#1
|
|||
|
|||
![]() Thân chào tấ t cả
Một lần nửa TG xin phép mời tất cả cùng nghe chuyện tình của Trọng Thuỷ , Mỹ Châu và xin các bạn hoạ dùm ít dòng thơ cho cuộc tình trong thời chiến loạn này . PS : Giải thưởng thì không nhất định là bao nhiêu hihiii , thơ càng hay thì càng được giải lớn , và đặc biệt cho ai post trước nhất muh thắng giải . Và dỉ nhiên không phải là TG chấm 1 mình , muh TG có nhờ được mấy người sẻ chấm chung . Thoi` ha.n chot' May 09/04 Thanks all Regards TG Trọng Thuỷ , Mỷ Châu Thời vua An Dương Vương, dân chúng xây thành Cổ Loa ngăn chặn giặc phương Bắc. Xây mãi không xong, nhà vua bèn lập đàn cầu tế. Trong lúc đó, một vị thần hiện ra dưới bóng con rùa vàng - tục ngữ gọi là thần Kim Quy - và dạy nhà vua cách xây thành. Thành xây xong, thần Kim Quy còn tặng nhà vua chiếc nỏ thần để bắn địch. Giặc phương Bắc lại ùn ùn kéo quân xâm chiếm nước ta, nhưng lần nào cũng rước lấy thảm bại. Tướng giặc là Triệu Đà vô cùng tức giận. Hắn bèn nghĩ ra một kế. Xin giao hòa với nước ta rồi sai con trai là Trọng Thuỷ sang cầu hôn với con gái vua An Dương Vương tên là Mỵ Châu. Thâm ý của Triệu Đà là sẽ dùng con trai mình làm mật thám trong việc đánh chiếm nước ta. Ngay tình, vua An Dương Vương chấp thuận điều nghị hòa và bằng lòng nhận lời cầu hôn của Trọng Thủy. Trong lúc hàn huyên, Triệu Đà cố tình dò hỏi, Mỵ Châu kể lại cho chồng nghe chuyện xây thành Cổ-Loa và chiếc nỏ thần. Một hôm, nhân lúc Mỵ Châu sơ ý, Trọng Thủy lấy trộm chiếc nỏ thần và thay một chiếc giả vào đó, rồi xin phép vua An Dương Vương về thăm cha mẹ. Lúc ra đi, Trọng Thuỷ căn dặn vợ : - Trong lúc anh vắng nhà, nếu có chiến tranh em hãy mặc áo lông ngỗng vào. Khi chạy giặc, em đừng quên rắc lông ngỗng xuống đường. Anh sẽ theo vết lông nghỗng đi tìm em. Về tới nhà, Trọng Thủy liền giao chiếc nỏ thần cho cha. Nắm được chiếc nỏ thần trong tay, Triệu Đà lập tức kéo quân sang đánh nước ta. Thấy giặc kéo đến, An Dương Vương không tỏ vẻ sợ hãi, bình tĩnh lấy nỏ thần ra bắn. Nhưng lạ thay, đoàn giặc vẫn ào ào xông tới trước các mũi tên bắn ra. Nỏ thần đã trở thành vô hiệu. Hoảng sợ, nhà vua bèn ôm Mỵ Châu lên sau yên ngựa chạy trốn về hướng Nam. Mỵ Châu ngồi sau yên ngựa, rứt lông ngỗng rải xuống đường. Nhà vua chạy đến đâu, giặc theo vết lông ngỗng rượt theo đến đó. Đến núi Mộ Dạ cụt đường, nhà vua định tự tử thì thần Kim Quy hiện lên bảo: - Tâu bệ hạ, giặc ngồi ngay sau lưng nhà vua đấy ! An Dương Vương quay lại, thấy Mỵ Châu, hiểu ra sự việc, bèn tức giận rút gươm chém chết con gái. Sau đó, nhà vua phi ngựa nhảy xuống biển tự tử. Theo dấu lông ngỗng, Trọng Thủy tới được chân núi Mộ Dạ thì thấy Mỵ Châu chỉ còn là một xác không hồn. Quá hối hận về việc mình đã làm, Trọng Thủy ôm xác vợ khóc nức nở, rồi gieo mình xuống một giếng gần đó. Hiện nay gần thành Cổ Loa, giếng đó vẫn còn. Khách bộ hành đi qua dừng chân nhìn xuống đáy giếng nước trong veo, không khỏi bùi ngùi nhớ lại câu chuyện thương tâm của cặp vợ chồng Mỵ Châu Trọng Thuỷ. |
#2
|
|||
|
|||
![]() Giải nhất : Chiconuong
Giải nhì : Bluebonnet Giải ba: LT</span> ******* Thơ ChiCoNuong Nhớ chuyện tình Mỵ Châu thuở trước Bởi tin yêu nên mất cả nước nhà Ngàn năm Bắc thuộc dân ta Tình yêu đổi gánh sơn hà được chăng??? Thời Thục Phán An Dương Vương trị nước Xây Cổ Loa chặn bước Triệu Đà Nỏ thần, Cao Lỗ tạo ra Kim Quy giúp sức phá tan giặc thù. Nhưng lòng người hiểm sâu nào kể Gả Mỵ Châu những tưởng ý trời Đem thái bình lại muôn nơi Ngờ đâu kết tóc để rồi xâm lăng. Yêu Trọng Thủy Mỵ Châu nào suy nghĩ Giữ làm chi những bí mật với chàng Ngờ đâu chàng lại phũ phàng Để cho nàng phải bẽ bàng kiếp hoa Tráo nỏ thần Trọng Thủy về nước Để hoàn thành sứ mạng cha giao Rồi xảy ra cuộc binh đao Nỏ thần đã mất làm sao giữ thành. Vương thua trận đem con tháo chạy Hướng Bể Đông những tưởng thoát nguy Ngờ đâu có chuyện lạ kì Giặc Đà theo sát biết đi lối nào? Núi Mộ Dạ chắn ngang người ngựa Thần Kim Quy lúc đó hiển linh Nói cho vương thấu sự tình Dẫn đường cho giặc con mình chứ ai? Lời Trọng Thủy nàng ghi trong dạ Áo lông này dành lúc chia xa Là con đường nối đôi ta Chia ly chốc lát lại ra tương phùng. Rải lông ngỗng chỉ mong gặp mặt Để duyên tình chẳng vướng dở dang Ngờ đâu trời đất trái ngang Đường cùng bức chết cha nàng tại ai???? Quỳ dưới đất nàng xin chịu tội Thác vì cha và vì nhục non sông Chàng ơi có biết cho không? Chữ tình đã trọn hiếu trung mất rồi. Còn Trọng Thủy đuổi theo vội vã Đến nơi đây chỉ thấy xác người thương Hiếu trung chàng vẹn một đường Chữ tình đã phụ chẳng phương vãn hồi. Rồi trời đất động lòng thương cảm Mối tình si nàng gửi cho ai Cũng bởi duyên phận mỉa mai Nước non nặng gánh hai vai má hồng. Mỵ Châu thác hóa thân thành đá Máu hồng tươi nhuộm trắng muốt ngọc trai Như lời nhắn nhủ với ai Chết bên giếng ngọc chẳng phai chữ tình. Thiên tình sử đớn đau đã kết Thôi nhắc chi tiếng xấu muôn đời Có gột mãi cũng chẳng trôi Đáng thương hay giận để đời phân minh. ChiCoNuong Chính tả:10 Nội Dung: 44.2 Câu cú: 35.6 Tổng Cộng: 89.8 __________________________________________________ ______________ Trọng Thủy - Mỵ Châu - Bluebonnet Chuyện ngày xưa vào thời Thục Phán Xây tường thành phòng khán thù quân Lâu ngày gặp những khó khăn Thành kia vẫn chẳng thể căng cao cờ Bèn lập đàn cầu cơ tế bái Thần Kim Quy hiện lại thương tình Dạy làm thoáng mắt thật nhanh Ngút trời cao Cổ Loa Thành dân yên Thần Kim Quy còn đem chiếc móng Tặng cho vua để :Dng Triệu Đà Bảo rằng một phát bắn ra Trăm tên chính xác chẳng ngoa lấy lời Quân Triệu Đà không mời cứ đến Mấy phen thua chạy chết vẫn lì Bày mưu tính kế hạ uy Cầu thân lấy cớ đặng bề nội gian Bảo rằng tránh lầm than chinh chiến Kết thông gia binh biến rút lùi (Bắt đầu bi kịch ngậm ngùi Cho ngàn sau oán lòng người còn ghi) An Dương Vương chẳng nghi chẳng kỵ Nhận lời ngay chàng rể nhập gia Vâng lời hiếu thảo mẹ cha Mỵ Châu trọn phận đàn bà tòng phu Nhà vua mong nhận thù làm bạn Hóa máu xương rượu cạn loan phòng Lương duyên một mối tơ hồng Tinh tường ông bỏ ngoài vòng mưu mô Một hôm ngồi chuyện trò cùng vợ Trọng Thủy bèn mượn cớ dò la Mỵ Châu vốn tính thật thà Đoan trang công chúa gian ngoa bao giờ Nàng tỏ rõ không ngờ không ngại Chuyện nỏ thần khiếp hãi loạn quân Chi bảo trấn quốc của thần Ban cho giử nước khi cần, lâm nguy Len lén lúc không ai để ý Trọng Thủy mang đổi lấy nỏ thần Thưa rằng xa cách người thân Mong về thăm viếng hiếu ân con hiền Lòng chồng tỏ, vợ liền bảo phải Phàm con người ai lại phụ ơn Nén ghìm xúc động từng cơn Tiển chồng ngàn dặm bóng vờn chân mây "Áo lông ngỗng để đây nàng giử Lỡ ta đi giặc dữ có về Nàng nhớ mặc nhé hiền thê Để ta theo lối Phong Khê mà tìm" Trọng Thủy mang hỷ tin về nước Giúp Cha chàng cất bước xâm lăng Chẳng bao lâu khói lửa giăng Triệu Đà ồ ạt sang bằng Lạc Âu Vẫn cả tin vội đâu mà chạy An Dương Vương chậm rãi mà rằng "Tay ta cầm chiếc nỏ thần Giương cung bắn hết cả quần sói lang" Nhưng lạ thay nỏ ngang tầm mắt Quân vẫn reo, tiếng giặc xô thành Kinh hồn phi mã lao nhanh Sau yên công chúa máu tanh lửa mù Nhớ lời chồng nàng thu lông ngỗng Thả theo đường trắng bóng cờ ta Nhà vua càng chạy càng xa Quân thù theo lối cũng la vang trời Núi Mộ Dạ chân đồi ngõ cụt An Dương Vương lạy lục cầu thần Kim Quy linh hiển hiện thân Rằng giặc đang ở sau lưng, ngài nhìn Quay lại gặp con mình lo sợ Như hiểu ra chẳng đợi tỏ bày Sáng lòa đường kiếm thẳng tay Mỵ Châu ngã chết ai hoài bi thương Rồi không chút vấn vương phi mã Vua trầm mình biển cả mạng vong Gươm đao mờ mịt bụi hồng Trọng Thủy cố lách thoát vòng hiểm nguy Theo lông ngỗng chàng đi tìm vợ Xác nàng - chiếc lông đợi sau cùng Xót xa, thắt dạ, đau lòng Gieo mình giếng ngọc thủy chung thê hiền Trải bao năm còn nguyên sỏi đỏ Đất Hoan Châu sử đó ghi hoài Giếng ngọc trong vắt bi ai Thương tâm câu chuyện truyền tai ...đời đời Ai có về thăm nơi chốn ấy Chớ trách gì Trọng Thủy - Mỵ Châu Yêu chân thành, tội chi đâu Tròn hiếu đạo thì oán sao cho phải . Bluebonnet Chính tả:9 Nội Dung: 43.75 Câu Cú: 36 Tổng cộng: 88.75 ______________________________________________ Tâm Sự Mỵ Châu - LT Mỵ Châu ơi hỡi Mỵ Châu Vui trong duyên thắm trầu cau vẹn tình Đâu ngờ có phút điêu linh Miệng bia thiên hạ lưu nghìn sử xanh Vạn lời mai mỉa đoạn đành Trút cho phận yếu liễu mành gây ra Làm con đâu dám cãi cha Lầm tin một phút bôn ba dặm trường Đắm mình trong bể yêu đương Tình đời chưa trải tình trường chưa qua Nay đành lỡ bước chân sa Lỗi con ba bảy san hà cha ơi Mình con thiên hạ chê cười Trái tim lầm lỡ trao người ngoại bang Để cho non nước lỡ làng Bao năm vùi ngọc thác ngàn chẳng yên Cạn lời nào dám trách phiền Chỉ mong tỏ chút nỗi niềm vương mang Ở đời muôn sự bẻ bàng Có duyên có nợ cũng ngàn nỗi đau Một lời ngỏ đến ngàn sau Yêu! ai tính toán cơ cầu lợi danh?... Ngỗng lông rứt lại bên đàng Người xưa theo dấu... suối vàng chung đôi !!! Thơ LT Chính tả: 9.5 Nội Dung: 37.5 Câu Cú:40 Tổng cộng:87 ******* <span style=\'color:purple\'>Chúc mừng các bạn đã đoạt giải nhất, nhì, ba của chủ đề : Mỵ Châu - Trọng Thuỷ . Mời các bạn liên lạc với anh Tong_Giang để lảnh thưởng . Chân thành cám ơn các bạn đã tham gia hoạ thơ ! BGK. |
![]() |
Ðiều Chỉnh | |
Xếp Bài | |
|
|