trí Minh vương Lý Long Dũng là chú vua; quan Thái phó Hoàng Nghĩa Hiền, quan Thái sư Lưu Khánh Đàm cùng các thầy của Thái tử nên miễn mọi lễ nghi.
Thái tử cung tay đáp lễ với các quan.

Lễ quan hô:
%97 Bình thân.
Các quan đứng làm hai hàng, văn bên trái, võ bên phải. Trí Minh vương, Thái sư, Thái phó thì được ngồi.
Thái tử vái Trí Minh vương:
%97 Hài nhi xin vấn an thúc phụ.

%97 Đa tạ điện hạ, thần vẫn an.
Thái tử lại vái Thái sư, Thái phó, đưa ra lời vấn an bằng ngôn từ bình dân:
%97 Con xin vấn an hai thầy.
Nhìn Thái phó Hoàng Nghĩa Hiền, thái tử vui vẻ:
%97 Thưa thầy, nhìn sắc diện thầy, con thấy dường như thầy có điều gì cao hứng lắm thì phải?
%97 Đúng như điện hạ phán, thần vui mừng, vì hôm nay là ngay đầu tiên điện hạ thiết triều; bắt đầu một kỷ nguyên mới.
Long Xưởng nói với các quan:
%97 Chư vị đây đều là những người văn mô, vũ lược, lại có tấm lòng son với xã tắc. Hôm nay, các vị cùng Xưởng này họp tiểu triều. Xưởng mong các vị đừng tiếc công dạy dỗ. Điều khiến Xưởng ăn không ngon, ngủ không yên là sao kiến thiết Đại Việt ta thành một nước hùng mạnh,dân chúng hạnh phúc như thời vua Hùng, vua Trưng xưa, hay như thời các vị tiên đế bản triều.
Lại quay sang nói với Hoàng Nghĩa Hiền:
%97 Thưa thầy! Chương trình nghị sự hôm nay gồm có những gì?
%97 Khải, thứ nhất, nghị chi tiết việc dựng đền thờ vua Trưng ở phường Bố cái. Thứ nhì, nghị việc chi dụng của hậu cung. Thứ ba, nghị việc tuyển thiện nhân cho Đông cung. Về vụ thứ nhất xin để quan Lễ bộ thượng thư tâu.
Một đại thần bước ra :
%97 Thần Chu An Thái, Thái tử thiếu sư, Tiên Dung điện đại học sĩ, Đăng châu hầu, Lễ bộ thượng thư, xin kính khải.
%97 Xin đại học sĩ bình thân.
%97 Do chỉ dụ của Thái tử, truyền thiểm bộ kiếm
__________________

Hãy cười để liều lĩnh chấp nhận mình như một... người ngớ ngẩn. Hãy khóc để liều lĩnh chấp nhận mình như một người đa cảm. Hãy đến với người khác để liều lĩnh đón nhận sự mắc míu. Hãy phơi bày những cảm xúc để chấp nhận con người thật của chính mình. Hãy định đặt những ước mơ trước vầng mây để liều lĩnh đón nhận lời giễu cợt. Hãy yêu - bởi biết đâu không có tình yêu như thế trở lại lần thứ hai... Hãy dũng cảm đối mặt với những khó khăn và rồi liều lĩnh chấp nhận rủi ro.Nhưng những sự liều lĩnh ấy phải cần có bởi vì mối nguy hiểm nhất trong cuộc đời chính là không có sự liều lĩnh. Nếu ai không liều lĩnh, sẽ không có gì, không làm được gì và không là gì cả!
Trả Lời Với Trích Dẫn