Chapters: 34
Thái Phu nhơn lén nghe chuyện mật
Lưu Huyền Ðức qua vực Ðàn Khê
Tào Tháo cho Tào Phi , Tào Thực ở lại hoàn thành đền đài, còn thì kéo cả về Hứa đô.
Sáu mươi vạn tàn quân của Viên Thiệu từ nay tay Tào Tháo và sự nghiệp Viên Thiệu kễ như chấm dứt.
Huyền Ðức thường ngày thương nghị với Lưu Biểu, ngày kia có tin Tào Tháo dẹp xong họ Viên, kéo về Hứa đô ; thanh thế thực lẫy lừng.
Lưu Biểu hỏi nếu Tào Tháo đem binh tới Giang Nam thì phải làm sao ?
Huyền Ðức thưa phải sai ngay bọn hổ tướng đi trấn các nơi hiểm yếu đã.
Lưu Biểu đồng ý.
Thế là Vân Trường đi trấn Cố Tử Thành, Trương Phi trấn Nam Việt, Triệu Vân giữ Tam Giang, còn Lưu Bị ở lại Kinh Châu.
Thái Mạo lén nói với Thái phu nhơn :
- Lưa Bị ở Kinh Châu ắt sẽ gieo họa .
Thái phu nhơn đêm đó nói với Lưu Biểu :
- Tôi nghe nhiều người lui tới với Huyền Ðức, nay nên sai va đi chỗ khác thì hơn.
Lưu Biểu không nghe.
Qua bữa sau, Lưu Biểu thấy Huyền Ðức cỡi con ngựa tốt, Lưu Biểu khen, Huyền Ðức liền dâng ngay cho Lưu Biểu .
Lưu Biểu cởi về.
Khoái Việt nói :
- Ngựa có đốm ở mắt, Chúa Công cỡi sẽ mang hại.
Hôm sau, Lưu Biểu liền trả lại ngựa cho Huyền Ðức .
Huyền Ðức tạ ơn lãnh về.
Lưu Biểu lại sai Huyền Ðức đi trấn nhậm huyện Tân Giả.
Huyền Ðức vâng chỉ đi ngay.
Trấn nhậm ở Tân Giả, dân tình được an cư lạc nghiệp.
Ngày kia nghe tin Tào Tháo bận việc quân phương Bắc, Huyền Ðức thưa với Lưu Biểu nên đánh Hứa Xương.
Lưu Biểu nói :
- Ta có Kinh Châu hơn 9 quận còn đánh Hứa đô làm chi !
Huyền Ðức lại bỏ về Tân-Giả.
Một ngày kia, có sứ của Lưu Biểu mời Huyền Ðúc về hội kiến.
Huyền Ðức đi ngay, tới nơi Lưu Biểu mời vào ăn uống , rồi nói :
- Tào Tháo đang dưỡng bịnh ở Hứa đô ý muốn dòm Kinh , Tương. Anh rất tiếc không nghe em lúc trước.
Huyền Ðức nói :
- Cơ hội chưa phải là hết, sau này anh chịu nghe theo thì cũng không muộn .
Lưu Biểu chợt sa lụy, Huyền Ðức vội hỏi vì sao.
Lưu-Biểu nói :
- Anh có chuyện riêng, nhưng chưa tiện nói .
Huyền Ðức lại nói :
- Anh có gì căn bảo em, dù chết em cũng không ngại .
Lưu Biểu liền kễ :
- Anh có hai vợ. Vợ lớn là Trần Thị sanh đặng Lưu Kỳ. Vợ nhỏ là Thái Thị sanh đặng Lưu Tông, tánh chất thông minh, anh muốn cho nó kế nghiệp mà còn trù trừ chưa quyết .
Huyền Ðức thưa :
- Bỏ cả ìập thứ, e sanh nhiều chuyện .
Lưu Biểu lại hỏi :
- Em bình sanh chí cả, vậy ở đây có dự định gì chưa ?
Huyền Ðức thưa :
- Em chưa có căn bản nên phải chờ thời cơ .
Huyền Ðức thì nghĩ sao nói vậy, mà Lưu Biểu thì không vui.
Thấy vậy Huyền Ðức giả say rồi xin về.
Thái phu nhơn tỉ tê cùng chồng rằng :
- Lưu Bị có ý đoạt Kinh Châu chứ chẳng không. Phu quân liệu mà trừ va cho sớm .
Biểu không nói gì. Thái Phu nhơn triệu Thái Mạo vào hỏi .
Mạo nói :
- Tôi xin đến quán dịch trừ va cho rồi, sau sẽ báo chúa công rõ.
Phu nhơn gật đầu.
Canh ba đêm đó, Lưu Bị còn đọc sách thì có người xin vào xem ra Y Tịch.
Y Tịch biết ý của Thái Mạo nên báo gấp cho Huyền Ðức.
Huyền Ðức nói :
- Chưa từ biệt Kiển Thăng, sao mà đi được ?
Y Tịch nói :
- Chờ từ biệt thì ông nguy rồi !
|