View Single Post
  #22  
Old 10-23-2005, 01:13 PM
vui_la_chinh vui_la_chinh is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Feb 2005
Nơi Cư Ngụ: Trum Yeu Gai
Bài gởi: 4,697
Send a message via Yahoo to vui_la_chinh
Default

- Làm sao tao biết được, đó là một loài hoa mà Thoi Tơ bảo thường thấy trôi trên mặt nước.
- Chắc cô bé ấy đặt ra thế thôi chứ làm gì trên đời này lại có hoa lưu ly, nếu có sao tao không biết?
- Ðúng là có một loài hoa tên là lưu ly đấy ông tướng ơi - Thẩm cười.
- Mày tin cái điều Thoi Tơ bịa đặt ấy à?
- Thoi Tơ không bao giờ bịa đặt một điều gì, nhỏ ấy luôn luôn nói thật.
- Mày tin con gái gớm nhỉ?
- Thoi Tơ nói là tao phải tin - Thẩm xác nhận.
Tân cười có vẻ bí mật, một lúc nó nhìn Thẩm nói:
- Có chuyện này không biết tao nói ra mày có tin không, hay lại cho là tao bịa.
- Chuyện gì thế?
- Mày có bình tĩnh không đó? - Tân cười.
- Bao giờ tao cũng bình tĩnh.
- Hôm qua tao thấy nhỏ Huyền đi chơi với một anh "kép" hào hoa trên chiếc xe Dream bóng lộn. Chắc anh chàng con nhà giàu, trẻ tuổi mà lại đẹp trai nữa.
Thẩm nghi ngờ:
- Chắc mày thấy ai rồi nhìn lầm Huyền....
- Ðó, thấy chưa, tao biết mày sẽ không tin mà. Nhưng rất tiếc, đó là sự thật Thẩm ơi.
- Mày gặp ở đâu?
- Ðường bờ sông.
- Vào lúc mấy giờ?
Tân cười:
- Mày làm như công an hỏi cung người ta không bằng. Lúc đó vào khoảng bảy giờ hơn.
- Tại sao mày thấy?
- Trời ơi, mày đừng có khùng quá Thẩm ơi. Mày bình tĩnh lại đi - Tân cười xòa.
Thẩm nhăn nhó:
- Tao chưa khùng đâu,nhưng mày hãy nói tại sao mày có mặt lúc đó.
- Tao đi uống cà phê, cũng cái quán ngoài bờ sông. Rất may là Huyền không thấy tao.
- Tại sao đi uống cà phê mà không ghé kêu tao cùng đi với?
- Vô duyên, đâu phải lúc nào cũng phải có mày đi bên cạnh. Hơn nữa, rất may là không có mày chứng kiến cảnh đó. Nếu không thì....
Tân bỏ lửng câu nói, anh không biết nên đùa dai chuyện này và tốt hơn hết là nên nói những gì có thể nói được. Tân nhìn gương mặt hầm hầm của Thẩm, hóa ra anh chàng này cũng có máu ghen.
- Mày biết mặt cái thằng chở Huyền không? - Thẩm thăm dò.
- Lạ hoắc.
- Mới gặp lần đầu à?
- Làm sao biết được.
- Tao sẽ hỏi chuyện này cho ra lẽ - Thẩm lầm bầm nói.
- Tốt nhất mày đừng nói tao học lại, cứ làm như chính mắt mày trông thấy, vậy thôi - Tân dặn.
Hai đứa đã tới trước cổng trường, trái với thường lệ, Thẩm bắt Tân vào trước, còn anh chàng đứng lại bên ngoài. Thái độ của Thẩm giống như một đứa trẻ con. Tân kéo tay Thẩm hỏi:
- Mày đứng ngoài làm gì?
- Tao chán quá, không muốn vô lớp.
- Ðừng có khùng.
- Mày có dám "cúp cua" với tao để đi lang thang không?
- Hôm nay thì không được, có giờ quan trọng - Tân nói.
- Ðối với tao bây giờ mọi chuyện không có gì quan trọng.
- Không lẽ vì chuyện đó sao?
Thẩm đáp gọn:
- Mặc kệ tao.
- Mày nên vào lớp, chuyện đâu còn có đó, vả lại tao thấy chuyện đó chả có gì quan trọng. Con gái thường như vậy thôi, xe Dream dĩ nhiên là hơn xe đạp. Ðời mà cưng..... Thẩm không nói gì, anh dựng chiếc xe đạp dưới gốc cây và ngồi xuống thảm cỏ bên vệ đường. Thẩm đón nhận tin này hoàn toàn bất ngờ và không chuẩn bị trước, anh cảm thấy choáng váng như lần đầu tiên uống xong một cốc rượu đế trong cuộc thách đấu với bạn bè. Có thật như thế sao? Thẩm không thể hình dung ra Huyền ngồi phía sau một chiếc cúp bóng lộn của một anh chàng nào đó chạy long nhong trên phố. Huyền của Thẩm phải đi xe đạp, chiếc áo dài tắng bay trong gió và mái tóc xõa dài xuống lưng áo.
- Mày định ngồi ăn vạ Ở cổng trường sao Thẩm? - Tân nhăn nhó hỏi.
- Hôm nay tao không vào lớp, mày chỉ biết vậy thôi.
- Nhưng thế thì dở quá, tao tưởng mày là đứa có bản lãnh không ngờ mày lại yếu xìu như vậy.
Tân bỏ vào trường. Thẩm ngồi lại ngoài cổng và cảm thấy giận Tân ghê gớm.
Nhưng rồi Thẩm cũng không quyết định được gì khi mất một người để có thể trút được cơn giận vô lý dâng lên trong lòng. Thẩm bứt những cọng cỏ, vò nát trong mấy ngón tay và nghe múi thơm ngai ngái của cỏ phả lên mũi.
Từ xa, Huyền và Trúc đạp xe song song đi tới, Thẩm muốn tránh mặt, nhưng không làm sao khác hơn được. Trúc thấy Thẩm trước tiên và cô ngạc nhiên hỏi:
- Ủa, sao anh Thẩm lại ngồi ở đây?
- Chờ một người bạn.
- Anh đau hay sao mà mặt mày coi héo úa vậy?
- Bình thường thôi.
- Lúc này mưa nhiều, thường bị cảm lắm đấy - Trúc cười nhỏ.
Huyền vẫn đứng bên cạnh Trúc, cô nhìn thấy vẻ mặt buồn bã của Thẩm lấy làm ngạc nhiên nhưng không biết nguyên do tại sao. Cuối cùng Huyền hỏi một câu thăm dò?
- Anh đợi anh Tân à?
- Thằng Tân vào lớp rồi.
- Anh đợi ai?
- Ngồi chơi thôi - Thẩm đáp gọn.
- Gần tới giờ học rồi.
- Hai "cô" vào đi.
Trúc bấm tay Huyền làm hiệu. Thái độ của Thẩm dĩ nhiên là không bình thường, nhưng tạm thời hai người không hiểu nguyên nhân tại sao. Cuối cùng Trúc ghé vào tai Huyền nói nhỏ:
- Chắc anh chàng nổi sùng chuyện gì rồi, hay là vừa gây lộn với anh chàng Tân, để giờ ra chơi mình sẽ tìm gặp Tân thì rõ mọi chuyện.
- Có lý.
Trúc quay nhìn Thẩm cười nói:
- Thôi tụi này vào học, chiều anh Thẩm nhớ tới dạy kèm nhé.
- Chiều nay chưa chắc tới được.
- Tại sao vậy "thầy"?
- Có mấy người bạn rủ qua bên kia cồn chơi. Học trò đi chơi thì "thầy" cũng biết đi chơi vậy chứ bộ.
Trúc cười:
- Ngó mặt anh Thẩm bữa nay như thất tình vậy. Thôi anh ngồi đó nghen, tụi này vào lớp.
Thẩm muốn nói một câu gì đó thật cay đắng ném theo Huyền, nhưng anh chỉ buồn bã bứt những cọng cỏ vò nát trong lòng bàn tay.
Một lúc tiếng chuông reo báo hiệu giờ học vang ra ngoài cổng như thúc giục.
Thẩm bực dọc đứng lên dẫn xe vào cổng trường. Thật tình nếu "cúp cua" hôm nay anh cũng không biết đi đâu, chẳng lẽ lại ra chợ tìm Thoi Tơ xem cô ấy bán hàng cho hết rồi đưa cô bé về nhà?
Thẩm bước vào lớp làm Tân ngạc nhiên. Thẩm lừ đừ tiến vào chổ ngồi của mình trong lúc giáo viên đang sửa soạn cho giờ dạy đầu tiên. Thẩm im lặng ngó ra ngoài cửa lớp, anh bắt gặp những bông phượng đỏ như thắp lửa trong một khoảng trời.
__________________




**************************************************
TRUM YEU GAI , CHET VI GAI
SONG DE YEU , CHET VI YEU
Trả Lời Với Trích Dẫn