Go Back   Vina Forums > Thư Viện Online > Kho Tàng Truyện > Truyện Ma
Hỏi/Ðáp Thành Viên Lịch Tìm Kiếm Bài Trong Ngày Ðánh Dấu Ðã Ðọc

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #1  
Old 10-15-2004, 01:53 PM
cancer_saint cancer_saint is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Aug 2004
Bài gởi: 96
Default

Người bồi bàn đưa tờ thực đơn cho Thanh rồi lặng lẽ đứng yên chờ đợi . Nhà hàng đang đông khách mà thái độ kiên nhẫn của người bồi bàn làm Thanh hơi lạ, Thanh nói:

- Chú cho hai ly nước đá lạnh trước, để lát tui mới order sau .

Từ lúc bước vào nhà hàng, Chi vẫn im lặng như một hình thức phản đối ngầm, cô ngồi xoay mặt ra phía ngoài đường, ánh mắt xa xôi, lạc lõng . Nhìn quanh không thấy ông Sang, có lẽ ông mới đi ra ngoài . Đợi người bồi bàn trở lại với hai ly nước, Thanh hỏi:

- Ông chủ Sang đi đâu vắng vậy chú ?

Người bồi bàn, là một người đàn ông có khuôn mặt khắc khổ với nước da đen sạm, ú ớ lắc đầu, một tay ông chỉ vô miệng mình, một tay chỉ về góc nhà hàng . Khuất sau đám thực khách ồn ào, ông Sang đang cúi đầu thì thầm nhỏ to với một người đàn ông khác với vẻ mặt nghiêm trọng . Điều làm Thanh ngạc nhiên không phải là vẻ bí mật của ông Sang mà là người bồi bàn đang đứng trước mặt anh . Điệu bộ của người đàn ông rõ ràng là nghe và hiểu được Thanh nói gì, nhưng ông ta hình như bị câm . Nét mặt của người bồi bàn vẫn thản nhiên, khi Thanh nói, ông ghi ghi chép chép cẩn thận lên cuốn sổ nhỏ rồi mỉm cười xã giao trước khi quay lưng bỏ đi, ông có hàm răng thật trắng, những chiếc răng nhọn đều đặn, tương phản với nước da ngăm đen . Thanh ngơ ngẩn nhìn theo bóng người đàn ông khuất sau cửa bếp, cố lục lọi trong trí nhớ, không biết tại sao khuôn mặt của người đàn ông này anh thấy quen quen, nhất là nụ cười của ông ta, một nụ cười ... câm, không có tiếng .

Ông Sang ở góc bàn phía bên kia chừng như mới nhận ra sự có mặt của Thanh và Chi, đây cũng là một thói quen ông Sang có được kể từ khi mở nhà hàng Trùng Dương, tuy bận mấy thì bận, ông vẫn thỉnh thoảng dõi mắt trông chừng đám thực khách . Ông Sang đứng lên ngoắc Thanh, vỗ vai người đàn ông trước mặt nói mấy câu gì đó, người đàn ông xoay mặt ra nhìn Thanh và Chi, khuôn mặt hao hao giống ông Sang . Không để ông Sang lên tiếng gọi lần thứ hai, Thanh kéo Chi:

- Lại chào bác Sang đi em!

Chi miễn cưỡng đứng lên với vẻ mệt mỏi, hình bóng người đàn ông đằng sau bãi đậu xe còn ám ảnh tâm trí cô, Chi thầm mong biết đâu là cô bị hoa mắt, nhìn lầm người .

Ông Sang vui vẻ giới thiệu:

- Đây là anh Giàu, ông anh ruột của bác, hai cháu có thể gọi là bác Giàu . Bác Giàu cũng là chủ một nhà hàng ăn, nhà hàng Lệ Hoa nổi tiếng về tỉm xắm ở phố Tàu . Bác Giàu đang bàn chuyện hùn vốn với bác để mở chi nhánh cho nhà hàng Trùng Dương ...

Thanh kín đáo quan sát ông Giàu, càng nhìn càng thấy giống bác Sang, hai anh em ruột có khác, đều thích mở nhà hàng . Chi bấm tay Thanh nhắc khéo, Thanh ngập ngừng:

- Dạ, hồi nãy bác Sang kêu điện thoại cho cháu, không biết có chuyện gì thay đổi không vậy bác ? Tụi cháu mới vừa đặt thiệp cưới xong rồi ...

Ông Sang hắng giọng:

- À, thì bác cũng đang tính bàn với cháu, bác thấy nhà hàng của bác Giàu lớn hơn nhà hàng Trùng Dương, đầu bếp lại nấu ăn ngon, hay là ... cháu tổ chức tiệc cưới ở Lệ Hoa đi, cháu thấy sao ?

Thanh lắc đầu:

- Sao vậy bác ? Làm đám cưới ở đây có gì không tốt ? Vả lại tối hôm qua bác có nói với cháu là nhà hàng Trùng Dương có thể mở tiệc cưới mà ?

Ông Giàu không dằn được sự tò mò, ông cũng thắc mắc như Thanh, nghe Thanh hỏi ông mới dám lên tiếng. Tuy là hai anh em, nhưng ông lúc nào cũng ngấm ngầm ganh tị sự thành công nhanh :Dng của ông Sang, ông không tin là ông Sang có thể dễ dàng bỏ qua một mối lợi, chắc nhà hàng Trùng Dương có vấn đề gì rồi, ông làm bộ đẩy đưa:

- Chú tính lại đi, tôi thấy nhà hàng ở khu này tốt hơn, đông đảo người Việt, thiên thời, địa lợi, nhân hoà . Tui thiệt không hiểu chú, mở nhà hàng mình chỉ mong có khách thôi mà !

Ông Sang cúi đầu ngẫm nghĩ, ông phải kín miệng, chuyện ma quỷ vớ vẩn nói ra là dẹp tiệm, xưa nay ông lại là người giữ lời hứa, một liều ba bảy thì liều . Ông ngửng đầu lên nhìn Thanh và Chi một lần nữa rồi hỏi một câu thừa thãi:

- Hai cháu đã suy nghĩ kỹ chưa ? Có muốn thay đổi ý kiến không ?

Thanh ngơ ngác:

- Dạ, tụi cháu đã quyết định rồi, chỉ chờ bác gật đầu thôi à .

Ông Sang thở mạnh nói tiếp:

- Đám cưới là chuyện quan trọng, nếu thiệt hai cháu thương nhau, nhất định nhờ đến bác, bác không làm cho đàng hoàng là bác sẽ có lỗi . Hai cháu phải hứa với bác là cho dù tiệc cưới có vui tới đâu, bác cũng phải đóng cửa nhà hàng trước 12 giờ đêm .

Cả ba người, ông Giàu, Thanh và Chi đều nhìn ông Sang với ánh mắt kinh ngạc, không ai hiểu ông muốn ám chỉ cái gì . Ông Giàu muốn hỏi thêm nhưng ông thấy không tiện, ông nhìn Thanh và Chi tội nghiệp, nói đỡ dùm:

- Chú này thiệt tình, bộ muốn đuổi khách hay sao ? Đám cưới Việt Nam nào mà không bị kéo giờ dây thung, bắt đầu mở tiệc thường là 8 giờ tối, rồi ăn uống, chào bàn, nhảy đầm cho tụi trẻ .... Rồi còn dọn dẹp, tính tiền, sớm nhất cũng phải 12 giờ rưỡi đêm, tui đã làm bao nhiêu tiệc cưới rồi, tui rành sáu câu! Dân Cali lại là dân thức khuya, 11, 12 giờ đêm vẫn còn sớm chán để mà về nhà, chỉ trừ mấy người thèm ngủ như tui với chú!

Chi lúc này mới nhăn nhó lên tiếng:

- Vậy là bác làm khó tụi cháu rồi . Cháu và anh Thanh thì không sao, được nghỉ sớm cháu còn mừng nữa, nhưng lỡ lúc đó bạn bè đang vui thì tụi cháu khó ăn khó nói ...

Ông Sang khổ sở:

- Ý bác là vì .... vì ...lý do an ninh (?) . Security guard có giờ làm việc của họ, 12 giờ tối là họ nghỉ ! Bác sẽ phải mướn một người security guard cho ngày hôm đó, bác nói là nói phòng xa, để bảo đảm an toàn cho mọi người .

- Không sao đâu bác, tụi cháu sẽ ráng thu xếp, bác đừng lo .

Nói xong câu trả lời mau mắn, Thanh như trút được gánh nặng, chỉ cần ông Sang đồng ý . Tới lúc đó hãy hay, nấn ná thêm một tí thì sao, không lẽ ông Sang lại đi mời từng người khách ra khỏi cửa!

Ông Sang cũng thở phào, nếu lần này mọi chuyện suông sẻ, ông sẽ cúng một con heo quay để tạ ơn trời phật . Bây giờ ông Sang mới cảm thấy đói bụng, từ sáng đến giờ ông chỉ uống cà phê cầm chừng, ông hỏi Thanh và Chi:

- Hai cháu đã ăn gì chưa, ăn trưa với hai bác luôn cho vui ?

Thanh nhìn Chi như dò hỏi, cô có vẻ không khoẻ thật, nét mặt xanh xao và buồn bã, khác với mọi ngày . Thanh nói:

- Dạ, cháu có kêu đồ ăn rồi, mà sao lâu quá chưa thấy bưng ra . Cái chú bồi bàn đen đen ôm ốm, hình như chú ấy bị ....câm, không biết chú ấy tên gì mà cháu thấy quen mặt lắm ?

Ông Sang ngạc nhiên hỏi lại:

- Ở đây đâu có ai bị câm ?

Thanh trố mắt:

- Cháu không biết chú đó có bị câm không, nhưng không thấy nói gì, cháu tưởng ....

Ông Sang không dám hỏi thêm, ông xô ghế đứng lên, đi nhanh xuống nhà bếp . Ngoài chú Chín, Dũng và Chê Sần, ông Sang còn mướn thêm hai người nữa là Năng và Kiểm . Năng và Kiểm đều là cháu họ trai của ông Sang, mới từ Việt Nam sang, ông Sang cho họ làm mấy tháng hè, kiếm thêm tiền, trong khi chờ đợi để đi học thêm Anh văn và lớp dạy nghề . Năng và Kiểm lo việc chạy bàn, kiêm luôn phụ bếp và thâu ngân viên mỗi khi ông Sang cần đến . Đứng ở cửa bếp, ông Sang thấy Kiểm đang bưng một khay thức ăn đi lên, vừa đi vừa huýt sáo, ông né người qua một bên cho Kiểm đi qua . Nhìn khuôn mặt đầy sức sống của Kiểm, ông Sang cảm thấy lạnh toát cả người :

- Người bồi bàn nào mà Thanh gọi là chú, không thể là Kiểm hay là Năng, lại càng không phải chú Chín hay là Dũng, hai người này lúc nào cũng ở dưới bếp . Nếu vậy thì là ai ? Hồi nãy Thanh đã gặp ai trong nhà hàng ?

(Muốn biết số phận của Thanh và Chi sẽ ra sao trong đêm Tân Hôn, xin chờ xem kỳ tới ;) )
:rolleyes:
__________________
Ảo Giác ***

Ray rứt sầu mang bởi vì yêu .
Thân tàn khổ nhục mới tiêu điều .
Dương gian bối cảnh nhiều ngang trái .
Người đời sanh hận cũng vì yêu .

Tình đến thân thương hỏi bao nhiêu ?
Sao người vẫn thử cứ làm liều ?
Dấn thân cam chịu tình sa đọa .
Cho hồn ảo mộng mãi vì yêu .

Tình vốn thiêng liêng rất nhiệm mầu .
Khiến người tâm động mãi khắc sâu .
Vấn vương sầu nhớ dù sơ khởi .
Cho người ôm mộng mãi về sau .

Tình yêu nào phải ánh trăng sao .
Hay vương lầu mộng ..có đâu nào .
Chỉ là ảo giác khi mộng tưởng .
Sao người cứ mãi vẫn khát khao ?

Thử hiểu vì sao mới yêu nhau .
Biệt danh tương xứng hay diện mạo .
Tâm đầu ý hợp lời trao đổi .
Tình đến người chạnh ở điểm nào ?
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #2  
Old 10-16-2004, 12:03 AM
Hoang_Dung Hoang_Dung is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Jun 2004
Bài gởi: 405
Default

Kỳ tới là khi nào đây sis ? Hùi hụp thịt . Hehehe , thanks sis
__________________



Kìa treo trái mộng trĩu cây đời
Ngang với tầm tay ngắn của người
Nhưng múa vu vơ tay đã mỏi
Ê chề đời thoáng vị cơm ôi
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #3  
Old 10-16-2004, 12:44 AM
ESL ESL is offline
Member
 
Tham gia ngày: Sep 2004
Bài gởi: 35
Default

Trích:
Originally posted by cancer_saint@Oct 14 2004, 11:45 PM
Nhà hàng Trùng Dương tối thứ sáu cuối tuần thật là đông khách. Hầu bàn hầu như không lúc nào được rảnh tay, ngay cả ông chủ Sang ngồi sau quầy tính tiền cũng bận rộn tíu tít với cái máy điện thoại và đơn đặt hàng . Bận và mệt nhưng ông Sang vui lắm, ông đã bỏ hết tất cả vốn liếng dành dụm vô nhà hàng này . Nhớ lại cách đây một năm, khi nhà hàng Trùng Dương còn chưa được thành hình, bạn bè ông Sang vẫn nói là ông liều lĩnh . Ông Sang quyết định mua lại căn apartment cũ kỹ với 8 units được đấu giá bởi nhà băng, vì chủ nhân của căn apartment không kham nổi số tiền nhà hằng tháng . Căn apartment này nằm ngay trên đường Bolsa, gần khu thương mại , đáng lẽ dễ cho thuê để thâu lợi tức, nhưng sau khi án mạng xảy ra, một cặp vợ chồng Việt Nam bị chết ngay tại căn B, lầu chệt, thì không ai dám ở nữa . Người thuê nhà dọn ra từ từ, ai cũng nói là họ không chịu được sự phá phách của hai con ma chết oan . Với đầu óc thương mại sẵn có, ông Sang nhanh :Dng nhìn ra mối lợi . Ông Sang đấu giá được căn apartment với giá rẻ mạt, sau đó đập bỏ đi và xây lên nhà hàng Trùng Dương như ngày hôm nay . Thấy sự thành công của ông Sang, nhiều người suýt xoa tiếc rẻ, ở đời ai mà học được chữ ngờ, nếu biết thì có lẽ ai cũng làm giàu rồi . Tên nhà hàng Trùng Dương cũng là do ông Sang nặn óc mấy ngày liền mới nghĩ ra . Bạn ông Sang có người đoán xa đoán gần ông muốn mở quán nhậu, bán thịt dê, có người thì nổ dùm cho ông Sang, nói ông là chân truyền đệ tử đời thứ 35 của Vương Trùng Dương bên Tàu . Sự thật rất là đơn giản, ông Sang chỉ muốn lấy tên Trùng Dương để trị tà . Ông tin có ma, có oan hồn, ma ở cõi âm, nếu muốn cho ma đừng quấy phá, lấy Dương trị Âm, Dương mà Trùng một cặp nữa thì chắc ăn như bắp . Bởi vậy nên nhà hàng ông Sang càng ngày càng đông khách .

Khách vẫn ra vào tấp nập, bàn này vừa xong thì lớp khách chờ đợi phía bên ngoài liền được xếp vào chỗ . Ông Sang tạm ngừng tay đếm tiền, đưa mắt nhìn ra phía ngoài, ai như thằng Thanh, ông Sang trễ kính xuống nhíu mày nhìn cho kỹ rồi hấp tấp đứng lên, bước ra tận cửa:

- Tới lâu chưa cháu ? Sao không kêu cho bác một tiếng, thằng này thiệt tình, vô đây ...

Vừa nói, ông Sang vừa thân mật kéo tay Thanh, bóng người con gái khép nép đứng bên Thanh làm ông khựng lại, Thanh vội vàng giới thiệu:

- Đây là Chi, vợ sắp cưới của cháu! Chào bác Sang đi em .

Vài người khách đang ăn ngẩng đầu lên nhìn Thanh chăm chú , quen với ông chủ nhà hàng coi bộ oai dữ . Vừa lúc bàn trong góc có hai người khách vừa đứng lên, ông Sang ra dấu cho Thanh và Chi đứng sát lại quầy tính tiền, chờ hầu bàn tới dọn dẹp . Nhìn Thanh rồi quay sang Chi, ông thấy hai người thật đẹp đôi . Ông Sang cười hiền hoà :

- Thời gian qua mau thiệt, mới ngày nào cháu còn bé tí, bác còn bồng ẵm trên tay, mà giờ lớn tướng, lại còn sắp lấy vợ nữa ...

Thanh nắm tay Chi cười ngượng nghịu :

- Bác Sang hồi mới qua Mỹ, ở chung nhà với gia đình anh, vợ chồng bác ấy với ba má anh là bạn thân .

Ngồi vào bàn, ông Sang vui vẻ đưa thực đơn cho Thanh, ông hãnh diện khoe :

- Ở đây có món gỏi chân vịt ngon lắm, hai cháu ăn thử xem ...

Thanh đưa mắt nhìn ông Sang, anh nhập đề :

- Bác à, đáng lẽ ba má cháu phải đến thưa chuyện với bác cho phải phép ...

Ông Sang chặc lưỡi ngắt lời Thanh :

- Cái thằng này, bao nhiêu năm rồi mà không bỏ tính khách sáo, y hệt như ông già mày! Bác chứ ai đâu mà cháu ngại ?

Chi đỡ lời cho Thanh:

- Dạ, không giấu gì bác, tụi cháu tính làm đám cưới năm nay, mà đi hỏi nhiều nơi rồi, chỗ nào cũng phải đặt trước hơn một năm . Đặt hội trường thì phải mang đồ ăn tới lui, nấu nướng không tiện, không biết bác có nhận đặt tiệc đám cưới không ?

Ông Sang thở ra nhẹ nhõm, ông gật đầu :

- Tưởng gì, bác cũng đã nghĩ đến việc dùng nhà hàng làm tiệc cho đám cưới cuối tuần, chỉ là chưa quảng cáo, coi như tụi bay mở hàng lấy hên cho nhà hàng của bác .

Đưa Thanh và Chi ra về rồi, ông Sang đi nhanh vào nhà bếp, tối nay ông cần phải bàn thảo với hai người đầu bếp nhà hàng về vụ thực đơn đám cưới và giá cả . Một trong hai người đầu bếp này là người Việt gốc Hoa, ai cũng gọi là chú Chín . Nấu đồ ăn Tàu là sở trường của chú Chín, ông Sang phải trả lương chú rất cao mới mướn được chú . Tên thiệt của chú Chín là gì chắc chỉ có ông Sang mới biết, biệt hiệu chú Chín bắt nguồn từ khi người vợ của chú Chín qua đời, chú đau lòng quá, dùng dao chặt thịt không cẩn thận, bị mất một ngón tay . Chú Chín tối nay không biết giận hờn ai mà la lối om sòm trong nhà bếp, ông Sang gọi chú mấy lần chú mới trả lời :

- Dạ thưa ông chủ gọi tui ?

Nghe giọng chú Chín vẫn còn đầy vẻ bực bội, ông Sang hỏi :

- Ai chọc giận chú Chín vậy ?

Được dịp, chú Chín bèn kể lể :

- Con dao của tui mới để đây mà đâu mất tiêu, hỏi ai cũng không nhận, ông chủ biết đó, tui hỏng thích xài con dao khác mà .

Ông Sang đưa mắt nhìn quanh, trên cái giá gỗ , con dao to bản lù lù nằm ngay trước mắt :

- Phải con dao của chú đó không ?

Chú Chín trợn trừng mắt, chú đưa bàn tay bốn ngón lên vuô't mồ hôi trán:

- Ủa, sao hồi nãy tui hông thấy, kỳ quá, hong lẽ có ma ?

Mọi người trong bếp, ai cũng hiểu tính chú Chín nóng nảy và cục tính, mau giận mà cũng mau nguội, nhưng lần này bị đổ oan, có người uất ức không nhịn được lên tiếng nói mát :

- Lần sau muốn chửi ai nhớ nhìn cho kỹ nha cha nội !

Ông Sang quay sang nhìn, thì ra đó là Dũng, người đầu bếp thứ hai . Chú Chín chuyên nấu món Tàu thì Dũng lại rành về món ăn Ta, hầu hết các món khai vị, món ăn cho dân nhậu lai rai cuối tuần đều do Dũng phụ trách . Dũng mới từ Louisiana dọn sang Cali năm ngoái, còn đang ở share phòng với đám độc thân bán trời không mời thiên lôi, làm chơi ăn thiệt . Không hiểu tình cờ hay cố ý mà đám người trong nhà bếp do ông Sang mướn về đều là đàn ông, ngay cả người lo việc rửa chén, nhặt rau cũng là một anh chàng Mễ xì chính cống . Dương thịnh, âm suy, đáng lẽ không có chiến tranh mới phải, bếp ai người đó nấu, nhưng chắc nhìn mặt nhau hoài riết cũng chán ngấy, lâu lâu khua chén khua dao chửi nhau tí cho ....đỡ nóng nực .

Ông Sang giảng hoà:

- Hết chuyện rồi, anh em với nhau, hiểu lầm thôi mà !

Chú Chín quay trở lại với cái chảo và bếp lửa đang hừng hực, mùi dầu mỡ thơm lừng bốc lên xèo xèo, tay chú làm việc thoăn thoắt nhưng miệng chú Chín vẫn lầu bầu:

- Tuị mà nói sai thì quỷ tha ma bắt tui đi, lúc nãy con dao không có ở đây, nếu không phải là người phá thì là mấy con ma phá tui!

Ông Sang giật mình, hơn một năm trôi qua, hầu như mọi người đã quên hẳn câu chuyện ma xảy ra trước đây . Dù chỉ là câu nói vô tình của chú Chín biết đâu lại làm mọi người hoảng hốt, ông Sang nói át đi:

- Chắc hôm nay chú Chín mệt rồi hoa mắt chứ gì . Lần sau nhớ để ý cẩn thận . Tui có chuyện quan trọng muốn nói với chú và Dũng . Lát nữa sau khi đóng cửa, hai người ở lại cho tui bàn ít việc .

Sợ hiểu lầm, ông Sang nói thêm:

- Chuyện làm ăn quan trọng, tui cần hỏi ý kiến của hai người .

***

Hơn mười một giờ đêm, nhà hàng Trùng Dương trở nên vắng lặng hẳn, bãi đậu xe phía trước trống trơn . Dưới ánh sáng còn lại của bóng đèn trắng duy nhất chiếu ra từ phía trong, tiếng tích tắc của cái đồng hồ treo tường và chiếc tủ lạnh loại súp bờ trong nhà bếp lâu lâu giật nẩy người lên kêu xè xè vọng ra làm không khí trở nên tĩnh mịch lạ thường . Ông Sang lôi gói thuốc lá ra mời chú Chín và Dũng . Chú Chín xua tay tỏ ý cám ơn, tối nay chú cảm thấy muốn bịnh, chú tự rót cho mình một ly trà nóng cho tỉnh táo . Miệng chú Chín vẩu ra theo thói quen, chú dấu bàn tay trái vào trong áo, bàn tay còn lại đưa tách trà lên miệng . Bên chiếc bàn tròn, ba người đàn ông ngồi chơ vơ trên ba chiếc ghế, mấy cái ghế còn lại đều được dựng ngược gác lên bàn cho dễ quét dọn .

Chú Chín không giấu được vẻ bồn chồn :

- Có chuyện chi quan trọng vậy ông chủ ?

Ông Sang gõ gõ tay lên mặt bàn, lơ đãng đếm mấy cái bàn trong nhà hàng áng chừng :

- Tui đang tính nhận thêm tiệc cưới, hai chú nghĩ sao, nếu cần tui sẽ mướn thêm đầu bếp, mình phải coi lại thực đơn mấy nhà hàng khác .

Dũng đưa tay xoa cằm, im lặng ngẫm nghĩ, thêm việc là thêm tiền nhưng cũng thêm trách nhiệm . Chú Chín đang ngồi co ro bỗng thẳng lưng lên, nói dõng dạc :

- Không được, nhất định là không được!

Đến lượt ông Sang trợn mắt, há miệng :

- Sao lại không được, chú nói tui nghe coi ?

Cặp mắt chú Chín nhìn đăm đăm ra phía sân khấu nơi góc nhà hàng, chỗ đặt một bộ trống và cái giá nhạc, ông Sang chỉ để cho có lệ chứ chưa ai đập qua cái trống bám đầy bụi đó cả . Chú Chín chậm rãi nói từng chữ :

- Bộ ông chủ quên chỗ này có người chết rồi sao ?

Thấy Dũng bắt đầu chăm chú theo dõi, ông Sang thở ra:

-Làm sao tui quên được, chính tui nhờ chú kiếm thày địa lý, coi phong thổ địa lý dùm cho tui, trước khi tui quyết định mua chỗ này mà ...

Chú Chín ngắt lời:

-Thì đó, bởi vì mạng ông khắc với hai con ma ...ủa, tui quên, để tui nhổ nước miếng nói lại ....mạng ông chủ lớn nên khắc với người chết... vả lại ông chủ chỉ mở nhà hàng, hồi đó ông thày địa lý nói với tui, hai con ma này dữ lắm, lại hay ghen ghét với người nào hạnh phúc hơn nó!

Dũng nhịn không được tò mò:

-Chú có biết tại sao họ chết hong ? Có lẽ vì chết oan không siêu thoát, mình có thể làm lễ cầu siêu cho họ ...

Như gãi được đúng chỗ ngứa, chú Chín không chờ ông Sang đồng ý, chú nói một hơi cho vơi bớt sự ấm ức lâu ngày:

-Sẵn tối nay tui rảnh, để tui kể hết cho ông chủ và cậu Dũng nghe . Hùi xưa, cặp vợ chồng bị chết đó tui có quen, vợ chồng thằng Phan khu này ai cũng biết . Hai vợ chồng nó thương nhau lắm, thằng chồng hiền lành, chưa bao giờ tui thấy nó lớn tiếng với ai, con vợ lại đẹp hết chỗ chê, chỉ trừ khi tụi nó đi làm, nếu về tới nhà là đóng cửa, ít khi ra ngoài, vợ chồng mới cưới mà. (Chú Chín chắt lưỡi) Tội nghiệp, lấy nhau được có một năm là có chuyện . Mới đầu tui tưởng hai vợ chồng dẫn nhau ra toà ly dị là cùng, tui nghe nói con vợ này của thằng Phan là nó cưới ở VN đem sang, con nhỏ đẹp quá chời, hỏng bị dụ sao được . Tui có an ủi thằng Phan mấy lần nó kiếm tui uống rượu, lần nào nó cũng khóc nức nở thiệt là tội hết sức . Nếu hôm xảy ra chuyện có tui ở đó thì hong đến nỗi, tối hôm thứ bảy đó tui đi Las Vegas, mãi đến sáng thứ hai tui mới dzìa, nghe mà rụng rời . Hàng xóm kể lại cho tui biết, con vợ thằng Phan nhờ thằng kép mới chở về nhà cũ để lấy lại mấy món nữ trang, tụi nó sửa soạn đi ăn tiệc cưới của người quen . Chắc tụi nó hong ngờ thằng Phan có ở nhà nên mới không đề phòng, thằng kép gian phu ngồi ngoài xe, con vợ chạy vào nhà . Chờ hoài hong thấy con nhỏ ra, thằng gian phu định chạy vô xem thì nghe tiếng súng, ba phát súng tất cả . Thằng Phan bắn hai phát vô đầu vợ, và một phát tự kết liễu đời mình . Tụi nó chết không nhắm mắt mà ....

Dưới bếp có tiếng chén bát rơi vỡ loảng xoảng cắt đứt câu chuyện tình buồn, cả ba người không ai bảo ai cùng giật mình nhìn nhau, Dũng đứng lên trước tiên, anh bước nhanh ra sau nhà bếp, nhìn quanh, anh chẳng thấy gì lạ ngoài mấy cái chén vỡ nát trên sàn gạch . Ông Sang và chú Chín bước theo sau Dũng, hai người đều cùng một ý nghĩ nhưng không ai nói gì, chú Chín lẳng lặng cầm cây chổi rơm quét sơ mấy mảnh chén vỡ . Dũng nói:

-Có lẽ là con mèo!

Chú Chín cãi:

-Ở đây chuột không có, làm gì có mèo!

còn tiếp
[snapback]53287[/snapback]
anh đọc tới đây để làn sau nhớ nên viết vài câu, truyện ma, MA MA đang chụp lưng tui a''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''
__________________
Bỏ qua sao được bỏ qua
Roi mây một góc, bàn là một nơi
Nước xôi giờ đã bóc hơi
Hỏi cún cà khịa thích chơi món nào
Cởi ngựa, căng da, lăn chảo
Trong ba chọn một nhanh nhảo lên cún à

Trả Lời Với Trích Dẫn
  #4  
Old 10-16-2004, 01:01 AM
ba-na-na ba-na-na is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Jul 2004
Bài gởi: 124
Default

:blink: :rolleyes: :blink: :blink: :o maaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
maaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa chạy runnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnn
__________________
Tuyệt Vọng ***

Thấy cảnh chiều thu lá rụng nhiều .
Khung trời nhạt nắng gió hiu hiu .
Lá vàng khua động lời than oán .
Thu về vỡ mộng chết quạnh hiu .

Cuộc đời vắn số kiếp cô liêu .
Trần gian tình cảnh tiếc thật nhiều .
Thương cho thân xác giờ lưu lạc .
Theo gió dời bay mãi tiêu diêu .

Thấy cảnh chiều thu thật tiêu điều .
Lá vàng rơi rụng gió hiu hiu .
Tựa như âm cảnh nơi đất mộ .
Nghĩa trang lạnh lẻo cảnh về chiều .

Tình hồn than oán chỉ vì yêu .
Ngày xưa ai đó chẳng nghĩ nhiều .
Vót lòng vun đáp tình thơ mộng .
Bây giờ người mượn mộ xanh rêu .

Miêu tả cảnh tuyệt chết vì yêu .
Hờn ghen người sống chẳng yêu nhiều .
Khiến ai tuyệt vọng lòng buông thả .
Nghĩ về mộ đá cảnh rông rêu .
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #5  
Old 10-16-2004, 07:24 AM
cancer_saint cancer_saint is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Aug 2004
Bài gởi: 96
Default

Trở về bàn, ông Sang ráng lấy lại sự tự nhiên, ông cười gượng với Thanh:

-Hồi nãy cháu kêu món gì, cho bác biết để bác nói họ làm lại .

Thanh lắc đầu thoái thác:

-Dạ, không sao đâu bác, Chi không được khoẻ, cháu phải đưa Chi về . Tụi cháu sẽ liên lạc với bác về việc chọn thực đơn ....

Chi cầm bóp đi trước, Thanh chào hai anh em ông Sang rồi bước vội theo sau . Thấy Chi không tế nhị chờ mình để sóng vai đi cùng, Thanh hơi buồn, hai đứa hôm nay như có một bức tường vô hình ngăn cách . Từ cửa nhà bếp nhìn ra, có đôi mắt bí mật vẫn âm thầm theo dõi từng bước chân của Thanh và Chi, đó là đôi mắt của người đàn ông có nước da đen xạm!

Tiễn Thanh và Chi ra về, trong lòng ông Sang lại có cảm giác bứt rứt, hối hận, không hiểu sao vừa rồi ông không thể từ chối khéo, mọi việc như có một mãnh lực vô hình nào đó âm thầm sắp đặt dùm cho ông . Nghĩ đến việc phải thuyết phục chú Chín, ông Sang lắc đầu, có lẽ ông phải thuyết phục mình trước, bằng cách làm lễ cầu siêu cho mấy con ma . Tới giờ này, với những hiện tượng kỳ quái xảy ra, ông Sang tin chắc là nhà hàng Trùng Dương bị ma phá, những con ma ông Sang chỉ nghe danh mà không biết “mặt” . Tiếc là ông Sang đã quá coi thường ...ma, nên cả năm nay ông không hề cúng bái hay hối lộ cho thế giới bên kia, biết đâu nhà hàng Trùng Dương đắt khách không phải vì ông gặp hên mà là nhờ ma ? Ông Sang lại lắc đầu, ông suy nghĩ miên man, cứ lắc đầu rồi lại thở ra, không để ý đến ông Giàu đang nhìn ông soi mói . Ông Giàu lên tiếng như đánh thức ông Sang ra khỏi giấc mộng:

-Nè chú, bây giờ chỉ còn có tui với chú, chú không ngại nói cho tui biết chuyện gì đã xảy ra chứ hả ?

Ông Sang ngập ngừng, tuy tin anh mình nhưng ông Sang chỉ sợ ông Giàu không giữ được bí mật với bà vợ, có đàn bà dính vô là cả xóm, cả nước biết, nhất là thời buổi này, chỉ cần cầm cái điện thoại lên vài phút là tin tức có thể vượt trùng dương, bay tới tận năm châu! Đợi ông Giàu hỏi thêm lần nữa, ông Sang mới hạ giọng hỏi nhỏ:

-Hồi đó, em nghe anh kể là đã gặp ma, có thiệt hông vậy ?

Loáng cái là ông Giàu hiểu ngay, ông nhìn ông Sang, hèn gì cái mặt chú ấy cứ đờ đẫn như mất hồn . Ông Giàu chia xẻ:

-Lúc nhỏ anh chỉ hù chú thôi, người và ma âm dương khác biệt, người có cấm kỵ của người thì ma cũng vậy, nếu biết rõ lằn ranh giới giữa ma và người và mình không làm điều gì trái với lương tâm, không làm ác thì ma không thể hại mình được, gặp ma coi như cũng là một duyên phận ...

Ông Sang lại lắc đầu nóng nảy:

-Ai mà ham gặp ma, vả lại em có hại ai đâu, chuyện đó tính sau, anh Giàu à, anh có biết ma sợ gì nhất và có cách nào cho hồn ma được siêu thoát, ý em là ...giải oan cho “nó” để cho người sống được yên tâm hơn ?

Ông Giàu vẫn bình tĩnh:

-Chú để yên anh nói, ông bà mình hồi xưa đã có những cách trị ma rất công hiệu, như là dùng cây dương liễu để đánh ma, ma là âm, thuộc lạnh, sợ những gì nóng, cho nên ông bà mình dùng máu :D mà phải là máu của con chó mực, tức là chó đen tuyền, rồi những vật ô uế như quần áo dơ của đàn bà (?) ...

Nói tới đây, ông Giàu cười nhẹ như để trấn an ông Sang, ông tiếp:

-Vụ quần áo đàn bà thì ở đây, nhất là những nơi công cộng không nên dùng tới, còn giết :D hừm, luật lệ lại càng không cho phép, nhưng có một chuyện anh nghĩ chú có thể làm được ... đó là nuôi một con :D loài vật có linh tánh, nhìn được bóng ma, và có thể báo hiệu cho mình biết, có điều ...có điều ...nhà hàng ăn không tiện nuôi súc vật, không hợp vệ sinh, theo anh nghĩ, chú có thể xây một cái chuồng chó xa khu nhà bếp, tối đến mới thả chó ra . Nếu chú muốn, chiều nay anh có thể xin ngay cho chú một con, hàng xóm bên cạnh nhà anh có giống chó bẹc giê mới đẻ được một lứa, giống chó này dữ lắm, người còn sợ, huống hồ gì ma ...

Ông Sang như vớ được cái phao:

-Sao anh không nói sớm, có vậy mà em không nghĩ ra, nuôi chó đâu có tốn nhiều cơm gạo, em nhờ anh, anh đi xin liền cho em đi, có nó em mới ăn ngon, ngủ yên được!

__________________
Ảo Giác ***

Ray rứt sầu mang bởi vì yêu .
Thân tàn khổ nhục mới tiêu điều .
Dương gian bối cảnh nhiều ngang trái .
Người đời sanh hận cũng vì yêu .

Tình đến thân thương hỏi bao nhiêu ?
Sao người vẫn thử cứ làm liều ?
Dấn thân cam chịu tình sa đọa .
Cho hồn ảo mộng mãi vì yêu .

Tình vốn thiêng liêng rất nhiệm mầu .
Khiến người tâm động mãi khắc sâu .
Vấn vương sầu nhớ dù sơ khởi .
Cho người ôm mộng mãi về sau .

Tình yêu nào phải ánh trăng sao .
Hay vương lầu mộng ..có đâu nào .
Chỉ là ảo giác khi mộng tưởng .
Sao người cứ mãi vẫn khát khao ?

Thử hiểu vì sao mới yêu nhau .
Biệt danh tương xứng hay diện mạo .
Tâm đầu ý hợp lời trao đổi .
Tình đến người chạnh ở điểm nào ?
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #6  
Old 10-16-2004, 07:34 AM
cancer_saint cancer_saint is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Aug 2004
Bài gởi: 96
Default

Đột nhiên, ông Sang vỗ trán, những sự kiện lạ liên tiếp xảy ra làm ông hồ đồ quên khuấy đi mất, ông sực nhớ ra chuyện lúc trưa:

-Hèn gì ...hèn gì hồi nãy mấy con chó đằng sau dãy nhà bên kia cứ sủa hoài, làm em cũng cảm thấy không ổn, em cứ nghĩ không lẽ ban ngày ban mặt mà có ma! À này anh Giàu, em hỏi câu này có hơi ngớ ngẩn, giống chó bẹc giê tuy có dữ thiệt, nhưng dù sao cũng là chó con, hù ăn trộm còn khó nữa là đuổi .... ma ? Ý em muốn nói ....chỉ còn có hai tháng là tới ngày đám cưới của thằng Thanh, em chỉ sợ ....

-Trời ơi, chú sợ quá hoá khờ rồi sao, ma có ma mới ma cũ, nhưng chó thì không cần, chó con mà anh nói đã được 6 tháng tuổi rồi, có răng, biết sủa từ lâu rồi ...

Ngừng một chút để uống miếng trà lấy hơi, ông Giàu nói tiếp :

-Ma hù người bằng bóng thì chó hù ma bằng tiếng sủa . Người sợ ma vì ma trong tối, người ngoài sáng, bây giờ có con chó báo động dùm, biết đâu đám ma này đỡ lộng hành, tác yêu, tác quái .

Ông Sang lại giật mình, ông tính hỏi lại tại sao ông Giàu kêu là “đám ma” mà không phải là "con ma", không lẽ ông Giàu biết được sự tình có tới “hai con ma” bị chết oan ? Tuy nghĩ vậy nhưng ông Sang im lặng, từ hôm qua đến nay, ông đã gặp những chuyện bất ngờ và khó hiểu, có lẽ còn nhiều chuyện ông chưa biết mà ông Giàu lại biết rõ hơn ông .

oOo

Một đêm không trăng sao, chìm trong bóng tối tĩnh mịch, nhà hàng Trùng Dương im lìm say giấc ngủ, mọi người đã ra về từ lâu . Thỉnh thoảng mới có một ánh đèn xe hơi ngoài đường lớn chạy ngang rọi vào khung cửa kính lóe lên thành những vệt dài rồi tắt ngúm, trả lại bóng tối cho nhà hàng . Từng tiếng động nhỏ cũng làm con chó Nino ngóc đầu lên vểnh tai nghe ngóng . Ban ngày Nino nằm dài ngủ vùi trong cơn nóng khó chịu của mùa hè, nhà hàng bao nhiêu người ra vô nó không cần để ý . Tới đêm mới là lúc Nino làm nhiệm vụ . Một vệt trắng mờ vụt bay ra từ trong đám lá của cây ngọc lan, tiến dần về cửa bếp, cánh cửa run rẩy kẽo kẹt mở ra từ từ cho bóng trắng lách vào . Nino nhỏm dậy, chiếc mũi ướt của nó như ngửi được một điều gì không bình thường, nó rít lên từng chập rồi từ trong chiếc chuồng con, với những bước chân êm như nhung, Nino rón rén bò ra nhìn lên tàng cây . Cặp mắt của Nino chiếu ra những tia sáng hung dữ, lông cổ con chó dựng đứng hẳn lên, Nino khum hai chân trước thủ thế, gừ gừ trong cổ họng, nó đã nhìn ra trên ngọn cây cao, giữa cành lá rậm rạp, thêm một bóng đen khác xuất hiện . Nino chạy vụt ra, nó quên khuấy mất sợi dây cột cổ không đủ dài, giựt ngược cả thân mình Nino ra phía sau làm nó loạng choạng . Nino không nao núng, lần này nó đứng lại ngửa cổ cất tiếng sủa vang, tiếng sủa của Nino như đánh thức lũ chó hàng xóm, cả đám bạn của nó cùng cất tiếng, những tiếng chó tru truyền đi vang cả một khu phố . Bóng đen bị tiếng chó sủa làm cho khựng lại, im lìm một hồi thấy Nino không tiến được xa hơn ngoài chu vi mấy thước từ cái chuồng con góc sân, bóng đen thản nhiên tiến vô nhà hàng Trùng Dương bằng lối cửa bếp, cánh cửa khép lại sau lưng và tiếng sủa của Nino vẫn vang lên xua đuổi không ngừng .

Sủa một hồi cảm thấy mệt, Nino lững thững đi qua đi lại dòm chừng vô cánh cửa bếp, miệng nó không ngớt gầm gừ dọa nạt . Hai tai con chó rung động, nó nghe được tiếng còn tiếng mất văng vẳng từ trong "căn nhà của ông chủ", những tiếng nói chuyện thầm thì rền rĩ như khóc than, thì ra hai cái bóng, một trắng, một đen đang cãi nhau:

-Tui van ông, ông hãy tha cho họ, ông hại tui chưa đủ hay sao mà còn muốn hại thêm người khác ? Cũng tại vì ông mà giờ tui trở thành cô hồn ma trơi ...

Giọng khác ồm ồm, chắc là đàn ông, giận dữ cất lên:

-Cô im đi, tui đã đợi cơ hội này một năm trời rồi . Có trách là trách số mạng tụi nó xui xẻo, nhất là cái con nhỏ đó, tui thấy nó y hệt như cô lúc còn sống ...

Những cánh cửa sổ phía ngoài nhà hàng tự động mở ra rồi đóng lại từng chập, có lẽ con ma đàn ông kia ngứa tay muốn đập phá cho hả cơn giận chất chứa trong lòng hắn . Gió lốc từ ngoài cửa sổ cuốn theo một lớp bụi mù hất tung tượng ông địa ngã lăn ra mấy vòng rồi úp mặt xuống đất . Ngoài sân, con chó Nino lại sủa lên từng hồi cảnh cáo .

oOo

Còn vài tuần nữa là đám cưới mà hai đứa lại cãi nhau . Vẻ mặt đau khổ, những giọt nước mắt của Chi và nhất là câu nói của cô làm đầu óc Thanh muốn nổ tung ra:

-Em nói sao ? Đình lại đám cưới ? Thiệp đã gửi, nhà hàng đã đặt, rồi bây giờ em lại như con nít, nói đổi là đổi ? Em nói em có điều khó nói, khó xử, nếu em coi anh là chồng em, thì tại sao không để cho anh cùng xử cùng chia xẻ với em, hả Chi ?

Giọng nói ấm áp đầy thương yêu của Thanh làm Chi càng thấy hối hận, cô cúi đầu, kể lại sơ qua về người tình cũ cô đã quen ở Louisana . Sợ Thanh buồn, Chi không dám dài dòng chi tiết nhiều, cô chỉ nói vì tính tình hai người không hợp, Chi quyết định chia tay, từ lúc dọn qua Cali tới giờ, Chi không còn liên lạc với ông bồ cũ nữa . Sau này không biết tình cờ hay cố ý, hắn đã đọn về Cali, ngay tại thành phố đông đảo người Việt này, rồi hắn tìm ra được người quen, bằng mọi cách liên lạc với Chi . Đã mấy lần Chi từ chối, rồi đổi số phone, nhưng hắn vẫn không buông tha, nói nếu Chi không đổi thái độ, hắn sẽ tìm cách nói chuyện với Thanh, đó là điều Chi sợ nhất vì hắn là người dám nói dám làm .

Thanh nhìn Chi chăm chú, ánh mắt của anh làm Chi ngượng ngùng hơn, cô rụt rè hỏi:

-Anh có giận em không anh Thanh ? Anh còn thương em và muốn giữ ngày cưới của tụi mình không hả anh ?

Thanh không trả lời mà hỏi ngược lại Chi:

-Anh đang tự hỏi là em có thương anh không mới đúng, chuyện chỉ có vậy mà sao em không kể cho anh nghe . Hồi đó em quen với ai cũng là chuyện quá khứ, nếu bây giờ em thay đổi, anh mới trách em .

Chi lại khóc, cô bối rối quá, người tình cũ như bóng ma, lúc nào cũng lởn vởn làm cô sợ hãi, cô đi đâu hắn cũng tìm ra như để nhắc nhở cô không thể nào thoát được bàn tay của hắn . Chi nắm tay Thanh như tìm một sự che chở:

-Nói ra cho anh nghe em mới đỡ sợ, quen với người này đối với em là một lỗi lầm lớn . Có lẽ anh sẽ nghĩ là em lo vớ vẩn, em có linh tính là tới ngày cưới của hai đứa mình, hắn sẽ tới phá !

(Còn típ)
__________________
Ảo Giác ***

Ray rứt sầu mang bởi vì yêu .
Thân tàn khổ nhục mới tiêu điều .
Dương gian bối cảnh nhiều ngang trái .
Người đời sanh hận cũng vì yêu .

Tình đến thân thương hỏi bao nhiêu ?
Sao người vẫn thử cứ làm liều ?
Dấn thân cam chịu tình sa đọa .
Cho hồn ảo mộng mãi vì yêu .

Tình vốn thiêng liêng rất nhiệm mầu .
Khiến người tâm động mãi khắc sâu .
Vấn vương sầu nhớ dù sơ khởi .
Cho người ôm mộng mãi về sau .

Tình yêu nào phải ánh trăng sao .
Hay vương lầu mộng ..có đâu nào .
Chỉ là ảo giác khi mộng tưởng .
Sao người cứ mãi vẫn khát khao ?

Thử hiểu vì sao mới yêu nhau .
Biệt danh tương xứng hay diện mạo .
Tâm đầu ý hợp lời trao đổi .
Tình đến người chạnh ở điểm nào ?
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #7  
Old 10-17-2004, 02:00 AM
cancer_saint cancer_saint is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Aug 2004
Bài gởi: 96
Default

Đêm Tân Hôn (tiếp theo)

Ngày 7 tháng 7 ....

Chi giật mình mở mắt, cảnh vật chung quanh làm Chi hốt hoảng chống tay ngồi dậy, tưởng mình nằm mơ, cô lấy tay đập nhẹ vô đầu, đầu cô đau quá, không, cô không nằm mơ, trước mắt cô là bóng đêm mát rượi, cái mát rượi của mùa hè cùng với mùi thơm thoang thoảng của hoa ngọc lan làm cho Chi tỉnh táo hơn . Loạng choạng đứng dậy, Chi rùng mình nhận ra mình đang đứng trên đất với đôi chân trần, phải mất đến vài phút Chi mới vùng bỏ chạy ra khỏi con hẻm . Đêm đã khuya ....

Ngày 8 tháng 7 ....

Khí hậu Cali năm nay thật lạ, hôm qua còn nắng chang chang, vậy mà ngày hôm sau trời lại mưa tầm tã . Chú Chín làu bàu, bước thấp bước cao, cố tránh mấy vũng nước mưa trước khi mở cửa sau vô nhà bếp . Hôm nay Dũng bị cảm cúm không đi làm được, chú Chín phải đi xe buýt tới nhà hàng, tuy vậy chú không vội vã, vì chú biết trời mưa, nhà hàng sẽ vắng khách, chú sẽ có dư thời giờ uống cà phê và đọc báo . Chê Sần bây giờ giúp chú Chín được rất là nhiều việc, nào là gọt khoai, tỉa ớt, ngay cả việc xào mì chú cũng để cho Chê Sần làm luôn . Nay mai, có lẽ chú sẽ bàn với ông chủ, tới ngày nhà hàng làm tiệc cưới, ngoài việc phải mượn thêm người chạy bàn cho ngày đó, chú sẽ cần thêm nhiều phụ bếp nữa . Từ mấy tuần nay, chú Chín đã bình tĩnh trở lại, không phải là vì có thêm con chó Nino làm hộ giá ở sân sau, lý do là ông chủ Sang đã thoả thuận cho chú Chín được nghỉ sớm mỗi ngày vào lúc 9 giờ tối, Chê Sần sẽ ở lại dọn dẹp nhà bếp, lau chùi soong, chảo cho chú .

Thấy Chê Sần đang đứng ngó mưa, chắc nó đang ngó cái sân sau, chú Chín gọi:

- Nè Sần, làm biếng hả mậy, bày đặt mơ với mộng, hỏng biết ngó gì mà ngó hoài ...

Chê Sần lắc đầu, đưa tay ra chỉ về phía chuồng chó góc sân, nó gọi:

- Nino ? Nino ?

Chú Chín tò mò ngó theo, giờ chú mới nhớ tới con :D làm thân chó cũng sướng, trời mưa kiếm một góc nằm ngủ . Chuồng chó tối thui, nhìn kỹ chú Chín biết là chuồng trống không, vì sợi dây cột cổ Nino nằm trơ trọi phía ngoài chuồng ... con chó Nino đã đi mất rồi !

(Còn tiếp dài dài )

:o
__________________
Ảo Giác ***

Ray rứt sầu mang bởi vì yêu .
Thân tàn khổ nhục mới tiêu điều .
Dương gian bối cảnh nhiều ngang trái .
Người đời sanh hận cũng vì yêu .

Tình đến thân thương hỏi bao nhiêu ?
Sao người vẫn thử cứ làm liều ?
Dấn thân cam chịu tình sa đọa .
Cho hồn ảo mộng mãi vì yêu .

Tình vốn thiêng liêng rất nhiệm mầu .
Khiến người tâm động mãi khắc sâu .
Vấn vương sầu nhớ dù sơ khởi .
Cho người ôm mộng mãi về sau .

Tình yêu nào phải ánh trăng sao .
Hay vương lầu mộng ..có đâu nào .
Chỉ là ảo giác khi mộng tưởng .
Sao người cứ mãi vẫn khát khao ?

Thử hiểu vì sao mới yêu nhau .
Biệt danh tương xứng hay diện mạo .
Tâm đầu ý hợp lời trao đổi .
Tình đến người chạnh ở điểm nào ?
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #8  
Old 10-17-2004, 02:36 AM
Virgo_Saint Virgo_Saint is offline
Member
 
Tham gia ngày: Sep 2004
Nơi Cư Ngụ: SaiGon VietNam
Bài gởi: 32
Default

Trích:
Originally posted by cancer_saint@Oct 16 2004, 06:00 PM
Đêm Tân Hôn (tiếp theo)

Ngày 7 tháng 7 ....

Chi giật mình mở mắt, cảnh vật chung quanh làm Chi hốt hoảng chống tay ngồi dậy, tưởng mình nằm mơ, cô lấy tay đập nhẹ vô đầu, đầu cô đau quá, không, cô không nằm mơ, trước mắt cô là bóng đêm mát rượi, cái mát rượi của mùa hè cùng với mùi thơm thoang thoảng của hoa ngọc lan làm cho Chi tỉnh táo hơn . Loạng choạng đứng dậy, Chi rùng mình nhận ra mình đang đứng trên đất với đôi chân trần, phải mất đến vài phút Chi mới vùng bỏ chạy ra khỏi con hẻm . Đêm đã khuya ....

Ngày 8 tháng 7 ....

Khí hậu Cali năm nay thật lạ, hôm qua còn nắng chang chang, vậy mà ngày hôm sau trời lại mưa tầm tã . Chú Chín làu bàu, bước thấp bước cao, cố tránh mấy vũng nước mưa trước khi mở cửa sau vô nhà bếp . Hôm nay Dũng bị cảm cúm không đi làm được, chú Chín phải đi xe buýt tới nhà hàng, tuy vậy chú không vội vã, vì chú biết trời mưa, nhà hàng sẽ vắng khách, chú sẽ có dư thời giờ uống cà phê và đọc báo . Chê Sần bây giờ giúp chú Chín được rất là nhiều việc, nào là gọt khoai, tỉa ớt, ngay cả việc xào mì chú cũng để cho Chê Sần làm luôn . Nay mai, có lẽ chú sẽ bàn với ông chủ, tới ngày nhà hàng làm tiệc cưới, ngoài việc phải mượn thêm người chạy bàn cho ngày đó, chú sẽ cần thêm nhiều phụ bếp nữa . Từ mấy tuần nay, chú Chín đã bình tĩnh trở lại, không phải là vì có thêm con chó Nino làm hộ giá ở sân sau, lý do là ông chủ Sang đã thoả thuận cho chú Chín được nghỉ sớm mỗi ngày vào lúc 9 giờ tối, Chê Sần sẽ ở lại dọn dẹp nhà bếp, lau chùi soong, chảo cho chú .

Thấy Chê Sần đang đứng ngó mưa, chắc nó đang ngó cái sân sau, chú Chín gọi:

- Nè Sần, làm biếng hả mậy, bày đặt mơ với mộng, hỏng biết ngó gì mà ngó hoài ...

Chê Sần lắc đầu, đưa tay ra chỉ về phía chuồng chó góc sân, nó gọi:

- Nino ? Nino ?

Chú Chín tò mò ngó theo, giờ chú mới nhớ tới con :D làm thân chó cũng sướng, trời mưa kiếm một góc nằm ngủ . Chuồng chó tối thui, nhìn kỹ chú Chín biết là chuồng trống không, vì sợi dây cột cổ Nino nằm trơ trọi phía ngoài chuồng ... con chó Nino đã đi mất rồi !

(Còn tiếp dài dài )

:o
[snapback]53959[/snapback]
sao mà viết cứ ngưng giữa trời vậy kà, chừng nào viết tiếp đây :ph34r:
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #9  
Old 10-17-2004, 03:05 AM
manfromhell manfromhell is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: May 2004
Bài gởi: 164
Default

Trích:
Originally posted by Virgo_Saint@Oct 17 2004, 01:36 AM
sao mà viết cứ ngưng giữa trời vậy kà, chừng nào viết tiếp đây :ph34r:
[snapback]53980[/snapback]
viết vậy mới hù được bà con há, cancer kakaka :ph34r:
__________________
tui thi'ch nha^t' la` ddo.c chuye^.n kie^'m hie^.P
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #10  
Old 10-17-2004, 08:52 PM
MoCoiDzo MoCoiDzo is offline
Member
 
Tham gia ngày: Sep 2004
Bài gởi: 30
Default

trời có ma chạy bà con ơi chạy, nhưng anh chạy kg được nên ngồi lại đọc luôn,viết tiếp nha :rolleyes:
Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðiều Chỉnh
Xếp Bài

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến


Múi giờ GMT. Hiện tại là 08:58 AM.


Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.