View Single Post
  #102  
Old 09-11-2005, 10:21 PM
vui_la_chinh vui_la_chinh is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Nơi Cư Ngụ: Trum Yeu Gai
Bài gởi: 4,697
Send a message via Yahoo to vui_la_chinh
Default

Huyết Kiếm Phiêu Hoa lắc đầu :
- Cũng không giống!
Dâm Hồ kinh ngạc :
- Chả lẽ...
Huyết Kiếm Phiêu Hoa chau mày :
- Khi ba người đốt thuyền chúng đã leo lên thuyền đối phương, dường như tên đó có nói là “cá mè một lứa, rồi đây để xem các ngươi ai sống dai hơn ai”...
Dâm Hồ vỗ mạnh vào đầu gối la lên :
- Trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi! Vậy là chúng ta đều mắc mưu hai sư đồ lão Tiêu Dao rồi!
Thiên Hồ thở dài :
- Đó chính là một sự sai lầm to lớn của chúng ta, trước nay chúng ta cứ nghĩ là họ người ít thế cô, chẳng xem họ vào đâu.
Huyết Kiếm Phiêu Hoa tiếp lời :
- Lẽ ra chúng ta nên bắt tay từ chỗ dễ dàng trước, tiêu diệt hai sư đồ Tiêu Dao thư sinh rồi hãy tính toán với lão họ Ôn mới đúng.
Dâm Hồ cười chua chát :
- Bây giờ nói về việc đó thì còn ích gì nữa!
Huyết Kiếm Phiêu Hoa đăm mắt nhìn về phía Nhạc Dương lẩm bẩm :
- Giờ đây chỉ còn trông vào Vưu hộ giáo và hai vị Nga Mi Đao đường chủ thấy chúng ta lâu quá chưa trở về, phái người đến thám thính nữa thôi.
* * * * *
Còn tình hình phía Nhạc Dương hiện tại ra sao?
Đỗ Môn tú sĩ dẫn theo Trường Bạch lục tuyệt và võ sư lái thuyền vòng đường đến Huê Dung, cải trang xong đang đêm đến Nhạc Dương ngay.
Hôm sau, sau khi thám thính mới biết Tam hồ đã mất một, còn Thiên Hồ và Dâm Hồ đã dẫn theo rất nhiều người đi thuyền đến Quân Sơn rồi.
Sau khi hay tin, Đỗ Môn tú sĩ hết sức thất vọng, nhưng Lục tuyệt thì trái lại, họ nghe nói nơi đây chỉ còn lại Song cơ với Lãnh Nguyệt Tiên Tử, ba người đều là nữ nên vui sướng đến nhảy cẫng lên.
Đỗ Môn tú sĩ sau đó nghĩ phía Quân Sơn có Kim Hoa Ma, Nhất Kiếm Phong Quang và nhóm võ sư Duẫn Đoan Huê, bằng vào những địa đạo kiên cố và phức tạp, nhất thời không đến đỗi thất thủ, giờ đã đến đây rồi cứ nhân cơ hội thuận lợi này càn quét đối phương một phen cũng tốt.
Lão chỉ lo lắng một điều, đó là khi Trường Bạch lục tuyệt đã nắm được trong tay ba nữ nhân kia, phải chăng còn có tinh thần tiếp tục bán sức liều mạng cho lão nữa chăng?
Tuy nhiên, Lục tuyệt giờ đã biết tin, dĩ nhiên muốn bỏ qua cũng chẳng thể được, đành bấm bụng cùng Trường Bạch lục tuyệt đi ra ngoài thành.
Một nhóm chín người kể cả hai huỳnh y võ sư giờ đã trở thành những người buôn bán tơ lụa, hai huỳnh y võ sư giả làm xa phu, mỗi người đánh một chiếc xe ngựa, chuẩn bị dùng để chở Thủy Hỏa song cơ và Lãnh Nguyệt Tiên Tử.
Lúc này chừng sau giờ ngọ, nhóm người bước lên Nhạc Dương lầu chiếm lấy một chiếc bàn đặt cạnh cửa sổ, vừa ăn uống vừa quan sát tình hình hoạt động của giáo đồ Thiên Ma giáo bên dưới.
Hai huỳnh y võ sư giả làm xa phu thì đi loanh quanh gần đó, định qua những người buôn bán hàng rong dò la hành tung của Thủy Hỏa song cơ và Lãnh Nguyệt Tiên Tử.
Một gã bán táo đã vô ý cho biết Song cơ và Lãnh Nguyệt Tiên Tử như là đang ở Hồ gia trang, một võ sư liền lên lầu khẽ báo cáo với Đỗ Môn tú sĩ.
Đỗ Môn tú sĩ gật đầu, thế rồi qua loa ăn uống xong, cùng Lục tuyệt xuống lầu chia nhau ngồi vào hai chiếc xe ngựa, thẳng tiến Hồ gia trang.
Hồ gia trang là một thôn nhỏ nằm bên bờ hồ, từ một con đường nhỏ rẽ vào, qua khỏi một chiếc cầu đá mới đến nơi.
Hai bên con đường nhỏ trồng đầy tầng liễu hết sức râm mát. Xe ngựa đi được một quãng, từ trong bóng râm hai bên đường bỗng phóng ra hai đại hán cầm đao, đứng giữa đường cản hai xe ngựa lại.
Đó là việc nằm trong dự liệu, doanh trại của hai đại Đường chủ và một Huỳnh kỳ hộ giáo dĩ nhiên là phải canh phòng nghiêm ngặt rồi.
Đỗ Môn tú sĩ ngồi trên chiếc xe đầu thản nhiên vén rèm lên, xòe tay ra, trên lòng bàn tay là một con hồ ly nhỏ bằng vàng hết sức linh động. Đó chính là Kim Hồ lệnh phù của Dâm Hồ Vu Mã Ngũ Lang.
Hai hộ pháp Thiên Ma giáo trông thấy lập tức hạ đao xuống, cung kính thi lễ rồi chia ra ẩn mình sau bóng râm.
Cứ thế, bằng vào chiếc Kim Hồ lệnh đó, họ liên tiếp thông qua mọi trạm gác, khi đến đầu cầu thì mới gặp trở ngại.
Người canh gác nơi đầu cầu là Xú Tỳ Hoàng Mỹ Tư và Dâm Tỳ Diêu Bách Hợp, hai nàng này không như những hộ pháp trước, xem Kim Hồ lệnh như là thánh thần.
Xú Tỳ Hoàng Mỹ Tư đến gần đón lấy Kim Hồ lệnh, xem xét thật kỹ một hồi, sau cùng ngẩng lên trố mắt hỏi :
- Các vị trực thuộc đường nào?
- Phân đàn Huê Dung!
- À, thảo nào chưa từng gặp bao giờ. Còn mấy vị trong xe là thân phận gì?
- Hộ đàn Tam kỳ!
- Đến đây có việc gì?
- Phụng lệnh yết kiến hai vị Đường chủ có điều cơ mật diện báo.
Xú Tỳ hết nhìn hai chiếc xe ngựa lại nhìn chiếc Kim Hồ lệnh trên tay, bởi không thấy có gì khả nghi, đã có ý muốn cho qua.
Chẳng ngờ Công Tôn Hổ trên xe tưởng là Xú Tỳ có ý làm khó, không nén được lửa giận, buột miệng nói :
- Mẹ kiếp, người xấu thường gây rắc rối...
Đỗ Môn tú sĩ định ngăn cản thì đã muộn, thế là đã bại lộ chân tướng. Bởi trong Thiên Ma giáo, đừng nói chỉ là một hộ đàn thấp bé, ngay như hộ pháp cho đến hộ giáo, dễ thường cũng không dám xúc phạm đến bốn ả thị tỳ này.
Chỉ thấy Xú Tỳ lập tức biến sắc mặt, vung tay ném chiếc Kim Hồ lệnh vào mặt Công Tôn Hổ.
Trong xe chật chội, Công Tôn Hổ không có chỗ tránh né, chiếc Kim Hồ lệnh liền trúng vào góc trán.
Xú Tỳ vừa ném ra Kim Hồ lệnh, liền tung mình trở lên cầu, lớn tiếng nói :
- Mau đi báo cáo với Vưu hộ giáo, bọn này chẳng tốt lành gì đâu!
Dâm Tỳ nghe vậy lập tức quay người, phóng như bay vào trong trang.
Đỗ Môn tú sĩ trầm giọng quát :
- Ngăn nha đầu kia lại mau!
Thật ra, trước khi lão lên tiếng, Công Tôn Long đã từ trong xe phóng ra.
Song thật không may, vị lão đại này bởi chân có tật, tuy võ công cao, nhưng khinh công thì lại không phải là sở trường.
Kết cuộc đã không ngăn Dâm Tỳ lại được, mà chỉ giam hãm Xú Tỳ trong bóng chưởng quyền phong.
Mười mấy hộ pháp canh gác trên đường nghe tiếng quát tháo, liền lục tục cầm đao kéo đến.
Đỗ Môn tú sĩ hết sức rầu rĩ, bằng vào võ công của Lục tuyệt, phen này tuy không đến đỗi bại, nhưng muốn bắt sống Song cơ thì e chẳng phải dễ dàng.
Thế nhưng, Trường Bạch lục tuyệt thì chẳng hề bận tâm, sáu anh em họ ngoài rượu và đàn bà, ưa thích nhất chính là việc chém giết.
Lúc này sáu anh em đều hết sức hăng say, vừa chém giết vừa la hét ầm ĩ.
Đỗ Môn tú sĩ chưa cho hai người huỳnh kỳ võ sư tham gia vào cuộc chiến, bảo hai người tháo ngựa khỏi xe và dắt ra xa, như chuẩn bị khi khẩn cấp dùng để thoát thân.
Trường Bạch lục tuyệt thần lực quả là bất phàm, chỉ vài hiệp mười mấy hộ pháp đã ngã gục hơn nửa số.
Xú Tỳ Hoàng Mỹ Tư cũng chẳng phải tay vừa, đã cầm cự đến giờ vẫn chưa táng mạng dưới chưởng lực của Công Tôn Long, vậy không có nghĩa là Công Tôn Long kém cỏi, mà là y thị thật quá thông minh, thấy đối phương hai vai không đều nhau, bèn hiểu ra nhược điểm của kẻ địch, nên y thị đã sử dụng kỹ xảo khéo léo ứng phó, cố kéo dài thời gian hầu chờ chủ nhân đến cứu viện.
Ngay khi ấy, Thủy Hỏa song cơ và Lãnh Nguyệt Tiên Tử đã dẫn theo hơn ba mươi hộ pháp từ trong trang ồ ạt tiến ra.
Trường Bạch lục tuyệt vừa thấy Song cơ và Lãnh Nguyệt Tiên Tử xuất hiện, liền bỏ mặc mấy hộ pháp đang giao chiến, quay người lao về phía Song cơ và Lãnh Nguyệt Tiên Tử.
Thủy Cơ Tam Nguyên Nương đứng lại, sửng sốt kêu lên :
- Ủa, sáu tên xấy xí kia từ đâu đến thế này?
Lão đại Công Tôn Long cười hề hề nói :
- Mỹ nhân ơi, con người không thể xét qua tướng mạo, đừng xem huynh đệ bọn này nghi biểu không ra gì, nhưng công phu khác thì ngàn người mới được một...
Y bởi cách gần nhất, miệng nói sỗ sàng, một chưởng bức lui Xú Tỳ, quay người lao về phía Thủy Cơ, tay phải vươn ra chộp vào đôi nhũ hoa y thị.
Sau lưng Thủy Cơ lập tức có hai hộ pháp lao tới, vung đao đón lấy Công Tôn Long.
Công Tôn Long thấy họ cản trở hành động của mình, liền toét miệng chửi mắng, bỗng lộn nhào xuống đất, hệt như cơn gió lốc lăn đến bên chân một hộ pháp trong số ấy, vung chưởng nhanh như chớp bổ ra. Hộ pháp ấy không kịp trở tay, gót chân liền vỡ nát, song y vẫn chưa thỏa mãn, lại lăn tới bồi thêm một chưởng, hộ pháp ấy chết ngay tức khắc. Hộ pháp kia vừa định viện thủ, chẳng ngờ ngọn đơn đao của đồng bọn bị đối phương chộp lấy, lúc này chỉ thấy ánh bạc loáng lên, ngọn đơn đao đã bay đến trước mặt, muốn đỡ gạt cũng chẳng còn kịp nữa.
Công Tôn Long chỉ chốc lát đã khử được hai hộ pháp, vô cùng đắc ý.
Song đến khi y đứng bật dậy, Song cơ đã bị lão tam Công Tôn Anh và lão tức Công Tôn Hổ chia nhau nghênh chiến, ngoảnh lại tìm Lãnh Nguyệt Tiên Tử, nàng ta cũng đã lọt vào tay lão nhị Công Tôn Hổ.
Ngoài ra, lão ngũ Công Tôn Tuấn và lão lục Công Tôn Kiệt thì giao chiến với hơn ba mươi hộ pháp.
Với thành tực võ học của Trường Bạch lục tuyệt, lúc này nếu lão đại Công Tôn Long mà chịu tham gia vào vòng chiến của Công Tôn Tuấn và Công Tôn Kiệt, thì cuộc chiến hôm nay khá có lợi cho sáu anh em họ.
Thế nhưng, vị lão đại này mức độ hiếu sắc cũng đứng đầu Lục tuyệt, lúc này y chỉ một lòng muốn bắt lấy một người đàn bà, chớ không hề nghĩ đến tình thế toàn diện, nên khi y quét mắt nhìn quanh, sau cùng đã dừng lại trên mình Tứ tỳ, như thể vừa phát hiện được kho tàng, ré to một tiếng đầy hoan hỉ, lao ngay về phía Tứ tỳ.
Đỗ Môn tú sĩ đứng dưới bóng râm từ xa thấy vậy lắc đầu nói :
- Đỗ mỗ giao đại sự cho đám sắc quỷ này thật là một sai lầm to tát, nếu biết trước có ngày hôm nay, chi bằng khi trước...
Hai võ sư đứng bên, một người bỗng sửng sốt khẽ nói :
- Giáo chủ hãy xem kia!
Đỗ Môn tú sĩ liền quay sang nhìn, thì ra trên một bờ ruộng không xa bỗng xuất hiện mấy nông phu tay cầm cuốc cào và đầu đội mũ rơm.
Mùa này trông thấy nông phu trên đồng ruộng vốn chẳng có gì lạ, song điều lạ là bọn nông phu ấy lại quá là to gan, trông thấy bên này đang ác chiến đẫm máu, chẳng những không chút sợ hãi mà còn đứng đó xầm xì bàn tán, dường như đang phê bình với nhau vậy.
Đỗ Môn tú sĩ biến sắc mặt, khẽ nói :
- Nguy rồi, đó là bọn lão quỷ ở Thiên Sơn, ta đi mau!
Hai võ sư đồng thanh nói :
- Có cần kêu gọi Lục tuyệt không?
Đỗ Môn tú sĩ cười khẩy :
- Khi khác hãy tính!
Rồi liền tung mình lên lưng ngựa, chộp lấy dây cương giục ngựa phóng đi như bay.
Hai huỳnh kỳ võ sư dĩ nhiên đâu chịu ở lại chờ chết, thế là hai người một ngựa, cũng theo sau phóng chạy.
Lão ngũ Công Tôn Tuấn đang giao chiến với bọn hộ pháp nhác thấy, lớn tiếng nói :
- Này, lão lục hãy xem kia... Giáo chủ sao lại bỏ đi thế này?
Lão lục Công Tôn Kiệt thở hổn hển :
- Mặc y... chúng ta... mau giết sạch bọn này... để... để đem hai ả này... về...
về... Ối da!
Y chỉ lo nói nên chiêu thức thoáng chậm đi, bỗng bị mũi đao của một hộ pháp quét trúng mạn sườn, máu tươi liền nhuộm đỏ một mảng áo to.
Lão ngũ Công Tôn Tuấn như không lưu ý đến tiếng thét đau đớn của Công Tôn Kiệt, lại nói tiếp :
- Đâu chỉ có hai, lão lục!
Công Tôn Kiệt phấn chấn tinh thần :
- Vậy thì bao nhiêu?
- Sáu, không kể ả xấu xí kia!
- Tuyệt quá... sáu... với sáu... vui, vui quá!
Công Tôn Kiệt như quên khuấy vết thương đang không ngừng tuôn máu trong lúc cao hứng lại vung chưởng với hai chiêu kỳ diệu, liên tiếp hạ gục hai Hộ pháp Thiên Ma.
Bọn hộ pháp Thiên Ma giáo công hai anh em này trước sau đã gục ngã mười hai người, trong khi ấy chỉ có lão lục Công Tôn Kiệt bởi nói chuyện phân thần bị trúng một đao mà thôi.
Bên kia, lão nhị Công Tôn Hổ với Lãnh Nguyệt Tiên Tử Vưu Thu Hoa kẻ tám cân người nửa lạng, bất phân thắng bại.
Công Tôn Hổ công lực tuy thâm hậu, song Lãnh Nguyệt Tiên Tử là nghĩa nữ của Thiên Hồ Vi Sĩ Lôi, về mặt võ công từng được Thiên Hồ chỉ điểm rất nhiều, pho Ngọc Nữ kiếm pháp chỉ hơn chứ không kém Thủy Hỏa song cơ, nên Công Tôn Hổ dù đã cố gắng hết sức, nhất thời cũng chẳng làm gì được nàng ta.
Còn về trận chiến giữa Thủy Hỏa song cơ với Công Tôn Anh và Công Tôn Hổ thì đã gần bộc lộ thế hơn kém, võ công của Thủy Cơ vốn cao hơn Hỏa Cơ một bậc, người tiếp chiêu với Thủy Cơ là Công Tôn Anh, lại là kém nhất trong Lục tuyệt, bởi Công Tôn Anh vốn luyện về ám khí, từ khi bị kẻ thù ném mù một mắt, ám khí ra tay không còn chuẩn xác nữa, thế là chẳng còn sở trường nào cả, nên sau mấy mươi hiệp đã dần lộ vẻ không còn chịu nổi nữa.
Lão tứ Công Tôn Hào tiếp chiêu với Hỏa Cơ sở trường về quyền pháp, và cũng là người có võ công cao nhất trong Lục tuyệt, lại thêm Hỏa Cơ võ công vốn đã không bằng Thủy Cơ, nên cuộc chiến hoàn toàn trái ngược với bên Thủy Cơ và Công Tôn Anh.
Thế nhưng, Trường Bạch lục tuyệt thảy đều không có đầu óc, giá mà hai người thông minh một chút, lúc này chỉ cần đổi đối thủ cho nhau thì vấn đề đã được giải quyết, vậy mà họ lại không hề nghĩ đến điều ấy, rốt cuộc người thì chắc chắn sẽ đắc thắng, còn kẻ thì mỗi lúc càng nguy khốn.
Lão tứ Công Tôn Hào chẳng những không thương hại cho lão tam Công Tôn Anh, trái lại còn lên tiếng chế nhạo :
- Lão tam, bây giờ đâu phải lúc thương hương tiếc ngọc!
Công Tôn Anh nghe vậy không khỏi bực tức, toét miệng mắng :
- Mẹ kiếp, ngươi hãy câm miệng lại đi!
Công Tôn Hào khoái trá cười vang, hai người dường như đều quên mất họ là anh em cốt nhục.
Thủy Cơ Tam Nguyên Nương đâu chịu bỏ lỡ cơ hội, vung đao tung ra một hư chiêu rồi thì nhanh nhẹn lách người sang trái, một đao quất ra như gió.
Công Tôn Anh bị mù mắt trái, khi vừa buông lời mắng chửi, chợt thấy đối thủ biến mất, liền biết nguy tai.
Ngay khi tung mình thoái lui, đã cảm thấy bên lưng đau nhói, chân khí liền tản mạc, người chỉ rời khỏi mặt đất được chừng bốn thước đã lại rơi trở xuống.
Thủy Cơ một chiêu đắc thủ, liền lại một đao đâm tới.
Đao này xuyên vào người Công Tôn Anh đến năm tấc, lại ngoáy thêm một cái rồi mới hạ tay xuống rút đao ra.
Công Tôn Anh đâu phải là thân kim cang bất toại, dĩ nhiên chẳng thể chịu nổi.
Thế nhưng, y cũng khá là hung hãn, biết mình đã thọ thương quá nặng, không còn hy vọng sống nữa, nên bèn cắn chặt răng lao thẳng tới.
Thủy Cơ vung đao gạt, lại tiện mất ba ngón tay của y, song vẫn không ngăn được thế lao tới của đối phương.
Đôi tay máu của Công Tôn Anh đã chộp vào vai Thủy Cơ, bởi sức lao tới quá mạnh, Thủy Cơ không sao đứng vững được, liền cùng đối phương ngã xuống đất.
Công Tôn Anh lúc này khí lực đã cạn, chỉ còn một cái miệng sử dụng được thôi, mặt y đầy vẻ hung tợn, cười sắc lạnh nói :
- Mỹ nhân ơi, cho hôn một cái để tròn tâm nguyện...
Y há to miệng đầy răng vàng, cúi xuống mặt Thủy Cơ.
Thủy Cơ hét to, tung chân lên, Công Tôn Anh liền bị đá bay lên không, rồi thì “bịch” một tiếng rơi xuống đất, không còn động đậy được nữa.
Thủy Cơ đứng bật dậy, mặt cũng đầy máu tươi, thì ra y thị đã bị Công Tôn Anh cắn vào :Dp mũi.
Cũng trong lúc ấy, Công Tôn Hào chấp nhận hứng chịu một đao, đã bắt lấy Hỏa Cơ cặp vào nách.
Hỏa Cơ giãy giụa hét to :
- Tỷ tỷ hãy cứu muội với...
Thủy Cơ dung nhan bị hủy, đau lòng còn hơn chết, đâu còn lòng dạ nào giải cứu cho Hỏa Cơ nữa. Chỉ thấy y thị giậm mạnh chân, hai tay ôm mặt, quay người bỏ chạy vào trang.
Công Tôn Hào đã có mỹ nhân trong vòng tay, hết sức đắc ý, tung chân đá văng tử thi Công Tôn Anh, lao nhanh về phía hai chiếc xe ngựa.
Thế nhưng, cỗ xe thì còn, ngựa thì đã biến mất.
Lúc này y mới phát giác mất đi không chỉ hai con ngựa, mà ngay cả Giáo chủ và hai võ sư cũng chẳng còn thấy bóng dáng đâu cả.
Y tức giận mắng :
- Mẹ kiếp, họ Ôn thật là tệ bạc...
Song y biết dù có đứng đây mắng chửi thì cũng không giải quyết được vấn đề, bèn cắp lấy Hỏa Cơ phóng đi ra phía bờ hồ, đồng thời thầm cầu mong là đừng gặp kẻ địch nữa, thuận lợi thoái khỏi đây để hưởng thụ một phen cho thỏa.
Lúc này, lão lục Công Tôn Kiệt lại bị trúng một đao, song đao thứ nhì này vẫn chưa chạm vào nơi yếu hại.
Dưới sự chiến đấu liều mạng của lão ngũ và lão lục, ba mươi mấy hộ pháp Thiên Ma giáo đã ngã gục hết bảy tám người.
Chỉ cần lão đại Công Tôn Long giải quyết được Tứ tỳ, lão nhị Công Tôn Hổ không thua Lãnh Nguyệt Tiên Tử, thì bốn anh em Trường Bạch còn lại vẫn có hy vọng giành được thắng lợi.
Nhưng lão đại và lão nhị có hàng phục được Tứ tỳ và Lãnh Nguyệt Tiên Tử chăng? Lão nhị Công Tôn Hổ thì có thể, còn Công Tôn Long thì e rằng lực bất tòng tâm!
Xú Tỳ Hoàng Mỹ Tư bởi đã từng giao thủ với Công Tôn Long trước đó, biết rõ nhược điểm của đối phương, nên khi vừa xáp chiến là đã ra hiệu cho ba người kia biết, nên dùng trí hơn là dùng sức.
Trong Tứ tỳ chỉ Xú Tỳ không sử dụng binh khí, Tham Tỳ Liễu Ngọc Trinh sở trường về ám khí, Độc Tỳ Sở Tâm Nga và Dâm Tỳ Diêu Sách Hợp đều sử dụng một ngọn Nga Mi Đao.
Nên Tứ tỳ sau khi đã ngầm thỏa hiệp, do Xú Tỳ chính diện đối địch, Độc Tỳ và Dâm Tỳ với đơn đao hỗ trợ hai cánh, khi nào Công Tôn Long áp đảo Xú Tỳ quá, hai nàng sẽ xáp vào giải cứu, còn không thì chỉ đứng sau lưng Công Tôn Long hò hét trợ uy, hầu phân tán tâm thần đối phương.
Họ Sở đã áp dụng chiến thuật như vậy chẳng ngoài mục đích tạo cơ hội thuận lợi cho Tham Tỳ Liễu Ngọc Trinh, ám khí Tham Tỳ sử dụng là một loại gai bạc có móc sơn đầu, một khi cắm vào người, chỉ cần động đậy nhẹ là càng chui vào sâu hơn, chỉ trừ xẻo thịt móc ra, chẳng còn cách nào khác.
Thông thường, nhân vật trong giới hắc đạo đa số đều bôi chất độc lên ám khí để tăng thêm uy lực, nhưng Tham Tỳ lại khác, nàng ta cũng có tẩm dược vật trên ám khí, nhưng không phải thuốc độc, mà là một loại thuốc bột gây cảm giác rất ngứa ngáy.
Bởi y thị rất ham mê tài vật, biết con người mà bị ngứa ngáy trong xương cốt, sẽ hết sức khó chịu, chỉ có vậy mới chịu ngoan ngoãn trao ra vật yêu quý.
Công Tôn Long lúc đầu thấy bởi loại ám khí ấy thể tích quá bé, chưa có cảm giác nhiều, nên tuy bị ném trúng mấy nơi vẫn chẳng bận tâm.
Nhưng hồi lâu, y đều cảm thấy khác lạ, cổ lưng, đùi bụng đều ngứa ngáy khôn tả, đến đỗi mới công ra hai ba chưởng lại phải gải một lần. Ngờ đâu, không gải còn đở, càng gải càng thêm ngứa khủng khiếp.
Công Tôn Long vốn đã chân thấp chân cao, đi đứng đã không mấy nhã quan, giờ lại rụt đầu ẹo lưng, trông càng hết sức nực cười.
Tứ tỳ thấy vậy, thảy đều không nén được cười ngặt nghẽo.
Lão nhị Công Tôn Hổ không hiểu nguyên do, quay lưng quát to :
- Lão đại làm gì vậy hả?
Công Tôn Long mỗi lúc càng ngứa khủng khiếp, nghiến răng méo miệng, dở khóc dở cười, mặt trông càng khôi hài hơn.
Lão nhị Công Tôn Hổ càng nhìn càng thấy gai mắt, lại tức giận quát :
- Lão đại điên rồi hả? Trêu gái cũng phải có lúc có nơi chứ, có biết là lão tam đã toi mạng rồi không?
Công Tôn Long như ngậm bồ hòn, đau khổ mà không nói được, quay qua nói :
- Ta biết, ta... ta...
Công Tôn Hổ bực tức gầm lên :
- Vậy thì hãy mau động thủ đi!
Nào ngờ họa vô đơn chí, Trường Bạch lục tuyệt trong lúc đang dần thất thế, trên đường nhỏ lại xuất hiện mấy mươi hộ pháp Thiên Ma giáo nữa, có lẽ họ vừa được báo tin nên kéo đến tiếp viện.
Thế nhưng, phía Trường Bạch lục tuyệt cũng có cứu tinh xuất hiện, đó chính là các nông phu đứng trên bờ ruộng kia.
__________________




**************************************************
TRUM YEU GAI , CHET VI GAI
SONG DE YEU , CHET VI YEU
Trả Lời Với Trích Dẫn