#91
|
|||
|
|||
![]() Biết Hờn
Ừ nhỉ! Em tôi biết dỗi hờn Biết cài hoa tím nhạo hoàng hôn Biết làm mặt lạ khi tôi đến Và biết trầm ngâm với nắng buồn Mới vắng đôi ngày em chợt lớn Không còn vòi vĩnh kẹo “gấu con” Cành Xuân liếng thoắng tươi mơn mởn Lộng giữa đời vui tiếng cười giòn Kẹo tôi pha chút lòng trắc ẩn Của kẻ lỡ thời trước ngõ yêu Mai này ai ngọt trên môi thắm Có nghĩ tình tôi mà nâng niu Đây lời từ tạ thôi giữ lại Để em mãi nhớ phút đợi chờ Đường mơ lỡ vướng điều chướng ngại Còn thấy tôi về trong câu thơ Lã Thế Phong 11/07 |
#92
|
||||
|
||||
![]() Trích:
__________________
![]() |
#93
|
|||
|
|||
![]() LLT: Cao lương mỹ vị thì không có, chứ cơm nguội cá khô thì lúc nào chẳng có chứ ha, cần chi phải bắt đền ;).
_________________ Chuyến Bay Đêm Cuối cùng rồi em cũng rời xa tôi Chuyến bay đêm âm thầm rời sân bãi Mưa rơi hắt hiu chen tiếng gầm vọng lại Thoang thoáng như lời từ khước trăm năm Tôi đâu ngờ em chỉ ghé sang thăm Chứ không có lòng buộc duyên cầm sắc Dẫu trong tim tôi phủ đầy giăng mắc Hỏi làm gì, cũng đâu giữ được em Cánh chim sắt nhẹ nhàng tan vào đêm Ước vọng tôi rơi bên thềm nước cuốn Hương tóc quen lặng lờ trong Thu muộn Cơn gió về thổi biền biệt nơi xa Cuộc vui này chẳng phải của chúng ta Mắt chia ly lệ em quên không chảy Chuyến bay đêm mang em đi mãi mãi Niềm đau kia ở lại đến bao giờ... Lã Thế Phong 11/07 |
#94
|
|||
|
|||
![]() Buồn
Nỗi buồn nhẹ đến theo mây Choàng trên đỉnh nắng thêm gầy lối xưa Buồn như hôm ấy tiễn đưa Cầm tay không nói cũng thừa xót xa Từ em khóa kín hồn ta Còn đây hơi thở phôi pha từng ngày Đường mưa mấy độ bùn lầy Bước chân cô lẻ đã dày nhớ mong Ta đi làm cỏ ngủ Đông Chờ em về lại hong nồng giá băng... Lã Thế Phong 11/07 |
#95
|
|||
|
|||
![]() Còn Mãi Việt Nam
Em kêu tiếng Mẹ, Cha trên vành môi ngọng ngịu Ăn bánh mì thay thế phở với cơm Ấy mà phía sau tà áo dài lễ hội Chiếc eo thon dịu dàng còn rất đỗi Việt Nam Dẫu em sinh ra ở vùng trời hợp chủng Biết Washington nhiều hơn Trần Hưng Đạo, Bà Trưng Kangaroo, lá Phong...em yêu từ tuổi nhỏ Nhưng dòng máu Rồng Tiên vẫn đó chảy không ngừng Có thể chưa một lần đặt chân về đất tổ Em đâu lạ gì mùi tinh túy quê hương Dù những thanh âm có lạc dần qua thế hệ Cũng hiểu nỗi ngậm ngùi trong câu hát cải lương Khi nào em làm thơ bằng ngoại ngữ Nhớ thêm vào chút hương vị ca dao Và nếu ai hỏi em từ đâu tới Hãy nói: Việt Nam! với tất cả tự hào Lã Thế Phong 11/07 |
#96
|
|||
|
|||
![]() Thấm Lạnh
Quảy gánh tình không ta tìm chốn trọ Hạnh phúc nơi đâu giữa tuyết sáng ngời Tưởng đã bao năm đời dày chịu đựng Cơn rét đầu Đông xé nát mặt người Đêm dài loanh quanh hồn dưng tản mạn Mắt lạc tầm nhìn cõi tối âm u Bóng dáng hôm qua võ vàng trên lối Sỏi đá co mình khóc cả thiên thu Hỏi gió về chi cho đời thêm lạnh Chỉ lần đau này cũng đủ tàn hơi Tội cành cây non chơi vơi oằn oại Biết với ai đây để nói một lời Ta có là ta mai này thức dậy Nhìn nhánh sông gầy hoá đá thành gương Ta lại thấy ta đường quen cô độc Quảy gánh mùa Đông qua dốc vô thường Lã Thế Phong 12/07 |
#97
|
|||
|
|||
![]() Gửi đến bạn bè và bạn đọc gần xa:
Chúc mọi người một Giáng Sinh ấm cúng Trong tiếng hát, cười của tất cả người thân Và năm mới có thêm niềm vui mới Giữa tình thương không ranh giới phú bần ___________________ Làm Biếng Yêu Đã trót lỡ chờ em từ kiếp trước Nên kiếp này chẳng vội kiếm tìm nhau Em sẽ đến, tôi vẫn tin như thế Không hôm này, có lẽ chắc hôm sau Ai không mang một tâm hồn mong mỏi Một trái tim cảm ứng tiếng gọi tình Ở đâu đó nơi cõi đời vô định Giữa xốn xang có kẻ cũng chờ mình Một lúc nào chợt nghe lòng nao núng Hoa sau vườn uống nắng bỗng tươi hơn Tiếng chim hót rộn ràng như ngày Tết Là bước em len lén đã về gần Tôi đã quyết, cứ chờ, chờ thêm nữa Làm biếng yêu nên thơ đọng chút sầu Xin người đừng nhìn tôi bằng thương hại Có phước phần vạn nhất phải lo âu Lã Thế Phong 12/07 |
#98
|
|||
|
|||
![]() Chào Em! Năm Mới
Chào em! năm mới về đây Giúp ta xếp lại tháng ngày băn khoăn Phố đêm thoang thoáng đèn giăng Em tung tăng giữa đời vang tiếng cười Em về trong hạnh phúc người Trong câu mời mọc, trong lời chúc nhau Trên cành hoa thạch vỡ mau Mang giòng lệ cũ rơi vào hư không Dường như băng giá trong lòng Đã theo sương ấm giữa Đông tan rồi... Lã Thế Phong 12/07 |
#99
|
|||
|
|||
![]() Góc Trời Tuổi Thơ Em
Em kể tôi nghe chuyện quê hương em đó Đất Bến Tre dừa xanh lá chập chùng Vọng tiếng đàn xưa của anh bán chiếu Rạch Miễu khuya về phà sáng một nhánh sông Dòng nước lũ khoét bờ mương sạt lở Gốc tre già lật ngã tuổi thơ em Con đường cái ổ gà ngày một lớn Lung linh nằm ôm gọn mảnh trăng đêm Chiếc nón lá gió lồng đôi tay ngắn Chuyến đò trưa thống thiết vẫy: Mẹ ơi! Cây trứng cá đỏ hồng cơn say nắng Cố tiếp lời cùng khói bếp nhẹ trôi Bỗng thương quá góc trời quê yên ả Mặn môi người mùa gió chướng lạnh căm Ao sen trắng nước trong nhìn thấy cá Có còn chờ viễn khách ghé qua thăm? *Tặng ĐN, cô em gái Bến Tre Lã Thế Phong 01/08 |
#100
|
|||
|
|||
![]() Ru Em Mùa Đông
Ta ru em bằng điệu ru mùa Đông Hãy ngủ thật sâu cho qua lần ray rứt Thế giới sẽ buồn hơn nếu hai ta cùng thức Giấc mộng đời đâu còn chỗ để thăng hoa Hiểu nhau nhiều, đâu cần phải nói ra Em và ta có chung niềm khắc khoải Hai cánh chim côi trở về từ hoang dại Đã một thời tê cóng cả đôi chân Bình minh xa không hẹn cũng về gần Lối vào tim vẫn chìm trong thăm thẳm Tương lai chập chờn đưa tay muốn nắm Mà nỗi lòng còn nhẹ lắm một niềm tin Điềm mơ nào đẹp em cho ta xin Như đã lâu ta chưa hề bắt gặp Mai em có bơ vơ bên đời tấp nập Ta sẽ lấy mơ này làm tay gối dịu êm Lã Thế Phong 01/08 |
![]() |
Ðiều Chỉnh | |
Xếp Bài | |
|
|