- Dạ thưa sau đó tôi trở về đò nói lại cho Châu Nghĩa hay. Nghĩa bỏ đò về liền.
Huyện quan hỏi Châu Nghĩa:
- Có đúng không?
- Dạ đúng. Sau khi nghe chủ đò nói vậy tôi ngạc nhiên vô cùng có chạy lên kiếm Tôn thị hỏi lại rồi hai chúng tôi chia nhau đi kiếm Triệu Tín khắp vùng mà chẳng thấy.
Huyện quan nhìn chằm chằm vào Châu Nghĩa rồi quát:
- Chắc mi giết bạn để đoạt tiền bạc rồi đi cáo quan trước cho khỏi hoạ. Mau khai cho thiệt, chớ có giấu quanh.
- Thưa quan tôi có một mình sao giết bạn tôi đặng. Quan nghĩ nếu giết rồi tôi làm sao giấu thây. Tôi giàu có hơn bạn tôi, điều đó ai cũng biết. Hơn nữa Triệu Tín đối với tôi là bạn chí thân không khi nào tôi nhẫn tâm hại bác ấy. Xin quan minh xét. Tôi vì bạn mà đi minh oan, chớ đâu phải vì hại bạn r6òi sợ hậu hoạ mà đi cáo trước.
Tôn thị thực tình xen vô đỡ cho bạn chồng:
- Thưa quan, Châu Nghĩa và chồng tôi là đôi bạn thâm giao. Chính bác đã từng giúp đỡ chồng tôi không lý gì lại giết bạn.Tôi nghĩ Trương Triều là kẻ đã mưu hại chồng tôi. Xin quan ming xét.
Huyện quan chưa kịp nói chi thì tên chủ đò đã nhanh miệng cãi luôn:
- Xin quan chớ nghe lời tôn thị. Tôi giết sao đặng Triệu Tín một khi xung quanh đò tôi có đếm mười chiếc cùng đậu. Lúc Châu Nghĩa ra tới bến kêu toi thì trời còn chưa sáng mà tôi thì đang ngủ vùi. Điều đó ai cũng biết. Tới khi Châu Nghĩa biểu tôi lên nhà Triệu Tín kiếm bạn, tôi kêu cửa tôn thị còn ngủ. Y thị nói chồng đi từ khuya mà sao xóm giềng không ai hay biết?
Huyện quan quát hỏi Tôn thị:
- Aùc phụ giết chồng rồi thây giấu ở đâu mau khai ra đừng để ta phải dùng cực hình tra tấn.
- Dạ thưa oan cho tôi.
Huyện quan đập bàn la:
- Aùc phụ to gan thiệt. Lính đâu tra tấn nó cho ta.
Bọn mình xúm lại đánh đập Tôn thị tơi bời.
Vợ Triệu Tín khóc ròng, một mực kêu oan, huyện quan hô lính đập nữa. Tôn thị chết đi sống lại mấy lần.
Sau cùng huyện quan ra ngưng tra tấn và hỏi Tôn thị lần :Dt:
- Mi giấu thây chồng ở đâu, khai ra.
Tôn thị mệt nhọc đáp:
- Mưu giết chồng là tôi. Muốn tìm thây chồng tôi thì lấy thây tôi mà thế, còn hỏi làm chi?
Huyện quan cả giận sai lính vả vào mặt Tôn thị một hồi đến đổ máu mồm, máu mũi rồi ra lệnh tống giam Tôn thị vào khu tử tội.
Sau đó, huyện quan trả tự do cho tên chủ đò Trương Triều, Châu Nghĩa và hai người bàng cận của Triệu Tín là Triệu Quãng và Triệu Hiệp rồi ông làm tờ trình về Thượng Ty xin chém đầu Tôn thị về tội giết chồng.
Giấy chạy tới Thượng Ty hôm trước thì bữa Bao Công đi tuần tra đến huyện lỵ.
Theo thường lệ, Bao Công dạy huyện quan đem trình tất cả hồ sơ các vụ án. Khi coi tới hồ sơ Tôn thị, Bao Công lấy bút son khoanh một vòng bên lời khai của tên chủ đò Trương Triều rồi cho mời huyện quan qua hỏi:
- Quan nghĩ thế nào về lời khai của Trương Triều.
- Thưa thượng quan, đoạn nào?
- À, cái chỗ y khai đến nhà Triệu Tín đó. trong biên bản có ghi khi đến nhà thấy cửa còn đóng, chủ đò lên tiếng gọi Tôn thị, vợ Triệu Tín rằng: “Chị ơi, chị hỡi, mở cửa cho tôi” . Sự kiện này đã được Tôn thị xác nhận là đúng. Vậy quan có ý kiến chi riêng về lời khai này không?
- Dạ thưa không.
Bao Công nhìn huyện quan một lát rồi hỏi tiếp:
- Phải quan xin xử chém đầu Tôn thị không?
- Dạ phải.
- Vậy thì oan cho người ta rồi. May mà ta đến kịp, thôi bây giờ ông cho lính hoả bài đi đòi chủ đò trương Triều về đây cho ta xét hỏi.
Látsau lính đưa tên chủ đò về tới công đường.
Bao Công nhìn hắn từ đầu đến chân rồi đột ngột hỏi:
- Ngươi đã giết Triệu Tín sao còn nhẫn tâm để oan cho Tôn thị?
Trương Triều giả bộ ngạc nhiên:
- Thưa thượng quan, tôi đâu có giết Triệu Tín.
Bao Công cười nhạt và nói dằn một tiếng:
- Đừng lấy vải thưa che mắt thánh. Ngươi đã lộ chân tướng rồi, tưởng ta không thấy sao?
Tên chủ đò chột dạ nhưng vẫn gân cổ cãi:
- Dạ thưa tôi không hề giết chồng Tôn thị.
- Ngươi chối phải không. Được, để ta nói cho coi. Ai sai ngươi lên nhà Triệu Tín?
- Dạ, thưa Châu Nghĩa.
- Hắn dặn ngươi ra sao?
- Dạ, y biểu lên nhà Triệu Tín coi tại sao Tín chưa xuống đò.
- Rồi sao nữa?
- Tôi đến nhà Tín thấy đóng cửa im lìm, tôi gọi cửa…
Bao Công ngắt lời, hỏi mau:
- Gọi thế nào?
- Tôi kêu Tôn thị: “chị ơi, chị hỡi, mở cửa cho tôi”.
- Ngươi quen biết Tôn thị từ trước sao?
- Dạ không?
- Thế tại sao lại gọi Tôn thị mà không kêu Triệu Tín?
- Dạ thưa tại vì… tại vì…
Bao Công vỗ án quát vang như sấm:
Tại vì mày giết Triệu Tín rồi nên biết không còn Tín nữa mới kêu vợ người ta. Biết điều thì khai thiệt đi.
Trương Triều tái mặt nhưng vẫn một mực không nhận tội.
Bao Công cả giận sai lính vật tên chủ đò ra đất, đánh cho 100 roi. Nó vẫn nhất định kêu oan.
Bao Công thấy tên chủ đò gan quá biết là có đánh chết nó cũng không khai, ông nghĩ ra một mẹo liền dịu giọng:
- Bữa trước ngươi khai với huyện quan là tại vàm sông thường có một đoàn 10 ghe đi về thường xuyên kiếm ăn. Vậy ngươi hãy chỉ cho ta biết những chủ đò nào có thể làm chứng về sự vô tội của ngươi.
- Dạ thưa thượng quan, hai người chủ đò đậu sát đò tôi là bạn thân có thể làm chứng cho tôi.
Bao Công gật đầu:
- Vậy thì tốt lắm. Để ta cho đi kêu họ đến xem sao. Trong khi chờ đợi ngươi hãy tạm ở lại đây đã.
Nói đoạn ông truyền giam Trương Triều lại rồi kêu lính đi đòi hai chủ đò kế cận về Nha cho ông xét hỏi.
Lát sau lính dẫn hai chủ đò về tới. Bao Công giả bộ nạt nộ họ:
- Hai người chết đến nơi rồi vậy có điều chi nói năng không?
Hai chủ đò xanh mặt run rẩy nói:
- Dạ thưa thượng quan, chúng tôi tội tình chi mà quan nỡ giết.
- Tội nặng lắm. Trương Triều khai đứa bây đã mưu giết Triệu Tín để cướp đoạn tiền bạc. Bởi vậy ta phải xử tử chúng bây để thường mạng cho Tín.
Cả hai sụp lại Bao Công rồi khai rằng:
- Thưa thượng quan chính là Trương Triều đã giết Triệu Tin, đâu phải tụi tôi. Nguyên bữa nọ, lối canh tư, Tín xuống đò chờ bạn là Châu Nghĩa rồi ngủ quên. Triều thấy vắng vẻ không có ai nên chèo đò ra giữa sông xô Tín xuống dòng nước rồi trở về giả bộ ngủ say cho tới lúa Châu Nghĩa đến gọi. Thực sự là như vậy, anh em tôi không có can dự chi, xin quan minh ét cho.
Bao Công liền cho dẫn Trương Triều lên đối chất. Tên chủ đò sát nhân hết đường chối cãi phải nhận tội.
Bao Công lên án chém đầu Trương Triều rồi truyền trả tự do cho Tôn thị và thả hai chủ đò đã cung khai sự thật.
Đoạn ông làm giấy cách chức tức thì huyện quan gà mờ.
Ai cũng phục tài Bao Công chỉ nghe qua lời khai mà luận ra thủ phạm đã giết phú thương Triệu Tín.
|