Đêm đồng loã với thời gian chết liệm
Vết tình tôi, nhánh chắn toả khoãng trời
Trái oan kiên cứ rụng mãi xuống đời
Hồn chết lặng xác xơ khu vườn mộng
Ta tìm anh một chiều Đông gió lộng
Bước thương đau chiếc bóng ngẩng nhìn lui
Tìm vết tích của năm tháng lấp vùi
Để thoáng nhớ khơi nguồn muôn nỗi nhớ
Nhưng tình ta một thời sầu vỡ lở
Nỗi u hoài, trên lối gió anh qua
Một mình ta ngắm trăng khuyết nhạt nhoà
Lòng buốt giá giọt sương sa thắm ướt
TNBV
__________________
Đêm quơ chăn gối thành kỷ niệm...
Để đắp lên người những thú đau !
TNBV
|