Cám ơn Sis! Bờm đang nghe bài giảng về Mẹ của Đ Đ Thích Thiện Thuận rất cảm đông cùng một số bài thơ (không rõ tác giả) trong khi sưu tầm clip này. Xin chia sẻ với Sis và mọi người :
Năm xưa tôi còn bé
Mẹ tôi đã qua đời
Lần đầu tiên tôi biết
Thân phận kẻ mồ côi
Quanh tôi ai cũng khóc
Im lặng tôi nhìn thôi
Mặc dầu nước mắt chảy
Là bớt khổ đau rồi
Độ nhỏ tôi không tin
Người thân yêu sẽ mất
Hôm ấy tôi sững sờ
Và nghi ngờ trời đất
Từ nay tôi hết thấy
Trên trán mẹ hôn tôi
Những khi tôi phải đòn
Đau lòng mẹ la lại
Kìa nhà ai bên cạnh
Mẹ con vỗ về nhau
Riêng mẹ tôi không thấy
Lúc buồn biết trốn đâu
Hoàng hôn phủ trên mộ
Chuông chùa nhẹ rơi rơi
Tôi biết tôi mất mẹ
Là mất cả bầu trời
(Xuân Tâm)
-----------------------------------------------------------------------------------------
Ngôn ngữ trần gian như túi rách
Đựng sao đầy hai tiếng Mẹ yêu
Với tay con níu thời giian
Thời gian lặng lẽ bay vào hư vô
Một lạy này xin được ta lỗi
Ngày xua con bất hiếu
Đã từng làm Mẹ khióc như mưa
Từng làm Mẹ khổ ngày xưa
Trăm ngàn lạy vẫn chưa vừa ơn Mẹ.!!!!!!!!!
(Đặnng Trọng Nhân)
---------------------------------------------------------------------------------
Con đi đâu con về đâu
cuộc đời của mẹ là câu trả lời
cho con nổi nhớ không rời
cho con ấm cả chân trời nắng lên
Ngày về tóc mẹ bạc thêm
Mong con chân cứng đá mềm vươn xa
Đôi khi nhìn rạng chiều tà
chừng như thấp thoáng quê nhà nhớ thương
Nhớ thương xin dược hát thầm
lời ru của mẹ ngàn năm mãi còn.
----------------------------------------------------------------
Nhiều lúc con đi tìm những thứ xa xôi mà quên mất những điều gần gụi
Nhiều lúc con đi tìm những thứ xa hoa mà quên mất mẹ đang lầm lũi
Nhiều lúc con đi tìm những thứ không phải của con mà quên mất rằng thời gian ngắn ngủi
Giờ là lúc con đi tìm lại mình - đứa con bé nhỏ của ngày xưa luôn khiến mẹ vui....
(Huynh Thi Yen Xuan )