View Single Post
  #40  
Old 05-21-2005, 02:33 AM
vui_la_chinh vui_la_chinh is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Nơi Cư Ngụ: Trum Yeu Gai
Bài gởi: 4,697
Send a message via Yahoo to vui_la_chinh
Default

Hồi 15

Cuộc Đấu Dành Ngôi Bang Chủ


Tới sáng mà quần chúng đã tập trung khá đông đủ. Trên dãy bàn ở giữa giành cho các chưởng môn. Chu Cẩm Sơn thấy toàn là những khuôn mặt lạ, thì ra chưởng môn các phái như Không Động, Thanh Thành, Côn Luân lần trước bị trúng độc không đi dự nên cử các đệ tử đến thay thế. Chỉ có ghế của chưởng môn Thiếu Lâm là còn trống không có người ngồi.
Trần Bá Lưu có vẻ sốt ruột, lão nói với Tôn Minh Đạo, đệ tử của phái Thanh Thành.
- Đã quá giờ Thìn rồi mà sao không thấy con nha đầu tới ? Hay là ả sợ không dám đến.
- Sư bá đừng nóng ruột, hãy còn sớm, ả thế nào cũng tới mà !
Phía dưới quần hùng và đám đệ tử nhốn nháo cả lên. Có tiếng nói:
- Trần bang chủ ! Bọn tại hạ đói lắm rồi ! Nếu ả không tới coi như cuộc đấu này hủy bỏ, chúng ta chỉ việc tìm ả để đòi lại tín vật của bổn bang thôi...
- Đúng thế ! - Trần Bá Lưu tươi cười nói - Xin các vị hãy đợi cho một chút...
Lão vừa dứt lời thì bỗng từ xa có một bóng áo xanh xuất hiện, khinh công thật tuyệt vời. Chỉ trong chớp mắt đã tới nơi.
Đó là một thiếu nữ dáng người mảnh mai, tóc bím trái đào, ngang lưng thắt một sợi dây hồng, khuôn mặt ửng đỏ.
Chu Cẩm Sơn suýt thốt ra khỏi miệng :
Lưu Lệ Quân ! Gã hồi hộp trong lòng. Không ngờ chỉ một thời gian ngắn mà võ công của Lưu tiểu muội đã tiến xa chừng này.
Trần Bá Lưu cũng giật mình, một thiếu nữ mặt non choẹt như thế mà đã có một thân pháp bậc thượng thừa thì quả thật không thể coi thường. Lão nghiêm giọng hỏi :
- Thì ra đây là Lưu cô nương phải không ?
- Đúng vậy ! - Thiếu nữ cất tiếng nói - Hôm nay ta đến hơi trễ một chút....
vì còn phải đợi một người....
Trần Bá Lưu nói giọng châm chọc :
- Lão phu thấy hình như cô nương cần có người viện trợ thì phải... Xem ra cô nương chưa đủ tư cách để mời khách đến đây vì chính cô nương phải trả lời lão phu mấy câu hỏi đã....
- Sao y lại không đủ tư cách ?
Một thanh âm từ rất xa cất lên nghe :Di tai. Mọi người kinh ngạc vì người phát ra thanh âm đó chưa thấy mà nghe như tiếng nói cất lên ngay bên cạnh vậy.... Chứng tỏ công phu Thiên Lý Truyền ém của người này luyện đã đến độ tuyệt đỉnh. Chu Cẩm Sơn bổng thấy một bóng người bay vụt vào, lão thi triển công phu Lạc Nhạn Bình Sa thật không sai vào đâu được.
Trần Bá Lưu bật lên tiến kêu :
- Thần Quang Đạo Nhân !
Mọi người đều giật mình, Thần Quang đạo nhân là một bậc tiền bối võ lâm, cùng thời với Xích Mi lão tổ đã ẩn cư mấy chục năm nay không lộ diện trên giang hồ, khiến giới võ lâm tưởng lão đã tuyệt tích. Chỉ có một người biết lão rất rõ là Chu Cẩm Sơn. Gã trong lòng thắc mắc vô cùng, không hiểu tại sao Lưu Lệ Quân đi cùng lão này.
Thần Quang đạo nhân đưa mắt liếc khắp xung quanh rồi cất tiếng nói :
- Sao ! Lão họ Trần, ngươi không cho ta đến đây hay là.... Thần Quang đạo nhân này muốn tới đâu thì tới, ai ngăn cản được ta ?
Trần Bá Lưu so với lão cũng chỉ vào hàng hậu bối nên nghe Thần Quang đạo nhân nói, y cả sợ vội vàng đáp :
- Không phải thế ! Không phải thế ! Xin đừng có hiểu lầm, tại hạ chỉ hơi ngạc nhiên....
- Hà... Hà... Ta gặp vị cô nương này chỉ là tình cờ thôi... Ta muốn ả đưa ta đi tìm gã tiểu tử họ Chu...
Chu Cẩm Sơn giật mình:
- Lão này tìm mình không hiểu để làm gì.... Hay là lão cũng nghe tin mình đã chiếm được bí phổ ?
Gã nghe Trần Bá Lưu nói :
- Có phải tiền bối tìm gã Chu Cẩm Sơn....
- Đúng vậy đấy ! Thực ra không phải là muốn gì ở gã nhưng muốn gã đưa ta đi tìm Xích Mi lão tổ, nhân tiện cô nương đây cũng đang muốn gặp y !
Trần Bá Lưu thở phào nhẹ nhõm, thì ra lão này không phải đến để hổ trợ cho Lưu Lệ Quân. Trần Bá Lưu nói :
- Tại hạ rất hân hạnh được đón tiếp Thần Quang tiền bối. Xin mời tiền bối ngồi vào chỗ này....
Lão chỉ tay vào chiếc ghế còn bỏ trống dành cho chưởng môn phái Thiếu Lâm....
- Ta vốn không chịu được cái thói rườm rà kiểu cách. - Thần Quang đạo nhân đáp - Lão phu cũng không ưa bọn tự xưng là danh môn chánh phái các người.... Ta đến đây cốt để chứng kiến Lưu cô nương giải quyết xong chuyện rồi đi...
Lão nói câu này ám chỉ bọn đệ tử các phải chỉ là mạo danh quân tử khiến bọn chúng tím mặt lại. Song thấy Trần Bá Lưu tỏ vẻ kính nể Thần Quang đạo nhân nên không ai dám nói gì cả.
Trần Bá Lưu làm như không để ý đến câu nói móc của Thần Quang đạo nhân, lão quay sang Lưu Lệ Quân rồi nói :
- Lão phu xin hỏi cô nương, cô nương có phải là đệ tử Cái Bang không mà dám thách đấu với lão phu. Thứ hai, đưa cho mọi người xem Tín Vật của Cái Bang là thật hay giả đã !
- Câu thứ nhất ta không trả lời... - Lưu Lệ Quân nghiêm giọng nói - Ngươi thừa biết người nào có gậy Đả Cẩu Bổng trong tay, biết được Đả Cẩu Bổng Pháp và Giáng Long Thập Bát Chưởng hiển nhiên người đó phải là Bang Chủ Cái Bang rồi....
Câu "Bang Chủ" Lưu Lệ Quân nhấn mạnh khiến Trần Bá Lưu tức bầm ruột, Lão gằn giọng :
- Được lắm ! Nhưng nếu là bang chủ hẳn võ công phải cao hơn các thuộc hạ ! Có đúng không ?
- Tất nhiên rồi... Nếu cuộc đấu hôm nay ta không thắng được ngươi...
đương nhiên ta sẽ trao lại cho ngươi bảo vật này...
Nói xong Lưu Lệ Quân rút trong người ra một cây gậy bằng ngọc xanh biếc, đưa lên....
Quần hào trố mắt nhìn rồi nhất loạt hô lên:
- Đúng rồi ! Đúng Đả Cẩu Bổng rồi, không phải là giả đâu !
Trần Bá Lưu hỏi Lưu Lệ Quân:
- Cô nương, cô lấy được báu vật này ở đâu ?
- Được ta sẽ nói cho ngươi biết !
Rồi cô quay xuống phía dưới dõng dạc nói :
- Các đệ tử Cái Bang hãy nghe ta nói đây ! Tín vật này đích thân Sử bang chủ trao lại cho ta...
- Nói láo ! - Trần Bá Lưu quát - Thứ nhất y không phải la Sử bang chủ gì hết, thứ hai y đã chết rồi....
Lão nói câu này biết là lỡ lời nên vội bậm bặt, không ngờ Lưu Lệ Quân hỏi ngay :
- Ngươi thật là tàn ác, hôm nay ta sẽ kể hết chuyện năm xưa của ngươi cho đệ tử Cái Bang nghe.... Ngươi đã định giết Sử bang chủ....
- Ngươi định ngậm máu phun người hay sao ? - Trần Bá Lưu lớn tiếng nạt.
- Nếu không phải thế, sao ngươi lại biết Sử bang chủ đã chết ? - Lưu Lệ Quân vặn lại lão ngay - Ngươi lợi dụng Sử bang chủ bị nội thương đuổi theo phóng chưởng đánh bang chủ rớt xuống vực, không ngờ....
Mọi người ồ lên kinh ngạc, một trưởng lão Cái Bang đứng ra nói :
- Cô nương ! Việc này cô nương nói đúng sự thật đấy chứ ?
- Tất nhiên là sự thật rồi ! - Lưu Lệ Quân đáp - Đợi mọi việc xong xuôi, ta sẽ hứa đưa các vị xuống gặp bang chủ... Người vẫn còn sống....
Trần Bá Lưu tức giận quát :
- Con nha đầu kia, ở đâu đến đâu ăn nói loạn ngôn ! Ngươi muốn làm bang chủ trước hết phải thắng được Trần Bá Lưu này đã...
Một trưởng lão Cái Bang đứng ra nói :
- Trần bang chủ ! Chúng ta không nên để mất hòa khí ! Việc đó chúng ta sẽ xem xét lại. Còn bây giờ nếu quả thật Lưu cô nương sử dụng được Đả Cẩu Bổng Pháp và Giáng Long Thập Bát Chưởng thì việc tỉ đấu với bang chủ cũng là đúng luật lệ thôi ! Cũng như lần trước....
Lão không nói ra song ai cũng biết lão ám chỉ việc Trần Bá Lưu lên tử đấu với Sử Văn Long Trần Bá Lưu đưa cặp mắt sắc lạnh nhìn lão rồi cười nhạt :
- Trưởng lão nói đúng ! Bây giờ lão nên tuyên bố nếu Lưu cô nương trong lúc thi đấu mà sử dụng võ công của môn phái khác là sai luật, hơn nữa nếu có kẻ khác ỉm trợ cũng coi như thua... Các vị thấy thế nào ? - Trần Bá Lưu nói câu này vì muốn phòng hờ Thần Quang đạo nhân ra tay nên lão chặn trước. Đám trưởng lão Cái Bang đồng thanh nói :
- Bang chủ nói đúng ! Lưu cô nương tính sao ?
- Ta chấp nhận điều luật đó. - Lưu Lệ Quân nói - Còn nữa. - Trần Bá Lưu nói tiếp hằn học - Cô nương nhớ cho, lúc động thủ thì không có lưu tình đâu đấy.
- Trần bang chủ cứ ra tay tự nhiên, không cần khách sáo...
Chu Cẩm Sơn cố nhích lên phía trước vì gã vẫn lo sợ Lưu Lệ Quân không phải là đối thủ của Trần Bá Lưu. Mặc dù được Sử Văn Long truyền thụ yếu quyết võ công song thời gian lại quá ngắn, và Trần Bá Lưu lại là một cao thủ thượng thặng.
Gã nghe Trần Bá Lưu ở trên cố giọng nói :
- Lưu cô nương, lão phu đã sẳn sàng.


__________________




**************************************************
TRUM YEU GAI , CHET VI GAI
SONG DE YEU , CHET VI YEU
Trả Lời Với Trích Dẫn