#1
|
|||
|
|||
Thấy cổ mà chẳng thấy đầu
Có miệng chẳng lói lữa câu ,lữa nời nà cái gì ?
__________________
![]() Kìa treo trái mộng trĩu cây đời Ngang với tầm tay ngắn của người Nhưng múa vu vơ tay đã mỏi Ê chề đời thoáng vị cơm ôi |
#2
|
|||
|
|||
![]() La` cai' chai :blink:
dung hum dza HD :P
__________________
Người đã đi rồi không níu lai. Niềm vui chưa đã,mến chưa tan . Người đi 1 nửa hồn ta mất . Một nửa hồn ta bỗng dại khờ...... ![]() |
#3
|
|||
|
|||
![]() Trích:
tôi đây có tới hai đầu không chân,không cẳng mà mang bâu bạn ơi đố nà cái gì ?
__________________
![]() Kìa treo trái mộng trĩu cây đời Ngang với tầm tay ngắn của người Nhưng múa vu vơ tay đã mỏi Ê chề đời thoáng vị cơm ôi |
#4
|
||||
|
||||
![]() Trích:
tôi đây có tới hai đầu không chân,không cẳng mà mang bâu bạn ơi đố nà cái gì ? [/b][/quote] là cái trống phải hum ;) |
#5
|
||||
|
||||
![]() rui` sup. tiệm nửa :lol: :lol: :lol:
__________________
![]() Hãy cười để liều lĩnh chấp nhận mình như một... người ngớ ngẩn. Hãy khóc để liều lĩnh chấp nhận mình như một người đa cảm. Hãy đến với người khác để liều lĩnh đón nhận sự mắc míu. Hãy phơi bày những cảm xúc để chấp nhận con người thật của chính mình. Hãy định đặt những ước mơ trước vầng mây để liều lĩnh đón nhận lời giễu cợt. Hãy yêu - bởi biết đâu không có tình yêu như thế trở lại lần thứ hai... Hãy dũng cảm đối mặt với những khó khăn và rồi liều lĩnh chấp nhận rủi ro.Nhưng những sự liều lĩnh ấy phải cần có bởi vì mối nguy hiểm nhất trong cuộc đời chính là không có sự liều lĩnh. Nếu ai không liều lĩnh, sẽ không có gì, không làm được gì và không là gì cả! |
#6
|
||||
|
||||
![]() Trích:
|
#7
|
|||
|
|||
![]() Trích:
__________________
Thân em như tấm lụa đào Phất phơ giữa chợ rơi vào tay anh Thân em như hat mưa xa Hạt vào nhà trắng, hạt ra bụi đời |
![]() |
Ðiều Chỉnh | |
Xếp Bài | |
|
|