View Single Post
  #67  
Old 05-02-2005, 04:25 AM
vui_la_chinh vui_la_chinh is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Nơi Cư Ngụ: Trum Yeu Gai
Bài gởi: 4,697
Send a message via Yahoo to vui_la_chinh
Default

Nói xong buông nhà sư ra.
Quần hùng nhìn nhau ngơ ngác, khí phách hào hùng của kiếu phong xúc động mọi người, không ai muốn lại gần động thủ.
Thiết Diện Phán Quan Đơn chính có hai con bị Kiếu phong giết dĩ nhiên đau lòng đến phát điên, quát to lên, xấn lêi giơ đao lên đâm vào ngực Kiếu Phong.
kiếu Phong biết hôm nay không còn cách nào thoát khỏi trùng vây đứng yên không nhúc nhích. trong thời gian ngắn ngủi một nháy mắt ông nghĩ rất nhiều, tự hỏi: "Ta là người Khất Đan hay người Hán ? kẻ nào đã ám hại song thân cùng sư phụ ta ? Suốt đời ta chỉ làm việc nghĩa hiệp, sao hôm nay ta vô cớ giết hại bấy nhiều anh hùng hiệp sĩ ? Ta một mình dấn thân vào nơi nguy hiểm để tìm đường cứu khỏi A Châu mà để mình chết vào tay quần hùng há chẳng phải là hành động của mộ kẻ ngu muội để anh hùng thiên hạ cười chê.
Kiều Phong thấy Đơn Chính nét mặt xám ngắt, hai mắt nhìn trừng trừng, giơ đao lên chém vào ngực mình.
Lưỡi đao Đơn Chính còn cách người Kiều Phong không đầy một thước mà Kiều Phong vẫn không để ý đề phòng. Ngô trưởng lao cùng bọn Bạch Thế Kính bên cái bang đều nhắm mắt lại không nỡ nhìn cảnh tượng bi thảm.
Bất thình lình trên không có tiếng hô lên rồi một người nhảy xuống cấp bách lạ thường rơi đúng vào mũi cương đao của Chính. Đơn Chính chống không nổi với ssức mạnh này phải hạ thấp tay xuống. Quần hùng đang la lên những tiếng kinh ngạc, thì từ trên không lại nhảy xuống một nguời nữa. Người này nhảy lộn đầu xuống, chân giơ lên tình thế cũng rất gấp. Đầu gã đụng đúng vào đầu Đơn chính. Cả hai người cùng vỡ óc ra mà chết.
Quần hùng định thần nhìn lại thì hai người nhảy xuống đều là những người canh gác trên nóc nhà đề phòng ngừa Kiếu phong tẩu thoát. Hai người này đã bị ai bắt dùng làm "ám khí' ném xuống.
Trong lúc quần hùng dang nhốn nháo thì từ trên nóc nhà một đầu sợi dây dài quẳng xuống một cách rất mãnh liệt, quét qua trên đầu mọi ngươi. quần hùng tới tấp đưa binh khí lên đỡ. Đầu sợi dây dài bay lại tới phiá sau Kiếu Phong, quấn chặt lấy lưng ông rồi kéo lên lập tức.
ba vết thương Kiếu phong máu đương chảy tuôn ra. tay trái ông ôm A Châu nhưng không cón chút kính lực nào nữa đành phải rời ra.
kiếu Phong bị dây cuốn, cón A Châu bị rớt xuống đất.
Mọi người nhìn lên đầy dây kia, thấy một đại ah1n áo đen, tầm vóc vạm vỡ, mặt bịt miếng vải đen, chỉ để hở hai con mắt.
Đại hán cắp Kiếu Phong vào nách rồi lại tung đầu sợi dây ra cho quấn vào cột cờ cao ngất ngoài cổng Tụ hiến trang.
Quần hùng la gọi ầm ĩ. Thoáng một cái dã thấy nào cương tiêu, nào tu, tiễn, nào phi đao, nào thiết chùy, nào phi hoàng thạnh, nào lắt lthủ tiên, đủ thừ ám khí đều nhằm vào kiều phong cùng đại hãn bắn lên.
Đại hãn áo đen níu dây đu người sang ngọn cột cờ đặt chăn xuống, bỗng nghe thấy vang lên những tiếng vù vù, veo véo, lách cách của bao nhiêu thú ám khí bắn tới.
Đại hán lại quẳng đầu dây ra quấn lấy một ngọn cây xa hơn mười trượng, rồi căp Kiếu Phong từ cột cờ đu sang ngọn cây đó.
Chỉ trong khỏang khắc, đại hán theo cách này đã chạy cách xa cột cớ đến ba mươi trưọng thì đặt chân xuống đất.
Đoạn cứ theo cách quẳng đầudây ra quấn lấy cây đu luôn một hồi thì chạy đã xa lắm không còn thấy tông tích đâu nữa.
Quần hùng còn đang hinh hãi nhìn nhau, bỗng thấy vó ngựa dồn dập mỗi lúc một xa dù có đuổi theo cũng khaông kịp nữa.
Kiếu Phong tuy bị thương nặng song tâm thần vẫn tỉnh táo. Đại hán dùng dây dài quăng cức ông thóat hiểm, nhất cử nhất động của đại hán ông đếu nhìn thấy rõ. Lòng ông rất cảm kích ơn đức đại hán đã cứu mạng cho mình và nghĩ thầm: "cách tung dây tới đích thì ta cũng làm được, nhưng dùng dây làm binh khí đề đống thời quét một lúc mấy chục người thuộc vế chiêu "thiên ữ tán hoa" trong phép xử dụng nhuyễn tiên thì ta sử chưa đưọc linh lợi như đại hán này.
Đại hán áo đén đặt Kiều Phong lên lưng ngựa, hai người cưỡi chung một con chạy về phía bắc. lúc ngồi trên lưng ngựa, đại hán lấy thuốc dấu ra dịt vào ba chỗ vết thương cho kiều phong. kiều Phong vì ra huyết quá nhiều nên cực kỳ hư nhược, mấy lần suýt ngát đi. Nhưng mỗi lần khi săp ngát, ông hít mạnh một hơi, nội lực trong người lại lưu chuyển và tinh thần lại trấn tĩnh.
Đại hán phóng ngựa nhăm phía tây bắc thẳng tiến. Đường lối mỗi lúc một gập ghềnh. vế sau không còn thấy đường lối nữa ngựa xông pha vào nhưng tảng đá ngổn ngang lởm chỏm mà đi.
Đi như vậy một lúc lâu, ngựa chồn chân không bưóc nổi nữa. Đại hán ôm Kiếu Phong trong tay, xuống ngựa trèo lên đỉnh núi, càng lên cao, sườn núi càng dốc. thân thể kieuà Phong nặng nề là thế mà đại hán ôm coi nhẹ như không. Trèo núi cực kỳ khó khăn mà đại hán ôm coi nhé như bay. Đi đến chỗ vách đá đứng dựng thì cùng đường. Đại hán dùng dây dài quấn vào cành cây nhảy qua vực thẳm để sang bên kia.
Kiều Phong kinh hãi nghĩ thầm: "Cách vượt qua khe này mình chân tay không còn có thể làm được, chứ đã ôm người trong tay thì đành phải chịu!
Đại hán tiếp tục vượt qua bảy tám nơi hiểm yếu đến môt chỗ co đường đi xuống, vào trong hang sâu thẳm rồi dưng chân lại, đặt kiều Phong xuống. kiếu Phong gắng gượng đứng vững nói:
- On đức to lớn không dám nói đế lời cảm tạ. chỉ cần ân huynh cho kiều phong này thầy chân diện.
Đại hán đưa cặp mắt sáng rực nhìn đi nhìn lại mặt kiều phong hồi lâu rồi mới nói:
- trong sơn động này còn được nủa tháng lương khô đủ để cho người ở đây đến lúc khỏi vết thương. Địch nhân không có cách nào tìm đến đây được.
Kiều Phong nói:
- xin vâng.
Ông nghĩ thầm trong lòng "nghe thanh âm người này tựa hồ như người đã lớn tuổi ?"
Đại hán nhìn ông môt hồi nữa rồi thốt nhiên giơ tay phải lên tát bốp môt cái. Đại hán ra tay cưc kỳ mau lẹ. kiều Phong tuyệt nhiên không ngờ đến ân nhân lại ra tay đánh mình, hai nữa là đối phương ra tay cực kỳ mau lẹ nên ông bị đánh trúng.
Đại hán tát một cai rồi toan tát cái thư hai. Hai cái tát chỉ cách nhau trong chớp mắt, nhưng kiếu phong dã có đủ thi gờ, khi nào để đại hán đánh trúng nữa. Có điếu ông nghĩ đến đối phương là ân nhân cứu mạng cho mình không muốn động thủ đánh lại, chỉ giơ ngón tay trỏ để chống đỡ lòng bàn tay đối phương.
Ngón tro chỉ đúng vào huyệt "lao cung" trong lòng bàn tay đại hán. nếu bàn tay cú đập xuống thi trúng vào huyệt đạo rất khẩn yếu trong lòng bàn tay mình. nhưng đại han võ công tuyệt cao, biến đổi chiêu thức mau lẹ dị thường. Khi bàn tay còn cách má kiếu phong không đầy một thước, đại hán lất tức xoay lưng bàn tay đánh vào.
kiếu Phong cũng di động ngón tay ra nhanh, nhằm đúng phương vị huyệt "nhị giáo" trên lưng bàn tay đối phương để chống đỡ.
Đại hán bật lên tiếng cười một tràng dài, tay phải còn cách đầu ngón tay kiếu phong không đầy ba tấc, lấp tức rút về rồi tay phải chém tạt ngang.
kiều phong giơ ngón tay ra đón đung vào huyệt "hậu khê" trên tay đại hán.
Đại hán đột nhiên đổi hướng, thế đánh vẫn mãnh liệt không giảm đi chút nào, nhưng Kiều phong vẫn chyển kịp, ngón tay ông nhằm huyệt "tiền cốc" trên cườm tay đối phương.
chỉ trong khoảng khắc, đại hán đã múa tay thay đổi đến mười mấy chiêu thức. kiều Phong chỉ thủ chứ không phân công và thủy chung vẫn đưa ngón tay chống đỡ nhằm huyệt đạo để đói phương không dám đánh.
__________________




**************************************************
TRUM YEU GAI , CHET VI GAI
SONG DE YEU , CHET VI YEU
Trả Lời Với Trích Dẫn