[b] TÂM SỰ NGƯỜI LỠ BƯỚC
Kể từ dạo mình trở thành xa lạ
Em hóa vì sao dêm rơi bơ vơ
Kể từ dạo " Ừh xem nhau như bạn "
Dòng thơ em chết nghẹn giữa lụy phiền
Kể từ dạo nhận ra mìnnh lỡ bước
Giữa dường dời thấy mõi gối chùng chân
Kể từ dạo nhậ ra mình mệt mõi
Ai cần ai ở ngày cuối cuộc dời ?
Em không trách anh, kẻ dìu em lạc lối
Củng không trách dời bày bối cảnh trớ trêu
Chỉ trách mình sao mỏng manh yếu duối
Dể niềm tin vuột mất khỏi tầm tay .
Dể dêm tàn sao dổi ngôi chuyển hương
Tách mình xa vùng sáng dãy ngân hà
Em hóa vì sao dêm rơi bơ vơ
Kể từ dạo mình trỡ thành xa lạ ...
Nữ Hoàng Lọ Lem
__________________
Nghe trong vận chuyển đất trời
Có ta- hạt bụi giữa đời phù du
|