#1
|
||||
|
||||
![]() LƯU lại nơi đây một tấm hình
NIỆM tình mẫu tứ đức ân sinh MỘT lòng luyến yiếc càng thương mến BỨC ảnh nhìn qua rất cảm tình CHƠN mạo oai nghiêm đầy đức hạnh DUNG nhan đĩnh đạt tánh quang minh TỪ bi bác ái càng cao quý MẪU tử hiếu ân phải vẹn gìn |
#2
|
||||
|
||||
![]() Tôi đã gặp trên đường tị nạn,
Những con người xơ xác tang thương, Cùng chung phận mất quê hương, Mà sao trăm nỗi đoạn trường khác nhau. Tôi đã gặp, Một em bé, Đứng thảm thương khóc mẹ, Vì không may, Lọt vào tay, Lũ quỉ bể vô thường, Rồi vùi thây dưới sóng nước đại dương, Bỏ bé bơ vơ trên bước đường biệt xứ. Tôi đã gặp, Cô gái ấy, Đẹp như tranh huyền sử, Dở khóc dở cười, Cho đời trinh nữ mất rồi, Than ơi, chiếc áo học trò, Trong trắng vô ngần, Đã bị lũ đười ươi, Dã man bôi bẩn, Tôi đã gặp, Bà mẹ nước mắt tuôn lả chả, Mẹ nghẹn ngào kể lại, Những ngày qua, Giữa biển cả bao la, Con thuyền như chiếc lá. Không nước không cơm, mẹ con cùng chết lả, Con tắt thở, Khi mẹ đã đói lả thân tàn, Bừng tỉnh dậy, đau đớn xé tâm can, Mẹ ngất lịm nhìn xác con, Trôi bềnh bồng trên sông. Tôi đã gặp, Những cụ già, Chiều chiều, ngồi nhìn ra đaị dương, Rưng rưng nước mắt, Nhớ về quê hương yêu dấu, Ôi mảnh đất cắt rốn chôn nhau, Nay còn đâu, Nắm xương tàn, Chắc sẽ phơi màu trên xứ lạ. Tôi đã gặp, Những bàn tay run rẩy, Đón lấy phong thơ mà ngày tháng mong chờ. Lòng phập phồng lo sợ, tay run khẽ mở, Nhắn tin dữ từ quê nhà, Rồi lệ nhòa đôi mắt. Tôi đã gặp, Những nét mặt khô cằn, Lạnh lùng, đểu cáng, Giữa đám trẻ tuổi vẫn còn ngây thơ, Tôi đã gặp , Những thanh niên tràn trề nhựa sống, Tự giết đời mình bằng hình bóng xa hoa, Hỡi những người con gái, Huỷ hoại kiếp hoa, Vì một phút mê chơi nhẹ dạ. Tôi cũng đã gặp, Những nhà trí thức, Mặt trắng, cằm trơn, Bán rẻ linh hồn, Vì manh áo hạt cơm, Để tiếng chê cười, Cho cuộc đời hậu thế. Tôi cũng đã gặp, Những người huênh hoang khoác lác, Vui mừng trên đổ nát của quê hương, Cười vui trên đau thương của đồng bào, Tim đá, mặt chai, Nhìn cảnh lệ trào mà ánh mắt trâng tráo, Giả mù, câm, điếc, Trước lời khóc than của người cùng khổ. Xin người đừng cố tình nhắm mắt, Đừng lạnh lùng quay mặt nghoảnh đầu, Dân ta còn lắm khổ đau, Quê hương còn lắm thảm sầu điêu linh. Đừng ích kỉ riêng mình hưởng thụ, Có khác gì một lũ vô tri, Hãy ngồi suy ngĩ lại đi, Có nên đóng góp chút gì cho quê ??? |
#3
|
||||
|
||||
![]() Lại bắt đầu từ những trang giấy trắng
Lại ngọn đèn, màu mực những câu thơ Lại nhịp đập bắt đầu, tim rạo rực Trước biết bao nao nức với mong chờ Một con tàu chuyển bánh ngoài ga Làn nước mới, trời xanh và mây trắng Ngôn non mướt, bãi cát vàng đầy nắng Như chưa hề có mùa lũ đi qua. Như chưa hề có nỗi đau xưa Lòng thanh thản trong tình yêu ngày mới. Một quá khứ ra đi cùng gió thổi Thời gian trôi, kí ức sẽ phai nhoà. Những mùa sen, mùa phượng đã xa Trên khắp nẻo lại bắt đầu mùa cúc Rồi hoa đào lại tươi hồng nô nức Như chưa hề biết đến tàn phai. Tay trong tay tôi đã bên người Tôi chẳng nói điều chi về vĩnh viễn Vì mỗi sáng khi mặt trời hiển hiện Là một ngày tôi lại bắt đầu yêu. |
#4
|
|||
|
|||
![]() Đường Một Chiều
Thi Sĩ: Đặng Hiền thơ/lời: 11 Tôi đã quen với những con đường một chiều Kể cả tình yêu Thường rất an toàn... Tôi lang thang cùng gió Đêm tha hồ ngủ mớ Gần như giấc mơ thầm kín Gần như hạnh phúc Mấy ly cà phê không đánh thức được mình Nắng làm nám mặt Nắng tối tăm mắt ngó Mặc mưa từ biển khơi Gió chướng từ ngày cũ Bỗng dưng em đi ngược Mùa chớm lạnh Đường một chiều Hết còn vui...
__________________
~~{{ Welcome all of you }}~~ To Vinagames |
#5
|
|||
|
|||
![]() thương tưởng mẹ cha
Thi Sĩ: lâm ngọc thúy chín tháng cưu mang nổi dạ này lòng con ơn khắc phút thiêng liêng mẹ ơi con nhớ lời mẹ dạy nguyện trọn một đời con khắc ghi công ơn nuôi dưởng hơn trời bể tình mẹ thương con luôn khắc ghi nhớ một ngày nào cha bồng ẫm mà giờ này cha đã khuất xa lìa mẹ cha như thể núi sông ơn này con khắc trọn đời không quên ****************************************** sis thuylam nè anh EGEO ơi
__________________
~~{{ Welcome all of you }}~~ To Vinagames |
![]() |
Ðiều Chỉnh | |
Xếp Bài | |
|
|