Ðề tài: Kẻ Bơ Vơ ...
View Single Post
  #10  
Old 04-13-2004, 01:23 PM
nhoc4uni nhoc4uni is offline
Member
 
Tham gia ngày: Apr 2004
Bài gởi: 76
Default

Ta lấy em làm tiêu đề cho cuộc sống
Tấp nập, ồn ào
Sao vẫn thấy đơn côi
Em đứng đó mà sao không thấy rõ
Rất mơ hồ ...
Có lẽ
Em đã mãi xa xôi !

Ta lấy em làm tương tai vững chắc
Mà ngờ đâu giông bão chẳng chịu ngừng
Xô đẩy mãi
Khi dòng đời chưa ổn định
Để đôi mình ngần ngại
Chợt dừng chân !

Ta lấy em làm niềm tin để sống
Em vô tình chối bỏ
Khiến ta đau !
Em đâu biết trong ta là thất vọng
Mà em là ngọn đuốc của mai sau !

Thôi đành phải vùi chôn trong quá khứ
Lại âm thầm chỉ có bước chân ta !
Cuộc sống và tương lai
Là chuỗi ngày vô nghĩa
Khi em xa rồi ..
Ta chỉ có mình ta !
__________________
Anh ở Sài Gòn dào dạt nắng
Gửi em Đà Lạt chút yêu thương
Thắp ngọn lửa hồng trong đêm vắng
Ngàn trùng thăm thẳm bớt cô đơn

Anh kết nắng tình thành áo lụa
Mảnh áo đơn sơ thắm tình nồng
Tơ vàng một sợi trăm nhung nhớ
Khoác lên vai nhỏ, má thêm hồng

Anh lấy mây trời may nệm gấm
Trải cho em ngủ giấc ngây thơ
Dẫu cách xa nhau ngàn vạn dặm
Cận kề bên gối mấy lời ru

Anh dõi mắt nhìn cánh chim vỗ
Chim nhỏ kia ơi ! Bay về đâu ?
Có về vùng cao xa xôi đó
Gửi người xứ lạnh nụ hôn đầu.
Trả Lời Với Trích Dẫn