Ðề tài: BÀN LONG ĐAO
View Single Post
  #45  
Old 05-11-2005, 08:07 AM
vui_la_chinh vui_la_chinh is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Nơi Cư Ngụ: Trum Yeu Gai
Bài gởi: 4,697
Send a message via Yahoo to vui_la_chinh
Default

Hồi 16

Vô Tích huyện châu trầm ngọc thoái
Hồng Trạch hồ Tề tặc đào vong

Cuối tháng ba, họ về đến Chiết Giang, Vô Hối rụng rời khi nghe nói Côn Linh và Liêu Khánh Chi chưa về đến núi Xích Thành.
Phân đà Cái bang ở Kim Hoa lập tức cho chim câu chuyển thư Vô Hối đến Lạc Dương nhờ điều tra hạ lạc của hai người.
Ngay hôm sau, Vô Hối cũng khởi hành, chàng đi theo lộ trình mà đúng ra họ Côn đã phải đi. Hai lão Ma Vương rất mến Côn Linh nên đòi di theo.
Họ đi ngược về hướng Bắc, ghé qua Hàng Châu, Kim Lăng. Lực lượng Cái bang ở hai nơi này đều quả quyết là đã điều tra các khách điếm, phạn điếm mà không hề phát hiện tung tích hai nạn nhân.
Giữa tháng tư, bọn Vô Hối đến bờ sông Hoài, Phân đà Vô Tích báo rằng Côn Linh và Liêu Khánh Chi đã có mặt nơi này. Một hán tử ngồi ở bến đò đã gặp họ.
Chỉ ba khắc sau, trinh sát Cái bang đã tìm được nơi họ nghỉ chân, đó là Xuân Phong khách điếm.
Lão chưởng quầy sợ hãi đem ra hai bọc hành lý :
- Bẩm đại hiệp, đầu tháng ba, hai người này đến tệ điếm mướn phòng, nhưng đến nửa đêm đã bỏ đi đâu không rõ. Họ để lại hành trang và tuấn mã.
Vô Hối hỏi lão :
- Từ lúc ấy đến giờ, hai căn phòng của họ có ai ở chưa?
- Bẩm đại hiệp, vì sanh ý bổn điếm mấy tháng nay không được thịnh vượng nên vẫn để trống.
- Vậy ta sẽ mướn hai phòng ấy.
Chàng và hai lão Ma Vương lục soát khắp nơi, cố tìm xem có dấu vết gì khả nghi hay không. Thấy then cửa sổ bằng sắt có vẻ mới. Chàng hỏi :
- Chưởng quầy! Hình như hai phòng này đều mới thay then cửa?
Lão gật đầu:
- Bẩm đúng vậy! Đêm ấy tuyết rơi nhiều và gió mạnh nên các phòng đều đóng cửa. Hôm sau, tiểu nhân phát hiện cả hai then sắt đều bị cắt đứt.
Vô Hối ngắt lời lão :
- Vết cắt thế nào?
- Dạ bẩm, không hiểu tên đạo tặc đã dùng loại dụng cụ gì mà vết cắt rất phẳng.
Chàng bảo lão đem sổ ghi tên khách trọ đến xem, nhưng không thấy tên của Đường Phi Khanh.
Thủ tục ghi chép tên, họ người ở trọ đã có từ thời nhà Tần. Thượng Ưởng là người sáng lập ra luật lệ này, và cũng đã chết vì chính nó.
Các đệ tử Cái bang bủa ra điều tra cách khách điếm trong vùng nhưng cũng hoài công.
Vô Hối hỏi gã Phân đàn chủ :
- Khu vực này gần đây có xuất hiện một bang hội hay một nhóm người khả nghi nào không?
Gã gãi đầu suy nghĩ, đáp rằng :
- Bẩm công tử, cách đây hơn trăm dặm về phía Đông, cạnh Hồng Trạch hồ có gia trang của Ba Thượng Thần Đao Tề Thanh Thiên. Trước đây, bọn gia nhân vẫn hào phóng bố thí cho đệ tử bổn bang. Nhưng khoảng hai tháng nay lại xua đuổi, không cho đến gần.
Một hóa tử đã tình cờ nhìn thấy hàng trăm võ sĩ áo vàng bày thành đội ngũ trên sân.
Vô Hối cho gã lui. Chiều hôm ấy, chàng dẫn hai lão Ma Vương đến Hồng Hồ.
Đầu canh ba, bọn Vô Hối dùng khinh công tuyệt đỉnh đột nhập Tề gia trang, thấy tòa đại lâu còn sáng đèn, ba người phi thân lên nóc.
Vô Hối học được của Tam Thủ Miêu khá nhiều tuyệt kỹ nên dỡ ngói rất êm ái.
Phía dưới là một bàn tiệc sắp tàn. Ngồi ở chủ vị là một lão nhân độ thất tuần, râu tóc hoa râm, mũi cong như mũi két, đôi mắt diều hâu lấp lánh hàn quang. Tay lão đang vuốt ve một thanh đao tỏa ánh xanh biếc. Trên ghế bên tả của lão là một chàng thanh niên tuấn tú mặc bạch bào.
Sáu người còn lại đều ở tuổi lục tuần mặt mũi hung ác.
Thiên Cầm Tôn Giả truyền âm bảo :
- Sáu lão này là Tây Hạ lục yêu ở tận miền quan tái. Lục Hợp đao trận của họ rất lợi hại. Còn lão mũi két kia có lẽ là Ba Thượng Thần Đao Tề Thanh Thiên.
Họ Tề thấy chàng thanh niên uống liên tục liền cười nhạt bảo :
- Đường hiền điệt còn tiếc nuối làm gì nữa. Dẫu sao mỹ nhân cũng đã chết rồi.
Vô Hối nghe như sét đánh bên tai, chàng cố trấn tĩnh nghe tiếp.
Đường Phi Khanh thở dài não nuột :
- Lô Thượng đâu biết lòng tiểu điệt rất yêu nàng. Không ngờ nàng đã trao thân cho tiểu tử Vô Hối, quyết liệt chống cự rồi cắn lưỡi tự sát.
Vô Hối bàng hoàng, dòng lệ đau khổ ứa ra. Thần Ma vội nắm chặt tay chàng nhắc nhở.
Phi Khanh hỏi lại họ Tề :
- Sao Lô Thượng không giết luôn gã họ Côn kia đi mà giữ lại làm gì?
Tề Thanh Thiên vuốt râu cười nham hiểm :
- Côn Linh là thủ hạ thân tín của gã Vô Hối. Chúng ta sẽ dùng hắn làm con tin uy hiếp họ Công Tôn.
Một lão trong Lục Yêu cất tiếng :
- Nay Tề huynh đã luyện xong Cuồng Ba đao pháp và có cả thần đao trong tay, còn sợ gì ai nữa?
Họ Tề lắc đầu :
- Đao pháp của dòng họ Công Tôn không thể xem thường. Hơn nữa, khi có con tin quý giá trong tay, chúng ta sẽ bắt buộc Vô Hối phải bó tay, không dám cản trở con đường tranh bá. Khi chúng ta nắm được cả võ lâm, lúc ấy thanh toán cũng chẳng muộn.
Thần Ma thì thầm :
- Cuồng Ba đao pháp còn lợi hại hơn cả Lôi Phong đao pháp của Đao Vương.
Không hiểu lão họ Tề lấy đâu ra đao phổ đã thất truyền đã trăm năm này.
Vô Hối nghiến răng :
- Tại hạ thề sẽ phân thây bọn chúng, nhưng trước hết phải cứu cho được Côn Linh.
Ba người rời mái đại lâu, lục soát khắp nơi, cố tìm cho ra nơi giam giữ tù nhân.
Họ phí công cho đến cuối canh tư mới rút lui.
Trưa hôm đó, bọn Vô Hối vừa ăn cơm vừa bàn bạc. Chàng thở dài bảo :
- Có lẽ phải cho gọi Như Sương đến đây, dùng độc dược bắt chúng phải trao Côn Linh ra.
Bỗng một tên hóa tử hối hả vào báo tin :
- Bẩm tam vị, bọn tiểu nhân phát hiện mờ sáng hôm nay, Vạn Độc Thần Trùng và Khấp Huyết Lang Nhân đưa bọn thủ hạ đến Tề gia trang.
Vô Hối than trời:
- Nếu bọn ác ma liên thủ với nhau, lực lượng rất mạnh. Làm sao giải cứu họ Côn đây?
Thần Ma cười nhạt :
- Chúng ta cứ báo tin này cho Bích Mục Yêu Cơ biết. Chờ lúc hai phe tương sát, chúng ta đột nhập vào Tề gia trang tìm Côn Linh.
Vô Hối dù võ công tuyệt thế nhưng cũng chẳng dám vọng động, đành nghe lời Thần Ma. Chàng nhờ Cái bang đưa tin về Tung Dương và núi Xích Thành. Hơn mười ngày sau, Tam Tuyệt Thiên Tôn dẫn năm mươi cao thủ hạng nhất của Chí Tôn cung đến nơi. Trong đoàn người còn có Như Sương, Bích Vân, Uyển Cơ và Sở cung chủ.
Vô Hối đã mướn nguyên một trang viện để làm nơi hội quân. Nơi này chỉ cách Tề gia trang chừng sáu dặm.
Hồ Lô Cái đã dùng lời khích tướng nên Hải Nam đảo chủ và Bích Mục Yêu Cơ không thể từ chối cuộc viễn chinh. Họ xuôi dòng Hoài đến Giang Tô sau Thiên tôn một ngày.
Bọn Vô Hối không ra mặt, cải trang âm thầm bám sát Tề gia trang chờ cơ hội.
Toán cao thủ của Hải Nam đảo chủ được bổ sung thêm, tổng số lên đến ba trăm như trước. Cộng với lực lượng nữ binh của Yêu Cơ và đệ tử hai phái Võ Đang, Thiếu Lâm, đoàn nhân mã đông đến gần ngàn.
Họ vừa đổ bộ lên bờ đã chạm trán với phe đối phương. Trận chiến xảy ra chỉ cách Tề gia trang hơn hai dặm. Đường Phi Khanh ở lại chỉ huy hơn trăm thuộc hạ trấn giữ gia trang.


__________________




**************************************************
TRUM YEU GAI , CHET VI GAI
SONG DE YEU , CHET VI YEU
Trả Lời Với Trích Dẫn