Trăng muộn Em là trăng muộn phải không Mùa Hạ nắng nóng mùa Đông lạnh lùng Lời thơ ấm áp não nùng Ánh trăng tỏa rộng khắp cùng thế gian Thị thành cho tới thôn làng Riêng em một cõi chứa làn hương thơm Ăn sâu lòng dạ khó sờn Nghe trong gió thoảng keo sơn hen hò Gieo thương nỗi nhớ quanh co Mộng lòng gắn bó con đò xuôi êm Chẳng còn ao ước gì thêm Hạnh phúc ấp ủ vững bền bên nhau Y Liêu