Ðề tài: Tập dịch
View Single Post
  #7  
Old 07-19-2005, 02:37 AM
AiHoa's Avatar
AiHoa AiHoa is offline
thích gõ đầu trẻ
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Bài gởi: 2,072
Default

Trích:
Originally posted by Tố Quyên@Jul 18 2005, 03:30 PM
Luật khổ độc: chữ đáng trắc mà làm ra bằng thì được. Chữ đáng bằng mà làm ra trắc thì phạm luật khổ độc
Luật phong yêu hạc tất: chữ thứ tư và chữ thứ bảy trong thơ thất ngôn trùng một âm là phạm luật phong yêu hạc tất
(nguyên văn)
Xét theo đây thì hai bài trích dẫn trên của Bà Huyện Thanh Quan đều phạm phải hai lỗi đã dẫn chứng.
Rât nhiều bài thơ bị phạm lỗi phong yêu hạc tất.
Tài liệu của bro hoangutluadoi đã chép vô CD nguyên bản quyển sách Thi Luật Giảng Nghĩa của Đoàn Trung Còn, NXB Tín Đức Thi Xã, in lần thứ 2, Saigon 1932.
p/s: sách dịch từ Thi Luật Giảng Nghĩa của Tra Y Quán, Trung Hoa Dân Quốc đệ thập nhị niên.
Bro Ái Hoa có thể đọc kỹ lại hai bài xướng họa lừng danh trong văn học sử Việt Nam:
- Tôn Phu Nhân Qui Thục, bài xướng của Tôn Thọ Tường.
- Tôn Phu Nhân Qui Thục, bài họa của Phan Văn Trị.
Đây là hai bài mẫu mực về kỹ thuật Thơ Đường Luật, không phạm lỗi khổ độc, không phạm lỗi phong yêu hạc tất.
Làm thơ theo chính luật thì không thể nào phạm lỗi khổ độc, nhưng rất dễ dàng phạm lỗi phong yêu hạc tất. Phạm lỗi khổ độc và phong yêu hạc tất thì bài thơ vẫn đúng luật, vần, niêm, đối (căn bản). Nhưng kém phẩm chất về kỹ thuật thơ.
Ngày xưa các sĩ tử đi thi, bài thơ Thất Ngôn Bát Cú Đường Luật cũng quyết định quan trọng cho việc đậu hay rớt. Bài thơ không những phải đúng luật mà còn đúng kỹ thuật nữa. Bài họa cũng rất quan trọng, phải đúng kỹ thuật (xem 2 bài xướng họa Tôn Phu Nhân Qui Thục nói trên - xin xem giáo trình thạc sĩ khoa Văn, Việt Nam hiện tại, TQ không nhớ địa chỉ website. Để khi nào tìm lại được TQ sẽ cho đường link dẫn).

Bro Ái Hoa cũng có thể check với chú glc về vấn đề này.
Tố Quyên

[snapback]79453[/snapback]
Luật khổ độc như Tố Quyên viết là không chính xác, luật khổ độc chỉ áp dụng cho chữ thứ năm câu lẻchữ thứ ba câu chẵn, bởi vì trong trường hợp này đọc nghe không thuận tai . Riêng câu 1 thì không thấy sách nào nói là áp dụng theo câu chẵn hay lẻ .
Thơ BHTQ không phạm lỗi khổ độc .

Luật phong yêu hạc tất thì đúng : chữ thứ tư và chữ thứ bảy trong thơ thất ngôn trùng một âm, nhưng không phải dùng trùng một thanh bằng (cùng là phù bình thanh hoặc cùng là trầm bình thanh) như TQ đã viết ở post phía trên . Chẳng lẽ TQ không phân biệt được sự khác nhau giữa âmthanh hay sao ? Cho nên AH thấy là thơ BHTQ cũng không phạm lỗi "phong yêu hạc tất" .

AH không biết trong sách của Đoàn Trung Còn có thí dụ về 2 lỗi này chăng, nếu có thì chắc chắn TQ sẽ hiểu rõ hơn .


__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)




Trả Lời Với Trích Dẫn